|      
         Lý Hoa đã trở về nhà. Ông Văn Long chấp nhận tất cả
        các điều kiê? do nàng đưa ra. O?g nghĩ dù có phải xuống nước
        với vợ cũng là lẽ thường tình trên cõi đời
        này. Ai biết đó
        là đâu. Chả lẻ thiên hạ nhàn rỗi đến độ đi soi
        mói, bàn tán
        việc của ngươì khác. Vả lại ông cần tạo sự nghiệp để khỏi
        thua kém các bạn đồng nghiệp, mà muốn vậy ông phải hy sinh dẹp bỏ
        ghen tuông, để nhờ tay bà tạo dựng nên sự nghiệp
        ấy. Những vụ
        đấu thầu nếu không có đàn bà tất không xong.            
        Hình thức thì vẫn là đấu thầu. Bên trong là những cuộc vận
        động. Kẻ đi vận  động phải có
        să? đẹp biết mánh khóe để đặt điều kiê? trước khi cởi
        quần áo cho mấy tên mũi lõ dê xồm dày vò.             
        Lại nữa người đi vận đô?g phải là vợ, con gái hay
        người thân trong gia đình mới được vì bọn Tây thực dân chúng
        tinh ranh lắm. Chúng có nhân viên đi điều tra, hễ phái viên đi
        thương thuyết mà là gái điếm được thuê mướn để làm việc
        ấy thì chúng từ chối ngay, còn ghi tên nhà thầu đương sự vào
        sổ bìa đen, suốt đời sẽ chẳng trúng được mối thầu nào
        cả.
        Thứ hai là nếu không phải người nhà, nô? vụ sẽ bị tiết lộ
        rồi có khi người được mướn sẽ đoạt mất vụ thầu hoặc đưa
        cho kẻ khác để lấy được nhiều tiền hơn.             
        Bởi những lẽ đó mà ông Long cần cái sắc đẹp của
        bà.
        O?g biết vì ông vì ông bất lực nên bà mới kiếm chuyện bỏ nhà
        ra đi. Trong mô? tháng trời đi hoang làm gì bà Văn Long không ngủ
        với trai, sợ là nhiều thằng nữa ấy chứ chẳng phải mô?
        thằng.
                    
        Bây giờ ông thấy bà đã đổi tánh nết. Bà bớt cau
        có,
        không càu nhàu chửi chó mắng mèo nữa. Bà có vẻ ôn hòa hơn
        mỗi khi nói chuyện với ông. Bà lại tỏ ra thương người hơn
        trước. Bà gọi thằng Tám tài xế là em, xưng chị chứ không mày
        tao chi tớ nữa. Chị bếp đã đỡ bị bà hạch sách.             
        Lý Hoa về nhà được mô? tuần thì ông Văn Long thủ thỉ cho
        bà biết ông muốn nhờ tay bà tìm cách như thế nào để trúng thầu
        trong vụ sắp tới. Lý Hoa chỉ nghe ông nói úp mở biết ngay ông
        chồng của bà định nhờ câ? cái lá đa của bà để bắt mánh
        với Tây thực dân thứ bự.             
        Bà hỏi thẳng ông:            
        -   Thế ông không ghen
        à?
        Tôi đi ăn nhảy với bọn Tây chắc chắn sẽ không tránh được
        cái vụ phải cho tụi nó ngủ. Không chừng phải ngủ với mấy thằng
        chứ không phải chỉ mô? đứa. Vậy ông bằng lòng như thế
        sao?            
        O?g Văn Long gật đầu:            
        -   Thì bà biết
        đó,
        không hy sinh không xong. Vả lại tôi bây giờ không còn có thể
        phục vụ bà được nữa thì âu đó cũng là cách để bà giải
        quyết nhu cầu. Nhất cữ lưỡng tiện. Tôi sẽ nhắm mắt làm
        ngơ.
        Nếu có thể phải cho bọn nó ngay tại nhà này tôi cũng bằng
        lòng.
        Chỉ cần cho con ở nó về thăm nhà là xong. Thằng Tám thì chỉ khi
        nào tôi cần, nó mới ở lại đêm. Bà suy nghĩ đi. Ơ?đời này
        muốn trở thành triê? phú phải hy sinh. . .             
