Chiếc xe Jeep nhà binh thắng cái “két” đỗ
trước tiệm tạp hoá thật lớn của mẹ tôi ở đường Bác Cổ. Hai sĩ
quan Pháp ăn mặt chỉnh tề, bước vào tiện. Dì Khang em mẹ, bước
ra, bắt tay chào, nói líu lo với hai sĩ quan cấp tá đó. Họ đến
đặt mua hàng như rượu chát, bơ , sữa, đồ lê gim, v.v.., cần
thiết cho trại binh của họ đóng ở Thuỵ Khê.
Cửa Hàng này của mẹ tôi đáng lý phải đóng cửa vì ế ẩm. Bỗng
đột nhiên nhờ quân đội viễn chinh Pháp tràn đến Hà Nội, nó trở
nên phồn thịnh, đông đúc như ngoài chợ. Một phần nhờ mẹ tôi
nhập cảng đủ loại nhu yếu cần thiết cho quân đội. Phần khác,
nhờ tài giao thiệp buôn bán khéo léo của hai chị em: mẹ tôi và
dì Khang. Cửa hàng tạp hoá to lớn này vừa là nơi buôn bán thực
phẩm cho lính Pháp , và cũng là nơi đến uống rượu, uống cà phê
của những quan lớn từ cấp tá trở lên. Sau giờ học ở trường,
tôi thường được chú Tài xế chở về đây, nói là để phụ với mẹ
buôn bán nhưng kỳ thật là để tôi quan sát vài điều bất thường
về Tình Yêu của dì Khang và của cả mẹ tôi. Dĩ nhiên là với
những sĩ quan đẹp trai, to lớn, da trắng.
Tôi là con gái Út. Nhưng đã mười tám tuổi. Chả hiểu sao, cả
nhà tôi từ bố, mẹ đến các chị đều xem tôi như một trẻ con mối
lớn, không biết gì…. Trong khi, hình như tôi đã hiểu, và biết
chẳng còn một việc nào của người Lớn. Có lẽ tại tác người nhỏ
nhắn của tôi. Tại bộ đồng phục đầm: Jupe màu xanh, áo trắng, ở
ngoài choàng thêm một áo len cũng màu xanh. Chân đi đôi giày
đen, vớ trắng… Tôi rất ít nói. Bản tính trầm tư đó của tôi,
chợt hiện lên từ năm tôi mới mười hai tuổi, cái tuổi bắt đầu
có kinh, và lông lồn đã mọc. Hai vú thì chỉ mới chớm lồi lên
nho nhỏ. Đó chỉ là hình thức bên ngoài. Còn bên trong? Tâm hồn
tôi xáo trộn, giao động dữ dội. Nhất là sức tưởng tượng phong
phú, đã làm tôi ngất ngư, mệt lả….
Tôi thích nghe nhạc tình. Thích đọc tiểu thuyết lãng mạn,
thích nhìn những đôi nhân tình đi trên đường phố Hà Nội, nhất
là được nhìn dì Khang hay mẹ tôi nói chuyện lả lơi, đưa đẩy
với những sĩ quan người Pháp. Tôi không biết có phải là cách
chiêu đãi cần thiết để hai bà có thêm khách, bán giá cao. Hay
đó là … sự bộc bộ “đĩ thoả” để hai bà chài thêm những nhân
tình???
Tôi im lặng theo dõi, ngầm lén quan sát. Bố tôi, cũng như
doing Khang, có lẽ hoàn toàn chẳng biết tí gì đang xảy ra.
Dượng Khang làm công chức ở Toà Khâm Sứ. Sáng cắp ô đi, tối
cắp ô về. Ông không thì giờ, hay chẳng có chút nghi ngờ gì về
bà bợ đang ngoại tình, mà ngoại tình với những sĩ quan Pháp.
Còn bố tôi? Mỗi tháng ông phải đi Tuyên Quang, hay lên mạn
ngược lùng mua trà cho đầy mấy xe cam nhông, xong mang về Hà
Nội bán lại cho các hãng chế trà. Mỗi chuyến ông đi, phải mất
từ mười đến mười lăm ngày, là thường. Đó là cơ hội bằng vàng
để mẹ tôi tự do như cánh chim…
Cũng nhờ chẳng ai thèm để ý tôi đã “lớn”, mà nhất cử nhất động
của hai bà đều lọt vào mắt “thơ ngây” của tôi. Không phải tôi
theo dõi, rình rập để mét lại với doing Khang hay bố, nhưng là
để cho riêng tôi thoả mãn sự tò mò, nhất là để thoả mãn những
thèm khát tình dục đã chớm có từ năm mười hai tuổi. Nghe có
ghê gớm không? Có kinh thiên động địa không? Nhưng đó là sự
thật trăm phần trăm, đợi đến bây giờ, tôi mới dám viết lên
những trang giấy này.
