Uyên ngồi cạnh giường bệnh thở dài nhìn Trinh đang nằm thiêm
thiếp, gương mặt gày gò xanh xao, cặp môi tái nhợt. Trinh
thở nhẹ khó nhọc, tuy đã không còn nguy hiểm đến tính mạng
nhưng Uyên biết Trinh rất mệt mỏi, yếu ớt, nhất là nỗi đau
không gì bù đắp về tinh thần vì đã không giữ được đứa con
trong bụng. Trông nàng giờ như một cái xác không hồn, càng
thấy thương Trinh bao nhiêu thì Uyên lại càng căm giận con
người mặt người dạ thú kia bấy nhiêu. Nàng biết Trinh bị xảy
thai vì hắn, thực ra ngay từ đầu cả nàng và trinh đều hết
lời van xin hắn nhẹ nhàng trong lúc làm tình với Trinh cũng
như hạn chế làm chuyện đó để giữ an toàn cho thai nhi. Ngay
bản thân Uyên mỗi lần hầu hạ hắn chuyên chăn gối cũng luôn
cố hết sức phục vụ hắn đến nơi đến chốn để san xẻ bớt gánh
nằng về chuyện đó với Trinh. Thế nhưng Dũng vẫn cứ làm theo
ý thích của hắn, chắc chắn lí do khiến Trinh bị mất đứa con
là bởi hàng đêm nàng vẫn phải mang cái bụng bầu mà làm tình
đủ kiểu với chồng. Càng nhìn cảnh trinh sống dở chết dở
mấy ngày nay trong bịnh viện mà Dũng chẳng thèm ló mắt tới
thăm nom là Uyên lại càng căm tức. Vốn dĩ nàng là người đàn
bà rất cam chịu. Từ nhỏ sống cảnh nghèo khó rồi phải nhắm
mắt bán mình cho ông Long, chồng chết lại phải đem thân phục
vụ đứa con riêng của chồng, chẳng đau đớn nhục nhã nào mà
nàng chưa phải trải qua. Thế nhưng nàng biết Trinh giờ còn
đau đớn gấp ngàn vạn lần nàng, Uyên đã có con nên nàng hiểu
với một người mẹ thì đứa con quan trọng biết chừng nào.
Trinh tự trách mình vì không giữ được con nhưng Uyên biết
lỗi đâu phải thuộc về Trinh mà thuộc về kẻ bạc tình kia. Vợ
xảy thai đẻ non tưởng chết mà hắn vẫn cứ nhẩn nhơ như xa lạ,
mấy ngày rồi chắc tranh thủ vợ nằm bịnh viện để ra ngoài
kiếm gái. Nhìn hàng nước mắt chảy dài trên gò má Trinh, đôi
mắt thất thần như dại đi, Uyên bất giác thốt lên : " Làm
thân đàn bà sao khổ sở đến mức vầy nè".
Thực ra nàng và trinh cũng mới chỉ kết thân gần đây, sau
những buổi tối trụy lạc cùng với Dũng, nhưng hình như giữa
nàng và Trinh có một sự đồng cảm vô hình khiến cả hai ngày
càng khăng khít với nhau. Chính những bí mật gối chăn tội
lỗi, chia sẻ cùng nhau những giây phút vừa đam mê dâm loạn
vừa đau đớn ê chề khiến cho Trinh và Uyên thân thiết với
nhau như chị em ruột thịt vậy. Uyên nhẩm tính trong đầu, mới
đó mà nàng và Uyên đã phải chịu cảnh làm tình tập thể với
Dũng hai tháng rồi, chỉ trừ những hôm Uyên bị kẹt chuyện đàn
bà hàng tháng còn lại không đêm nào cả hai thoát khỏi cảnh
bị Dũng lôi ra làm đồ chơi của hắn.
Tự dưng trong đầu Uyên chiếu lại toàn bộ những thước phim
cuộc đời của nàng trong suốt mấy năm qua, nhất là quãng thời
gian gần đâu kể từ cái chết của ông Long. Ổng mộ còn chưa
xanh cỏ mà thằng con mất dạy đã đè ngay nàng ra mà hiếp, rồi
lôi nàng cùng với cô vợ tội nghiệp lên giường chơi một thể.
