| Khách
                  anh hùng giao kiến nhị Thuyền UyênTuyệt
                  Tình Cốc , sự bí mật của khách hào hoa
 Hồng Lăng Thúy khép nép
                  trả lời:
                  
                  - Dạ,
                  đây là phép tắt của cốc chủ đối đải với
                  quý khách ở đây, xin hai vị tuân theo để cho
                  cốc chủ vui lòng .
 Thiết Tiên Lam vẫn một mực
                  từ chối:- Bần đạo quả thiệt không dám để cho hai cô
                  tắm rữa . Chẳng hay bần đạo không tắm có
                  được chăng.
 Nghe vị đạo trưởng nói
                  thế thì hai cô bỗng cười khúc khích để lộ
                  hai hàm răng trắng đều nhỏ nhắn như hạt bắp
                  vì nghĩ là vị đạo sĩ già này dơ dáy mà nhất
                  định không chịu tắm.
                  
                   Thấy bị cười như thế,
                  Thiết Tiên Lam hơi hổ thẹn, cúi gầm đầu xuống
                  đất nói lảm nhảm:
                   - Ta ... ta ... hai cô ... Thôi!
                  Chúng tôi xin được tự tắm rữa lấy .
 Tả Lãnh Khương nghe Thiết
                  Tiên Lam nói thế thì thấy làm tiếc trong lòng.
                  Bình sinh chàng lớn lên chỉ có chàng tắm rữa
                  cho sư phụ chứ chưa bao giờ có ai tắm rữa cho
                  chàng . Hôm nay đây được hai cô nương xinh đẹp
                  ngõ ý, nếu từ chối quả là một điều thất
                  thoát lớn lao . Nghĩ thế chàng bèn "truyền âm
                  mật nhĩ" với Thiết Tiên Lam rằng:- Đạo
                  trưởng, vãn bối nghĩ là hai vị cô nương này
                  tới đây có mục đích dò la tin tức của chúng
                  ta . Nếu chúng ta từ chối họ thì ắt sẽ hỏng
                  kế hoạch "tương kế tựu kế". Vãn bối thiết
                  nghĩ là chúng ta cứ đồng ý cho hai cô nương
                  tắm rữa , sẵn đó thì chúng ta hạch hỏi cho rõ
                  đường ra khỏi Tuyệt tình cốc này . Vãn biết
                  tin là có thể thuyết phục được hai cô ấy .
 Nghe nói thế, Thiết Tiên
                  Lam cũng thầm nói vào lỗ tai của Tả Lãnh Khương
                  rằng:
                  - Tiểu anh hùng nói cũng phải, đây chỉ là
                  cách duy nhất vào lúc này . Nhưng thật tình lão
                  là đạo sĩ không muốn nữ giới xâm phạm vào
                  ngọc thể nên không thể nào .
 Tả Lãnh Khương nghe nói
                  thế bèn xen vào :
 - Đã vậy thì xin tiền bối hãy xách một
                  thùng nước chọn một nhà tắm để tắm . Để
                  hai vị cô nương ở đây cho vãn bối lo liệu .
 Tả Lãnh Khương vừa nói
                  dứt lời thì Thiết Tiên Lam lập tức dùng chiêu
                  Thiên Cân Cước đá móc cái thùng lên cao ba
                  trượng, khi thùng rơi lưng chừng thì lão tung một
                  chưởng vào thùng đánh văng thùng nước ra
                  khỏi hồ .  Lão
                  phóng thân lên cao chạy trên mặt nước , vừa
                  chạy vừa la cười ha hả nói : "Thiết Thủy Thượng
                  Phiêu ... ha ...ha ha ..." . Bằng một thế nhào lộn
                  tuyệt vời lão đánh chưởng xuống mặt nước
                  làm nó văng lên tung tóe . Đưa thùng ra hứng
                  thì trong khoảnh khắc đã tràn đầy . Lão khinh
                  thân bay vèo vào một gốc cây gần đó để tắm
                  rửa .
                  
