|      
        Có lẽ ông Văn Long không ghen nên ông cứ để mặc kê?bà
        Long đi hoang. O?g tự bảo: "Nó có muốn li dị mình cũng đồng
        ý ". Ông có cơ sở riêng, bà cũng có cơ sở
        riêng, không
        phải chia của cải gì cả. Ôg biết bà đòi bỏ đi hoang vì ông bất
        lực từ mô? năm nay ông chẳng hề rớ tới bà.
        Ông nghĩ cứ
        để nó đi kiếm trai nó chơi cho sướng thế là ông được yên
        thân.       
        Nhớ tới nhiệm vụ hụt thầu liên miên ông thở dài sườn
        sượt. Ông biết rõ những đồng nghiệp của ông sở dĩ họ trúng
        thầu là vì họ dâng vợ, hoặc em vợ, cháu gái cho mấy thằng Tây
        có quyền thế. Cái vụ chia tiền lời đã đành nhưng ác nỗi mấy
        thằng Tây có quyền hành đều thích gái. Mà phải là gái nhà
        lành, hoặc là vợ, con của những người muốn xin ân huệ chứ còn
        đưa gái điếm cho nó nó chê vì nó nhìn, hoặc nói chuyê? mô?
        lát là biết ngay đó là gái điếm. Tụi thực dân tinh ranh hơn
        quỷ.
        Phần ông không có em vợ, cháu vợ gì ráo còn bà vợ thì ông
        chưa kịp nói bất cứ chuyê? gì bà cũng nói lảng sang chuyện khác
        và bỏ đi. Như thế làm sao ông dám nói cái sự bí mâ? về
        chuyện đấu thầu. O?g không có máu ghen, bà vợ ông lại
        đẹp, thì
        cái vụ dùng vợ để đi giao thiê? với Tây đâu có gì trở
        ngại. Ngặt nỗi là ông không dám đề nghị với bà đó
        thôi.       
        Ông gọi
        Tám, tài xế riêng của ông vào để nhờ viê?.
        Tám là mô? thanh niên mới 21 tuổi, trông khá đẹp
        trai.       
        Ông Văn Long:      
        - Tám, kể từ ngày mai, em lấy xe gắn máy đi ra đứng vẩn vơ
        gần chỗ tiệm vải của bà nhà và dò xét xem bà đi
        đâu, ngủ ở đâu, có đàn ông đi với bà không. Nghĩa là em đóng vai mô?
        thám tử dùm cho qua. Từ ngày mai, qua sẽ tự lái lấy
        xe, để cho em
        thông thả đóng vai trò thám tử nghe chưa. Đừng tiết lô?cho con
        Sáu (chị bếp) nó biết. Mỗi ngày về báo cáo cho qua hay tự
        sự.       
        Tám tài xế vâng lời.       
        Hôm sau, hắn lảng vảng ở khu Charner gần tiệm vải Long Hoa của  bà Long, tức Lý Hoa để dò
        xét. Hắn
        đứng bên kia đường nhìn sang hễ thấy có người đàn ông nào
        vào tiê? trò chuyện đều để ý xem có phải người quen
        không.
        Hắn có thấy Chín Tùng nhưng Tám tài xế không quen mặt lại có vài
        thanh niên chừng 20, 21 tuổi được bà Long kéo vào phòng giấy ở
        phía trong để trò chuyê? hay làm gì đó hắn không
        biết.       
        Tất cả đều được Tám tài xế bào cáo với ông Long. O?g
        này thấy Tám có vẻ đắc lực nên móc túi chi thêm cho mớ
        tiền,
        gọi là để ăn uống trong khi thi hành phâ? sự.       
        Được ba ngày thì Lý Hoa phát giác ra sự hiện diê? của
        Tám tài xế.  À thì ra thằng chả cho tên tài xế đi theo dò xét mình
        đây. Bà Long nghĩ bụng như thế. Lập tức bà nghĩ kế hoạch để
        làm đối phương bị lạc hướng.       
        Lý Hoa gọi điện thoại cho Chín Tùng bảo hắn đừng lên
        tiê?, sẽ hẹn nơi khác.       
        Bà cũng thông tin ngay cho mấy tên thanh niên vẫn đến tiệm gọi
        bà là chị xưng em, nhưng chủ ý là để tán tỉnh bà.       
        Buổi chiều bà không lái xế đến thẳng cao ốc Cửu Long nữa
        mà gởi xe tại gara Charner rồi chờ Thu đến đón. Thu nghe Lý Hoa
        thuâ? lại vụ thằng Tám tài xế thì cười ngất.       
