| Vào khoảng
                  giữa thập niên 80, chúng tôi đang học cấp 2.
                  Dân nông thôn như chúng tôi làm gì có điều
                  kiện tiếp xúc với những phương tiện truyền
                  bá văn hóa, nói chi là văn hóa độc hại như
                  bây giờ. Tụi choi choi như chúng tôi ngoài một
                  buổi đến trường thì phải ra ngoài đồng phụ
                  giúp ba mẹ. Ngoài những tên chơi bời liêu lõng,
                  còn thì chúng tôi thật ngây thơ, nhút nhát.
                  Chuyện yêu đương cũng có nói đến, nhưng chỉ
                  là những lời cáp đôi "vô tư" của lũ bạn.
                  Trong lớp chúng tôi có Hùng được xem như là
                  thần tượng của đám ăn chơi. Hùng là em của
                  cô Diệu, là em vợ của thầy Tuấn. Hùng có
                  gia đình ở thành phố Mỹ Tho, nơi phồn hoa đô
                  hội, cũng là nơi sinh ra lắm kẻ choi choi như tụi
                  tôi mà ăn chơi nhiều hơn học. Vì lẽ đó mà
                  đáng lẽ Hùng phải học hơn chúng tôi đến 3 lớp,
                  đằng này đang học lớp 8. Sau 3 năm học không
                  lên được lớp 9, gia đình quyết gởi Hùng về
                  quê cùng chị gái để xa lánh những môn ăn chơi,
                  cũng là để tránh cho Hùng mặc cảm với bạn
                  bè. Nếu ckhông kể về những tệ nạn ăn chơi
                  thì Hùng được chấm 8/10. Khá điển trai, to lớn,
                  trắng trẻo, nhất là có cái cười thật duyên.
                  Thật lắm chuyện từ Hùng. Bình thường anh ta
                  trông thật là hiền, ít nói. Ai hỏi chỉ cười
                  cười, nhưng khi đụng chuyện, anh ta thật hào hùng.
                  Chính từ Hùng mà chúng tôi biết đủ thứ về
                  những chuyện ăn chơi. Chuyện trai gái chuyện ân
                  ái yêu đương? ban đầu chúng tôi còn bỡ ngỡ
                  (ý nói là ngại ngùng), nhưng nghe sao hấp dẫn
                  quá. Mật ngọt rồi cũng bẫy được mồi. Đó
                  là Tàu, con bé cỡ tuổi chúng tôi nhưng thuộc
                  dạng phát triển sớm. Hồi ấy chúng tôi đâu
                  biết đánh giá thế nào là mông to vú nở, chỉ
                  thấy rằng ngày ngày con bé vào sớm hơn dăm mười
                  phút rồi xã tóc ra chải. Mái tóc dài đen mượt
                  (thật có có thể thấy ở cô gái nhà quê khác)
                  xõa qua bờ vai được cô ấy chải chuốt thật
                  kỹ trước khi kẹp gọn lên. Cô bé đâu biết
                  rằng những lúc nghiêng người để chải tóc như
                  vậy, một phần ngực đã lộ ra ngoài nhờ cổ
                  áo sơ mi trệ xuống, nó không thoát khỏi những
                  cặp mắt cú vọ của bọn con trai chúng tôi, nhất
                  là sau khi được Hùng "chỉ giáo", khi ấy cái
                  nhìn có lẽ nghệ thuật hơn, điêu luyện hơn. Mãi
                  sau này chúng tôi mới phát hiện ra cô bé đã
                  rơi vào bẫy mật của Hùng. Chàng ta thường tặng
                  cho cô bé khi thì cái kẹp (dù chỉ vài ngàn với
                  giá trị như bây giờ), khi thì quyển sách, trông
                  có vẻ con nhà gia giáo ra phết. Rồi những mảnh
                  giấy ghi chí chít của Hùng, rồi của hai người
                  trao cho nhau.
                  
