COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |
 |
Please click the banner to support Coi Thien Thai
! |
 |
GÁN NỢ |
Tác giả: SỊP
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi
truyện |
[Phần
1][Phần
2][Phần
3][Phần
4][Phần
5][Phần
6][Phần
7][Phần
8][Phần
9][Phần
10] |
Phần 10 |
 |
Phải mất 5 năm dài đằng đẵng, tôi mới được bà Ỉ giải phóng
cho món nợ mà má tôi mượn ở bả.
Ngày tôi dìa nhà bả, tôi chỉ là một đứa trai vừa lớn, tôi đã
phải phung phí tuổi thanh xuân của tôi để hầu hạ sự ham muốn
của bả đến tận cùng sức lực, trả nợ bả từ thân xác đến tinh
thần của tôi, làm cho tâm tư vốn hiền lành của tôi giờ trở
nên vẩn đục, hoen ố.
Vậy mà con mẻ vẫn còn khoe tá lả là đã giảm bớt cho tôi thời
gian trả nợ rút ngắn đi, chứ nếu cứ mụ áp dụng thẳng rẵng ra
thì phải thêm vài năm nữa mới đủ. Mồ cha mụ, tham chi mà
tham dữ, mụ còn muốn hốt hồn bọn trẻ mới lớn của tụi tôi tới
khi nào để thỏa mãn lòng dục của mụ đây.
Nói nào ngay, kể từ ngày thằng bạn lên phụ giúp với tôi phục
vụ con mẻ thì cả hai đứa tôi thay nhau chơi mụ hả hê, chứ
sức riêng mỗi đứa dù cho có khỏe tới đâu cũng lo về với đất
sớm.
Phía con mụ sẵn có tiền bổ hết thuốc này đến thuốc khác, nên
thân hình mụ luôn mập ú như con heo, vậy dù có chơi cho liễu
chán hoa chê, cho lăn lóc đá cho mê mẩn đời thì mụ cũng vẫn
có gan chịu được. Còn bọn tôi sức nào mong được mụ bỏ của ra
tẩm bổ nên với thời gian sức cứ yếu dần đi.
Có nhiều lúc trước cảnh tênh hênh của mụ, cu tôi điếc hẳn đi,
hổng còn nhúc nhích gì nữa, tôi đã e hay là tôi bị liệt
dương cũng nên. Còn mụ thì cho là tôi quen quá nên thành
công lực tăng lên gấp bội, dù mụ cố ngậm cu tôi mút lia,
liếm láp để kích thích mà nó cứ xìu xìu ển ển hổng cương. Mụ
phải kết hợp bóp, mằn, bú, vọc hồi lâu thiệt lâu nó mới sừng
sừng lên chút đỉnh.
Chỉ riêng thằng bạn tôi là còn hăng. Anh ta nhỏ thua tôi 2
tuổi, thời gian góp sức với tôi đụ mụ chưa nhiều, nên hắn cứ
thấy mụ là súng ống đã chĩa ra cứng ngắc. Tôi tha hồ để anh
bạn đụ mụ hả hê, trong khi tôi chỉ phụ vô vọc cho mụ nứng
lên thôi.
Nhiều khi tôi đã lo lo. Mửng này khi chia tay mụ rồi, liệu
vũ khí của tôi có còn bén nhậy để làm phận sự của người đàn
ông đối với phái nữ hay người vợ sau này của tôi nữa không.
Hay là khi đó tôi như con gà chết, khiến cho tương lai, hạnh
phúc lứa đôi của tôi chìm đắm miệt mài.
Tôi hổng dám đem tâm sự này thố lộ cùng ai mà chỉ che che
đậy đậy để một mình mình biết, riêng mình mình hay. Nếu rồi
đây tôi không còn khả năng cương cứng khi ôm ấp cô gái nào
nữa thì mối thù với mụ Ỉ tôi sẽ mang thiên thu trong lòng.
