| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | TUỔI THƠ LẠC LÕNG |  
            | Tác giả: Kinh Bích LịchE-mail: 
            [email protected]
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3](Truyện Loạn Luân)
 |  
            | Phần 3 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Ăn sáng xong, 
                  tôi rũ con em xuống suối tắm nữa, nhưng lần đó nó từ chối : 
                  “Trời còn nắng lắm!”. Do nóng lòng chuyện quan hệ với đứa em 
                  nên tôi mới ngỏ lời bày với nó vầy: “Anh vừa tìm ra con suối 
                  này đẹp lắm, nhưng phải đi xa mất cả tiếng đồng hồ, tụi mình 
                  nên đi ngay mới kịp trở về”. Nghe tôi nói có con suối lạ, con 
                  em tôi thích lắm, nhưng nó vẫn hỏi: “Có đẹp thiệt không anh 
                  ?”. Tôi gằn giọng đáp như để xác nhận: “Thiệt!”. Nó tin ngay. 
                  Thế là chúng tôi mặc quần, thay áo, đội nón ra đi. Lần này 
                  chúng tôi không mang theo dụng cụ gì cả bởi tôi không có ý 
                  định bắt cá như hôm qua. Khác với lần trước, chúng tôi dùng 
                  ngựa làm phương tiện di chuyển. Ấy vậy mà chúng tôi đi hết 1 
                  tiếng đồng hồ, băng ngang sườn đồi, rẽ thung lủng, mon men 
                  theo đường mòn cuối cùng mới tới chỗ muốn tới. Đó cũng chỉ 
                  cùng một con suối chúng tôi tắm hôm qua, không tên họ gì cả, 
                  nhưng đây là khúc suối đầu nguồn; Thật ra, tôi đã gạt bảo rằng 
                  đây là con suối lạ, chứ không lạ gì cả. Ở đó, có một cái hồ 
                  nhỏ trong veo (do thác đổ xuống xối mòn đi) dùng để tắm thì 
                  còn gì bằng! Vừa gặp thác nước, lập tức chúng tôi tung hết 
                  quần áo lao xuống tắm, quên hết tất cả những mệt mỏi suốt chặn 
                  đường, ngụp lặn tới tận đáy. Con em tôi thì cười tít mắt vì 
                  thích thú, đưa đôi má đỏ hây hây trông đáng yêu làm sao. Vừa 
                  thấy nó trần truồng là lòng tôi không kềm nổi cơn dục vọng. 
                  Suốt buổi tắm, tôi cứ rà rà sát bên mình nó, rũ nó chơi những 
                  trò chơi có tính cách va chạm để cố tình gần gũi. Em tôi đương 
                  nhiên không để ý gì về hành động bí mật này nên tôi có phần 
                  lợi dụng nó hơi nhiều, nghĩ lại tôi thấy mình thật xấu xa! 
                  Chúng tôi tắm cho tới mệt đừ, mình mẩy đen đúa mới trèo lên 
                  mỏm đá và nằm tênh hênh phơi nắng và hóng gió trưa. Dưới con 
                  nắng vàng hực cháy, con em tôi nhắm mắt thiêu thiêu ngủ. Tiếng 
                  gió xạt xào cũng ru tôi vào cơn miên man, nhưng bỗng tôi dùng 
                  mình như chợt nghĩ ra điều gì đó, tôi ngồi dậy, trước nhất, 
                  tôi quan sát con em đang nằm ngủ ngon lành, chân gác chéo hờ 
                  hững; Sau, tôi mới nhích sát bên cạnh nó, để ngắm nghía khắp 
                  nơi trên thân thể nó, kể cả những góc cạnh hay ngõ hẻm khiêu 
                  gợi nào. Không ngờ, da con em tôi dễ ăn nắng đến thế, chỉ hơn 
                  một tiếng tắm rửa thôi mà da nó rực đỏ như ai bắt bỏ nó lên 
                  chảo chiên dòn, tôi đã không khỏi thèm thuồng khi nhìn thấy 
                  bướm của nó phồng lên đỏ hồng như con chem chép nướng, không 
                  một sợi lông nào che đậy. Môi tôi bỗng khô khan, người tôi 
                  chợt nóng bừng. Tôi thử đặt tay lên đùi nó, thấy êm ái cả lòng 
                  bàn taỵ Con em tôi hình như đã ngủ say nên không phản ứng gì. 
                  Thấy được, tôi bèn lần tay áp lên gò mu ửng hồng trông rất 
                  phốp pháp của nó, con em vẫn im ỉm. Lòng thấy hân hoan, bàng 
                  hoàng, tôi thử xoa bóp lên đó để xem nó mềm mại cỡ nào. Thật 
                  ai đó đã ban cho tôi niềm sung sướng khó tả khi tạo được cảm 
                  giác chiếm hữu như vậy; L... con em tôi mịn màng làm sao, bóp 
                  vào thật êm năm đầu ngón tay. 