Tôi để ý, biết trên gác tiệm thực phẩm này có đến ba cái phòng,
được trang bị máy lạnh, giường ngủ hơi sang trọng. Để làm gì?
Có khi nào mẹ hay dì Khang ở lại qua đêm. Cũng chẳng phải để
cho nhân viên trú ngụ. Thế thì ba cái phòng ngủ này chắc chắn
phải được dùng vào những mụch đích thầm kín. Thầm kín, vì cả
hai, mẹ tôi và dì Khang đều là đàn bà có chồng…
Một hôm, chú tài xế đưa tôi lại cửa hàng. Tôi không thấy dì
Khang quanh đó như thường ngày để phụ với mẹ tôi buôn bán. Chỉ
có hai cô người Tàu, và một anh công nhân khuân vác. Tôi hỏi:
- Mẹ, dì Khang đâu, con không thấy?
- Ơ …. Ơ … dì ấy … giúp mẹ đi giao hàng…trong đồn Hà Nam… có
gì không con? Muốn ăn gì nói mẹ bảo chúng nó chạy qua Hiệu Cẩm
Xướng mua cho. Hoành thánh tôm nhé??
- Thưa mẹ con hãy còn no… Con muốn ngủ trưa một lát…. Chiều đi
đánh vũ cầu…
- Ừ, nếu muốn ngủ trưa thì …thì …cứ lên gác mà nghỉ….muốn mấy
giờ dậy, mẹ sẽ cho người lên đánh thức. Hễ đói bụng là bảo mẹ
nhé . Đi đi con…
Mẹ tôi hoàn toàn không biết mục đích “đòi ngủ trửa” của tôi.
Tôi muốn có cơ hội vào một trong những phòng trang bị tối tân
trên gác, để xem cuốn “Ái Tình Gửu Giám” tôi vừa được con bạn
cho mượn. Lúc ngồi trên xe từ trường về, tôi mới đọc loáng
thoáng có mấy trang đầu, mà đã hấp dẫn và lôi cuốn dữ dội. Bạn
tôi bảo đọc xong cuốn này, thế nào tôk cũng phải tìm cho mình
một thằng bồ. Nếu không, không tài ngào ngủ được vào ban đêm…
Tôi giấu cuốn sách trong người, rồi từ từ bước lên gác. Mẹ tôi
không thể nào biết được con gái út của bà đã biết đọc sách dâm
của người lớn. Tôi đã lén đọc “Bảy đêm khoái lạc,” “Thâm cung
bí sử”, “Những nhân tình trẻ của Từ Hi Thái Hậu”… Mỗi lần đọc
một cuốn, tôi “lớn” thêm mấy tuổi. Lẽ tất nhiên những cuốn
sách đó đã dạy tôi những kinh nghiệm tình dục thật táo bạo,
những cách thủ dâm mà chưa chắc dì Khang hay mẹ tôi đã thử
qua.
Lên gác xong, tôi thấy căn thứ nhì đóng cửa. Chỉ còn hai gian.
Tôi bước vào gian thứ nhất, bật đèn, bật máy lạnh. Tôi đi
toilet xong, nhảy lên giường nệm được trải ra trắng tinh, nằm
xuống, bắt đầu dọc tiếp trang ba dở dang. Đang say sưa chăm
chú đến trang năm, thì tôi bỗng nghe bức tường gỗ bên cạnh kêu
lên “thùm thụp,” như có vật gì va chạm đều đặn. Tôi mặc kệ, vì
những trang sách hấp dẫn quá. Ông bác sĩ trong sách giải thích
“Lông lồn Trời sinh ra, thứ nhất, để hấp dẫn đàn ông. Thứ hai,
để giữ được mùi thơm của Lồn.
