| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | CHUYỆN TÌNH ÉO LE |  
            | Tác giả: SịpE-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả, hãy gửi e-mail đến Cõi 
			Thiên Thai, Cõi Thiên Thai sẽ chuyển cho tác giả)
 Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi 
            truyện
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10][Phần 
            11][Phần 
            12][Phần 
            13][Phần 
            14][Phần 
            15][Phần 
            16][Phần 
            17][Phần 
            18][Phần 
            19][Phần 
            20][Phần 
            21][Phần 
            22][Phần 
            23][Phần 
            24][Phần 
            25]
 |  
            | Phần 8 |  
            | 
             |  
            | 
              
              
                
                  | Không rõ có phải vì tôi hung hăng phá phách om sòm giữa đêm 
					khuya, làm cho hàng xóm mất lòng mất bề chăng, mà bao nhiêu 
					người ào kéo vào đè chặn tôi lại. Người giữ chặt tay, người 
					ôm cứng chân, người lăng xăng tìm dây trói tôi lại, bó rọ 
					như đòn bánh tét. Tôi nghe có tiếng nói : thằng này nó điên 
					rồi, phải cột đầu nó lại, không thì nó đập phá hư hại hết. 
					Tôi van xin, lạy lục chẳng ai chịu nghe cho. Một vài cụ già, 
					một vài cô gái thấy tội, cất tiếng xin hộ, nhưng giọng các 
					ông gạt phăng đi : nó vờ vĩnh để các bà, các chị động lòng, 
					thả nó ra là nó lại hung bạo ngay. 
 Tôi giận quá, đạp chưn vung tay để cố thoát, nhưng càng vẫy 
					vùng chừng nào thì các mối dây cột càng thít chặt lại. Tôi 
					nằm thở hồng hộc như con chó chờ người ta thọc huyết để nấu 
					rựa mận. Tôi thở dài não nùng, tự thương cho thân phận chó 
					má của mình.
 
 Đúng lúc đó thì tôi nghe có tiếng chân bước dồn dập xuống 
					thang. Một bóng người nào đó chạy vào phòng tôi và ôm chầm 
					lấy tôi và gỡ các dây cột trói ra. Tôi hân hoan được bà tiên 
					hiền từ đến kịp lúc giải thoát cho tôi. Bà tiên lay tôi dữ 
					dội gọi cho tôi tỉnh : thức đi em. Ôi, bà tiên dịu dàng quá, 
					đã cứu vớt tôi mà còn âu yếm gọi bằng em nữa. Tôi chới với 
					đưa tay bíu vào bà tiên, nép vào người bà để xin được che 
					chở. Bà tiên ôm chặt lấy tôi vuốt ve dặn tôi đừng sợ.
 
 Tôi rúc vào người bà, dấu mặt vào xiêm áo, lấm lét chỉ sợ bị 
					người lôi ra để hành hạ tiếp. Bà tiên trấn an tôi : em đừng 
					sợ, không ai làm gì được đâu, có chị đây, nhất định chị 
					không để em bị ăn hiếp. Ôi, ở cõi trần gian này sao lại có 
					một bà tiên lạ lùng như thế. Đã cưu mang tôi, lại còn nhận 
					tôi làm em nữa. Tôi có mơ ngủ chăng.
 
 Cho nên tôi nũng nịu đeo sát vào ngực bà. Mùi xiêm áo, mùi 
					da thịt ngất ngây làm tôi ngơ ngẩn. Tôi chui rúc vào giữa 
					khoảng ngực và bụng bà tiên. Sợi thắt lưng vuốt ve cánh tay 
					tôi đang đặt ở chỗ đó. Tôi hít sâu hơi hướm thơm nồng toát 
					ra từ thân thể nõn nường của bà. Tôi thấy bà tiên không có 
					vẻ ngăn cản. Tôi lấn dần bằng cách ướm bàn tay lên vạt áo 
					của bà. Tôi len tay tách tà áo ra, bên trong không còn xiêm 
					nào khác mà lồng lộng là đôi bầu vú để trần mọng ngọt.
 