                   Một
                  lần sau khi tan học do trời mưa rất to nên ai có
                  áo mưa thì về, còn một vài tên trong bọn chúng
                  tôi đi lòng vòng các dãy phòng học khác. Khi
                  đi quay lại phòng chúng tôi thì lạ thật nó đã
                  được  đóng
                  kín, các khung cửa sổ cũng được ai đó khéo
                  léo kéo xụp xuống từ bên trong. Cố gắng nhìn
                  vào thì chúng tôi phát hiện bóng ai đó như là
                  Hùng đang cố nhoài người ra trước để ôm cái
                  vật gì đó một cách không khó khăn lắm.
                  
                  Nói
                  về Hùng và Tàu. Sau một vài tuần chịu lửa,
                  Tàu coi như thuộc hẳn về anh chàng. Không ai biết,
                  cũng không ai ngờ rằng một tên như Hùng lại
                  mau chóng câu được cô bé ngộ nghĩnh như vậy.
                  Họ đã ngầm giao kèo nhau là không được công
                  khai chuyện này với bất kỳ ai vì họ đang còn
                  ngồi trên ghế nhà trường. Thời gian trôi đi
                  họ càng quần quít nhau hơn. Vì Hùng đang ở nha
                  tập thể cùng với chị ruột và anh rể ngay cạnh
                  trường, nên hàng ngày chàng ta vờ đi sớm để
                  đón nàng, trao cho nàng những cái nhìn đắm đuối.
                  Còn nàng thì hưởng ứng lại bằng cách đứng
                  nép vào góc tường để cho chàng hôn. Ban đầu
                  chỉ là những nụ hôn lên mái tóc, rồi mặt
                  mũi,? khi thì họ hẹn nhau đi sớm một tí, khi
                  thì ở lại trễ một chút. Cái tuổi đang phát
                  triển như Tàu mà gặp hơi hướm đàn ông thì
                  như phản ứng có chất xúc tác vậy. Nàng càng
                  chăm chút cho mình hơn, sạch sẽ hơn, thơm tho hơn.
                  Những điều này làm hài lòng Hùng rất nhiều.
                  Trong lòng càng hãnh diện vì câu được con mồi
                  to. Hôm
                  nay trời chuyển mưa đen kịt, họ nghĩ rằng khi tan
                  học, chúng bạn sẽ tranh thủ về nhà để khỏi
                  mắc mưa, chứ đâu ngờ rằng còn những tên
                  như chúng tôi. Nhìn qua khe cửa, Hùng đang nhoài
                  người về phía trước ôm ghì lấy cô bé kéo
                  sát về mình. Cả hai còn đang đứng nép sát vào
                  vách. Họ dìu nhau ngồi xuống bàn, lúc mông con
                  bé chạm thành bàn thì Hùng cũng trong tư thế
                  đứng thẳng. Thật là tiện, nàng thì ôm ngang
                  hông, còn Hùng hai tay đang mân mê bờ tóc. Với
                  tư thế đứng như vậy, Hùng phải chồm người
                  xuống thì môi mới kình nhau được. Nó nhìn con
                  bé như chưa bao giờ được nhìn, bất thần nó
                  cúi xuống hôn lên trán con bé, đó là hành
                  động mà nó vẫn thường làm và hôm nay nó
                  muốn tiến xa hơn nữa. Lúc này con bé như rút
                  đầu vào ngực của Hùng, thỏ thẻ :
                  
                   -
                  Hùng có thương em không ?
                  