        - Nê? tao ở địa vị mày thì tao gọi thằng tài xế ấy vào
        tiê? và bảo nó: vì ông của mày bất lực nên chị phải bỏ nhà
        đi với trai. Em không viê? gì phải theo dò xét chị, cừ về báo
        cáo thẳng với ổng là chị có vô số bạn trai xem ổng làm
        gì.       
        - Nhưng tao muốn thắng kiê? nếu hắn làm đơn ly
        dị, vậy nói
        như mày sẽ không ổn tí nào. Nó sẽ mướn thám tử thứ thiệt
        và thừa theo dõi và bắt quả tang tao vào phòng ngủ với Chín Tùng
        hay với ai đó thì tao thua kiện ngay, vì tao can tô? ngoại
        tình.       
        Thu ngẫm nghĩ:      
        - Ờ nhỉ. Hay là. . . mày dụ dỗ thằng Tám tài
        xế.       
        - Nói bâ?. Chẳng lẽ tao cho thằng tài xế chơi?      
        - Thiếu gì các bà nhà giàu, vợ ông lớn vẫn cho tài xế
        chơi, mày không biết à? Thằng Tám còn trẻ lại đẹp trai thì mày
        cho nó chơi để kéo nó về phe mày có gì quá đáng
        đâu. Nó về
        báo cáo láo thì chồng mày mù tịt luôn, tha hồ cho mày tự do.       
        Lý Hoa nghĩ ngợi "Thằng Tám còn trai trẻ, lại đẹp mã cho
        nó chơi cũng được."      
        Rồi Lý Hoa nghĩ đến chuyê? phải trả thù ông Long. Nàng nói
        thầm "Ừ rồi tao sẽ cho thằng tài xế nó chơi cho mi xấu
        hổ. Ly
        dị thì ly dị sợ quái gì."    Lý
        Hoa nghĩ vậy và bảo Thu:      
        - Nê? tao dụ dỗ thằng Tám tài xế thì mày có cho tao mượn
        phòng của mày không?      
        - Chắc chắn là được.       
        Rồi Hoa cùng Thu bàn thảo kế hoạch. Thu nói:      
        - Tao có quen thằng cò, cảnh sát trưởng quận I đê?tao nhờ
        nó hù thằng tài xế của mày, rồi mày lãnh nó ra, thế là nó
        phải theo phe mày, trung thành với mày. Vả lại như nó có mô? bà
        chủ xinh đẹp như mày cho chơi thì nó còn đòi hỏi gì
        nữa.       
        Hôm sau Tám tài xế đang đứng chúi mũi vô tủ kính của
        mô? tiệm bán vàng và đồng hồ thì bỗng có người vỗ
        vai:      
        - Anh làm gì mà loanh quanh khu vực này từ bốn ngày nay? Tôi
        là thám tử thuộc cảnh sát quâ? I, đây là thẻ hình sự của
        tôi. Anh đưa căn cước cho tôi xem.       
        Tám tài xế xanh mặt. Hắn móc căn cước ra trình:      
        - Thưa thầy, tôi không phải Việt Minh hay có ý gì
        gian. Tôi là
        tài xế cho bà chủ tiệm vải ở bên kia đường, tôi chờ tới
        giờ chở bả về nhà.       
        - Để xem anh có nói láo hay không. Tôi phải đưa anh về quận
        cảnh sát để sưu tra đã, xong tôi sẽ gọi bà chủ của anh để lãnh
        anh về.       
        Sau khi lãnh thằng Tám ra khỏi cuộc cảnh sát Lý Hoa dọa
        hắn:      
        - Ông cò nói em có tên họ giống tên một thằng có thành
        tích bất hảo. Ổng bảo chị phải làm giâ? bảo lãnh ông mới cho em
        vê?đó, sao em lởn vởn ở chỗ ấy. A?mà chị biết rồi phải
        ông chồng của chị sai em đi rình râ? chị đó không. Hừ em dại
        quá, bộ em tưởng ai cũng làm thám tử được hay sao.       - Dạ em đâu
        dám. Tại ổng bảo em phải theo canh chừng bà sợ
        bà bị tụi lưu manh nó giật bóp hay giật đồng hồ giây chuyền chứ
        nào em đâu dám lãnh phận sự rình bà đâu.       