 
 Tim tôi trở nên rộn ràng như thông reo trước gió. Dương vật 
                  tôi đang nằm chặt giữa hai đùi bỗng trồi lên co giựt trong một 
                  khuôn khổ chật hẹp, ướt đẫm mồ hôi. Thoáng qua, bỗng nhiên con 
                  em cựa mình, hình như nó đang tỉnh dậy, đã biết tôi sờ vào chỗ 
                  kín nó, nhưng nó có vẻ không phản ứng gì, và có lẽ nó cho hành 
                  vi đó của tôi không gì lạ, đây chẳng phải lần đầu tôi sờ vào 
                  chỗ kín của nó sao, với lại nó cũng chưa đủ tuổi để nhận rõ ra 
                  hành động của tôi là gì, và riêng chuyện tối qua tôi sờ mó nó, 
                  nó cũng thích thú lắm chớ ! Không thấy nó phản ứng, tôi cho đó 
                  là một sự ưng thuận mới bèn thử dùng tay dạng nhẹ đùi nó ra, 
                  vẫn chờ đợi sự phản đối từ nó, song nó vẫn nằm im chỉ đưa tay 
                  che bớt ánh chói chang chiếu xuống mặt. Đến bấy giờ đã biết nó 
                  hoàn toàn đồng tình, tôi hăm hở bạnh bướm nó ra, tìm nhanh vào 
                  lỗ âm đạo như sợ nó vội vàng biến mất đi, và dùng ngón trỏ để 
                  kích thích vào hốc hẻm. Nói thẳng ra, không phải tôi bạo dâm 
                  gì cả, chỉ vì lòng tò mò của thằng con trai mới lớn muốn khám 
                  phá điều mới mẻ đã thúc dục tôi làm vậy. Nhưng nghĩ lại cũng 
                  không tệ hại nào vì chính em tôi đã thuận tình thuận ý với tôi 
                  chớ tôi nào ép uổng nó chi đâu. Rõ ràng con em tôi đã có cảm 
                  giác thích thú, nếu không sao hai chân nó cử động một cách dễ 
                  chịu, mười ngón nó quíu lại quắp chặt xuống mặt của mỏm đá. 
                  Tôi biết nó có chút sương sướng đây nên mới tiếp tục sờ nắn âm 
                  mu nó. Ngoài ra, nước nhờn từ bướm nó rỉ ra chút ít, dịch chất 
                  có màu trong như lòng trắng trứng, đã tiết lộ sự đồng tình của 
                  nó. Vì vậy, tôi mới thấm chất ấy vào ngón tay và thoa lên 
                  chung quanh âm hộ; vô tình hữu duyên hay sao, tôi chạm vào âm 
                  vật cách đó chỉ 1 phân, con em tôi bỗng nấc lên thành tiếng 
                  “A” trong cổ họng, thân thể tự nhiên vặn vẹo theo ngón tay tôi 
                  làm tôi thấy hứng tình vô cùng. Thấy được nước, tôi thử kích 
                  thích thêm tiếp lên đó, và tìm ra nơi đó là một cái hạt mồng 
                  đỏ hỏn đã cương lên tự bao giờ rồi. Con em tôi không khỏi rên 
                  càng lớn, làm tôi càng hứng, càng say, làm càng nhanh, và chỉ 
                  vài giây sau con em tôi chồm đầu lên mắt nó trợn to nhìn trừng 
                  trừng vào khoảng trống vô thần vô nhãn, rồi lại nằm xuống thở 
                  hổn hển. Tôi biết nó đang sướng ngất, giống hệt như tôi lúc 
                  xuất tinh nên tay chân nó bấu chặt lấy đầu gối tôi, miết. Tôi 
                  còn nhớ, tôi nhìn thẳng vào mặt nó, hỏi một cách tự hào của 
                  một thằng con trai trong men say chiến thắng: “Em thấy thế nào 
                  ?”. Vẫn hai chữ “không biết” nó đáp: “ nhưng thấy tê cả người, 
                  thích lắm”. Mặt nó bỗng đỏ thẹn như hoa hồng nhưng dưới ánh 
                  nắng mặt trời tôi không rõ là do da cháy hay do mắc cỡ. Thật 
                  ra, câu trả lời ngây thơ của nó tôi cũng đoán ra là vậy, vì ở 
                  tuổi nó làm sao biết được chuyện tình dục huyền diệu cỡ nào, 
                  khoái lạc ra sao, nó còn chưa đến tuổi dậy thì kia mà, nó chưa 
                  có kinh, tôi biết vậy (Tới mãi một năm sau này tôi mới biết nó 
                  mới biết nó hành kinh đau bụng). Cũng như em tôi về sự thiếu 
                  hiểu biết, tôi không thể giải thích được nhiều điều ở lứa tuổi 
                  15 này, song tôi nhớ là tôi nói với nó như vầy: “Nếu anh làm 
                  giống như Ba làm Mẹ thì em còn thấy tê hơn, thích hơn đó”. Nó 
                  mới hỏi tôi: “Anh đặt cái đó vào chỗ của em hả ?”. Tôi nhìn nó 
                  ngần ngừ rồi gật đầu nôn náo. Sợ con em tôi sẽ từ chối, tôi 
                  nói dạm : “Anh thử làm, chắc không sao, em đừng lo. Sẽ còn 
                  thích hơn”. Nó nhìn tôi tròn xoe đôi mắt nai, đáp: “Em sợ ... 
