Khoảng một tháng sau thì Mạnh đã có mặt ở VN để phụ với má lo
làm đám giỗ cho cha chàng đã qua đời.
Về Cai Lậy lần này, chàng để vợ và mấy đứa con ở lại Mỹ vì nhà
cửa, công ăn việc làm của vợ và nhất là đang là mùa học hành
của mấy đứa con.
Trước ngày đi, Mạnh chưa kịp gọi điện thoại để báo tin cho
Loan biết, vợ chàng đã tự động bảo chàng cứ lái xe đến thắng
nhà bà để xem chị có nhắn gởi gì cho anh Phi vẫn còn bận "làm
ăn" ở Saigon.
Mạnh cho Loan biết chàng một mình sắp sửa phải về VN lo việc
giỗ cha. Loan đã háy hứ với chàng :
- Một mình về đó rồi tha hồ mà hưởng lạc, để "người ta" ở lại
một mình. Đàn ông, người nào cũng bội bạc...
Mạnh phải đỡ lời:
- Hưởng cái gì bây giờ? Cả tháng nay có ngày nào anh ngơi được
cái vụ này, hết vợ đòi anh lại thèm chơi em ghê gớm, tẩm bổ
toàn thức ăn Mỹ mà cơ thể anh cứ như muốn rơi ra từng mảnh rồi
đây Ngủ với vợ thì qua loâ cho có lệ, với em,
anh mới hết dạ tận tình. Lúc nào em cũng làm cho anh chỉ muốn...
chết vì khoái lạc, em biết đó, có lần nào mà anh nỡ từ bỏ nước
khí của em đâu nó cũng giúp anh phục hồi được sức khỏe phần
nào. Cứ nhìn em trần truồng phơi cái âm hộ
thần diệu no đầy của em ra là khí lực trong anh, dù có cạn hết
cũng ứ lên đến tận cổ từ lúc nào và anh chỉ muốn liếm cho sạch
từng giọt nước khí của em mà thôi.
Loan sực nhớ Phi cũng hay thổ lộ như Mạnh đang nói với nàng và
hắn đã bỏ cả nho cà táo vào bên trong âm đạo trộn chung với âm
thủy của nàng mà ăn, liếm ngon lành ngấu nghiến. Thì ra chất
âm thủy của nàng cũng như tinh dịch
của đàn ông đều là món thuốc đại bổ. Hèn nào Phi cứ bắt nàng
phải nuết cho hết, không cho phép nàng nhả ra. Nhưng với tinh
khí đặc sệt của Mạnh thì chưa, nàng chưa bao giờ kịp nuốt lấy
từng giọt ngọt ngào vì nó chỉ kịp bắn ra trong âm hộ của nàng
sau những phút giây hai người hoàn toàn bị kích ngất đến nỗi
cả Mạnh, cả Loan không còn đủ thời giờ chịu đựng để mà nhớ ra
việc này, để cho Mạnh rút vội nó ra cho nàng mút lấy. Cả hai
từng mê đắm và cố dành hết cho nhau những giây phút ái ân tận
cùng để nguồn khoái lạc giữa hai người khỏi bị ngắt quãng.
Nhưng ngày mai, Mạnh đã ra đi, lại để cho Loan những ngày đêm
trăn trở một mình. Loan biết rằng, chỉ cần sau một tuần lễ
nghỉ ngơi ăn uống, nguồn sinh lực của nàng lại phục hồi nhanh
chóng, khiến nàng sẽ thèm khát ân ái vô biên. Rồi sẽ lấy ai bú
liếm, sờ soạng mân mê để cho nàng tê mê tẩn mẩn đến tận cùng
như bây giờ ?
Loan nói điều này ra với Mạnh, chàng an ủi Loan :
- Em chịu khó nhịn. Anh đâu biết làm sao bây giờ. Ráng dành
dụm giữ gìn sức khỏe, khi trở lại bên này, anh sẽ đền bù đầy
đủ cho em. Vừa nói, tay Mạnh vừa bóp nhè nhẹ lên cái u tròn
trịa nóng hổi êm ái bên trong lớp vải quần lụa Loan
đang mặc trên người. Loan rướn người lên đưa cái lồn chìa ra
như mời mọc, trong khi khúc gân trong quần của Mạnh lại ngỏng
lên đòi hỏi được bàn tay êm ấm vuốt ve thần diệu của Loan
trước khi nó chìm ngập thật sâu trong lòng âm đạo êm êm nhầy
nhụa của người đàn bà mà chỉ cần Mạnh nhìn thấy, nó đã tỉnh
dậy "đòi ăn" ngay lập tức.
Hai người lại tái diễn vở tuồng cụp lạc ái ân. Loan nầm dạng
ngửa cho Mạnh đút cái dương vật vào nàng không quên nói trong
làn hơi hổn hển :
- Anh nhớ kéo nó ra kịp lúc cho em. Em muốn được nuốt tinh khí
của anh lần này...
Mạnh đáp vội vàng :
- ừ! ứ ..ự ự Loan ơi?
Mạnh khoái lạc rít lên trong khi tới tấp dập xuống như muốn đè
nát cái âm hộ săn cứng ướt nhẹp của Loan...
*
* *
Lo xong đám giỗ cho cha tươm tất, Mạnh mới thở ra được nhẹ
nhàng. Chàng bắt đầu xin phép bà mẹ già để đi đây đi đó, thăm
lại làng cũ người xưa.
