COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Please click to support Coi Thien Thai!

Hoàng Hôn Dừng Lại Chân Mây

Tác giả: Quỳnh Dao

[Chương 1][Chương 2][Chương 3][Chương 4][Chương 5]

Chương 1

flower

Ký túc xá chìm sâu trong giấc ngủ.
Giữa một khu dất rộng có tường rào bao quanh, nhiều đãy nhà khang trang được xâu lên dành riêng cho nữ sinh nội trú. Cả ký túc xá gồm hơn năm trăm thiếu nữ, tuổi từ 15 tới 20, lứa tuổi còn ươm nhiều mộng đẹp. Tám giờ đêm, tan buổi ôn bàị Đèn rực sáng khắp nơi, đón bước hàng 100 nữ sinh trở lạị Giờ sinh hoạt riêng bắt đầu với những câu chuyện thỏai mái, hồn nhiên giữa từng nhóm nhỏ nữ sinh. Đúng 9 giờ, chuông reo báo hiệu giờ ngơi nghỉ. Ánh đèn đồng loạt dịu hẳn đi, tiếng nói tiếng cười huyên náo cũng hạ thấp xuống thành một âm thanh rì rào mờ tịch...Rồi tất cả lắng sâu vào yên tĩnh
Trên hành lang chỉ còn vài bóng người rải rác ngồi ôn bài cho kỳ thi sắp tớị Nhưng đêm càng sâu, số người ngồi học càng thưa cho đến khi chỉ còn một chiếc bóng lẻ loi giữa hành lang. Đó là một cô gái nhỏ, cặp kính cân dán sát vào trang sách, thỉnh thoảng, cô bé lại ngước mặt lên lẩm nhẩm đọc những phần quan trọng. Cô bé mải miết học, bất kể mọi sự việc chung quanh.
Từ đầu dãy, một người dàn bà xuất hiện một tay cầm đèn bấm, một tay khua khua sâu chìa khóạ Đúng là bà tổng giám thị kiêm quản lý của toàn khu ký túc xá. Đã ngoài 50 mà vẫn chưa lập gia đình nên mặt bà lúc nào cũng nghiêm lạnh đến gần như khắc nghiệt. Bà bước nhẹ qua từng phòng một, đừng lại quan sát thật lâu rồi lại tiếp tục đị Khi bắt gặp cái bóng nhỏ giữa hành lang, bà đừng bước:
- Ngụy Thu Vân bối rối, đứng lên:
- Thưạ..
- Về ngủ đi! mắt em không tốt thể chất lại yếu duối, sao cứ mãi cãi lời tôi mà thức khuya hoài vậy
Vừ nói bà tổng gíam thị vừa bước xuống thềm rồi băng qua vườn tự tay khoá cổng, đêm nào cũng vậy, tiếng ống khóa bóp lại được coi như là dấu hiệu kết thúc phần của một ngàỵ Chỉ khi nào làm xong công việc đó bà mới thấy an tâm
Lúc trở vào vẫn còn thấy Ngụy Thu Vân, bà kêu lên:
- Kià, về ngủ đi chớ Thu Vân
Thu Vân nài nỉ.
- Thưa cô, xin cho em thêm vài phút, hai tuần nữa là phải thi rồi
- Bộ tôi không biết hay sao, nhưng có học thì cũng vừa phải thôi còn giữ sức để thi nữa chớ, em nhất định là phải đậu tối ưu hay saỏ
Tuy bề ngoài nghiêm khắc nhưng thâm tâm của bà Vương lại vô cùng từ áị Chỉ nghe giọng nói lãnh dạm của bà, không ai hiểu câu vừa rồi là được dành để khuyến khích Thu Vân, bước qua rồi bà còn ngoảnh lại:
- Nhớ chưa, Thu Vân? em cãi lời tôi mà ngã bịnh là không được cho phép nghỉ đâu
Ngụy Thu Vân xúc động, nhoẻn cười như nhận lỗi rồi lại tiếp tục dán mắt vào trong sách
Bà tổng giám thị vừa đi khuất từ sau cửa phòng một cô gái nhỏ khác chạy vụt rạ Cô bé đứng sau lưng Thu Vân gọi nhỏ công việc đó bà mới thấy an tâm
Lúc trở vào vẫn còn thấy Ngụy Thu Vân bà kêu lên:
- Kià! về ngủ đi chớ Thu Vân
Thu Vân nài nĩ:
- Thưa cô, xin cho em thêm vài phút. Hai tuần nữa là phải thi rồi
- Bộ tôi không biết hay sao, nhưng có học thì cũng vừa phải thôi còn giữ sức để thi nữa chớ. Em nhất định là phải đậu tối ưu hay saỏ
Tuy bề ngoài nghiêm khắc nhưng thâm tâm của bà Vương lại vô cùng từ
- Chị Sáu
Đã nhận ra giọng nói của Lý Tố Tố nhưng Thu Vân vẫn không quay lại
- Sao em chưa đi ngủ?
