| Tôi ôm vợ tôi một lần nữa
                  và vẫy tay hai đứa con gái để bước vào cổng
                  phi trường Los Angeles. Chuyến làm ăn này đối với
                  tôi và gia đình của tôi rất quan trọng. Vì chức
                  vụ của tôi khá cao trong công ty điện tử phần
                  mềm nên tôi mới lãnh trọng trách đi Nhật
                  chuyến này để ký hợp đồng với công ty Nhật
                  Bổn. Tôi xếp lại cái áo choàng,
                  đặt cái va-li vào ngăn ngay ngắn và ngồi vào
                  chỗ. Tôi ngồi im lìm để cố ru tôi vào giấc
                  ngủ. Chuyến đi này cũng phải mất gần cả tuần.
                  Thế là một tuần tôi sẽ không gặp mặt vợ
                  con tôi . Thiệt là buồn! Từ lúc cưới vợ tôi
                  đến nay , đây là lần đầu tiên tôi phải đi
                  công tác xa như thế này, ở tận bên nước
                  Nhật.
                  
                   Vợ của tôi rất lo lắng
                  cho tôi . Đêm hôm qua nàng thu xếp cho tôi từng
                  cái áo, cái quần, bàn chải đánh răng, thuốc
                  xịt nách và cả dầu thơm...Tôi đã ôm vợ tôi
                  thầm cảm ơn nàng đã chu đáo cho tôi từng miếng
                  ăn giấc ngủ mười mấy năm qua . Đối với tôi
                  nàng chẳng những là người vợ hiền mà còn
                  là người mẹ đảm đang. Hai đứa con gái của
                  tôi vì thế học hành càng lúc càng giỏi hơn.
                  Năm nay đứa lớn sẽ vào đại học y khoa, còn
                  đứa nhỏ thì cũng ngấp ngưỡng vào trường dược
                  sĩ . Tôi rất hãnh diện với gia đình của tôi
                  . Tôi đã thề với nàng rằng suốt đời này
                  sẽ trung thành và thương yêu nàng.
                  
                   Trước
                  khi đi ngủ nàng vận một chiếc áo ngủ mỏng mảnh
                  nhìn xuyên qua thân thể mà tôi thích nhất. Nàng
                  chỉ mặc nó mỗi khi sinh nhật của tôi hay kỷ niệm
                  ngày kết hôn của chúng tôi . Nhưng tối đó nàng
                  đã phá lệ và cố tình mặc chiếc áo ngủ đó
                  cho tôi nhìn ngắm nàng. Quả nhiên tôi đã không
                  kềm chế được sự háo hức khi ngắm nàng phơi
                  bày thân thể nửa ẩn nửa hiện. Tôi ôm nàng
                  để mơn trớn trên tấm lưng mịn màng. Mùi nước
                  hoa nàng xức bay thoang thoảng vào hai cánh mũi
                  làm cho tôi thêm rạo rực . Tôi bồng nàng lên giường
                  và áp sát lên ngực để đặt một nụ hôn
                  say đắm lên môi của nàng. Hai chúng tôi biết
                  rằng ngày mai này là tôi phải đi xa đến một
                  tuần. Chúng tôi sẽ nhớ nhung nhau lắm! Đêm nay
                  chúng tôi sẽ trao trọn cho nhau những sự nồng
                  nàn như cái đêm động phòng lần đầu tiên.
                  
                   Tôi trút bỏ lớp áo ngủ
                  mỏng dính trên người của nàng để hôn lên bờ
                  ngực nóng hừng hực . Bàn tay tôi lần mò trên
                  người của nàng đến những vùng nhạy cảm
                  quen thuộc .
                  
