| Sáng hôm sau, Gengyo thức dậy, cảm thấy thật nhức đầu. Là 
                  ngày Chủ nhật nên anh không tới trường. Anh nằm suốt buổi trên 
                  ghế sofa.Akiko sờ trán chồng, thấy nóng sốt. Cô đi tới tiệm dược mua 
                  cho anh một hộp thuốc cảm.
 Trưa đó, bệnh của Gengyo càng trở nặng. Anh bị nóng lạnh. 
                  Akiko gọi bác sĩ nhưng văn phòng đóng cửa. Cô để lại lời nhắn 
                  khẩn.
 Gần một tiếng sau, Akiko nhận được cú phone. Sau khi chuẩn 
                  đoán sơ lược, bác sĩ bảo cô hãy để Gengyo nghỉ ngơi sau khi 
                  uống thật nhiều nước và thuốc cảm. Nếu không thấy khá hơn thì 
                  hãy đến gặp bác sĩ vào ngày thứ Hai.
 Theo lời chỉ dẫn của bác sĩ, Akiko đặt Gengyo lên giường. Đây 
                  là lần đầu tiên Gengyo bị cảm từ ngày cưới nhau. Akiko cố gắng 
                  hết mình để chăm sóc chồng.
 Lão bố dượng lại đi tập võ ngày đó. Lão kiếm cũng khá tiền cho 
                  công việc này vì đô vật Sumo khá thịnh hành ở xứ Nhật, chưa kể 
                  phần quảng cáo riêng cho các công ty thức ăn và nước uống.
 “Bố muốn ăn gì tối nay ?”, Akiko hỏi, khi lão trở về.
 “Bố no rồi,” lão nói ởm ờ và đi ngay vào phòng riêng. “Bố có 
                  hẹn tối nay … con khỏi chờ bố”.
 Sớm sau khi tắm rửa, cạo râu sạch sẻ, và vận đồ ngon lành, lão 
                  biến mất ra khỏi cửa. Thêm một lần nữa, Akiko cảm thấy ghen 
                  ghen. Cô không ham gì lão, nhưng cô không muốn ai có được lão. 
                  Điều này nghe vô lý với địa vị của cô nhưng là sự thực. Sự 
                  thực là Akiko cảm thấy phòng không vắng lặng, nhìn chung quanh 
                  đâu đâu cũng có hình ảnh lão và người đàn bà khác đang ái ân 
                  với nhau.
 Dù sao thì Akiko cũng đã lên giường rồi khi lão trở về khoảng 
                  2 giờ sáng. Lão có vẻ hơi xỉn và có vẻ nhiều tức tối. Sau khi 
                  ăn tối, rồi nhảy với bà Chiko, họ về nhà. Ở đó, lão bỏ ra hai 
                  tiếng để dụ bà lên giường nhưng rồi phát giác ra bà đang có 
                  kinh nguyệt.
 Trước khi đi ngủ, lão đứng như trời trồng trong bồn tắm, dội 
                  nước thật lạnh để làm nguôi cơn nóng giận.
 
 “Bố, bố có thể nào vặn TV nhỏ lại không ?” Akiko hỏi vào buổi 
                  trưa ngày hôm sau, vừa ngay khi lão chuyển sang đài Sumo đô 
                  vật, và ngồi chểm chệ trên ghế sofa với lon bia trên tay. "Gengyo 
                  đang bị sốt. Anh cần phải nghỉ ngơi”.
 “Vậy thì đóng cha cửa buồng lại,” lão hậm hực. “Nhà tao, tao 
                  muốn làm gì thì làm”.
 Akiko giận dỗi đi nhanh vào phòng và đóng sầm cửa lại, nhốt 
                  mình ở trong với chồng. TV bên ngoài vẫn ồn ào. Gengyo còn ngủ, 
                  nhưng có vẻ mệt mỏi. Khoảng 10 phút sau, Akiko bước lẩn quẩn 
                  trong phòng, nhón gót để khỏi đánh thức Gengyo và có vẻ khá 
                  bực tức tiếng ồn bên ngoài.
