- Hello?
- Quang, chắc ổng đã biết rồi .....
- Sao vậy? Sao Hương lại nghĩ thế?
- Quang ơi, nguyên cả tuần nay rồi, ổng bỏ nhà đi mà không
thèm nói cho Hương biết. Có gặp ổng thì ổng lầm lầm lì lì đi
ra đi vô không thèm nói một câu. Ổng cứ như người mất hồn ấy,
ổng làm em sợ run bắn lên rồi đây nè. Quanh ơi ... I don't
know what to do.
- Ok, vậy mình sẽ bàn thêm tối nay nhé.
Click. Ðường dây chỉ còn tiếng è è của dial tone. Hương ngồi
bệt xuống nệm giường, hàng chục giọt nước mắt đổ ra trên má.
Nàng ôm cái gối bông vào lòng, bàn tay vẫn chưa rời khỏi ống
điện thoại. Nàng muốn nói thêm một lời ... yêu với người tình
nhân, nhưng hắn đã vội vàng cúp điện thoại trước khi nàng có
cơ hội mở môi.
Hương vừa thấy lo lắng vừa thấy bực tức trong lòng. Thật ra,
cái affair giữa nàng và Quang cũng chỉ là sự cố gắng tuyệt
vọng để cứu vớt cuộc hôn nhân đầy lạnh giá. Nhưng nàng đã lầm
to. Những ý nghĩ của Hương thật vừa ngây thơ vừa quá ư dại dột.
Cái tâm hồn cũ của anh Tâm sẽ không bao giờ trở lại với nàng.
Người yêu hiền hòa năm xưa mà Hương đã nhận làm người bạn trăm
năm đã trở thành một người đàn ông hoàn toàn xa lạ. Nàng rùng
mình khi nàng nhớ tới cặp mắt thật điên dại trong bóng đêm,
lòng mắt vừa trắng xóa vừa đỏ rực. Hai con mắt dữ tợn như ác
quỷ ấy không thèm đả động gì tới khuôn mặt của nàng. Tâm nhìn
thẳng ra đằng trước, như chàng đang muốn đâm thủng miếng gỗ
đầu giường, đâm thủng xuyên qua bức tường. Tâm nghiến răng
chặt lại như con thú dữ trong lúc chàng nhấp liên tiếp vô
trong người cô vợ trẻ làm Hương thốn cả mình. Thật không thể
nào còn gọi là làm tình được nữa, cơn rối loạn tâm thần của
chàng đã gần tới mức tột đỉnh. Ðối với Tâm, Hương chỉ còn là
thể xác da thịt như một con mồi cái .....
Mea Culpa Maxima - quá tội lỗi, quá tội lỗi.
Hương vùng mình đứng dậy . Nguyên cơ thể của nàng rung chuyển
từng cơn nhưng nàng cũng cố lết mình vào trong phòng tắm.
Hương mở vòi nước rồi leo vô trong bồn. Những hột nước nóng
bỏng tỏa xuống như mưa ở trên cặp vú tròn cũng giúp nàng bình
tĩnh trở lại. Trong lúc nàng gội đầu, nàng chợt nhớ lại từng
cảnh making love mà Hương và Quang đã trải qua ...
... hai người đang ngồi trên chiếc ghế sa lông ở trong tiệm
của nàng. Lúc ấy là đã sau giờ đóng cửa. Anh Tâm lại đi sòng
bài tới sáng, Hương thong thả ở lại ... chưa cần về nhà. Quang
ôm chặt lấy nàng trong tay, đôi môi của hắn mân mê ngấu nghiến
trong từng đợt hôn. Hắn mút, hắn cắn lên trên da cổ nàng. Bàn
tay của hắn lẹ làng cởi tung hàng cúc áo ....
... Hương cúi gầm mặt xuống dưới vòi sen cho làn nước rội hết
shampoo ra khỏi mái tóc dài. Nàng với tay cầm lấy cục xà bông
thơm, nàng chà xát đường bọt trắng lên trên ngực, ở dưới nách,
xuống bụng, xuống cặp đùi. Trong lúc nàng dùng ba ngón tay để
kỳ cọ chùm lông đen ở trên háng, nàng lại nghĩ tiếp tới cái
đêm hôm đó ....