                   Tối nay nàng cố tình không
                  mặc quần lót để cho bàn tay tôi được tự
                  do tung tăng trên khóm thịt vun vun mềm mại . Thế
                  rồi chúng tôi ái ân với nhau thật mặn nồng
                  như hồi mới cưới . Chiếc áo ngủ mỏng dính
                  đã chùi hết những giọt nước tình lốm đốm
                  trên ngực của nàng. Tôi quỵ xuống ôm nàng
                  xiết cứ và ngủ vùi trong giấc điệp. Tôi chỉ
                  nhớ mang máng là nàng đã lấy chiếc áo ngủ
                  đắp hờ lên lưng của tôi cho ấm.
                  
                   oOo
                  
                   Chuyến bay đáp xuống phi
                  trường Tokyo khoảng 6 tiếng sau . Tôi được một
                  người Nhật trạc tuổi năm mươi ăn mặc sang
                  trọng tiếp rước rất nồng hậu . Qua lời đối
                  thoại trên phone tôi biết hắn ta tên là Teremoto
                  . Dáng dấp hắn trông dị hợm nhưng tư cách của
                  ông ta thì quả thật làmột ông triệu phú .
                  
                   Hắn ta chở tôi bằng xe
                  limo đi tham quan các chi nhánh của công ty của hắn.
                  Hắn còn đãi tôi ăn uống rất thịnh soạn và
                  sau cùng đưa tôi về khách sạn năm sao để nghỉ
                  ngơi . Trước khi chi tay hắn bắt tay tôi và bảo
                  rằng:- Tôi muốn hẹn với ông tối nay để ký hợp
                  đồng giữa hai đại công ty của chúng ta. Tôi
                  sẽ đưa ông tới một nơi này bảo đảm là ông
                  thích.
 - Cám ơn ông,  ông
                  Teremoto
 Tôi gật đầu chào hắn
                  ta và cũng tỏ vẻ đồng ý với ý kiến của
                  hắn ta . Khi bước vào phòng khách sạn thì tôi
                  lại lo lắng. Không biết tối nay tôi có làm tròn
                  bổn phận của công ty giao phó cho tôi không. Với
                  bất cứ giá nào thì tôi cũng phải bắt hắn
                  ta ký tên vào sổ hợp đồng.
                  
                   oOo
                  
                   Teremoto bước đi trước
                  mặt của tôi, băng ngang một con đường của một
                  toà nhà gạch cũ kỹ. Mùi nước đái khai ngấy,
                  còn mùi sú uế cộng thêm mùi mồ hồi thiệt
                  là nồng . Chúng tôi đi ngang qua một khu được
                  xây cất theo kiểu Á Đông. Chúng tôi bắt gặp
                  một người say rượu nằm vất vưỡng trên nền
                  gạch, hắn ta ói mữa tùm lum ở chung quanh và
                  khắp cả người . Bụi bặm dính đầy 
                  mình, quần áo rách bươm. Trông hắn ta có
                  vẽ bần cùng.
                  
                   Tôi
                  tiếp tục bước theo Teremoto . Đi tới một ngã tư, nơi
                  có những ánh đèn xanh đỏ lờ mờ và tiếng
                  nhạc rĩ rà phát ra . Lúc này tôi đã nhận rõ
                  ràng là chúng tôi đang ở đâu. Là khu lầu
                  xanh nổi tiếng ở thủ đô Tokyo .
                  
                   Teremoto quẹo qua ngã tư và
                  đưa một nụ cười với hàm rắng trắng xoá về
                  phía tôi như ám chỉ cho tôi biết là đây là nơi
                  hắn ta muốn dẫn tôi tới . Nước da vàng của
                  hắn ta ánh lên dưới làn mồ hôi và vóc dáng
                  nhỏ nhắn của hắn trông có vẻ càng nhỏ hơn
                  trong con hẽm đen tối này. 
                  
                   Tôi lần thần không biết
                  tính sau . Tôi không muốn đi nhưng đôi chân của
                  tôi vẫn níu lấy tôi mà bước đi theo hắn. 
                  Trong đầu óc tôi lờn vờn những câu hỏi
                  mâu thuẩn, "Trời ơi! mày có biết đây là đâu
                  không ? Đây là cái động điếm đó ! Người
                  ta đang đưa mày đi chơi bời đó ! Mày tính sau
                  ? Mày phải làm gì ? Có biết là vợ con của mày
                  đang nhớ nhung mày ở Cali không ? Mày không
                  định có lỗi với vợ của mày chứ ? Lương tâm
                  của mày đâu ? Lý trí của mày đâu ?".
                  