                  sợ đau!”. Tôi vội vịn vai nó an ủi nói: “Không sao đâu, đau 
                  thì anh không làm nữa, em đừng lo, em thích chơi với anh phải 
                  không nè! Anh chắc là không sao đâu, đừng nghĩ nhiều làm chi”. 
                  Rồi nó nhìn tôi không nói gì, có lẽ tôi đã đánh trúng tâm lý 
                  ham chơi của nó nên cuối cùng nó gật đầu, nhưng vẫn nói ráng 
                  thêm một câu rào đón: “Anh làm nhẹ nhẹ nhe!”. Lúc đó tôi vui 
                  lắm vì sự đồng ý của nó, tuy chỉ là sự đồng ý một cách trẻ con 
                  đến thế (là cùng), nhưng bây giờ nghĩ lại tôi thấy tội tội khi 
                  nhìn ánh mắt dễ thương của nó hiền từ trao cho tôi, trong đó 
                  có sự thông cảm, có kính nể, vừa háo hức, vừa nhún nhường. Thế 
                  là tôi nhanh chân chồm qua người nó, tôi bắt chước Ba tôi nằm 
                  nhẹ nhàng trên người nó như ông nằm trên mình Mẹ, tay nắm tay, 
                  chận để hờ lên chân (vì sợ đè nặng nó) và bắt đầu dùng đôi môi 
                  thèm khát hôn hít một cách vụng dại của tuổi thơ chưa biết gì. 
                  Thật chẳng ra hồn gì khi một thằng con trai lần đầu tiên hôn, 
                  tôi chỉ biết làm theo bài bản học từ Ba tôi chứ tôi cũng chưa 
                  có tinh thần để hôn nó theo đúng nghĩa làm tình như lúc bấy 
                  giờ, mà cũng không biết hôn để làm chi, điễu tôi mong muốn hơn 
                  là cái cảm giác khi đút dương vật mình vào bướm nó có sướng 
                  như tôi nghĩ hay không thôi, và tôi đinh ninh là sẽ sướng hơn 
                  cực khoái như những lần tôi xuất tinh bởi thủ dâm. Kế hoạch để 
                  thực hiện tôi coi như đã dệt hẳn ra trong đầu, bây giờ chỉ 
                  việc trình tự trước sau. Sau khi đã ngay ngắn nằm trên người 
                  đứa em gái dễ thương rồi, tôi thử nhẹ nhàng sàng mông qua trái 
                  rồi qua phải, lên trên rồi xuống dưới, cố nhoi đầu cu mình vào 
                  giữa bẹn nó, để tìm đường vào trong. Tội nghiệp con em tôi vì 
                  sợ và lo lắng nên nó kên người lên cứng ngắt, hai chân ngán 
                  lấy đùi tôi, chắc có lẽ nó cũng lo vì thấy cu tôi to hơn lỗ 
                  chim của nó nhiều, với lại nó cũng đoán là sẽ đau, dù chưa 
                  biết là đau cỡ nào. Mặt nó bỗng nhăn lại như lúc nó ăn phải ớt 
                  cay. Tôi còn nhớ lần đó tôi loay hoay mải hơn năm phút mà chưa 
                  vào được, mồ hôi mồ kê rịn đầy cả trán, rán cả lưng, cả hai 
                  gần như sắp mất hết kiên nhẫn, nhất là con em tôi cứ luôn 
                  miệng hối thúc: “Xong chưa, xong chưa, lâu quá vậy!” mà cuối 
                  cùng vẫn không làm được. Hồi lâu, tôi bực tức ngồi dậy, một 
                  tay cầm cu, một tay chành ngang bụng dưới con em cho dễ thấy 
                  vị trí của lỗ âm đạo. Tôi canh ngay thì ưỡn mông đâm thử nhè 
                  nhẹ tới trước, vẫn sợ em ấy đau. Con em tôi chợt la lên : “Ây 
                  da! Đau quá anh Hai, cái gì vậy ... anh làm ? Ui ...”. Tôi 
                  hoảng hồn ngưng lại, nhưng thấy tiên tiếc vì cảm giác nơi đầu 
                  cu có phần đang sướng lên. Tôi bèn xoa dịu nổi đau của nó bằng 
                  lời nói hiền từ: “Ráng chịu một chút đi em, đau một lần thôi, 
                  rồi hết đau”. Nó nhìn tôi rồi đáp: “Ai nói anh chỉ đau một lần 
                  thôi. Em sợ đau nhiều hơn”. Tôi đáp ra vẻ thành thạo như để 
                  trấn an nó: “Bạn anh nói vậy mà, người đó có nhiều kinh nghiệm 
