Đến hôm thứ Hai, lúc đi ăn trưa với
Loan ở cơ quan, cô bạn tinh nghịch nháy mắt hỏi khẽ Hà Anh:
- thế nào, cậu thấy thằng Vũ thế nào,
thằng bé được đấy chứ, tớ đã giới thiệu cho cậu thì hàng phải đảm bảo chất lượng
rồi
Hà Anh gật đầu, cười tủm tỉm vẻ xấu hổ,
liếc nhìn chung quanh xem có ai đứng gần đó không rồi cô hạ giọng thì thầm:
- ừ, được lắm, nhưng thằng bé hơi rụt
rè một chút, cứ như là nó ngại tớ ấy.
Loan phá ra cười vẻ thích thú, rồi nháy
mắt với cô vẻ vừa lẳng lơ vừa bí hiểm:
- ừ, cứ từ từ rồi cậu thấy thằng đó nó
hiền như thế nào…cậu thấy nó rụt rè thì phải cố gắng động viên nó cho nó khỏi
rụt rè nhé.
Rồi cô bạn của Hà Anh hạ giọng thì thào
vẻ hồi hộp:
- Nào, thằng Vũ nó…nghịch…cậu như thế
nào, kể cho tớ nghe với nào.
Hà Anh đỏ mặt, véo vào tay cô bạn: “đồ
quỷ, thế mà cậu cũng hỏi được, cậu đúng là không biết ngượng là gì, mà cậu biết
thừa nó rồi còn gì”. Loan mỉm cười ỡm ờ: “tất nhiên là tớ biết nó rồi, nhưng thử
xem với đồ lạ xem thằng bé nó làm ăn thế nào…chắc nó máu lắm nhỉ…đúng không cậu”.
Hà Anh đỏ mặt ngượng không đáp chỉ bảo “đồ quỷ, thôi ăn nhanh lên đi, sắp hết
giờ nghỉ trưa rồi đấy, cứ ngồi đấy mà buôn chuyện mãi”.
Sau lần gặp Vũ đó, cứ buổi tối lúc đi
ngủ nằm xuống giường là không hiểu sao Hà Anh lại nghĩ đến cậu bé và người cứ âm
ỉ cảm giác thèm muốn. Mình hư thật, có chồng con đàng hoàng rồi mà sao lại có
thể như vậy nhỉ, Hà Anh thầm trách bản thân. Tối hôm thứ Tư, chồng cô bên nước
ngoài gọi điện về đúng lúc Hà Anh đang nằm trên giường tưởng tượng vẩn vơ đến Vũ,
nói chuyện với chồng mà cô có cảm giác xấu hổ như bị chồng bắt quả tang vậy. Hà
Anh vốn đâu có biết nói dối bao giờ. Chồng cô ở đầu dây bên kia cũng nhận thấy
sự lúng túng không tự nhiên của vợ và hỏi sao thế. Mãi Hà Anh mới lúng túng nói
là không sao, hôm nay cô hơi bị viêm họng nên nói ấp úng thế thôi. Giá mà nói
chuyện trực tiếp thì chỉ cần nhìn nét mặt đỏ bừng của cô và điệu bộ khuôn mặt
bối rối của cô là chồng cô biết ngay là cô nói dối, nhưng thật may là chồng cô
cũng không để
ý lắm, anh chỉ dặn
cô nhớ uống thuốc, ngậm nước muối cho nhanh khỏi, rồi hỏi han tình hình ở nhà
thêm một chút nữa rồi bỏ máy. Hú vía, thật là kỳ cục, hiện tại cô có làm gì đâu
mà sao cô bối rối thế nhỉ. Hà Anh run run đặt máy điện thoại xuống. Đêm đó, cô
nằm mơ là cô đang “ấy” Vũ thì chồng cô lù lù xách vali về giữa nhà…mọi việc thật
là kinh hoàng khiến giữa đêm cô choàng tỉnh dậy, người ướt đẫm mồ hôi, tim đập
thình thình, quay sang ôm lấy đứa con nhỏ, phải mãi một lúc lâu Hà Anh mới ngủ
lại được.