 Tại sao có người đàn ông nào ích kỷ thế ?! cô lẫm nhẫm. Đúng 
                  là khó ưa, dễ ghét quá !
 Lão bố dượng đâu có ngờ lão làm cho cô sôi máu đến vậy. Cô như 
                  không còn kiên nhẫn thêm giây phút nào nữa. Cô mở cửa trở ra 
                  ngoài và nhẹ nhàng khép lại. Cô đi nhanh tới TV và vặn nhỏ TV 
                  xuống. Cô như đã sẵn sàng đối chọi với lão nếu lão lên tiếng 
                  chống đối.
 “Bố vặn lớn như vậy đủ rồi ?”, cô hỏi một cách quả quyết.
 “Cũng được. Con dữ quá! Bố thiệt sợ à” lão cười cười đáp, liếc 
                  nhìn vào đủng quần của Akiko. Lão đưa lon bia ra. “Hết bia rồi! 
                  Sẵn đó, liệng vào xọt rác và lấy cho bố lon khác”.
 “Con không rãnh!”, Akiko ngún ngoẩy bỏ đi.
 “Vậy con chỉ rãnh làm ‘chuyện đó’ thôi sao”, lão nói, cười 
                  khúc khích khi cô đi thẳng ra sau bếp.
 Nói lẩy vậy chứ Akiko cũng mang ra lon bia đưa cho lão. Lão cù 
                  cưa nắm lấy tay cô chẳng chịu buông. Akiko định tán vào mặt 
                  lão, nhưng lão kịp nắm cô bẻ lọi về phía sau.
 Đau quá, cô quỳ xuống.
 “Đừng bao giờ giở trò tán kiểu đó nữa !,” lão cảnh cáo. “Lần 
                  sau mà còn là đừng có trách bố ác độc”.
 “Tôi không phải con ở trong cái nhà này,” Akiko dùng dằn thoát 
                  ra được. “Lần sau, ông cần gì thì tự lấy!”.
 Khi cô đi nhanh vào nhà bếp, lão vẫn còn cười chế giễu. Akiko 
                  cảm thấy hơi uất ức. Chỉ còn cách tránh mặt lão, cô đi rửa 
                  chén, một đống chén cô bỏ quên từ sáng hôm nay chỉ vì lo săn 
                  sóc cho chồng.
 Vừa khi rửa xong, cô nghe thấy lão bố dượng gọi, “Này cô chủ 
                  quán, uống hết rồi, mang một lon nữa”.
 “Bố, làm ơn nói nhỏ chút! Gengyo đang ngủ”.
 “Vậy thì đi lấy mau, bố không nói nữa”.
 Akiko cắn răng, bực vọc.
 “Được rồi … được rồi. Làm con ở cho ông thật mà”.
 “Con đẹp hơn là lúc con giận!”, lão chọc ghẹo.
 “Đi chết đi ông già dê”, cô rủa.
 “Làm gì lục đục vậy ?”
 “Dọn dẹp chứ làm gì”.
 “Làm ồn quá không nghe được gì ?”
 “Vậy không làm … ai làm đây ?” cô trả lời.
 “Bỏ đó đi. Lại đây làm một lon với bố. Coi đô vật nè”
 “Thôi không cần. Con phải trở vô buồng, để coi Gengyo tỉnh 
                  chưa”. Nói xong Akiko bỏ đi.
 Nhưng Gengyo vẫn chưa tỉnh. Akiko lại trở ra ngoài bởi lời réo 
                  gọi của lão. Như một cái máy, cô đến mở tủ lạnh và lấy một lon 
                  uống, rồi đi vào phòng khách.