                   Tả Lãnh Khương và hai cô
                  gái nhìn thấy thế thì không khỏi trầm trồ khen
                  ngợi . Xong rồi thì chàng cũng lật đật theo hai
                  cô gái vào một nhà tắm gần đó . Bước vào
                  bên trong chàng rất ngạc nhiên vì nhìn bên ngoài
                  thì thấy nhà tắm rất nhỏ như bước vào trong
                  thì rất rộng . Ở giữa là một cái lồng hình
                  bán nguyệt, nước chảy từ trong hồ vào làm vợn
                  mặt nước . Nhìn chung quanh chàng thấy như một
                  căn phòng ấm cúng được treo bằng tấm màn
                  nhung đỏ loại vải của Tô Châu nổi tiếng. Chàng
                  nhìn hai vị cô nương một lần nữa thì không khỏi
                  vui mừng xao xuyến . Tự đưa tay lên trút bỏ tấm
                  vải lam của Thiết Tiên Nhân trên người xuống,
                  thân thể của chàng phơi bày trước mặt hai vị
                  cô nương . Hai cô bỗng nhìn chàng nhìn chỗ kín
                  của chàng rồi lại nhìn nhau như muốn nói điều
                  gì đó mà nói chẳng nên lời . Chàng đặt bàn
                  chân xuống mặt nước để kiểm tra nhiệt độ,
                  mới hay là làn nước mát rượi . 
                  Chàng bước cả hai chân xuống lồng
                  được làm bằng gỗ và trầm mình vun vẩy như
                  con cá lâu ngày mới được gặp nước . Nhìn
                  thấy chàng như thế cả hai cô không khỏi phá
                  lên cười khúc khích . Chàng lặn xuống một hơi
                  thật dài và sẵn dò xem dưới đáy lồng cây
                  là cái gì . Chàng bỗng thấy bên hông cái lồng
                  là một tấm lưới cá để cho nước đi vào .
                  Trồi lên mặt nước bỗng chàng ngoắc tay ra hiệu
                  và nói với hai cô:
                  - Liên Hương , Lăng Thúy mời hai cô xuống
                  tắm với tại hạ cho vui .
 Chẳng biết tự bao giờ
                  mà Tả Lãnh Khương lại xưng hô một cách thân
                  mật với hai vị cô nương . Nhìn lại thì mới
                  hay là cả hai cô cùng trang lứa với chàng nên
                  đó là một dịp tốt đến với chàng. Nếu như
                  đây là hai bà già thì khó lòng cho chàng mời
                  mọc . Chả lẽ chàng có thể nói "Mời hai vị
                  bà bà xuống tắm với tiểu sinh chơi cho vui sao
                  ?".
                  