        Lý Hoa ngắt lời chồng:            
        -  Thôi đủ rồi, ông khỏi
        nói dài dòng nữa. rồi sẵn dịp nàng lên lớp giảng bài luân lý
        giáo khoa cho ông Long:            
        -  Đời này ai cũng cần
        tiền. Ai cũng muốn giàu có, chẳng ai muốn nghèo hết. Nhưng phải
        ngoại tình để tạo sự nghiệp xem ra nó không đạo đức chút nào
        cả. Từ hồi lấy ông đến giờ tôi vẫn trung thành với
        ông, dù
        trong thời gian qua ông chẳng hề đụng đến người tôi. Bây giờ
        ông sợ tôi để nó mốc ra, phí của trời, ông bảo tôi đổi lấy
        áp phe thì đó là ý ông muốn đấy nhé.             
        O?g Văn Long gật gật đầu, gãi gãi tai:            
        -  Tôi cũng biết làm thế nó
        trái với luân thường đạo lý nhưng đời nay mấy ai đếm xỉa đến
        hai chữ đạo đức. Kẻ có tiền, dù có bị chúng nghi ngờ là ăn
        ở vô luân cũng vẫn được trọng vọng như thường. Nếu tôi có
        em gái thì tôi đã bảo nó làm việc này và chia cho nó nhưng rủi
        là tôi chẳng có em, cháu nào cả. Mà bà thì nhan sắc có
        thừa.             
        Lý Hoa khoát tay bảo ông ngừng nói:            
        -  Tôi hiểu rồi. Vậy từ nay
        tôi ngủ với Tây, với Chà đen với ba tàu, bất cứ
        ai, ông cũng
        chấp nhận phải không? Tốt. Tôi sẽ đưa những kẻ mà tôi biết sẽ
        giúp ông làm giàu về đây ngủ, và cho những thằng trai trẻ ngủ
        với tôi. O?g đồng ý không?            
        O?g Văn Long đành nhận điều kiện của bà. O?g đã đầu
        hàng vô điều kiện rồi thì điều kiện nào của bà mà ông có
        thể từ chối.             
        O?g nghĩ trong bụng: Nó nói vậy chứ nếu nó muốn ngủ
        với thằng nào khác hơn mấy thằng Tây quan năm, quan sáu thì nó
        dại gì đem về nhà đây.             
        Rồi ông nhún vai bảo bà:            
        -  Miễn là bà tạo được
        sự nghiệp đồ sộ cho cả hai đứa. Còn bà muốn làm gì tùy
        bà.
        Tôi sẽ không ngủ ở nhà nếu bà muốn toàn quyền sử dụng nhà
        này.             
        Mấy ngày sau ông Văn Long dò biết có một vụ khá to thì lo
        sắp đặt kế hoạch. Bọn thư ký được ông mua chuộc bằng tiền nên
        chúng cho ông gặp mô? tên quan năm. Cũng phải lui tới nhiều ngày
        mới mời được tên quan năm và phụ tá của nó là mô? quan
        ba.             
        Ấy dưới thời kỳ Tây còn nắm quyền ở nước ta thì quan
        nhà binh đeo năm cái gạch trên cầu vai gọi là quan
        năm, đeo ba gạch
        trên cầu vai thì gọi là quan ba không có gọi văn vẻ là đại
        tá,
        đại úy như quân đội Việt Nam về sau này.             
        Tên quan ba nói sõi tiếng Việt. Hắn đã được học tiếng
        Việt từ trước khi sang Đông Dương. Và hắn ăn đủ các món ăn
        dân Việt. Tên hắn là Jacques. Về chuyện đàn bà Việt thì Jacques
        còn có khi rành hơn đàn ông Việt. Rành đây là rành cách làm cho
        đàn bà sướng.             
        Theo phong tục của Tây thì từ vua chúa đến các công
        tước,
        hầu tước, bá tước xuống đến hàng dân giả, ở nhà quê hay
        thành thị cũng vâ? đều thích bú lồn. Đó là món khai vị rất
        đươc ưa chuộng. Đàn bà thích được bú là chuyện đã
        đành,
        nhưng đàn ông cũng thích làm cái chuyện ấy lắm.             