Mụ đã xóa đi cuộc sống bình thường của tôi và phá nát bao
giấc mơ tuổi trẻ. Bất cứ người trai nào khi hết còn cựa quậy
gì lúc gặp người gái mình thương thì còn nghĩa lý gì ở đời
này nữa.
Cho nên trước ngày ra đi, tôi vẫn ôm ấp mối hận đối với mụ.
Hở lúc nào mụ xểnh hai đứa tôi ra là tôi đặt bàn ngay kế
hoạch với thằng bạn tìm cách làm cho mụ phải đau đớn mới
chịu.
Thỉnh thoảng mụ cũng theo tôi về thăm bên má. Đó là dịp mụ
dẫn tôi đi xiết nợ ở đâu. Gặp má tôi, mụ lụng tụng hổng biết
kêu sao, nên lúng ba lúng búng như người ngậm hột thị. Tội
nghiệp, má tôi trái lại thấy bản mặt mụ là đã rét, còn sáng
suốt đâu để nhận ra vẻ lúng túng của tôi.
Chỉ bọn nhóc em tôi là khoái. Mụ đến lần nào cũng mua thứ
này thứ khác cho chúng, lại còn lì xì cho ít tiền nên tụi
nít khoái lia. Tôi thì nghinh ngang coi mụ như người tình,
nên đôi lúc xi nẹt mụ ngay trước mặt má. Má tôi hết hồn, sợ
mụ giận rồi hành hạ má con tôi.
Nhiều lần má phải khuyên tôi, tôi đâm sượng, hổng biết giải
thích sao cho má hiểu. Cuộc tình tréo ngoe này làm tôi cũng
muốn điên cái đầu luôn. Cho nên mỗi khi đằn mụ ra mà nghịch
ngợm, tôi đều gói ghém sự oán hận và hành động theo kiểu trả
thù mụ rất nhiều.
Bữa đó, tôi dặn dò thằng bạn trước rồi nên hai đứa hăm hở
thực hành luôn. Tôi dụ con mụ nghe theo chỉ dẫn của hai đứa
tôi để cả ba cùng hòa đồng sự khoái lạc. Gì chớ nói đến làm
cho cái lồn mụ sướng thì dù có hành xác mụ như thế nào mụ
cũng răm rắp nghe theo.
Tuy vậy, mụ cũng đẩy đưa cho có chiện : ờ thì hai trự chỉ
sao tui nghe dậy. Ai biết đàn ông con trai mấy cha lắm kiểu,
lắm trò. Nhưng tui nói trước là phải để tui thở được nghe,
đừng bắt tui xí lắc léo là hổng được đâu đó. Tụi tôi phải
trấn an mụ mới nghe.
Thú thật bây giờ tôi hết ham phí sức nữa rồi, nên tôi chọn
vai đầu trò để dẫn dắt thằng bạn làm việc. Tôi kéo mụ ngả
nằm dựa hẳn trên bụng tôi, rồi tôi dở hổng hai chưn mụ đưa
ngược lên phía tôi. Con mụ nằm như con heo bị trói rọ, cái
đít cong vòng, cái mông hổng lên khỏi mặt ván, cái lồn chình
ình một đống trước mặt thằng bạn tôi.
Một tay tôi giữ chặt hai chưn mụ, còn tay kia tôi bóp vú mụ
lia chia. Con mụ hẩy cái đầu qua lại, mục đích vọc cho con
cu tôi cứng lên để mụ chọt chọt cho đã. Thế nhưng con cu tôi
điếc câm, điếng ngắc.
Thằng bạn tôi đứng phía trước lấy tay mằn lồn mụ. Hắn dùng
ngón cái gẩy gẩy cái mép lồn mụ cho nứng lên, rồi lấy ngón
tay trỏ bên kia khượi vô hột le mụ. Chưa làm được mấy cái đã
thấy cái mông mụ ngoáy qua ngoáy lại. Thằng bạn ịn luôn ngón
tay trỏ giữ chặt lấy cái hột le mà day liên hồi. Cái lỗ đít
mụ cà nhổm cà nhổm coi tục tĩu hết mức.
