| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | CHUYỆN TÌNH ÉO LE |  
            | Tác giả: SịpE-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả, hãy gửi e-mail đến Cõi 
			Thiên Thai, Cõi Thiên Thai sẽ chuyển cho tác giả)
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11][Phần 
            12][Phần 
            13][Phần 
            14][Phần 
            15][Phần 
            16][Phần 
            17][Phần 
            18][Phần 
            19][Phần 
            20][Phần 
            21][Phần 
            22][Phần 
            23][Phần 
            24][Phần 
            25]
 |  
            | Phần 14 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Hai chị em ngồi đối diện nhau nơi bàn ăn trong bếp. Chị và 
					tôi sửa soạn cầm đũa. Đột nhiên chị hỏi tôi : Hè này em có 
					định về thăm và nghỉ với gia đình không ? Câu hỏi hết sức 
					bâng quơ mà khiến tôi bùi ngùi ngơ ngẩn. 
 Ngày tháng qua, chan hòa tình thương và lu bu chuyện ăn nằm 
					với chị, tôi nào có quan tâm đến thời gian. Hơn nữa với 
					quyết tâm học hành chăm chỉ để chị yên lòng, tôi đâu cần để 
					ý đến mùa nào với mùa nào. Nay nghe chị nhắc, tôi đâm no 
					ngang. Tôi ngập ngừng rời khỏi bàn ăn. Chị chưng hửng nhìn 
					tôi. Bữa ăn bỗng trở thành nhạt vị.
 
 Tôi ra ngồi ở ghế đôi gần đó. Đầu nặng trĩu, mặt âu sầu. Chị 
					cũng chẳng muốn ăn, ra ngồi cạnh tôi. Chiếc love seat trở 
					nên chật chội bất ngờ. Chẳng ai nói với ai lời nào. Đầu tôi 
					nặng như búa bổ. Tôi nhìn dại khờ khắp chốn.
 
 Chị lập lại câu hỏi sang một hướng khác : về với gia đình 
					đáng lẽ phải vui, chớ sao em lại buồn. Tôi ấm ức gắt lên : 
					nhưng tôi không muốn về. Tôi thích suốt đời ở lại đây. Hay 
					là bà cũng muốn đuổi tôi. Chị vội xua tay chống chế : không, 
					em đừng nghĩ sai ý chị. Nhưng làm sao chị em ta có thể giữ 
					nhau ở đây khi mà nhà trường nghỉ mấy tháng liền.
 
 Kể từ bữa đó, tôi lúc nào cũng xìu xìu ển ển. Tôi tránh mặt 
					chị, suốt ngày trốn trong phòng. Thậm chí tôi còn khóa trái 
					cửa lại để chị không vào được. Đến bữa ăn, chị gọi ra, tôi 
					cũng không ra. Chị đành để thức ăn ở bàn, chừng nào đói thì 
					tôi ra ăn.
 
 Tôi chẳng thiết thắp đèn khi tối đến. Cứ để phòng tối thui, 
					nhiều lúc đã nghĩ hay là trở thành ma. Tôi lắng đợi bao giờ 
					cảnh nhà im phăng phắc thì mới lò dò ra chộp lấy một đĩa gì 
					đó, rút ngay vào phòng ăn cho đỡ đói bụng. Tôi chẳng còn ý 
					muốn vào ngắm nghía chị. Tôi tập cho quen dần để mai ngày xa 
					chị thì đỡ bị vấn vương, mặc dù chịu nhịn mấy ngày cũng đã 
					thấy xôn xao.
 
 Nghiệt cái trường vẫn còn giờ học. Tôi cứ phải dậy thật sớm, 
					xách cái cặp dọt ngay để chị khỏi thấy. Về cũng chọn giờ nào 
					chị bận gì đó, tôi lấp ló thò đầu vào thăm dò rồi chạy tọt 
					vô chỗ ở của tôi. Ở nhà khổ việc nhà, vào trường thấy cảnh 
					chộn rộn lo của bạn bè, mới hay là mùa hè đã thấp thoáng đâu 
					đây.
 
 Một hôm, đi học về, thấy có mảnh giấy nhét dưới kẹt cửa 
					phòng, tôi vội rút ra xem. Đó là thư của bố tôi báo là mùa 
					hè tôi chưa thể về với gia đình vì việc bắt lính vẫn ồn ào 
					lắm. Cùng với thư bố là mấy chữ của ông ấy ghì thêm cũng dặn 
					tôi cứ bình thản ở lại giúp chị. Ông bảo ông tin ở tôi, có 
					bóng trai tráng trong nhà thì bọn gian không dám bén mảng.
 
