Ngày tháng trôi qua, ông Phú Cường trở lại thủ phủ Sydney,
sớm tối vui vầy với cô vợ nhỏ hơn ông đến... 20 tuổi. Cô bồ
nhí, vợ bé mới 35 xuân xanh, mơn mởn khuôn mặt duyên dáng,
đôi má phúng phính hồng hào, đôi lông mi lông mày đậm đen,
sóng mũi dọc dừa, vòng ngực vòng eo thôi khỏi phải nói. Quả
là người vợ lý tưởng theo mơ ước. Ông thầm khen con dâu Mỹ
Linh tinh mắt chọn cho cô giáo miệt vườn tuyệt hảo quá. Ông
mừng như ngày trẩy hội, thật xứng đôi vừa lứa mình già vẫn
còn duyên ngầm trời ban cho mình.
Tố Nga người yêu nhỏ bé của ông mê mệt từ khi con dâu trưng
bày xem tấm hình, như duyên nghiệp từ tiền kiếp khiến ông
đon đã mừng qúynh qúiu cả lên. Nga ngọt ngào như mía lùi,
nhưng cặp mắt mơ màng dâm đảng bộc lộ quá mức.
-Ôi chao!, cuộc đời sao lắm éo le ?!
Tưởng mình sắp xuống lỗ trong cô đơn, ai dè còn có bóng hồng
theo hầu hạ gối chăn, hai người cứ ôm nhau tình tứ, cứ ấp ũ
chắc nịch, bởi Nga điệu nghệ phục vụ thỏa mãn đến bến, đến
mê tơi, đến rã rời thân xác. Ông chắc lưỡi thời buổi nầy
kiếm được gái lỡ thời mà còn trinh, là qúy hiếm mình còn sức,
còn hung hãn phục vụ vợ nhí tới bến, tuyệt đối chưa dùng
Viagra nên em không chê là thỏa chí rồi.
Trong Hội Cao niên, có bạn ông già tên Bảnh “sáu bó” có dư,
về rước con nhỏ trên 20, thua nó 40, cứ càu nhàu mãi:
-Mẹ kiếp! Già đời mà dại làm nhiều chuyện ngu, nhưng không
có cái ngu nào bằng cái ngu lấy vợ trẻ ở Việt Nam. Có lẽ
thằng Bảnh vô phước rước nhằm con nhỏ quậy chứ gì!. Còn mình
hơn vợ 20 tuổi, vẫn ngon lành như thường. Ông Phú Cường cứ
mãi mê với hạnh phúc, cho đến ngày tháng trôi qua hơn 6
tháng sống chung, Nga bắt đầu nũng nịu xin:
-Anh cho em học lái xe, ghi danh học Anh văn để kiếm việc
phụ với anh chứ cứ ăn bám núi nào không lỡ, không xụp. Tiền
trợ cấp già đâu đủ vợ chồng mình chi xài, còn biếu xén cô
bác quê nhà nữa chứ!.
Ông Cường ngập ngừng nhưng cảm thấy hữu lý:
-Ừ, anh hứa...
Nghĩ số tiền 800 đô chi cho khóa học lái xe có bảo đảm thi
đậu, hơi lớn quá phí phạm, ông hơi do dự tiếc rẽ trong lòng.
Chợt nhớ ra điều gì, trước đây mình về Việt Nam cũng nhờ
thằng con trai lớn, ông gọi Phú Thành:
-Con đang rảnh, dậy kèm cho dì lái xe nhen!.
Phú Thành thoáng hiểu từ ngày có thêm bóng dáng người nữ
chen vào cuộc sống giữa cha con, ông trở nên gắt gỏng với
mình? Có lẽ dì Tố Nga kém tuổi hắn? Dì có đôi mắt lá dâm,
chân mày lá liễu đưa tình, dâm dâït y hệt như con vợ mình
ngày trước chẳng sai!?.
Không trảlời nhưng sẽ dạy dì vào sáng thứ Bảy và Chủ nhật.
Sau hơn tuần tập lái thử, Thành tự tăng giờ. Anh ta nói:
-Dì Nga hơi nhác. Học kiểu nầy biết chừng nào thi đậu.
Thành đành phải hy sinh dạy thêm giờ. Ông già nghe gật đầu
đắc ý, thấy thằng con trai biết điều, bề ngoài miệng nói ba
hoa, nhưng nhờ đến là nó thi hành chu đáo đến nơi đến chốn.
Từ hôm đó dì được cháu kèm thêm các buổi sáng trong tuần,
trước khi đi làm ca trưa.