Mặc dù hôm đó có cảm giác hối lỗi và lo
lắng, nhưng chỉ mấy hôm sau, Hà Anh lại cảm thấy người bứt rứt cảm giác ham muốn
được gần…đàn ông. Cô cũng thấy bất ngờ vì cô không ngờ mình lại dâm và trở nên
táo bạo đến mức độ như vậy, vừa mới “gặp” Vũ hôm thứ Bẩy vừa rồi, mà đến hôm nay
mới có mấy hôm cô đã lại thấy nhớ nhớ cái cảm giác được…đó. Không hiểu cậu này
có cái gì mà hấp dẫn cô đến như vậy nữa. Thế này thì xấu hổ thật, cô cứ đắn đo
không biết có nên gọi điện thoại hẹn Vũ không hay là để sang tuần sau. Thôi thì
cố đợi đến cuối tuần vậy, chứ ngày thường thế này cũng không thuận tiện lắm. Cảm
giác thèm muốn cứ âm ỷ thúc giục cô, khiến cô không sao tập trung vào công việc
ở cơ quan được. Thế nhưng tối thứ Năm bố mẹ chồng lại bảo cô cuối tuần đưa cu
Minh lên nhà ông bà nội chơi, với lại để phụ giúp ông bà làm cơm mời khách nữa.
Hà Anh nghĩ nếu phải đợi đến tuần sau mới được gặp Vũ thì lâu quá, thôi thì hẹn
Vũ ngay tối thứ Sáu ngày mai vậy. Sáng thứ Sáu hôm sau, lúc mọi người trong
phòng ra ngoài hết, Hà Anh đắn đo một lúc rồi nhấc máy gọi đến nhà cho Vũ. Trong
máy, cô thấy giọng mình run run nhờ bà giúp việc cho mình nói chuyện với Vũ, rồi
giọng Vũ trả lời. Hà Anh ấp úng hỏi bâng quơ linh tinh một lúc về việc học hành
của Vũ, rồi cô đánh bạo hạ giọng hỏi Vũ là tối nay có rỗi không, nếu rỗi thì đến
nhà cô chơi. Vũ hiểu ngay ý cô, cậu ta cũng hạ giọng thì thầm là tối nay cậu
đằng nào cũng phải đi học thêm, cậu ta sẽ bỏ học một hôm để đến nhà Hà Anh. Hà
Anh băn khoăn hỏi nghỉ học như thế có được không, có ảnh hưởng gì đến Vũ không.
Cậu bé cười đáp là chẳng sao cả, cậu nghỉ học một buổi như thế là bình thường,
với lại đến với Hà Anh, biết đâu lại “học” được nhiều cái hay hơn thì sao. Hà
Anh đỏ mặt vì câu nói đùa của cậu bé nhưng cô lờ đi giả vờ không hiểu.
Hẹn Vũ xong rồi, Hà Anh mới băn khoăn
không biết nên giải quyết vụ thằng cu Minh thế nào cho ổn tối nay, gửi bố mẹ
chồng thì hơi ngại, thời gian vừa rồi quan hệ với Thắng, cô cũng toàn gửi sang
nhà bố mẹ chồng, mặc dù họ không nói gì nhưng cô cũng cảm thấy là ông bà có vẻ
hơi thắc mắc là tại sao những ngày nghỉ cuối tuần cô con dâu của họ lại hay bận
thế. Gửi nhà bố mẹ đẻ thì đi hơi xa, buổi tối đi không tiện, hay là cứ để nó ở
nhà nhỉ, nó còn bé thế thì chẳng hiểu gì cả đâu, như thế khéo lại kín đáo hơn vì
chẳng ai lại nghi ngờ được, chứ cứ gửi thẳng Minh đi mãi cô cũng ngại, nhất là
buổi tối, nhỡ chồng cô gọi điện về nhà bảo muốn nghe nó bi bô vài câu mà không
thấy nó thì cô cũng khó giải thích. Cô sẽ nói là Vũ đến để kèm thêm Tiếng Anh
cho cô, hồi trước chồng cô ở nhà cũng mấy lần giục cô đi học, vì công việc của
Hà Anh cũng cần biết thêm Tiếng Anh, nhưng cô muốn thuê gia sư học ở nhà hơn là
đi học ở trung tâm, vừa mất thời gian mà chất lượng không cao, chồng cô cũng ủng
hộ ý kiến này nên nếu bây giờ mà chẳng may anh ấy có biết cô thuê gia sư về dạy
tiếng Anh thì chắc sẽ chẳng nghi ngờ gì, nhất là nếu cậu ta lại là một sinh viên
trẻ măng, kém cô tận bẩy tám tuổi thì lại càng yên tâm. Hà Anh đắn đo thêm một
lúc rồi quyết định sẽ làm như vậy.