                   Hùng
                  không trả lời, đưa tay nâng cằm nàng lên rồi
                  chầm chậm hôn nhẹ qua môi. Đôi má nàng đỏ
                  bừng, vì từ lâu lắm rồi, người lớn thường
                  nói với nhau rằng khi hai người hôn môi nhau cũng
                  chính là lúc họ thành chồng vợ của nhau. Với
                  Tàu đây là lần đầu tiên được người con
                  trai hôn môi, có lẽ nào sẽ là vợ của Hùng?
                  Nàng nghĩ như vậy. Nhưng được làm vợ của Hùng
                  thì cũng đáng tự hào lắm chớ ! Mắt lim dim
                  tận hưởng hương vị đầu đời, nàng càng ôm
                  chặt lấy chàng như thể phó thác cuộc đời này,
                  tấm thân này cho Hùng. Không ngại ngần, Hùng
                  liếm nhẹ vành môi, nó ngon như thể trẻ em liếm
                  cây kem vậy. Với Hùng thì đây đâu phải lần
                  đầu được hôn môi và nút lưỡi, nó quá
                  điêu luyện. Nhưng lần này xem ra nó có vẻ trân
                  trọng lắm. Nó không dám làm mạnh, không hấp
                  tấp như đối với tụi chơi bời khác, và chính
                  vì vậy mà nó thấy ngon, thấy đã. Tàu thì còn
                  trinh nguyên, nên với việc âu yếm nhau thì làm
                  sao biết. Nàng chỉ biết làm theo cái cảm giác
                  mà Hùng truyền sang. Răng của nàng khép hờ giờ
                  đây đang được lưỡi của Hùng lay nhẹ như
                  muốn chui vào bên trong. Chính cái cảm giác dùng
                  lưỡi của mình để cưỡng bức cái miệng của
                  nàng cũng thấy đã. Hùng cố đẩy lưỡi mình
                  vào trong, rồi ngoái tròn. Nàng không biết làm
                  như thế nào, nên chỉ buông lỏng lưỡi ra cho
                  chàng định. Nhẹ nhàng rút lưỡi ra, Hùng nút
                  mạnh. Bây giờ thì lưỡi của nàng nằm gọn
                  trong miệng chàng, mặc sức cho Hùng mút, liếm.
                  Khi Hùng cắn nhẹ đầu lưỡi, cũng như nút, cái
                  cảm giác khó tả lan truyền khắp cơ thể nàng.
                  Lúc này hai tay Hùng không còn nới bờ vai mà
                  chuyển dần xuống mông. Chàng lướt nhẹ. Con gái
                  nông thôn như Tàu thường không mặc quần tây
                  đi học, mà chỉ là nhửng quần vải mềm, dây
                  thun. Không khó khăn, Hùng đã lầndọc theo mí
                  quần lót, và cũng thật dễ dàng cảm nhận bờ
                  mông tròn lẵn , mềm mại. Để cho chàng của mình
                  tận hưởng hai bờ mông, nàng đã nhíc đứng
                  lên, hai cơ thể quấn sát vào nhau.
                  
                   -
                  Anh yêu em quá. Giá mà chúng ta không còn đi học
                  thì anh đã hỏi cưới em làm vợ
                  
                   -
                  Thì chúng mình vẫn được gần nhau đấy thôi ?
                  
                   -
                  Nhưng anh muốn chỉ có hai ta, anh muốn ôm em mà
                  không cần phải lén lút, muốn được hôn lên
                  da thịt em, không chừa chỗ nào hết.
                  
                   Thật
                  mâu thuẩn, ngoài miệng thì nói vậy, nhưng chưa
                  hẳn trong lòng chàng có thật thương nàng hay không,
                  chỉ biết rằng khi được gần nàng thì Hùng thấy
                  dễ chịu vô cùng. Hùng chưa vội tiến vào vùng
                  cấm vì Hùng muốn khi ấy sẽ training cho nàng trước
                  và lúc thật chín mùi thì việc ấy có khó chi.
                  So với nhiều đứa con gái khác, Tàu thật dễ
                  mến. 
                  
                   Nhữnbg
                  ngày sau đó, Hùng thường tặng cho nàng những
                  cái hôn vào môi, không còn e dè hôn lên tóc
                  như lúc ban đầu nữa. Nàng đón nhận, nàng hãnh
                  diện, nàng thõa mãn.
                  