Một khi lái xe thành thạo, hai dì cháu lại có dịp tung tăng
ngoài đường như đôi nhân tình, tay trong tay, lòng trao trọn:
nào lúc vui thích đi shop mua thức ăn ở khu vực Á châu; nào
ghi danh học khóa Anh ngữ, vì ai muốn định cư xứ Úc bắt buộc
trải qua học khoá hướng dẫn đời sống và sử dụng phương tiện
chuyên chở công cộng, sau rốt đăng ký Văn phòng chánh phủ để
tìm việc, toàn những công việc có ích lợi và phúc lợi cho
tương lai lâu dài.
Khi đi Supermarket, khi đi mua hoa quả ở Fruit market, về
nhà Thành rốt ráo nịnh đầm xách từng bịch hàng theo chân
người “dì” vào tận nhà bếp, phụ tay làm cơm như cặp vợ chồng
luôn kề bên nhau. Nga nấu nướng thức ăn, tâm lý múc ra hộp
nhựa- lunch box- cho Thành mang theo đi làm với lon nước,
hay vài thứ trái cây, săn sóc an ủi Thành như người vợ hiền..
mà ông Cường không để tâm đến.
Nàng cảm nhận Thành khao khát chuyện ấy, thỉnh thoảng Nga
dành thời giờ lái ra công viên, tìm ghế đá vắng hai người
dựa đầu nhỏ to tâm tình bên nhau, thả hồn theo mây gió, trả
ơn “đứa cháu” dạy lái xe. Còn Thành luôn tỏ ra hào phóng
biếu tiền cho dì mua áo quần thời trang mới, se sua với học
viên khóa Anh ngữ. Thành nở lỗ mũi to, ai cũng khen Nga mới
qua Úc sành điệu trổi bậc trong đám, thuộc gia thế dư ăn dư
để, đa phần đám học viên ai cũng ăn mặc quần cũ của Hội Từ
thiện cho, giầy dép còn xốc xếch. Thậm chí dư dã Nga gửi về
Việt Nam tiếp tế người thân. Tình cảm cứ theo thời gian lớn
dần họ không còn e dè là dì là cháu, bây giờ là:
-Chao ôi sao nó sung sướng rung tay.
Mỗi lần như vậy Nga thưởng cho Thành “sơ múi”, mê mệt bên
nhau bằng hành động rờ nắn, mơn trớn bộ ngực, trao trọn nụ
hôn ân nghĩa, cho đến khi hai người rùng mình tìm cảm giác
là lạ cho nước nhờn chảy ra tạo giây phút hứng khoái cảm mới
ngưng, còn vụ kia Nga cứ “nhữ” để Thành cho tay rờ, xục xạo
sâu vào vùng cấm địa, đúng “điểm chiến lược” hễ tươm tươm
ướt xì líp là đứng dậy dông về nhà. Cái mững nầy ăn quen
nhịn không quen đó nha...
Mỗi tối thứ Bảy và Chủ nhật ông Cường hay la-cà ra quán nhâm
nhi vài ly bia, đấu láo với nhóm bạn già khi đã- ngà ngà-
mới về nhà.
Nga trở thành cục mỡ trước miệng mèo. Cặp trai gái Nga-Thành
ở nhà như hai con thiêu thân dưới ánh đèn:
Nga quá lo sợ nếu trì huỡn lâu không đủ thời giờ du hý, ông
Cường về bất thình lình nên ra áo quần nhanh, phô bày cặp vú
săn cứng vun cao. Cả hai không cần màn dạo đầu cho tốn thời
gian... Tôi vô cùng sững sốt tột độ như bị hớp hồn người
“dì” có nét mặt đẹp tao nhã, mái tóc hớt ngắn úp sát mang
tai gọn gàng, da trắng khêu gợi như thiếu nữ hai mươi hơ hớ
xuân tình. Tôi rung động trước sức quyến rũ của dì Nga thật
sự, trong lòng rạo rực tràn đầy nổi bâng khuâng, liền ôm hôn
như truyền hơi ấm trẻ trung sung mãn cho nhau. Tôi khám phá
nét đẹp cô gái miền Tây, Nga khá duyên dáng thân hình cao
đẹp, bộ ngực đồ sộ, nét mặt phụng phỉnh lộ vẻ dâm đảng, cứ
mỗi tối thứ Bảy, Chủ nhật được dì Nga “chiêu đãi” đều đặn.
Tôi hoàn toàn tự mãn kiểu đắm đuối hơn, ray rức hơn nhà vắng
vẻ sau khi hai người đã trở thành con cháu ông bà Eva Adam.