Tối hôm đó, cô nấu cơm cho cu Minh ăn
sớm, ăn xong dọn dẹp xong xuôi, nhìn đồng hồ đã gần 6 rưỡi, cô liền bảo bé Minh:
“con nghe này, lát nữa mẹ phải học thêm ngoại ngữ, mẹ sẽ lên trên gác học, con
ngồi ở đây xem phim hoạt hình nhé, không được quấy rầy trong khi mẹ học đâu đấy,
phim hoạt hình mẹ mới mua bộ mới cho con rồi đấy, xem chán thì xem chuyện tranh,
hoặc tô màu và làm bài tập chứ không được lên quấy rầy mẹ đâu đấy”. Bé Minh vâng
một cách ngoan ngoãn. Nhìn cặp mắt trong veo ngây thơ của nó, tự nhiên Hà Anh
cảm thấy áy náy, cô nghĩ mình đúng là một người vợ không ra gì, một người mẹ xấu
xa. Hà Anh tặc lưỡi, thôi thì chỉ lần này, rồi đến khi chồng về thì cả nhà lại
sum họp, cô sẽ hết lòng vì chồng con. Rồi Hà Anh đi tắm, đứng trong làn nước ấm,
cô khoan khoái nghĩ những cảm giác sung sướng lát nữa cô sẽ được tận hưởng, chỉ
nghĩ đến đó thôi cô đã cảm thấy run cả người lên rồi.
Đúng 7 giờ Vũ đến nhà cô, gặp bé Minh ở
phòng khách tầng 1, Hà Anh ngượng nghịu nhắc con: kìa Minh chào chú đi, đây là
thầy giáo của mẹ đấy. Bé Minh ngoan ngoãn khoanh tay lại chào Vũ. Vũ gật đầu
khen cậu bé ngoan, rồi quay sang bảo Hà Anh là thằng bé trông xinh quá, chắc là
giống bố lắm. Đã biết là thằng con mình còn nhỏ không biết gì, nhưng không hiểu
sao Hà Anh vẫn cảm thấy xấu hổ với thằng bé quá, nên cô vội vàng dặn dò thằng bé
mấy câu, đưa vào đầu máy đĩa phim hoạt hình cho thằng bé
xong, Hà Anh vội cùng Vũ đi lên gác. Vừa đi lên
cầu thang, mà người Hà Anh cứ run lên như là cô đang làm một điều gì đó xấu xa
lắm.
… Hà Anh trần truồng nằm ngửa trên
giường, người run lên vì hồi hộp. Những lần trước đều là ban ngày, hôm nay là
lần đầu tiên cô rủ cậu bé đến vào buổi tối. Không hiểu sao khung cảnh phòng ngủ
buổi tối, với ánh đèn dìu dịu, tiếng nhạc ru dương, cái giường ngủ thân thương
êm ái cứ gợi cho cô cảm xúc của những buổi tối hai vợ chồng âu yếm tình cảm với
nhau. Vậy mà giờ đây cô đang nằm ngửa phơi bày ngồn ngộn cơ thể trần truồng thơm
tho sạch sẽ của mình ra cho một người không phải chồng mình ngồi cạnh ve vuốt sờ
nắn. Lòng Hà Anh trào lên cảm giác hối lỗi với chồng. Ngồi cạnh ve vuốt suốt dọc
cơ thể Hà Anh, rồi cậu bé cúi mặt sát xuống ngực cô nơi hai bầu vú khoẻ mạnh của
cô đang chĩa lên, cậu ta từ từ há miệng ra ngậm lấy một bên đầu vú cô, cảm giác
ướt át của miệng cậu bé mớm vào đầu vú khiến Hà Anh sướng rợn cả người. Rồi cậu
bé cứ vừa mút mát tình cảm âu yếm luân phiên hai bầu vú của cô, một tay thì cậu
ta đưa xuống mân mê chỗ bộ phận kín đáo mềm mại đàn bà dưới háng cô khiến Hà Anh
sướng nhột hết cả người, dù là người vợ đức hạnh, nhưng bản năng đàn bà của cô
vẫn không thể không bị đánh thức dậy dưới sự kích thích của cậu bé, mà sao cái
thằng bé này nó khéo thế nhỉ, Hà Anh tự hỏi trong khi cô phải cố không để bật ra
tiếng rên rỉ vì thích, Hà Anh biết cơ thể cô đã hứng lắm rồi, đã sẵn sàng cho
việc giao hợp với cậu bé này lắm rồi. Lại thêm cái dương vật của cậu bé cứ tồng
