| Dện đầu hành lang, tôi cố tình nhón gót đi thật nhẹ. Quả như 
					tiên đoán, qua cánh cửa mở hé tôi thấy Tuyết đang chăm chú 
					lật những trang báo màu coi say sưa. Tôi thích thú đứng nhìn 
					một lát rồi trở ngược lại chỗ cầu thang, dậm mạnh chân vừa 
					đi vừa huýt sáo, cố tình thư thả để Tuyết có thì giờ "phi 
					tang".
 Tôi mở cửa bước vào phòng. Tuyết đang ngồi trên ghế, tập 
					nhạc trong lòng, giả vờ hát nho nhỏ. Tôi để ý thấy má và tai 
					Tuyết đỏ ửng. Nứng rồi phải không cô em? Tôi nhủ thầm.
 "Chết, lên đến đây mới nhớ, Tuyết làm ơn chạy xuống nhà dưới 
					đóng cửa ngoài lại giùm anh."
 
 Tuyết dạ nhỏ bước ra. Tôi vội vàng mở ngăn kéo lấy gói bột 
					than bửa củi đổ hết vào ly cơ ca rồi lắc lấc ly cho tan đều 
					Xong tôi đưa lên miệng nhấm thử. Tốt. Chẳng có mùi vị gì 
					khác lạ.
 
 Tuyết trở lên. Chúng tôi cùng nhau coi tập nhạc. Tôi đang 
					nôn nóng chờ hiệu quả của "thần dược", còn Tuyết có lẽ vẫn 
					đang ngất ngư với những hình ảnh trong cuốn báo, nên cả hai 
					bên ngoài vờ như rất say sưa, không ngớt miệng bàn luận 
					huyên thuyên, nhưng chắc chắn chẳng đứa nào để ý đến chuyện 
					nhạc nhiếc mắc toi mắc dịch.
 
 Năm phút trôi qua... Bỗng tôi thấy Tuyết thở gấp hổn hển. Nó 
					ngước mặt nhìn tôi. Tia mắt nó dại hẳn, miệng há ra như đang 
					ăn phải một lát ới cay. Tôi biết Tuyết đã thấm thuốc, vội 
					nói, giọng cố làm cho du dương:
 "Sao mặt em bỗng xanh vậy? Trúng gió rồi chứ gì? Chết thật, 
					để anh xoa dầu cho nhé?"
 
 Không đợi Tuyết trả lời, tôi choàng tay qua vai nó, tay kia 
					đớ phần dưới, bồng Tuyết lên, mũi tôi chạm vào má nó. Mùi da 
					thịt trinh nữ ngồn ngộn khứu giác. Làm như sẩy tay, tôi thả 
					con nhỏ ra rồi vội vàng chụp lại:
 "ấy chết, xin lỗi em..." .
 
 Bàn tay tôi cố ý... vô tình chụp ngay giữa háng Tuyết.
 Tôi thấy con nhỏ rùng mình, ú ớ.
 Tôi đặt Tuyết lên giường, đến tủ thuốc lấy chai dầu (lại 
					chai dầu! Bình cũ nhưng rượu mới!) Tôi nói:
 "Em lật úp lại, anh xoa..."
 
 Tuyết bây giờ như con rối, hoàn toàn làm theo lời tôi, không 
					một ý kiến phản đối. Tôi vén áo Tuyết lên. Trời, khoảng lưng 
					mịn màng trong quết. Trắng gấp nhiều lần mẹ, chị Hai. Tôi đổ 
					dầu ra, bắt đầu vuốt ve, từ chỗ long quần lên đến hai vai 
					rồi dần xuống, dần xuống... Khi bàn tay tôi thọc vào quần, 
					bóp nắn nhè nhẹ hai mông thì Tuyết như không còn chịu nổi, 
					nó lật ngửa lại, quàng tay qua tôi, rên lên:
 "Anh... anh..."
 Trái cây đã chín rêu, sáp rụng. Tôi cúi xuống, nói qua hơi 
					thở:
 "Em..."
 
