Biết tôi đi gặp chủ và lâu lâu không thấy tôi trở về, vợ
chắc là tôi đã qua sự tuyển chọn và nhận việc ngay. Chả thế
mà khi tôi về nhà buổi chiều thì đã thấy có bóng dáng ai ở
trước cửa đợi. Tưởng là khách tìm hỏi nhà, lại gần mới rõ là
bà xã. Chèn ơi, bả diện tôi nhìn hổng ra. Bộ quần áo sa teng
đen mướt láng lẩy làm nổi bật thân hình của cô biết bao. Dù
là vợ chồng sống với nhau cũ mèm cũ mẹp mà cô sửa soạn coi
cũng bày ra nét lôi cuốn ra rít. Phương chi cô nàng còn cố ý
hổng bận lót ngực nên hai vú đùn ra căng cả áo, cái núm nho
nhoe nở đội cả ngực áo lên. Lại nữa, vợ còn hào phóng chẳng nề hà thưởng cho tôi một nụ
hôn say đắm ngay bực cửa làm tôi lủng củng lảng cảng hết
trơn. Hai bàn tay dù bóp vú cả ngày ê ẩm hết mà thấy hai vú
vợ dềnh dang cũng muốn rờ bóp liền. Cô nàng thấy ánh mắt bị
ma hớp hồn của tôi, phải dè chừng : nè đừng lạng quạng bóp
bậy bóp bạ ngoài đường, hổng được đâu nhe. Vô nhà đi, em
thưởng.
Tôi choáng lên vì một bữa tiệc bày ê hề trên bàn đủ món :
giò, chả, nem, thịt nướng, lại còn một tô dái dê hầm thuốc
bắc và một cút rượu màu hồng đào sóng sánh nữa. Tôi chưa kịp
hỏi thì nàng đã tía lia : em biết anh có việc làm nên mừng
và thưởng công cho anh. Nàng ríu rít kể về hiệu lực của các
món ăn và làm dáng khoe : rượu này nghe nói là thứ “ ông
uống bà khen hay “ nên em mua anh uống thử. Tôi mừng rơn
trong bụng nên cũng hỏi chọc : em cho ăn dái dê lại còn tống
thêm thứ độc tửu, bộ em hổng ngán sao. Vợ cười xả láng : sợ
thì cũng sợ, nhưng có cản cũng hổng thoát được anh. Cái mặt
anh đêm nào cũng ti toe ai chẳng biết, thà là em cung phụng
anh cho rồi, để chèo kéo anh cũng bốc hốt có tha đâu.
Tôi xà vô ôm cứng ngang hông, vợ la bải hải cản : đừng mà
anh, lo rửa ráy còn ăn uống đi đã mà. Tôi chưa kịp chạy đi
rửa mặt mũi thì nàng đã lấy khăn nóng lau khắp chỗ cho tôi.
Cái bà này bữa nay lạ dữ, cho ăn, phục dịch lại còn diện nữa.
Tôi bây giờ mới để ý là cô có bôi tí son, dặm tí phấn và làm
duyên kẹp mái tóc ở trước đầu nữa. Tôi tớp tớp khen : ui
cha, vợ tui bữa nay xinh quá, chắc là sang năm lại có thêm
nhóc nữa. Nàng xỉ vô trán tôi : anh nói lãng nhách, nhưng
tôi cầm lấy tay thì nàng im re.
Cô giúi tôi vào ghế ngồi, lấy đũa gắp miếng chả cá tiếp tận
miệng, còn đưa ly rượu mời uống. Tôi nũng nịu bắt cô uống
trước mới làm theo, tưởng là vợ chối từ, ngờ đâu cô uống
ngoan ngon. Tôi chưng hửng, nàng giải thích : anh vui, em
cũng tới bến luôn, sợ gì. Nhìn vết son của cô lưu lại nơi
miệng ly, tôi muốn đè cô ra cắn hôn ngấu nghiến mới đã.
Cô kéo tôi về thực tế, hỏi han việc chủ gặp ra sao. Tôi nhứt
nhứt kể, chẳng hề dấu diếm một chút. Vợ có hơi e dè : té ra
là cô chủ hả, sao phụ nữ trẻ mà lại chọn cái nghề kỳ cục.