 “Sao nói vào trong lo cho Gengyo,” lão khích, khi Akiko ngồi 
                  xuống đầu sofa đối diện và ngốp một ngụm bia.
 “Ảnh ngủ mê rồi”
 “Quyết định ra đây coi đô vật ?”.
 Akiko gật đầu. Ngốp thêm một ngụm bia.
 “Con đâu có thích đô vật ?”, lão hỏi.
 Cô nhún vai, hơi bí bởi vì cô cũng không biết tại sao cô lại 
                  trở ra ngoài này.
 Lão ngồi nhích tới, nắm tay cô và kéo cô sát bên cạnh. Akiko 
                  nhìn lão khinh miệt nhưng không chối từ sự sỗ sàng của lão. 
                  Khoảng một lúc ngồi cạnh nhau như thế, không nói năng gì, chỉ 
                  nhìn lên màn ảnh TV. Rồi lão đặt bàn tay lên đầu gối Akiko. Cô 
                  đẩy nó ra. Lão để trở lại. Cô hất đi. Lão vỗ xuống và bám víu 
                  vào.
 Akiko lấy hơi sâu và cắn răng. Lão làm hơi mạnh tay nên cô 
                  nhăn mặt nhưng không hất tay lão ra nữa. Lão thả lỏng ra khi 
                  thấy cô không còn chống đối. Akiko nuốt nước miếng. Cô đưa lon 
                  bia lên miệng và tu ba ngụm lớn.
 Thôi cứ mặc kệ lão làm gì thì làm, Akiko cứ ngồi đó im ỉm dán 
                  mắt vào những pha đô vật vô nghĩa đối với cô, cho tới khi lão 
                  sai cô mang lon bia khác tới. Khi cô trở lại, lão càng nhích 
                  sát vào mình. Cô có thể cảm giác hông lão chạm mạnh vào đùi.
 Bàn tay lão lại trở về vị trí cũ ngay đầu gối, vỗ vỗ và năn 
                  nắn, rồi lèn nhẹ vào giữa hai đầu gối đang khép. Akiko định 
                  nói “đừng”, nhưng cô không làm. Cô chỉ khép hai đùi lại không 
                  cho lão mơn trớn vào trong.
 “Bố, đừng,” cuối cùng cô lên tiếng, nửa ưng nửa chống, khi lão 
                  nại hai chân ra và vuốt dọc theo hai bên.
 Chương trình đô vật Sumo còn tiếp diễn. Một tay cầm lon bia, 
                  một tay lão hoạt động. Không cần liếc qua, lão bắt đầu tiến 
                  sâu vào trong, mỗi lúc mỗi dễ dàng.
 “Vật hay quá,” lão cố tình lãng sang chuyện khác. Nhưng bàn 
                  tay lão đã đụng vào gần trong.
 Akiko thấy choáng váng, chỉ còn nghe tiếng lào xào bên tai, và 
                  không còn rõ màn hình đang chiếu cảnh gì. Váy cô mỗi lúc bị 
                  kéo cao lên, bàn tay lão đã chạm vào vùng chữ V.
 Cứ vậy, lão nắn nót từng thớ thịt nằm sau lớp vải mỏng. Mồ hôi 
                  do sức nóng trong người cô rịn ra. Quần lót cô bắt đầu hoen 
                  uớt với một cục cưng cứng như đầu ngón tay đội lên. Lão bụm cả 
                  âm hộ lại vỗ bụp bụp. Akiko bắt đầu nhón mình đưa đẩy về phía 
                  trước. Cô dường như mất sự tự chủ.
 TV bỗng chuyển sang màn quảng cao. Lão ngót luôn ngụm cuối 
                  cùng rồi sai Akiko lấy bia thêm. Cô lấy cho lão một và cho cô 
                  một. Khi cô ngồi xuống, lão choàng tay phải qua, kéo cô vào 
                  hôn quyết liệt. Cô định đẩy lão ra, nhưng hai tay cô cầm hai 
                  lon bia nên không làm gì được. Trong khi đó, lão chèn bàn tay 
                  trái vào quần cô, ấn xuống đáy sì-líp, vạch nó sang một bên, 
                  và quét ngón tay dày cui vào cái khe rỉ nước.
