| Ông Lê Phú Cường trông tướng tá vẫn còn ngon lành dù ở tuổi 
					xấp xỉ 55, dáng đi còn bảnh bao nhanh nhẹn, mặt hướng thẳng 
					về trước, da dẻ tuy hơi có chút đồi mồi lấm tấm, khóe mắt có 
					vết chân chim nhưng không đến nổi “lụm khụm” như các khứ lão 
					thích đánh cờ tường hay xoa mạc chược ở các Hội quán người 
					Cao niên, hay một số ông bà khác thường ra khu vực Công 
					trường Tự Do có các băng ghế đá để ngồi than thở, thán oán 
					với nhau về gia cảnh: nào con dâu mất dại, thằng rễ “trời 
					đánh” với đám bạn bè luống tuổi... rồi chẳng giải quyết đi 
					đến đâu. Ông Cường dạo nầy lòng tự nhiên bỗng bồi hồi ăn ngủ cảm thấy 
					bắt đầu không ngon, “hạ thể bất an” như cảm thấy thiếu thốn 
					thứ gì bất tận?. Nhất là từ độ mấy ông bạn thân, kém ông vài 
					tuổi, có ông hơn nhau cả 7 tuổi, vọt về Việt Nam cưới con vợ 
					trẻ thơm lừng, lòng ông Cường đâm hoài tưởng chuyện “lập 
					thêm phòng”, tái giá... rốt ráo ngày đêm. Ông cảm thấy cô 
					đơn, thèm khát muốn có bạn thân phái nữ để chia sẻ. Nhiều 
					ngày ông thao thức, cật vấn lương tâm rồi trao đổi, và phân 
					tích trong đầu với chánh bản thân mình, mỗi khi có thời giờ 
					rảnh ngồi soi bóng một mình sao nó thiết tha tìm kiếm “cái 
					ấy” quá chừng chừng?!. Mình đã bao nhiêu năm goá vợ, chung 
					thủy như thế xét ra là quá đủ, nếu không nói là dư thừa đâm 
					phí phạm... mai kia thêm tý tuổi lại hối tiếc. Nhưng ông Cường không quan niệm:”ăn bánh trả tiền” cho gọn, 
					hay ngày xuân đi hái lộc... già cho chắc ăn. Bởi ông tự biết 
					kiểu ăn bánh trả tiền ở Úc không sợ cảnh sát kiểm tra, có 
					nhà thổ hẳn hoi gái thơm đủ các quốc gia, nhưng ngôn ngữ bất 
					đồng, loạng quạng tiền mất tật mang, tiếng xấu đồn tùm lum 
					thoi đành co vòi. Còn về Việt Nam ăn bánh trả tiền phải giàu 
					kinh nghiệm lỡ đang “lột bánh” cảnh sát nổi hứng ập tới bất 
					tử nguy hiểm vô cùng... Nay các con cái đã lớn, chúng đã nên bề gia thất, rồi đây 
					chúng nó ra riêng tạo mạch sống tự túc, rốt cuộc mình lại vò 
					võ một mình bên chiếc gối, cô đơn hoàn lại đơn côi. Lúc đó 
					đâu đứa nào cạo gió lúc ốm đau, nấu cơm canh khi đói, hay 
					trao viên thuốc lúc mệt mõi. Suy đi nhẩm lại, tài chánh mình 
					đã dành dụm chắt chiu có món tiền kha khá, nếu quay về Việt 
					Nam kiếm cô vợ chắc sẽ được em thơm phức. Nè mình không dám 
					mơ tưởng tới các em Hoa hậu, Hoa tiền, Hoa thành, Hoa tỉnh..., 
					mơ các nàng sinh viên nhí nhảnh, ỏng ẹo đua đòi, nhỏ nhắn 
					đáng tuổi hàng con cháu, thôi liệt ngoài tầm tay cho xong. 