                   Hai cô nhìn nhau , rồi nhìn
                  Tả Lãnh Khương , có vẻ muốn lắm nhưng còn hơi
                  do dự . Liên Hương vừa cười duyên vừa nói:- Tả huynh, hai chúng tôi chỉ được lệnh tắm
                  cho huynh chứ không dám tắm chung với huynh.
 Tả Lãnh Khương liền vọt
                  miệng biện luân:
                   - Tắm cho huynh và tắm chung thì cũng vậy thôi
                  . Không sao đâu . Huynh sẽ cho hai muội xem cái này
                  nè, nếu hai cô đồng ý xuống đây .
 Lăng Thúy nghe nói thế thì
                  tò mò hỏi:
                   - Gì thế huynh ?
 Tả Lãnh Khương biết là
                  đã trúng chiêu nên tiếp tục gợi sự tò mò
                  của hai cô:
                   - Cái này ngộ lắm, có thể bơi trong nước,
                  lúc to lúc nhỏ biến hoá khôn lường.
 Liên Hương có vẻ tinh ma
                  hơn :
                   - Không tin đâu, biết đâu huynh nói phét
                  cho chúng tôi xuống .
 Tả Lãnh Khương biết nói
                  thêm cũng khó nên quyết định:
                   - Để huynh lặn xuống lấy nó lên cho hai muội
                  xem nhé .
 Chàng nói xong thì ngụp sâu
                  xuống đáy lồng, hai cô tò mò bước ra mép lồng
                  để nhìn xuống . Thấy tấm lưng trần nở nang và
                  cặp mông đung đưa dưới làn nước làm cho hai
                  cô nương nhìn nhau len lén. Một lát sau thì mất
                  hút dưới đáy lồng . Năm phút trôi qua mà
                  không thấy Tả Lãnh Khương trồi lên, hai cô nương
                  lấy làm thắc mắc . Lăng Thúy chợt vọt miệng
                  hỏi Liên Hương:
                   - Sao lâu quá vậy . Chả lẻ chàng đã chết
                  đuối dưới đáy chăng .
 Liên Hương trả lời:
                   - Không thể nào .
 Nói xong thì cả hai chồm
                  xuống mặt nước để tìm kiếm. Bất thần Tả Lãnh
                  Khương ngoi đầu lên và đưa hai tay lên kéo hai
                  cô xuống nước . Hai cô chỉ kịp la lên "ối"
                  thì mình mẩy đã ướt mem. Tả Lãnh Khương cười
                  khoái chí trong khi hai cô với bốn cánh tay đánh
                  tụi bụi lên mình của chàng. Lăng Thúy làm mặt
                  giận dỗi nói rằng:
                   - Tả huynh xấu ghê, dám gạt tiểu 
                  muội xuống nước .
 Liên Hương cũng nhảy
                  vào:
                   - Phải cho huynh biết tay thì mới hả dạ .
 Nói xong thì hai cô liền
                  bóp chẹt cổ của Tả Lãnh Khương và trấn nước
                  . Tả Lãnh Khương cũng giả vờ không có sức
                  chống cự, mặt mày ra vẻ sợ hãi . Hai cô thấy
                  thế thì cười hăng hắc .
                  