 Tôi vui hét inh lên. Tôi nhảy chân sáo tìm chị. Chị hốt 
					hoảng tưởng là có chuyện gì. Tôi đưa thư cho chị xem. Chị 
					lặng đi, nhưng trong đôi mắt có giọt lệ lăn xuống. Tôi nấc 
					lên và ôm choàng lấy chị. Chị vừa cho bé bú xong, áo xống 
					còn vạt trong vạt ngoài. Mấy hôm nay thấy tôi giả lơ nên chị 
					cũng không dám suồng sã nữa.
 
 Tôi vạch áo chị ra rúc vào ngực mà khóc hu hu. Chị vội buông 
					bé xuống, ôm lấy tôi, cả hai chị em cùng nấc rung cả người. 
					Tôi vùi đầu vào người chị liên tiếp. Chị không cản, để cơn 
					tủi hờn của tôi rơi rụng hết đi. Tôi mồm năm miệng mười xin 
					chị tha lỗi. Chị chỉ kịp lắp bắp : không sao, rồi cũng khóc 
					thê thảm.
 
 Thiệt là lạ. Chưa biết làm sao để ở lại cùng nhau thì khóc 
					ồm ồm, vậy mà ở lại được rồi cũng khóc bù lu bù loa. Người 
					đời nói “ vui quá đến phải khóc “ là đúng quá. Tôi xục xạo 
					trong áo, mặt vùi vào khuôn ngực lỏng buông, tôi bị hơi 
					hương từ chị làm cho tối tăm mặt mũi.
 
 Hai cái vú bị tôi giụi vào lầy quầy làm tôi thấy ấm lại. Còn 
					chị thấy thằng em đang cơn háu đói nên vẫn để cho nó nghịch 
					ngợm cho vui. Tôi xoắn lấy hai vú, bụm đầy vào hai tay và 
					đưa mũi vào hun chùn chụt lên từng cái một. Tôi ấp mũi hun 
					và ấn cái vú cho bẹp dí trong vùng mặt tôi, rồi lại làm như 
					thế cho cái vú khác. Tôi không muốn bị mang tiếng đói xử vật 
					khinh, vật trọng, không đều.
 
 Chị thấy tôi tha thiết ôm ấp thì chị cũng bớt thổn thức đi. 
					Tuy nhiên, lâu lâu vẫn còn nghe chị thở dài hay nấc lên một 
					tiếng. Tôi nương nhẹ ngón tay mân mê vào vú chị, khều cho 
					hai cái núm nổi cộm lên. Tôi vê lâu lắm, các đầu vú cương 
					lên lại mềm xuống. Các ngón tay tôi như giãn ra vì sớ thịt 
					mềm mại của ngực chị. Tôi măn rồi tôi bóp, ngây ngô nhìn 
					từng quầng vú ọp ẹp đàn hồi trong tay mình.
 
 Vun thịt ở vú thay đổi hình dạng theo sự vò nắn của bàn tay 
					tôi. Tôi thích thú vì những hình dáng đổi thay liên tục đó. 
					Tôi mằn mò, bóp đã đời thì kê miệng vào mà ngoạm một vú 
					trong miệng. Tôi nhắp môi mấy cái cốt để núm vú giãn ra 
					trong miệng lưỡi tôi và bắt đầu ngậm chặt lấy mà nhay.
 
 Sữa tràn tia ra, những sợi mát vờn quanh đốc họng khiến tôi 
					thấy hết lẻ loi bên chị nữa rồi. Trong khi tôi bú mút một 
					bên vú thì một tay tôi vẫn bợ dưới lườn ngực và tay kia thì 
					xoăn vê cái núm và khắp quầng vú kế bên. Tôi bú, tôi măn, 
					tôi vò, tôi nút, những gợn lăn tăn dập dồn trên người chị. 
					Đôi lúc chị phải rướn người hay vươn ngực ra cho đỡ rấm rứt.
 
