| Se duyên nối lại tháng ngàyNếm hương tình cũ ngất ngây cõi đời
 
 Phái đoàn tỵ nạn đáp xuống phi trường Adelaide, thủ phủ tiểu 
					bang Nam Úc. Ra đón có chị Tư, và cháu Hạnh. Thủy mượn xe 
					Van nông trại chở hết mọi người. Họ được đưa thẳng về nông 
					trại, Thủy sắp xếp: cậu Ba, chị Tư và cô dượng của Hoàng ở 
					nhà ba phòng, còn lại nhóm trẻ ở nhà khác kế bên, để học và 
					đùa giỡn tự do hơn. Được chủ nông trại cho mướn giá thật rẽ, 
					với đầy đủ tiện nghi: tủ lạnh, bàn ghế salon...
 Thủy chờ Tùng rửa mặt vào thay quần áo mới 
					xong. Khép cửa họ trao nhau nụ hôn, quấn quít trên giường 
					như đôi sam không rời...se duyên nối lại tháng ngày. Anh Tùng hãy ngủ, em phụ làm cơm với má nhà 
					bên. Gõ cửa phòng Đào dặn hai em ngủ khỏe chừng nào chị đánh thức 
					hãy dậy.
 Qua nhà bên nàng kêu mọi người hãy ngủ, cơm xong con mời sau.
 Phần cậu Ba không rời chị Tư một bước, hỏi han chuyện nọ 
					sang chuyện kia.., bởi chị bây giờ quá đẹp, mập trắng hơn 
					nhìn quá hấp dẫn.., họ cũng nồng nàn nhau nối lại hương tình 
					cũ- anh nên ngủ khỏe chờ tối..
 Ba mẹ con chả mấy chốc chu tất bữa cơm, thêm nồi cháo thịt.
 Họ quây quần vui vẻ bên măm cơm đoàn tựu.
 Chợt cháu Tony tên Việt Nguyễn Trọng Thức, nó chạy vô ôm chị 
					Tư nhìn “cậu Ba” lom lom. Chị gửi nhà trẻ để rước ba nó, 
					thay vì bẻ trái cây. Con lại ba đi.
 
 Trong gia đình Thủy đẹp ra, trổ mã tuổi nước da trắng như đã 
					“nhả phèn”, tóc óng mượt, dáng cao thon nhìn hấp dẫn vô cùng. 
					Vui tính khôn ngoan và hoạt bát nữa. Tối đến mặc dù còn như 
					bị say sóng, nằm kề bên Tùng cũng mơn trớn đôi vú Thủy đầy 
					đặn to cứng đầy sinh lực, hai mông săn cứng, cặp đùi nẩy nở.
 Đêm nay thật sự cả hai say sưa với men tình mới trinh nguyên.
 
 Ông bà chủ nông trại gửi biếu cheque 700 Úc kim và bốn phiếu 
					lãnh áo quần từ Hội Từ Thiện, xe sẽ đến rước lúc 9 giờ sáng. 
					Thủy vì đang bận thi HSC (High School Certificate = tú tài) 
					cuối niên, Hạnh hướng dẫn viên và thông dịch.
 Chẳng ai ngờ xứ sở thưa dân, lòng từ tâm họ lại rộng như 
					biển cả.
 Món tiền kia là cheque, gần cả mười tuần 
					lương của người thất nghiệp, nếu chi xài phải nhập sổ bank 
					(bank book) một người khác mới rút tiền ra sau. Thủy đề nghị, 
					tiền nầy nên để thế chân “deposit” mua chiếc xe làm phương 
					tiện cả gia đình. Con xin phân tích: vợ chồng em Đào: 300, 
					cậu Ba 100, anh Tùng 100, dì dượng 200. Con bỏ thêm 200, má 
					100, em Hạnh 100. Trăm thừa trả lại cho “baby” nhỏ không 
					tính. Chúng ta có: 1.000 mua xe cũ còn kha khá; con lái 
					trước, sau đó con huấn luyện mọi người, hoặc nhờ ông Kevin 
					thợ máy người Úc dạy giúp, phải trả tiền công là: “kết bia”
					Đứng tên chủ chiếc xe, con đề nghị cậu Ba và dượng Trung. 
					Mọi người thấy cháu Thủy công bình và dân chủ nên yêm re. 
					Đúng ra họ chả rành rẽ gì..
 Thật xứ công nghiệp mua xe hơi dễ hơn xe đạp 
					và không sợ lầm. Thủy chở các nam giới tập lái xe chạy được một vòng khu vực 
					đang ở, cậu Ba xin thử chạy luôn vào nông trại cho biết, cậu 
					đã lái máy cày nên không khó khăn, nhà thêm tài xế.