Hứng tình tôi đỡ nương nhẹ cho dì Nga nằm ngửa, nhét của qúy
sung mãn vào “nụ tầm xuân” khai mở, ngâm vài giây cho âm
dương giao hòa, cho tình “dì cháu” thật trổi dậy. Bắt đầu
thọt vô, rút ra đều đặn cách êm ả, nàng vẫn bình tĩnh hưởng
thụ cho âm tinh rịn ra bỗng chốc tôi lơi lơi và ngưng để cả
hai thư giản đôi giây.
“Cố thổ” của dì Nga còn nguyên vẹn, bởi lâu ba tôi “lau ráo”
bên ngoài chút, không xâm xoi nắc thọt, xỉa xói như sức trai
trẻ khai thác, vùng “đất hứa “ vùng châu thổ vẫn còn mới
toanh nên bót sát hăng hái hưởng ứng theo từng cú ấn sâu đưa
tình của chàng trai trẻ đang ái ân vụng trộm. Giao hợp với
nhau vài giây lâu Nga hoàn toàn trở nên quá phấn kích đầy
sướng khoái quằn quại người lúc sang trái, khi ngả sang phải
liên hồi như con trùng phải vôi chờ chết. Dường như dì nín
thở, hơi ấm thoát ra âm cung nhiều hơn, tôi cảm thấy cơ vòng
âm hộ bên trong chợt bóp sát, ôm lấy cơ quan sinh dục của
tôi mãnh liệt tăng sướng khoái liên tục, thần trí bắt đầu
đảo điên, miên man như bay bỗng lên tận chín cõi mây xanh.
Tình thật tôi lập gia đình hơn 8 năm, ngoài ra còn nhiều
cuộc hẹn hò chớp nhoáng kết thúc trong khách sạn, và những
cú “nhảy dù” ngoạn mục kiếm của lạ, thường diễn ở trong xe
ngoài công viên, khi vợ chồng chuẩn bị ly thân, đầy kinh
nghiệm bản lãnh ái ân, thể hiện tánh dẻo dai của sức trai và
nghệ thuật mùi mẩn tuyệt hảo bên phụ nữ để cố hết sức phục
vụ, và luôn muốn “hạ gục” người dì bằng dương vật cương cứng
xoáy tận âm cung cho tràn dâm thủy đầy giường. Nhưng lần nầy
bị người dì áp đảo, hoàn toàn chủ động. Cảm thấy dì vừa lơi
lơi ngưng, thì tôi nắc tiếp đáp trả cách điên cuồng. Rồi tôi
vừa ngưng tiếp, cơ vòng của Nga vận dụng co giật, bóp như
vắt hết tinh lực đối phương. Cảm nhận dì Nga còn bị đê mê
trong từng sợi gân trong âm đạo kích thích, tôi lại ấn nhẹ
thêm cho dương vật ngập sâu. Bầu tinh dịch của tôi bị kích
dục tột độ, trí não bất như khiển dụng, thần trí rụng rời
không thể điều khiển được nữa, tôi liền rú lên tiếng lớn,
trút trận mưa tinh trùng đầy ấp trong âm đạo người dì. Tôi
sướng ngất ngây sảng khoái:
-Ôi! s.ư..ớ.n.g.. quá dì ơi!.
*
* *
Một buổi tối Chủ nhật kia, theo thói quen ông Cường vẫn đi
lai rai vài ly với nhóm bạn già ở Câu lạc bộ. Khi đủ đô về
nhà chờ mãi, chờ hoài không thấy dì cháu nó về. Đến tối gần
12 giờ vẫn không tin tức. Ông đâm lo, dự định báo Cảnh sát
truy tìm giùm, chợt linh tính như báo hiệu điềm gì chẳng
lành.
-Ủa sao không thấy áo quầøn Nga vứt trên giá như thường nhật?.
Còn thằng Thành sao không điện thoại báo về trễ cà?.
Tim ông thót lên từng chập, ánh mắt bắt đầu thất thần, bươn
bả vào mở tủ áo quần của Nga ra..
-Trời đất ơi!?, chẳng còn lại chiếc áo nào...
Ông tung cửa chạy qua phòng của con trai, thấy lá thư dằn
dưới chân đèn ngủ.
... “Chúng con xin lỗi ba!, chúng con lỡ yêu nhau rồi, Nga
đã có bầu. Ba ở lại vui vẻ. Con của ba.
-Anh tha lỗi cho em...”.
Lá thư chầm chậm lững lờ bay trên không, rơi xuống mặt sàn,
một vài phút sau tấm thân ông Cường ngã qụy theo cái rầm...
Hết |