                   Vì
                  nhà ở cạnh trường, nên những việc như thế
                  ngoài chúng tôi ra còn có thầy Tuấn cũng biết.
                  Thầy mơ hồ thấy có cái gì đó bất thường
                  ở hai đứa, một là đứa em vợ, còn một
                  đứa là học sinh của mình. Trong thâm tâm thầy
                  cũng đang muốn tìm cơ hội để tìm ra sự thật.
                  Một bữa sau khi hôn nhau, Hùng nói :
                  
                   -
                  Anh muốn chủ Nhật này em vào đây với anh, chúng
                  ta hôn nhau cho thõa lòng mong ước
                  
                   -
                  Nhưng em sợ thầy Tuấn với cô Diệu
                  
                   -
                  Hỏng sao đâu, chủ Nhật nào anh cũng vào phòng
                  học để ngủ trưa. Chớ bộ em không còn thương
                  anh nữa hả ?
                  
                  -
                  Đâu có, em chỉ sợ vậy thôi. Em sẽ vô với
                  anh. Em sẽ đem mít vào cho anh ăn nhé, anh thích lắm
                  phải không? Ngôi
                  trường của chúng tôi ngày thường thì rất đông
                  học sinh và người lui tới, nhưng đến chủ Nhật
                  thì chỉ có Hùng lãng vãng các phòng học, họa
                  hoằn lắm mới có vài đứa trẻ chăn trâu vào
                  trú nắng. Nếu không có tình ý trước thì không
                  ai biết chuyện hẹn hò này. Thầy Tuấn đã để
                  ý thấy Hùng cứ ra vào trông ngóng, như mong đến
                  giờ nghỉ trưa để làm cái chuyện gì đó bí mật
                  lắm. 
                  
                   Như
                  đã hẹn, Tàu đến và đi thẳng vô phòng học,
                  Hùng đã chờ sẵn. Nó vồ tới ôm chầm lấy
                  nàng hôn tới tấp. Nàng hồ hởi đón nhận.
                  Trong bộ bà ba, nàng rực rỡ lạ thường. Nếu
                  như con gái thành thị diêm dúa trong đầm dạ hội
                  hay những nữ sinh thành thị thướt tha trong bộ
                  áo dài, thì nàng thật kiều diễm trong bộ bà
                  ba đầy tính thôn dã. Không phải aó mut-si-lin mỏng
                  tăng khiêu gợi, nhưng Hùng có thể nhìn xuyên
                  qua lớp áo bông một cặp vú no tròn không thể
                  bị ép gọn bởi cái vòng nịt vú. Tóc nàng không
                  xõa mà kẹp gọn gàng, đây chính hiệu là con
                  gái nhà lành. Nhưng có ai biết được giờ đây
                  nàng có thể thiện nghệ trong vấn đề âu yếm
                  và chẳng bao lâu nữa thôi, nàng cũng sẽ là
                  expert trong lĩnh vực ân ái. Nếu như trước kia
                  nàng chỉ đón nhận những nụ hôn nồng cháy từ
                  Hùng, thì bậy giờ có thể nàng sẽ tặng cho
                  chàng những giây phút bay bỗng đó. Lim dim thụ
                  hưởng. Hai tay mân mê, giờ Hùng mới phát hiện
                  ra rằng hôm nay nàng qúa đẹp. Không như ngày
                  thường, da thịt của nàng chìm trong lớp vải trắng
                  đục xỉn màu gió bụi, nó như phơi bày ra tất
                  cả, trong suốt ! Nó đưa tay sờ phía sau lưng, nơi
                  mà chỉ vài thao tác đơn giản thì nịt ngực sẽ
                  bung ra. Nó vuốt dọc theo nịt ngực, nghịch phá như
                  đứa trẻ măng vú.
                  
                   Nhẹ
                  nhàng Hùng lòn tay vào bên trong tháo nịt vú rồi
                  đặt nàng nằm ngã lên bàn, hai chân hờ khép
                  lại. Những động tác của nó thật từ tốn, vì
                  nó nghĩ rằng trưa nay là của nó, thiên đàng
                  là đây. 
                  
