| Năm 19 tuổi, nàng thi trượt vào đại học, 
					Quyên nghe theo lời các cô bạn bắt đầu thiết lập cuộc sống 
					giàu sang bằng con đường ngắn: làm vợ đại gia, núp bóng tùng 
					quân những người giàu có đương thời. Mà phải là đại gia có 
					tuổi để có nhiều cơ hội phân chia gia sản, hậu tự sau nầy. 
					Tú Quyên thường lui tới các quá ăn sang trọng dành cho đại 
					gia ở lứa tuổi “toan về già”, bóng hoàng hôn lấp ló và nàng 
					đóng vai cô bé ngây thơ, con nhà lành đúng mực. Vốn xinh đẹp, 
					quyến rũ, có lợi thế cô bé được nhiều người đàn ông tuổi 
					đáng cha, chú để mắt tới chỉ sau vài lần xuất hiện. Được 
					hàng tá tay giàu sự để mắt đua tình. Cuối cùng cô chọn một 
					đại gia chuyên về bất động sản, đã bước vào tuổi xế chiều 
					65. Quá si-mê nhan sắc của Quyên và cũng chán ngấy cuộc sống 
					nhàm chán bên cạnh bà vợ gia hơi luống tuổiø, vị đại gia nầy 
					làm đơn ly hôn chóng vánh và tổ chức một hôn lễ hoành-tráng 
					với cô bé xuân thì, tuổi đáng cháu ngoại mình. Bất chấp mọi 
					sự đe dọa của con gái ông chồng giàu sụ.  Quyên bước về làm chủ ngôi biệt thự cao ốc năm tầng tọa 
					lạc trên đường Võ văn Tần quận ba, khu vực có các tay giàu 
					có mua sắm nhiều nhất. Ven đường có nhiều cây me cổ thụ che 
					bóng mát rợp trời, giống cuộc đời cô sinh viên Tú Quyên đắc 
					thời sống ngất ngưỡng trong ngôi biệt thự, hằng ngày có 
					người hầu hạ,ï ăn uống săn sóc từng ly, từng tý, đưa đón 
					bằng xe hơi bóng loáng đi rong chơi. Nhưng trong cõi nhân sinh và trường đời, nó rất đa dạng, 
					phức tạp. Cô sinh viên Tú Quyên vừa rời trường học, bước 
					chân chập chững ngoài đời chưa kinh nghiệm lừa lọc nào biết 
					ngày mai mình sẽ ra sao, định hướng?!Ông Thế Mỹ- chồng già của Quyên- đặt ra hàng chục yêu cầu 
					với cô:
 -Không được giao thiệp với bất cứ người đàn ông nào, đi đâu 
					phải có chồng đi cùng và không bao giờ được từ chối những 
					yêu cầu của chồng...
 Đổi lại Quyên được làm chủ tài khoản kếch xù, có tên 
					trong danh sách thừa kế trị giá tài sản lên mấy trăm ngàn đô 
					la và là chỗ dựa vững chắc về mặt tinh thần cho nàng, hằng 
					ngày thích mua bất cứ thứ gì cũng được nuông chiều đáp ứng 
					ngay.  Thời gian đầu tiên, Quyên ngập tràn trong niềm sung sướng 
					với cuộc sống thừa mứa vật chất, được đăït chân vào sanh 
					hoạt chung với giới thượng lưu, trí thức, giao lưu với những 
					thú vui sành điệu chốn ăn chơi và niềm kiêu hãnh của nàng 
					được thiên hạ kính nể. Kính thưa bà Thế Mỹ đại gia, một mực 
					kính cẩn từ trong nhà tới ngoài xã hội râm rấp. Ông Thế Mỹ được xếp trong đại gia giàu sụ vùng quận ba 
					Sàigòn về tạo mãi, đầu tư nhà đất, ông thường rơiø nhà đi 
					Cấp- Vũng Tàu, tỉnh lỵ Sông Bé hay Biên Hòa di chuyển và về 
					lại tư gia trong ngày, hay xa hơn ngoài Nha Trang những thị 
					tứ, thành phố lớn đang phát triển về nhà đất, thiết lập xí 
					nghiệp công nghiệp. Mua hẵn đất đầu tư chờ thời giá bán ra 
					lấy lời, nơi nào ông đến cũng có hai ba căn biệt thự, trệt 
					hoặc cao tầng đã cho thuê mướn hoặc để trống chờ sang nhượng, 
					hoặc đang cho sửa sang nội thất, sơn phết để ở tạm đôi tuần. 
