| Chắc chắn tôi
                  sẽ không bao giờ được gặp lại người phụ
                  nữ bí mật đó nữa. Tôi ngồi lì trong phòng
                  suốt 6 tiếng đồng hồ, trí óc lúc nào cũng in
                  hình khuôn mặt đẹp lờ mờ trong đôi tất mỏng
                  và sau đó là đôi mắt đã đặc biệc chiếu
                  cố đến tôi trong đám đông người chiều hôm
                  nay. Tôi cảm thấy yêu người ấy tha thiết dù
                  tôi vẫn nhớ đến những khuôn mặt khác đã
                  đi qua trong đời tôi : Mợ Liên, cô trưởng đoàn,
                  Linh, chị Mai. Nếu bây giờ có chị Mai ở đây
                  thì thật là an ủi cho tôi biết chừng nào ! Nhưng
                  đã ba ngày nay chị ấy không đến, ngay cả một
                  cú điện thoại cũng không. Thấy tôi ngồi thừ người ra, bà Tuyết nói :
 -Tối nay không bắt trả bài đâu. Đừng có lo.
 -Trả cũng được...
 -Không vì...
 -Cứ nói liền đi, đừng vòng vo.
 -Mình làm cú này xong là khỏi lo gì nữa. Đúng
                  là "Cặc to không lo chi đói".
 -Nói đi, cứ vòng vo mãi.
 Bà Tuyết có vẻ khó chịu vì thái độ của tôi
                  :
 -Dì thấy Minh dạo này có vẻ hơi ...hỗn đó
                  nghe!
 -Hỗn gì mà hỗn! Trước mặt người khác thì
                  "dì dì, cháu cháu", nhưng bây giờ có
                  ai đâu. Đụ hai lần rồi, đáng lẽ phải gọi tôi
                  bằng...anh, xưng ...em.
 Bà Tuyết cười, đưa tay bóp cu tôi :
 -Sao mềm thế này ?
 -Nó bật lên trúng mặt đui mắt bây giờ đó
                  !
 -Thôi, để...em nói cho nghe. Đây là ...công tác
                  hơi khó khăn, nhưng thú vị và thu nhập nhiều, hơn
                  cả thu nhập đêm hôm qua. Bà này cũng đẹp.
                  ...Em đã nói rồi mà, em lựa cho ...anh toàn thứ
                  đẹp..
 Tôi nghe hai tiếng "anh, em" có vẻ chướng
                  tai, nên nói:
 -Thôi, cứ xưng hô như trước đi. Sợ quen miệng,
                  lộ tẩy.
 -Đúng là "lưỡi không xương nhiều đường
                  lắc léo". Thôi để nói tiếp cho nghe. Bà này
                  đẹp, có thể nói là rất đẹp nếu ốm bớt
                  một chút. Bà ta năm nay chỉ mới 30, đã ly dị
                  chồng và rất giàu. Ly dị cũng chỉ vì lý do ...đụ
                  đéo mà thôi. Chồng bà ta không thể nào chịu
                  được cái lối làm tình của bà vợ mà ông
                  cho là biến thái. Bà chỉ có thể hứng tình sau
                  khi ngủ ngon lành một giấc và bị làm một cái
                  gì đó như hiếp dâm thô bạo. Bà ta yêu cầu ông
                  chồng làm như vậy rất nhiều lần, khiến ông ta
                  phát ngán và xin ly dị.
 - Nghe cũng lạ lùng hấp dẫn đó, nhưng làm sao
                  mà hiếp dâm ?
 -Thì dì sẽ đạo diễn tất cả cho. Dì đã đạo
                  diễn cho bà ta một lần rồi.
 -Bà ta tới đây ngủ, rồi gần sáng Minh vào
                  ...hiếp bà ta hả ?