        A? cái món khai vị này mấy ông Tây cà lồ mũi
        lõ, mắt xanh
        đôi khi ăn đến mấy tiếng đồng hồ. Còn khi leo lên chơi thì chỉ
        độ năm, mười phút là leo xuống. Đầm non, đầm sồn sồn lúc lên
        giường cởi váy ra là vỗ vỗ cái mu ra dấu. Thế là tình nhân
        hoặc ông chồng phải biết cúi xuống, úp mặt vào mà phục
        vụ.             
        Quan ba Jacques lấy vợ từ lúc mới đeo lon thiếu
        úy. Sang Đông
        Dương được năm năm thì hắn ly dị vợ. Vì hắn đã mê đàn bà
        Việt. Đàn bà Việt Nam ngon lành hơn. Hắn nói với bạn bè người
        Việt (nói bằng tiếng Việt và hắn nói rất sõi, rất rành mạch ):            
        -  Lồn đàn bà An Nam nhỏ
        nhắn và thơm. Cái lổ nhỏ xíu. Còn lồn các cô đầm to như cái
        quạt giấy, lổ thì toang hoác và chẳng có thơm tí nào, phải xịt
        đến cả hai chai dầu thơm nó mới hết mùi.             
        Từ ngày được làm chánh văn phòng cho quan năm Albert, quan ba
        Jacques được sơi rất nhiều gái Việt vì những kẻ muốn hối lộ
        gái và tiền cho Albert đều phải qua tay Jacques trước.             
        Phần lớn gái được dâng cho quan năm Albert đều là gái có
        học. Dù đó là vợ hay là con cháu của những kẻ đi hối
        lộ, tất
        cả đều xinh đẹp thơm tho. Khi mô? áp phe to được tung ra thì bề
        trên của quan năm Albert là quan sáu Delina cũng đòi được hối lộ
        gái và tiền. Thành ra kẻ hy sinh làm vâ? tế thần phải trải qua ba
        tay. Đôi khi quan sáu Delina ăn rồi lại truyền tay cho quan sáu
        khác,
        mang nhiều sao trên vai hơn được hưởng.             
        O?g Văn Long đặt một bữa tiệc ở nhà hàng Ngọc Lan Đình
        rồi mời Jacques và Albert đến dự. Tiệc được đặt ở trong mô?
        phòng riêng. O?g Văn Long có mướn mấy cô tàu đến hầu
        rượu.
        Lý Hoa được sắp xếp ngồi giữa Albert và Jacques. Vừa thấy mặt
        Lý Hoa là cả thầy trò đều mê tít.             
        Hôm nay, nhằm mục đích chài mồi bọn quan Tây nên Lý Hoa trang
        điểm rất kỹ. Quần áo toàn chọn thứ đắt tiền. Mùi nước hoa
        Channel bay thơm phức. Sau khi nghe vợ chồng Văn Long trình bày ý
        định,
        quan năm Albert bèn ra giá. O?g Văn Long thuâ? ngay.             
        Nhưng Albert đòi hỏi:            
        - Từ nay ông Văn Long nên để bà vợ của ông lui tới văn
        phòng giao thiệp, như vâ? tiện hơn. Điều này cũng được ông Văn
        Long vui vẻ chấp thuận.             
        Vài ba ngày sau, nhằm bữa quan năm Albert phải đi họp với Bộ
        Tham Mưu, Jacques gọi điện thoại cho ông Văn Long bảo nếu có thể
        mời bà chủ thầu đến ngay văn phòng để thảo luận chi tiết vụ
        thầu.             
        Lý Hoa vội trang điểm rồi chọn một cái váy đầm thật
        ngắn,
        mô? cái áo hở cổ. Nàng chỉ mặc quần lót hiệu Valisere mỏng dính
        còn ở trên không mặc xú chiêng. A? hở cổ rất rô?g mà lại
        không có áo nịt vú nên mỗi khi nàng cúi xuống là trông thấy rõ
        đôi bồng đảo.             
        O?g Văn Long hối thúc Lý Hoa nhanh nhanh lên đi, kẻo lão Albert
        nó đợi lâu, nó sẽ đổi ý cho tên khác vụ này thì mất mối
        bở. Cả triệu đồng chứ ít sao.             
        Tám tài xế lái xe cho bà chủ đi áp phe.             
        Từ hôm thằng Tám trốn biệt không dám bén mảng đến building
        Cửu Long vì bị Thu hành hạ quá mức, cho đến hôm nay bà chủ mới
        có dịp nói chuyện với nó trong thân mật.             