        Lý Hoa quát:      
        - Đừng nói láo. Có muốn thì chị bảo ông cò nhốt em luôn
        không. Thôi, lên lái xe đưa chị về tiệm      
        5 giờ chiều, Lý Hoa bảo Tám tài xê?về báo cáo láo với
        ông Long, đừng đả đô?g gì đến vụ bắt, rồi đến nhà hàng
        Mêkông ở chợ Cũ gặp lại.       
        Lý Hoa biết Tám tài xê?chưa có vợ con nên bảo hắn:      
        - Em về chỗ chị đêm nay. O?g cò bảo chị phải luôn luôn canh
        chừng em, cả ngày lẫn đêm. Bất cứ lúc nào ông cũng có thể
        gọi điện thoại đến thăm chừng. O?g cũng nghi luôn cả ông chồng
        của chị, tức là ông chủ của em đó. Em liê? mà giữ thân.       
        Tám tài xê?tưởng thật nên sợ run. Hắn đưọc bà chủ
        gọi cho mô? dĩa cơm gà rôti, mô? chai lave 33.       Ăn xong Tám tài xế lái chiếc xe riêng của Lý Hoa về building
        Cửu Long.       
        Thu giàu kinh nghiệm nên đã lánh mặt. Lúc ở quận cảnh sát
        cùng với Lý Hoa nàng đã nhìn thấy thằng Tám. Nàng bảo
        thầm: "Trông thằng này đẹp trai đấy chứ và có vẻ khỏe mạnh. Để
        cho con Hoa làm thịt nó trước rồi tới phiên mình sau. Xài mấy đứa
        con nít này đỡ rắc rối. Chỉ phải tô? nó thiếu kinh nghiệm, lụp
        chụp như thằng nhỏ 18 mà mình hành hạ hôm trước.
        "      
        Phòng của Thu là loại phòng lớn, ở tầng dưới có nhà tắm
        và đủ tiện nghi chứ không như các phòng nhỏ ở mấy tầng trên.       
        Lý Hoa bảo thằng Tám:       
        - Em vào phòng tắm, tắm rửa đi. Nhà này có sẵn pyjama đàn
        ông, đây em cầm lấy bộ này để tắm xong mặc vào, có sẵn dầu
        thơm trong phòng tắm em cứ lấy mà xài.       
        Tám tắm xong Lý Hoa bảo nó ngồi chờ ở cái ghế xích đu nghe
        nhạc, còn nàng thì vào phòng tắm.       
        Bài hát: "Đừng chèo lại đây cô lái đò ơi, dừng
        chèo lại đây giây phút đừng bơi, cho tôi sang với bên sông
        vắng, bờ đêm xa vắng, khách sang mình tôi. " Đang được phát
        từ cái máy thu thanh khiến thằng Tám lắng nghe thích thú. Nhưng bỗng
        nó giâ? mình vì nó vừa nhìn thấy hình ảnh bà chủ lồ lộ hiện
        ra trong tấm kiếng gắn xéo lối vào nhà tắm.       
        Chết chưa. Nó tự nhủ thầm bà chủ vào thay đồ trong phòng
        tắm mà lại không đóng cửa nên cái kiếng phản chiếu cho thấy rõ
        ràng là bà đang cởi truồng.       
        Tám phân vân mấy phút rồi quyết định lên tiếng:      
        - Bà chủ bà quên đóng cửa phòng tắm lại đấy.       
        Có tiếng Lý Hoa vọng ra:      
        - Chị biết rồi, ở đây không có ai đóng cửa phòng tắm lại
        hết. Chỉ có em là người nhà quê nên tắm mới đóng cửa.       
        Tám nín thinh. Nó nghỉ ở nhà bà thì có ai dám lên lầu nhìn
        vào phòng tắm của bà đâu mà cần đóng cửa. Còn ở đây đang
        có mình ngồi mà bả cũng coi như  không
        có ai cả. Ối mấy người này họ văn minh họ sống theo Tây, họ
        đâu có để ý gì đến cái vụ mặc đồ hay không.       
        Hắn lại liếc nhìn lên tấm kiếng. hắn thấy bà chủ có thân
        hình thon đẹp quá. Da bà trắng muốt. Ngực bà no tròn trông giống
        hai trái bưởi Biên Hòa. Bụng phẳng lỳ chứ không đầy mỡ, có
        nây giống bụng mấy bà sồn sồn. Còn cái khu tam giác có lông đen
        đen trông hấp dẫn làm sao. Thằng Tám chưa có vợ nhưng cũng có con
        bồ bán chè, tên là con Tư, con nhỏ này đã cho nó chơi, lúc ấy
        cả hai đứa đều chưa đứa nào biết mùi đời nên cái vụ làm
        tình nó lụp chụp dữ lắm. Thằng Tám so sánh: mu của bà chủ đẹp
        hơn mu của con Tư, vì lông rậm hơn, cái gò cao hơn.       