ngồng dính nước cọ vào bên đùi cô, cái cảm giác làn da nóng hổi khoẻ mạnh nơi
dương vật cậu bé áp vào làn ra mát rượi nơi đùi cô khiến Hà Anh thấy sướng một
cách khó tả. Chẳng phải nhìn xuống, cô cũng biết ở chỗ đó của cô nước nhờn đang
ứa ra dính đầy cả vào tay cậu bé. Vũ bắt đầu liếm láp rộng ra xung quanh bầu vú
của Hà Anh, cậu ta liếm láp lên cổ, xuống bờ vai, vòng ra ngực rồi xuống bụng,
xuống dần tiếp bên dưới…cho đến khi bờ môi ướt át của cậu bé chạm vào hai cái
môi thịt mềm mềm nơi cửa mình của Hà Anh thì những ngón tay của cậu bé nhường
hẳn chỗ cho cái miệng thèm khát của cậu bé liếm láp, vày vò cái bộ phận như cái
con sò xinh xinh đó của Hà Anh. Cơn thèm khát được giao hợp bốc lên tận đỉnh đầu
cô. Đến nước này thì Hà Anh thấy không thể chịu nổi nữa, mặt cô nóng bừng, hơi
thở mạnh hẳn lên, người ưỡn ngửa hẳn ra vì thèm khát, chẳng biết vô tình hay cố
ýý nữa mà
tay cô tự nhiên lần lần tìm đến nắm lấy cái dương vật nóng hổi của cậu bé mà
vuốt ve nhè nhẹ, miệng cô kêu ư ư. Trời đất, Hà Anh chỉ muốn cái vật nầng nẫng
khoẻ mạnh trong tay cô nhanh nhanh chui vào trong người cô …
Đến lúc Hà Anh như phát cuồng lên vì thèm, thì cậu bé mới nhẹ nhàng leo lên nằm
đè lên người cô. Cậu ta bảo Hà Anh đừng dạng chân ra nhiều quá rồi khéo léo duỗi
cả hai chân đè chồng lên hai chân cô khiến cả người cậu ta ở trên người Hà Anh
chứ không chạm chút nào xuống giường. Cả cơ thể cậu bé nằm trọn vẹn trên người
cô, cảm giác gần gũi thật thân thương. Tại tư thế này, cậu bé khéo léo cầm tay
điều khiển dương vật chui vào đúng giữa hai mép âm đạo ướt nhờn nước của Hà Anh
rồi dập mạnh cho nó chui thụt đến ọt một cái vào trong người Hà Anh….Trời đất,
cái cảm giác được bao bọc trọn vẹn lấy cái dương vật khoẻ mạnh của cậu thanh
niên trẻ trung sao mà sướng thế, Hà Anh phải bậm miệng cho khỏi rên lên vì sướng.
Cứ thế, ở trên người Hà Anh, Vũ khéo léo dập lia lịa dương vật chui ra chui vào
người cô. Những tiếng bạch bạch do bụng cậu bé dập vào bụng Hà Anh phát ra liên
tục….
Sướng thì sướng thật nhưng Hà Anh cảm
thấy có lỗi với chồng quá. Hà Anh lại càng đỏ mặt lên vì xấu hổ khi cô nhìn lên
thấy cậu bé vừa dập lên dập xuống nhưng mắt cứ nhìn chằm chằm vào bức ảnh cưới
phóng to của vợ chồng cô treo ngay đầu giường ngủ của hai vợ chồng cô ngay đối
diện tầm mắt của cậu bé. Trong ảnh, hai vợ chồng cô nhìn thật tươi cười hạnh
phúc. Hà Anh thấy Vũ cứ cười cười thích thú khi nhìn chồng cô trong ảnh trong
khi nhịp nhàng dập cô đầy vẻ hả hê như là đang chế diễu người chồng tội nghiệp
của cô vậy. Nhưng Hà Anh cũng chẳng còn đầu óc đâu mà suy nghĩ nhiều đến chồng
mình, cái dương vật hung hăng của cậu bé cứ thì thụt thúc vào lia lịa người cô
những cú chọc ngập lút khiến cô sướng đến tận đỉnh đầu. Vũ ở trên trên người cô
dập ngày càng nhanh như một cái chày máy, thấy khuôn mặt nhăn nhó vì sướng của
Hà Anh, cậu ta hỏi trong hơi thở hào hển vẻ thích thú:
- Chị ơi, em làm thế này đã được chưa…đã
đủ làm chị sướng chưa…có bằng chồng chị không hả chị.
