| Hôm nọ, vào một đêm đẹp trời, đầy sao với 
                  vầng trăng sáng tỏa chênh chếnh chéo ngang đầu ở góc độ 60, 
                  tôi lại đến lớp với bao nỗi hân hoan trong lòng để được ở bên 
                  cô. Bước vào lớp tôi bỗng bắt gặp được ánh mắt của cô đang 
                  nhìn lén trên thân thể của tôi, một chuyện mà chưa bao giờ tôi 
                  tìm thấy từ ngày khai giảng đến nay. Trong mắt cô – lúc đó - 
                  tôi bỗng thấy một sự kỳ diệu, một ma lực thật mãnh liệt nào đó 
                  như cuốn xoáy tâm hồn cô vào trong mắt tôi. Tôi lịm người 
                  trong giây lát, đứng sựng để nhìn lại cô, trái tim tôi nhói 
                  lên khát khao. Bốn mắt không hẹn nhau, cùng tập trung vào một 
                  điểm trong khoảnh khắc. Tôi thấy cô hơi luống cuống qua tia 
                  nhãn của tôi, còn tôi thì lâng lâng khó tả, cái cảm giác đó 
                  tựa như “Tình trong như đã mặt ngoài còn e” vậy. Sau giờ tan 
                  học, như mọi lần, cô gọi tôi ở lại lớp để chỉ bảo tôi thêm đôi 
                  điều về cách tập một động tác mới có tên là “hasta 
                  padangusthasana” nào đó mà tôi chưa hề nghe cô nhắc qua. Lúc 
                  đầu tôi cũng hơi ngạc nhiên lắm về ân tình đặc biệt của cô 
                  giành cho riêng tôi, nhưng dần dà tôi khám phá ra cái ân tình 
                  đó xen lẫn một chút thích thú quan tâm ở nơi tôi – rõ ràng là 
                  một cái ân tình của người con gái mến chuộng người con trai 
                  đang bộc bày ra trước mắt ... 
 Lần đó tôi còn nhớ cô dạy như sau: “Em hãy nằm ngửa xuống sàn, 
                  co chân lên sao cho gối chạm vào ngực. Dùng hai ngón tay trỏ 
                  và giữa nắm bắt lấy ngón chân cái, từ đó em duỗi thẳng hai 
                  chân lên hướng trần nhà, rồi từ từ em kéo bàn chân về hướng 
                  đầu, để cằm chạm vào ngực, từ từ em hạ vai sao cho chạm xuống 
                  sàn ...” Tôi chỉ biết lúc đó tôi làm theo lời chỉ bảo của cô 
                  không thiếu một chi tiết nào, nhưng thiết nghĩ những động tác 
                  hơi ngộ nghĩnh khó khăn đúng như cái tên gọi của nó tôi chưa 
                  bao giờ thấy cô dạy cho ai khác trong lớp. Sự tò mò đó của tôi 
                  cũng không dấu được cô bao lâu, vì dường như đọc ra ánh mắt dò 
                  hỏi của tôi một điều thầm kín, cô liền thố lộ cho tôi biết:
 
 “Kỹ thuật thì đơn giản và dễ học, song khả năng đạt tới lãnh 
                  vực tối cao của yoga thì cần phải tập trung tinh thần, mất rất 
                  nhiều thời gian, sự kiên nhẫn, và luyện tập. Cho nên ngoài giờ 
                  học tại lớp em cần phải luyện tại nhà thường xuyên hơn, nếu 
                  gặp trắc trở gì thì có thể đến thẳng lớp hoặc đến nhà cô để cô 
                  chỉ dẫn thêm...”
 
 Không biết câu nói của cô là ẩn ý gì khi ngỏ lời mớm cho tôi 
                  đến nhà cô thường xuyên. Tôi cũng không nhớ mình đã nghĩ gì 
                  khi nghe cô nói thế, mà chỉ thấy lòng mình thật nao nao, cảm 
                  thấy tấm lòng chân thật của cô đối với tôi càng lúc càng bộc 
                  lộ rõ rệt.
 