					Từ ngày kết hôn với Tú Quyên, muốn tận hưởng thú gió trăng 
					chan hòa với giai nhân; ông dành lấy căn trệt ngoài thành 
					phố Vũng Tàu, khu vực Thắng Tam để nghĩ mát và làm tổ ấm 
					những ngày cuối tuần, khi ông ra Cấp có việc, thường chỉ có 
					anh Hai tài xế, nhưng hôm nay lại thêm Tài, con trai thứ tư- 
					hợp tác làm việc rất ăn ý với ông. Anh Hai- tài xế cầm tay lái, và anh Thế Tài con trai thứ 
					tư cùng ngồi phía trước, vợ chồng ông Thế Mỹ băng sau. Xe 
					vào khu vực quận lỵ chợ Long Thành, Quyên yêu cầu xe ngừng 
					nàng mời chồng cùng theo, ông Mỹ lại ra lệnh Bi (tên gọi 
					riêng ở nhà của Tài) con theo “bảo vệ” dì mua một số trái 
					cây nhiệt đới, loại gọt sẵn lên xe dùng liền như giải lao để 
					vượt đoạn đường còn lại hơn 70 cây số. Bà chủ bán trố mắt 
					nhìn Quyên, quái lạ thời buổi nầy lại có người nữ da trắng 
					như tuyết, đeo kính đen đắt tiền, tay chân mướt rượt như 
					vương mẫu ăn không ngồi rồi, dáng dấp qúy phái sang trọng 
					qua cách phục sức toàn loại hàng hiệu ngoại nhập. Thế Tài, 
					dành trả tiền luôn xưng hô “con” ngọt ngào luôn miệng, khiến 
					mọi con mắt đổ dồn nhìn như thèm khát sự sung sướng của vị 
					khách lạ; trong khi họ phải dang nắng dầm mưa, thức khuy dậy 
					sớm tảo tần kiếm chút tiền lời qua việc bán buôn; khiến Tài 
					lanh trí nói ngay ‘dì” ruột, em của má tôi đó, là thư ký 
					giúp việc của ba đang ngồi chờ ngoài xe đó chị Hai. Xe lanh bánh khỏi khu buôn bán xầm uất một khoảng.  Quyên ra áo khoác máng thành dựa ghế của tài xế trước mặt 
					mình; nàng chu đáo phục vụ lột đút vô miệng chồng từng trái 
					lôm chôm, thưởng thức qua từng múi quít ngọt ngào; phía 
					trước hai Nam cũng nhâm nha, đối thoại cách vui thích. Vừa 
					nhai Thế Tài vô tình ngước nhìn vào kính chiếu hậu thấy Tú 
					Quyên săn sóc cha mình rất đắc ý, thật tội nghiệp cuộc đời 
					ông cực khổ kiếm tiền, giàu sang tỷ phú, con cháu cùng vui 
					hưởng; xong hương tình thì má có tuổi, lại bệnh hoạn sao 
					bằng dì Quyên, vợ trẻ- thỉnh thoảng như nàng ngã người vào 
					ông nhỏng nhẻo trông ”người dì” thật dễ mến. Mặc kệ cho ông 
					sống vui vẻ ngày nào hay ngày ấy, chớ tuổi cũng “sáu bó” có 
					dư, làm ăn... gì được?!. Quyên cởi áo gió bên ngoài chỉ còn áo cánh bằng lụa the 
					màu hồng mỏng, ăn tiệp làn da trắng mịn, cổ trễ xuống trưng 
					bày nữa bộ ngực đồ sộ, nâng bởi chiếc nịch màu đen càng tăng 
					vẻ dâm dật con mắt người đối diện, cặp vú mướp to của dì 
					rung rinh khi quay mình qua lại qua mời chồng ăn trái cây, 
					bị máy điều hòa “vô tư” trong xe phun ra tung làn vải the 
					mỏng, nhìn.. thật gợi cảm sexy vô cùng. Thêm mùi dầu thơm 