                   Lăng Thúy liền nói:
                   - Huynh nói cho tiểu muội xem một vật ngộ bơi
                  trong nước, lúc to lúc nhỏ đâu ?
 Tả Lãnh Khương biết đây
                  là thời khắc để dẫn dụ hai cô liền đưa mắt
                  nhìn xuống dưới . Hai cô đưa mắt nhìn theo . Tả
                  Lãnh Khương vừa cười vừa nói:
                   - Đó hai muội thấy nó đang bơi hay không ?
 Hai cô tò mò nhìn theo hỏi
                  :
 - Đâu, đâu ?
 - Đó , đó !-vừa nói chàng vừa chỉ chỗ
                  kín của mình.
 Hai cô bỗng đỏ mặt vì bị
                  chàng chơi khâm, cùng lên tiếng:
 - Đồ quỷ !
 Liên Hương tức quá nói tiếp:
 - Vậy chứ sao huynh nói lúc to lúc nhỏ biến
                  hoá khôn lường chỗ nào .
 Nghe đến đó, Tả Lãnh Khương
                  mới giật mình, khen thầm Liên Hương thông minh
                  lanh lợi:
 - Xem nè!
 Chàng bắt đầu vận chân
                  khí của Ngọc Nữ Tâm Pháp đi khắp mình mẩy .
                  Chỉ thấy từng thớ thịt trong người của chàng
                  run động như có con chuột đang chạy bên trong các
                  bắp thịt . Khi tất cả chân khí tụ tập ở nơi
                  đó chàng hô to:
                   - Mau biến to!
 Tức thì hai cô trố mắt
                  kinh ngạc, càng nhìn càng tròn xoe đôi mắt . Một
                  lúc sau chàng hô to:
 - Mau biến nhỏ!
 Hai cô lúc này càng kinh
                  ngạc vì không tin vào mắt mình bởi vì nơi đó
                  bây giờ gần như không còn nữa .
                  Hai cô chỉ biết vỗ tay "bạch bạch" khen:
                   - Hay quá, hay quá!
 Biết hai cô còn thơ dại,
                  Tả Lãnh Khương tiếp tục dụ dỗ:
                   - Hai em hãy đưa tay bắt lấy nó , xem sao!
 Nghe sao là làm vậy, hai cô
                  đưa bốn bàn tay xuống bắt lấy . Bỗng nhiên chàng
                  gồng mình làm cho nó phình to ra . Hai cô bóp chặt
                  nó mà cười thích thú . Tả Lãnh Khương bỗng
                  thấy rạo rực trong người . Đầu óc lại nhớ
                  tới sư phụ nhớ tới những lúc luyện võ
                  trong lòng thấy nao nao . Nhìn vào hai nụ cười
                  ngây thơ của hai cô nương, chàng bỗng thấy nó
                  đẹp làm sao .  Chàng
                  giả vờ đưa đẩy, rồi lúc biến to lúc biến
                  nhỏ hai cô càng thích thú nô đùa . Trong lúc
                  đó thì Tả Lãnh Khương cũng khéo léo tướt
                  bỏ từng mảnh vải trên mình của hai cô . Một
                  lúc sau thì cả hai cô mình trần trùi trụi . Nước
                  da loang loáng bì bạch thật là tinh khiết của tuổi
                  thanh xuân! Hai bầu vú hình trăng bán nguyệt lồ
                  lộ một cái núm nhỏ len lén dưới mặt nước
                  . Hai cô vẫn ngây ngô nô đùa với cái vật
                  ngộ nghĩnh của chàng. Được một lúc chàng lại
                  đề nghị hai cô cởi nốt chiếc quần ra để chơi
                  bắt cá . Nếu ai bắt được thì chàng sẽ hôn
                  . Hai cô đâu có để ý tới nụ hôn của chàng
                  làm gì . Họ bây giờ chỉ thích bắt cá hơn .
                  Liên Hương bèn nói với chàng:
                   - Huynh mau lặn xuống để tiểu muội bắt trước
                  .
 Nói xong thì nàng vô tư cởi
                  nốt cái  quần
                  vải lụa ra và đưa hai tay lên ra thế "thả lưới
                  tầm ngư". Lúc đó Tả Lãnh Khương trố mắt nhìn
                  vào Ngọc Động của nàng mà không khỏi chắt lưỡi
                  nước bọt . Ngọc Động của nàng thật mơn mỡn
                  củatuổi xuân phơi phới . Những cọng lăng tăng
                  bơi lội chung quanh, uốn éo theo làn nước nhấp
                  nhô . Giật mình ngó lại mới hay là mình còn
                  phải chơi trò "tầm ngư" nên chàng vội lặn
                  xuống nước . Liên Hương thích thú lặn theo đưa
                  cái quần dí theo "lý ngư" của chàng mà cố
                  bắt lấy . Lượn qua lượn lại dưới nước mấy
                  lần, chàng cố tình để cho Liên Hương hai tay vồ
                  lấy con "lý ngư" của chàng. Liên Hương khoái
                  trá vì bắt được cá nên nắm chặt sợ mất
                  . Chàng để yên đển hưởng thụ cái bàn tay êm
                  ái đang vùng vẩy bao trùm vào nơi ấy . Chàng
                  thấy như tinh khí muốn xông khỏi ra ngoài miệng.
                  Định bụng sẽ bắn ra một luồng thật mạnh thì
                  bỗng Lăng Thúy lên tiếng nói:
                   - Vui quá, cho muội chơi với, muội cũng muốn "thả lưới bắt lý ngư".
 Liên Hương liền nói:
 - Được rồi tới muội đó !
 Nói xong thì nàng buông
                  con "lý ngư" ra . Tả Lãnh Khương cũng thả hơi
                  dưỡng khí ép chặt sự phóng khoáng xuống âm
                  nang .
                  