 Những ngày sau đó, tôi học rất nhiều phương pháp đặc biệt do 
                  đích thân cô riêng rẽ chỉ bảo. Tôi học rất chăm chỉ nên cô rất 
                  hài lòng. Ngoài những phương cách tập luyện sao cho chính xác 
                  12 kiểu thức Asanas tự chữa bệnh, tôi còn học cách tập hơi 
                  dùng phương pháp Pranayama, cách hít sâu thở rộng để tự chủ 
                  hơi thở, cách thư lỏng cơ thể theo thức Savasana, cách ăn uống 
                  sao cho kiện thể khỏe thân, cách luyện tư tưởng lạc quan yêu 
                  đời Vedanta và cách phép dưỡng thần Dhyana... Tuy cô rất hài 
                  hòa dè dặt trong sự giao tiếp truyền thụ đối với một học sinh 
                  nam như tôi, song đôi khi cô rất nghiêm khắc trong lúc luyện 
                  tập. Có khi cô bắt tôi nằm trong tư thế khó khăn nào đó hơn 
                  nửa tiếng rồi mới cho tôi ngừng. Đến khi tôi được buông lỏng 
                  thân người ra, thì toàn thân đều ê ẩm. Tôi rên mệt, nhưng có 
                  lần cô nghiêm nghị dạy tôi rằng, “Tập nhiều lần em sẽ quen, sẽ 
                  thấy cơ thể khỏe khoắn, giảm sự căng thẳng, lo âu, và sau này 
                  rất có lợi cho việc sinh hoạt vợ chồng ...” Lần ấy, khi nghe 
                  cô nói thế, tôi lấy làm ngạc nhiên hết sức. Tôi chưa bao giờ 
                  mở miệng xin cô chỉ dạy cho tôi phép tập làm tăng cường sinh 
                  lực bao giờ, cũng chưa hề nghĩ tới việc sinh hoạt trai gái vợ 
                  chồng chi hết, tôi còn trẻ, nhưng sao cô lại ...; Khi đó tôi 
                  không nói gì hết, chỉ cố im miệng làm theo lời cô một cách tận 
                  tình như một đứa học trò ngoan ...
 