 Tôi há miệng ngậm chặt hai môi Tuyết, lùa lưới vào trong 
					cuốn lấy lưới nó, mút mạnh. Tuyết run bần bật. Rời miệng, 
					môi bò qua hai trái tai, ngậm, liếm. Môi tiếp tục bò xuống 
					ngực. Chiếc áo soa tôi đã cởi nút từ nãy để lộ khuôn ngực 
					con gái với hai gò vú nhu nhú, phía trên đỉnh là hai núm vú 
					nhỏ xíu, đỏ hồng. Tôi ngậm một bên day day rồi mút chùn chụt. 
					Một lát, đổi qua bên kia. Cứ thế liên tục.
 
 Tuyết nhắm nghiền hai mắt hổn hển thở, khắp người da gà nổi 
					lên sần sần. Tôi vờn Tuyết như mèo vờn chuột, trổ hết tuyệt 
					kỹ công phu đã thu thập được trong một tháng nay. Khắp người 
					Tuyết, từ rốn trở lên, không nơi nào lưới tôi không bò qua. 
					Nách, ót, hông, vú, bụng, sống lưng...
 
 Khi tôi kéo quần Tuyết ra thì nó giữ lại:
 "Đừng anh... Anh..."
 Tôi nói nhỏ:
 "Để yên, anh yêu Tuyết... Anh yêu Tuyết..."
 
 Và mạnh tay tụt xuống. Nó cố gắng tỏ một động tác chống cự 
					yếu ớt, nhưng tôi biết, động tác chỉ lấy lệ. Trong cái đầu 
					đậm đặc những hình ảnh mê tơi do cuốn báo tạo ra, cộng thêm 
					chất "thần dược" đang chảy rần rật trong huyết quản, nó bây 
					giờ chỉ muốn được thỏa mãn.
 
 Khi nhìn thấy lồn Tuyết phơi ra giữa mặt nệm nhàu nát, tôi 
					không cầm được một tiếng khen:
 "Trời ơi... Đẹp quá... Của Tuyết đẹp quá."
 Đẹp thật. Mu lồn mum múp, trắng phau phơn phới những sợi 
					lông vàng sẫm. Tôi đưa bàn tay bóp nắn nhè nhẹ, Tuyết cần 
					mình trân người. Tôi cúi xuống hôn lên
					phần mu rồi le lưới rà dần xuống dưới...
 "ôi .. ôi... Anh... anh.:. anh..."
 Tuyết run bần bật, hai đùi mở khép cuống cuồng. Tôi biết nó 
					đang sướng lắm nên vội áp mạnh môi vào khe hở nhỏ xrư có hai 
					mép đỏ như son. âm đạo của nó nhỏ quá, lúc đầu tôi không 
					lách lưỡi vào được, nhưng chỉ nửa phút sau nước nhờn trào ra 
					lênh láng, tôi từ từ len đầu lưỡi vào. 
 âm đạo mở rộng thêm một chút, nó hơi rùng người co lại. Lần 
					đầu tiên một vật lạ thọc sâu, chắc nó thấy nhô( Nhột thôi 
					chứ có lẽ không đau. Đầu lưỡi tôi mềm mại nhuyễn nhừ, đau 
					thế não cơ chứ I Khi tôi thọc hết được chiếc lưỡi vào trong, 
					xoáy tròn, xoáy tròn... thì Tuyết rú lên khe khẽ:
 "Anh ơi... Anh ơi... .Em... Em..."
 