.... nàng ngồi chàng hảng ở trên ghế, ngoài cái áo nịt ngực ra,
trên mình nàng không còn một miếng vải nào khác. Quang đang
quỳ gối trên mặt đất, hắn úp khuôn mặt vô bãi cỏ đen. Cục
xương ở trên mu nàng hơi cao cao, làm nguyên cái mu của nàng
nhỏng cao lên đón chào. Quang vừa mút nhè nhẹ quanh hột le,
ngón tay trỏ của hắn vừa chuyển động ra vô. Hai mép âm hộ vừa
tách ra, vừa khép vô mỗi lần từng đốt ngón tay biến sâu vô
trong âm đạo rồi lại chạy tuột trở ra.
Thật là tuyệt, Quang ơi, sướng quá, sướng quá, mút nhè nhẹ như
vậy đó Quang. Hương không thích cảm giác mạnh mẽ của đầu lưỡi
đâu. Mút thật ướt nữa đi ... oh ... thêm đầu ngón tay đâm vô
thọc ra như là ... dương vật nữa. Oh .... oh dear .... sướng
quá, sướng quá ... dear ..... hôn nữa đi Quang, hôn ngay ...
đúng cái điểm yếu ... oh my dear ... so good.
Quang lột hết quần áo ra rồi leo lên trên cái ghế với Hương.
Nàng nằm ngửa trần truồng trên cái ghế da ngoài cái xú cheng
vẫn còn trên ngực. Làn da trắng hồng của nàng phản ánh với lớp
vải da mầu đen bọc ghế, phản ánh với lớp vải ren mầu đen nửa
che nửa hở ở trên cặp vú. Hương thả lỏng một chân xuống dưới
đất, cánh chân kia nàng co lên trên lưng ghế. Một tay nàng
cũng vịn lên ghế, bàn tay kia nàng dựa bên tai, năm ngón tay
dài bấu vô nệm ghế.
Quang nhỏng mình trên thân thể trần truồng của Hương. Hắn duỗi
thẳng một chân ra sau, chân kia hắn co lại, đầu gối nằm ở dưới
đùi Hương. Bàn chân đang duỗi thẳng dựa vô thành ghế. Trong tư
thế đó, Quang có thể xài thành ghế như cái bàn đạp, để hắn dễ
thụt dương vật sâu vô trong mình Hương.
Sáng hôm sau, Hương thấy rờn rợn tóc gáy khi nàng ngồi ở quầy
hàng đợi khách. Mỗi lần nàng nhìn tới cái ghế trống, nàng lại
có thể hình dung tới hai thể xác trần truồng quằn quại gào
thét trong cơn sướng tột đỉnh ....
... Những tia nước nóng đang tuôn chẩy ào ào xuống hai núm vú
bự như hai đồng tiền. Từng hột nước văng bắn trên đầu vú như
từng viên đạn, tạo ra một khoái cảm lạ lùng trong lúc những
ngón tay của Hương đang vò quanh mép thịt cửa mình ....
.... sau một hồi nàng tắt nước. Hương bước chân lên trên những
thỏi gạch men mát rượi. Nàng với tay lấy khăn bông lau khô
mình. Nàng mở ngăn tủ quần áo ra. Hương cầm cái xì líp bằng
nylon mỏng ở trong tay. Nàng chợt tính bỏ nó lại vào trong
ngăn, tối nay nàng ... có hẹn mà ... miễn quần lót chứ. Nhưng
rồi nàng lại mặc quần lót lên trên mình trở lại. Tối nay khác
hẳn với mọi hôm kia. Tối nay nàng có chuyện quan trọng để bàn
tán với Quang.
Hương ngồi xuống bàn phấn, bắt đầu thoa kem lên mặt. Trong lúc
nàng vẽ mắt thì nàng lại nhớ tới cái ghế sa lông đen đặc biệt
...
... Hương không còn gác một chân lên trên lưng ghế, thả chân
kia xuống mặt đất. Bây giờ nàng co cả hai chân lên trên trời.
Nàng vòng một cánh tay đằng sau hai đầu gối, tự ôm chân co
cong lên cho người tình thoải mái ... make love. Cánh tay kia
nàng bấu lấy lưng ghế, miệng nàng rên rỉ liên tiếp ....
.... nàng sực nhớ tới cái đêm hãi hùng kia, khi anh Tâm hùng
hổ đè nàng ra ... mần thịt. Hương đành nằm im chịu đựng như
đang bị cưỡng bách. Làm sao mà còn cố nói "như"? Ðúng là thật
sự bị cưỡng hiếp tình dục rồi. Không thể nào mà còn dùng cái
nghĩa vợ chồng để mà chối cãi. Nàng vẫn còn nhớ rõ từng chi
tiết sợ hãi. Bốp, bốp, bốp ... anh Tâm nện vô trong mình nàng,
nàng phải cong cả hai tay lên trên đầu chống đỡ, cho đỉnh đầu
khỏi bị đập vô đầu giường. Rầm, rầm, rầm, nguyên cả cái giường
rung động, đầu giường vang tới tấp vào mặt tường ....