 Sau đó, những buổi học riêng rẽ kế tiếp giữa hai chúng như thế 
                  được dời tới phòng cá nhân của cô. Đó là một căn phòng trống 
                  trải thoáng mát, đầy đủ ánh sáng, rất thích hợp cho việc luyện 
                  tập Yoga. Và thế là tôi trải qua hàng giờ tập luyện bên cô 
                  không hề biết chán. Chúng tôi lại quyện vào nhau như hình với 
                  bóng với nhiều động tác cần giúp đỡ cho nhau như ôm eo, kề vai, 
                  tựa đầu, nâng đùi, khiên chân, hoặc đỡ bụng... Những lúc nghỉ 
                  ngơi, chúng tôi bàn thảo rất nhiều những kỹ thuật dưỡng hơi, 
                  bế khí hoặc kiềm chế tiết độ của dòng máu lưu thông trong thân 
                  thể. Thiết nghĩ tôi thật là may mắn đã được cô chọn làm một 
                  “đệ tử” ruột để tận tình chỉ bảo. Dần dà, sự thân thiết giữa 
                  tôi và cô càng tiến xa hơn một bực. Cô hỏi han chuyện gia đình 
                  tôi, chuyện bồ bịch của tôi. Tôi thành thật kể cho cô nghe tất 
                  cả về gia đạo, kể luôn cả chuyện tôi vừa mới chia tay với cô 
                  bạn gái hơn được một năm. Cô cũng xan xẻ với tôi mọi điều, 
                  chuyện xã hội, chuyện gia đình, và cả chuyện cô ly dị chồng 
                  cách đây nhiều năm vì chồng cô không thích môn yoga, trong khi 
                  cô thì đam mê về nghệ thuật này. Hai người lại không hợp tính 
                  tình, thường hay gây gỗ về sinh hoạt hàng ngày ăn ở chung đụng; 
                  có nhiều đêm cô ngủ luôn lúc đang tập trong phòng riêng này vì 
                  chuyện cơm không lành canh không ngọt với chồng cô. Riết rồi 
                  chồng cô đâm ra chán nãn và thế là một ngày kia chuyện hôn 
                  nhân đổ bể, và cô ở vậy đến bây giờ, chuyên tâm nghiên cứu môn 
                  Yoga. Chuyện một lúc lâu đến khi tôi nhìn lên tường thấy bức 
                  hình phóng to cô đang múa một điệu vũ Ấn độ, tôi bèn hỏi, cô 
                  cười và nói với tôi hình chụp đã lâu lúc cô còn thiếu thời là 
                  một vũ nữ có tiếng. Tôi hỏi cô có biết hát vì tôi biết đa số 
                  các cô gái Ấn độ đều biết hát và biết múa, cô trả lời cô hát 
                  cũng thường thôi, nhưng tôi biết cô chỉ khiêm nhường đáp vậy 
                  thôi, tôi bèn đề nghị cô hát cho tôi nghe thử. Cô cũng chìu 
                  tôi mở Karaoke lên hát. Tôi thật không ngờ cô hát hay đến vậy, 
                  giọng nói thì đã trong rồi, còn tiếng hát thì thánh thót làm 
                  sao. Nghe cô hát mà lòng tôi cứ ngỡ mình là người Ấn độ chính 
                  thống, máu trong tôi chảy rần theo âm điệu hoan ca của người 
                  Ấn. Thấy tôi có vẽ say mê tiếng hát cô, cô hừng chí đứng lên 
                  vừa hát và vừa múa, cố tình phô diễn cho tôi thấy hết cái hay 
                  cái đẹp mà cô có. Phải công nhận là cô múa đẹp biết bao, nhờ 
                  những phương thức uốn dẻo Yoga mà thân người cô uyển chuyển 
                  như cành liễu lơ phơ trước gió. Đôi khi cô lắc đầu làm duyên, 
                  đôi khi cô xoay tròn, hoặc lắc mông khêu gợi ... làm run run 
                  cả bộ ngực no tròn hấp dẫn, lòng tôi chợt thấy rộn ràng ghé 
                  mắt ngó trân theo cô không hề chớp một tia nhìn. Dứt bản, tôi 
                  đứng lên vỗ tay không ngừng, còn cô thì bẽn lẽn đứng nhìn tôi 
                  cười xòa; tôi đề nghị cô hát thêm nhưng cô từ chối hẹn một dịp 
                  khác sẽ múa hát nhiều hơn cho tôi thưởng thức. Chúng tôi bèn 
                  kéo nhau vào nhà bếp, ở đó cô đã nấu sẵn cho tôi một tô cà-ri 
                  đặc biệt thơm phức. Tôi không ngờ lần đó tôi ăn sạch một tô 
                  lớn đến như vậy; không biết cô dùng loại cà-ri nào mà tôi chưa 
                  bao giờ ăn qua, ngay cả những nhà hàng lớn chưa chắc đã có. 
                  Tôi hỏi cô về món cà-ri ngon đáo đễ đó, cô bảo với tôi dò má 
                  cô chỉ dạy, và thứ này chỉ có gia truyền đặc chế thôi mua ở 
                  ngoài không có bán. Tôi hết nhìn tô cà-ri trống sạch, lại nhìn 
                  cô hiền hòa dễ thương mà cảm thấy hạnh phúc biết bao, nghĩ lại 
                  ông bà tôi chắc làm nhiều điều tốt lành nên con cháu của họ 
                  gặp được phước phần như bây giờ!
 
 Thế là từ đó tình cảm của chúng tôi càng thêm khắn khít theo 
                  thời gian. Tôi rất ít khi ở nhà, hễ rãnh rang là tôi thường 
                  hay đến nhà cô để giúp việc; việc nào cũng được miễn sao có cô 
                  bên cạnh là tôi vui. Lúc đó tôi biết, ngoài việc dạy yoga cho 
                  các học sinh, cô còn viết sách bán. Những sách của cô viết 
                  toàn giành riêng cho phần kỹ thuật và sự bắt nguồn của môn 
                  yoga, được rất nhiều người tìm mua đọc, trong số đó có tôi. Và 
                  mới gần đây, sách của cô được trưng bày trên mạng lưới, tôi là 
                  người đứng ra thiết kế cho cô một cái website vĩ đại, nên số 
                  tiền cô kiếm được nghĩ chắc không phải ít, làm cô cứ khen tôi 
                  luôn miệng vì sự lanh lợi của tôi ... Hôm cuối tuần nọ có dịp 
                  qua nhà cô, vừa giúp cô sửa lại cái máy computer, vừa để trò 
                  chuyện, tình cờ nhắc đến chuyện hôn sự sau này của tôi, về 
                  chuyện lựa chọn người con gái vừa ý, nhắc tới phép phối giao 
                  giữa người nam và người nữ, tự dưng cô lại nảy ra một ý là dạy 
                  cho tôi phương pháp bế tinh, một trong những cách thức có tên 
                  gọi là “Heart Chakra Meditation” . Ngoài tác dụng làm giảm sầu, 
                  của những căn bệnh trầm cảm, cảm giác lo lắng sợ hãi ra, động 
                  tác này còn giúp ích cho sự yêu đời hạnh phúc trong cuộc sống 
                  của con người. Nghe cô nói thế tôi thiệt lòng náo nức, hăm hở 
                  muốn học ngay. Cô cũng hân hoan vì thấy tính tôi là người hiếu 
                  học, liền bảo tôi ngồi xuống làm theo ý cô dạy như vậy:
 
