Chúng tôi dần lớn lên theo thời gian và
thân thể chúng tôi cũng dần dần phát triển. Tôi và Hưng đều
mọc râu và giọng nói trở nên ồm ồm khi chúng tôi tròn 15
tuổi. Hưng có nước da trắng, khuôn mặt đẹp trai và thân hình
tròn lẳn như con gái. Còn tôi trái lại, có nước da sẫm mầu,
có khuôn mặt cũng không đến nỗi nào, cao hơn Hưng nhưng khổ
người to hơn. Chúng tôi bên nhau như hình với bóng. Chúng
tôi thì thầm chia xẻ với nhau những chuyện riêng của hai đứa.
Hưng và tôi thích thú khi thấy chim mình bắt đầu to và dài
ra. Lông bắt đầu mọc những sợi đầu tiên. Chúng tôi vẫn giữ
thói quen tắm truồng ở khúc sông vắng người quen thuộc.
Nhưng lũ bạn chúng tôi thì vơi đi nhiều. Nhiều đứa thì lên
phố huyện đi trọ học, có đứa như Lâm và Lại thì đã lấy vợ và
có con. Nhiều đứa bắt đầu xấu hổ khi thấy chim bắt đầu lớn
ra và mọc lông nên không dám vô tư cởi truồng vì sợ bọn con
gái nhìn thấy. Tôi và Hưng lại càng gắn bó với nhau hơn. Năm
học cuối cấp II, Hưng gần như sang ở hẳn nhà tôi để hai đứa
ôn bài cho kỳ thi hêt cấp II. Khi đi ngủ chung hai đứa
thường thò tay sang quần đùi nhau để sờ chim nhau. Hưng rất
thích mân mê hai hòn dái của tôi, rồi xoa nhẹ lên phần đầu
chim tôi đã hở ra một phần để lộ lỗ đái, làm chim tôi cương
cứng. Tôi lại thích vuốt dọc theo chiều dài chim Hưng, rồi
dùng hai ngón tay xoa nhẹ cái gờ của đầu chim nổi rõ trên
làn da bao quanh đầu chim Hưng. Chúng tôi thích thú bắt
chước anh Hùng và anh Lam thời xưa: dùng tay thụt đi thụt
lại chỗ đầu chim của nhau. Lần đầu tiên chúng tôi thấy sướng
đê mê và phọt ra một chút tinh khí loãng màu đục. Thỉnh
thoảng chúng tôi làm như vậy và lại dậy đi thay quần đùi
khác. Tuy đã lớn thêm tí chút nhưng tính tình chúng tôi vẫn
còn trẻ con lắm. Nhiều hôm hai đứa tranh nhau là chim mình
to hơn, đẹp hơn đứa kia. Không phân giải đựơc, giận nhau bỏ
về nhưng vài tiếng sau lại thấy sang nhà nhau rồi. Hôm nào
bố mẹ tôi và đứa em gái tôi sang làng bên ăn giỗ là Hưng lột
hết quần áo tôi và nó ra. Hai đứa trần truồng ôm nhau thắm
thiết, da thịt non trẻ hai đứa áp vào nhau mát rượi. Chúng
tôi nghe rõ nhịp đập gấp gáp trong tim mỗi đứa. Hưng chợt
ghì chặt tôi và hôn nhẹ lên môi tôi rồi thì thầm:
- Bọn mình đừng bao giờ xa nhau nhé!
Tôi ngỡ ngàng vì nụ hôn đầu tiên Hưng dành cho tôi và xúc
động lặng đi trước tình cảm thương yêu Hưng dành cho tôi.