Lý Tố Tố băn khoăn:
- Chị "ni sư" khoá cổng rồi hả?
Thu Vân quay lại:
- Em bắt chước ai mà bày đặt kêu bà Vương là "ni sư " đó?
Lý Tố Tố le lưỡi:
- Đứa nào cũng kêu vậy hết chớ bộ.
Thu Vân trừng mắt toan trách em nhưng lại im lặng quay lại cùng bài học vì sợ bị phân tâm, Tố Tố vẫn chưa chịu đi:
- Chị Sáu, cổng khoá thiệt saỏ
- Hơn 11 giờ rồi, chưa khóa sao được? Em hỏi chi vậỷ
Lý Tố Tố thấp giọng:
- Rồi bây giờ làm saỏ Chị Bảy đi chưa về...
- Cái gì? nó đi đâủ
- Không biết!
- Có xin phép không?
- Không chỉ trốn ra hồi trưa, lúc xuống phòng ăn. Chỉ nói đi xi nê một bữa cho đỡ ghiền rồi trở vộ Vậy mà tới giờ nầy cũng chưa thấỵ Em sợ là có chuyện gì rồi
Ngụy Thu Vân đăm chiêu một lúc rồi quay lại với cuốn sách của mình. Lý Tố Tố hốt hoảng:
- Ủa, chị Sáu, tinh sao đâỷ Nếu "ni sư" nếu bà tổng hay được thế nào chị Bảy cũng bị đuổị..
Thu Vân hờ hững:
- Thì ráng chịụ Hạ Vi đã bị cảnh cáo rồi mà vẫn cứ trốn đi thì bị phạt là phảị Nữ sinh nội trú đâu có quyền tự tung tự tác như vậỵ Thôi, Tố Tố đi ngủ đi cho chị học.
Lý Tố Tố thẩn thờ nhìn ra cổng, lắc đầu:
- Không, không ngủ đâu, em phải chờ chị Bảy về.
Đúng lúc đó một viên sỏi từ ngoài dường rơi xuống thềm ngay trước mặt Tố Tố, tiếp theo là một tiếng gọi khẽ:
- Tố Tố! Tố Tố ơi!
Lý Tố Tố giật mình bối rối:
- Chị Bảy kìa, làm sao đâỷ
- Ai biết! Tố Tố dám hỏi bà tổng mượn chìa khóa không?
Lý Tố Tố thè lưỡi:
- Không dám là cái chắc
Bên ngoài, Hạ Vi càng lúc càng cao giọng. Lý Tố Tố sợ hãi, chạy tới sát chân tường, nói vọng ra:
- Chị Bảy, đừng la lớn, chị có cách gì vô được không? Em không dám kiếm bà tổng đâu
- Ê, đừng kiếm "ni sư" trong đó ngoài chị Sáu ra còn ai thức nữa không?
- Không chỉ có chị SáụTrời ơi, chị có cách nào vô chưả
Bên ngoài, Hạ Vi vẫn bình tĩnh quan sát chung quanh để kiếm lối vàọ Nàng gọi Tố Tố:
- Đằng kia có cây gòn. Chị leo lên đó chuyền qua đầu tường, Tố Tố đỡ chị xuống nghe
Lý Tố Tố hấp tấp chạy tới cây gòn, đứng đợị Phía trên, Hạ Vi đã leo gần tới ngọn cây, đang lần vào đầu vách. Thình lình, cùng với một tiếng rắc rợn người, cành gòn mang theo cả Hạ Vi rơi ập vào trong. Tuy đã "vào"được, nhưng Hạ Vi lại rơi đúng ngay nhóm xương rồng. Hai nhánh đẹp nhất gãy gập dưới lưng Hạ Vi, bên cạnh là một bụi hồng xinh tươi cũng cùng số phận. Còn Hạ Vi thì cả người mắc đầy gai nhọn
Tố Tố la hoảng:
- Chết rồi! gãy xương rồng của "ni sư"rồi! thế nào sáng cũng...