        Lý Hoa ngồi băng sau, chồm lên vỗ vai Tám:            
        - Chiều nay sau khi chị ở văn phòng 
        tụi quan Tây ra em đưa chị về building Cửu Long trước khi về
        nhà.             
        Tám dạ da. Chỉ có mình bà chủ thì nó không
        ngán, sợ là
        sợ cái bà Thu. Trời ơi, bà ta làm sao mà nó chơi cả đêm mới
        ra. Mê? muốn đứt hơi. Lại còn bắt nó bú nữa. Từ thuở cha
        sanh mẹ đẻ đến hôm gặp bà Thu nó mô? mới bú lồn lần
        đầu.
        Kể ra thì bú cũng chẳng khó nhoc gì, ngặt nỗi bà Thu cứ bắt nó
        liếm hết khí của bà ta từ trong tuôn ra. Liếm muốn rát lưỡi mà
        khí của bà ta ứa ra hoài.             
        Jacques tiếp Lý Hoa rất niềm nở. Hắn rót ly rượu mời Lý Hoa
        uống xong cả hai bàn đến vụ thầu. Jacques nhìn chăm chú vào ngực
        bà chủ thầu. Cái áo hở cổ cho thấy rõ đôi vú căng phồng săn
        chắc. Jacques bảo Lý Hoa ra ghế salon ngồi trên cái ghế sofa. Hắn ngồi
        kế bên. Lại rót rươu mời thêm ly nữa. Lý Hoa đâu có ngán gì
        vụ uống rượu. Nàng uống cạn ly. Hỏi quan năm Albert có ở văn
        phòng ổng không, Jacques đáp: ổng đi họp khẩn. O?g ủy nhiệm tôi
        nói chuyện với bà. Và hắn nói huỵch toẹt trắng
        trợn:            
        -  Hẳn là bà cũng biết là
        trước khi ông Albert giao du với người đàn bà nào cũng phải qua
        tay tôi trước. Tôi phải báo cáo cho ổng biết rồi ổng mới quyết
        định. Hễ tôi chấm điểm tốt thì ổng đồng ý tiếp và cho áp
        phe.
        Còn tôi cho điểm ít là ổng sẽ bỏ qua tất nhiên cũng sẽ bỏ qua
        luôn chuyện làm ăn.             
        Lý Hoa nóng bừng mặt. Không biết có phải vì hai ly rượu
        Cointrean hay không? Nàng cảm thấy rạo rực, người bắt đầu nóng
        ran, Jacques choàng tay qua vai nàng. Hắn ôm nàng hôn vào
        môi.             
        Lúc đi đến đây Lý Hoa đinh ninh là sẽ gặp quan năm Albert và
        sẽ phải chấp thuận cho lão ấy chơi. Chơi ở tại văn phòng hay lão
        chở đi đâu cũng không thành vấn đề, nhưng bây giờ nàng hơi
        ức là tên Jacques lại đòi nàng phải nô? mãi lộ. Xếp của nó
        đi họp mà nó lại gọi mình đến, và đòi chơi. Láo
        quá.             
        Lý Hoa còn đang lưỡng lự bỗng nghe nóng ran ở âm hộ rồi
        nứng lên rất nhanh. Thôi chết rồi. Tên này lén bỏ thuốc kích
        thích vào rượu cho nàng uô?g. Bây giờ Lý Hoa có muốn từ chối
        đề nghị của tên này cũng không kịp nữa. Nàng đã
        nứng, chắc
        là phải cho nó chơi, để hạ cơn nứng xuống. Lý Hoa nghĩ trong bình
        rượu có pha thuốc kích thích.             
