Đang sắp xếp lặt vặt trong phòng ngủ buổi
sáng, Bớt có điện thoại Bộ Di-trú từ Úc báo tin:
-Ông Bob Vu đầu dây phải không?,- kính chào ông: người nhà-
hiền thê ông sắp sang Úc hai tuần sau. Thơ tín gửi bưu điện
đang trên đường tới, xin ông chuẩn bị đón rước bà Huỳnh Cúc
Hương theo ngày giờ trong thư. Bye.
Bớt bỏ mọi sự chạy tìm Mỹ Dung báo tin vui.
Hai người hớn hở ôm nhau nhảy cỡn lên như vừa trúng số. Đối
với Bớt đón rước chị dâu như thứ tình thầm lặng trân qúy kín
đáo. Còn nghênh đón Cúc Hương càng trân trọng hơn, mảnh linh
hồn cuộc sống lứa đôi mà chàng đang nâng niu “cây hạnh phúc”
trăm năm vuông tròn... Nên chàng mua riêng hai bó hồng, cắm
sẵn trong phòng, còn bó cầm tay trao cho vợ tại phi cảng.
Căn phòng sơn màu hồng nhạt của vợ chồng Bớt,
do tự tay chàng sơn phết chọn màu, bằng công sức mình, trang
hoàng giường tủ, bàn phấn, đèn... thành tổ ấm cho hai trái
tim vàng. Bớt cảm nhận hạnh phúc đầy trong tầm tay mình.
Cúc Hương bước vào hơi choáng ngợp đồ đạc toàn mới, ra
giường trắng toát như nghênh đón tân giai nhân, tạo sự ấm
cúng lạ lùng hăng say ái ân, thêm mùi sơn mới thơm lừng.
Nàng nhận chân phước hạnh được chồng nuông chiều lo toan đủ
thứ, Bớt luôn xưng hô ngọt ngào: tiếng “cưng” thật êm tai...
Cúc Hương để xách tay giấy tờ, tiền bạc cá
nhân trên bàn, Bớt sẵn bên mở áo vợ để tìm nụ hôn, ghì xiết
nhau để tìm hơi ấm yêu thương, mân mê để gợi hứng.
- Cưng ra áo quần đi tắm anh phục vụ cho. Chàng bước theo
sau: lấy nón nylon trùm đầu, vặn vòi nước vừa ấm trao cho,
đứng nhìn vợ tắm cách mãi mê, từng dòng nước chảy trên thân
thể nõn nà, chàng thoa xà bông toàn thân, kỳ cọ rồi cầm vòi
sen xịt, bong bóng nhỏ li ti tạo nên cảm giác thích thú, nhẹ
nhàng; hai tay nàng vuốt vuốt nước cho sạch.
Hương đứng lên cho chồng chà xát xà phòng rửa hạ bộ: âm môn,..
để tạo niềm vui tiếp diễn chuyện ái ân mặn nồng vợ chồng xa
cách đón chờ...
Lau khô và choàng khăn đưa vợ lại bên giường.
Tuột chiếc khăn khỏi người, Hương khoe thân
thể trước gương tủ đứng. Bớt chiêm ngưỡng những gì tạo hóa
ban cho: lồ lộ hai trái đào tiên, nõn nà căng tròn đầu núm
quầng hồng, làn da có bầu trắng láng mịn màng nhìn thật hấp
dẫn. Bớt khom xuống bú vòng quanh chõm vú cho đã cơn thèm,
Hương như bị kích ngất, tái tê uốn mình như né tránh, thì
chàng cũng rần rật trong người. Tay Bớt cứ xâm lăng vùng cấm
địa: vò, vọt làm Hương sướng chút nhảy thót mình lên cười
ngặc nghễ.
Cúc Hương trong cơn mệt mỏi vượt chặn đường
dài, thêm ngơ ngác mới đến xứ người, trời hơi trở lạnh nửa,
thấy sự ân cần chăm sóc và nổi háo hức làm tình của chồng,
nàng cũng hòa nhịp theo quên cơn mõi mệt.
-Em mệt không?, anh mùi mẫn chút nhen cưng?.
-Em hơi mệt nhưng được anh hôn, tắm sao khỏe lạ kỳ!
Giường nệm cao thật êm lưng, Bớt nằm ôm chút
cho hơi ấm truyền nhau, cơn hưng phấn dâng tràn chàng đưa
dương vật vào. Chàng nắc nhè nhẹ cho Hương lâng lâng tìm
tàng nổi sung sướng hơn ào ào mất cơn khoái lạc chung. Bớt
khom lưng ấn dương vật thêm sâu hơn, cảm nhận ấm hiểm từ âm
vật nàng làm chàng sướng điếng hồn, nắc thọt thêm dự định
phóng tinh.