Uyên nghĩ lại việc hắn đưa điều kiện nàng phải ngủ với hắn
nếu muốn hắn cấp tiền cho nàng để chữa bịnh cho con, nay đến
việc hắn địt Trinh quá sức khiến cho Trinh bị xảy thai. Tất
cả những nỗi niềm bức xúc bấy lâu dồn nén nay phát tiết ra
ngoài làm cho Uyên thấy giận sôi lên một nỗi căm thù. Nàng
quyết định làm một điều gì đó để chấm dứt tất cả mọi sự điên
loạn này, chấm dứt tất cả mọi tủi nhục mà Trinh và nàng đang
phải chịu. Mồ hôi tự dưng chảy dọc theo sống lưng nàng, Uyên
cảm thấy hơi sợ, nàng thấy run trước những gì mình sắp làm.
Có điều nghĩ đến những người xung quanh, con nàng, Trinh,
bản thân nàng, rồi vong hồn đã mất của ông Long, Uyên tự
thấy những việc đó không có gì trái với lương tâm của nàng.
Uyên nhờ mấy cô y tá bịnh viên chăm lo cẩn thận cho Trinh
rồi nàng mới trở về nhà. Uyên đắm mình trong bồn , tắm rửa
thiệt sạch sẽ, nàng ngồi rất lâu trước bàn trang điểm cho
đến lúc tự nàng cũng phải hài lòng về nhan sắc của mình.
Uyên muốn chuẩn bị kĩ càng mọi thứ, nhất là sắc đẹp, thân
thể đàn bà của nàng trước buổi tối đặc biệt ngày hôm nay.
*
* *
Dũng khật khưỡng đạp cửa bước vào, hắn không khỏi ngạc
nhiên khi thấy Uyên ngồi trên ghế bành nơi phòng khách như
chờ đợi hắn đã lâu giống một người vợ ngoan hiền đợi cửa chờ
chồng về vậy. Hắn há hốc mồm, chưa bao giờ hắn bắt gặp nàng
đẹp đến vậy, một vẻ đẹp đài các kiêu sa trong chiếc đầm dạ
hội bằng lụa đen ôm sát những đường cong tuyệt mĩ của Uyên.
trước giờ hắn rất thích Uyên, hắn biết nàng đẹp, cũng chả lạ
lẫm gì mọi ngóc ngách trên cơ thể của nàng nữa. Có điều
trong đầu Dũng đên nay vẫn luôn tâm niệm Uyên là một cô gái
quên mà ba hắn lôi từ xó xỉnh nào đó để phục vụ ổng. Làm
tình với Uyên, Dũng luôn thấy mình như đang địt một cô gái
đồng quê, hương đồng gió nội.
Mãi cho đến hôm nay hắn mới biết Uyên có vẻ đẹp rất quý tộc,
nàng như một bà hoàng trong con mắt hơi lờ đờ vì say rượu
của Dũng.
Hắn không tin được lại có một ngày mà Uyên tự nguyện thế
này, nàng bước đến đỡ hắn dìu hắn ngồi phịch xuống ghế.
- Hay lắm, hay lắm, bà mẹ kế yêu kiều của tôi - giọng hắn lè
nhè của một kẻ không còn tỉnh táo - Không ngờ má lại xinh
đẹp thế này, ăn đứt mấy đứa con gái thành phố đó nha, má làm
tôi nứng quá đi mất.
- Nứng thì cũng từ từ làm gì mà cứ như sắp giết người ta đến
nơi vầy. Hôm nay không có Trinh chỉ có mình tôi, tôi sẽ
chiều cậu hết mình. Tôi sẽ cho cậu thấy tôi đủ sức làm cho
cậu sung sướng mà không cần vợ cậu góp một tay đâu nha.-
Nàng nũng nịu giả bộ, như ghen hờn với Trinh về việc phải
cùng trinh chia sẻ cái đó của hắn thời gian qua.