        Jacques thò tay vào cổ áo nàng. Nhìn mặt Lý Hoa đỏ bừng hắn
        biết nàng đã lên cơn rồi. Còn chờ gì nữa. Jacques mân me, se se hai
        đầu vú. Se rồi lại bóp bóp. Lý Hoa không nói tiếng
        nào. Nàng
        nứng quá, nứng muốn phát điên. Gã sĩ quan thọc mô? tay vào
        giữa đùi nàng. Cái váy hơi rô?g, dễ hoạt đô?g
        quá. Tay Jacques
        mò mò trên cái sì líp mỏng. Hắn luồn tay qua giây thun để bàn tay
        trên mu. Hắn xoa xoa mớ lông mềm mại. Lý Hoa tiếp tục ngồi lặng
        thinh. Bàn tay của Jacques bóp bóp cái mu. Nước nhờn đã bắt đầu
        rịn ra. Jacques bóp mu mô? lúc rồi thọc mô? ngón tay
        vào. Hắn
        thục vào rút ra mô? châ?. Khi thấy dâm thủy ra khá
        khá, hắn
        đè ngay Lý Hoa xuống sofa. Tốc váy lên. Lô? cái sì líp đã ướt
        quăng lên mô? cái ghế gần đó. Rồi hắn cúi xuô?g ngoạm cái
        mu, nhay nhay. Vừa nhai vừa hít hít cái mũi. Hắn nghiê? mùi lồn
        đàn bà Viê?.             
        Hắn ngước lên nói bằng tiếng Việt:            
        -  Lồn bà đẹp
        lắm. Thơm lắm. Tôi thích lắm. Xin bà nằm yên cho tôi
        bú.             
        Jacques nói tiếng Việt rất sõi. Rồi hắn bú,
        liếm, hắn liếm,
        hắn mút.             
        Lý Hoa đang nứng được bú thì thấy đỡ khổ. Nhẹ bớt áp
        lực đi đôi chút. Nàng vò đầu tên Jacques bằng cả hai tay rồi
        thuận tay nàng ấn đầu hắn sát vào lồn. Jacques ú ớ, muốn nghẹt
        thở. Nhưng hắn vẫn tiếp tục bú. Chỉ mô? lát sau là Lý Hoa rùng
        mình, đạt được khoái lạc. Chất khí chảy ra bao nhiêu Jacques le cái
        lưỡi dài thượt của hắn ra liếm, hết. Vừa ấn đầu hắn vào âm
        hộ, Lý Hoa vừa mĩm cười. Nàng tự nhủ:            
        -  Tây mà gặp lồn thì bú
        phải biết. Nghề của chàng mà. Cha truyền con nối, bú có bài bản
        lắm chớ đâu có như mấy ông trẻ người Việt. Tiếc cái là mấy
        thằng Tây nhà binh không có để râu. Có râu cọ cọ vào sướng
        hơn.             
        Nàng sực nhớ tới dược sĩ Tâm. Cứ tưởng tượng là
        Tâm đang bú mình. Cho đỡ ấm ức là phải cho tên này bú thì hắn
        mới cho áp phe. Lý Hoa lại rùng mình ra thêm lần
        nữa. Có
        thể là vì nàng nghĩ đến ông anh họ của Thu nên dễ bị kích
        thích.             
        Nhưng nàng cũng phải nhìn nhận gã thực dân này có tài
        bú,
        từ nãy đến giờ lâu quá rồi. Lý Hoa đưa tay lên xem đồng
        hồ.
        Hắn bú đã hơn mô? giờ đồng hồ. Nàng ra bao nhiêu hắn liếm
        sạch vậy mà hắn vẫn chưa nhả ra. Cứ bú miết. Thỉnh thoảng hắn
        cũng ngước lên để thở, hít vào vài cái, rồi lại cúi xuống
        bú tiếp tục.             
        Bấy giờ Lý Hoa mới mở miệng nói bằng tiếng
        Việt:            
        -  O?g bú lâu
        quá. Lồn tôi
        ngon lắm phải không?            
        Jacques nhả cái mồng đốc ra, ngước lên:            
        -  Ngon lắm. Thơm
        lắm. Để tôi
        ăn nó mô? chập nữa.             
        Hắn lại cúi xuống ngoạm từng miếng thịt mềm mại của cái mu
        lông lá xum xuê.             
        Mấy phút sau, Lý Hoa cười dòn, nàng vỗ vỗ đầu
        hắn:            
        -  Có ngon hơn bít-tết
        không?
        Liếm cho sạch đi. Bú lâu quá rồi. Leo lên đụ cho tôi
        sướng. Có
        biết đụ không? Tôi nghĩ ông chĩ biết bú, chứ không biết
        đụ?            
        Bị khích tướng hắn ngồi nhỏm dâ?:            
        -  Bộ bà tưởng tôi không
        có cặc sao?            