 Tôi bú lâu quá, gỡ bù mấy hôm vắng không ngậm được vú chị 
					trong mồm. Chị thấy tôi bú đến quên cả đổi bên, nên chị nhỏ 
					nhẹ nhắc tôi. Chị giảng phải đổi bên chớ không vú trở thành 
					bên lớn, bên nhỏ và trệ sệ không đều. Tôi ngoan ngoãn nghe 
					theo. Tôi đổi qua bú cái vú còn nguyên và lại mò măn cái vú 
					vừa nhả. Chị tựa như bà mẹ ngồi vui nhìn thằng con đang nhay 
					rứt vú để bú. Lòng mẹ bao la của chị làm cho các bầu vú căng 
					lên và sữa trào ra rất nhiều. Tôi phải hấp tấp táp chớ không 
					chắc là bị sặc.
 
 Chị vẫn ngồi ở mép giường. Chị cho tôi gối đầu trên bắp vế. 
					Đầu tôi lúc lắc giựt núm vú nên xục xịch không yên. Mớ tóc 
					bờm xờm của tôi châm chích vào đùi chị như những mũi kim 
					nhoi nhói. Có lúc chị bị hầm hơi hay nhột nên chị phải điều 
					chỉnh đầu tôi và đồng thời lơi giò ra một chút.
 
 Tôi say sưa bú và bóp hai vú chị. Càng bóp thì càng cảm thấy 
					bàn tay êm vì vun thịt mềm của cặp vú chị. Hai quầng vú cứ 
					bị ngón tay tôi kéo đằn ra, những hạt sữa nổi lăn tăn mỗi 
					khi chị bị tôi kích thích. Khi đó dù tôi đang bú cũng tạm 
					dừng lại và cả hai tay bóp nhão cặp vú ra mà nhay hoặc bằng 
					miệng, hoặc bằng ngón tay.
 
 Tôi bú đến chị mỏi vì phải ngồi lâu. Tôi nhận ra điều này 
					khi thấy chị khom người xuống. Chị thấy thằng em giận dỗi 
					mấy hôm nên thèm vú chị mà không nỡ xô đuổi. Tôi biết ý nên 
					còn ngậm vú mà tìm cách ngồi lên. Tôi lấy tay ra dấu chị nằm 
					xuống nghỉ cho khỏe. Chị ngả lưng ra giường, lẳng nhẳng với 
					con chó con đang bám nơi vú. Tôi cũng nương quay người để 
					chiếc vú không bị rơi ra mà vẫn thuận cho chị không bị cấn 
					cái.
 
 Chị nằm ra rồi mới thấy cặp vú chị đẫy đà vun cao đến thế. 
					Dù thằng cún và tôi đã nhằn đến sữa muốn cạn mà hai vú vẫn 
					tròn đầy. Chúng lồ lộ ra trên vùng ngực chị như hai kim tự 
					tháp Ai Cập, nơi thờ phượng nữ thần tình yêu đẹp nhất trên 
					đời. Chả trách chị có sự lôi cuốn thâm trầm làm cho đứa trẻ 
					mới lớn như tôi phải ngơ ngẩn, ngẩn ngơ.
 
 Nằm vị trí phía dưới nhìn lên đôi bầu vú chị đã thấy chúng 
					chiếm một nét nghệ thuật tuyệt vời. Nay chị nằm ngửa ra, hai 
					trái vú chị to mà lại bèn bẹt trải dàn tựa hai mâm xôi đơm 
					đầy, tôi nghĩ hai bàn tay tôi có mở ra cũng không thu gọn 
					chúng đủ. Cho nên dù có bóp thì cũng chỉ một nạm vú nằm 
					trong lòng bàn tay, còn mớ thịt không nắm được vẫn tròn loe 
					ra nhúng nhính như cục bột.
 
 Bây giờ chị nằm thì tôi dễ dàng ngậm vú mà bú và tay thì 
					thảnh thơi bay lượn mằn mò xoăn xoe khắp quầng lẫn núm vú, 
					sướng biết bao. Chị nằm yên tựa con heo mẹ mặc cho heo con 
					vọc vò sao cũng chịu. Tôi bú và măn vú mà cái đầu thì lắc 
					giựt không yên. Tôi kéo dài cái núm đang bú ra và táp táp 
					giựt cho nó giãn thoằng ngoẵng.
 