        Tám tài xê?nói nhỏ đủ cho một mình hắn nghe: Mình cứ ngỡ
        cái mu của người đàn bà nào cũng giống nhau đâu có dè cái mu
        của bà chủ đẹp hơn cái mu của con Tư chè thưng nhiều. Lông mu của
        con Tư thưa thớt quá và nó suông đuột chứ đâu có hơi quăn như
        của bà chủ. Chắc lông của bà mềm lắm.       
        Bỗng Tám nhận thấy con cu của nó đã ngỗng lên tự hồi nào!
        Phải rồi tại vì nó nhìn thấy bà chủ cởi truồng thì thích lắm
        chứ nhưng nếu con cu của nó cương lên mãi chắc nó không chịu nổi!      
        Có tiếng bì bõm trong bồn tắm. Tám suy nghĩ: ở đây có mỗi
        mô? cái giường. Rồi tối nay mình ngủ đâu. Chắc là phải ngủ
        trên cái ghế dài này. Nó thấy hơi yên tâm vì cu nó đã xìu
        xuô?g. Nhìn lên tấm kiếng nó lại thấy bà chủ từ trong bồn tắm
        bước ra. Bà đang lau mình cho khô. Xong bà mặc vào người cái áo
        choàng may bằng loại vải khăn tắm rồi bước ra.       
        Thằng Tám đang nghĩ ngợi về cái chuyện không thấy bà chủ
        mặc quần áo lót thì Lý Hoa đã ở trước mặt nó. Nàng bảo nó:      
        - Chị nghe ông chủ của em nói em có biết đấm bóp, ổng nói em
        đấm hay lắm, vậy chị muốn nhờ em đấm bóp có được không? Chị
        thấy đau lưng nhức chân quá.       
        Ngừng mô? vài giây rồi Lý Hoa bảo Tám:       
        - Nhưng mà đấm bóp thì em phải cởi bộ pyjama ra chỉ mặc
        xàlỏn thôi. Mặc nhiều quần áo nó vướng lắm không tốt đâu.       
        Thằng Tám ú ớ, nó không muốn cởi bộ pyjama ra vì nó sợ
        lỡ cu của nó lại ngỗng lên bất tử thì nguy quá. Nhưng nó sợ
        bà thấy nó chẳng dạ thưa và làm theo mệnh lệnh.       
        Tám cởi bọ?pyjama xong, quay lại thì thấy bà Long đã nằm sấp
        trên giường. Trên người bà chẳng còn mảnh vải nào che hết. Cái
        áo choàng đã bị vứt một xó. Nhìn đôi mông tròn trịa, cặp đùi
        dài, cả cái lưng thon thon trắng muốt của bà chủ khiến thằng Tám
        mê mẩn. Nó đang ngắm thân thể bà Long thì bà đã quát nhỏ:      
        - Còn chờ gì nữa đó Tám. Leo lên đấm bóp cho chị đi. Con
        trai gì mà chậm chạp thế !      
        Tám hoảng hốt vội leo lên giường, ngồi sát bên lưng bà chủ
        và khởi sự đấm. Nó cảm thấy da thịt của bà chủ tươi mát quá,
        sờ tới đâu nghe mát rượi tới đó. Mớ tóc dài của bà xõa
        một bên, để lộ cái gáy trắng ngần. Tám vuốt cái gáy rồi bàn
        tay từ từ vuốt xuống xương sống. Nó làm như vậy đến lần thứ
        nhì thì nghe tiếng thở dài của bà chủ.       
        Nó dùng sống bàn tay chặt chặt bằm bằm trên lưng từ vai
        xuống giáp ranh của đôi mông. Nó làm càng lúc càng nhanh và mạnh
        hơn. Xong rồi đến màn đấm. Bà Long cảm thấy khoan khoái lắm. Qaủ
        thật thằng nhỏ này có màn đấm bóp. Điệu này nàng phải bắt nó
        đấm bóp dài dài. Nhưng không hiểu nó có biết cách chơi hay không?