 Lão lần mò tìm ra âm đạo và thụt nhè nhẹ, càng lúc càng sâu 
                  cho tới khi nửa ngón tay đi vào. TV trở lại màn đô vật. Lão 
                  rút tay ra, lùi trở lại, và cầm lấy lon bia từ trên tay run 
                  run của Akiko. Lão tu một hơi dài khoan khoái tiếp tục nhìn 
                  TV, đoạn nói: “Trùi xuống chút được không, bố muốn vừa coi đô 
                  vật …vừa …”
 Trong khoảnh khắc, Akiko muốn bỏ chạy để làm một người đạo đức 
                  tốt. Nhưng rồi cô cảm thấy không thắng nỗi với bản năng ham 
                  muốn. Ngoan ngoãn cô tụt người xuống như lời lão nói, ưỡn cao 
                  bụng-dưới lên sao cho lão có thể tiện lợi. Lão kéo váy cô lên 
                  và cô dạng chân ra chờ đợi.
 Một cảnh tượng không thể tưởng đang diễn ra. Là một sự xấu xa 
                  của Akiko, cô đã dám nằm dài ra ghế không có ra thể thống gì, 
                  để cho lão bố dượng sờ mó, điều mà chỉ có chồng cô mới được 
                  quyền. Nhưng Akiko không thể tự chủ để ngăn chặn trong lúc này 
                  nữa.
 Cái cảm giác hồi hộp bây giờ tương tự như lúc cô thủ dâm cho 
                  lão ở trong xe, chỉ khác hơn là bây giờ lão đang thỏa mãn cho 
                  cô. Akiko cảm thấy sao mình quá thấp hèn, nhưng đơn thuần quá 
                  sướng. Quá phiêu lưu, khi người chồng còn nằm ngủ ngay phòng 
                  bên cạnh
 Akiko nhắm mắt lại, tay nâng lon bia, húp. Cô không còn ghét 
                  lão bố dượng nữa, khi mà lão đang vỗ về chỗ kín đáo dễ chịu 
                  nhất của cô. Dù cho lão vẫn còn thô tục, vụng về, nhưng ở mức 
                  độ nào đó lão đã đem cô lên tầng ngây ngất, Akiko dường như 
                  thấy thích lão làm sao ấy!
 Chỉ có miếng vải hẹp và mỏng ngăn giữa phần kín và bàn tay 
                  chay sạm. Lên và xuống, lão mơn man, lúc ngưng lúc động vì lão 
                  còn mãi tập trung màn đô vật còn chưa vãn. Điều này chứng tỏ 
                  lão chỉ coi cô như một món đồ chơi. Cô biết chứ. Nó làm cô 
                  thấy thật rẻ tiền dơ bẫn nhưng cô chẳng màng. Thật sự là cô 
                  thấy khoan khoái đến không thể ngờ.
 Cô bắt đầu cười khẩy, chút máu dâm tăng lên do các ngụm bia 
                  nóng đắng thấm vào các động mạch chủ. Cô xoay tròn mông đít, 
                  dúi cái “cháy khát” của cô vào bàn tay của lão, cho lão toàn 
                  quyền mặc sức.
 Lát sau, lão kéo chẹt cái quần lót của cô lên thành cọng, căng 
                  nó dọc theo đường chẻ của âm hộ và đít. Những ngón tay cù cưa 
                  chung quanh lỗ hậu môn, lâu lâu lão chọt nhẹ một cái.
 Akiko rít khẻ qua kẻ môi trong khi tay cô bám chặt vào lon bia. 