Hạ Vi rên rĩ:
- Đau quá,Tố Tố ơi! đỡ chị lên giùm
Tuy biết rõ mọi việc nhưng Ngụy Thu Vân vẫn ngồi yên ở hành lang, mắt dán chặt vào trang sách. Nhưng nhịp tim cô bé lại khuấy động cả buồng ngưc, ngược hẳn với vẻ trầm tĩnh. Bên ngoài Hạ Vi khập khểnh bước vào, nhìn Thu Vân:
- Chị Sáu, Hạ Vi về trễ quá phải không?
Thu Vân vẫn giữ nguyên nét lạnh lùng, không đáp tiếng nào, Hạ Vi nén giận khẽ nói tiếp:
- Em ra thăm chị Hai, chị Hai gởi lời thăm...
Thu Vân đứng phắt dậy:
- Chị Hai! lúc nào cũng chị Hai! chị Hai bị đuổi rồi, mai mốt thế nào cũng tới phiên cô cho coi
Nói xong, Thu Vân đi thẳng về phòng. Vừa giận vừa thẹn, Hạ Vi phân trần cùng Tố Tố:
- Thấy không, chị vẫn lễ độ mà chị Sáu lại nổi nóng lên... Tiếng Hạ Vi vang động làm Tố Tố kinh hoảng
- Thôi đi ngủ, chị làm mấy chị kia dậy hết bây giờ Tới cửa phòng, Hạ Vi còn đứng lại:
- Quần áo chị dơ hết rồi làm sao lên giường? Tố Tố lấy đồ ngủ đem xuống phòng tắm giùm chị đị
Một lúc lâu sau cả hai mới lên giừơng ngủ vì giường kê song song nên Hạ Vi vẫn chưa chịu ngủ:
- Bữa nay đúng là xui xẻo!
Hạ Vi vừa than vừa rên vì những vết gai đâm
- Ra chưa được nữa ngày đã có chuyện rắc rối, trở vô còn bị té một cái nên thân. Tố Tố ơi, gai xương rồng có làm độc không?
Tố Tố hỏi ngược lại:
- Sao chị về trễ vậỷ
- Chán ghê! mai mốt không thèm đi chơi với Đức Ngô nữa
- Đức Ngô nàỏ
- Anh chàng số 13 trong đội lam cầu đó, Tố Tố không biết, hả?
Tố Tố ngạc nhiên lẫn hiếu kỳ, phăng tới:
- Không phải chị đi chơi với anh Dương saỏ Vậy là bà lại có bồ mới nữa rồi à?
- Bồ bịch gì đâụ Mới có vài lá thơ, đi chung một chầu xi nê thôị Hai anh chàng, người thô bạo như võ sĩ, kẻ thì bạc nhược như tiểu thự.Ai cũng là đồ bỏ!
Tố Tố thích thú hỏi tiếp:
- Rồi có đánh nhau chưả
- Dĩ nhiên là rồị Bị cảnh sát tóm hết!
Tố Tố ngồi bật dậy:
- Trời dất, bộ đánh nhau thật hả?
Hạ Vi đuổi chân, dắc ý cười:
- Ngủ đi, mai kể tiếp!
Nhắc tới "mai"Tố Tố lại phát lọ Buộc hồng và khóm xương rồng Phi Châu mà bà tổng vô vàng cưng qúi đã bị Hạ Vi tàn hủy- - đúng là vật nào chủ ấy, cả hai loại cây đều toàn gai nhọn- - sáng mai phát giác ra, chắc chắn bà Tổng sẽ không tha cho thủ phạm... Nếụ.
Hồi hộp quá, Tố Tố hỏi dồn:
- Chị Bảy, nếu "ni sư"biết chị làm gãy thì saỏ
Hạ Vi dửng dưng:
- Sợ gì hai tuần nữa thi xong, đậu rớt gì cũng ra khỏi túc xá khác gì bị đuổỉ nếu đậu, chị sẽ lên đại học, còn rớt thì kiếm chị Hai nhờ chị ấỵ...
- À quên, chị Hai mạnh giỏi không?
- Sao lại không? chị sắp thì đại minh tinh rồi đó
- Đại minh tinh! chị Hai đóng phim saỏ
Hạ Vi dắc ý:
- Ờ, đã có người mời
- Chị Hai hết đi hát rồi saỏ
- Vẫn đi hát chớ. Ca sĩ có khác gì minh tinh đâu, nghề nào cũng hái ra tiền.. Chà, mai mốt chị Hai sẽ là minh tinh...Chị mình là minh tinh chắc chắn là sướng lắm.