 Tôi biết Tuyết muốn nói "em sướng", nhưng là con gái mới lớn 
					lên, nó không dám bạo miệng. Tôi nhủ thầm rồi từ từ sẽ tập 
					Làm tình mà không rên d, không nói tục, không cào cấu ngắt 
					nhéo... thl chẳng ra làm sao cả. Lưỡi tôi tiếp tục ngọ ngoạy, 
					tôi có cảm tưởng đầu lưỡi đụng vào một vách chán. Tôi đoán, 
					chắc là màng trinh. Nếu dùng lưỡi tôi nghĩ cũng phá trinh 
					được, nhưng như thế phí đi. Phải đút cặc vào phải để cho qui 
					đầu bóng lưỡng, đỏ au xuyên thủng màng thịt mỏng đó mới thú 
					chứ.
 Tuyết bây giờ cồ lẽ đang tê mê gần chạm đến tuyệt đỉnh. Nó 
					không ngớt oằn oại dấy dua, hai chân nó dạng ra, mỗi lúc mỗi 
					rộng, cuối cùng nó cong lên, quặp cứng đầu tôi đồng thời vòi 
					tay xuẩn hai mảng tục dài của tôi trong lòng bàn tay, giật 
					rịt vào háng. Thấy nó hứng khởi quá, tôi cũng sướng lây, cặc 
					tôi cứng đến độ như muốn chọc thủng lớp vải quần. Tôi cởi 
					nhanh khuy gài, tuột ra. Tôi cũng cởi luôn áo. Bây giờ cả 
					hai chúng tôi đều trần truồng. Tuyết mở mắt nhìn xuống hạ bộ 
					tôi. Mắt Tuyết đắm đuối, thèm muốn. Tôi xoay ngược trèo lên 
					lật úp người lại, nói với Tuyết: ."Bú anh đi, ngậm cặc anh đi." .
 "Anh... Em không biết... bứ..."
 "Cứ ngậm và mút như em mút cà rèm ấy mà, thích lắm..."
 
 Tôi giảng tiếp cho Tuyết biết phải bú, thụt ra sao, mân mê 
					hai hòn dái thế nào... Mọi kinh nghiệm cùng khám phá với chị 
					Hai tôi mang ra truyền lại cho Tuyết. Lúc đầu nó ngượng ngập 
					làm chiếu lệ, nhưng dần dần bị tôi kích thích quá, nó hăng 
					hái nhập cuộc, cho đến một lúc, cũng thiện nghệ không kém mẹ, 
					chị Hai.
 Chúng tôi dùng miệng lưỡi vờn nhau khoảng nửa giờ đồng hồ. 
					Khi cả hai không còn chịu nổi cơn nứng cứ bốc ngùn ngụt 
					trong thân thể, tôi nói với Tuyết:"Anh đụ nhé?"
 "Dạ... Mà... có đau không anh?"
 Tôi cũng không biết có đau chăng, vì đây là lần đầu tiên tôi 
					phá trinh, nhưng cũng nói cho Tuyết yên lòng:
 "Không đâu em, sướng chứ không đau."
 Tôi dạng rộng háng Tuyết ra, đưa dương vật vào cửa mình nó. 
					Nước nhờn ướt nhẹp hai bên, tôi lựa thế thọc sâu Tuyết dấy 
					lên:
 "ối Đau em anh ơi..."
 "Rán đi em... sắp vào..."
 Tuyết vùng vẫy có vẻ đau thật. Nhưng tôi đã nứng quá, không 
					nhịn lâu hơn được nữa. Tôi ngồi dậy, dùng hai chân khóa tréo 
					hai chân nó lại, rồi một tay banh lồn, một tay cầm cặc cố 
					đúl vào khe hở. Tôi nắc mạnh. Tuyết lại dẩy nẩy, hét lớn:
 "Đau... Mẹ ơi... Đau... quá anh ơi... Thôi đi anh...
 Thôi …
 Thôi thế nào được. Tôi tiếp tục nắc. Con cặc đã vào quá nửa, 
					tôi như nghe có một tiếng "búp" nho nhỏ. Có lẽ màng trinh đã 
					rách. Tuyết hét:
 "Chết em... Chết em..."
 