                  lắm, em đừng lo”. Nó nghe tôi nói thì nhìn tôi nghi ngờ song 
                  vẫn nằm im chờ đợị. Trông nó có vẻ đã bị tôi thuyết phục, với 
                  lại nó cũng rất tò mò để biết cảm giác đó sẽ ra sao, có sướng 
                  như lúc nảy nó đạt được cực khoái hay chăng. Và chỉ chờ có thế 
                  tôi nằm áp sấp lên ngực nó, hai tay tôi nắm chặt lấy tay nó và 
                  từ từ tôi đâm dương vật vào. Thật ra, trong thâm tâm tôi đã 
                  tính trước, nếu con em tôi có chống cự thì tôi vẫn tiến hành, 
                  nhưng không con em tôi hoàn toàn đồng ý và có phần giúp tôi 
                  thực hiện điều đó cho thật dễ dàng. Thế là sau khi nắm lấy hai 
                  tay nó, tôi kẹp luôn hai chân nó bằng hai đôi chân mình rồi 
                  cho dương cụ vào bướm nó. Con em tôi chợt ré lên như khóc thét 
                  bên tai tôi, duỗi thẳng hai chân như để đạp tôi ra, nhưng đã 
                  quá trễ tôi đã vào sâu bên trong. Chắc là đau lắm nên con em 
                  tôi dùng hết sức bình sinh của nó đẩy tôi lên và giơ chân tống 
                  tôi một đạp vào cạnh ba sườn bên phải. Đau điếng. Tôi ngả sang 
                  một bên, chỉ kịp nhìn xuống thấy đầu cu mình dính chút máu. 
                  Thấy hơi nóng rát nơi đó. Tôi chưa kịp phản ứng sao thì đã 
                  thấy con em tôi khóc sụt sùi, tay bịn háng, mắt nhìn lăm lăm 
                  phía dưới háng. Tôi bèn bước tới ngồi xuống cạnh nó vuốt vai 
                  nó an ủi, nhưng nó đã hất tay tôi ra tỏ vẻ giận hờn trách móc. 
                  Thấy nó cương quyết quá, tôi mới không đụng tới nó nữa mà mở 
                  lời xoa dịu : “Xin lỗi em, anh không biết là nó đau đến như 
                  vậy, nhe ... nhe! cho anh xin lỗi, mai mốt anh không dám vậy 
                  nữa”. Con em tôi vẫn khóc, nói xin lỗi mải nó cũng chẳng nghe, 
                  hồi lâu, có lẽ lâu lắm, cho đến mặt trời ngả chéo sang hướng 
                  Tây, biết năn nỉ cỡ nào cũng khó được nó tha lỗi, tôi mới lần 
                  xuống suối tắm rửa chuẩn bị ra về. Ở dưới suối, tôi nóng lòng 
                  đã gọi nó hơn chục lần, cuối cùng nó mới chịu xuống. Thấy mắt 
                  nó đã xưng húp vì nức nỡ, tôi cũng thấy tội vội bước tới làm 
                  hòa với nó nhưng nó vẫn khư khư, lạnh lùng. Năn nỉ hoài mà 
                  không được, tôi đâm nản, không hiểu sao lúc đó tôi lại giận 
                  ngược lại nó, tôi tự nói trong lòng sẽ không thèm năn nỉ nó 
                  nữa. Thế là chúng tôi mạnh ai nấy mặc áo quần vào và âm thầm 
                  một người một ngựa đi ngược về nhà. Suốt dọc đường vẫn không 
                  ai nói với ai lời nào cả. Về đến nhà thì trời đã bững tối, Ba 
                  Mẹ chúng tôi cũng vừa mới về. Sau khi chúng tôi tắm rửa, chúng 
                  tôi cùng ăn tối với Ba Mẹ. Lúc này cả nó và tôi đều giận nhau 
                  nên không ai nhìn ai nửa ánh mắt. Nhớ lại suốt buổi ăn đó thật 
                  ảm đạm khiếp! Từ đó tới giờ tôi chưa từng thấy nó giận tôi dữ 
                  đến như thế. Song, kể ra cũng không trách nó làm gì, sau này 
                  tôi mới biết, mất trinh đau chết mẹ, nó không giận tôi là 
                  chuyện lạ !. Tôi còn nhớ tại bàn ăn lúc ấy, Ba Mẹ tôi có dạm 
                  hỏi chuyện lạnh nhạt của chúng tôi nhưng chúng tôi chỉ ỡm ờ 
                  nói : “Đâu có chuyện gì đâu!”. Rồi cơm nước lạnh nguội vậy 