        Hắn cởi quần áo. Lý Hoa nhìn xuống hạ bộ hắn. Chả to gì hơn
        cu của người bàn xứ. Để xem tài nghệ của hắn ra
        sao.             
        Jacques đã nứng. Cu của hắn cương cứng. Có thể hắn đã
        nứng từ khi mới bắt đầu bú Lý Hoa nhưng vì hắn ham bú hơn chơi
        nên cứ để vậy. Hắn để đầu cu ngay cái lổ rồi thọc vào thật
        mạnh. Hắn thọc mạnh quá nên Lý Hoa kêu lên mô? tiếng
        hự.             
        Và hắn khởi sự nhắp. Hắn nắc mạnh bạo. Hùng hục y như
        người ta tập thể dục. Ra, vào, ra, vào.             
        Vì hắn nắc mạnh nên Hoa cảm thấy hơi hơi sướng. Nàng nghĩ
        nếu hắn kéo dài bằng thời gian hắn bú, chắc nàng sẽ ra nhiều
        lần. Nhưng nàng chưa kịp nghĩ tiếp thì Jacques đã rống
        lên. Tinh khí
        của hắn bắn từng đợt vào sâu trong người Lý Hoa.             
        Nàng kêu khổ. Mình chưa kịp có cảm giác, chưa kịp sướng thì
        hắn đã ra. Chỉ mới năm phút. Vọ?dụng quá. Hắn nằm trên
        người Lý Hoa, thở phì phò.  Lý Hoa nhìn quanh cái cửa nhỏ kia có
        thể là cửa toilet. Đúng. Nàng vừa rửa trong cái bồn gọi là Bidet
        vừa nghĩ: Văn phòng mà lại có phòng tắm vớii dụng cụ để
        rửa ráy như thế naỳ thì hẳn là tên này vẫn thường chơi ở
        đây, chẳng cần đưa về nhà hay khách sạn. Tụi Tây này chỉ biết
        có đàn bà. A? tiền và ăn lồn.             
        Khi Lý Hoa trở ra thì Jacques đã ngồi dâ?. Hắn nhìn Lý Hoa
        mặc quần áo, hình như hắn còn thòm thèm muốn bú
        nữa.             
        Lý Hoa hất hàm hỏi hắn:            
        -  Bữa nào thì tôi gặp
        được xếp của anh.             
        Jacques gãi đầu:            
        -  Có lẽ ngày
        mốt. O?g sẽ
        mời bà về nhà dùng cơm. O?g không có vợ ở đây. Bà ấy ở
        luôn bên Pháp. Bốn giờ chiều ngày kia bà trở lại đây
        đi.             
        Trên đường về Lý Hoa không ngồi ở băng sau. Nàng ngồi
        cạnh Tám tài xê? Xe chạy mô? quãng gần về đến nhà thì Lý Hoa
        la lên:            
        -  Lúc nãy chị bảo em đưa chị
        về nhà bà Thu mà. Em quên à. Quẹo lại đi.             
        Tám hơi run. Hắn dạ dạ. Xe ngừng trước cửa building. Lý Hoa
        bảo thằng Tám khóa cửa xe rồi theo nàng lên lầu. Nàng vẫn giữ
        mô? cái chìa khóa cửa phòng của Thu.             
        Vừa gài chốt cửa lại là Lý Hoa đã bảo:            
        -  Bà Thu chưa
        về. Cũng tiện.
        Không thì em lại phải phục vụ bả tới tối mới đưa chị về nhà
        được. Em cởi đồ ra đi. Phục vụ chị mô? chút. Lát chị cho em
        tiền.             
        Nàng cởi quần áo, vào phòng tắm lấy khăn giấy chùi cái mu
        mô? lần nữa cho thật khô. Xong nàng trở ra. Nàng nằm nghiêng bảo
        Tám cũng nằm như thế. Gác mô? chân lên đùi nàng và đút cu
        vào. Trong khi thằng Tám loay hoay đút cu vào, Lý Hoa nói
        thầm:            
        -  Thằng Jacques chơi dở quá
        mới đút vào đã ọc ra. Phải bắt thằng em này nó làm cho mình
        đã ngứa chứ không thì làm sao ngủ yên đêm nay.             