                   Cằm cái bản hợp đồng
                  trên tay tôi thấy nó như nặng nghìn cân. Nó cứ
                  như xúi dục tôi phải làm tròn bổn phận mà
                  công ty giao cho tôi .Xếp của tôi có nói là,
                  tôi nên làm bất điều gì để lấy lòng tin
                  ở người bạn này. Và tôi đã hứa với ông
                  ta rồi!
                  
                   Giờ đây đang bước chân
                  trên con đường nhỏ hẹp như bước vào con
                  đường tội lỗi. Tôi chẳng biết phải làm sao
                  cho phải lý .Ý nghĩ của tôi chợt bay đến với
                  vợ và hai đứa con gái của tôi, tôi đang thầm
                  hỏi là giờ này họ đang làm gì khi tôi "Ở
                  đây, khi bước chân vào một thế giới khác
                  hẳn, thế giới ăn chơi đàng điếm", tôi nghĩ
                  thầm. 
                  
                   Teremoto với giọng đặt sệt
                  của người Nhật lên tiến, "Sẵn sàng chưa ?". 
                  
                   Tôi hơi nhút nhát trả lời,
                  "Sẵn sàng!". 
                  
                   Chúng tôi đi thêm một đoạn
                  nữa và queọ vào một ngã tư . Bước ngang qua
                  một cái màn dầy và nặng được vẽ màu mè
                  hình một cô gái trần truồng đứng dưới ánh
                  mặt trời đỏ chói chang, một biểu tượng của
                  nước Nhật. Tôi để ý phía bên kia là một căn
                  phòng nhỏ, hình như  là phòng để quần áo. Ở đó có một người
                  đàn ông tóc búi cao thành lọn trong bộ y phục
                  sang trọng đang đứng với hai cô gái trẻ . Dọc
                  theo bức tường là những cái giá với hàng
                  tá giày ,va-li, và áo khoác . Người đàn ông
                  đó ra lệnh cho tôi cởi giày và áo choàng thể
                  thao ra, hắn ta đặt tất cả đồ đạc của tôi
                  lên trên cái giá và bảo tôi rằng : chúng sẽ
                  được bảo quản cho tới khi tôi trở lại . 
                  
                   Hai
                  cô gái trạc tuổi thiếu nữ đang mặc bộ đồ
                  truyền thống của người Nhật là Kimono và Obi vừa
                  thấy tôi và Teremoto thì họ đon đả chào đón
                  . Tôi cởi áo choàng đưa cho một trong hai cô gái
                  . Cô đó xếp cái áo choàng của tôi ngay ngắn
                  bằng một cử chỉ thật là nhuần nhuyển của một
                  người đã từng được huấn luyện kỹ càng.
                  Tôi lén liếc nhìn hai cô gái đó trong khi
                  họ đang thu xếp giày của tôi đặt lên giá. Tôi
                  thấy họ có khuôn mặt rất sắc, môi đỏ , mặt
                  trái xoan. Trông mỗi người mỗi vẻ mười phân
                  vẹn mười!
                  
                   Khi trút bỏ lớp áo bên
                  ngoài và giày ra . Chúng tôi được hướng dẫn
                  đi theo một con đường ngắn sạch sẽ khác . Con
                  đường đó dẫn chúng tôi đến trước một căn
                  phòng lớn sáng choang được trang hoàng với
                  kiểu truyền thống và hiện đại của người Nhật.
                  
                  
                   Cặp mắt của tôi đảo
                  khắp  nơi, cố
                  gắng thu thập hết các thứ đẹp đẻ vào trong
                  đầu để sau này kể lại cho bạn bè của tôi
                  nghe. Nhưng tôi chỉ nhìn được một lát thì
                  Teremoto kéo tôi đi tới một quán bar nằm trong
                  căn nhà lớn. Tôi ngồi xuống một cái ghế và
                  lập tức có một cô gái trẻ đứng ngay vai của
                  tôi và sổ một câu tiếng Nhật. Tôi chẳng hiểu
                  cô ta nói gì nhưng tôi đoán biết là cô ta muốn
                  hỏi tôi uống nước gì . 
                  Tôi đã gọi một ly rượu sake cho ấm bụng
                  và bớt sợ lúc bây giờ .
                  