Tố Tố còn muốn hỏi thêm nhưng Hạ Vi đã thở đều rồi ngủ thiếp luôn- - một giấc ngủ chỉ toàn là mộng đẹp.

Ngày hôm sau, một ngày nhiều tai họạ Chuông báo thức reo mà Lý Tố Tố tưởng như còi báo động, trong khi Hạ Vi vẫn còn mê ngủ. Lý Tố Tố phải lay vai kéo chân một lúc, Hạ Vi mới hé mắt, giọng ngái ngủ:
- Để người ta ngủ! dậy hổng nổi mà! Tố Tố đi khai bịnh và xin phép dùm chị đị..
Nói xong, Hạ Vi lại ôm gối ngủ tiếp. Lý Tố Tố đánh liều đi xin phép. Vừa đến ngoài cửa Tổng gíam thị, Lý Tố Tố nghe có tiếng chuyện trò và nhận được giọng quen thuộc của Ngụy Thu Vân, dường như Thu Vân đang nói về vụ...bụi xương rồi Lý Tố Tố giật mình, thầm nhủ: "Chẳng lẽ chị Sáu lại làm mật báo viên saỏ" Liền đó "ni sư" hỏi giọng gay gắt:
- Saỏ Gãy nát bụi xương rồng của tôi rồi saỏ Cả khóm hồng nữả
Lý Tố Tố vừa hồi hộp vừa hậm hực "Đúng là lập công, phản bạn. Mới sáng đã lẹ chân đi báo cáo rồi! phải cho chị Sáu một trận mới được"
Lý Tố Tố cố lắng nghe xem Thu Vân còn nói những gì, nhưng Thu Vân nói quá nhỏ, chỉ nghe được mấy tiếng xương rồng, hoa hồng thôị Bà tổng giám thị hỏi gàn, tựa hồ không tin lời Thu Vân:
- Cái gì? chính em hả tôi không tin đâủ
Thu Vân rất bình tĩnh, trình bày mạch lạc:- Thưa cô, tại em thật mà. Đêm qua em thức khuya học bài, bỗng nhớ tới cái khăn tay phơi trên chậu tùng mới ra tìm, nhưng gió thổi bay mất, em sờ kiếm nhưng vì mắt kém nên vấp ngã vào bụi xương rồng và khóm hồng của cộ.Thưa cô, lỗi của em...
"Ni sư" nín lặng một lát, lại hỏi
- Em không nói dối để gánh tội thay người khác chớ?
- Dạ không
"Ni sư" lặng thinh một hồi nữa, bỗng bật cười:
- Thôi chuyện rủi ro ngoài ý muốn, tôi không trách phạt, từ nay em đừng đi ra ngoài buổi tối nữa mắt kém dễ bị vấp ngã lắm.
Ngụy Thu Vân vốn là học trò ngoan, lâu nay vẫn được bà tổng mến, nên bà không nở trách mắng vì một lỗi lầm vô tình, đúng hơn là một tai nạn. Thật ra thì "Ni sư" cũng đâu quá khắt khẹ.. Lúc Thu Vân vừa bước ra, Lý Tố Tố liều nhảy bổ lại ôm chầm lấy Thu Vân, mắt rớm lệ.
- Chị Sáu, chị Sáu yêu qúi
- Ủa, Tố Tố, đi đâu đâỷ Làm gì vậỷ Bộ điên chắc?
- Em không điên, em đang sung sướng mà, chị Sáu tha lỗi cho em...em đã nghe lén câu chuyện chị nói với bà Tổng.
Ngụy Thu Vân bẻn lẽn vì bị khám phá ra việc làm lén của mình. Nàng lắc đầu, vội vàng kiếm chuyện khỏa lấp:
- Tố Tố cũng tính gặp bà Tổng hả?
- Dạ em xin phép dùm chị Bảy nghỉ bữa nay Thu Vân thoáng nét bất mãn:
- Lại xin nghỉ? Hạ Vi bịnh thật không?
- Chỉ nói dậy không nổị..