- Được, đêm nay tôi sẽ là của riêng mình má được hông - hắn
toe toét hôn lên má nàng - Tôi hơi say, má cởi đồ ra cho tôi
đi, mình làm luôn ở đây được rồi.
- Vào buồng ngủ đi, tôi hơi ngại, với lại ở đây gió máy sợ
cậu say mà làm tình nhỡ ra thì....
- Sợ tôi bị mã phong hả, má yên tâm, tôi khoẻ như voi đó.
Làm luôn ở đây thôi chứ tôi say không lên nổi phòng ngủ trên
tầng đâu. Trừ phi má đủ sức dìu tôi lên...
Uyên nhìn tấm thân vạm vỡ của Dũng, sao nàng có thể dịu hắn
lên tầng nổi, ở đâu cũng vậy, đằng nào thì nàng cũng đã có
chủ đích của riêng mình rồi. Uyên tặc lưỡi, cúi xuống cởi
giày và vớ cho hắn
- Thôi được, vậy thì làm tình luôn đây cũng được, tuỳ ý anh
- Thế thế mới ngoan tôi mới yêu má chứ.
Uyên cởi khoá quần rồi kéo xuống, nàng giật mình thấy hắn
không có mặc quần trong, chỉ tuột cái quần ngoài là đã tồng
ngồng phơi bày cái bộ phận giống đực ra hết trơn
- Khi nãy mấy con nhỏ nó dấu quần sì của tôi, tôi tìm mãi
không thấy nên đành như vầy mà về đây đó.
- Anh cũng nên ít lui tới những chỗ đĩ điếm vậy thôi, ở nhà
đâu có thiếu thốn mà phải ra ngoài làm mấy chuyện đó cho
mang bịnh vào người - nàng ân cần vừa cởi áo sơ mi, vừa thỏ
thẻ với hắn
- Được rồi, tôi biết rồi. Má và Trinh cứ chăm sóc tôi tốt
vào rồi tôi sẽ chỉ ở nhà với hai người thôi được chưa. Mẹ
kiếp, mấy con nhỏ hôm nay vừa ngủ với tôi làm tôi chán muốn
chết luôn vậy đó.
- Anh đừng có xạo, đàn ông các anh ai chả thích lăng nhăng
chứ như tôi với Trinh anh thông tỏ hết đường đi lối về rồi,
còn thích thú chi nữa.
- Tôi nói thiệt mà, để tôi chứng minh cho má thấy.
Hắn đè xốc Uyên ra ghế bắt đầu làm những động tác quen
thuộc. Vẫn những thói quen cũ, hắn kéo cái váy dài của Uyên
tốc cao lên để lộ chiếc váy lót bên trong. Hấp tấp, thô bạo
và chẳng chút quan tâm đến cảm xúc của nàng, hắn đút cặc vào
lồn nàng bắt đầu làm tình mặc cho những tiếng kêu rít vì khô
cứng nơi cửa mình Uyên. Hắn nhăn nhở hì hục địt nàng, vừa
địt hắn vừa cởi nốt mấy thứ quần áo còn lại trên người hắn
và nàng. Cái váy của Uyên bó sát người khiến hắn không tài
nào cởi ra nên Dũng dồn hết vào vùng bụng của nàng, chỉ để
lộ ngực và háng, những nơi nhạy cảm trên cơ thể nàng còn lại
vẫn để nguyên cái váy trên người Uyên.
- Anh chờ tôi một chút đã, anh không thấy nó khô quá làm tôi
đau hay sao.
Uyên nhổm đít lên khỏi ghế, nhẹ nhàng hất con cặc của
Dũng ra khỏi lồn nàng. Uyên nhìn quanh tìm lọ dầu bôi trơn
mọi ngày nàng và Trinh vẫn dùng khi làm tình với Dũng nhưng
không thấy đâu, nàng đã chuẩn bị vì biết Dũng sẽ địt nàng
ngay ở dưới lầu này. Nhưng tìm mãi không thấy đâu, có lẽ
nàng đã bỏ quên đâu đó, dù đã cố tỏ ra bình tĩnh nhưng tim
nàng vẫn đập mạnh vì hồi hộp. Uyên cầm lấy con cặc nóng hổi
của Dũng ghé lên sát miệng, nàng lấy lưỡi lướt một vòng
quanh đầu khấc trước khi đút trọn vào miệng. Uyên nhè nước
miếng bôi lên dọc chiều dài cái vật ấy, tuy nước miếng không
có tác dụng được như dầu bôi trơn nhưng còn đỡ hơn là nàng
để nó khô khốc đút vào lồn làm nàng đau thốn.