Hà Anh chỉ còn biết cười khổ, cô nghĩ,
cái thằng bé này trông thì ngoan ngoãn vậy mà dâm ra phết, khoẻ hơn cả chồng cô
ấy chứ. Nếu là chồng cô thì chắc chỉ được dăm phút dập lia lịa như cậu bé thế
này thì đã vọt ra rồi.
Đang huỳnh huỳnh chiến đấu với Vũ ở
trên giường thì bỗng Hà Anh nghe thấy tiếng đứa con nhỏ của cô ngoài cửa phòng
gõ gõ vào cửa và gọi cô với giọng bập bẹ đáng yêu:
- Mẹ ơi…mẹ Hà Anh ơi.
Vừa lúc đó thì cậu bé bắt đầu tăng tốc
hơn nữa, chắc cậu ta đang sướng, cậu ta nhịp mạnh quá khiến bụng hai người dập
vào nhau tạo thành những tiếng ten tét nghe vang cả phòng, cùng với tiếng giường
kêu rìng rình, Hà Anh mặc dù sướng đê mê cả người, nhưng cô vẫn đủ tỉnh táo để
lo đứa con đang đứng ngay ngoài cửa phòng. Chắc chắn nó nghe thấy rất rõ những
tiếng động kỳ lạ này trong phòng. Cô vội cố lấy giọng bình thường gọi với ra:
- Có việc gì….vậy…con…mẹ…đang bận.
Nhưng mà làm sao mà nói giọng bình
thường được khi cô đang bị cậu bé quần tơi bời và đang sướng đến ngất ngư cả
người. Giọng cô lạc hẳn đi và hổn hển ngắt quãng rất buồn cười, may mà chắc con
cô nó không hiểu gì cả. Đứa con nhỏ của Hà Anh cứ đập tay vào cửa đòi cô mở cửa
ra cho nó. Chẳng biết làm thế nào cả, cô vội bấu vào lưng Vũ ra hiệu, miệng rối
rít bảo cậu ta làm khe khẽ lại, nhưng đang trong cơn hăng, Vũ cứ nghiến răng dập
như điên, khiến Hà Anh bấu vai giục cậu ta mãi cũng đành buông tay bất lực chịu
trận, với lại cô cũng đang sướng quá rồi, hai tay cô bấu chặt lấy lưng Vũ, miệng
cô rên khẽ, nước mắt cô ứa ra ràn rụa (không hiểu sao cứ khi nào sướng thì Hà
Anh lại ứa nước mắt ra như vậy), bụng cô ưỡn gồng lên như để chịu những cú dập
như vũ bão của cậu bé. Hà Anh vừa đạt được cực khoái thì cậu bé cũng xuất tinh
vọt ra, từng đợt tinh dịch nóng hổi vọt ra tới tấp từ dương vật cậu bé trong âm
đạo cô, hết đợt này đến đợt khác không dứt, trong khi đó đứa con nhỏ của Hà Anh
vẫn ở bên ngoài cửa gọi mẹ liên tục.
Xuất xong cậu bé phủ phục xuống nằm
trên người Hà Anh. Người vẫn lâng lâng vì cơn cực khoái, nhưng Hà Anh vội nhỏm
dậy đẩy cậu bé ra bên giường, không kịp mặc quần áo lót mà tròng luôn cái váy ở
nhà vào người. Cô kéo tạm cái chăn mỏng lên đắp qua người Vũ rồi vội vã đi ra mở
cửa cho đứa con. Không dám cho đứa bé vào phòng mà Hà Anh khép vội cửa vào rồi
kéo nó đi ra ngoài và hỏi có việc gì mà cứ gọi mẹ liên tục vậy. Hoá ra là đứa bé
đang xem đĩa phim hoạt hình thì muốn đổi sang đĩa khác, nó không biết thay đĩa
vào máy thế nào nên mới lên gọi mẹ để mẹ thay đĩa hộ, rồi nó cứ kéo vào váy Hà
Anh bắt cô xuống thay đĩa cho nó ngay. Đang nói với con thì Hà Anh thấy thứ chất
lỏng âm ấm của cậu bé trong người cô hình như bắt đầu chảy ngược ra. Chưa kịp
làm gì thì “oẹt” một cái, cả một bãi chất lỏng trắng đùng đục rơi ngay xuống nền
nhà giữa hai chân cô. Đứa bé nhìn thấy ngay và cúi nhìn bãi nước. Hà Anh vừa xấu
hổ hết hổ vừa sợ khi đứa bé hỏi bập bẹ, mẹ ơi, cái nước gì rơi này mẹ này. Đỏ
lựng cả mặt, Hà Anh vội nói lảng đi và kéo đứa bé đi nhanh xuống gác để thay
đĩa phim cho nó.