                  cũng xong xuôi, anh em tôi chia nhau dọn dẹp, vẫn không ai nói 
                  với ai tiếng nào. Tối đến, chúng tôi đi ngủ sớm hơn thường lệ, 
                  lại một chuyện ít khi xảy ra, (anh em tôi thường hay ngủ trễ), 
                  và không tài nào ngủ được, cả tôi và nó. Vậy mà lần giận đó, 
                  tôi tưởng xảy ra một ngày một đêm là cùng, không ngờ con em 
                  tôi giận tôi suốt 1 tuần lễ không nói chuyện. Tôi cũng thuộc 
                  loại chai lì, loại ăn miếng trả miếng, nên nó giận tôi thì 
                  giận, mặc kệ tôi chẳng thèm quan tâm. Nhưng nghĩ lại lần đó 
                  thật là thảm. Thiệt dại. Chỉ một tuần lễ không chơi với nó tôi 
                  thấy dài hơn ba tháng hè ; Và đã có lần tôi có ước gì mau trở 
                  lại đi học để đỡ buồn, đỡ chán. Nhưng nếu không nhờ lần đó tôi 
                  may mắn thì không biết tới bao giờ nó mới hết giận tôi. Chuyện 
                  như thế này, số là ngày đó có một con thỏ rừng bị què chạy vào 
                  nhà tôi. Con em tôi phát hiện và ra tay rượt bắt cho kỳ được. 
                  Tôi biết nó thích thỏ lắm, nhưng kẹt một cái là con thỏ chui 
                  rút tuốt trong hốc tủ không tài nào nó bắt được. Cuối cùng chỉ 
                  có thằng tôi mới đủ sức đẩy ra cái tủ khổng lồ được chêm bằng 
                  một tảng đá lớn. Thế là anh hùng ra tay nghĩa hiệp giúp nó đẩy 
                  tảng đá to đó ra, bắt được con thỏ, và tôi có cớ để làm lành 
                  với nó không cần phải mở thêm lời xin lỗi nào (mà có lẽ chính 
                  nó cũng buồn suốt hơn 1 tuần qua, nên có thể đã tha lỗi tôi từ 
                  lâu song vẫn chưa mở miệng được). Thiệt lấy làm vui, từ ngày 
                  có con thỏ như một con vật cứu tinh, anh em chúng tôi bắt đầu 
                  chăm sóc con vật như trứng mỏng, và dĩ nhiên tình anh em trở 
                  lại thắm thiết như ngày nào. Chúng tôi vẫn hay cùng nhau đi 
                  tắm suối sau đó, mỗi lần đi đều có mang theo con thỏ bỏ trong 
                  rổ mây, và cùng nhau cho nó ăn cà rốt thật vui. Ở khu suối đó 
                  chúng tôi lại cùng nhau tắm truồng như thuở nào, gần như quên 
                  đi hết chuyện đã xảy ra trước một tuần qua ... Nhưng cho tới 
                  một ngày kia ... Tôi còn nhớ một ngày rất đẹp, một ngày rất ít 
                  mây của tháng Bảy, chúng tôi nằm ngủ ở một gốc cây to bên cạnh 
                  con thỏ rừng giờ đã lành hẳn vết thương. Lúc đó, tôi vừa chợt 
                  tỉnh sau một giấc ngủ trưa ngon ơi là ngon! Con em tôi vô tình 
                  nằm gác đầu lên tay tôi say giấc. Nhìn nó ngủ tôi thấy lòng 
                  mình nhẹ như gió thổi hiu hiu, và bất giác tôi cảm thấy nó đẹp 
                  như nàng tiên, làm tôi chạnh lòng không đậu nên đã cúi xuống 
                  hôn lên đỉnh đầu nó, hy vọng chỉ một lần thôi, nhưng mùi tóc 
                  con gái hòa với mùi thơm của da thịt làm tôi chất ngất mê say. 
                  Tôi bâng khuâng khao khát nhìn về xa xăm cuối chân trời để 
                  tranh đấu với lý trí. Đang bất phân thắng bại thì con em tôi 
                  trở mình, bỗng nhiên vòng tay ôm lấy tôi. Tôi hơi do dự ngẫm 
                  nghĩ giây lát với sự trống rỗng trong khối óc mâu thuẩn, rồi 
                  cũng vòng tay ôm lấy nó xuôi theo thời thế; Và bản năng con 
                  người trong tôi trỗi dậy đòi quyền hành động, đòi quyền được 
                  yêu đương. Tôi xiết chặt nó trong lòng rồi hôn lên trán nó. 
