| Toàn từ nhà Thuận 
                  vừa về tới thì nghe mẹ chàng nói là có Mỹ vừa gọi lại tìm 
                  chàng. Toàn vội vã nhấc điện thoại gọi trở lại cho Mỹ. Từ đầu 
                  giây bên kia chàng nghe tiếng Mỹ nghẹn ngào:- Em muốn gặp anh có chút chuyện.
 Tuy Mỹ chưa nói, Toàn cũng đã doán biết là câu chuyện có liên 
                  quan đến chàng và Thuận. Nhưng Toàn cũng giả vờ hỏi:
 - Chuyện gì vậy Mỹ? Có gấp lắm không?
 - Chẳng gấp lắm. Nhưng nếu mình gặp nhau được càng sớm càng 
                  tất.
 Toàn ngập ngừng:
 - Để anh xem. . . Mà Mỹ thấy giờ nào thì tiện?
 - Nếu được thì tối nay. Khoảng tám giờ anh đến đón em. Mình đi 
                  uống nước rồi nói chuyện luôn.
 Toàn uể oải dáp:
 - Ờ Tám giờ anh đến nhé.
 Toàn vừa ngừng xe, chưa kịp tắt máy đã thấy Mỹ từ trong nhà mở 
                  cửa bước ra. Như thế có nghĩa là Mỹ dang chờ đợi Toàn đến từng 
                  giây từng phút.
 
 Chẳng cần hỏi Mỹ muốn di đâu. Toàn cứ sang số chạy thẳng ra 
                  dường. Trong bụng Toàn cũng chẳng muốn gặp Trung hay Hòa lúc 
                  nầy sẽ thêm ngại ngùng cho Toàn.
 
 Vừa lái xe, Toàn vừa quay sang hỏi Mỹ:
 - Em muốn đi đâu?
 Mỹ dáp nửa dùa nửa thật:
 - Muốn. . . đi tự vận.
 Toàn xanh mặt, nhưng chàng cũng làm bộ giả lã.
 - Trẻ đẹp như em mà tự vận thì chắc bọn đàn ông con trai phải 
                  tự sát tập thể để theo em đó.
 Mỹ nghiêm nét mặt:
 - Em nói thiệt đó. Đừng tưởng em giỡn.
 Toàn hiểu hết, nhưng giả giọng ngây thơ:
 
 - Có chuyện gì mà em nói nghe ghê quá vậy. Nói anh nghe với.
 Mỹ nhìn Toàn với ánh mắt trách móc:
 - Anh mà không hiểu chứ ai hiểu bây giờ.
 Toàn vẫn "cố tình không hiểu." Chàng nói:
 - Mỹ phải nói thì anh mới biết chứ. Tự nhiên không nói gì hết 
                  làm sao anh biết?
 Mỹ trả lời với giọng điệu chán đời:
 - Anh kiếm cái quán rưoru nào di. Em muốn vừa uống vừa nói 
                  chuyện với anh. . . lần chót.
 Toàn hoảng hất. Chàng lắp bắp:
 - Mỹ bình tĩnh lại đi. Có gì thì từ từ nói. Em đừng có suy 
                  nghĩ bậy bạ hõng nên.
 Mỹ cười buồn:
 - Nói đùa với anh chớ em đâu có dại gì tự tử. Em chỉ muốn nói 
                  chuyện với anh lần chót. Vì anh đã là người chồng sắp cưới của 
                  Thnận rồi. Em không có quyền làm phiền đến hai người nữa.
 
 Toàn bối rối, chẳng biết phải nói thế nào. Mỹ đã biết rồi thì 
                  chàng đỡ phải giải thích cho nàng hiểu. Nhưng trong lòng Toàn 
                  vẫn không khỏi ái ngại cho người bạn gái tốt bụng đã hết lòng 
                  yêu chàng.
 
 Toàn lái xe dến một quán rượu vắng vẻ. Hai người tìm một góc 
                  vắng, yên tĩnh. Mỹ bảo Toàn:
 - Em nói ra điều nầy và mong anh đừng nghĩ là em đặt vấn đề ơn 
                  nghĩa để ràng buộc anh.
 Toàn hoang mang:
 - Anh đâu dám nghĩ vậy. Mỹ là người bạn tốt của anh. Có gì thì 
                  em cứ nói.
 - Em dối xử với anh như thế nào thì anh cũng đã biết rồi. Em 
                  đã làm tất cả vì anh. Hôm nay, trước khi mất anh vĩnh viễn em 
                  muốn anh vì em một bữa có được không?
 - Trong khả năng của anh, những gì làm được cho em, anh hứa sẽ 
                  không bao giờ từ chối.
 Mỹ vui ra mặt. Nàng đưa cao ly rượu:
 - Cám ơn anh. vậy thì điều trước tiên, em muốn được say với 
                  anh hôm nay.
 