Ngụy Thu Vân khẽ thở dài, giọng buồn buồn
- Chị đi nói láo cho Hạ Vi còn Tố Tố thì cũng thay mặt nó mà gạt luôn! Tố Tố nè, mình làm vậy là làm hại Hạ Vị Cũng bằng như xúi biểu Hạ Vi đi sâu vào lỗi lầm, lúc đó thì chỉ còn có bó tay thôị
Lý Tố Tố nghe hữu lý, nhưng cảm thấy Ngụy Thu Vân hơi quan trọng hoá vấn đề. Nếu là mọi hôm khác thì Tố Tố đã cãi lại rồi, nhưng bữa nay bỗng thấy băng khoăn...
Giờ cơm trưa, loa phóng thanh ở phòng ăn gọi tên Hạ Vi, bảo lên văn phòng ngay sau khi dùng bữạ Lý Tố Tố đóan là Hạ Vi có thơ, đi lãnh dùm chừng tới văn phòng Giám học mới hay mình lầm. Bà Giám học giận dữ:
- Kêu Hạ Vi lên đây mau!
- Thưạ..dạ, chị Hạ Vi bịnh, có thơ của chị ấy em lãnh dùm cũng được
- Bịnh? Bịnh gì? Mới hôm qua trốn đi phá làng phá xóm mà bữa nay bệnh rồi saỏ
Bà Giám học quát tháo ầm ỉ, nhưng dường như sực nhận thấy thái độ của mình khó coi nhà mô phạm dịu giọng:
- Tố Tố, em đi kêu Hạ Vi, bảo lên đây lập tức.
Lý Tố Tố cuống lên, không chừng Hạ Vi đã gây đại họa gì thật rồị Tố Tố chạy một mạch về tới túc xá thì thấy Hạ Vi đang tựa thành giường, tay cầm một bản nhạc thời trang, miệng hát nho nhỏ, tay gõ nhịp, dáng điệu thật nhàn nhã, thoải máị Nghe nói có lịnh gọi, Hạ Vi tĩnh bơ như không
- Bịnh xin nghỉ mà còn gọi lên gọi xuống. Tố Tố có nói chị bịnh không?
- Có, mà bà giám học không tin. Chi lên lẹ đi, bả đang giận lắm đó
Hạ Vi trấn an:
- Đừng lo! chắc vụ xương rồng gãy chớ gì! Chị nhận lỗi là xong, chẳng lẽ vì vụ đuổi chị lại càng không vì thế mà cấm chị thi đậu! Tố Tố chờ chị chút nữa chị chỉ cho hát bản này, chịu không?
Hạ Vi trao bản nhạc cho Tố Tố, toan bước chân xuống giường. Lý Tố Tố vội nắm tay chị
- Không phải vụ bụi xương rồng đâụ Vụ đó, chi Sáu đã nhận thay chị rồị Dường như bà giám học đã biết chuyện gì của chị hôm quạ.
Hạ Vi giật mình, khựng lại, hơi tái mặt, nhưng trấn tĩnh ngay:
- Cũng không saọ Tố Tố đừng sợ cứ ở yên đợi chị
Hạ Vi bước mau chân. Tố Tố theo đến cuối hành lang mới dừng lại, lo âu nhìn theo bóng người chị kết nghĩa xuyên quá vườn hoa dẫn đến văn phòng Giám học. Thình lình có tiếng gọi:
- Chị Tố Tố!
Lý Tố Tố quay lại, nhận ra Lữ Tiểu Bình đang từ câu lạc bộ đi lại, giơ cao tay phe phẩy một phong thợ Lữ Tiểu Bình là em út trong nhóm 10 chị em kết nghĩạ Tuy là em út nhưng Tiểu Bình cũng đã 18 tuổi, học lớp 11 cao trung chỉ kém Lý Tố Tố không đầy mấy tháng. Tuy nhiên vì có đến 8, 9 bà chị Tiểu Bình vẫn tưởng mình còn bé bỏng
- Chị Chín đố chị thơ của aỉ
Lữ Tiểu Bình đã đến trước Tố Tố, kê sát phong thơ vào mắt chị, rồi rút nhanh lại giấu sau lưng, vui tươi hiện rõ. Dù đang rối bời trong lòng, Lý Tố Tố cũng thấy vui vui
- Tiểu Bình đi ăn bánh đó hả?
Lữ Tiểu Bình nhăn nhăn mũi, dắc ý
- Khô bò nè, đậu phộng rang nè, kem với lại kẹo nữạ..
Bỗng Tiểu Bình há miệng thổi phù ra một quả bóng mỏng mảnh, vỡ "bốp" một cái, rồi mỉm miệng cười Lý Tố Tố cũng cười theo:
- Lớn đầu mà cứ ăn kẹo cao su thổi bong bóng của con nít. Tiểu Bình ăn nhiều thứ chắc được chị cả gởi tiền cho chứ gì?