Tôi bỏ lơ không đi vào bàn luận, nhưng lại nói với vợ : em
biết không, lối cô chủ hỏi sơ vấn lắc léo lắm, chưa gì đã
bắt anh đưa hai tay ra bóp bóp, còn bắt lật qua lật lại. Anh
nôn bằng chết, lúc đầu ngượng nghịu làm sao, sau phải vận
dụng trí tưởng tượng mới lọt qua. Vợ tôi hỏi : anh tưởng
tượng cái gì ? Tôi nói liền : thì phải cố nghĩ là đang bóp
vú em mới diễn tả hết nét thực cho cô chủ thấy. Anh thấy lúc
đó cô trố mắt ra nhìn, giờ phần vợ cũng tỏ vẻ tò mò mắt mở
to, tôi đâm khựng.
Thấy tôi chợt im, vợ tôi khích bác : rồi sao nữa, anh tiếp
đi, khựng ngang vậy. Tôi hơi lúng túng, cô càng nôn nóng :
anh cứ kể huỵch tẹt mọi chiện, em hổng giận đâu. Tôi gãi sau
gáy mở lời : anh xin lỗi em, lúc đó anh sợ bị rớt nên phải
cố dòm vô cặp vú cô chủ mà nghĩ anh đang bóp tè tè mới nổi
hứng. Anh bóp nhàu, bóp nhỉ, bóp lòi phèo cặp vú cổ ra, bóp
từ trong ra ngoài, bóp từ ngoài vô trong, bóp còn măn, còn
vê, còn xoa, còn nắn cả bầu lẫn quầng, lên tận đầu vú khiến
cô chủ đỏ rần mặt lên.
Vợ tôi đứng rột lên khỏi vòng tay tôi. Cô tru tréo : vậy là
cổ cởi áo cho anh bóp vú hả, sao anh lại làm vậy. Tôi chưng
hửng hổng dè mới nói thôi mà vợ đã ghen búa xua, nên tôi vội
đính chánh : hổng có đâu, anh nói là phải tưởng tượng mà.
Nàng nghe ra nhưng còn phụng phịu : tưởng tượng gì ác ôn vậy,
sao không nghĩ đang bóp vú em được rồi, còn muốn bóp luôn vú
cổ nữa. Tôi lại phải giảng giải : bộ em tưởng muốn bóp vú ai
là bóp được sao, bóp bậy có ngày ăn cây chớ bộ, để “ lỗ mũi
ăn trầu, cái đầu xức thuốc “ coi kỳ cục lắm. Nhưng khi đó
nếu anh không nghĩ là đang bóp vú cổ thì không hứng.
Nhưng vợ tôi còn đôi co : thì anh nói cô khoái ý nên mới đỏ
rần mặt lên. Hổng lẽ chỉ nhìn hai tay anh bóp gió mà cổ
tưởng là anh đang bóp vú cổ thiệt sao. Tôi làm như không
biết đâu là sai, đâu là đúng nên xin với vợ : đâu em nói tâm
lý đàn bà cho anh hiểu đi, có phải đàn bà mạnh óc hình dung
hơn đàn ông tụi anh hôn. Chớ anh vò vò hai bàn tay, lúc tưng
tưng như tưng cặp vú, lúc vuốt vuốt như vo cho bầu ngực no
tròn, lúc lại vê vê như kéo đầu vú dài ra, lúc lại đưa lên
mũi như hít hơi vú phụ nữ, lúc lại liếm môi liếm mép như
đang liếm núm vú đàn bà, trước cổ còn lim dim, kế rùng mình
và sau thì gạt phăng đuổi vội anh xuống bóp vú bò, không đòi
làm thử nữa.