 Toàn bất đắc dĩ phải cụng ly với Mỹ dù trong lòng chàng chẳn.g 
                  muốn, phần vì Toàn không được khoẻ. Cả ngày hôm nay, Thuận dã 
                  bắt Toàn chơi hết ba phát rồi. Bây giờ quá mõi mệt, Toàn chỉ 
                  muốn được đặt lưng xuống ngủ một giấc mà thôi.
 
 Mỹ gọi rượu liên tục. Toàn muốn cản, nhưng Mỹ như đọc được ý 
                  nghĩ của chàng. Nàng nhắc nhở:
 - Anh đã hứa vì em hôm nay. Đừng nuốt lời. Cứ thoải mái với 
                  nhau lần chót. Ngày mai em xin trả anh về với người yêu của 
                  anh.
 
 Toàn cứng họng. Chàng dành phải uống tay đôi với Mỹ như hai 
                  người tri kỷ lâu ngày mới gặp lại. . .
 
 Khi những người hầu bàn lục tục xếp dọn bàn ghế thì Mỹ đã say 
                  mèm. Toàn dứng dậy trả tiền, xong nhìn đồng hồ thì đã hai giờ 
                  sáng. Chàng dìu Mỹ đứng dậy ra xe. Nhưng hai chân Mỹ không còn 
                  đứng nỗi nữa. Người nàng như một khối thịt mem nhũn trên tay 
                  chàng.
 
 Toàn đặt Mỹ ngồi ngay ngắn, xong vòng qua ngồi bên phía tay 
                  lái thì đã nghe giọng Mỹ lè nhè:
 - Anh tính chở em đi đâu đây?
 - Anh đưa em về nghỉ.
 Mỹ ngỏi thẳng dậy, giọng nói trở nên tĩnh táo:
 - Không. Em không muốn về nhà đâu. Em không muốn gặp mặt "bà 
                  Hòa" trong lúc nầy.
 
 Toàn chẳng biết tính sao. Thật tâm chàng cũng không muốn thấy 
                  Trung và Hòa dưa Mỹ di uống rượu
 say sưa như thế nầy. Làm sao họ thông cảm cho chàng được Chàng 
                  hỏi Mỹ:
 - Không về nhà em chớ về đâu?
 Về dâu cũng dược. .
 - Vậy thôi. . . về tạm nhà anh nghĩ nhé.
 Toàn nói câu nầy với sự thành thật ở lòng chàng. Toàn định dể 
                  Mỹ ngủ lại ở phòng chàng. Còn Toàn sẽ dến ngủ ở nhà bạn, hoặc 
                  nằm tạm ngoài phòng khách.
 Nhưng vừa nghe Toàn nói, Mỹ dã dẫy nẫy lên:
 - Không dược. Như vậy gia dình anh còn coi em ra gì nữa. Em 
                  không muốn ai coi thường em hết.
 Toàn hết dường giải quyết. Chàng than thở:
 - Về nhà em, em cũng hỏng chịu. Về nhà anh, em cũng hỏng chịu. 
                  Vậy anh phải làm sao đây?
 - Anh kiếm khách sạn nào đưa em đến. Còn anh về với Thuận đi. 
                  Em không cần.
 Bất dắc dĩ, Toàn phải đưa Mỹ đến một khách sạn gần đó. Sau khi 
                  nhận chìa khóa, Toàn lại phải bồng Mỹ trên tay đem lên phòng. 
                  Chàng dặt Mỹ nằm ngay ngắn trên giường.
 
