| Vào đời Tống mạt 
              bên Trung Hoa, ở làng Bích Hợp tỉnh Tô Châu có một danh 
              tướng tên Triệu Mẫn. Họ Triệu là người trung trực, khẳng 
              khái, võ công ít ai bì, tính nóng như Trương Phi thời Tam 
              Quốc. Khi quân Mông Cỗ chiếm Trung Nguyên và tràn vào 
              đất Tô Châu, Triệu Mẫn tổ chức dân quân kháng chiến, 
              gây nhiều thiệt hại cho quân xâm lược. Tướng Nguyên 
              Ô-Lan vô cùng thù ghét họ Triệu, nguyện nếu bắt được 
              Triệu Mẫn thì sẽ tru di cả họ. Thế nhưng Triệu Mẩn vốn 
              mồ côi cha mẹ từ nhỏ, vợ lại mất sớm chỉ để lại hai 
              người con. Con gái đầu là Hạnh Nguyên, vừa được 16 tuổi, 
              nhan sắc khuynh quốc khuynh thành như Tây Thi ngày xưa. Con 
              trai kế là Kỳ Anh, 12 tuổi, cũng khôi ngô đáo để. Diệt không được Triệu Mẫn, Ô-Lan bèn dùng quỷ kế đem?
              tiền của, chức tước ra mua chuộc một cận tướng của Triệu 
              Mẫn là Hàng Thi. Nhờ Hàng Thi làm nội gián, đang đêm Ô 
              Lan đích thân cầm quân tấn công vào căn cứ của kháng 
              chiến quân. Quân Triệu Mẫn bị đánh bất ngờ nên tan rả. 
              Ô-Lan ra lệnh giết sạch không chừa một ai, kể cả dân 
              làng những vùng lân cận đã che chở cho quân kháng chiến. 
              Triệu Mẫn liều chết dẫn hai con mở đường máu mà chạy. 
              Chẳng may, chàng bị Hàng Thi rình bắn hai mủi tên độc vào 
              người. Chạy đến một hẻm núi, biết mình không còn sống 
              được bao lâu, họ Triệu căn dặn con gái phải cố đưa em 
              trai đi trốn thoát vì Kỳ-Anh là giọt máu cuối cùng của 
              gia tộc Triệu Mẫn. Trăn trối xong Triệu Mẫn ngả xuống lìa 
              đời.
 Hạnh Nguyên vâng lời cha, hai chị em cải trang làm hành 
              khất mà trốn đi. Chẳng may khi đến một thị trấn gần đó, 
              hai chị em bị kẻ gian nhận diện chỉ điểm cho quân Nguyên 
              đến bắt. Ô-Lan mừng rỡ đến tận nơi, hẹn ngày để hành 
              quyết cả hai chị em. Nhủng khi gặp mặt Hạnh Nguyên thì máu 
              dâm ô trong người hắn đùng đùng nổi lên. Hắn toan cưỡng 
              dâm nàng nhưng Hạnh Nguyên đe dọa sẽ cắn lưỡi tự sát 
              nếu bị xâm phạm tiết hạnh. Nàng chỉ xin hắn cho nàng được 
              chịu tang 49 ngày, được giam chung với em nàng. Sau đó, nàng 
              hứa sẽ cho hắn thỏa mãn và rồi chịu chết. Tướng giặc 
              Ô-Lan suy nghĩ thấy không có gì nguy hiểm nên bằng lòng 
              với điều kiện của Hạnh Nguyên..
 Hai chị em Hạnh Nguyên và Kỳ Anh bị giam riêng vào một hầm 
              đá kiên cố và tối tăm. Ô-Lan vì không muốn làm suy 
              suyển nhan sắc của nàng nên cho quân mỗi ngày mang thức 
              ăn cho nàng đầy đủ, lại cho nước sạch để tắm gội, quần 
              áo để thay đổi. Đêm hôm đó, khi chỉ còn hai chị em, Hạnh 
              Nguyên bàn với em:
 - Chị sẽ tìm mọi cách để hai chị em mình có thể thoát khỏi 
              nơi đây. Nhưng để phòng trường hợp chị thoát được nhưng em 
              bị kẹt lại, chị em mình phải có cách để giữ lấy giòng 
              máu họ Triệu. Đêm nay, em hãy để một giọt máu của dòng 
              họ vào người chị.