Vợ tôi thở dài sườn sượt : vậy mà làm em hết hồn, tưởng đâu
cái mặt dê của anh mới đầu hôm sớm mai đã chinh phục được cô
chủ để mò bóp vú cổ. Rồi cô hăm he tôi : em nói trước nhe,
anh chỉ được bóp vú bò thôi, loạng quạng bóp vú cô chủ là em
giữ anh hổng cho đi làm nữa. Nói vậy mà nào cô đã hoàn toàn
tin tưởng, cô xỉa xói vô trán tôi dọa dẫm : máu dê của anh
đi đâu cũng hổng bỏ, ra đường tơm tớp dòm vú đàn bà, về còn
khen vú này lớn, vú kia nhỏ. Hèn chi địa được cô chủ, thấy
vú cổ lớn phình phình là tơ tưởng muốn bóp ngay.
Tôi nín khe vì vợ đạp trúng cái cục nợ của tôi. Tôi đánh
tháo bằng cách xí xóa, thua me gỡ bài cào : thôi, ta nhậu đi
em. Để anh dùng thử món dái dê rồi đi ngủ sớm xem hiệu quả
thế nào, anh cảm thấy nôn quá chừng chừng. Tôi ve vãn mời vợ
ngồi lên đùi tôi, nhờ vợ bưng ly để cả hai thay nhau cùng
uống, còn bàn tay thì thọc vô trong áo cô mà rờ cái vú.
Nàng cũng đã sần sần nên được tôi măn bóp vú cũng lè nhè để
yên. Hết được vợ đưa nhắp chất cay lại được nhai miếng dê
hầm, còn cảm thấy bàn tay đè lên đè xuống bầu vú, xe xe cái
núm làm tôi cũng lao đao luôn. Vú vợ nhanh chóng căng cứng,
tôi hứng chí nên mò cởi quách vạt áo cô ra.
Rượu làm tâm hồn lơ mơ, giờ thấy cặp vú vợ bùng nhùng bủng
nhủng, mềm cũng mềm, êm cũng êm, lại nặng nặng như bong bóng,
còn hai núm thì tè le sậm lại, tôi ngả ngớn ngả dựa vào hít
hít, còn rê môi lên nữa. Vợ tôi la hoảng : anh ở dơ quen rồi,
miệng đang ăn trây trớt mà cũng na vô xục vú của em, tầy
huầy hết trơn.
Tôi bắt đầu say và cũng loáng nhớ tới cặp vú cô chủ nên ôm
chặt lấy vợ, vùi mặt vào. Cô giựt giụi muốn chạy thoát, tôi
ôm trịt lên hai vú, bóp ngấu nghiến, cô nàng nhột hết chống
cự được. Tôi đè vợ nằm lên người tôi, hai tay vò đùi đụi vào
hai vú, bóp và nặn cho hai núm lòi kèn ra, vợ rung rung vì
sướng và nhột.
Tôi nghịch hai vú vợ đến sưng tấy lên và có chút nước gì đó
nhỉ ở các núm thì nàng ngo ngoe chẳng khác con sâu rọm. Tôi
thích ý nên xe xe cho hai đầu vú nhọn hoắt rồi thình lình
thọt bàn tay phải thuận chiều mò dưới cạp quần nàng. Tôi bóp
đúng ngay cái lồn vợ, hai mu đã nở phình hết trơn nên măn mó
sướng tay cách gì.
Hẳn nhiên nàng đâu dễ dãi để tôi mò, hai giò vung thiên địa
như bị châm điện, tôi phải cố giúi tay len vô tách lỗ lồn vợ
ra vét nhanh vét mạnh thì cô mới xuội lơ cho tôi móc. Tôi
banh mu lồn nàng và thọt ngón tay vô ngoáy tùm lum, làm nàng
cười lên hắc hắc. Tôi cũng thấy đã nơi hai bàn tay, một phá
ở lồn, một bóp bẹp dúm cái vú. Tôi chơi nghịch nên nhón lấy
ly rượu đổ lênh láng lên vú vợ và vội cúi xuống liếm những
giọt hồng long lanh trên đó. Hai tay và miệng tôi làm cô ríu
cả người, xục xịch và la toáng lên : anh làm em nhột quá, ăn
đi đã mà.
Tôi còn lòng dạ nào ăn nhậu nữa vì lần xần chỉ thấy vú lồn
vợ lao chao trước mắt. Cho nên tôi hục vô tấn công tới tấp
không để cô kịp ngăn cản.
(Hết Phần 5 ... Xin
mời đón xem tiếp
Phần
6) |