					của Pháp tỏa ra làm dễ chịu khứu giác mọi người. Tài đang 
					suy nghĩ phải tránh né con mắt dâm dục tội lỗi của mình, còn 
					trong lúc dì chưa phát giác nhìn thấy... Dọc quan lộ từ Bà Rịa ra Cấp từng cơn gió hay hay mát từ 
					biển xa thổi lại, mang theo hơi muối xâm nhập khứu giác mọi 
					người, khiến không khí trở nên mát mẻ cho mọi người hơn, 
					thêm máy điều hòa trong xe.  Vào thành phố Vùng Tàu trời đứng bóng. Xe chạy vòng ra 
					Bãi Sau đoạn Thùy Vân, dừng xuống hai bố con vào xem căn nhà 
					hộ vừa mua tháng qua đang mướn nhân công thợ hồ, thợ mộc tu 
					sữa, sơn phết, trang trí trong nội thất chưa xong, họ giao 
					trả tiền cho tên cai thầu đã hoàn tất từng phần.  Trên xe chỉ còn tài xế và Tú Quyên, nàng làm quen thăm dò 
					gia thế nhà chồng. Người tài xế lái xe lâu năm đầy tin cẩn, 
					không việc gì trong gia đình không biết, từ việc mua bán 
					thành tựu đến tình cảm, và lẽo mép nói rõ cá tánh từng cá 
					nhân cho Quyên nghe để lấy điểm.  Tài xế khen ngợi cậu tư Thế Tài con ông chủ rất hào hoa, 
					dễ chịu tiền bạc rộng rãi, khi đi chung chi xuất, biếu xén 
					các giới chức ăn nhậu thả giàn, nhờ đó giấy tờ chạy rất 
					nhanh, sang nhượng không trở ngại thu nhập lời cao. Tôi chỉ 
					ngán cô Hai, con gái cả của ông ke-re xuất từng đồng bạc, bà 
					Thế Mỹ- vợ ông đang ở chung với cô ngôi biệt thự dưới quận 
					10 từ ngày ly dị. Bà bị đau khớp sống ít ra ngoài giao thiệp, 
					trước đây là phụ nữ quán xuyến trong ngoài. Cậu Ba thì xề 
					xòa nhưng vợ thì dữ như chằng. Thợ thầy gặp mặt chạy tuốt, 
					vì thế bán buôn, xây cất cứ bị trễ nãi. Tôi nói nhỏ cô để ý, 
					nhà đất có trục trặc gì đây mới lôi câïu Tư ra đây kỳ nầy, 
					vì mợ đang đập bầu thằng thứ ba. Tối nay cậu thết đãi ăn 
					nhậu, bao gái cho nhóm họ là xong, tại nhà hàng Grand Hotel 
					quen. Vì tánh cậu Tư xông xáo đi chung, ăn nhậu hòa nhập với 
					họ, chớ bà Ba vợ cậu Ba đàn bà chẳng lẽ bày chuyện gió trăng, 
					mồi chày... Từ ngày Ông cưới cô, tôi tính mẩm đã bán 4 căn nhà tại 
					Vũng Tàu, nơi có khách Việt kiều, ngoại quốc mua đầu tư, 
					tiền lời rủng rỉnh chảy vô như thác, cho tệ là cả năm trăm 
					triệu. Cám ơn chú, anh Mỹ có chia tôi mỗi khi có hoạnh tài 
					vào nữa, nhưng rất kín đáo. Chú nghe chỉ ghi tâm.
 Bố con cùng trở ra xe, sau khi hẹn các cai thầu xây cất, mời 
					giùm vài chánh giới liên hệ giấy tờ mua bán nhà đất đến điểm 
					hẹn tối nay. Họ ghé nhà hàng quen đặt món ăn. Đành quay về 
					ngôi nhà cũ của họ khu Thắng Tam, vừa không tiện nghi bằng 
					khách sạn, vừa xa bãi biển hơn để đưa giai nhân ra Bãi Sau 
					hóng gió đêm, nhưng thật yên lặng và kín đáo.
 (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp
					
					Phần 2) |