 Tôi áp mặt vào hít lên đôi trái đào tươi mát. Bà tiên cũng 
					không mắng mỏ gì. Tôi bạo dạn vạch áo ra và rối rít hun hít 
					lên từng cái vú căng xinh. Hương thơm ngào ngạt khắp trời. 
					Tôi há ra ngậm từng cái vú bú nút say sưa. Nước cam lồ tuôn 
					ra xối mát cõi lòng khô rang hốt hoảng của tôi. Tôi ngậm và 
					vùng vằng cái miệng để chiếc vú nhàu nhèo với miệng môi tôi.
 
 Bà tiên âu yếm ôm lấy đầu tôi để tôi được vui mà không cấm 
					cản. Tôi bú còn thò tay ôm bóp lấy chiếc vú bên kia. Tôi vân 
					vê cái núm vú, tôi chặp hai tay kéo cặp vú gần vào nhau, lúc 
					bú, lúc giụi mặt vào chỗ trũng của hai bầu vú mà hít cho đã 
					thèm. Tôi còn mằn mò gỡ thắt lưng của bà tiên, tấm thân ngọc 
					ngà của bà sáng rực lên tựa ánh trăng vằng vặc. Tôi kê đầu 
					lên cặp đùi trần của bà mà khao khát bú thứ nước cam lồ, hai 
					tay cũng không quên vọc vò hai vú.
 
 Bà tiên thấy tôi bú mớm hăng hái quá nên hơi cúi người xuống 
					cho cái vú chạm hẳn vào miệng mồm tôi. Khi tay tôi xoa nắn 
					hai vú thì bà tiên cũng ưỡn ngực ra cho tôi bụm đầy trong 
					vốc bàn tay. Chả biết tôi bú bà có làm bà xúc động thế nào 
					đó mà bà vừa giữ cho tôi ngậm được vú chặt chịa, vừa trườn 
					người ra xoa trên bắp vế tôi.
 
 Bàn tay bà như con rắn vờn làm cho thịt da tôi nổi gai từng 
					chặp. Đôi tay tăng độ nhanh dần và làm bao gân cốt trên giò 
					tôi như giãn nở tột cùng. Khúc gân giữa đùi bị cấn, tôi cục 
					cựa không yên. Bà tiên dịu dàng cầm lấy thắt lưng quần mà 
					lôi tuột nó ra. Vừa làm, bà vừa ủi an tôi : em cởi ra cho 
					thoáng. Tôi bắt đầu thấy cứng ở cái vật vô duyên đó, sự kiện 
					làm cho tôi càng ngoạm bú mỗi cái vú thêm mạnh.
 
 Bà tiên lột được quần tôi rồi thì nắm lấy khúc gân trong 
					lòng tay vò vò một lúc. Hơi hướm của tay bà làm cho thằng em 
					tôi cứng vươn dài ra. Bà tiên xoay bàn tay dài theo cái tên 
					ngang bướng đó để vuốt ve cho nó sừng sỏ như dây cung căng 
					hết cỡ. Tôi không ngờ là của dư này lại dài đến vậy, nó tựa 
					một khúc cây sần sùi, nhưng không quá cứng để gây thương 
					tích cho ai khác.
 
 Bà tiên vần vọc nó một hồi thì đặt môi lên hun. Hun chưa 
					xong, bà lại lấy môi lẫn lưỡi liếm chà dài theo khúc gân 
					cứng. Tôi thấy một xúc cảm lạ chạy rần rần khắp người. Một 
					cách vô thức, tôi hơi nâng giò lên cho vật đó sát vào môi bà 
					tiên. Thấy tôi ngoan ngoãn, bà tiên nhẹ nhàng đẩy lớp da nơi 
					khúc gân cho thụt lên thụt xuống. Bất chợt, bà tiên cho luôn 
					vật đó vào miệng ngậm, vừa ngậm vừa thụt lớp da bao quanh 
					kêu sòng sọc trong mồm.
 