- Má làm hay lắm, nhanh lên chút để tôi đút vào, tôi sắp
phọt ra mất vì cái trò của má đó.
Uyên ngửi thấy mùi ngai ngái bốc ra từ cái đó của Dũng,
nàng biết hắn vừa làm tình với mấy con đĩ xong, có lẽ hắn
không dùng bao cao su nên giờ thổi kèn cho hắn nàng có thể
thấy mùi lồn của mấy con đĩ hắn vừa chơi vẫn còn phảng phất.
Cái mùi chẳng lấy gì làm thơm tho đó cộng thêm với mùi khí
dính lại khiến Uyên cũng không thể nào bú hắn lâu hơn, nàng
nhè nó ra rồi nhìn Dũng hấp tấp đút vào lồn nàng. Hai bìu
dái hắn chảy dài nhăn nhúm, chắc khi nãy hắn xuất ra không
ít khí vào lồn mấy con đĩ nên giờ mới thảm hại vậy. Uyên
chăm chú nhìn khuôn mặt đờ đẫn của Dũng khi hắn đang địt
nàng, đây là lần đầu tiên nàng không nhắm tịt mắt mà ngược
lại, mở to mắt ra ngắm nhìn hắn trong lúc hắn đang chơi nàng
nồng nhiệt. Dù sao nàng cũng muốn chứng kiến cảnh gã chơi
nàng thì trông ra sao, Uyên biết đây là cơ hội cuối cùng để
nàng tò mò làm việc đó.
Ngay khi nàng nghe thấy tiễng rên rỉ của Dũng, hắn bấu
chặt ghì lấy nàng, hai đùi siết vào hai bên mạng sườn của
Uyên thì cũng là lúc nàng cảm thấy lồn mình nóng rực lên bởi
khí hắn xuất vào. Hắn xuất ít hơn mọi lần nhưng sự ghê tởm
của nàng khi phải đón nhận cái thứ đàn ông đó của hắn thì
không hề giảm đi theo số lượng tinh khí của hắn. Uyên nhìn
khuôn mặt dài ra vì sướng của Dũng, ném về hắn một nụ cười
khó hiểu trước khi với tay lấy con dao nhọn để dưới gầm ghế.
Nhanh, chuẩn xác không một chút ngại ngần hay do dự, nàng
cắm cả con dao vào ngực trái xuyên thủng tim của gã đàn ông
khốn nạn hành hạ cuộc đời của không biết bao người. nàng
thấy hắn rú lên như một con thú tử thương, quẫn đạp một vài
cái trước khi chết, máu tươi bắn ra tung toé khắp thân hình
trần truồng của nàng và hắn. Nàng quệt dòng máu trêm ặt,
trên vú rồi nhìn cái xác của Dũng, con dao vẫn cắm thẳng
trên ngực gã, máu loang lổ khắp nơi, khiến cho nàng và hắn
như đang trần truồng tắm trong máu. Đáng lẽ Uyên còn cắt
luôn cái của nợ của hắn nhưng nghĩ lại nàng cũng không muốn
là thế vì thực ra cái của nợ đó không có lỗi làm gì, nàng
cũng nhờ nó mà cũng nhận được không ít những thích thú bản
năng. Uyên cười như điên dại, thế là chấm hết mọi đau khổ.
Ngày mai nàng sẽ liên lạc với Duy ở Sài Gòn để tuỳ cậu ta
giải quyết những chuyên còn lại của cái gia đình này, còn
nàng sẽ ra đi, đến một nơi nào đó để nuôi con, và để quên
hết những gì đã xảy ra, mãi mãi.
Hết |