        Hay nó còn là mô? trai tân? Nhưng nàng nghĩ nó đã 21 tuổi rồi,
        lẽ nào nó chưa chơi đứa con gái nào cả. Bây giờ đôi bàn tay
        thằng Tám đang xoa nắn khắp cái lưng ong của bà Long. Nàng cảm thấy
        lơ mơ, thoải mái vì gân cốt đã dãn ra. Nhưng chợt nàng nghĩ rằng
        Tám chưa đụng hai bờ mông của nàng. Nghĩ vâ? nàng quay đâ? về
        phía sau bảo thằng Tám:      
        - Em không đấm bóp hai cái mông của chị à?      
        - Dạ, dạ để em làm.       
        Thuở giờ đấm bóp cho cả đàn ông lẫn đàn bà, Tám đâu
        có nắn hay xoa nắn đôi mông. Nó hơi chần chừ nhưng sợ bị rầy
        nên vội vàng đấm đấm xoa xoa đôi mông tròn lẳn, xinh xắn của bà
        chủ. Nhưng tay nó hơi run vì hơi nóng từ đôi mông chuyền sang khiến
        cho nó cảm thấy khoan khoái rồi con cu của nó ngóc lên, ngóc lên
        rất nhanh. Nhìn xuống đáy quần xà lỏn Tám thấy nguy quá. Bà chủ
        mà thấy nó nứng lên như thế thì sẽ nạt nó sao dám có ý nghĩ
        xằng bậy phạm thượng đối với bà.       
        Thằng Tám nhớ lại là thường ngày ở nhà, bà chủ hách
        lắm. Hết quát tháo ông chủ, lại la rầy chị bếp và cả nó nữa,
        nó cũng từng bị bà kêu mày tao mi tớ chởi bới um sùm chứ bà
        đâu có tử tế gì đối với nó. Sao bây giờ giận chồng bỏ nhà
        ra đi bả lại nói năng ôn tồn, dễ thương như thế này. Và bây
        giờ bà còn lại cởi truồng ra nằm đây để cho nó xoa nắn. Nó
        nghĩ: Bà chủ này là người kỳ lạ. Ơ?nhà thì dữ dằn như bà
        chằng mà ở đây thì dễ thương. Có thể là ở nhà vì cần phải
        "trị" ông chủ nên bà mới làm oai như thế cũng không
        chừng.       
        Lý Hoa đang suy nghĩ lan man. đôi bàn tay của thằng Tám xoa nắn
        điệu nghệ quá khiến cho nàng hứng lên nhanh lắm. Nàng nghe như từ
        phía âm hộ có những tín hiệu phát đi, báo động rằng sắp sửa
        nứng lên rồi. Phải dụ dỗ thằng Tám mới xong. Nàng nói thầm trong
        bụng "nếu mấy bữa trước mà mình không gặp Chín Tùng và cho
        hắn  chơi trọn đêm thì có thể tha
        thứ cho thằng Tám đêm nay, chứ mình vừa ăn đó, làm sao nhịn
        được nữa". Vừa nghĩ đến đây thì nàng đã nứng lên thật
        sự rồi.       
        Lúc này thằng Tám đang xoa xoa, nắn nắn cặp đùi non của Lý
        Hoa. Nó cũng cảm thấy khó chịu trong người lắm. cu của nó đã
        cương cứng lên hết mức rồi.       
        Thường khi mỗi lần hẹn hò với con Tư chè thưng thì chỉ cần
        nhìn thấy con Tư trần truồng nằm trên giường là cu nó đã ngỗng
        lên rồi, sau vài phút hôn hít là nó xáp trận liền. Bây giờ
        ngồi cạnh mô? người đẹp cũng không có mặc quần áo, mà tay
        nó đang xoa nắn sờ mông sờ đùi người đàn bà ấy thì bảo sao
        cu nó không cương lên cứng như khúc cây.       
        Chợt Lý Hoa thò tay trái đặt ngay vào đáy quần của Tám.
        Nàng nhận ra rằng con cu của Tám đã cương lên tự hồi nào, cứng
        ngắc. Thằng Tám bị chạm nhằm nhược điểm, nhổm hẳn người lên.
        Lý Hoa tằng hắng:           
        -
        Bây giờ chị muốn em xoa nắn ngực và
        bụng.       
        Nói xong nàng liền trở mình nằm ngửa, hai chân dạng ra. Mu của
        nàng đã nở vì nứng. Nước nhờn đã rịn rịn. Mùi đàn bà tỏa
        ra từ âm hộ nàng thoảng bay lên mũi thằng Tám khiến nó ngây
        ngất. Nó nhìn chằm chặp vào cái âm hộ. Hấp dẫn hơn cái của con
        Tư nhiều lắm. Lý Hoa nhìn thấy nó nhìn vào cái mu của nàng không
        chớp mắt thì thích chí lắm. Nàng liếc về phía hạ bộ của thằng
        Tám. Cu nó ngóc ngóc làm cho đũng quần xà lỏn phập phồng lên
        xuống. Nàng biết trước sau gì nàng cũng làm thịt thằng nhỏ này.