                   Khi cô gái đó bỏ đi ,
                  thì cặp mắt của tôi quét ngang qua sân khấu lớn
                  để tìm một chỗ ngồi . Theo lời đề nghị của
                  Teremoto, chúng tôi chọn một chỗ gần sát với
                  sân khấu . Lúc đó tôi để ý thấy trên sân
                  khấu có bảy cô gái xinh đẹp trần truồng vây
                  tròn trong điệu múa uốn éo khêu gợi của người
                  Nhật . Một cô đứng trước mặt của tôi, đưa
                  bẹn của cô ta gần như không có một sợi lông
                  nào. Cô ta ưởn ẹo cặp mông tròn lẳng cách
                  mặt của tôi khoảng vài phân thôi . Tôi có
                  thể ngửi được cái mùi mồ hôi , mùi dầu
                  thơm nồng và cũng có lẻ là mùi con gái. Khi
                  đó tôi xoay qua Teremoto và thấy anh ta đang xoa bóp
                  một cô gái khác ở ngay bắp vế non và sờ dần
                  lên bẹn của cô ta . Ở bên kia là hai người
                  đàn ông Châu Á đang ngồi trên sân khấu  và mỗi người ôm một cô trong tay. 
                  
                   Thật chậm rãi tôi xoay người
                  lại sau lưng của tôi, và phát giác ở đó có
                  nhiều cái bàn được điêu khắc theo kiểu người
                  Nhật. Chạm trỗ thật tinh vi ! Tôi để ý khách
                  ở đây khoảng gần phân nữa là thương gia.
                  Bao quanh họ là các cô vũ nữ trần truồng mình
                  mẩy được thoa son trát phấn trắng hồng. Mùi nước
                  hoa của họ thơm lừng. Tôi để ý thấy tất cả
                  vũ nữ ở đây đều dùng chung một loại nước
                  hoa . Mùi hương xông lên mũi như kích thích dục
                  tình của các người ở đây. Kể cả tôi .
                  
                   Bên cái bàn kia là một
                  số khách người nước ngoài . Họ đang uống rượu
                  và cười giỡn . Bàn tay của họ nắn nót trên
                  thân thể của các cô .
                  
                   Trên trần nhà được
                  treo mấy cái lồng sắt . Trong mỗi lồng sắt có
                  hai cô gái trẻ đẹp khiêu vũ theo điệu nhạc tình
                  tang. Điệu vũ của họ rất gợi dục trong các tư
                  thế quấn quít hay uốn éo. Mặt cọ mặt, tay quàng
                  tay , chân kẹp chân ra vẻ tê mê lắm! 
                  
                   Bên
                  kia góc phòng, dưới ánh đèn lu lu là một người
                  đàn ông Châu Á với dương vật to lớn đang
                  đứng trong khi một cô con gái còn rất trẻ,
                  ở vào tuổi thiếu nữ, đang làm điều gì đó
                  . Tôi tò mò dương cặp mắt ra nhìn cho rõ thì mới
                  hay là cô ta đang nút dương vật của y . Dương
                  vật của y rõ ràng quá to cho cô gái trẻ đó,
                  nhưng bàn tay của y ấn cái đầu của cô ta vào
                  dương vật của y. Tiếng chem chép phát ra từ họ
                  tôi còn nghe rất rõ . Có
                  thêm sáu cái sân khấu nhỏ khác vòng quanh cái
                  sân khấu chánh. Ở đó các cặp nam nữ vũ công
                  chuyên nghiệp biểu diễn những màn cụp lạc trên
                  đó. Những thân thể trần truồng được vẽ và
                  trang điểm theo kiểu người Nhật : Các cô gái
                  thì thoa mặt trắng sát, môi đỏ như máu, mắt
                  lá liễu sắc bén, tóc bới cao bởi cây trâm
                  cài bằng ngọc. Những chàng trai thì mình xâm đủ
                  kiểu rồng bay phượng múa đang nhịp nhàng đưa
                  đẩy trên tấm thân ngà ngọc của các cô vũ
                  nữ . Những cái rên rĩ, nét nhăn và điệu bộ
                  không khỏi phản phất một nét nghệ thuật
                  được tập dợt tinh tấn. (Hết
                  Phần 1 ... Xin xem tiếp Phần
                  2) |