 “Hai chân xếp chéo, lưng dựng thẳng, vai để lỏng và ngực đưa 
                  về phía trước. Đặt hai tay lên đầu gối với lòng bàn tay ngửa 
                  lên trời, ngón tay trỏ chạm vào ngón tay cái thành hình vòng 
                  cung. Mặt, hàm, và bụng thả lỏng, đưa lưỡi nằm im dưới lưng 
                  miệng, vừa ngay đàng sau răng, mắt nhắm hờ . Bắt đầu thở chậm, 
                  êm và sâu, ra vào theo cánh mũi. Hít hơi bằng đường bụng và 
                  thả hơi bằng đường ngực. Hơi thở sâu và rộng, tư tưởng lắng 
                  đọng, tập trung vào hơi thở. Em hãy cảm giác xem hơi thở sẽ đi 
                  khắp thân thể, qua mũi, cổ họng, cuống phổi và vào phổi, cảm 
                  giác thân thể em nhẹ tênh theo hơi thở ... Luyện tập lâu ngày 
                  theo thể thức này, em sẽ kềm chế được sự xuất tinh, trong lúc 
                  giao hoang, kỵ nhất là thở hồng hộc, tinh khí cũng theo đó mà 
                  trôi ra rất mau, em nên nhớ kỹ điều đó”.
 
 Lúc đầu tôi không dám tin mình có thể làm được những điều cô 
                  dạy, nhưng tôi vẫn luyện tập đều độ, và qua sự thủ dâm đôi lần 
                  tôi phát hiện ra những điều cô dạy hoàn toàn đúng. Tôi lại 
                  càng ngưỡng mộ cô nhiều hơn! Muốn học hỏi ở cô càng nhiều. Tôi 
                  thích nhất là được cô dạy cho 14 phép căn bản dưỡng sinh: thứ 
                  nhất là tập điều độ đúng giờ, thứ hai là tập ban sáng và hoàng 
                  hôn khi khí trời tươi mát có nhiều thần lực, thứ ba là chọn 
                  nơi thoáng mát và an bình, thứ tư là khi ngồi thì ngồi thẳng 
                  chân xếp bằng, cổ dựng cao, mặt quay hướng Bắc hoặc hướng Đông 
                  để hút điện cực từ hai phía, thứ năm là tịnh tâm và quên bẳn 
                  những chuyện chung quanh, thứ sáu là hít sâu và thở rộng xuống 
                  huyệt đan điền ngay bụng dưới để mang oxy lên tới óc, thứ bảy 
                  là giữ hơi thở đều độ, hít thở trong phạm vi của 3 giây để tạo 
                  năng lượng đều đặn, thứ tám là tập trung tinh thần, thứ chín 
                  là đừng quá kích tâm, thứ mười là chọn một nơi thanh thản để 
                  thả tâm tư vào, thứ mười một là vận dụng phép trung dung ở mọi 
                  suy nghĩ, thứ mười hai là nghĩ trong sáng, thứ mười ba là thực 
                  tập trong sự kiên nhẫn, và cuối cùng là sự tín ngưỡng, lòng 
                  sùng bái đất trời, thiên nhiên, và Thượng đế để hòa hợp giữa 
                  tinh thần và thể lực.
 