Tôi nháy thằng bạn, nó hiểu ý nên một mặt cứ tiếp tục mằn
lồn con mụ, còn một mặt thì le lưỡi ra liếm thêm cho lồn mụ
nứng đã đời. Nước khí nhễu nhão ra thấy ớn, thằng bạn dùng
luôn mấy ngón tay đút vào lỗ lồn mụ mà khoắng. Con mụ vặn
người như lên cơn rét.
Càng lăn lộn thì cái lồn mụ càng bị mấy ngón tay cạ sát thêm
lên. Mụ đã quá nên vừa vùng vằng vừa khép hai đùi lại. Thằng
bạn càng ngoạy dữ, tay nó thọt tới thọt lui mau hơn, nước
đẫm cả tay hắn. Hắn phụ tôi banh chưn mụ ra rồi đưa mình vô
giữ cho mụ hổng kẹp chưn lại được.
Cứ thế, hắn khoáy cho con mụ khắp trong cái lồn. Vừa thọt,
hắn lại lấy một ngón tay chọt vô đít mụ. Mụ càng lồng lộn
lên. Thằng bạn tới luôn, nọ rọt rẹt làm cho mụ nửa khó chịu
mà nửa khoan khoái.
Ít lâu nay, mụ Ỉ lại bày đặt xin ở đâu dìa một con chó. Mụ
khoe là xiết nợ của một nhà thiếu tiền mụ. Con chó lớn tồng
ngồng, đứng cao gần tới lưng người. Mụ nuôi cho nó ăn toàn
thứ ngon nên mập ú. Con chó cũng quen cảnh tụi tôi sống
thiên nhiên với nhau, nên mỗi khi thấy tụi tôi chơi mụ Ỉ, nó
cứ rú lên như đòi hỏi.
Tụi tôi tập cho con chó biết liếm mỗi khi tụi tôi trét bơ
hay món gì ăn ở bất cứ chỗ nào đó. Nên cứ thấy tụi tôi đổ
chất gì ăn được là nó chồm chồm lên liếm ngay. Tôi đã nghĩ
sẽ có lần bắt nó liếm lồn mụ Ỉ cho nó đã. Còn cỡ lồn mụ bự
sư này thì chỉ có lưỡi chó dài mới làm cho lồn nứng của mụ
mới hả hê, chớ còn lưỡi tụi tôi ngắn thì cũng như gãi ngứa
cho mụ thôi.
Bữa nay, thấy mụ Ỉ lăn qua lăn lại chừng như chưa nhúc nhích
gì hết, nên một mặt tôi giữ rịt lấy hổng cho mụ thoát ra
được, còn thằng bạn vội chạy đi lấy hộp bơ trét khắp lồn mụ.
Con chó thấy hộp bơ là biết phận sự liền. Thằng bạn vừa trét
bơ xong là nó sáp vô liếm tới tấp, mụ Ỉ chưng hửng tưởng là
tụi tôi xùy chó cắn tét mu của mụ. Mụ la toáng loáng, nhưng
kế thấy con chó chỉ liếm thôi, mụ liền đưa hết người ra phía
trước để đón nhận lưỡi chó.
Con chó liếm sâu vô khắp chỗ, lách cái đầu nhọn và nhám vào
tận các ngách thịt đỏ lòm của cửa mình mụ, mụ xuất nước ồ ồ,
chảy đầy từ lồn xuống lỗ đít. Con chó có dịp liếm cùng hết.
Mụ Ỉ nhột, cố thun đít vô, nhưng tôi đã ghịt hai chưn, bắt
lồn mụ phải dỉnh ra, con chó càng ngoáy dữ tợn.
Mụ hết cơn nứng này tới cơn nứng khác, nực nội như bị nướng.