 -Đâu có đơn giản như vậy. Như vậy thì còn gì
                  hứng thú cho bà ấy. Dì tính thế này. Dì sẽ
                  nói với bà ta là đã có trai chịu "đi"
                  rồi. Dì sẽ đưa hình Minh cho bà ta xem. Dì sẽ đến
                  nhà bà ta ngủ. Chừng 4 giờ sáng Minh đến nhà
                  và dì mở cửa cho Minh vào. Để có yếu tố?
                  bất ngờ thích thú cho bà ta, dì sẽ ngủ tại đó
                  vài ba đêm rồi Minh mới đến. Dì làm bộ như
                  Minh sai hẹn không đến được nhưng không phải
                  vậy. Hiểu chứ ?
 -Hiểu rồi, nhưng cũng hơi ớn.
 -Ớn gì ?
 -Rủi người nhà lôi cổ Minh trói lại...
 -Làm gì có chuyện đó. Trong nhà chỉ có dì và
                  bà ta.
 -Khi nào bắt đầu ...công tác ?
 -Ngày mai dì đến ở nhà bà ta, chừng ba ngày
                  sau Minh ...công tác.
 -Được. Nhưng mà như thế Minh phải nhịn 4 ngày
                  sao ? Dì gọi chị Mai tới được không ?
 -Liên lạc với Mai không được. Không biết
                  bà ta đi đâu. Nếu ngày mai không có Mai dì
                  thế cho.
 Ngày hôm sau chị Mai cũng
                  không đến. Để giữ sức cho tôi, bà Tuyết
                  không bắt tôi "làm" ba tà, mà bà ta
                  ...đích thân "làm" tôi. Không biết bà
                  có rình thấy người phụ nữ bí mật "làm"
                  tôi hay không mà bà đã "làm" giống y
                  như vậy, nghĩa là cởi áo quần leo lên người
                  tôi, kéo cu tôi ra nhét vào lồn, xong phi như phi
                  ngựa. Tôi nắm mắt lại tưởng tượng đây
                  là "nàng" nhưng lông của bà Tuyết quá nhiều,
                  cứ kêu rạo rạo khi chạm vào lông tôi, khiến
                  tôi không thể nào tưởng tượng nổi đây
                  là cái lồn của nàng. Tôi nói với bà Tuyết:-Dì cạo hết lông đi được không ?
 -Minh nói gì ?
 -Cạo lông lồn của dì đi !
 -Sao lại cạo ? Bộ không thích lông nhiều sao?
 -Thích chứ ! Nhưng muốn có cảm giác lạ.
 Bà Tuyết rút lồn ra
                  khỏi cu tôi và đi lấy một hộp dụng cụ hớt
                  tóc đem vào. Tôi bảo bà Tuyết nằm ngửa ra
                  trên giường, hai chân chấm đất. Tôi lấy cái
                  gối kê dưới mông bà ta, xong lấy toong- đơ
                  hớt mớ lông dài như đầu tóc của một
                  đứa con nít. Tôi vừa đẩy toong-đơ vừa hỏi:-Dì có giải phẫu thẩm mỹ không mà đẹp vậy
                  ?
 Bà Tuyết không trả lời
                  vì bị kích thích bởi cái toong-đơ, đang lim dim
                  đôi mắt. Hớt lông xong, tôi lấy
                  foam thoa vào mu lồn và lấy lưỡi dao lam cạo.
                  Bà Tuyết bị kích thích sướng quá nẩy mông
                  lên và dâm thủy trào ra dầm dề. Cạo xong, bà
                  vào buồng tắm; còn tôi thì nằm trên giường
                  đợi sau khi đã lấy miếng vải bịt mắt lại.
                  Lát sau tôi nghe có tiếng bà Tuyết :-Minh làm trò gì mà bịt mắt vậy?
 -Thì đùa chút chơi cho vui thôi.
 Bà Tuyết trèo lên người tôi và tiếp tục
                  phi. Tôi nằm ở dưới tưởng tượng đến "nàng".
                  Nhưng bà Tuyết yếu quá, chỉ có 10 phút sau là
                  ra, làm tôi cũng ra theo.