Bỗng, tiếng động lúc nãy kêu dồn lên nhịp nhanh, cộng thêm
tiếng rên ứ ứ của một đàn bà, và …hình như đàn bà Pháp, vì rên
toàn tiếng Pháp… “Pierre ơi, danh đụ khỏe quá… sáng giờ em ra
hết ba lần rồi….mà anh cha ra cái nào, tuyệt quá Pierre ơi….”
Quái lạ, tôi nghĩ. Tôi từng thấy khá nhiều đàn ông Tây đến đây,
nhưng chưa bao giờ thấy đầm đến. Tôi hiếu kỳ, tắt ngấm đèn
trong phòng rồi bò lại chân giường, tìm một lỗ đinh nhìn qua.
Trời ơi, dì Khang. Phải, dì Khang đang nằm dưới bụng một đàn
ông Pháp to như lực sĩ.
Cả hai trần truồng như nhộng. Người đàn ông luồn hai cánh tay
bợ lưng của dì. Hai chân ông hơi quỳ, và đít nắc tới hùng hục.
Thân thể dì Khang trắng như bông bưởi, nhưng nhỏ con. Dì ôm
quặp thân hình dềnh dàng của người đàn ông, v2 nẩy mông đít
lên phầm phập. Môi dì nói, la huyên thuyên đủ chuyện bằng
tiếng Pháp:
- Thích quá Pierre ơi. Mỗi ngày nhớ đến đụ với em. Anh làm em
ghiền như người ta ghiền thuốc á phiện. Hôm nào anh không đến
là em thẫn thờ như người mất trí…. Đụ mạnh hơn lên cho em ra
với anh một lần nữa đi… Em mới xưng tội ngoài tình hôm qua với
cha Sở. Hôm nay đã lại …. Ối con cặc anh to quá chừng Pierre
ơi. Địt vào lồn sướng thấy bảy ông trời luôn, địt mạnh lên.
Pierre quỳ hẳn lên, bợ cao mông đít dì Khang. Hai chân dì gác
lên vai Pierre. Anh càhng không nắc nữa, mà cầm con cặc “quậy
cà phê” trên miệng lồn của dì. Lúc đó tôi mới được cơ hội ngàn
vàn nhìn rõ dương vật. Lần đầu tiên trong đời con gái, tôi
thấy cái “giống” của đàn ông. Sao nó khác với sự mô tả trong
những cuốn sách dâm tôi đọc trước đây. Hình như khúc gân của
Pierre to như đòn chả, và dài như hai gỏi cuốn nối lại. Cái
đầu tà la màu đỏ mũm mĩm, đang xoáy nghiền vào cái mồng đốc dì
Khang. Hai tay dì đập liên tục xuống đệm, để la oải oải như
một con vật bị thọc huyết.
Dì la lớn bao nhiêu, tôi há hốc mồm thở hùng hục theo, đến khô
cả cổ. Nước lồn tôi nhểu ướt đẫm hai bên bẹn của cái háng. Và,
cũng lần đầu tiên, không hiểu sao, tôi dám tọc tay vào quần xì
líp, rồi cho hẳn vào bên trong, đụng chòm lông lồn đang ướt
nhẹp. Ngón giữa của tôi chạm phải hột le. Tôi nghe khắp châu
thân gợn lên sự khoái lạc ghê gớm chưa từng có trước đó bao
giờ. Tôi thử nhúc nhích ngón giữa. Cơn khoái lạc kia lại lớn
hơn lên. Lớn đến độ tôi không còn mở mắt được. Hình ảnh Pierre
đang đụ dì Khang bỗng trở thành mờ mờ như trong sương khói.
Người tôi dật dờ. Đầu óc quay cuồng. Tôi du vào cơn mộng mị đê
mê, dâm dật. Ngón tay đẵm ướt cả nước lồn, thứ nước thỉnh
thoảng đã ứa ra mỗi lần tôi đọc những trang sách khiêu dâm cực
độ, hay những lần nằm đắp chăn, mơ những giấc mơ kỳ quái. Như
tôi từng mơ được anh tài xế đè tôi đụ trên xe, trên đường đưa
tôi đến trường. Hay tôi được một ông cha đụ vào một góc nhà
thờ, đè tôi ra, bú lồn khi tôi tìm đến ông để xưng tội về điều
răn thứ sáu….
(Hết Phần 1 … Xin xem tiếp Phần 2 và các phần kế trong
MEMBERS chương trình gây quỹ cho Story Contest 2) |
|