| Vài tuần sau ông Năm mời vợ chồng ông Tám qua chơi.Bửa hôm 
                  đó bà Nguyệt làm món bánh xèo.Rau sống đủ cả.Nước chấm thơm 
                  ngon.Hai hai ông làm lưng lửng vai chai.Bà Nguyệt và bà Tám là 
                  chổ tình thân nên hai người rất vui vẻ cởi mở.Sau khi ăn uống 
                  xong,mọi người lên phòng khách coi nhạc của trung tâm Thúy 
                  Nga.Ông Năm mời ông Tám thêm vài ly rượu vang .Hai cha mặt đỏ 
                  gay.Mấy bà trong người cũng rân rân vì vài ly rượu ngọt.Không 
                  biết hai chả nói gì mà cười lớn như đắt ý.Bà Nguyệt liếc ông 
                  Tám nghĩ: “ Thằng cha nầy dê bỏ xừ,dòm cái mặt là biết ngay!” 
                  “Nhứt là chòm râu của chả”Bà nghe lòng lâng lâng rạo rực. 
                  khoảng một tiếng sau vợ chồng ông Tám từ giả ra về. Chuông diện thoại reo vang.Bá Nguyệt nhắc điện thoại,có 
                  tiếng bên kia đầu giây:“helo! tôi là xếp của ông Năm trong 
                  hãng....Vì công việc cần gấp nên nhờ ông đi làm tối nay”Bà 
                  Nguyệt quây lại chồng: “Anh...hãng anh cần anh nầy!Gì mà thứ 
                  bảy lai kêu ,ông vừa nhậu với ông Tám đó..,lái xe coi 
                  chừng!”Ông Năm mặt mày buồn xo nói” “Mẹ! Giờ nầy mà đi làm cái 
                  chó gì!” nhưng nói xong ông vẫn thay áo quần quây qua vợ nói: 
                  “Sorry honey,see you ngày mai OK..!” ông ra lấy xe lái đi 
                  thẳng... Vừa rồi ông bà Tám ở đây.Chồng bà Nguyệt ở đâyMới đó mà mọi 
                  người đã đi mất.Bà Nguyệt thu dọn,buồn buồn.Hôm nay bà mặc một 
                  bồ đồ lụa ôm sát thân hình đều đặn.Bà nghĩ cho thằng cha Tám 
                  lát mắt chơi,cặp mắt của chả nhìn bà hau háu,như muốn ăn tươi 
                  nuốt sống làm bà Nguyệt cảm khoái “ Mẹ! thằng cha chết 
                  tiệt.!”Tuy nghĩ vậy nhưng người bà cũng rân rân khoan 
                  khoái.Một tiếng sau bà thu dọn xong,tắm rửa sạch sẽ lên phòng 
                  khách ngồi coi tivi,thì điện thoại lại reo vang: “Helo! ai đầu 
                  giây đó,tui là Tám đây.A! chị Năm hả! cho tui nói chuyện với 
                  anh Năm.Ồ! Anh Năm đi làm hả!?Xe tui bị hư giữa đường,tui nhờ 
                  người ta chợ vợ tui về rồi,tui sẽ lại nhà chị mượn vài món đồ 
                  để sửa OK...tui lại liền nha!” Bà Nguyệt mở cửa cho thằng chả vào,cha Tám cười hí hínói: “ 
                  Mẹ! đang lái ngon lành xe không chạy được nữa,đúng là số 
                  xuôi”Nói xong,không đợi bà Nguyệt trả lời chả đi thẳng ra 
                  garage lục lạo gì đó,một lát sau chả trở vào lấm lem,chả bỏ đi 
                  mất,khoảng hai mươi phút sau chả trở lại nói: “Xe chạy được 
                  rồi! nhưng chị Năm cho tui rửa ráy chút đỉnh nha!” Ông Tám lên 
                  lầu vào phòng tắm.Bà Nguyệt lại nghĩ: “Đúng là thằng cha ấm ớ 
                  hội tề...vớ vẩn, nhà người ta mà chả làm như nhà của chả không 
                  bằng!”Ông Tám xuống lầu mặt mày sạch sẽ cười nói với bà Nguyệt: 
                  “Chị Năm à! lâu lâu mới có một lần chị đừng buồn tui à nha! À 
                  chị có cái gì cho tui uống không?” Nói xong bà Nguyệt chưa kịp 
                  trả lời chả phăng phăng lại tủ lạnh lôi ra chai bia,ngồi xuống 
                  sofa tu một hơi.Bà Nguyệt hồi nẩy giờ chẳng có một lời nào 
                  nhưng nghĩ: “Thằng cha nầy láo thật!”Nhưng bà cảm thinh thích. 