 Ngày hôm sau trong lúc tôi
                  đang đọc sách thì bà Tuyết bước vào phòng cười
                  nói :-Mọi chuyện đều êm đẹp. Dì chuẩn bị đi đến
                  nhà bà ta. Hai đêm sau dì sẽ gọi điện thoại
                  cho Minh. Nghe điện thoại xong, Minh phải khởi hành
                  liền. Nhớ đêm đó phải tắm rửa sạch sẽ trước
                  khi ngủ. Nhớ làm đúng những chỉ dẫn của dì
                  tối hôm qua. Đây tới đó đi bộ chỉ chừng 5
                  phút. Tôi gật đầu nói :
 - Quá dễ dàng chui vào nhà bà ta và leo lên đụ.
                  Chỉ ngại không biết bà ta có phản phé không ?
 -Bà ta phản phé để làm gì . Đã nói rồi mà.
                  Điều cần thiết là làm đúng theo lời dì dặn
                  bảo. Nhớ không ? Đây là chìa khoá phòng ngủ
                  của bà ta, sợi giây.và cái mặt nạ.
 Sau khi bà Tuyết đi rồi, sự
                  tò mò của tôi càng lúc càng nhiều. Tôi mong
                  cho giờ phút đó đến nhanh. Và nó đã đến.
                  Tôi đang mê mang ngủ thì nghe có tiếng chuông điện
                  thoại reo. Tôi cầm ống nghe lên. Bên kia đầu
                  giây có giọng bà Tuyết :- Nhanh lên.
 Tôi bỏ ống nghe xuống,
                  chạy nhanh vào phòng tắm, đánh răng súc miệng
                  và rửa sơ con cu vì biết nó sắp có công tác
                  thích thú. Năm phút sau tôi đến một biệt thự
                  hai tầng, cách biệt hẳn với bên ngoài bằng một
                  khu vườn rộng vây quanh bởi bốn bức tường
                  cao trên ba thước. Tôi mở cái cổng sắt một
                  cách dễ dàng và lách vào vườn. Băng qua chiếc
                  sân rộng với những ngọn đèn tròn như những
                  cái mặt trăng, tôi đến trước cái cửa chính
                  lớn bằng gỗ sơn vẹc-ni vàng óng ánh. Bỗng
                  nhiên tôi giựt mình sợ hải. Tôi làm gì thế
                  này ? Bây giờ là 4 giờ sáng. Tôi đến đây
                  làm gì giờ này nếu không phải là ăn trộm.
                  Tôi định quay về thì nghe có tiếng nói sau cánh
                  cửa :- Mở cửa vào đi !
 Đó là tiếng bà Tuyết.
                  Tôi mở cửa lách mình vào. Bà Tuyết đứng
                  sau cánh cửa lấy tay chỉ lên lầu. Tôi lấy mặt
                  nạ cao su tròng vào mặt và bước nhanh lên lầu,
                  đi qua một hành lang nhỏ trưng bày đầy những
                  hoa và đèn. Tôi đến trước cái cửa phòng
                  bên trên có chạm cành hoa nhỏ theo như lời bà
                  Tuyết nói. Tôi đút chìa khoá vào mở cửa ra.
                  Một con mèo trắng từ trong phòng phóng nhanh ra cửa
                  làm tôi muốn đứng tim. Tôi vào phòng, khoá cửa
                  lại và quan sát chung quanh. Đây là một phòng
                  ngủ khá rộng. Trên chiếc giường cũng khá rộng
                  một phụ nữ đang say sưa ngủ. Đúng như bà Tuyết
                  nói, người phụ nữ rất đẹp, nhưng hơi đẫy
                  đà. Bà ta mặc một bộ đồ ngủ rất mỏng, thấy
                  rõ cả da thịt. thấy cả cặp vú đầy đặn đang
                  nhịp nhàng lên xuống theo nhịp đập con tim và thấy
                  luôn cả chùm lông đen nơi háng. Tôi ngồi xuống
                  giường, lấy hai tay bóp vú và bóp lồn. Bà ta
                  vẫn say sưa ngủ, nhưng vì tôi bóp mạnh quá nên
                  bà ta vùng ngồi dậy la lên:-Ai thế này ?