                  Hình như nó đã tỉnh và cảm giác ra nụ hôn đó tôi trao, và nó 
                  bỗng đáp lại tôi bằng những nụ hôn nhè nhẹ vào cổ. Tôi mừng 
                  thầm trong bụng lắm và cứ tiếp tục hôn lên trán nó cho tới khi 
                  nó trở mình nghiêng nghiêng, nửa như ngước đầu lên cho tôi hôn 
                  lên mắt nó, nửa nghiêng cho tôi hôn má nó, cuối cùng tôi tìm 
                  được đôi môi nó và vụt một cái tôi lật người qua, đè lên người 
                  nó hôn ngấu nghiến như đôi tình nhân đã xa cách bao năm thèm 
                  thuồng chút xác thịt. Môi tôi ngậm môi, lưỡi tôi tìm lưỡi, tôi 
                  hôn em tôi say đắm ngỡ như trái đất ngừng quay, mây ngừng bay, 
                  núi ngừng thở, và suối đứng im để chứng kiến sự âu yếm của 
                  chúng tôi. Chỉ một thoáng sau cùng cực, máu tuổi trẻ trong 
                  người chúng tôi chảy sôi sục như ai đanga châm dầu vào ngọn 
                  lửa lớn. Tôi đã cùng em tôi cởi hết áo quần lăn xả vào trò 
                  chơi trái cấm của ông Adam và bà Eva. Và thật ngạc nhiên thay, 
                  con em tôi đã hưởng ứng kịch liệt (sau này nó thố lộ với tôi 
                  lần phá trinh trước đó đã làm cho nó nhớ mãi cái cảm giác lạ 
                  lùng kia và muốn tìm lại mãi. Tôi cũng có từng nghe qua, con 
                  gái bị rách màng trinh rồi thì l... dễ ngứa lắm, đòi hỏi tình 
                  dục không kém gì con trai, và khi biết con em gái tôi vậy tôi 
                  mới tin là thật! )Vậy là xong, những gì tôi đã thực hiện trước 
                  kia nhưng dang dỡ bây giờ lại tái diễn, tiếp tục. Tôi còn gì 
                  sung sướng hơn, chẳng uổng công bấy lâu nay chờ đợi thủ dâm để 
                  hạ hỏa, tôi tìm ngay âm đạo của em tôi đâm nhanh vào, thật 
                  không ngờ bướm của nó ra nước nhanh như thế để đón dương cụ 
                  của tôi vào mà ôm chặt lấy thân. Tôi nắc nhẹ trước tiên để bắt 
                  nhịp hào hứng. Bỗng con em tôi đờ người ra, nó rên rỉ và dùng 
                  chân kẹp chặt vào mông đít tôi kéo khít vào. Chỉ một thoáng 
                  thôi thì tôi đã thấy cu mình trượt ra, trượt vào một cách 
                  thong dong, không khó khăn gì, trong âm đạo của nó. Vừa hành 
                  lạc, tôi vừa bóp vú nó chỉ vừa lớn hơn trái chanh; Tôi bóp có 
                  lúc một tay, có lúc dùng cả hai tay, lâu lâu tôi chồm người 
                  xuống nút vào đầu nút của nó, khi bên phải lúc bên trái, làm 
                  cho nó nấc lên thành tiếng vô nghĩa, đầu lắc lư liên tục như 
                  kẻ lên cơn động kinh. Thật không thể tưởng cái cảm giác sướng 
                  rơn ngay đầu cu không thể tả làm bản năng con người trong tôi 
                  sôi lên. Tôi nắc càng lúc càng bạo như cố tình đi sâu vào sự 
                  khám phá mới mẽ, đến khi cảm thấy không thể hồi đầu lại được 
                  trước bờ vực thẳm, thay vì kềm chế vô ích tuy là lòng tiếc hùi 
                  hụi, tôi đã vỗ phành phạch những đợt sau cùng vừa nhanh vừa 
                  mạnh, để rồi tôi dừng hẳn tất cả các hoạt động từ ngoại tiết 
                  đến nội tiết và lắng nghe từng dòng chảy của cảm giác lan tràn 
                  khắp châu thân. Em tôi bây giờ đã không còn e lệ theo kiểu con 
                  gái nữa, có lẽ sự tò mò mới mẽ này đã khiến nó thụ động lao 
                  vào vòng loạn luân với tôi. Tôi thấy mỗi lúc nó càng ôm chặt 
                  lấy tôi hơn. Mắt nó đờ ra trông rất man dại mà dễ thương vô 
                  cùng. Và chính vì thế mà tôi đã không cầm cự được lâu hơn dù 
                  muốn lắm. Cuối cùng, tôi đã bắn tinh thật nhanh, thật nhiều và 
                  thật mạnh vào âm đạo của đứa em gái tôi, rồi ngã gục trên mình 
                  nó như một nhánh cây khô gảy dưới cơn gió lộng, để hòa cùng 
                  tiếng thở dốc của nó thở cho kịp khí oxy nơi lồng phổi đã gần 
                  như cạn kiệt. Chúng tôi ôm nhau ngủ mơ màng trên tản đá cho 
                  tới khi không còn muốn nằm lại thêm giây phút nào nữa.