 Mỹ uống rượu quá nhiều. Người nàng như không còn một chút sinh 
                  lực. Nhưng đầu óc nàng vẫn còn sáng suết lắm tuy rằng giọng 
                  nói có hơi lè nhè:
 - Cám ơn anh. Anh cứ để mặc em ở đây.
 Toàn nhìn Mỹ mà muốn rơi nước mắt. Chàng biết Mỹ vì quá yêu 
                  mình nên mới ra nông nỗi nầy. Chàng kéo mền dắp ngang người 
                  cho Mỹ rồi vỗ về nàng:
 - Em yên tâm ngủ đi. Anh sẽ ở đây để lo cho em chớ đâu nỡ bỏ 
                  em một mình giữa lúc nầy.
 Mỹ ngước mắt nhìn Toàn. Chợt nàng như quá xúc động, bật khóc 
                  nức nỡ.
 Toàn bối rối, ngồi xuống bên cạnh Mỹ an ủi nàng:
 - Anh không muốn làm cho em buồn đâu. Mỹ nên hiểu cho anh.
 Mỹ không nói gì cả. Nàng kéo tay cho Toàn nằm xuống bên cạnh 
                  vừa hôn Toàn vừa khóc tức tưỡi. Toàn cảm thấy áy náy. Chàng 
                  bảo Mỹ:
 - Em uống nhiều quá nên say rồi. Cứ ngủ đi rồi mai anh đưa em 
                  về.
 Mỹ nói như van xin Toàn:
 - Không. Anh dã hứa dành cho em hôm nay. Em muốn là. . . anh 
                  phải dến với em. . . lần dầu mà cũng là lần cuối.
 Toàn trợn tròn con mắt, với giọng hết hoảng:
 - Không được Mỹ. Đừng bắt anh phải làm điều tội lỗi đó.
 Mỹ đổ lì, bảo Toàn:
 - Sao lại là tội lỗi. Tại em muốn như vậy mà. Em không muốn 
                  anh từ chối:
 Toàn vẫn cương quyết:
 - Mỹ. . . không được dâu mà. Em đừng làm cho lương tâm anh 
                  phải cắn rứt.
 Mỹ khóc òa lên. Nàng trách móc:
 - Anh. . . ác với em lắm. Hay là anh chê em không bằng Thuận.
 
 Toàn ú ớ, chẳng biết phải trả lời sao. Chàng đành cúi xuống 
                  hôn lên trán Mỹ như hôn một người em gái nhỏ. Mỹ ôm ghịt chàng 
                  như sợ chàng sẽ tan ra thành khói, biến mất khỏi cuộc dời nàng. 
                  Mỹ nói khẽ vào tai Toàn:
 - Anh. . . chìu em đi. Một lần nầy thôi. Em muốn được làm vợ 
                  anh, dù chỉ là một đêm nay thôi. Vừa nói Mỹ vừa tự đưa tay mỡ 
                  từng hột nút áo trên ngực nàng…
 
 Đến lúc không còn một mãnh ' vải trên người. Mỹ dang rộng hai 
                  tay chờ đón. Toàn thẩn thờ nhìn tấm thân vệ nữ của người con 
                  gái trinh nguyên dang lồ lộ trong ánh dèn mờ ảo. Mỹ nằm oằn 
                  oại thủ dâm dưới cặp mắt ngẫn ngơ của Toàn đang nhìn nàng trợn 
                  mắt. Nàng nói:
 - Chơi em đi anh. . . Chơi vô lồn em đi anh.
 
 Đến giây phút này chl còn có thánh mới có thể vượt qua dược 
                  thôi, chàng không tài nào kềm hãm được nữa nên cúi xuống hôn 
                  lên cặp vú của Mỹ trong khi một tay chàng đưa xuống lần mở nút 
                  quần, rồi vội vả nắm kéo tuột nó khỏi ra ngoài.
 
                  Mỹ nhìn xuống phía dưới nàng vừa trông thấy con cặc của Toàn, 
                  nàng như là người mất hồn, hai mắt sáng rực lên, nàng dưa tay 
                  hấp tấp vói xuống nắm chặt lấy con eặc của Toàn sục lên sục 
                  xuống mấy cái rồi nhét bừa nhét ẩu thằng nhỏ dang cương cứng 
                  vào trong lồn mình, miệng vừa rên vừa nói:- Uzm. . . Uzm. . . Em nứng quá rồi. . . Chơi em liền đi anh 
                  Toàn. . . Phá trinh em đi.
 
 Chàng không ngờ là vấn đề sinh lý của Mỹ lại cao đến như vậy, 
                  Nàng dâm quá dộ. Mỹ càng hối thúc thì Toàn càng kéo dài. Thật 
                  sự, không phải Toàn không biết "nứng cặc" là gì. Nhưng mấy 
                  ngày nay, ngày nào chàng cũng đều cung ứng cho con Thuận từ 
                  hai cho tới ba quả. nên chàng cũng chẳng cần gấp lắm. Mỹ cố 
                  nhét cho con cặc vào bấy nhiêu thì Toàn gượng lại bấy nhiêu. 
                  Toàn nói với Mỹ:
 - Từ từ đi em. . . Anh hứa sẽ chơi cho em sướng ngất trọn đêm 
                  nay mà.
 