                   Chàng lặn sâu xuống tức
                  thì Lăng Thúy cô nương cũng cởi luôn chiếc
                  quần rồi ngụp xuống rượt theo chàng. Chàng cố
                  tình lặn sâu hơn, nhưng Lăng Thúy cô nương cũng
                  không vừa vọt mình phóng theo . Chàng ngoái đầu
                  nhìn lại chỉ thấy một tấm tơ liễu đang vùng vẩy
                  giữa lòng nước như là một Mỹ Nhân Ngư đẹp
                  vô cùng. Tả Lãnh Khương lúc này không còn kềm
                  được lòng nữa, quay đầu trở lại . Lăng Thúy
                  cô nương vui mừng vì sắp bắt được "lý ngư".
                  "Phụt" một cái nàng đã chộp cái quần lụa
                  vào "lý ngư" và nắm chặt nó định lôi lên
                  mặt nước . Bất thần Tả Lãnh Khương ôm choàng
                  ngang bụng của nàng đẩy con "lý ngư" đi từ
                  cửa hậu vào hướng Ngọc Động của nàng . Nàng
                  chỉ kịp kêu "ối" và hai tay buông con "lý ngư"
                  ra . Tả Lãnh Khương đưa hai bàn tay bóp chặt vào
                  hai bầu nhũ để ghì nàng xuống nước. Hai tay của
                  Lăng Thúy cô nương chới với trong làn nước
                  như muốn trồi lên trên. Chàng cứ thúc thúc nữa
                  phần dưới về phía trước càng lúc càng gấp
                  . Miệng của Lăng Thúy cô nương không biết nói
                  gì mà chỉ thấy bọt nước nổi lỏm bỏm lên
                  trên. Thúc thêm năm cái nữa thì chàng phóng
                  dịch thể vào trong Ngọc Động.
                  
                   Nói về Liên Hương sau khi
                  thấy Lăng Thúy lặn theo Tả Lãnh Khương thì
                  đứng sát vào vách lồng chờ . Được một lát,
                  nàng thấy nước lờn vờn nổi lên mặt thì nàng
                  phì cười vì biết rằng Lăng Thúy đã bắt
                  được cá . Nhưng vẫn thấy hai người chưa trồi
                  lên mặt nước thì sinh lo lắng. Một lúc sau thì
                  thấy cái quần lụa của Lăng Thúy nổi lên mặt
                  nước thì không khỏi tự hỏi trong lòng điều
                  gì vừa xảy ra . Nàng ráng đợi thêm một chút
                  nữa thì thấy những hốp nước bọt nổi lên
                  mặt, tiếp theo là làn máu đỏ và vài sợi
                  trắng đục như sợi chỉ lơ lững cho dòng nước
                  thì biết chuyện chẳng lành đến với tiểu sư
                  muội . Nàng định lặn xuống xem xét cục diện thì
                  bất thần Tả Lãnh Khương đẩy Lăng Thúy nổi
                  lên mặt nước, đồng thời đưa tay điểm vào
                  huyệt Thần Phong dưới vú phải trên ngực làm
                  cho Liên Hương đứng chết trân. Sau đó chàng
                  tiện tay điểm luôn huyệt trên Linh Đài ở sau
                  lưng của Lăng Thúy cô nương.
                  
                   Liên Hương không phải là
                  một thiếu nữ tầm thường, nàng cũng có võ
                  công không ít , nhưng vì bị tập kích bất ngờ
                  nên không phòng thủ . Nàng biết chuyện chẳng
                  lành quả thật đã tới với hai nàng. Nhưng chẳng
                  còn gì hơn là chờ đợi xem Tả Lãnh Khương làm
                  gì .
                  
                   
                  Tả
                  Lãnh Khương sau khi điểm huyệt hai vị cô nương
                  liền một tay một cô bế thốc lên mặt sàn. Liên
                  Hương cô nương nằm cứng đơ trên sàn cây liếc
                  nhìn chàng sẽ làm gì với nàng?. Riêng Lăng
                  Thúy cô nương thì biết chàng sẽ làm gì rồi .
                  Nơi đó của nàng giờ thấy hơi ran rát như có
                  dịch lỏng nào đang trào ra .
                   Tả Lãnh Khương sửa lại
                  thế nằm của Liên Hương và giải huyệt cho nàng
                  đồng thời điểm lại huyệt Phong Thị ở bên cạnh
                  đùi của nàng và huyệt Tủy Hải ở hai bên
                  khuỷu tay làm cho tứ chi của nàng tế cứng. Cuối
                  cùng thì chàng điểm luôn vào huyệt Âm Môn
                  cho nàng khỏi đau đớn khi giao hợp rồi từ từ
                  đặt Kiếm Quân Tử 
                  lần vào Ngọc Động . Lăng Thúy cô nương
                  liếc nhìn qua chỉ thấy sư tỉ của mình mặt vẫn tươi
                  tỉnh thì cảm thấy bớt lo . Số là Tả Lãnh Khương
                  dùng thuật thứ 99 trong Ngọc Nữ Tâm Kinh: " Khi giao hợp lần đầu tiên với nữ nhân, nên
                  điểm vào huyệt Âm Môn cho khỏi đau đớn. Sau
                  khi xé rách "Bì Nữ" thì giải huyệt Âm Môn
                  đồng thời điểm vào huyệt Phục Thố giữa hai
                  đùi để tạo cảm giác kích thích."
                  