 Chị mệt mỏi quá đi rồi, lại bị thằng em mất dạy cứ nhào nhào 
					nhay bóp. Hai chưn chị có vẻ tê tê, chốc chốc đầu ngón chưn 
					lại gồng lên cho đỡ nhức. Tôi bú nhưng liếc xuống thấy vậy 
					lại thương tội cho chị. Tôi bỏ bớt một bàn tay ra tìm xoa 
					bắp vế chị từ từ. Chất sa tanh mềm mại làm tôi so sánh như 
					đang rờ xoa trên chính thịt da chị. Thế là tôi xoa xoa từ 
					gần đến xa, cho tới không còn với xa hơn nữa mới thôi. Rồi 
					từ vị trí giới hạn đó, cứ xê dịch bàn tay mà xoa bóp lên 
					xuống.
 
 Đôi khi bàn tay tôi kéo căng quần chị quá khiến sa tanh dán 
					sát cặp đùi chị. Chao ôi, khoảng lồn chị vun cao không thua 
					gì cặp vú. Nằm liếc nghiêng, tôi thấy nó đội lên một cục 
					tròn vo, gió thổi bay làm chất vải vờn qua vờn lại coi lan 
					man nực dữ.
 
 Tôi vẫn ngậm vú chị dù sữa đã bớt rịn ra và bụng tôi cũng đã 
					đầy. Nhưng sao nhả nó thì thấy uổng quá. Miệng thì đầy thịt 
					mềm, lại thấy giữa háng cứ phất phơ như mời gọi. Vậy là bàn 
					tay tôi không nín được nữa. Tôi thọc luôn vô lưng quần thì 
					chạm phải cái cạp quần ni lông bên trong.
 
 Tôi mò nắn xem, ngạc nhiên bữa nay chị bận thứ quần lót gì 
					lạ quá. Bàn tay tôi nắn nắn thì thấy chỉ một mảnh vải nho 
					nhỏ hình tam giác, viền dầy quanh cái mép quần. Đưa tay lòn 
					ra sau thì hai mông chị trống trơn. Kiếm một chút mới thấy 
					một sợi dây mảnh kẹt nơi kẽ đít. Tôi mân mê cái sợi dây đó 
					và thích thú khi kẹp nó vào sát giữa hai mông chị mà giựt.
 
 Chắc là chị bị mấy cái mép quần phía trước cấn vô bắp vế và 
					sợi dây phía sau quá mảnh nên cọ vào lồn khiến chị bị nhột. 
					Cái mông chị sàng sàng dưới sức giựt của tôi. Tôi càng tăng 
					số lần giựt nhiều hơn nữa. Lần này tôi cố giựt hổng sợi dây 
					lên cao cho đáy lồn chị cứa sát vào. Chị ngoáy mông nhiều 
					thêm và nhổm nhổm như hòa nhịp. Tôi tiếp tục giựt như muốn 
					dở hổng chị lên, lủng lẳng như đang cân một miếng thịt. Chị 
					thót người giống bị cấn lồn vào cục gu của yên ngựa.
 
 Tôi bỏ nốt cái tay đang bóp dưới lườn vú, thọc vô phụ để 
					nghịch chỗ quần lót bên trong. Một tay tôi vẫn ghịt sợi dây 
					phía sau cho căng cứng, còn bàn tay kia thì tôi luồn dưới 
					cái tam giác phía trước để xoa lồn chị. Tôi xoa, tôi ghịt, 
					cả hai nhịp nhàng. Miệng thì bú vú, tay nghịch cái lồn, chị 
					cuống cuồng vì bị vọc phá. Tôi banh mu lồn ra, đằn ngón tay 
					day trong cái lỗ, còn sợi dây thì thít vào cho cọ dưới đáy 
					lồn, hai tay mò rối rít làm cho chị hít hà lung tung.
 
 Khí lồn chị đã bắt đầu rịn, chảy ướt tay tôi. Tôi cho ngón 
					giữa vào lỗ lồn thọt ngoáy cồn cào. Chị xoay vòng vòng cái 
					háng cho lồn ngậm nguyên ngón tay mà đảo lắc. Cái lồn như mớ 
					bột sôi đang theo chiều cái máy đánh nhuyễn ra. Chị thở hừng 
					hực, mắt trợn sáng và hai chưn giãy đùng đùng. Tôi gác chưn 
					đè chị lại và móc thêm một ngón tay nữa vô ngoáy tít lồn chị 
					đảo điên. Chị đưa tay bụm gần háng nhưng đã quá không sao 
					lòn vô bụm nổi.
 