 
 Thủy thi HSC được 93% cộng thêm 3 điểm sắc tộc không nói 
					tiếng Anh. Nàng dư điểm vào đại học Y khoa, thời gian dài 7 
					năm cũng gian nan!. Còn Tùng vào Cao đẳng học về máy móc mở 
					đường cho Hoàng, khi Đào sanh sẽ học khóa sau. Dượng và cô 
					Trung đang học Anh văn cao đẳng, họ là giáo viên nay muốn 
					định cấp bằng để trở lại nghề cũ, nhưng ở vùng nông thôn như 
					đã hứa.
 Ngoài trừ cậu Ba và Hoàng đang làm cho nông 
					trường hằng ngày. Mọi người còn lại dù làm gì, học gì; cả nhà 
					đều đi bẻ trái cây cho nông trường vào cuối tuần. Do ăn uống 
					chung, chi phí ít, thu nhập thêm hằng tuần hơn sáu tháng sau 
					họ ổn định cuộc sống. Họ déposit mua căn nhà khác gần thành 
					phố đầu tư cho Thủy, Tùng đi học. Nhờ ở thành phố nên Thủy 
					đi làm bồi bàn, chạy bàn, còn Tùng phụ việc nhà bếp rửa chén 
					vào tối Thứ Bảy và Chủ nhật, nàng mặc chiếc áo dài Việt Nam 
					thướt tha, mang thức ăn cho khách, duyên dáng nói năng lưu 
					loát, luôn nở nụ cười trên môi, thu hút đông thực khách hơn, 
					nên hai vợ chồng được nhiều ưu đãi. Phần Thủy-Tùng dù nên 
					duyên vợ chồng rất lâu, tương lai họ chưa ổn định nên việc 
					có con thêm bận rộn. Tùng tốt nghiệp Cao đẳng lên học tiếp 
					đại học ba năm nữa, tuy sinh viên nhưng họ không bận rộn tài 
					chánh, hy vọng việc học bảy năm Thủy hoàn tất có con cũng 
					chẳng muộn khi mới 26 tuổi.
 Phần gia đình anh Tư Thành sau khi định cư sáu tháng, chẳng 
					may bạo bệnh qua đời, ba mẹ con chị Tư sống nhờ vào trợ cấp 
					chánh phủ, nuôi con ăn học thỉnh thoảng bẻ trái cây tăng thu 
					thêm gửi cho cậu Ba và Đào nhen nhúm mối tình và nuôi hy 
					vọng ở tương lai.
 Nay cậu Ba sang chị mừng vì có người chồng 
					hằng đêm ấp yêu nhau, chị gọi bằng anh xưng em ngọt. Cậu Ba 
					cũng cảm nhận trách nhiệm thương chị đơn chiếc và thằng Thức 
					giọt máu của mình. Dù họ làm tình ra riết nhưng “việc đời 
					không thay cho kẻ thức” tức không muốn thêm con nữa.  Cậu hứa với lương tâm là không bỏ chị Tư giờ 
					phút nào, mặt khác lo bảo lảnh vợ sang đoàn tựu, chị biết 
					nhưng lòng không mảy may lo vì cậu người yêu thương vợ con, 
					trực tính và minh bạch.
 Anh Ba phụ bồng thằng Thức đang ngủ sang giường nhỏ, anh qua 
					đây.
 Chị Tư không mặc nịt vú chiếc áo lụa mỏng 
					màu huyết vụ phô bày hai đầu vú nhô cao như khêu gợi sẵn 
					sàng mở cuộc sáp chiến. Cậu Ba hơn nửa năm từ ngày Đào có 
					Hoàng việc gần gủi xác thịt không còn, như thèm khát xà lại 
					ôm chị Tư hôn lấy hôn để, mùi xà bông thơm, mùi da thịt 
					khiến cậu như ngây ngất... Hai người tự động cỡi quần áo lên 
					giường, cậu thò tay nắn cập vú to đỏ hồng nhưng căng cứng 
					thân hình chị co rúm lại chào đón năm ngón tay cậu trên cặp 
					vú. Cậu Ba sát mặt lại, môi chị Tư khao khát hai cái lưỡi 
					cuộn lấy nhau. Biết cậu còn mệt đêm đầu chị Tư ngồi dậy chủ 
					động nắm lấy con chim mút, lần đầu tiên chị hưởng mùi vị 
					dương vật của người tình sau gần hai năm xa vắng, chị thường 
					mút của chồng khi Thành còn sống, nay kinh nghiệm chị mút 
					thật mạnh thật sâu, rồi nhả ra liếm lần xuống dưới bìu dái, 
					lên đầu da quy đầu qua lại cách điệu nghệ, cậu Ba mê mẩn tâm 
					thần, biết cậu sướng khoái dâng tràn, lên tận mây xanh, chị 