 
 Sau lần chính thức giao hợp với con em một cách tự chủ và được 
                  đáp ứng nồng nhiệt từ phía nó. Chúng tôi như mở ra một cổng 
                  thiên đường của tình dục. Thế là ngày ngày chúng tôi lăn xả 
                  vào các cuộc chơi xác thịt hầu như không biết mệt mỏi. Tôi, 
                  trai 16, nó, gái 13, cả hai đang trong thời kỳ hoàn thiện nhất 
                  của một con người phối hợp cùng nhau thì phải biết. Có lần 
                  chúng tôi giao hợp 1 ngày đến năm lần. Và không đêm nào chúng 
                  không lén lút ở chung với nhau, đương nhiên là chúng tôi dấu 
                  rất kỹ không để cho Ba Mẹ biết. Đặc biệt ở một điều là chúng 
                  tôi thường rình Ba Mẹ làm tình để bắt chước. Giống như những 
                  cách thức đặc biệt : điển hình là kiểu chơi chó, chúng tôi đã 
                  thực hiện nó bên bờ suối, sau tảng đá to; hoặc như kiểu 69 
                  chúng tôi bắt chước làm trong một rừng thông dưới những tán 
                  cây to có gió thông reo rào rạt, nó núi đồi hùng vĩ. Hoặc như 
                  những lúc tắm suối chúng tôi không cần phải giao hợp mà chỉ 
                  dùng tay để kích thích cho nhau đến khi đạt được khoái cảm.
 
 Hạ hết. Thu sang. Đông tới, Xuân lại, mới đó mà bốn mùa đã 
                  trôi qua, chúng tôi ngày ngày cắp sách đến trường, đêm đêm cắt 
                  tỉa chút thời giờ để học hành nhưng chủ yếu giành phần lớn 
                  thời gian ở bên nhau. Thế đó và vậy đó mà 1 năm bay qua cái 
                  vèo, tính lại chúng tôi đã ở với nhau như vợ chồng không biết 
                  bao nhiêu lần, Ba Mẹ chúng tôi đều không hay biết về điều đó. 
                  Và vì vậy mà tôi coi chuyện tình dục chẳng còn lạ gì, dường 
                  như nó đã trở thành một chuyện rất tầm thường, như ăn cơm bữa 
                  đối với tôi và nó, và chính lý đó đã làm tôi bớt đi cái rạo 
                  rực của ngày xưa lúc còn chưa biết chuyện ân ái là gì, song 
                  con em tôi càng lúc càng lao vào trụy lạc có phần không hề 
                  biết mệt mỏi, nó dường như đã đắm chìm trong xác thịt ái ân. 
                  Và có lẽ sự năng động của nó biến tôi thành thụ động, thụ động 
                  trong tinh dục lý trí của tôi trở nhưng nhờ thế tôi thấy mình 
                  tinh sáng hơn bao giờ hết, để tôi có thể nhận thức ra những gì 
                  mình làm là sai trái, là loạn luân, ngược lại với đạo đức của 
                  người Việt nam. Cộng thêm những tháng ngày đó tôi biết được 
                  đứa em tôi bắt đầu dậy thì, nó có tháng hay còn gọi là có kinh. 
                  Tôi hoang mang lo lắng lắm vì cứ tiếp tục quan hệ sẽ làm cho 
                  nó mang bầu, là một điều tôi, một thằng con trai vừa có 16 t 
                  chưa đủ già vặn để nuôi một đứa con, nên tôi đã quyết định 
                  không thể nào tiếp tục. Và một ngày kia tôi đã chính thức 
                  tuyệt giao mối quan hệ bất chính luân loạn với nó. Các bạn 
                  biết không, nó đã khóc ròng hết mấy ngày liền vì tôi không 
                  chịu giao hợp với nó như mọi khi. Có nhiều lúc, tôi như cũng 
                  sắp xiêu lòng trước sự nài nỉ của nó; nếu như ngày đó tôi đã 
                  không có sự kiện kia xảy ra: tờ giấy nhận nhập học của tôi như 
                  từ trên cung trăng bay thẳng vào hộp thư nhà tôi – tôi đã được 
                  nhận học ở Thành phố HCM, và điều này đã giúp tôi cứng rắn 
                  quyết định ra đi từ bỏ nó và cũng để chối từ hết tội lỗi mà 
                  mình đã gây ra.