                   Chàng áp dụng không sai
                  một ly một tí, quả nhiên Liên Hương cô nương
                  rên rĩ, máu trong người chạy loạn xạ . Nàng
                  chỉ muốn cào chân kéo tay cho thỏa thích, nhưng tứ
                  chi bị khóa nên chẳng làm sao nhúc nhích. Lăng
                  Thúy bên kia nhìn qua chỉ thấy mắt sư tỉ mình chớp
                  chớp liên hồi .
                  
                   Sau khi cẩn giao xong xuôi thì
                  Tả Lãnh Khương giải huyệt cho hai người đồng
                  thời nói với họ là :
                   - Hai muội chớ nói điều này ra ngoài, có
                  thể cốc chủ sẽ xử phạt cũng nên. Chi bằng
                  coi như là nước chảy mây trôi đi rồi không
                  trở lại . Chuyện qua rồi thì coi như không có !
 Hai cô lúc này xấu hổ
                  quá, chỉ biết cúi đầu bẽn lẽn nói:
                   - Huynh nói sao thì chúng em nghe vậy . Bây giờ
                  chúng em đã thuộc về chàng rồi, dẫu chết cũng
                  cam lòng .
 Tả Lãnh Khương khóai trá
                  trong lòng vì ngón tuyệt kỹ trong Ngọc Nữ Tâm
                  Pháp quả nhiên lợi hại, đúng như phép chân
                  kinh có nói : "Nếu giao cẩn với ai thì người
                  đó tức thị tuân theo mình."
                  
                   Tả Lãnh Khương bèn nói:
                   - Các muội mau thay đồ . Có gì thì huynh liên
                  lạc với muội sau .
 Hai cô ngoan ngoãn đồng lên tiếng:
 - Dạ !
 Tắm xong thì chàng được
                  hai vị cô nương đưa trở lại phòng . Thiết Tiên
                  Lam đã chờ sẵn trong phòng từ lúc nào rồi . 
                  Bỗng thấy bụng đói cồn cào thì xuýt xoa
                  mong đợi một món ăn ngon. Hai người chẳng chờ
                  lâu, hai khay thức ăn được mang đến . Tả Lãnh
                  Khương không khỏi chú ý tới dung nhan kiều diễm
                  của hai cô mặc áo xanh nhạt mang thức ăn . Hai
                  cô này dáng vẻ đều trội bật hơn hai cô vừa
                  rồi . Làn da cô nào cũng trắng như tuyết làm
                  cho chàng không khỏi động lòng trần tục mắt
                  ngó chăm chăm, miệng nuốt tựng ngụm nước bọt
                  xuống thực quản . Nhớ tới câu hỏi hồi nảy
                  của Thiết Tiên Lam, Tả Lãnh Khương chợt vọt
                  miệng bắt chước hỏi :
                   - Xin hai cô cho biết quý để tiện việc xưng
                  hô .
 Cô đứng bên trái có
                  cái mũi thẳng dọc dừa, nét mặt thật có duyên
                  trả lời:
                   - Tiện thiếp tên 
                  là Cổ Lệ Xuân.
 Cô đứng bên phải nhún
                  chân ra chiều lễ phép trả lời:
                  