 Tôi có cảm tưởng như bị một đám rơm đốt đít nên cứ nhỏng 
					nhỏng người lên cho khúc gân thọc sát vào miệng bà tiên. Tôi 
					thấy cái lưỡi của bà xoay vò trên đầu chóp khúc gân, còn 
					chọt chọt vào cái khe mà ngoáy vung vít. Hai má bà cóp lại 
					mà nút khúc thịt vào sâu, chạm tới cuống họng. Nước miếng 
					trơn trợt làm cho lớp da bao quanh thụt ra thụt vào láng lẫy.
 
 Tôi không sao bày tỏ rõ ràng sự gì đang xảy ra trong tình 
					huống này. Khúc gân của tôi đã vươn ra tận cùng bề dài rồi 
					mà vẫn như còn muốn bung ra thêm. Một sự ray rứt, tưng tức 
					rần rần khắp dọc dài nó, khiến hai hòn dái giống bị ai bóp 
					nghẹt, đầu khấc thùi thụi vào hốc miệng, va vào răng, chạm 
					vào lưỡi, càng làm cho tôi muốn thốn thốn khắp nơi.
 
 Tôi còn đang lâng lâng thì bà tiên đỡ đầu tôi ra khỏi bắp vế, 
					đặt lại tôi nằm nửa người trên giường, nửa buông hai giò 
					xuống đất Bà tiên đứng dậy, nhoẻn cười với tôi, từ từ vén 
					cái áo cao lên để lộ bộ mông tròn trịa hẳn ra. Bà trút bỏ 
					cho áo rơi xuống, cả thân hình lồ lộ vú là vú, hông là hông, 
					lồn là lồn. Rồi cứ nhỏn nhoẻn cười như vậy, bà vọc và bú cặc 
					tôi cho cứng lại.
 
 Khi cặc tôi cứng thì bà nắm lấy nó chà miết vào mông, vào 
					khe đít bà. Trước chỉ cà ở phía sau, kế thì xoay người lại 
					giáp với hướng nằm của tôi và cà quẹt con cặc vào hai bẹn, 
					vào hai mu rồi bà ta leo ngồi dạng háng lên người tôi để con 
					cặc chui vào lọt tuốt trong lỗ lồn bà.
 
 Bà nhắp vài cái cho hai vật mút mát lẫn nhau, không còn bị 
					vướng víu gì nữa. Tôi thấy thằng em ngoan ngoãn chui tuốt 
					vào cái vòng ấm áp và bặp bặp thở phì phì trong đó. Bà tiên 
					ngồi chồm hổm trên khúc gân, đè hai bàn tay lên bụng tôi mà 
					lết. Hai cánh tay thu hẹp làm cho đôi vú căng phồng lên, khi 
					bà lết cả đôi vú nhủng nhỉnh quăng quật lên xuống như hai 
					vạt bột dẻo nhẹo vắt qua vắt lại.
 
 Tôi không chịu nổi nữa nên bắt đầu đâm cặc ngược lên cho cào 
					cấu trong cái lồn. Hai tay tôi chụp đôi vú bà mà bóp phùn 
					phùn, bóp điên dại, bóp mờ mắt ra. Tôi bóp và vặt hai cái 
					đầu vú đến lồi phồng cả hai núm, cộm cả các ngón tay mà vẫn 
					cứ muốn vặt, muốn bóp mãi.
 
 Có nhiều lúc, phần dưới háng tôi bị bà tiên kẹp nhún co thắt 
					quá nên cả người tôi rùng rùng chấn động, tôi phải xiết chặt 
					hai bàn tay bấu vào đôi vú, ngóc đầu lên bíu đeo lấy lưng bà 
					mà cố hết sức nắc ưỡn lên cật lực. Chính lúc đó, tôi phải 
					hít hà ngoạm ngay vào vú mà cắn, nhay mới thấy hạ được cơn 
					nứng kích.
 