                  Cô ước gì lão lòn ngón tay đó vào trong quần và nhét vào giữa 
                  một lần nữa. Nếu như lão có muốn đưa bộ phận của lão vào ngay 
                  bây giờ, tại đây, cô sẵn sàng chấp nhận mà không nói tiếng nào. 
                  Rõ ràng vấn đề đúng hay sai không còn hiện hữu trong đầu Akiko 
                  nữa, cô đã hoàn toàn mềm nhũn dưới sức nóng của dâm tình luân 
                  loạn !
 “Trời ơi, quật nó xuống. Xô nó văng ra,” lão nói với một tay 
                  đô vật trên màn TV khi tiếp tục hoạt động chung quanh vùng âm 
                  động và hậu môn. “Tán vô ngực nó!”
 Tay Sumo đó cuối cùng cũng quật ngã tên nọ, một tên to lớn hơn 
                  nhiều.
 Lão thở phào nhẹ nhổm. Lão vỗ vỗ vào bẹn Akiko rồi lấy tay ra. 
                  Một cách tự nhiên, lão kéo zipper xuống và kéo ra dương vật 
                  nửa cương cứng.
 “Hay là con …làm ?”, lão đề nghị. “Bỏ lon bia đi cho rãnh tay”.
 Không quen uống bia, hai lon đã làm Akiko choáng váng. Sẵn 
                  đang nóng người, cô không phản đối lời đề nghị đó. Akiko chồm 
                  sang, đặt lon bia lên bàn, rồi nằm vào vòng tay lão, chấp nhập 
                  nụ hôn cuồng vội của lão, trong khi bàn tay cô bốc hốt cái mà 
                  cô đang thèm thuồng.
 Sớm sau màn đô vật kế tiếp diễn ra, lão ngả đầu trở về, dứt 
                  khỏi nụ hôn cháy bỏng của Akiko và tiếp tục xem trận đấu.
 Thật là lão già đê tiện, ích kỹ, Akiko thầm nghĩ, lão có để ý 
                  gì đến mình đâu ?! Quá là bất lịch sự. Thật không có gì nhục 
                  cho bằng một người đàn ông chỉ lo xem TV hơn là làm tình với 
                  người phụ nữ, nhưng Akiko vẫn không phàn nàn.
 Cô chỉ việc ngồi cạnh lão, mân mân cái dùi cui bắt đầu cương 
                  cứng. Một cảm giác loạn luân kỳ thú châm châm vào lòng cô 
                  không thể tưởng nỗi ! Rõ ràng cô biết mình hư hỏng, nhưng cứ 
                  lao đầu vào một cách không kềm chế. Song song đó, một chút 
                  lương tâm của cô đang chửi bới cô bên trong, nào là con điếm 
                  dơ bẫn, con đàn bà dâm loàn bỉ ổi vô liêm sĩ, dám làm điều bần 
                  tiện với người bố dượng. Một người mà cô không yêu thích, 
                  nhưng lại có cái cô cần ! Cái mà cô đang nắm trong tay, sao mà 
                  bự quá, bự hơn nhiều so với cái của Gengyo!
 Để xem xét cho rõ ràng hơn cái giống ấy, Akiko nghiêng đầu qua 
                  và nằm hờ trên ngực lão. Lão mân mê lên đùi trần của cô rồi tế 
                  nhị đẩy đầu cô xuống, như là cô đang áng màn hình TV.
 Sự nhẹ nhàng của cô cũng sớm đem dương vật lão tới mức căng 
                  cứng tột độ. Nó bóng nhẵn trồi ra khỏi zipper, dài ngoằn, cong 
                  cong, với cái đầu khấc ngơ ngớ nhìn thẳng vào mặt cô.
 Trong đời, Akiko chưa bao giờ thấy rõ một uy lực hùng dũng của 
                  người đàn ông như thế. Mắt cô càng chú tâm tới bao qui đầu, 
                  nơi đang từ từ rịn ra một ít chất lỏng màu đục. Dưới mặt đầu 
                  khấc là vài sợi gân to bảng chạy dọc chéo tới tận những búi 
                  lông dày đặt lâu năm.