Chúng tôi trần truồng ôm nhau ngủ tới sáng. Một hôm tôi thấy
Hưng chạy sang nhà tôi rất sớm, lôi vội tôi ra sau nhà, tụt
quần nó ra chỉ vào đầu chim và nói:
- Đầu chim tớ lộn hết ra ngoài rồi này. Sáng nay tớ thử và
tự nhiên thấy được ngay. Để tớ xem của cậu nào. Nói rồi,
không đợi phản ứng của tôi, Hưng kéo ngay quần đùi tôi xuống,
cầm đầu chim tôi vuốt ngược nhẹ nhàng. Hơi khó một chút
nhưng cuối cùng đầu chim tôi cũng chịu chui ra ngoài. Hưng
vui mừng lắm vì chim chúng tôi cuối cùng cũng giống như
người lớn rồi. Hưng xoa đầu chim tôi rồi nói:
- Cậu nhớ liên tục rửa ngày vài bận nhé. Tớ không thích sờ
chim bẩn đâu. Kỳ thi căng thẳng vào cấp III đến gần. Hưng
sang ở hẳn bên nhà tôi. Bố mẹ tôi nhường hẳn cho hai đứa
gian buồng và không bao giờ vào để quấy rầy chúng tôi. Chúng
tôi ở trong đó suốt ngày đêm. Trời mùa hè nóng quá chỉ có
một cái quạt bằng mo cau, không đủ xua đi cái nóng nên chúng
tôi thường đóng cửa lại và không ngần ngại cởi truồng ra để
cho mát. Chúng tôi ăn, học rồi ngủ bất cứ lúc nào. Có lúc
làm bài không được, chán quá quay sang nghịch chim nhau.
Một trưa hè nóng quá, giường lại chật, hai đứa mỗi đứa nằm
ngược đầu đuôi, cầm sách đọc rồi lăn ra ngủ lúc nào không
biết. Tôi chợt bừng tỉnh giấc sau khi đã phóng một luồng
tinh rất mạnh từ cái chim tôi cứng đơ từ hồi nào. Nhìn xuống
dưới chân tôi thấy Hưng mặc vội cái quần đùi mở cửa buồng
chạy ra ngoài một lúc, rồi mới đi vào. Tôi nghĩ thầm “Chết
rồi! Mình ngủ mơ phóng hết tinh vào mặt Hưng rồi nên nó phải
chạy vội đi rửa mặt”. Vừa thấy mặt Hưng vào, tôi đã ôm bụng
cười rũ rượi khi tưởng tượng ra khuôn mặt đầy tinh dịch lúc
nãy của Hưng. Hưng ngạc nhiên:
- Tại sao cậu lại cười?
Tôi không trả lời mà hỏi:
- Cậu đi rửa mặt hả?
Hưng cười trả lời:
- Không! Tớ đi súc miệng. Gớm! Hôm nay cậu phóng ra nhiều
tinh thế! Đầy cả miệng tớ. Tớ tỉnh dậy thấy cái chim cậu
cứng đơ, chạm ngay vào miệng tớ. Thấy “ngon ăn” quá tớ cho
ngay vào miệng mơn trớn một lúc. Thấy nó giần giật và phóng
tinh ào ạt làm tớ không kịp trở tay.
Nghe vậy tôi lại phá ra cười to hơn rồi kể:
- Đang ngủ tớ mơ thấy mình đang mặc quần đùi rộng ngồi hóng
mát ngoài vườn. Bỗng nhiên con Vện nhà tớ chạy lại gần tớ,
cúi xuống liếm đầu chim đã lòi ra khỏi quần từ lúc nào không
biết. Tớ thấy hay hay nên mặc kệ, rồi tinh vọt ra là tớ thức
dậy. Lúc nãy tớ tưởng là mình ngủ mơ phọt hết tinh lên mặt
cậu nên mới hỏi như vậy.
Hưng xịu mặt giận dỗi:
- Cậu bảo tớ là con chó liếm chim cậu chứ gì? Nói rồi nó
quay mặt đi chỗ khác, rớm rớm nước mắt. Tôi xin lỗi mãi
không được chợt nảy ra một ý định trong đầu. Tôi đè ngay
Hưng ra, không nói gì mà ngậm ngay đầu chim nó mút cho đến
khi chim nó phóng hết tinh dịch vào miệng tôi. Thế là hòa và
chúng tôi hết giận nhau. Từ hôm đó chúng tôi lại khám phá
ra một cách mới để làm cho nhau sung sướng đến tột cùng. Mới
đầu chúng tôi bú xong nhổ ra nhưng sau đó chúng tôi quen dần
rồi nuốt luôn. Hưng rất thích bú chim tôi nên bất cứ lúc nào,
lúc đang học cũng lại đòi bú chim làm tôi không tập trung
học được. Sau đó hai đứa quy ước là chỉ làm chuyện đó lúc
nghỉ ngơi hay đi ngủ thôi. Nhiều lúc đang học tôi liếc thấy
nó nhìn vào chim tôi thèm thuồng nhưng tôi bận học không để
ý nên cậu ta đành chịu. Nhiều lúc tôi đành nhượng bộ cho nó
bú một tí rồi kiên quyết rút chim ra khỏi miệng cậu ta. Cố
gắng và quyết tâm học cấp III cùng nhau của hai đứa chúng
tôi cũng được đền bù xứng đáng. Ngày lên trường cấp III trên
huyện xem điểm thi, biết cả hai đứa đều đỗ rồi nên chúng tôi
vui lắm nên quyết định đi chơi đến chiều muộn mới về. Về đến
bến đò sang sông về nhà đã 5 giờ chiều. Bến đò đông nghịt
học sinh đi xem điểm thi cấp III trở về. Chuyến đò của tôi
và Hưng toàn là học sinh ngồi đầy chiếc thuyền. Có hai cậu
học sinh xô nghịch nhau làm con thuyền tròng trành làm mấy
bạn nữ ngồi phía ngoài len vội vào phía trong làm con thuyền
mất thăng bằng chao mạnh. Con thuyền càng tròng trành mạnh
làm mọi người sợ hãi chạy nhốn nháo làm con thuyền lật úp.