 Có lần cô dạy cho tôi phép uốn dẻo tối cao . Phương pháp này 
                  tôi chỉ cần ngồi xấp bằng từ từ hạ đầu xuống chấm đất. Hai tay 
                  giữ sau ót sao cho tư thế đứng im hàng giờ. Lúc đầu tập động 
                  tác này thì rất khó và mỏi mệt nhưng sau dần tôi càng thấy dễ 
                  dàng và cảm thấy thật khỏe khoắn. Tôi còn nhớ từ vị trí này cô 
                  bắt tôi nằm ngửa lưng ra, chân duỗi thẳng, và từ từ nâng cao 
                  khỏi sàn đất, hướng thẳng lên trần nhà. Đến khi chân dựng được 
                  thẳng, cô bảo tôi nâng mông lên tới hết mức rồi dùng hai tay 
                  bợ lấy để đưa người lên thật cao. Trong phút chốc, dưới sự 
                  giúp đỡ của cô, tôi có thể “chồng cây chuối ngược” với hai 
                  chân dựng thẳng lên trời, hai tay tôi thì chêm ngang lưng, chỉ 
                  còn lại cái đầu gập cong lại, cằm sát vào ngực để chịu cho sức 
                  nặng của toàn thân. Cô bắt tôi giữ nguyên tư thế đó hơn 15 
                  phút, tôi cũng ráng làm cho được. Nhưng thật ra, nếu không nhờ 
                  cô đứng sát bên tôi, hai tay cô ôm lấy đùi tôi thì thật không 
                  thể nào tôi giữ lâu được như thế. Lúc ấy, tôi còn nhớ tôi nhìn 
                  lên, để ý đến khuôn mặt tươi xinh của cô. Mắt cô nhắm hờ theo 
                  kiểu thiền định, hai tay cô vẫn giữ chặt lấy đùi tôi. Nửa 
                  tiếng trôi qua, tôi đây rất mỏi mệt nhưng thấy cô vẫn điềm 
                  nhiên giữ nguyên tư thế ấy, tôi đành ráng chịu chờ. Chờ không 
                  biết bao lâu thì toàn thân tôi rả rời, tôi hơi cục cựa hòng tỏ 
                  ra sự mệt mỏi cho cô biết. Thình lình cô bạnh đùi tôi ra, từ 
                  từ đứng áp sát vào người tôi, sát đến nỗi ngực cô chạm vào 
                  vùng hạ bộ của tôi, đầu cô gần như chẹt giữa hài đùi, đôi chân 
                  cô thì kẹp chặt lấy thân người tôi. Tôi nghe cô nói trong hơi 
                  thở dồn:
 
 “Bây giờ cô dùng thế phối hợp, hai thành một, em sẽ thấy đỡ 
                  mệt hơn nhiều ... Em thử để đầu vào giữa hai bàn chân của cô, 
                  hai tay em ôm chặt vào cánh chân cô ... Thử xem thế nào ...”
 
 Quả nhiên, ngay từ lúc cô áp sát vào người tôi, và tôi rúc đầu 
                  vào giữa hai bàn chân cô, tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn trước 
                  nhiều vì sức nặng toàn thân của tôi đã được cô nâng đỡ. Từ vị 
                  trí này nhìn lên tôi được dịp nhìn thấy mu l... cô lồ lộ thành 
                  một quầng to giữa hai cánh đùi thon thon săn chắc. Xuyên lên 
                  phía trên, trong bộ áo quần bó sát Yoga, là hai gò ngực vun 
                  cao kiêu ngạo đang dán sát vào vùng bụng dưới của tôi. Lúc đó 
                  bỗng nhiên tôi cảm giác ngay phần hạ bộ của mình bắt đầu cử 
                  động, dương vật tự dưng sừng to ra, đội thẳng lên đàng sau lớp 
                  vải thun, thành cục tròn to tướng, hướng về phía bờ ngực của 
                  cô mà tìm sự cọ sát. 15 phút nữa trôi qua trong im lặng và giữ 
                  vững tư thế, dương vật tôi vẫn cương cứng vì cứ nhìn mãi âm hộ 
                  của cô từ góc độ rõ ràng như thế. Cuối cùng, cô bảo tôi chống 
                  hai đứng dậy, hai bàn tay tôi đặt cạnh hai bàn chân của cô. 
                  Giờ đây, toàn thân tôi cùng áp ngược với thân thể cô. Bỗng 
                  nhiên tôi thấy hạ bộ mình nóng ấm, sự va chạm êm êm làm tôi 
                  run lên bần bật, khoái cảm như muốn nổ tung ra ngoài ...
 (Hết 
                  Phần 2 ... Xin xem tiếp
                  
                  Phần 3) |