					Biết đâu có cô em nào lở thời, “lở vận”, tuổi thập thò vào 
					hàng ba chục có dư. Ông Cường tự an ủi mình chắc chắn sẽ lọt 
					mắt xanh một cô đẹp xinh như nàng Tố Nga trong tranh chuyện 
					Tàu ngày xưa.  Một số bạn đồng cảnh hay tin ông Cường sắp vượt một phần tư 
					quả địa cầu, quay vềø Việt Nam tìm kiếm ý trung nhân xây 
					dựng cuộc sống, nhiều người trong Hội Cao niên, Hội Cờ tướng 
					bèn bốc thơm, lao nhao lên hăm hở giới thiệu người thân với 
					ông: là có cô em, là có người chị hay dì, cô... có nghề 
					nghiệp vững vàng.  Người cho biết quê miền Tây, gái hiền thục chí mắm làm ăn 
					không hay đua đòi, qua đây săn sóc chu đáo, lòng dạ thiệt 
					thà không hay phản trắc. Người quê ở tận Cà Mau chịu cưới 
					nhà gái bao hết trọi chi phí, ông bạn còn bảo đảm gái miệt 
					vườn không hay đứng núi nọ trong núi kia, an phận thủ thường. 
					Ông nghe lời giới thiệu những mỹ nhân đầy tai, lòng mừng 
					khấp khởi cứ khắc ghi để trong bụng...  Ai hỏi sao ông cứ ỡm ờ, ông không dám quyết đoán cũng không 
					chối từ, làm như mình tự treo giá cao vậy đó?. Vì thế Hội cờ 
					tướng qúy ông cứ đinh ninh sẽ là anh hay em của ông, anh em 
					cột chèo... Vài người bạn giới thiệu em gái miền Bắc để đi du lịch một 
					chuyến ra thủ đô Hà Nội, cho biết quê hương gấm vóc tươi đẹp, 
					bao nhiêu di tích, kỳ đài văn hoá đều nằm ở cố đô Thăng 
					Long, chốn ngàn năm văn vật, từng có một thời huy hoàng 
					trong lịch sử. Em gái Hà Nội ăn nói ngọt ngào duyên dáng, 
					tùng phục hầu hạ “hết xảy”, ông cứ nghe cứ nhập tâm như dữ 
					kiện điện tử mới trong computer, trong cả chục mỹ nhân đất 
					Việt... Trong đám bạn luống tuổi, có ông Tú Canh thường là bạn tâm 
					giao với ông, mọi sự thường hai người kín đáo bàn thảo thiệt 
					hơn, quê ông tậïn Đà Lạt cũng đòi kết nghĩa cột chèo: chống 
					mũi chèo lái... Ông Phú Cường nhớ lại thời trai trẻ lập gia đình cha mẹ chọn 
					lựa vợ dựa vào gia thế ”môn đăng hộ đối”, lại còn biết rõ 
					tánh tình, nết na cô gái- người vợ tương lai. Nay ông đắn đo 
					là do ông kinh nghiệm từng trãi lựa dâu, kén rễ tác hợp cho 
					các đứa con thành nhân. Vì quan niệm gia đình một lần qua đò 
					là “thiên nan vạn nan”, thuyền tình chìm giữa dòng nữa chừng, 
					như chim đa đa bị “gãy cánh” thật bất hạnh, đớn đau vô cùng. 
					Nhất là nay chọn lựa cho mình lại càng dè dặt hơn. Thường ngày ông Cường cứ rề rà vui vẻ với số bạn bè tâm đắc, 
					ông Tú cứ tưởng ông Cường thầm ưng thuận sự mai mối của mình, 
					không kén chọn ai thêm nữa, cá đã vờn quanh miếng mồi chờ 
					táp... Chiều đến ông điện thoại sang Phú Cường nói chuyện, vừa lúc 
					Mỹ Linh con dâu Út của ông mang thức ăn biếu ba chồng, nhấc 
					ống nghe thao thao bất tuyệt:-Tôi giới thiệu một em tuyệt đẹp, gái Đà-Lạt thân hình bốc 
					lửa, hai má đỏ hồng tự nhiên, lông my lông mày cong như đuôi 
					chim phụng, dáng vừa tầm thon đẹp, còn ngực nó tưng tưng như 
					quả bưởi, vòng eo khỏi chê cho tha hồ nựng đã tay, gia thế 
					loại khấm khá... đối tượng suốt cả tuần nay hai anh em mình 
					bàn đấy.
 -Nè suy nghĩ đi, sáng mai tôi gặp nói nhiều nữa...