                  Tiện
                  thiếp là Ngọc Liên Đình . Xin được hân hạnh
                  phục vụ cơm  nước cho hai vị . Hai cô liền nhún một cái
                  vái chào và bước ra để lại cho chàng một sự
                  nuối tiếc liếc mắt trông theo hai cái mông tròn
                  lẳng đong đưa . Quay đầu trở lại, chàng mới
                  để ý tới thức ăn trên bàn . Toàn là rau
                  quả! Nhìn vào chung thì thấy toàn là nước .
                  Bấy lâu nay khát rượu và đàn bà lòng chàng
                  thật ray rứt . Nay đột nhiên chiêm ngưỡng hai
                  dung mạo đài trang làm cho chàng rúng động mà
                  thèm rượu thịt ăn uống cho thỏa thê . Nhìn thấy
                  nước làm cho chàng hơi thất vọng trong lòng .
                  Trong khi đó thì Thiết Tiên Lam vẫn ung dung vừa
                  ăn rau vừa uống thanh thủy một cách ngon lành .
                  
                  
                   Cơm nước xong xuôi thì trời
                  đã tối, dãy ngân hà óng ánh giữa màn đêm.
                  Tả Lãnh Khương ngó qua cửa sổ mà lòng thấy
                  nao nao nhớ tới sư phụ . Giờ đây chàng còn
                  chưa rõ người tên thật là chi , chỉ biết Người
                  họ Lý. Chỉ biết Người dùng cây phất tiên
                  giống vị sư bá tổ là Lý Mạc Thu . Nhiều lúc
                  chàng ngẫm nghĩ phải chăng Người là con cháu
                  của Lý Mạc Thu và Công Tôn Chỉ, cốc chủ của
                  Tuyệt Tình Cốc của mấy trăm năm về trước .
                  Giang hồ cho rằng Lý Mạc Thu và Công Tôn Chỉ có
                  gian tình với nhau trên đỉnh Đoạn Trường Nhai
                  dạo đó và bị con gái là Công Tôn Lục Ngạc
                  bắt gặp . Sau đó Công Tôn Chỉ chết cùng Thiết
                  Thủy Liên Hoa Cừu Thiên Xích dưới động Sấu
                  còn Lý Mạc Thu bị thiêu sống giữa biển lửa
                  . Chuyện đó tưởng đâu kết thúc, nhưng mấy
                  chục năm sau giang hồ lại đồn rằng có một người
                  mặt mày gớm ghiết như bị phỏng nặng bồng một
                  đứa con trên tay vừa đi vừa hát nghêu ngao:
                   "Hỏi người dưới thế
                  tình là vật chi .
 Cõi
                  đời sanh tử hiệp ly .
 Trời
                  Nam đất Bắc . . ."
 Bài hát này chỉ có Lý
                  Mạc Thu hay hát lúc sinh tiền. Lúc đó giang hồ
                  trở nên sóng gió vì tin rằng Lý Mạc Thu còn
                  sống và đi tìm giết nàng để trả thù riêng.
                  