 Akiko thử nắm lòng bàn tay lại nhưng cô không quàng được trọn 
                  vẹn. Nó lớn gấp đôi cái của chồng cô.
 Trong vô thức, cô vuột bàn tay xuống, kéo theo bao qui đầu 
                  tuột về sau, đưa ra cái đầu khấc bóng đỏ hơi tím sầm lên trên. 
                  Một mùi đặt trưng xốc lên mũi Akiko, kích thích bản năng sinh 
                  lý của người phụ nữ. Cô bắt đầu sụt nhè nhẹ theo cảm tính. Đôi 
                  mắt to tròn thơ ngây của cô cứ nhìn chầm chầm vào bàn tay tội 
                  lỗi, bàn tay cứ đóng và mở cho dương vật trồi lên thụt xuống.
 Thoạt đầu, cô làm chậm và nhẹ, sau, sự kích thích tăng lên, cô 
                  là mạnh và nhanh. Hơi thở cô dồn dập, tim đập mất tự chủ. 
                  Akiko thấy nóng như lửa đốt, dù biết rằng việc này quá phi đạo 
                  đức, nhưng cô không ngừng làm … cho tới khi một ít tiền tinh 
                  khí từ đâu trích ra, bôi trơn mấy đầu ngón tay.
 Cô đoán lão sắp xuất tinh và muốn thấy ngay dòng đặt sệt đó 
                  vọt ra, nhưng lão có vẻ kềm chế nó lại. Cô không biết lão đang 
                  toan tính gì mà ngưng lại.
 Thình lình lão nắm lấy tay Akiko kéo bật xuống, cho tới khi 
                  bàn tay cô nằm sát gốc dương vật, làm cho đầu khấc lòi hẳn về 
                  phía trước. Đặt lon bia lên bàn, lão để luôn bàn tay phải lên 
                  đầu Akiko và ấn nhẹ xuống. Akiko thấy hơi yếu ớt, cô không có 
                  tỉnh táo để nghĩ xa xôi hơn, cô chỉ chống chế cho có lệ. Dần 
                  dần, đầu khấc lão tiến sâu vào trong miệng cô. Một mùi nồng 
                  nồng tăng lên.
 Cuối cùng, Akiko mới đoán ra được ý lão. Cô cố gắng giựt đầu 
                  trở ra. “Không, bố. Đừng!,” cô mếu máo. “Bố không định bắt con 
                  …”
 “Nút đi …,” lão dục, cắt ngang lời nói của cô. “Tiếp tục … gần 
                  tới rồi … sướng lắm!”.
 “Trơi … trời … ời …ơi,” cô khạc, lắc lư cái đầu, cố gắng giựt 
                  ra khỏi bàn tay của lão. “Không được. Ghê …ê … quá … á ! Dơ …ơ 
                  …ơ ! Chưa bao giờ …ờ … với … cả Gengyo …o …o”
 Lão không đếm xỉa lời cô gắt. Akiko tưởng như nghẹn vì khối 
                  thịt bịt chặt lấy cuống họng. Những ngón tay lão cương mãnh 
                  bám chặt xuống đầu cô đau thốn. Không còn cách nào hơn là nghe 
                  lời lão. Nên cô chỉ còn biết ngoạm môi, nhắm mắt, nút từng lần 
                  một hy vọng lão sớm dứt điểm.
 Nhưng hy vọng cô tan biến sau vài phút. Lão cứ bắt cô liếm tới 
                  liếm lui. Điều gớm ghiết là cô phải chịu cho bàn tay lão ấn 
                  xuống và kéo lên, làm cho cô thấy muốn mửa.
 (Hết Phần 4 ... Xin mời xem tiếp
                  
                  Phần 5) |