 Tôi thấy chị nứng sướng nên càng tăng gia tốc cho hai ngón 
					tay ngoáy triền miên. Cái lồn nhũn ra, lộp xộp vì nước khí 
					lẫn những cú moi móc đến gan ruột gì cũng muốn lộn tùng phèo. 
					Nước mắt chị đổ ra, chị sụt sùi như bị nghẹt mũi. Tôi gồng 
					mấy ngón tay lên vét trong lồn nữa. Chị chỉ còn nước kêu:ôi…ôi…chết…sướng. 
					Chị cố bụm cái lồn mà bị vướng quần trong, quần ngoài, lại 
					bị giò tôi gác đè nên hai tay khào khào không sao với tới 
					nổi.
 
 Biết lồn chị sướng, nứng, tôi còn tăng độ ngoáy cào và nói 
					lớn cho chị nghe : để em làm cho chị sướng ngất ngây luôn, 
					đừng cản. Tôi nhả vú chị ra, ngồi hẳn lên, dùng hai giò quặp 
					lấy mình chị nhốt chặt lại và hai bàn tay cứ quậy vọc cái 
					lồn và vò bóp nơi mông. Chị ển lên rồi lại ngả đùng xuống, 
					rồi lại ển lên, không khác gì con lật đật hay khúc cao su bị 
					đằn và bung lên khi được thả.
 
 Chị hết còn mắc cỡ, cơn nứng làm cho chị ngoáy cái lồn quanh 
					mấy ngón tay tôi. Vừa ngoáy, chị vưa ển giò lên nắc phụ. Lồn 
					chị vỗ bạch bạch vô lòng bàn tay tôi khiến ngón tay tôi lọt 
					vào sâu hơn mà cả bàn tay tôi cũng bụm kín cửa lồn chị mà 
					day cho ngắc ngư rã hết giò.
 
 Chị lại tiến thêm một bước bằng cách la lên chói lói : ối…ối…nứng 
					lồn quá. Đụ…đụ…làm ơn đụ chị đi. Chị muốn rụng lồn ra rồi. 
					Chị nói mà nước mắt tèm lem. Tôi muốn tha mà chẳng tha được, 
					thấy lồn chị tầy quầy tôi muốn một lần đụ chị bằng tay cho 
					chị rụng rời.
 
 Tôi rút bớt bàn tay xoa mông chị ra và đưa lên bóp vú. Tay 
					kia tôi cứ bụm và móc khắp lồn chị bên trong. Chị banh hai 
					chưn ra mà nắc, mà ển, mà hích, mà ngoáy. Khí lồn ướt nhẹp 
					cái quần. Tôi nắm cái đầu vú bóp và se, tay móc lồn cào lên 
					cào xuống cho tới khi chị ngúc ngúc thở ra và ngã nhào xuống. 
					Tôi còn vọc lồn một hồi nữa mới thôi.
 
 Tôi để chị nằm đó, rút tay ra. Bàn tay khí lồn chảy đeo dài. 
					Tôi chùi vô quần chị và nhẹ cởi cả hai quần ra. Lồn chị nhầy 
					nhụa khí, dính đầy từ lông, mu đến chèn nhẹt cả nơi bắp vế. 
					Tôi dùng tay vét khí lồn chị, lau vào quần. Rồi tồi kéo chưn 
					chị ra, nhìn say sưa vào cái lồn mệt nhoài đang bặp bặp thở.
 
 Tôi nuốt một cục nước miếng. Lồn chị đẹp quá. Không nhịn 
					được, tôi ập mặt vào liếm mớ khí lồn chị còn vương vãi đầy. 
					Tôi le lưỡi liếm chỗ nào thì chỗ lồn đó giựt giựt. Tôi thò 
					ngón tay banh hai mu lồn ra rồi liếm lau trong miếng thịt đỏ 
					dạng đít ong. Tôi liếm lau nhè nhẹ lên cái lỗ đái, ai dè khí 
					lồn lại rịn ra nữa. Tôi móc lưỡi vét quanh hai mu, lau hết 
					cái lỗ, liếm láp hột le, chị thì nằm một đống mà các thớ 
					thịt ở lồn thì cứ nhúc nhích khi lưỡi tôi chạm liếm vào.
 
 Đó là lần đầu tôi nhận biết người đàn bà nứng lồn mãnh liệt 
					tới như vậy.
 (Hết 
					Phần 14 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 15) |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: November 1, 
			2006This story has been read (Since November 1, 2006):
 
  |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |  |