 Bà tiên vẫn ngồi xoay mặt đối diện với tôi. Tôi thấy bà cũng 
					hả hê sung sướng không kém. Cặp vú bà cứ nhồi ùn ùn trong 
					tay tôi, khi tôi bú mút hoắc cắn nhay vào vú thì bà ưỡn ra 
					cho tôi véo được nhiều dúm thịt vào đầy lòng bàn tay mà bóp 
					cho chắc.
 
 Tôi hẩy người lên thì bà dạng chưn ra, tôi nắc đùng đùng thì 
					bà kẹp hai giò lại, múm phần háng bà cho khúc gân tôi không 
					còn một khe hở và bà cứ quậy vòng vòng vật kín của bà cho 
					nát toét cây gậy thịt dài bè của tôi ra. Tôi bị thúc bách 
					quá, nhiều phen phải bấu mấy ngón tay vào bả vai bà mà tăng 
					nhịp độ thúc khúc dùi lên, càng nhanh càng tốt, có bứt hơi 
					thở cũng chịu.
 
 Bà tiên thật khoan dung. Bà để tôi muốn vần cách nào cũng 
					chịu. Không một lời hối thúc, không một chút ngại ngần, 
					không một tia đắn đo, không một nét sợ hãi. Tôi đã hơi nhỉ 
					nhỉ khí vào trong người bà tựa cả hai vật bị trộn lẫn vào 
					nhau, nhớp nháp chất dính đặc mà bà cứ cù cưa chà lết con sò 
					miệt mài.
 
 Tôi mệt có bật ngửa nằm kềnh ra thì bà lại khom lưng bò dài 
					ra mà giúp tôi cứa nữa. Càng lúc tôi càng bị châng lâng như 
					lơ lửng giữa không trung, một cái đu nào đó đang thắt vào 
					khúc dồi gân của tôi để kéo vút nó lên chin tầng mây căng 
					thẳng. Tôi giữ lấy hông bà mà dập phành phành, rồi líu quíu 
					vò vào vú mà bóp điếng tay.
 
 Dạng thể tôi vô cùng xộc xệch. Tấm vải giường nhàu nhò lệch 
					lạc. Hai giò tôi quẫy đạp xê dịch dưới sàn. Tôi cố quay 
					người cho khúc gân tôi cào cạo khắp trong mình bà tiên. Có 
					như thế tôi mới chịu bứt ra khỏi sự căng thẳng đang đập đùng 
					đùng trong đầu óc. Tôi thúc lên mạnh bạo, bà tiên cũng đảo 
					lia như cô đồng. Hai cái vú dập dình tựa sóng biển đập vào 
					bờ, từng lượn từng lượn.
 
 Cuối cùng, tôi không còn giữ được nữa. Thời gian cố nín đã 
					làm cho mặt tôi đờ đãn, nghệt ra, nhăn nhúm, đúm dó, khó 
					coi. Tôi chồm lên bíu bóp lấy hai vú và thay miệng cắn vào 
					mỗi đầu vú một cái mà rứt thì đông thời sự sụp đổ cũng ngả 
					đùng ra đó. Từng luồng khí phụt ra như tia lửa, như đuôi bão 
					bắn tung tóe trong người bà tiên. Tôi sửng sốt nhận ra đang 
					phóng tinh trùng vào người bà. Tôi hốt hoảng định rút vội 
					khúc gân ra, nhưng bà tiên vẫn nhởn nhơ ngoáy tít con sò cho 
					cặc tôi nhả sạch sành sanh đám tinh trùng tích ứ.
 