					bật ngang nằm ngửa hơi dang cặp đùi, hé lộ âm hộ cho cậu đưa 
					chim vào cửa mình, chim chạm hai mép lồn thì dâm thủy từ 
					trong ướt rịn rịn ra, cậu khom người nắc, nhịp chị Tư trân 
					trối chịu đựng từng đợt nhịp nắc liên tục chị sướng ngất, 
					chị như lịm dần trong cơn khoái lạc, biết dâm thủy chị xuất 
					hai lần, cậu cũng bắt đầu xuất, cậu la to.. ah.. á.. vội rút 
					con chim cho bắn tinh khí lên mình chị không dám ngâm vì sợ 
					mang bầu.  Từ đây chúng ta nên giữ kẻ để được hưởng lạc 
					thú mãi mãi. Em Hoa, em Tư trong mắt anh: em là người phụ 
					nữ tuyệt vời, không thể chết trong trái tim anh bao giờ. Em 
					là người chị đúng hơn là người vợ.  Bây giờ chúng ta phải thành thật với chính 
					mình, chúng ta có gian nhưng không xão; gian để tìm kế định 
					cư, nhưng chúng ta không xão trá với gia đình với xã hội mãi 
					được. Nếu thật sự em thương anh và anh còn tình cảm vấn 
					vương với em, chúng ta mãi mãi bên nhau thì... Em nên chọn 
					một người chồng ngay từ hôm nay khi nhan sắc, sự hấp dẫn của 
					phụ nữ hồi xuân đang còn, kẻo mai kia... Người đó anh muốn 
					nếu giới thiệu là “anh Hai của anh”, lớn hơn anh bốn tuổi, 
					độc thân và chưa hề biết mùi đàn bà, đang xem tiệm sữa máy ở 
					Rạch Giá một; hoặc người đàn ông khác do tự ý em chọn. Nếu anh cho phép em sẽ đồng ý người nào do anh quyết định. 
					Em có nghĩ ngày chị và cháu đoàn tựu em thấy tủi tủi thân 
					phận mình bị ra rìa.
 Như vậy em đồng ý anh Hai, chúng ta nên nói 
					sự thật cho con biết không khinh khi nhau thì hạnh phúc em 
					được bảo tồn...
 Gia đình đoàn tựu
 Bộ di trú báo tin ngày...bà Lê Kim Ngọc và cháu Trần qúy 
					Toàn có chung trong danh sách đoàn tựu với nhiều người khác.
 Ra đón vợ có thêm vợ chồng cháu Đào và chị 
					Tư.  Xe về nhà họ ôm nhau mừng vui đến độ rơi 
					nước mắt sau hơn mười năm biết bao nổi niềm vợ chồng xa cách.
					Đúng, đằng sau sự sum vầy mãi mãi, cậu Ba sắp xếp để không 
					một người nữ thiệt thòi. Cậu thú thật có mặt hai con gái: 
					Thủy và Đào.
 -Thủy hoàn toàn biết rõ hoàn cảnh mẹ nên tỏ lòng cám ơn cậu 
					Ba.
 -Đào thương cha như người đàn ông chu toàn, khuyên mẹ chấp 
					nhận sự thật. Cô Tư người đàn bà đáng kính: săn sóc ba và 
					con chu đáo như người vợ hiền, thậm chí còn hơn thế nữa...
 -Chị Thủy anh Tùng, em Hạnh tụi con đối đãi với nhau như chị 
					em ruột thịt, không tranh hơn tranh thua, con sanh nở chính 
					tay anh chị lo, anh Tùng mang thức ăn do cô Tư nấu, trong 
					khi ba và anh Hoàng phơi nắng dầm mưa ngoài nông trại, ngày 
					nay má đến có chỗ khang trang là do lòng rộng lượng ba và 
					công cô Tư.
 Tụi con muốn má coi cô Tư như chị, hứa trước 
					mặt hai đứa con, và ba:”vì hạnh phúc gia đình” không xảy ra 
					việc gì, không lo lắng... sống với lòng bao dung cho tới 
					ngày Bác Hai qua đây, cô Tư và bác qua bên kia; không ai mất 
					thứ gì: ăn chung, làm chung, chỉ còn giường ai nấy ngủ không 
					lẫn lộn nữa.  Đối với vợ chồng con: Ba đáng thương, má 
					đáng trọng, cô Tư đáng kính. Chúng ta có gian nhưng không “xão”, không 
					xão vì không dấu gia đình và xã hội thế gian. Có gian nhưng 
					không có “ác” nên không một người nào phải chết, phải tự tử 
					vì tình vì ghen tương vì mê muội vô cớ.
 Ba ơi! đừng lo.
 Hết |