 Toàn cứ bổn cũ soạn lại, thêm thắt chút đỉnh cho cuộc tình 
                  thêm phần ướt át, Toàn cứ vờn Mỹ như mèo vờn chuột. Hết hôn vú 
                  tới liếm đít, hết nút hột le thì tới bú lồn. chàng làm dủ mọi 
                  cách, miễn sao cho Mỹ sướng. Mà nói đúng ra, giờ nầy Toàn làm 
                  cái gì thì Mỹ cũng sướng hết. Giống như người lần đầu tiên 
                  được ăn món ngon vật lạ mà lại biết trước là chỉ ăn được lần 
                  nầy thôi. Không có lần thứ hai, nên ráng mà tận hưởng cho xứng 
                  đáng.
 
 Chiếc lưỡi nham nhám của Toàn thè ra thụt vào nhanh như lưỡi 
                  rắn, cứ nhè mấy cái chỗ hiểm hóc nhất trên người Mỹ mà chọt 
                  vào làm cô trinh nữ cứ quýnh cả lên. Mỹ năn nỉ, van xin cho 
                  được mất trinh lẹ lẹ:
 - Anh ơi. Em nứng quá. . . Dút cặc vô đi anh … nhanh lên di 
                  anh. . . Em chờ hết nổi rồi.
 
 Toàn không trả lời được. Vì miệng chàng đang bận rộn chuyện bú 
                  liếm, lưỡi chàng le dài ra hết cỡ để vân vê lên cái hột le yêu 
                  quý của Mỹ. Hai dầu gối nàng cứ run lên bần bật như kẻ đang bị 
                  sốt rét rừng. Mỹ càng lúc càng nứng quá độ. Toàn bộ các tế bào 
                  trong cơ thể nàng như đồng loạt căng cứng hẳn lên. Hai mép lồn 
                  nở to hơn. Đồng thời dâm thủy cũng lan tràn ra làm cái miệng 
                  của Toàn bóng nhẩy lên như vừa mới ăn xong món cơm chiên Tiều 
                  Châu nhiều dầu mỡ.
 
 Mỹ uốn mình, vặn vẹo như con nít bị đạng kinh. Hai bàn tay Mỹ 
                  lúc thì cào cấu dưới nệm, lúc thì đưa lên nấm tóc mà giựt. 
                  Nàng oằn oại, rên siết trong sự khoái lạc cực kỳ mà lần dầu 
                  tiên trong đời nàng được hưởng.
 
 Chờ cho tới lúc Mỹ nứng diên, nứng cuồng. Nàng van xin ỉ ôi 
                  thì lúc đố Toàn mới thong thả cầm con cặc to như cái chày đâm 
                  tiêu của mình mà ấn vào lỗ lồn ướt đẫm của Mỹ. Tiếng rên siết 
                  của Mỹ càng lúc càn dữ dội hơn trong căn phòng tội lỗi:
 - Ối … ối . Anh Toàn. . . Anh chơi em sướng quá… Em sướng quá 
                  anh Toàn ơi.
 
 Xong kiểu nầy liền bày kiểu khác. Đã lỡ hứa chơi thì phải chơi 
                  cho xứng dáng. Bởi chỉ có một đêm nay thôi, vì hai người sẽ 
                  không còn có cơ hội để dược chơi nhau nữa. Mỹ không cho Toàn 
                  nghĩ ngơi. Nàng bắt Toàn phải chơi nàng thật nhiều kiểu nàng 
                  mới đã nư.
 Mỹ õng ẹo lên tiếng.
 - Chơi kiểu khác đi anh.
 - Vâng, anh sẽ làm cho em toại nguyện đây.
 
 Cuộc chiến kéo dài gây go cho đến trời mờ sáng, hai người mệt 
                  lã người và ngủ thiếp đi. Họ dể lại xung quanh giường mền, gối 
                  tung tứ phía, tấm "Grap" giường nhăn dùn bị dính nhiều vết máu 
                  hồng loan ra ở nhiều chổ khác nhau, chứng tỏ rằng lần ái ân 
                  vừa qua của Toàn và Mỹ thật là cuồng nhiệt.
 
 (Hết Phần 6 … Xin mời xem tiếp
                  Phần 7 dành cho 
                  Members ủng hộ Cõi Thiên Thai)
 |