 Tôi đã mệt nhoài mà bà tiên thì vẫn dập dình lết chà con sò 
					lên khúc thịt ngúc ngắc của tôi đang cố mửa tiệt mật xanh 
					mật vàng cho đến khi không còn gì để khạc ụa ra nữa. Tôi lăn 
					kềnh ra giường, những lóng xương như bị tháo lỏng, hai giò 
					mất cảm giác, tay liệt bại dở không lên, miệng mồm há ra khô 
					queo, mắt cứ nhíp lại muốn nhắm.
 
 Bà tiên còn quậy con sò thêm một lúc cho tới khi thấy khúc 
					gân tôi thun lại, còn không đến một nhúm thì bà tiên mới từ 
					từ nhớm rút con sò ra. Khí nhầy nhợt, phọp phẹp hai bên mép, 
					lểu nhểu nhỏ xuống từng dề. Bà tiên lấy tay bụm úm chỗ bể đó 
					để giữ không cho chất khí rơi rớt ra. Bà ta hít hà khen tôi 
					: em bắn mạnh quá. Tinh trùng em dập lung tung trong tử cung 
					làm chị điếng cả lồn. Tôi chưng hửng đến bây giờ mới nhận ra 
					chẳng phải bà tiên nào cả mà là chị vừa đụ tôi.
 
 Tôi bực bõ kêu lên : sao chị liều vậy, ông ấy có nhà mà chị 
					bò xuống đụ em, rủi ông ấy xuống bắt tại trận thì sao. Chị 
					bình tĩnh nói : tại thấy em giận lẫy khi chị cưỡi lên người 
					ông ấy, chị biết em thèm lắm. Chị biết hết nên phải vờ để 
					ông ấy không nghi. Em có thấy chị cố ý thả cái áo lòa xòa 
					lên người ông để ông ta không nhìn được em vì chị biết ông 
					ấy hư lắm, đụ là làm ầm ầm, lại rống như bò khi nối nứng. 
					Thế nào em cũng mò lên, nên chị phải thủ trước.
 
 Tôi lại chất vấn : còn chị cho em ói vào lồn chị lỡ chị mang 
					thai thì sao. Chị cười hềnh hệch ngạo mạn sự ngốc nhếch của 
					tôi : ông ấy đụ chị trước thì em đụ thêm lỡ có mang cứ đổ 
					riệt là của ổng, chết thằng tây nào đâu. Có vậy thì em mới 
					vui, hết còn than là đụ không toàn vẹn. Rồi chị hỏi lảng đi 
					: mà em khiếp gì la chói lói vậy.
 
 Tôi không trả lời mà hỏi về sự băn khoăn của mình : làm sao 
					chị dám bò xuống với em. Chị nhoẻn cười : cậu ngốc ơi là 
					ngốc, ổng làm một cái đã đứ đừ, chị lại chọc cho ổng mần 
					thêm phát nữa thì có gọi là liệng thảy sông cũng không ngóc 
					đầu dậy nổi. Chị tính rồi muốn cho em đụ thỏa thuê thì phải 
					phục cho ổng há mồm há mõm ra ngáo thì chị mới lặn tới em 
					chớ.
 
 Nói rồi, chị củng nhẹ lên đầu tôi mà mắng yêu : hèn gì vẫn 
					cứ là con nít. Chỉ được cái cặc dài và đụ thì hùm hùm hổ hổ 
					là chẳng ai bằng. Véo vú chị muốn chảy dài xuống khỏi rún, 
					chị đền em đó. Tôi khoái chí nhổm lên : đâu, muốn đền vào 
					đâu thì em đền cho. Chị nhứ cái vú tới, tôi táp một cái, chị 
					giựt né kịp và vơ lấy cái áo choàng vọt liền. Tôi nhìn theo 
					lẩm bẩm : ôi bà tiên hiền dịu của con.
 (Hết 
					Phần 8 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					9) |  |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: October 19, 
			2006This story has been read (Since October 19, 2006):
 
  |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readWeb site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: [email protected]
 |  |