Thằng bạn tôi phải đuổi con chó đi và đút cu hắn vô nắc cho
mụ đỡ khổ. Tôi banh chưn mụ cao lên, cho lồn trợt tà la ra
và thằng bạn giữ hai giò mụ cứ thế mà nắc. Tôi đè mụ ra và
gục mặt xuống vừa bú, vừa cắn vô hai đầu vú mụ.
Mụ cà hích cà hác, lăn lộn, cố cho sút người khỏi cái giữ
ghịt của tôi, nhưng đời nào tôi để mụ thoát được. Mụ ngáp
ngáp như muốn hít không khí đầy phổi vậy mà mụ có chịu kêu
thằng bạn ngưng đâu. Mụ còn la biểu nó dập mạnh thêm lên,
thêm lên nữa.
Tội nghiệp, thằng bạn cố sức cho tới khi bắn tinh dịch tùm
lum thì khụm người xuống hết xí quách. Hắn thở hồng hộc để
cố lấy lại khí trời vừa vung phí và mềm người đi như muốn
ngả xuống sàn.
Khi tôi buông mụ Ỉ ra thì mụ cũng xuội lơ. Mụ cằn nhằn cho
có chiện : mấy cha hại tui mệt muốn chết. Mồ cha con chó, nó
làm tui có bao nhiêu nước trong lồn đều xuất hết ráo. Điệu
này là do tía (chỉ tôi) học ở đâu mà bày cho thằng kia hành
tui.
Tôi cười cầu tài để bả khỏi giận.
Và đó là lần cuối tôi tham dự vào việc làm cho bả sướng. Sau
đó thì bả để tôi trở dìa nhà. Tôi hổng ngờ bả bằng lòng cho
tôi đi sớm vậy. Ở với nhau mấy năm trời, dù trong lòng hổng
ưa, nhưng ngày chia tay tôi vẫn có một chút bùi ngùi trong
dạ.
Thằng bạn thấy tôi thoát cũi xổ lồng lo ra mặt. Nó chờ khi
còn hai đứa, nó than thở với tôi : anh đi rồi, em mới thấy
bà với con mẻ. Đây rồi đêm nào mẻ cũng bắt em chơi thì liệu
em có đáp nổi ý mẻ hôn.
Tôi phải khuyên can hắn cố nhẫn nhục để sớm cũng được mụ Ỉ
tha cho dìa. Và tôi cầu chúc hắn may mắn trong những ngày
còn lại.
Sau này có đôi lần tôi đi ngang qua, nhưng tôi không hề ghé
lại. Chỗ đó có vui gì mà ham, tôi cố tránh ra để khỏi khơi
trở lại trong tôi nỗi sầu hận cũ.
Cũng may, chỉ vài năm sau, tôi làm quen được với cô bạn cùng
đi làm phụ hồ cho tôi. Chúng tôi yêu nhau và hứa hẹn sẽ cưới
nhau thành chồng vợ suốt đời. Chiều nào sau khi mãn việc,
chúng tôi cũng đưa nhau dìa và trước khi chia tay tôi cũng
luồn tay vô bóp vú của cô ta.
Tưởng là tôi sẽ bị điếc cu luôn, nhưng cũng may là khi bàn
tay tôi vò vò cái vú của cô bé thì con cu tôi nhỏng lên
liền. Hóa ra tại khi được măn cái vú của người con gái nó
khác, nó tròn trịa và êm ái, dịu dàng hơn chớ hổng tầy quầy
như cái bánh tráng bự của mụ Ỉ chút nào.
Hết |
|
|
Xin các bạn vui lòng nhấn
chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |
 |
(VIETNAMESE
STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN) |
Join Cõi Thiên Thai's
Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who
live in Viet Nam) |
|
Last Update: April 18,
2006
This story has been read (Since April 18, 2006):
|
 |
This page is using Unicode
font - Please
download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: [email protected] |
|