                  Nhưng
                  chuyện đó đã qua lâu, lâu lắm rồi . Chàng cũng
                  chẳng bận lòng làm chi . Giờ này nhìn ra bên
                  ngoài cửa sổ, thấy Mãn diện xuân phong (Đầy
                  mặt gió xuân mát mẻ), chàng khinh công nhẹ nhàng
                  ra ngoài cửa sổ để dạo một vòng. Chàng bước
                  dọc theo hành lang để hưởng những cái mát mẻ
                  của đêm khuya tỉnh mịch. Những mùi hương thơm
                  ngát mọc thấp dưới đôi giầy của chàng là
                  Song Tử Điệp Hoa (Hoa hai cánh, có một cái hột
                  ở giữa). Chàng ngắt một cái lên và nhắm mắt
                  ngửi . Mùi vị thật nhẹ nhàng, đượm sự mê
                  ly trong đó . Chàng mở mắt để tắm ánh trăng
                  vàng vằng vặc trên đỉnh ngọn cây Tùng vĩ đại
                  . Bỗng một bóng đen bay vút qua làm cho chàng giật
                  mình . Thân pháp của người này thật nhanh nhẹn
                  như con sóc và mềm dẽo như con lươn. Dám chắc
                  là một vị cô nương! Chàng tò mò vọt mình
                  theo sát bóng đen đó . Công phu khinh thân "Vô
                  Phong Ẩn" của chàng không tệ, chẳng mấy chốc
                  đã đuổi kịp bóng đen đó . Chàng phóng lên
                  cây Tùng gần đó để quan sát người áo đen
                  đang giở mái ngói của một căn nhà lớn chung
                  quanh là những căn nhà nhỏ . Vị áo đen đó
                  quan sát bên dưới một lúc rồi phóng đi . Chàng
                  nhảy xuống nơi đó và mở nắp nhìn xem bên dưới
                  là điều chi . Chàng há hốc mồm kinh ngạc, ba vị
                  phu nhân của ba bang phái Cự Kình, Hải Sa, và
                  Thần Quyền Môn đều bị trói chặt. Họ bị ba gã
                  đại hán vạm vỡ đánh đập và phục vụ sinh
                  lý . Chàng chợt vở lẽ, "Bấy lâu nay tìm kiếm
                  ba vị phu nhân , thì ra họ đã bị bắt cóc ở nơi
                  này . Vậy chứ nơi đây là đâu ?" Chàng đặt cẩn thận lại
                  miếng ngói rồi khinh thân qua những nóc nhà khác
                  và mở miếng ngói lên xem. Bên dưới là một
                  cô gái trong bô đồ xanh đang khẩu dâm cho một
                  gã đàn ông. Phòng khác là ba cô nương xinh đẹp
                  lõa thể đang uống rượu cùng một người đàn
                  ông tóc hoa râm ăn mặc rách rưới như là Cái
                  Bang. Phòng bên phía Tây là một vị đọc trọc
                  đang hành lạc với một cô nương xinh đẹp . Trông
                  lão quả thật là một vị hoà thượng Thiếu Lâm
                  vì chiếc áo cà sa của y còn máng nơi đầu giường.
                  Vì chàng chỉ thấy từ phía trên nên không biết
                  lão là ai , duy chỉ có mụt ruồi màu đen to tướng
                  nằm giữa ngay lưng. Phòng ở phía Đông bọn Hắc
                  đạo cả thảy tám người đang chung vui với hai
                  cô nương xinh đẹp . Phòng phía Nam là một lão
                  râu ria bậm trợn như Sơn tặc đang chìa ra vàng
                  vòng ngọc thạch về phía một cô nương trẻ tuổi
                  vừa cười vừa hét. Phòng phía Bắc là một vị
                  quan gia của triều đình và một bầy con thiếu nữ
                  trong lễ phục cung nữ triều đình. Chàng nghe gã
                  cười ha hả tưởng mình là hoàng đế đương
                  thời ! Chàng không cần nhìn thêm nữa thì cũng
                  biết đây là đâu rồi . Tuyệt Tình Cốc hoá ra
                  là một cái động điếm! Vậy thì phải đổi tên
                  nó lại là, "Cốc Động Tình" hay "Cốc Động
                  Hoa", chàng ngẫm nghĩ . Khách ở đây toàn là
                  những nhân vật võ lâm có tiếng tăm của những
                  bang hội giáo phái, động và cốc bao gồm bọn
                  Hắc đạo và Sơn tặc . Chàng quyết định tìm hiểu
                  cho hết cục diện bên trong và xuất xứ của nơi
                  này . Chuyện đầu tiên chàng phải làm là rượt
                  theo vị cô nương hắc y vì chỉ cô ta không biết
                  nhiều thì cũng biết ít nội tình bên trong. Nghĩ
                  thế thì chàng đề khí khinh thân "Phong Vô Ẩn"
                  bay như sao xẹt nhắm hướng vị cô nương vừa
                  khuất bóng mà lao tới .
                  
                   (còn tiếp) Kinh Bích Lịch
                  January 4, 2000 [email protected]
                  
                   (Hết Hồi 4 ... Xin xem tiếp
                  Hồi
                  5) |