        Tám nắc. Mô? lát bỗng Hoa sực nhớ đến Tâm. Nàng nhớ
        lúc Tâm chơi nàng trong tư thế quỳ gối, chống tay, chổng mông
        lên,
        từ đằng sau thọc tới. Nàng bảo Tám:            
        -  Ngưng đi. Chị muốn em làm
        kiểu khác.             
        Nàng quỳ, rồi chống tay, chổng mông ra dấu cho thà?g Tám quỳ
        ở phía sau rồi đút cu vào.             
        Tám làm theo. Trước khi đút cu vào âm đạo, hắn buột miệng
        nói:            
        -  Hôm nay em và bà chủ đụ
        kiểu chó.             
        Lý Hoa cười ré lên:            
        -  Ừ, đụ kiểu
        chó. Sướng lắm. Em có đụ kiểu này bao giờ chưa.             
        -  Có, bữa trước bà Thu
        bắt em làm kiểu này. Bả nói bả thích lắm vì. . . vì. . .             
        -  Vì sao? Lý Hoa hỏi
        dồn.             
        -  Dạ bà Thu nói chơi kiểu
        này cặc em vào sát tận trong lồn của bả nên bả khoái
        lắm.             
        -  Đúng. Vậy bây giờ em
        đút vào thật sát đi. Nắc mạnh vô.             
        Tâm yên lặng làm theo. Mô? lát chỉ còn nghe tiếng nhóp nhép
        vì nước nhờn từ trong âm đạo chảy ra quá nhiều. Lý Hoa đẩy
        cái mông về phía sau cho ăn nhịp với những cái nắc của
        Tám. Đã quá, nàng nói thầm.             
        Vì bị kích thích quá lâu bởi cái miệng của tên Jacques nên
        Lý Hoa nứng tợn. Do đó chỉ mười lăm phút sau là nàng đã đạt
        được khoái lạc, trong khi Tám vẫn tiếp tục nắc. Lý Hoa kêu
        lên:            
        -  Chị sướng quá em
        ơi. Nắc
        mạnh vô nữa đi. Lát nữa chị sẽ thưởng em. Đụ như vậy mới là
        đụ chớ.             
        Nàng nghĩ đến thằng Tây quan ba: Đồ gà
        chết, chi ham
        bú.             
        Độ mười phút sau, Tám rùng mình. Hắn biết hắn cũng sắp
        ra.
        Hắn la lên:            
        -  Chị, chị, em sắp ra đây
        nè. O?, ôi em sướng quá.             
        Thằng Tám nắc mạnh hơn trong khi tinh khí phọt ra. Nó sướng quá
        nên đẩy Lý Hoa nằm sấp xuống rồi nằm đè lên, cả hai thở hổn
        hển. Lý Hoa úp mặt xuống gối. Nàng cảm thấy hôm nay thật đầy
        đủ. Mô? thằng Tây bú lồn nàng hơn mô? giờ đồng hồ. Thằng
        em này đụ kiểu chó nắc mạnh bạo lâu quá mới ra.             
        Trước khi xuống xe về nhà Lý Hoa móc bóp lấy ra mô? mớ
        giấy bạc nàng dúi vào tay Tám:            
        -  Em lấy ít tiền về ăn uống
        tẩm bổ. Chị thương em lắm đó.             
        Về tới nhà sau khi tắm rửa Lý Hoa ra ngồi nơi bàn ăn chờ
        chị bếp dọn cơm. O?g Văn Long hỏi:            
        -  Đi có được việc không?            
        -  Chưa biết, có lẽ mới
        được nửa đường.             
        -  Sao vậy? Bà có gặp thằng
        quan năm chưa?            
        - Chưa. Chỉ gặp thằng quan ba Jacques. O?g biết nó đòi gì không?            
        - Không?            
        - Bộ nó đòi chia tiền à? Gì mà gấp vâ?. Xong vụ thầu thế
        nào mình lại không cho nó chút ít. Bà có hứa sẽ cho nó mô?
        phần không?            
        Lý Hoa nhìn thẳng vào mặt ông Văn Long:            
        -  Nó không đòi chia tiền mà
        đòi đụ tôi. Đụ ngay tại văn phòng của nó.             
        -  Thế bà trả lời sao?            
        -  Còn trả lời, trả vốn gì
        nữa. Nó đòi đụ mà không cho nó thì nó sẽ hót với lão quan
        năm hất cẳng mình.             