Lữ Tiểu Bình chìa phong thơ ra
- Em biết thế naò chị cũng đoán sai mà! Đây nè, chị coi đi rồi biết, của chị Ba chớ bộ.
Chị Ba, tức Diệp Mỹ Hương, hiện học năm thứ ba văn khoa, chứng chỉ quốc văn thuộc hàng sinh viên ưu tú. Lý Tố Tố mở thơ ra, ngoài thơ dài còn kèm theo một bưu phiếu
- Ủa! tiền đâu mà chị Ba gởi cho vậỷ
- Thì chị coi thơ rồi biết
Tuy nói vậy, Lữ Tiểu Bình không giữ nổi bí mật được nữa, đáp ngay
- Chị Ba chiếm giải văn chương hạng ba của một tuần báo phụ nữ, chị chia đôi tiền thưởng gởi cho mình.
- Hèn chi! rồi cô định khao mình bằng cách ăn hết cả câu lạc bộ đó, phải không?
Lữ Tiểu Bình đỏ mặt, phân trần
- Em đã lãnh tiền đâu! em....ăn chịu đó chớ có 60 hà. Còn tiền chị Ba cho thì phải chờ quyết định chung, nhất là của chị Sáu
Vừa trò chuyện với Tiểu Bình, Lý Tố Tố vừa trông ngóng về phía cửa phòng Giám học. Chuông nhất đã reo, sắp tới giờ học chiềụ Lý Tố Tố sốt ruột, đưa trả phong thư cho Tiểu Bình
- Vô sửa soạn đi, chuông một rồi kìa
Chuông học reo hai hồi dài lanh lảnh, Hạ Vi vẫn còn trong phòng giám học. Từng nhóm nữ sinh nội trú lũ lượt kéo nhau rời ký túc xá đổ dồn về phía phòng học, ồn ào cười nói, đi ngang Tố Tố Lý Tố Tố vẫn đứng yên như tượng gỗ. Ngụy Thu Vân rời đám đông, gọi:
- Tố Tố, vô học! sách vở đây nè!
Như cái máy, Tố Tố cầm quyển địa lý, uể oải nối gót Thu Vân, mắt vẫn không rời văn phòng Giám học. Ngụy Thu Vân khẽ nói:
- Hạ Vi còn ở trên đó hả? Ngày thi gần kề mà còn gây chuyện rắc rối, bậy quá!
Suốt giờ địa lý, Tố Tố chẳng nghe hiểu được gì. Giáo sư chưa kịp ra khỏi lớp, Tố Tố đã lên cửa hông chạy bay về túc xá. Hạ Vi đang ngồi trên giường, cúi xuống, mắt đẫm lệ. Lý Tố Tố vịn vai chị hỏi dịu dàng
- Chị Bảy sao chị khóc?
Hạ Vi hậm hực:
- Họ đòi đuổị. chị cũng chẳng cần
Hạ Vi tuy nói cứng mà nước mắt vẫn rơị Dù sao nàng vẫn còn cái bản chất thuần khiết. Hạ Vi chỉ bắt chước vài nét ương ngạch của người chị Hai kết nghĩa Hà Ỹ Hoa thôị Chớ thật ra, nàng đã sợ đến phát khóc. Lý Tố Tố cũng sụt sùi khóc theọ Chuông lại reo vào học, Tố Tố đành phải chạy lên lớp chẳng hỏi kỹ Hạ Vi được điều gì. Tan buổi học chiều, Lý Tố Tố đang vội chạy về ký túc xá thì Thu Vân gọi lại, bàn tính cách gở rối cho Hạ Vị Dù sao Ngụy Thu Vân cũng không quên trách nhiệm, cả năm người chị lớn đều đã rời trường chỉ còn Ngụy Thu Vân ở lại đâỵ Lữ Tiểu Bình từ xa chạy lại, cũng bàn tính với Thu Vân và Tố Tố. Cô em út Tiểu Bình có sáng kiến:
- Mời chị cả vô gấp đi, nhờ chị Tám đi gọi ngay kẻo trễ...