 Kỳ Anh ngoan ngoãn trả lời:
 - Em xin vâng theo lời chị dạy. Nhưng làm sao để em có thể 
              để giọt máu gia đình vào bụng chị?
 Hạnh Nguyên dịu dàng bảo em:
 - Em phải làm đúng như lời chị bảo. Bây giờ, em hãy cởi 
              quần ra.
 - Cởi quần ra? Không được đâu chị ơi! Mắc cở chết!
 - Giờ này mà còn mắc cở gì nữa! Hãy xem chị đây này!
 Chỉ trong nháy mắt, Hạnh Nguyên đã rủ bỏ hết xiêm y trên 
              người xuống đất. Thân người nàng trắng mịn như ngà. Tóc 
              thề xỏa dài xuống vai, đôi nhủ hoa của nàng hồng hồng 
              như hai quả đào tiên. Giữa hai chân nàng là một nhúm 
              lông đen mịn gọn gàng. Kỳ Anh bỗng thấy giữa hai chân mình 
              có vật gì nổi cộm lên cứng ngắt, máu của nó ran ran, 
              chạy rần rần khắp người. Hạnh Nguyên quỳ xuống kéo quần 
              em trai ra khỏi chân rồi ngậm dương vật của Ký Anh vào 
              miệng nàng. Nàng dùng môi kéo da qui đầu của thằng bé 
              lên rồi đưa lưởi liếm nhè nhẹ vòng quanh bên dưới qui 
              đầu của em. Chỉ trong phút chốc dương vật của Kỳ?Anh đã 
              nở dài ra đến cả gang tay dù cho thằng bé chỉ mới 12 tuổi. 
              Kỳ Anh cũng không ngờ được rằng cu của mình có thể nở to 
              ra như vậy và chưa bao giờ nó hình dung được một cảm giác 
              sướng khoái lạ lùng thế đó. Nó bậm miệng hỏi Hạnh 
              Nguyên:
 - Chị? chị làm gì vậy?
 - Em không nhớ sao? Hối còn bé?mỗi đêm em hay khóc dai, 
              mẹ cũng phải ngậm cu em như vầy em mới chịu nín. Bây giớ, 
              chị đang chuẩn bị để em có thể để giọt máu gia tộc vào 
              bụng chị.
 - Làm sao hở chị ?
 Hạnh Nguyên nằm ngữa ra trên mặt đất, hai chân dang rộng. 
              Nàng kéo em sát vào người nàng rồi cầm lấy dương vật Kỳ 
              Anh?đặt vào nơi có cái khe thịt giữa hai chân nàng. Nàng 
              ra lệnh:
 - Em. Hãy đút mạnh vào.
 Kỳ Anh ngạc nhiên. Nó không ngờ là cu của nó có thể 
              đút vào chỗ đó của chị nó. Nó rướn người tới, ấn mạnh 
              cu vào cửa mình Hạnh Nguyên. Màn trinh của nàng bị vỡ, 
              máu rỉ xuống chân. Hạnh Nguyên cắn răng chịu đau trong khi 
              Kỳ Anh phát hiện ra rằng khi nó cứ kéo cu ra vào liên 
              tục nơi chỗ kín ấy của chị sẽ tạo cho nó một cảm giác 
              cực khoái cứ ngày càng dâng cao. Ký Anh nhấp vô nhấp ra 
              ngày càng nhanh. Trong khoảnh khắc, nó bỗng thấy sướng 
              kinh khủng. Một cảm giác sướng khoái không thể nào tả 
              được làm cu nó giật giật lien?hồi và xịt ra một chất gì 
              đó âm ấm, nhầy nhựa vào trong người chị nó. Nó bỗng 
              thấy buồn buồn và mệt mỏi. Ký Anh rút con cu đã trở lại 
              mềm nhũn ra khỏi cửa mình Hạnh Nguyên. Nó nằm xuống bên 
              cạnh chị và cảm thấy yêu chị một loại tình yêu kỳ lạ. 
              Tình cảm đó không giống tình chị em bấy lâu nay. Nó có 
              cảm giác như chị nó thuộc về nó. Thân thể nồng nàn của 
              Hạnh Nguyên nay là của nó. Nó tự do đưa tay tìm hiểu khắp 
              mọi nơi trên thân thể trần truồng của chị mà không phải 
              sợ ai. Nó mân mê hai vú mềm mại của chị. Nó đút ngón 
              tay vào cửa mình Hạnh Nguyên để cảm được cảm giác chật 
              chật, ẩm ướt trong đó. Bất chợt, nó hòi Hạnh Nguyên:
 - Chị có sướng như em đã sướng không?