…. Trên phòng ngủ, Hà Anh và Vũ lại bắt
đầu vào hiệp đấu thứ hai. Hà Anh cũng không sao lýý
giải nổi là tại sao cô lại cảm thấy thèm muốn được làm chuyện đó đến thế, trước
đây cô không nghĩ là mình lại có nhu cầu sinh lý mạnh mẽ đến vậy….Nhịp điệu lại
dồn dập, lại đủ các tư thế,…tiếng hà hự liên hồi, cùng tiếng rung của giường,
tiếng hai cơ thể trần truồng nhễ nhại mồ hôi dập vào nhau bành bạch…âm đạo cô
được chăm sóc đến nơi đến chốn với những cú chọc ngập lút cái dương vật nầng
nẫng của cậu bé. Hà Anh phải cắn chặt răng để khỏi kêu lên vì sướng khi Vũ cũng
vừa đạt tột đỉnh … Lại một lần nữa Hà Anh lại thoả thuê nhận đám tinh dịch nóng
hổi của cậu trai trẻ hào phóng phọt vào trong cô. Hai người ôm chặt lấy nhau
trong cảm giác đê mê. Một lúc sau hai người
mới hồi trở lại bình thường. Vũ nhỏm
dậy nhìn Hà Anh cười vẻ hả hê. Cậu ta kéo cái dương vật ướt nhờn của mình ra
khỏi cái âm đạo ướt nước của Hà Anh kêu “óc” một cái khe khẽ. Cậu bé tụt xuống
cho mặt ở ngang bụng dưới của cô. Lúc này hai đùi Hà Anh vẫn dạng rộng, dương
vật cậu bé như cái nút đậy âm đạo cô, bây giờ rút ra rồi, khiến cô cảm thấy thứ
nước nhờn của cậu bé bắt đầu chảy từ trong người cô ra. Cậu nhìn chăm chú cái âm
đạo be bét ướt nhờn của Hà Anh nơi có dòng tinh dịch trắng đục của cậu từ từ
nhểu ra. Vẻ sung sướng, Vũ hỏi cô có sướng không, đã không. Hà Anh mỉm cười một
cách mệt mỏi thoả mãn và gật đầu. Nghỉ ngơi tắm rửa rồi Vũ mới ra về, lúc đó thì
cũng đã khuyu.
***
Được cậu bé phục
vụ thoả thuê tối hôm đó, sáng hôm sau Hà Anh thức dậy với cảm giác thật khoan
khoái, cô cảm thấy người như khoẻ hẳn ra. Lúc tắm trong phòng tắm trước khi đi
làm, Hà Anh tủm tỉm mỉm cười ngắm nhìn mình ở trong gương, đúng là nhu cầu sinh
lýý
được thoả mãn đầy đủ có khác, da dẻ cô như hồng hào trắng trẻo hẳn ra, mắt thì
long lanh. Lúc Hà Anh đến cơ quan, mấy cô bạn cùng phòng cũng hỏi cô là sao hôm
nay cô trông đẹp hẳn ra vậy. Hà Anh chỉ biết tủm tỉm cười, chẳng nhẽ lại nói ra
là đêm qua cô được giải toả cảm giác bức bối sinh lýý
nên mới đẹp ra như vậy. Lúc gặp cô buổi chiều, Loan cũng nháy mắt cười trêu cô:
này, đúng là có hơi giai có khác, trông cậu tươi hẳn ra đấy, mà tươi vừa vừa
thôi, không thì có ai tinh ýý họ biết đấy. Hà
Anh chỉ còn biết xấu hổ cười rúc rích và véo vào lưng bạn. Quả nhiên đã quen mùi
rồi, Hà Anh không sao kìm được ham muốn của mình nữa, từ đó trở đi, cứ cách vài
hôm là cô lại rủ Vũ đến nhà cô để thoả mãn sinh lýý
cho cô. Sự việc cứ như vậy, chẳng ai biết được bí mật của cô ngoài Loan cô bạn
thân của cô và Vũ, còn chồng cô ở bên kia thì vẫn yên tâm là vợ mình ở nhà đang
chung thuỷ với mình và nóng lòng đợi mình về.
Hết |