                   Mặc
                  dù chúng nó đã cảnh giác cài cửa bên trong
                  môt cách kỹ càng, nhưng qua khung sửa sổ bằng
                  gỗ, thầy Tuấn không khó khăn gì nhìn rõ vào
                  bên trong. Thầy không hề ngạc nhiên vì biết rằng
                  rồi đầy việc này cũng sẽ xảy ra. Với Hùng
                  thì thầy không lo, hơn 17 tuổi rồi, nó cũng đã
                  trưởng thành về một số khía cạnh nào đó.
                  Còn con bé, chỉ nới 14 tuổi thôi, cái tuổi mà
                  lông đen đang mọc rộ, vú mới vừa được căng.
                  Con bé có thể có bầu nếu như các con "lăn
                  quăn" của Hùng đủ mạnh, nhưng con nhỏ có ý
                  thức được điều đó không? Ngăn hay kệ nó
                  ? Chỉ có hai câu hỏi đơn giản mà thầy không
                  sao giải đáp nổi. Nhưng nếu thầy ra mặt ngày
                  hôm nay thì cuộc đời con bé sẽ thay đổi theo
                  chiều hướng nào ? Một ý nghĩ thoáng qua, và
                  thầy quyết định không ngăn cản. 
                  
                  Đúng
                  như dự đoán, hôm nay chúng nó sẽ "thịt" nhau. Không ngần ngại, Hùng đã cởi áo con bé
                  và cẩn thận máng lên một góc bàn, cái nịt
                  ngực cũng được nó xép gọn cùng cái áo.
                  Phần trên của nàng đã phơi ra, theo Hùng nghĩ
                  nó không xạm như những cô gái thôn quê khác.
                  Không cần đem so sánh với những cô gái thị
                  thành, giờ đây nàng là nhất. Nàng ngại ngùng
                  nghiêng mặt qua một bên, mặc cho Hùng mân mê,
                  sờ mó. Tay Hùng tới đâu là từng mảng "gai ốc" nổi lên đến đó. Nó cúi xuống hôn
                  say đắm vào mặt, vào vú, vào bụng. Do nó
                  đứng giữa hai chân, nên khi nó cúi xuống, thì
                  ngực nó đè lên mu con bé. Qua hai lớp vải quần,
                  Hùng cảm nhận được mu nàng đang nở ra, cao dần
                  lên. Càng
                  kích thích, nó càng cố tình dùng ngực của mình
                  cạ liên tục và mạnh hơn. Con bé chịu không nổi
                  vặn mình uốn éo, điều này làm cho Hùng càng
                  kích thích. Cứ mỗi lần nó chồm lên hôn vào
                  mặt, vào cổ, thì bộ chỉ huy của nó rơi đúng
                  vào góc toạ độ. Sự cọ sát này làm cho Hùng
                  cương lên cực độ. Nó đưa tay vào bên trong lớp
                  vải quần, nghĩ bụng bên trong chắc chỉ có vài
                  sợi lông ngắn, nhưng khi chui vào bên trong rồi,
                  nó bất ngờ nhận ra rằng mọi suy đoán của nó
                  đều sai. Tức là muốn rờ được vào trong khe
                  âm hộ, thì phải chui qua lớp lông phủ dày. Nó
                  khoái chí nắm từng chùm lông kéo dài ra. Nó
                  hỏi nàng :
                  
                   -
                  Em có ân hận gì không ?
                  
                   -
                  Em không ân hận, nhưng có đau không anh ?
                  
                   -
                  Để anh chỉ cho em xem cái này?
                  