 
 Ngày tôi ra đi là một ngày buồn ảm đạm. Tôi lê thê từng bước 
                  trên con đường mòn dẫn đến trạm xe. Em tôi đã giận tôi nên đã 
                  không cùng Ba Mẹ ra tiễn tôi lên đường. Một mình một bóng mang 
                  xác tới Sài gòn, tôi như lạc lõng giữa một rừng 
                  người-thành-thị xa lạ. Những ngày đầu nơi đây thật vất vả 
                  không kể xiết được, song cũng qua đi như một đám mây mù sau 
                  cơn mưa trở nên trong sáng. Nhưng chuyện luyến ái với đứa em 
                  cứ canh cánh trong lòng không sao dứt được. Lúc đầu, tôi cứ 
                  ngỡ lòng mình cứng rắn sẽ quên đi hết dĩ vãng, nhưng sau 
                  chuyện này tôi mới biết lòng mình yếu hơn ai hết. Tôi thấy nhớ 
                  nhung nó hết biết ! Những tháng ngày cùng nó chăn gối tưởng 
                  đơn sơ tuổi mới lớn nhưng không ngờ lại tạo cho tôi lòng chi 
                  phối trong học tập đến phát sợ, chưa kể những đêm bức xúc khó 
                  chịu không thể giải tỏa được tôi phải tìm đến cách thủ dâm, 
                  hoặc may mắn lắm có được chút tiền làm thêm tìm gái đứng đường 
                  để thỏa mãn. Nhưng dù tệ đến đâu, kể ra cho cùng, thì quyết 
                  định ra đi của tôi vẫn đúng vì tôi đã không còn tái phạm 
                  chuyện loạn luân mình đã làm nữa.
 
 Song, cách đây vài năm, có dịp về miền Tây Nguyên thăm lại gia 
                  đình, tôi biết mình đã phạm thêm một lỗi lầm tác hại khác mà 
                  tôi không biết trước - Em gái tôi bây giờ trở nên trụy lạc; 
                  thì ra, từ ngày tôi bỏ lên thành phố, thuở đầu nó còn buồn nhớ 
                  nhung tôi nhưng sau nó lân la đến các trai làng trong bản để 
                  tìm vui. Có lẽ những gì tôi cho nó quá nhiều để rồi tướt lấy 
                  đi tất cả trong tít tắt nên nó đành bơ vơ bám lấy những thèm 
                  thuồng xác thịt mà sống qua ngày với những cảm giác bọn trai 
                  làng “ban” cho nó. Tôi thật thấy lòng tràn đầy sự hối hận khi 
                  chứng kiến điều đó ... Tôi đau khổ quá đã bỏ lại tất cả xứ sở 
                  đồi núi, bỏ Ba Mẹ để trở về Sài gòn, coi như để quên đi hết 
                  những quá khứ xấu xa của mình, để tránh những cái tồi tệ đang 
                  diễn ra trước mắt; Thà rằng sống trong thành phố ồn ào nhưng 
                  lòng mình yên tịnh hơn sống trong cảnh thiên nhiên tự tại mà 
                  lòng mình dấy lên bao hỉ nộ ái ố không đẹp đẽ cho mấy, và tôi 
                  đã thực sự quên dần đi hết tất cả ...
 
 Bây giờ, ngồi nghĩ lại chuyện xưa, bao vui buồn lẫn lộn của 
                  một thời đã qua chợt rối về. Tôi bỗng quyết định chia sẻ niềm 
                  riêng của mình gởi tới các bạn phương xa như để giải quyết sự 
                  khúc quẩn trong lòng bấy lâu nay cho nói ra được với ai, kể cả 
                  với một người vợ yêu quý của tôi - nàng sắp sanh đứa con đầu 
                  lòng. Tôi luôn mong mõi gia đình tôi luôn êm ấm, cũng như mong 
                  mõi em gái tôi luôn luôn hạnh phúc vì nó cũng vừa lấy chồng 
                  cách đây hơn một tháng, một người bản xứ hiền lành đã chịu lấy 
                  nó, anh ta là một người tốt. Biết được điều ấy tôi thật thấy 
                  vui trong lòng, như trút đi một gánh nặng trên vai.
 
 Thấm thoát đã hơn 10 năm rồi, chuyện như mới xảy ra ngày hôm 
                  qua làm lòng mình lâng lâng khó tả. Ôi, đây mãi luôn là một kỷ 
                  niệm đẹp, một kỷ niệm buồn buồn!
 
                  Hết 
                  June 2002 Kinh Bích Lịch
 |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: July 18, 2002This story has been read (Since July 18, 2002):
 
  |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: 
            [email protected]
 |  |