 Mỹ Linh nghe mới vỡ lẽ, ông già chồng định về Việt Nam cưới 
					vợ, mới được bác Tú Canh săn đón ân cần giới thiệu.
 Cô để ống nghe xuống êm ru, bưng thố cà-ri nóng vào trong.
 Thường vợ chồng Phú Ca- con trai Út- nấu món ngon, hay đi 
					chợ mua vài cân rau, quả vẫn mang lên biếu bố chồng.
 -Thưa bố ăn kẻo nguội.
 
 
 Ông Cường gọi Phú Thành đứa con trai đầu lòng, đã ly dị vợ, 
					nhưng quay về sống chung nhà với ông.
 -Thành à, mai con xuống Văn phòng Du lịch mua vé cho ba về 
					Việt Nam chừng đôi tháng, con ở nhà trông coi trong ngoài đi 
					làm nhớ khóa cửa cẩn thận nhen.
 Cậu con trai quay lại nhích miệng cười như tán thành ý kiến 
					ba ruột mình:
 -Con đoán ba về “rước” một cô đào nhí?.
 Con biết ba không chịu nổi cảnh “gà trống” côi cúc hoài?
 Ông Cường chắc lưỡi, miệng mím mím cười, thằng nầy nghĩ bậïy 
					mà đúng đa, mới nói có câu nó đã “đi guốc trong ruột” rồi! 
					Ông làm bộ chống chế:
 -Tầm bậy, mầy!. Ba về thăm các chú, cô.. người thân. Lâu quá 
					không gặp đâm nhớ nhớ.
 -Ba quên sao, thường chưởi đổng các chú Ba, chú Tư là bất 
					lương, chuyên rút hầu bao của Việt kiều, hễ có quà, có tiền 
					gửi về đi liền nấm ruột là họ vui, còn không gửi tiền cho, 
					thôi đấm đách liên lạc, kêu điện thoại thăm làm gì?!.
 -Ừ ba à! dưới các tỉnh bây giờ chỗ nào cũng có mở quán bia 
					ôm, cà phê đèn mờ chớp chớp, mấy em chiêu đãi thơm phức, 
					tiện ghé vài ly cho biết hương vị miền Lục tỉnh, kẻo uổng 
					công đi lần một khó. Ông Cường như gắt lớn:
 -Mầy chuyên nói chuyện tào lao không hè!
 Rồi ông Cường vội vàng vào phòng sửa soạn hành trang, lòng 
					lâng lâng như trẻ con chờ mẹ đi chợ mua quà sắp về.Nàng dâu Út, Mỹ Linh biết ý ba chồng thích phụ nữ phải nở 
					nang đồ sộ vòng số một, đôi mông phải to... Trong số bà con 
					xa xa bên ngoại có cô giáo vườn Tố Nga, độc thân, phụ nữ lý 
					tưởng chắc hết xảy, mai mối cho ba chồng giành thế thượng 
					phong trong gia đình.
 Mỹ Linh điện thoại thông báo cho hết ba anh em họp mặt tại 
					nhà mình.  Họ đồng bàn nhau ba già có thêm “dì” theo nâng khăn sửa túi 
					cho ông vui sống thọ chút, chớ đứa nào cũng lo phần gia đình 
					mình không ai rảnh; mỗi đứa con hứa đóng góp một ngàn Úc 
					kim. Phú Thành lấy thế anh cả giao trọn quyền thiếm Út quyết 
					định, anh ứng thêm nửa tiền vé máy bay cho Linh đại diện cho 
					anh em bên nầy. Thiếm rất được lòng ba má từ lâu nay, theo 
					hầu hạ chắc ông toại ý, nhớ tổ chức cho rình rang lễ cưới 
					đừng để nhà gái khinh khi, bên Việt Nam bây giờ văn minh lắm. Ông Cường nghe đám con bàn việc vui của mình:-Ừ, có con dâu đi theo vừa có bạn, trong ba đứa con vợ chồng 
					thằng Út nó ân cần và tình cảm nhứt với mình. Nửa mình có 
					trăm tuổi chia đôi gia tài cho nó không tiếc. Vợ chồng Mỹ 
					Linh hứa tự mua vé cho ông đở lo. Ông mừng thầm, hơn là để 
					nghe theo lời cha già Tú Canh người ngoài, nào tốn tiền vé, 
					nào lo bao nó tiền ăn, tiền ở cho hắn ta thật lảng xẹt, sao 
					bằng dâu con Út trong nhà theo hầu hạ, lại biết rõ lý lịch 
					họ hàng cô vợ tương lai bảo đảm hơn.