Mỹ Dung nấu cháo bước đến cửa gọi xuống ăn.
Nàng vừa tựa cửa, vừa ngỡ ngàng thật Bớt khao khát ham muốn,
tinh lực quá dồi dào vừa giao hợp chị dâu cữ sáng chưa đã
thèm, vợ mới qua chưa được nửa giờ đã lâm trận mãnh liệt.
Cúc Hương cũng sướng rên the thé, Bớt chợt thụt mạnh đạt
đỉnh khoái lạc la lớn:
-Ồ trời đã quá! sướng quá đỗi- hơn bảy tháng nay mới giao
hợp lại với vợ, liền phóng tinh ào ào trong âm hộ Hương,
nàng sướng quíu người nằm ngã nghiêng sang bên thụ hưởng.
-Xin lỗi hai em, sao không đóng cửa làm mất hứng hả? Xong
chưa cùng ra ăn cháo thịt chị nấu để nguội. Chị bước vào
được không?,
- Dung trao cho Hương bộ track suit, do bạn bè làm hãng điện
biếu. Em mặc cho ấm, mùa Thu ở Úc bắt đầu từ tháng Tư dương
lịch rồi.
-Xin lỗi chị Hai, em tắm ra bị lạnh kêu ảnh ôm lấy hơi ấm,
hứng quá hai đứa tò-tý mừng nhau quên cả cửa nẻo.
Dung cảm thông, mình cũng bị cơn lạnh cần dương tính của Bớt,
ôm ấp da thịt cho ấm như Hương hôm nay.
-Anh à, lần sau mình cẩn thận nhen.
-Thôi lở rồi chị Hai nhìn thấy chả sao, sợ anh em trong nhà,
mất thuần phong mỹ tục hết.
Cả ba ra phòng ăn, cháo thịt thơm ngon Hương dùng lẹ vì còn
lạnh, chạy vào giường nằm nghĩ tiếp.
Mỹ Dung và Bớt ở nhà phục vụ nấu nướng theo hương vị Việt:
cá kho, canh cải bẹ xanh thịt heo xay thêm trứng gà, món xào,
nên anh chị em về dùng bữa tối thật vui vẻ.
Sáng hôm sau, dù Cúc Hương còn ngầy ngật, bị cảm ứng thời
tiết trong cơ thể, Bớt vẫn chở đi bác sỹ bịnh viện lập hồ sơ
thai nhi gấp. Xong về nữ bác sỹ gia đình khám nửa, lập y-bạ
mới chích ngừa cảm, cúm luôn cho Mỹ Dung.
Y-tế xứ Úc trả bằng Medicare hoàn toàn miễn
phí.
Cả ba có dịp dạo phố xá, khu buôn bán đông
người tỵ nạn Đông dương, gọi Old Town cảnh hàng xóm đồng
hương, trao đổi với nhau bằng ngôn ngữ Việt, hay Hoa như ở
bên Việt Nam. Có lẽ khu phố bị Việt-hóa những chủ shop cũ
người gốc di dân- quen miệng gọi “chủ Tây”, dời đi nơi khác
vì ế ẩm; nhường chỗ cho những tiệm ăn, thực phẩm Á châu,
tiệm thịt, hiệu thuốc Tây, phòng mạch bác sỹ tư, luật sư...
Bớt đưa Dung và Hương lên thăm vị thầy dạy
trường TAFE (Training Adult Further English) –Trung học dạy
nghề tráng niên-, nơi chàng tốt nghiệp khóa điện tử ngày xưa.
Ông là người đở đầu Bớt, luyện giọng nói, âm điệu cho đúng
chuẩn âm của người Úc. Họ mang theo bộ tranh cẩm-xà-cừ: Ngư,
Tiều, Canh, Mục làm quà biếu thầy cô. Xin sự giúp đở cho chị
dâu và vợ mình lui tới nhà chơi để học nói thực hành, trong
khi chờ đợi khoá học Anh ngữ miễn phí khai mở.
Ghi tên Hương và Mỹ Dung, trường Việt ngữ trong Cộng đồng
dạy vào thứ Bảy, Chủ nhật khi có nhu cầu...
Tối hôm ấy cả ba cùng nằm chung giường, Bớt ôm hôn Hương,
thủ thỉ khuyên chị dâu và vợ cố học ngoại ngữ. Anh ngữ chiếc
chìa khóa vào đời cho mọi di dân.
Mạch sống của hai cô giáo. Từ nay không còn
đơn thuần truyền đạt ý tưởng cho thế hệ trẻ như xưa nửa, mà
phải hòa mình vươn lên thích ứng với bất cứ nghề nghiệp gì?!
Tay làm hàm nhai..., hội nhập trong nếp sống mới: đa văn hóa
Úc.
Hết
BÙI-THƠM-NGỌT |