Theo Tiểu Bình thì chẳng việc gì mà chị cả Chương Ngọc Phấn không giải quyết được. Chương Ngọc Phấn hiện đang làm giáo viên tại một trường gần thủ đô, tìm rất dễ dàng. Sở dĩ Tiểu Bình đề cử chị Tám Tề Minh lãnh nhiệm vụ mời chị Cả vì Tề Minh là một thiếu nữ lanh lẹ tháo vác nhất trong bọn, được các bạn gọi là "Tam thiết công chúa". Quả nhiên chị Cả Chương Ngọc Phấn đến ngay trong tối đó. Sau khi hiểu rõ chi tiết và đã thảo luận kỹ càng, Chương Ngọc Phấn dẫn tư cô em Vân, Minh, Tố, Bình đến trình diện Hiệu trưởng. Giám học, Tổng gíam thị và vị giáo sư hướng dẫn, xin tha lỗi cho Hạ Vị Mọi người đều bằng lòng khoan thứ vì ai cũng có thiện cảm với cô học trò cũ Chương Ngọc Phấn, và nội vụ cũng chưa được ra hội đồng kỹ luật nên dễ dàng xóa bỏ. Chỉ có bà giám học vẫn khăng khăng không tha cho Hạ Vi, vì cần giữ chặt chẽ kỹ luật nhà trường. Bà nói
- Nếu không phạt thì Hạ Vi cũng sẽ hư hỏng hệt như Hà Ỹ Hoa
Chương Ngọc Phấn hiểu rõ điều đó, nhưng vẫn tha thiết phân trần
- Nếu bị đuổi lúc này Hạ Vi sẽ không thi được, và cũng chẳng dám về nhà...e rằng điều có càng làm cho Hạ Vi sớm đi vào vết xe của Ỹ Hoạ..
Bốn chị em Thu Vân đều khẩn khoản xin tội cho Hạ Vị Sau cùng bà giám học cũng xiêu lòng, nhưng buộc phải cảnh cáo nghiêm khắc Hạ Vi, nếu không sửa đổi thì sẽ chẳng còn được hưởng ân huệ thêm một lần nào nữa cả.
o0o
Nhóm nữ sinh nội trú "mười chị em kết nghĩa" là một biểu tượng cho tình bạn học cao đẹp và đậm đà hiếm có. Thời gian càng làm bền chặt thêm tình bạn và cũng làm cho mỗi cô gái xinh xắn thắm tươị Cô em út Lữ Tiểu Bình đã là một cô gái 19 mỹ miền. Và bốn cô chị từ Tố Tố, Tề Minh đến Hạ Vi, Ngụy Thu Vân đều 19, 20 tuổi và đều đã tốt nghiệp cao trung. Năm người chị lớn đã lần lượt rời khỏi ký túc xá từ nhiều năm trước, người thì bước vào đời, kẻ thì tiếp tục lên đại học. Chị Cả Chương Ngọc Phấn làm cô giáo sơ trung. Chị hai Hà Ỹ Hoa đã trở thành đại minh tinh điện ảnh. Chị ba Diệp Mỹ Hương sắp tốt nghiệp văn khoạ Chị tư Từ Thắng Nam ôm mộng du học đang theo ngành cao học sinh ngữ. Chị năm Mai Lộc Hậu sẽ trở thành cán sự điều dưỡng cuối năm naỵ Kỳ thi tú tài đôi vừa rồi, năm chị em còn ở ký túc xá đều được bảnh hổ đề danh. Sau vụ rắc rối ở trường, Hạ Vi cố gắng sửa đổi tính tình. Nhờ mấy chị em khuyên ngăn, Hạ Vi càng siêng năng học hơn lúc trước. Các cô đều rơi lệ trong buổi lễ mãn khoá ở trường lúc cùng hợp xướng bài "Tạm biệt". Từ hội trường về Hạ Vi bước cạnh Ngụy Thu Vân, thở dài:
- Dù sao cũng nắm được mảnh bằng!
Ngụy Thu Vân lặng thinh, mắt đỏ hoẹ Hạ Vi nhận biết kêu lên:
- Sao Chị khóc? có gì đâu mà phải quyến luyến cái ký túc xá lụp xụp này! Bộ chị không muốn thi đậu ra ngoài để tiến thân sao!
Lý Tố Tố đi sau thấy Thu Vân lặng thinh, sợ Hạ Vi buồn:
- Mau quá! 6, 7 năm trôi qua trong chớp mắt! tụi mình đều thành "Người lớn" hết rồi!
- Càng nhanh càng tốt, sao lại thở than!
Hạ Vi vừa nói vừa nhìn lại phía sau, bỗng ngạc nhiên:
- Ủa! Tố Tố! khóc nữa rồi!