 
 
 Máy bay đáp phi cảng Tân Sơn Nhất, bị trục trặc vì kiểm soát 
					an ninh, ra khỏi cổng quá trễ 20 giờ tối. Tài xế trúng mánh 
					thuê bao, thuận chở về Vĩnh Long nhưng bàn với khách sợ bến 
					phà đóng cửa nửa đêm, lúc nầy cầu Mỹ Thuận đang thi công vì 
					thế ngưng sớm, phải ngủ trọ ven lộ thiếu tiện nghi.
 Tài xế ron rả đề nghị đưa hai cha con khách du lịch đến thuê 
					khách sạn trên đường 3 tháng 2 nghĩ qua đêm, hữu lý hơn sáng 
					trở lại rước sớm. Vừa đở tiền taxi di chuyển, vào thời buổi 
					cao điểm du khách thuê mướn đông, nên chỉ còn một phòng có 
					chiếc giường double, hai cha con bàn luận đồng ý nghỉ đêm 
					vài tiếng, đành chấp nhận, đi tìm nơi khác chưa chắc có 
					phòng lớn và tiện lợi hơn. Mỹ Linh đâu nghĩ ông ba chồng đòi tèm-hem. Vừøa tắm ra Mỹ 
					Linh vẫn mặc áo cánh ngắn tay với quần short mầu cà phê lợt 
					cho mát, vì thời tiết oi bức ở Việt Nam; đang xâm soi chiếc 
					va-li hành lý bị kiểm soát lục lạo xáo trộn.-Linh à, con hứa sẽ giới thiệu “dì”... ở Tỉnh có bộ ngực 
					giống con y chang, đâu cho ba xem để so sánh được không?
 Con dâu, Mỹ Linh hơi sượng sùng, mặt ửng đỏ cũng không dám 
					tỏ lời chống đối. Nàng suy nghĩ thời gian vợ chồng mới cưới 
					ở chung nhà cha mẹ bên chồng tá túc được ông bà cưng chiều 
					rất mực, hướng dẫn nấu nướng làm món ăn ngon, cho tiền sắm 
					sửa gia dụng để tách ra sống riêng tự lập. Rồi đến khi mẹ 
					chồng lâm bệnh qua đời hơn 5 năm ông thúc thủ một mình, chắc 
					là thèm khát bây giờ con cu cương cứng dữ dội. Hằng tuần cô 
					vẫn mang thức ăn nấu chín bưng về hầu hạ như cử chỉ báo hiếu, 
					ông đâu có giở thói “dê xồm” , “dê cụ” bốc hốt ôm hôn, hay 
					nói năng tỏ thói trăng hoa khiếm nhả với mình.
 -Ba chờ cưới chị Tố Nga, xem vòng ngực vòng mông của chị, là 
					gia sản của ba chớ ai dám chen vào dành!.
 -Bậy nè... so sánh chớ bộ.
 Mỹ Linh suy nghĩ hai cha con đã ăn uống xong giờ chỉ còn ngủ, 
					võn vẹn có cái giường duy nhất phải nằm chung!?. Lòng cô cảm 
					thấy thương hại ba chồng, suy tính đừng dập tắt ngọn lửa đam 
					mê, niềm hứng khởi của bố bằng những phản ứng, cử chỉ vô 
					tình của mình. Khi bố đòi ôm, muốn hú hý cho thăng hoa trong 
					cảm xúc trọn vẹn đêm nay.
 -Ba à, không có anh Ca ở đây con cho “dù” một cú.