... Hương buông cây viết chì kẻ mắt xuống bàn phấn, vội vã với
lấy tờ tissue mỏng, chùi đường vẽ bị giọt lệ làm lem. Thôi thế
là hết, nàng chỉ còn một lối thoát cuối cùng ....
*
* *
- Quang ơi, Hương sẽ đòi ly dị ổng, rồi tụi mình đi tiểu
bang khác, sống chung với nhau đi.
- Hương đã suy nghĩ kỹ chưa?
- Quang à, Hương sẽ sang tên hết mấy tiệm của Hương. Mình có
đủ vốn mà, mở tiệm ở thành phố khác mấy hồi. Có gì thì Quang
lại tiếp tục hành nghề kế toán thôi. Tụi mình còn có thể hùn
vốn làm ăn nữa.
- ... !!!!!!, thằng Quang đứng im.
- Quang, my dear, Hương không tài nào chịu đựng được ổng nữa.
Ổng đã điên rồi, Quang ơi, ổng như mất trí vậy đó. Hương sợ
lắm, Quang ....
Quang nín thinh, vừa suy nghĩ vừa lắng nghe. Từ lâu hắn vẫn
gặp xui trên con đường tình, cho dù đàn bà, con gái hắn không
hề thiếu. Bây giờ, vừa nghe giọng năn nỉ cứu vớt của người đẹp,
vừa nhìn cặp mắt sắp đổ lệ của người tình ... no, no ... của
người .. yêu, hắn chợt muốn thay lòng đổi dạ.
- Ok, thôi vậy thì mình cứ tính như vậy đi há ... em.
Hương nấc lên một tiếng. Nàng vừa tính chạy nhào lại ôm choàng
lấy Quang thì tự nhiên có tiếng gõ cửa thật mạnh.
Rầm, Rầm, Rầm.
Hương quíu mình, trái tim của nàng đập mạnh. Nàng hốt hoảng
hỏi Quang:
- Ai .. ai vậy, anh Quang ???
Thằng Quang cũng hơi quíu, nhưng hắn định hồn, đứng thẳng mình,
hỏi lớn:
- Who is it?
- BASURA, một người đàn ông trả lời ồm ồm bằng tiếng Tây Ban
Nha.
Quang thở phào, hắn quay sang nhìn Hương, trả lời:
- Ồ, mấy thằng "Sì" đổ rác thôi đó mà em.
Quang vừa mới mở cánh cửa ra thì hắn té dội ngược trở lại vào
trong. Quang lăn đùng xuống mặt đất, khuôn mặt đẹp trai của
hắn tái nhạt. Gò má của hắn tím bầm, cái báng súng của Tâm để
lại một vết máu đỏ dài.
Tâm nhào vô trong văn phòng như con trâu điên. Tâm chỉa khẩu
súng lục hiệu Ruger .357 Magnum vô trán Quang. Chàng thốt ra
một câu lạnh lùng đầy căm thù:
- Bắt đầu đào lỗ đi con, đêm nay tao với mày cùng xuống Ðịa
Ngục.
Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á .... Hương rú lên thật khủng khiếp
.....
*
* *
- Em, em, tỉnh dậy đi, em, EM .....
Hương choàng mình ngồi bật dậy trên giường, cái áo đầm ngủ của
nàng lúc đó ướt đẫm mồ hôi. Nàng thở hổn hển, thì ra chỉ là
cơn ác mộng ... oh ... thank God.
- Em nằm mơ cái gì mà la ơi ới vậy hả -- Tâm vừa hỏi đùa vừa
nựng nịu vuốt ve lưng nàng.
Hương im ro, nàng ôm chặt lấy ông chồng dễ thương. Một nụ cười
đầy hạnh phúc toét trên môi ....
... Sáng hôm sau, nàng đứng nhìn anh chàng kế toán đẹp trai
bước vô trong tiệm. Hắn đã khai thuế, lo sổ sách cho nàng hơn
hai năm nay. Hương bước ra trước cửa, tiếp đón Quang.
Ảo tưởng hay thực tại?
"Chị có thể làm gì cũng được hết trong mộng."
Hết |