Tôi may mắn bơi vào bờ, tôi tin rằng bơi lội giỏi như Hưng
thế nào cũng vào được bờ. Tôi òa khóc nức nở khi người ta
tìm thấy xác cậu ta. Cậu không thể bơi nổi khi bị ba bạn gái
bám chặt. Tôi ôm lấy xác Hưng khóc ròng. Tôi tự trách mình
rủ Hưng đi chơi nên mới gặp chuyến đò định mệnh đó. Thế là
mọi ước mơ, dự định chung của hai đứa đã không thể thực hiện
được nữa. Tôi ngất đi lúc nào không biết. Tỉnh dậy tôi thấy
mình đang nằm ở nhà mình. Cả nhà tôi đang quây quần bên tôi
khóc ròng vì sợ tôi chết. Tôi ngồi dậy, chạy vụt sang nhà
Hưng mặc cho mẹ tôi khóc van nài ở lại. Tôi xin bố mẹ Hưng
cho phép tôi thay cho Hưng bộ quần áo mới. Tôi cởi hết quần
áo Hưng ra rồi cẩn thận dùng khăn lau khô thân thể Hưng.
Nhìn thân hình hài khỏa thân của Hưng nằm đó tôi đau quặn
trong lòng, muốn ôm lấy cái xác lạnh đó mãi mãi. Tôi nhìn
mãi như muốn ghi sâu trong tâm trí hình ảnh cuối cùng cuối
cùng của Hưng mà mắt lệ tuôn rơi xuống khuôn mặt Hưng. Tôi
mặc cho Hưng bộ quần áo mà hai đứa thích nhất. Rồi xin phép
ra về vì tôi không thể chịu cảnh người ta khâm liệm cho Hưng
rồi đưa vào áo quan rồi đem đi chôn vùi ngoài đất lạnh….
Thời gian đã làm nguôi ngoai niềm đau tưởng chừng như không
vượt qua nổi của tôi. Tôi chỉ còn chú trọng vào học tập để
quên tất cả. Trong lớp có nhiều bạn gái để ý và muốn kết bạn
nhưng tôi không thể nào quên được hình ảnh của Hưng. Ba năm
cấp ba kết thúc và tôi đã thi đỗ vào đại học. Bố tôi đưa tôi
lên tàu ra Hà Nội nhập học. Tôi lơ đãng nhìn qua cửa sổ con
tàu để ngắm cảnh. Bất chợt, tôi nhìn thấy một bến sông quê
bên đường có một lũ trẻ khoảng chín mười tuổi đang cởi
truồng tắm rất vui vẻ. Chúng cãi nhau chí chóe, hắt nước đùa
nghịch ầm ĩ. Hình ảnh của Hưng và những kỷ niệm thời thơ ấu
lại trở về trong tôi. Nứơc mắt tôi ứa ra. Tôi vội quay vào
trong lau vội bằng khăn mùi xoa. Bố tôi ngạc nhiên hỏi:
- Con làm sao thế?
Tôi vội trả lời:
- Hình như có con gì nó bay vào mắt con bố ạ.
Con tàu vẫn chạy đều đều đưa tôi tiến về phía trước, tiến
tới tương lai …. Hết
Tác giả: Lò Văn Pó |