 Mỹ Linh định trong lòng cảnh “trâu già gặm cỏ non” được 
					không?. Chứ cưới cô vợ trẻ, sức khỏe kém hóa ra vô dụng 
					à....? Bên cạnh triết lý văn hóa Á-Đông, nề nếp gia phong 
					vốn cấm kỵ:”Nam nữ thọ thọ bất tương thân”- cảnh loạn luân 
					ba chồng nàng dâu xưa nay- nhưng quan niệm tôi hoàn toàn 
					phóng khoáng, không dám nói theo:“trường phái tự do” tức có 
					hại gì đâu!. Tôi đã có chồng, biết điều nầy là sai trái 
					nhưng nhục dục và sự khao khát lấn áp lý trí làm tôi quyết 
					định lẹ để hiến dâng cho ba chồng muốn được thỏa mãn, miễn 
					sao ông cảm thấy vui tôi mừng lây.  Tôi chợt nhớ lời anh chồng -Phú Thành- căn dặn nữa:”thiếm Út 
					phải ân cần phục vụ ba... tối đa”, khi ra phi trường tiển 
					chân anh còn nhét riêng vào túi tôi thêm 500 Úc kim nữa chi 
					xài rộng rãi. Thực tế tôi hiện sống xứ người, một mình bên 
					chồng quá lẽ loi, hy sinh chút cho ông “tòm tem” lấy lòng, 
					để có người thân đến Úc khi hữu sự chia sẽ, tâm sự không bị 
					bên chồng hiếp đáp, ruồng đuổi. Nhớ đám bạn gái làm chung 
					bàn tán:”Mấy lão có tuổi” súng ống lâu ngày không lau chùi, 
					rỉ sét nằm xuôi cò như khối thịt, khi gần thiếu nữ muốn xáp 
					chiến, chậm ngốc đầu “đòi ăn”. Có khi chỉ rờ rẫm bên ngoài 
					đút vô không được nó xèo ẽo, chẳng nên trò trống gì!?. Dự 
					các buổi dạ tiệc, được các khứa lão mời nhảy, cho ôm hôn sau 
					đó vào phòng tâm sự hú hý, trường hợp đó tụi mình được biếu 
					nhiều tiền mà chẳng hề hấn thân mạng... Còn tôi đêm nay tôi lại có “duyên” muốn thử nồng súng “cao 
					xạ” của ba chồng có đúng như lời bàn tán của nhóm bạn gái 
					thích ăn vụng không? Bản tánh tôi vốn hay xu-nịnh theo ba 
					chồng lâu nay, nghĩ đến đó lòng nhẹ nhàng hẳn trong sự thoả 
					mái:
 -Con xin dâng “khúc trên” nhen.
 Ông Cường mừng như được nước:
 -Vậy con đứng đó từ từ mở nút áo cho ba “rửa mắt”.
 Từng chiếc cúc áo mở, hai vạt áo bung toan ra, phơi lộ cặp 
					nhủ hoa lừng lững như quả bưởi, thân hình thon đẹp, da thịt 
					trắng mịn màn dài tuốt chiếc rốn sâu hoắm, ngang lưng quần 
					giữ chặt. Ba chồng tôi đưa hai tay như đón nhận, xem thái độ 
					con dâu thế nào!?. Tôi phát hiện ra tia nhìn đầy thèm khát 
					nhưng vẫn can đảm bước lại nhanh, hai tay choàng ôm người 
					ông, đầu ngả vào ngực ông nũng nịu như thể che lấp cặp vú to 
					của mình. Đôi vú đồ sộ chạm vào bụng ba chồng, ông cảm thấy 
					thao thức nổi ngọt bùi, âm tính của phụ nữ nồng nàng như 
					sống lại trong từng thớ thịt, thấm tận gân xương, theo dòng 
					máu chạy tỏa bao la cơ thể. Ông già hơi run run để tay mình 
					lên hai đầu vú, thấy con dâu không phản đối, không nói lời 
					gì, ông bắt đầu hôn trên má, rồi vò vọt vú trái, vú bên phải 
					mạnh hơn, khối thịt to mềm êm như nhung thật bất tận, ngạo 
					nghễ mời chào theo lòng khao khát của ba chồng, con dâu cũng 
					háo hức khoái tỷ tận tâm can:-Ba à!, làm con chảy nước tùm lum rồi...