 Nước mắt Tuyết trào ra, chảy xuống má. Mặc kệ. Tôi đang nứng, 
					không thể dừng được. Mặc kệ. Tôi cứ liên tục nắc, càng lúc 
					càng nhanh. Tuyết vừa khóc vừa dậy một hồi rồi từ từ dịu dần. 
					Nước nhờn chảy ra lỏng bỏng trong âm đạo đã làm cơn đau hạ 
					xuống. Tôi nắc một hồi nữa thì Tuyết bắt đầu cảm thấy sướng. 
					Nó rên nho nhỏ, vòng tay ôm trên lưng tôi...
 
 Tôi đụ hơi lâu, đủ để xóa được cái đau của Tuyết và đưa nó 
					đến khoái lạc. Khi thấy nó ú ớ hai tay bắt chuồn chuồn, mặt 
					khờ ra ngây dại, tôi biết nó đang lên đến cực điểm, lập tức 
					tôi nắc nhanh và mạnh. Tôi cũng phọt khí, bắn vào tử cung nó. 
					Tôi thấy những thớ thịt trên mặt Tuyết co giật liên hồi... 
					Thân thể nó nhão ra, mềm nhũn.
 
 Tuyết nằm ngất ngư một lát rồi dần dần hồi tỉnh, trở về với 
					thực tại. Bỗng nó bật khóc, rên rỉ:
 "Trời ơi... Sao thế này... Sao... sao..."
 Nó vùng ngồi dậy, vớ vội bộ quần áo mặc nhanh vào, nhảy 
					xuống giường. Nó trân trối nhìn tôi:
 "Anh... Anh... Làm gì em..."
 Thấy nó hốt hoảng thái quá, tôi đâm sợ. Tôi cũng ngồi dậy 
					mặc lại áo quần, đến bên nó, vuốt tay lên mái tóc dài của nó, 
					vỗ về:
 "Em... Không sao đâu... Anh yêu em..."
 Nó hất bàn tay tôi ra, trợn mát: .
 "Anh nói gì? Yêu em? Chúng mình là bà con..."
 Nó lại khóc, lớn hơn. Nhìn trân trối chỗ tấm ra trải giường 
					thấm ướt vài giọt máu.
 Tôi cuống, chẳng biết phải xử trí thế nào. Rất may, dưới nhà 
					có tiếng nói cười của ba mẹ và dì Tuyết. Tôi vội vàng nói:
 “Nín đi, lại đây anh lau nước mắt, ba mẹ với dì mà biết thì 
					bọn mình chết hết..."
 Lời cảnh giác của tôi quả nhiên có hiệu quả, Tuyết chạy lại 
					đầu giường vớ vội chiếc khăn lông cau mặt, nó nói với tôi 
					giọng nửa căm thù nửa cam chịu:
 "Anh là thằng khốn nạn... Trời ơi... Anh nỡ nào."
 Tôi sợ nó lại khóc nữa nên suýt nhỏ:
 "Ba mẹ lên bây giờ..." Tuyết cố nén cơn khóc. Nó ngồi xuống 
					chiếc ghế ban đầu đã ngồi, hai bàn tay xoắn vào nhau run rẩy, 
					mặt nó xanh tái.
 
 Tôi đã thỏa mãn, tôi đã phá được trinh tiết của một đứa con 
					gái, nhưng quả thật lòng tôi không mấy thoải mái, cơn hoan 
					lạc qua đi, tôi dần dần nhận thấy hành động của mình có vẻ 
					súc vật Anh em bạn dì, tôi với nó có một phần huyết
 thống? Lẽ nào tôi lại hành động như thế Nhưng dẫu sao thì sự 
					việc cũng đã lỡ. Tôi tự hứa chỉ một lần này và một ìân duy 
					nhất, từ sau, cố đừng tái phạm. Vả, tôi vừa khám phá ra một 
					điều, đụ con gái còn trinh không sướng bằng đụ đàn bà đã 
					từng trải. Kinh nghiệm này làm thay đổi một định kiến bám rễ 
					trong đầu tôi tử bao lâu nay, về cái giá trị của trinh tiết.
 
 (Hết Phần 4 … Xin mời xem tiếp
                  Phần 5 dành cho 
                  Members)
 |