Bị hỏi khá lớn, Lý Tố Tố kêu lên:
- Em đang vui đó chớ, nhưng không hiểu sao, khi ca bản Tạm biệt em khóc hồi nào không haỵ..
Hạ Vi nhăn mặt, le lưỡi định nói thêm, chợp thấy cô em út Lữ Tiểu Bình chạy tới, rối rít:
- Mau lên! Chị Cả đang chờ ở ký túc xá kìa!
Lý Tố Tố nắm chặt tay cô em út, rưng rưng:
- Tiểu Bình! chị em mình sắp xa nhaụ
Lữ Tiểu Bình đang có chuyện vui, chẳng quan tâm điều đó:
- Chị Cả kêu ngày mai tất cả đều đến nhà chỉ để dự kỷ niệm sinh nhật em!
Hạ Vi vọt miệng:
- Ờ! mai là sinh nhật Tiểu Bình mà quên mất, bậy ghê!
Lữ Tiểu Bình thích thú, vênh mặt
- Vậy mà chị Cả vẫn nhớ như thường
Khi đã tề tựu đông đủ, Chương Ngọc Phấn chúc mừng bốn cô em vừa thi đậu, đoạn nói
- Mai là sinh nhật Tiểu Bình, lại nhằm chủ nhật các em đến chị chơị Mỹ Hương, Ỹ Hoa, Thắng Nam, Lộc Hậu cũng sẽ đến, giờ thì chị về trường mấy em nhớ đến nghe
Hạ Vi cười
- Giáo sư mà cũng bỏ lớp đi vậy saỏ
- Chị nhờ người khác dạy mà
- Giáo sư còn kiếm được người dạy thế, chớ học trò đâu biết nhờ ai nghe giảng bài giùm, làm giáo sư coi bộ lợi hơn nhiều
Hạ Vi cố ý nói to như pha trò, nhưng cũng gần như nói thật:
- Lạy trời Phật, xin tạ ơn đã phù hộ cho tôi không còn làm học trò nữa
Không ai để ý đến câu nói nửa đùa nửa thật của Hạ Vi, chỉ có Tiểu Bình nghe thấy hoang mang hỏi Chương Ngọc Phấn
- Chị Cả, bộ chị bảy không học thêm nữa saỏ
- Phải theo lên đại học chớ
- Sao chỉ nói gì kỳ vậỷ
- Nó nói giỡn mà
Hạ Vi bỗng xem vào, nghiêm nghị.
- Em định không học đại học vì tự biết không có đủ khả năng ở bất cứ ngành nào, học thêm cũng không ích gì
Ngụy Thu Vân liếc Hạ Vi:
- Sao em thiếu tự ti dữ vậỷ
- Chị Sáu của em ơi! Đâu phải muốn tự ti là dễ! Nếu em được một phần sức học và phẩm hạnh của chị, một nữ sinh đậu tối ưu, thì chắc chắn em sẽ học Đại học liền, chớ đâu phải tự ti!
Hạ Vi nhấn mạnh hai chữ “tự ti” với vẻ chua chát mỉa maị Làm như không nghe rõ, Ngụy Thu Vân chân thành khuyên:
- Còn hơn tháng nữa mới thi vô Đại học, nếu gắng ôn bài thì lo gì. Phải chi lúc trước em đừng ham chơi thì...
Hạ Vi ngắt lời:
- Thì bây giờ đâu phải ân hận, phải không? Mà có ân hận cũng chẳng ích gì! Ngay bây giờ dù em có học ngày học đêm chẳng tới đâụ
Ngụy Thu Vân nổi giận:
- Coi bộ Hạ Vi không những chỉ tự ti mà còn tự hủy hoại mình nữạ
Chương Ngọc Phấn nắm tay Lữ Tiểu Bình đi trước, Tề Minh thấy Ngụy Thu Vân đấu khẩu với Hạ Vi vội đi mau tới, gọi giật ngược:
- Chi Cả, sao không khuyên Hạ Vi vài lờỉ
Hạ Vi ấm ức kêu to:
- Sao lai khuyên? Tôi có lỗi gì? Cứ việc chửi mắng tôi đi!
Lúc đó cả bọn ra tới đường, có xe trờ tới, Chương Ngọc Phấn vẫy xe, bảo các em:
- Chi tin Hạ Vi chỉ nói chơị Thôi chị về! Có gì thì mai chúng mình bàn tính

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(TRUYỆN QUỲNH DAO)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: September 14, 2002
This story has been read (Since September 14, 2002):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: [email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)