 Tôi nhào tới ôm bà ta vật xuống. Bà ta lăn
                  xuống giường. Tôi chụp được cái quần và
                  kéo tụt ra. Vì không mặc xì-líp nên bấy giờ
                  bà ta chỉ còn chiếc áo mỏng trên người. Bà
                  ta ngồi dậy chạy. Tôi rược theo và chụp
                  được bà ta. Bà ta rú lên :
 -Cứu tôi vơi1
 Tôi bụm miệng bà ta lại
                  và giật tung chiếc áo của bà ta vứt xuống đất.
                  Một tay ôm bà ta, còn tay kia tôi rút sợi giây
                  ni-lông ra định trói bà ta lại. Thừa dịp này,
                  bà ta lại vụt chạy. Bà ta trần truồng chạy
                  quanh phòng, trông thật kỳ dị nhưng vô cùng hấp
                  dẫn. Tôi phóng người thật nhanh và nắm
                  được mớ tóc bà ta. Tôi kéo bà ta đến giường
                  và trói lại. Tôi trói hai tay vào giường, xong
                  trói 2 chân chàng hảng ra cho dễ đụ. Tôi lấy
                  một cái gối kê duới mông bà ta xong cởi quần
                  áo mình ra. Lúc ấy con cu của tôi đã cứng lên
                  khá lâu rồi, nó ngóc ngóc như một con rắn, chỉ
                  chực mổ. Tôi cầm con cu đánh nhẹ vào đầu bà
                  ta và nói :-Chạy hả ? Chạy này. Mổ một cái toét lồn bây
                  giờ.
 Tôi thấy bà ta nhìn con cu của tôi với đôi mắt
                  lim dim và lờ đờ nên lấy tay sờ lồn. Ôi
                  chao ! Toàn là dâm thủy. Tôi không chần chờ nữa,
                  trèo lên người bà ta và đụ như mua bảo. Bà
                  ta ôm cứng lấy tôi và nói như rên:
 -Sướng quá ! Em yêu anh. Em yêu anh. Anh lấy mặt
                  nạ ra đi.
 Tôi lấy mặc nạ ra. Bà ta lấy miệng ngọm môi
                  tôi và cắn một cái hơi đau. Tôi nói:
 -Coi chừng anh bị thương.
 -Ôi chao ! Anh đẹp trai quá đi. Cặc lại lớn nửa.
                  Em yêu anh quá. Đụ mạnh lên đi.
 Tôi cởi trói cho bà ta, lật sấp bà ta xuống,
                  lấy tay gấp hai chân bà ta lại và cứ thế từ
                  đằng sau tôi đụ tới. Bà ta lại lảm nhảm những
                  lời tục tiểu và rên liên hồi. Chừng 40 phút
                  sau hai chúng tôi đều ra và nằm ngủ như chết.
                  Chúng tôi thức dậy thì bà Tuyết cũng vừa vào
                  phòng. Bà nói với vẻ mặt tươi như hoa :
 -Đã chưa ?
 Cả hai chúng tôi cứ trần truồng như vậy trước
                  mặt bà Tuyết và nói :
 -Đã quá. Cám ơn nghe !
 Chiều lại, theo lời cố
                  vấn của bà Tuyết, trong lúc đang chuyện trò, bỗng
                  tôi kéo lê bà chủ nhà vào phòng khách trói
                  lại và kéo quần bà ta xuống, cho cu vào đụ.
                  Bà ta lại chống cự, lại rên. Trong ngày hôm
                  đó tôi đã thình lình đụ bốn lần như vậy và
                  lần nào cũng đem đến kết quả tốt đẹp cho cả
                  hai người.Tôi biết cái trò chơi này không thể tiếp diễn
                  nhiều lần được. Bà chủ nhà cũng biết vậy,
                  nên sau khi trả công cho tôi một món tiền khá
                  lớn, bà ta đã ngậm ngùi tiễn tôi ra về. Từ
                  đó chúng tôi không bao giờ gặp nhau lại nữa.
 (Hết Phần 6 ... Xin xem
                  tiếp Phần
                  7) |