 Hạnh Nguyên lắc đầu, trìu mến nhìn cậu em trai đã vừa 
              chiếm đoạt sự trinh nguyên của nàng. Thình lình, ngón tay 
              của Kỳ Anh đang mân mê nơi cửa mình nàng bỗng chạm phải 
              một chỗ làm nàng thấy sướng khoái rạo rực. Hạnh Nguyên 
              nhắm mắt, thở vội. Sự việc này không thoát khỏi sự chú 
              ý của Kỳ?Anh. Nó tiếp tục xoa xoa chỗ vùa chạm phải. 
              Hạnh Nguyên thấy lòng nàng mềm đi. Nàng chỉ muốn dâng 
              hiến trước càm giác quá trữ tình lại đầy nhục lạc mê ly. 
              Phút chốc, cảm giác cực khoái tràn lên chiếm lấy nàng. 
              Nàng run rẩy, ôm chặc lấy em trai, môi nàng tìm môi nó. 
              Nàng đang yêu. Nàng thấy yêu người con trai đang ôm lấy?
              mình, yêu tha thiết, yêu say đắm. Nàng bất kể rằng đó là 
              em trai mình. Nàng thuộc về nó. Nàng cho nó tất cả. Nàng 
              là vợ, là người tình mãi mãi của nó. Nàng rên lên:
 - Chị là của em. Chị yêu em. Em hãy cướp lấy chị đi! Hãy 
              cưỡng hiếp chị!
 Thế là hai chị em lại một lần nữa lao vào cuộc mây mưa 
              loạn luân, đắm chìm trong khoái lạc xác thịt đề bảo vệ 
              dòng máu nhà họ Triệu.
 Trong suốt 49 ngày, hai chị em Hạnh Nguyên và Ký Anh ban 
              ngày là chị em, hàng đêm làm vợ chồng của nhau. Gấn đến 
              hạn, Hạnh Nguyên không thấy kinh nguyệt. Nàng vui mùng vì 
              biết mình đã thụ thai. Nàng báo cho em biết:
 - Kỳ Anh. Em đã cho một giọt máu vào bụng chị rồi!
 Đến ngày đại hình, tướng giặc Ô-Lan nhanh chóng đem Kỳ Anh 
              ra chém. Kỳ Anh nhìn chị lần cuối, mĩm cười:
 - Em yêu chị vô cùng.
 Nói xong, đầu nó đã lăn xuống dưới đường gươm của đao 
              phủ.
 Còn Hạnh Nguyên, nàng bị tướng Ô Lan hãm hiếp công khai 
              ngay giữa chợ. Sau đó, hắn còn cho quân sĩ và người đi 
              đường nếu ai muốn đều có thể đến cưỡng hiếp Hạnh Nguyên. 
              Dĩ nhiên là chỉ có bọn vô lại mới hả hê nhảy ra xâm 
              phạm nàng như vậy. Còn dân Tống thì ai nấy đều ngậm ngùi 
              khóc thương cho đóa trà mi đang bị dày vò bởi đám ruối bọ.
 Tưởng nàng đã bị hiếp đến chết, bọn lính Nguyên mang nàng 
              vẩn còn lỏa lồ vất xuống một bờ ruộng. May nhờ có mấy 
              gia đình nông dân gần đó cứu sống đem vế nuôi dấu. Sau 9 
              tháng, Hạnh Nguyên hạ sinh một bé trai kháu khỉnh. Người 
              làng bảo nàng hãy giết đứa bé?đi vì nghĩ rằng đó là 
              kết quả của việc nàng bị hãm hiếp. Hạnh Nguyên chỉ im 
              lặng, đặt tên con là Dạ A?. Một đêm kia, nàng âm thầm 
              bồng con trốn đi.
 Hạnh Nguyên trốn xuống nước Đại Lý. Nàng nuôi dạy con 
              tận tụy, chì cho nó đủ ban võ nghệ. Một ngày nào đó, nó 
              sẽ về giết Ô-Lan và Hàng Thi để trà thù cho dòng họ.
 (Hết Phần 1 ... Xin xem tiếp
              
              Phần 2) 
              
              VOTE & BÀN LUẬN TRUYỆN TRONG DIỄN ĐÀN, CLICK HERE! |