 Tôi quay người lại dùng vành môi hôn đáp trả, thường vợ 
					chồng tôi nhập cuộc hay ngậm miệng mớm nước bọt với nhau, 
					chiếc lưỡi đùa giỡn tung tăng qua lại, tôi chợt giựt mình ba 
					chồng chứ nào phải anh Phú Ca. Âm tính bắt đầu gây cho ông 
					một cảm giác sung sướng, tôi cũng mê ly bất tận theo. Cả hai 
					không dự tính do cơ duyên đưa đẩy tạo cuộc tình chớp nhoáng 
					đầy nóng bỏng!. Cảm giác cực khoái của thần kinh tôi chợt ào 
					ào đến như cơn dông, cơ bắp căng ra và núm vú như săn lại, 
					tim đập nhanh dồn dã hơn, cổ tử cung bần bật co thắt, tôi 
					không thể chối từ được nữa.  Được thể ba tôi hơi khom người xoa bóp nhẹ hai đôi bờ vai, 
					vuốt vuốt theo cột sống lưng mượt mà của tôi, dài xuống rốn 
					qua vùng lưng quần rồi bóp cặp mông qua lớp quần mỏng hơi 
					trơn trợt nhưng cảm thấy mềm êm như cặp vú, vuốt tới háng 
					tay móc ngược vô mu xoa xoa, tôi gồng mình chịu hết nổi rạo 
					rực, kế đẩy cho tôi lùi vài bước lại chiếc giường bên sau. 
					Ông bèn tuột quần của tôi ra nhẹ nhét cái “của đời” vào âm 
					hộ, bởi lần đầu giao dâm với tôi, ông tự biết “đồ nghề” quá 
					kích cỡ, nên từ từ cho đến khi thả lỏng người xuống, tôi cảm 
					thấy hơi đau nhói nhói, nhưng cũng trót lọt vào. Ông bắt đầu 
					chọi tôi cách nhịp nhàng đều đặn, sau khi xỉa xói cả trăm 
					phát vừa đã, vừa sướng hạ cơn thèm khát, ông lại trở thế 
					chơi gác một chân lên vai, người tôi hơi bị ngã nghiêng sang 
					một bên, hai bắp đùi ép cái âm hộ bót sát hơn, trơn tru nhờ 
					dòng dâm tinh của hai người cùng tươm ra. Ba chồng tôi cứ hỳ hục, mê hồn trận tặng tôi cả trăm phát 
					trong vòng mười phút, bắn xịt tinh trùng xã bỏ từng đợt ra 
					tắm khăn lông. Như thế hoàn toàn sai với đám bạn gái nói 
					trước đây, tuy có tuổi nhưng ba chồng tôi còn phong độ khấm 
					khá, tôi cảm thấy sung sướng vô bờ. Lẹ làng tôi ngồi dậy 
					chụp lấy con cu còn cương cứng. -Ôi! nó dềnh dàng to lớn quá khổ gân xoắn xít cuồn cuộân hai 
					bên, tôi liếm bú thật sạch, biết tận dụng cái miệng khẩu dâm 
					gây khoái cảm, lưỡi vừa se se vòng trên đầu khấc, vừa ngậm 
					sâu tận cổ họng, nhả ra lại nuốt trửng vô, nút chùn chụt 
					sạch tinh dịch của ba chồng vừa phụt ra. Hai hòn dái tươi 
					tắn phủ kín lớp lông rậm ri dài ôm khít khao kín theo thân 
					dương vật. Tôi càng nút hai hòn dái, bố chồng xốn xan co 
					giật tay chân, vài phút thấy dương vật ngổng đầu. Tôi liền 
					quay người lại trao hạ bộ ngay chiếc mồm cho ba chồng bú, 
					liếm thao tác cái lưỡi ông ngoáy sâu vào âm hộ, tôi bị kích 
					thích lạ kỳ, cảm giác nhồn nhột, ghê ghê, rợn gai ốc nổi đầy 
					cả người, phát ra tiếng cười to từng đợt. Ông ra dấu bảo tôi 
					ưỡn cong chân lên, dâng trọn mông đít, ba chồng lại đưa 
					chiếc lưỡi rà rà sâu theo vành hậu môn, tôi nhột lại cười ré 
					lên lần nữa đầy thích thú:-Ồ, Đã quá! Sướng quá ...