                  Bỗng thằng chả nhìn bà Nguyệt đăm đăm nói: “ Trời! sao càng 
                  ngày chị càng đẹp ra chị Năm.Bộ chị đi mỹ viện sao ngực mông 
                  ác liệt vậy!”Bà Nguyệt luốn cuốn: “Đẹp gì anh!...đâu có sửa 
                  sang gì đâu”Nói vậy nhưng cảm giác của bà bắt đầu xôn xao.Vì 
                  bà biết thằng cha nầy ghê lắm.Chồng bà thì không có ở nhà. Thì cái chuyện phải tới thôi. Ông Tám đứng dậy mắt chăm 
                  chăm nhìn vào ngực nhô cao của bà Nguyệt và từ từ đi tới,ông 
                  cầm tay bà Nguyệt nói: “Tui với anh Năm là chổ anh em...!” Vừa 
                  nói tay chả cầm tay bà Nguyệt vút ve.Bà Nguyệt nguợng ngùng, 
                  bất thần chả ôm bà Nguyệt và đặt lên môi bà nụ hôn đắm đuối.Bà 
                  Nguyệt buông xuôi,vì biết chống cự cũng vô ích thôi.Chính thâm 
                  tâm bà đã nghĩ chuyện gì sẽ xẩy ra... Ông Tám thong thả cởi từng phần quần áo bà Nguyệt.Vùng ngực 
                  trần nhô cao mời mọc.Thân hình từ từ hiện rõ nhưng đường cong 
                  tuyệt mỹ.Đôi môi tham lam của của ông Tám lướt nhẹ trên núm vú 
                  đỏ tươi.Trong phòng khách dưới chiếc sofa mềm mại.Thân hình bà 
                  Nguyệt chỉ còn chiếc quần lót nhỏ xíu.Bà xấu hổ và mặc cảm tội 
                  lỗi.Nhưng phần dưới cơ thể nóng ran. “ Thằng chả thiệt là hết 
                  ý!” Bà đang nghĩ chuyện nhảy đầm trong đám cưới vừa qua; Lúc 
                  cái đầu lưỡi của chả quét nhẹ lên vùng mếp đầy lông mịn của âm 
                  hộ,thì bà Nguyệt biết sức chống cự của mình tuyệt vọng tan 
                  rã.Bà chỉ còn sức hưởng thụ của niềm hoang lạc ngất ngư.Bà hẩy 
                  cao âm hộ về phía trước,nước nhờn thấm ướt hai bên mếp,thằng 
                  cha Tám rất thong thả,giống như chú mèo vờn chuột,không hấp 
                  tấp vụng về.Giống như người thợ sơn điêu luyện,lưởi chả quét 
                  đều hai bên mếp,mồng dóc hé mở như hạt bắp đỏ tươi,môi chả 
                  ngậm vào bú.Bà Nguyệt rên lớn tiếng.Chuyện bú lồn bà đã hưởng 
                  từ lâu.Lúc về làm vợ ông Năm,lần nào làm tình ông Năm vẫn 
                  thích bú lồn vợ cho đến khi bà quắt cần câu,thì ông mới  thích.Thằng cha Tám nầy vừa bú mà ngón tay của chả còn chọt 
                  vào lỗ đít,làm bà sướng không thể tả.Ngất ngư như người đi 
                  biển.Thẳng chả hành hạ âm hộ bà đến lúc bà không biết trời 
                  trăng gì nữa.Nước ra lêng láng. Chả lấy hai ngón tay banh nhẹ 
                  hai mếp lồn ra,giữa khe đỏ tươi ướt nhẹp,lưỡi chả quét đều làm 
                  mông bà Nguyệt cong lên.Bà chỉ la ú ớ,sướng ngất nhiều lần, 
                  cho đến khi chả đưa dương vật cương cứng đồ sộ của chả ngay 
                  trước mặt bà,Nguyệt mới hoàng hồn cầm lấy mà bú.Cái mà cạ cạ 
                  của hồi nhảy đầm trong đám cưới ï bây giờ bà Nguyệt mới cầm 
                  lấy.To lớn gân guốt,đầu khất bóng lưỡng. “Con cặc nầy đã thật” 
                  Bà Nguyệt nghĩ thế.Đúng ra nó cũng chỉ bằng ông Năm thôi.Nhưng 
                  của lạ bao giờ cũng thấy ham. khi thằng chả cầm cặc đâm lút cán vào lồn bà Nguyệt,thì chả 
                  nắc như thằng điên.Đôi mông to của Nguyệt cứ nẩy lên sung 
                  sướng.Âm hộ bà nước lại ra lêng láng.Chơi cho đã xong,chả lật 
                  sấp bà lại,từ phía sau chả đút tới.Cái kiểu chơi, thiệt là chả 
                  chơi cho đã ,dã man tàn bạo.Cứ như chó mà chả nắc. Bà Nguyệt 
                  sướng trân người,tiếng rên như heo cắt tiết.Làm tình sướng như 
                  thế sao nhiều người không thích.Bà Nguyệt nghĩ thầm và không 
                  hiểu tại sao?.Khi ông Tám trân mình tinh khí bắn ra ào ạt,thì hai thân người 
                  hòa nhập sướng ngất...Bà Nguyệt nghĩ tới chồng mang nhiều hối 
                  hận tội lỗi .Nhưng cơ thể bà đã thiệt.Bà đi tắm,khi xuống lại 
                  phòng khách thì thấy cha Tám ngáy khò khò,người trần 
                  truồng,cặc lõ lồ lộ dài thòng.Bà lấy chăn đắp cho chả.Gần sáng 
                  chả lại mò lên tẩn bà Năm Nguyệt một tâng cả tiếng đồng hồ nữa 
                  mới chịu ra về.Một đêm hai cái ngất ngây “Mẹ! kiểu nầy vài lần 
                  chắc chết!”Bà nghĩ thầm sung sướng.
 
 Ông năm và ông Tám bước vào nhà hàng Tàu.Sau khi dăm ba cử 
                  rượu ông Năm mới nhỏ nhẹ với bạn: “ Sao bà xã tớ còn good?”Ông 
                  Tám trả lời lại: “Còn bà xã của tớ cậu thấy thế nào?”Hai thằng 
                  cha ác ôn côn đồ,bây giờ thì chúng ta mới biết..
 Nhưng cuối cùng thì tất cả cùng sướng thôi. Hai cặp vợ chồng bạn vẫn thân nhau cho đến chết.Họ đã biết 
                  nhau quá rõ,tuy bốn người nhưng thành hai.Hai thằng cha già 
                  lâu lâu liếc nhau thâm ý.Hai bà được hưởng thụ ân ái đầy đủ 
                  nên người lúc nào cũng tươi đẹp ra. (Hết Phần 2 ... Xin xem tiếp
                  
                  Phần 3) |