                   Hùng
                  đỡ nàng ngồi lên rồi kéo quần nàng xuống.
                  Cả quần dài và quần lót đều được Hùng cẩn
                  thận đặt gần cái áo. Nó quay lại đỡ nàng
                  ngồi xuống băng ghế rồi cũng cởi bỏ quần áo.
                  Nó tiến tới ngồi đối diện mặt nàng, nàng
                  mắc cỡ quay chỗ khác mà không dám nhìn xuống
                  hạ bộ của mình cũng như của chàng. Nó kéo
                  tay nàng đặt lên cái vòi đang cương cứng. Nàng
                  hoảng hồn rút tay về, nhưng nó đã giữ chặt,
                  ấn vào, nó bắt nàng vuốt. Nàng từ từ nhìn
                  lại, mặt đỏ bừng. Với nàng , đây là lần
                  đầu tiên trần truồng như nhộng ngồi trước mặt
                  người khác cũng trần truồng, tay lại đang nắm
                  cái vòi của người ta nữa chứ ! Nàng nũng nịu
                  ngã đầu vào ngực chàng, nhưng tay không rời
                  của quý.
                  
                   -
                  Em đẹp quá. Em có thích cái em đang nắm không? 
                  
                   -
                  Ư? cái anh này
                  
                   Lúc
                  này Hùng mới để ý thấy phía dưới của
                  nàng.
                  Do ngồi để hai chân qua hai bên, nên âm vật của
                  nàng cạ sát mặt ghế. Không biết tự bao giờ,
                  nơi mặt ghế tiếp xúc có một vệt nước, như
                  nước miếng trong miệng đang rịn ra vì thèm thuồng
                  mà chưa nuốt vô kịp. Nó ngồi dựa lưng vào tường
                  rồi kéo nàng vào lòng. Nó chỉ vào cái vòi
                  đang ngóc cao rồi nói :
                  
                   -
                  Nếu em không chê anh thì cái vòi này sẽ chui vào
                  trong người em.
                  
                   -
                  Làm sao chui được? Nó chui vào đường nào hả
                  anh?
                  
                   Nếu
                  như một người con gái thị thành mà hỏi câu
                  đó thì Hùng cho rằng làm bộ làm tịch, nhưng với
                  nàng thì anh nghĩ nàng ngây thơ thật. Nàng ngồi
                  nghiêng, vẫn quay qua vuốt ve cái vòi.
                  
                   -
                  Cái vòi này sẽ chui vô cái này này..
                  
                   Vừa
                  nói Hùng vừa đưa tay xuống, nó phải rẽ đám
                  lông dày đặt thì mới đưa tay sâu vào trong
                  khe. Dùng ngón tay trỏ, nó ấn sâu vào. Tay
                  ướt đẫm, nàng rùng mình. Nó rút tay ra và mơn
                  trớn vuốt dọc theo hai bên mép, thỉnh thoảng nó
                  lại ấn tay vào hòn đảo giữa cái giếng, cứ
                  mỗi lần như vậy là nàng trân mình.
                  
                   -
                  Đút vào đó đã lắm, anh cũng đã, em cũng đã.
                  
                   -
                  Nhưng của anh bự và dài quá thì làm sao đút
                  vô lọt?
                  
                   Nàng
                  có biết dương vật của người trưởng thành
                  dài và lớn như thế nào đâu, chỉ nhìn thấy
                  của con nít chút xíu, ngắn ngủn, ai dè cuả chàng
                  bự bằng cườm tay.
                  
                   -
                  Em đừng sợ, cái đầu vòi tạo hóa đã cho vát
                  tròn, nên khi đút vào rất trơn, vả lại cái
                  giếng của em cũng ra đầy dầu bôi trơn rồi nè.
                  
                   Nó
                  kéo tay nàng đưa về cái giếng, quả thật nước
                  đã rịn ra nhiều lắm.
                  
                   -
                  Nhưng khi đút vào lần đầu em sẽ bị đau, vài
                  lần là em thấy đã thôi. Nếu em thấy không chịu
                  được thì em có thể mặc đồ vô rồi ra về?
                  
                   -
                  Không, em thương anh lắm, em chịu được mà. (Hết
                  Phần 1 ... Xin xem tiếp Phần
                  2) |