 Ba chồng tôi lại banh chùm lông đen ngòm ở ngoài ngả ba tam 
					giác như khám phá hang động của tôi cũng là điểm kích dục 
					hấp dẫn, ông bắt đầu rà chiếc lưỡi, liếm bú mạnh hơn... phút 
					chốc xong, nhưng vòng quanh miệng còn bóng loáng dâm khí của 
					tôi. Khoảnh khắc thật lẹ tôi bị kích thích hưng phấn rần rật 
					toàn thân quằn quại tay chân run run, như sắp tê liệt theo 
					hành động cái lưỡi, vành môi của ông tạo cơn khoái lạc tột 
					cùng. Tôi bắt đầu như tê dại co rúm người, dâm thủy tươm ươn 
					ướt thành từng giọt đợt thứ hai. Bỗng ba tôi ụp cả mặt cho 
					chòm râu lún phún mất trật tự chà sát lên xuống vào bẹn lồn 
					tôi:-Ôi chao chết được!, Trời ơi sướng, sư..ớ. n. g..
 Có lẽ do lời tôi khen ông lại ra sức bú, mút cho chiếc lưỡi 
					dạo quanh hậu môn, kéo lê ngược lên mồng đốc một chập nữa, 
					bắt đầu mấp mấp nhăn nhăn vành âm môi làm tôi ngất ngây thật 
					quá sướng như người bị “phê thuốc” không còn biết gì nữa. 
					Quần thảo với nhau hơn hai mươi phút, đến nổi tôi nhễ nhại 
					mồ hôi thấm mệt, ba chồng mới buông tha con dâu ra, cho thở 
					lấy sức. Khi cảm thấy tôi vừa bắt đầu hoàn toàn khoẻ trở 
					lại.-Nè con hãy chổng mông ba đổi kiểu chơi nhen!
 Tôi qùy chống người trên tứ chi, đưa mông cho ba chồng tôi, 
					có lẽ tư thế kiểu chó chồm nầy khá dâm dật dương vật vừa vô 
					sâu, cả hai người đều thích thú theo từng cú nắc phừng phừng 
					kích dục cao độ, nắc thụt vài chục cái, ba chồng tinh ranh 
					hay hứng quá tay vỗ mạnh vào hai mông đít nghe “bộp”, “bộp” 
					rất hào hứng, như người kỵ mã cưỡi ngựa, muốn phi nhanh đét 
					vào đít con tuấn mã. Ba chồng ghì lấy hai hông tôi lấy thế đẩy cái ót, ông nắc 
					cách dồn dã, ông nắc càng mạnh bạo, dương vật đâm vô chốn 
					thâm cung nghe phầm phập sướng tơi người, cho đến khi tôi 
					đoán biết ông sắp xuất tinh, lúc đó tôi quá sướng và cũng 
					quá mõi hai cánh tay tê cóng lại bèn nằm bẹp xuống. Ông cũng 
					đè ấp lên, dương vật vẫn ghim sâu nóng bừng. Dòng tinh dịch 
					ấm hiểm phun ào ào ra hết cả vốn lẫn lãi không muốn ngưng. 
					Ông bật nằm ngang ôm tôi như giữ chút dư vị hơi ấm. -Thật cả hai sung sướng tận trời xanh!. Xong cuộc vui lần 
					đầu tiên hơi hối tiếc từ ngày lấy chồng đến giờ, chồng tôi 
					chưa bao giờ chơi kiểu cọ với nhau, nhờ có cảnh ăn vụng đêm 
					nay với người thân- ba chồng- trong gia đình tôi học thêm 
					nghệ thuật phục vụ mới lạ.
 -Ôi nó mê-ly hứng thú chẳng kém gì anh Phú Ca chơi tôi hằng 
					đêm.
 
 
 Cha con chúng tôi rửa ráy, để gột rửa những vết bẩn cuộc 
					tình vụng trộm. Tia nước ấm từ vòi hoa sen thật sự tẩy sạch 
					những vấy bẩn nhầy nhụa dính trên nhúm lông lồn và vùng da 
					thịt âm hộ. Trở ra tôi mở chiếc radio trên bàn, nó nhả những 
					dòng nhạc cải lương, khi bản tân cổ giao duyên trữ tình, rồi 
					cả hai cha con ôm nhau ngủ say sưa đến gần 5 giờ sáng.
 Viên quản lý đánh thức khi tài xế đến rước chúng tôi chạy ra 
					xa cảng Miền Tây ăn lót lòng và trực chỉ về tỉnh Vĩnh Long. 
					(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp
					
					Phần 2) |