Năm ngoái Mạnh cũng đã đưa vợ và mấy con chà ng về VN thăm nhà
một lần. Từ sau lần đó, vợ chàng không còn đòi theo chàng về
lại VN thêm nữa vì đởi sống thôn dã đã thiếu thốn mọi tiên
nghi. Vì vậy, năm nay chàng được thong thả
ra đi một mình.
Mạnh được đứa em trai họ chèm chèm tuổi, tánh tình rất qủi
quái rủ chàng đi ngao du sơn thủy khắp vùng để tìm mua "bò lạc".
Thị xã Cai Lậy thuộc tỉnh Cái Bè là nơi có rất nhiều thôn nữ
đẹp nhất là sau thời kỳ 75, tụl con gái nít nhỏ lớn rộ lên,
đứa nào trông cũng giống như tiên đồng ngọc nữ, chỉ phải tội,
sống trong cảnh nhà nghèo. Quần áo tuy không kiểu nọ kiểu kia
như dân thành thị nhưng cô nào cũng cao ráo khỏe mạnh hồng hào,
khuôn mặt xinh xinh với tấm thân lam lũ nảy nở tròn trịa,
trông cứ hơ hớ khiến Mạnh mới vừa tạm ngưng ân ái khỏang tuần
lễ ngoài đã thấy trong lòng xuyến xao rộn rã. Thằng em họ tên
Hấu nói:
- Anh Ba "chấm" đứa nào thì cứ nói, em sẽ "dàn xếp" cho.
Mạnh thắc mắc:
- Con gái nhà người ta chớ bộ của rơi ở ngoài đồng hay sao mà
muốn "chấm" ai cũng được mày?
- Hổng phải của rơi, nhưng anh Ba có nhiều tiền thì anh muốn
sao cũng được, bà con ở đây nghèo muôn năm, ai cũng muốn có cơ
hội để thay đổi hoàn cảnh. Mình chi đẹp và biết dàn xếp thì O
K liền một khi, anh Ba!
Hai anh em ngồi la cà trong quán nước nhìn ngắm kẻ qua người
lại. Mạnh đưa tay chỉ một cô gái tướng tá cao ráo khá đẹp, có
cặp đùi săn tròn ẩn hiện bên trong lớp quần lãnh đen đã bị
soon gấu đang cắp rổ đi tơn tơn về phía chợ chàng hỏi
thằng em:
- Con nhỏ đó bộ cũng được hay sao?
Thằng Hấu nhảy cẫng lên cười hô hố :
- Chèn ơi! Tưởng đứa nào, té ra con Tư Minh con của bà hai bán
quán. Anh Ba chấm nó là "lấy ăn" liền. Hấu ngần ngừ:
- Nhưng nói vậy chớ hổng có dễ đâu à. Em dụ nó hoài mà không
được đó. Nó nói em hổng có tiền, cũng chưa đáng xách dép cho
nó. Anh Ba thởi khác, anh có tiền nhiều, lại là "Việt kiều dễ
dãi". Cứ để vụ này em lo thử...
Chiều tối, Mạnh đang trong nhà nghe ra-dô coi phim hình thì
thầng Hấu đến nhà, nó ghé tai nói nhỏ:
- Thấy chưa . Em đã nói mà . Con Tư Minh chịu hẹn với anh rồi
đó. Nó biết rõ gia đình nhà mình, nó còn biết cả anh Ba nữa đó.
Giờ anh Ba muốn sao, nói cho em biết để em sắp xếp, anh với nó
sẽ gặp nhau.
Mạnh ngần ngừ một lát nhưng cũng muốn thử xem những gì thằng
em trai họ thêu dệt có thiệt đúng hay không, Mạnh nói:
- Mày thử hẹn nó ra cái quán bia ôm ở đầu xáng coi sao. Nếu nó
chịu thì sẽ tính sau.
Thầng Hấu gật gật cái đầu:
- Chịu là cái chắc mà anh Ba. Em đã nói rõ vớ i nó rồ i ?
- Mày nói sao với nó?
- Em bảo anh Ba Mạnh từ Huê Kỳ dìa muốn dẫn Minh đi chơi mua
sắm, chịu thì nói hổng chịu cũng hổng sao, tại ảnh khoái cái
tướng của mày, nếu mày ừ, tao dìa báo cáo với ảnh. Nó còn biểu
nó đâu có ngán gì. Nó nói, nó cũng muốn biết đàn ông con trai
ở Mỹ trở dìa ăn chơi ve gái có khác hơn những "thằng" bậm trợn
cỡ như em ở đây hay không?
- Rồi mày nói sao về tao với nó?
- Em đâu nói chi nhiều, tính để tự nó tìm hiểu. Em chỉ nói với
nó rằng mày "cáp độ " với anh Ba của tao thữ đi, mày sẽ thấy
ảnh ngon lành cỡ nào, nhìn tướng ảnh chắc mày đã thấy chứ gì?
Nó gật đầu ỏn ẻn nói, nó cũng khoái cái tướng cao ráo nghệ sĩ
của anh Ba.
Nói xong, thằng Hấu khoái chí gục gặc cái đầu rồi nó chìa một
bàn tay ra, Mạnh biết ý nó, dúi vào tay nó mộ nắm tiền Hồ,
giao hẹn trước khi bỏ đi :
- Phần còn lại với con Tư, anh Ba tự "thủ diễn", có "cố kỹ
thuật", anh Ba cho em hay liền... để em tính...
(Hết Phần 4 … Xin mời xem tiếp
Phần 5) |