        -  Vậy là. . . là. . . bà cho
        nó làm tại chỗ?            
        Lý Hoa nhún vai:            
        -  Chứ sao. Thật nhục nhã. Vì
        ông mà tôi phải để cho dày vò. Đây là lần đầu tiên, từ sau
        ngày lấy ông tôi mới ngủ với mô? người đàn ông khác. Nếu
        không vì ông tôi đã từ chối thằng Jacques. Tôi yên trí sẽ chỉ
        phải chiều lão Albert thôi chứ, nào ngờ lại còn phải chiều thằng
        chánh văn phòng.             
        O?g Văn Long gãi gãi tai:            
        -  Thôi sự thể nó như vậy
        thì bà cũng đành hy sinh cho nó được việc.             
        Lý Hoa nấc lên khóc rồi lấy khăn mùi soa ra lau nước mắt:            
        -  Thà tôi cho mô? người
        Việt chơi. Biết bao nhiêu đàn ông trai tráng đeo theo tôi, trong tháng
        vừa qua lúc tôi bỏ nhà đi vì giận ông, vậy mà tôi đâu có cho
        ai đụng đến chân lông. Bậy giờ, phải nằm ngửa cho mô?  thằng Tây vỏ phu nó dày vò. Hu, hu,
        hu. . . nhục quá.             
        O?g Văn Long dỗ dành:            
        -  Tôi biết bụng bà lắm. Bà
        quá hãnh diện nên không thèm ngoại tình, dù tôi đã trở thành
        người bất lực. Tôi hiểu lắm chứ. Từ nay tôi nghĩ có lẽ. . .
        bà cũng nên có bạn trai để giải quyết nhu cầu sinh lý, vì rằng
        bây giờ bà đã hy sinh cho mấy thằng Tây nó làm rồi thì còn gì
        nữa để mà giữ.             
        -  Thế ông sẽ để cho tôi
        ngủ với ai tùy ý à? Tôi dắt bạn trai về đây ông có chịu
        không?            
        O?g Văn Long gật đầu, nhưng xem chừng rất đau khổ:            
        -  Miễn là bà cho con Sáu làm
        bếp nó về nhà nó để tránh sự dòm ngó của nó thôi. Có cái
        phòng trống ở dưới nhà đó, bà có muốn dùng thì dùng.             
        Lý Hoa lại khóc rấm rứt:            
        -  Thâ? tôi khổ quá. Tôi
        có bạn trai nào đâu. Nói là nói vậy thôi chứ. Bây giờ, còn
        thằng Albert nữa. Ngày kia tôi phải đến gặp nó. Chắc nó sẽ làm
        tôi tơi bời hoa lá.             
        O?g văn Long ôm Lý Hoa hôn:            
        -  Thôi bà ráng hy sinh. Tạo
        được của cải, tất cả sẽ về phần bà. Tôi chỉ muốn được nở
        mày nở mặt thôi.             
        Lý Hoa nín thinh. Nàng đang mở cờ trong bụng. Đóng kịch
        với lão này xem ra được kết quả tốt. Căn phòng ở dưới nhà
        mình sẽ trang trí, mua giường mới dọn vào ở luôn. Để hằng đêm
        khỏi phải trông thấy ông chồng bất lực thêm chán nản. Rồi khi
        nào cần mình sẽ bảo thằng Tám ngủ luôn ở đây, tha hồ cho mình
        vui thú.             
        Nàng lại nghĩ tiếp:Còn anh Tâm dược sĩ và bọn Thành,
        Trọng, mình sẽ có cơ hội gặp lại sau. Nàng nghĩ đến thằng Tây quan
        năm. Nó bự con hơn thằng quan ba, chắc nó chơi khá hơn. Còn cái vụ
        bú lồn thì chả thằng Tây nào kém thằng Tây nào. Khỏi chê
        rồi.             
        Chị bếp đã dọn cơm. Lý Hoa ăn ngon lành. (Hết
          Chương 9 ... Xin xem tiếp Chương
          10)Xin các
          bạn vui lòng nhấp chuột vào các bản quảng cáo để
          ủng hộ Cõi Thiên Thai! (Vietnamese
                Stories)Last Update: Nov 15, 2000
 This story has been read (Since Mar. 19, 2000):
 
          Counter 
 |