        Nàng nói thầm: để mình dò xem nó đã biết chơi chưa. Nghĩ đoạn
        nàng ra lê?h:      
        - Xoa và nắn bóp ngực và bụng chị đi. Mau lên.       
        Thằng Tám tuân lệnh. Hai bàn tay nó xoa nhẹ trên ngực Lý Hoa.
        Nàng thở dài đón nhận hơi nóng từ hai bàn tay thằng Tám mô?
        cách khoan khoái.       
        - Dùng hai bàn tay bóp bóp vú của chị đi. Bóp nhẹ.       
        Hai đầu núm vú của Lý Hoa đã cương lên, vì đang nứng.       
        - Dùng mấy ngón tay se se đầu vú của chị.       
        Thằng Tám răm rắp tuân lệnh. Tay nó bóp vú, tay kia se se đầu
        vú của bà chủ.       
        Nó nghĩ chị bếp mà thấy nó lúc này thì chị sẽ kinh ngạc
        lắm. Bà Long nổi danh là kẻ hách dịch với người làm, mà bây
        giờ lại để cho nó bóp vú. Nghĩ cũng lạ.       
        Lý Hoa đã bắt đầu thở dồn dập. Hơi thở nàng gấp rút như
        người đứt hơi. Mặt nàng đỏ bừng, nàng lim dim cặp mắt. Nàng
        khởi sự dò hỏi:      
        - Tám à, tự thuở giờ em đã có bồ chưa?      
        - Dạ có rồi. Bồ của em là  con
        tư bán chè thưng. Nó ở chung xóm với em.       
        - Thế hai đứa đã ngủ với nhau chưa?      
        - Dạ. . dạ rồi. Tám ngượng ngập trả lời.       
        - Nghĩa là em đã chơi con Tư rồi.       
        - Dạ.       
        - Nó là con gái hay đã một đời chồng?      
        - Dạ, lúc em gặp nó thì nó còn con gái nguyên xi. Lúc ấy em
        cũng chưa biết gì về đàn bà. Hai đứa đều là tay mơ, lụp chụp
        lắm.       
        Lý Hoa cười khúc khích:      
        - Vậy là em đã biết mùi đàn bà rồi. Hai đứa cặp với nhau
        được bao lâu?      
        - Dạ tính đến nay cũng đã gần hai năm.       
        - Vậy là em đã rành đàn bà rồi, đâu còn là tay mơ nữa.
        Em thấy thân thể của chị có đẹp bằng người của con Tư bồ em
        không?      
        Tám thật thà:      
        - Dạ con bồ em thuộc loại con nhà bình dân làm sao nó có thể
        sánh với bà được. Da nó đâu có trắng như bà. Mặt nó thì thua
        bà xa lắc. Nó làm gì có tiền đi mỹ viện như bà chủ.       
        Lý Hoa hài lòng lắm. Nàng mở cuộc tấn công ngay. Nàng cầm
        một tay của thằng Tám, để bàn tay lên âm hộ:      
        - Xoa xoa cái chỗ này của chị. Bao giờ chị bảo ngừng mới
        được ngừng nghe chưa.       
        Thằng Tám há hốc mồm. Nó không ngờ bà chủ lại bắt nó
        phải xoa xoa cái mu của bà.       
        Tay nó vừa xoa được một vài phút gì đó trên mớ lông
        quăn quăn, thì dâm thủy chảy ra ào ạt. Thằng Tám biết bà chủ
        đang sướng. Nó liếc thấy bà lim dim mắt, thở gấp rút.       
        Bỗng Lý Hoa vụt hỏi:      
        - Em có biết cái chỗ em đang xoa xoa người ta gọi là gì không?      
        Thằng Tám đỏ mặt. Nó ngượng ngập, ấp úng. con Tu chè thưng
        mỗi khi muốn nó vuốt ve cái ấy thì bảo nó: "Anh nựng chim của
        em đi" nhưng khi nào nhắc đến con Bảy hột vịt lộn, là đứa đang
        theo ve vãn thằng Tám, định giựt bồ của nó, thì con Tư nhảy lên
        đổng đổng: "Nó muốn giựt anh trong tay em hả? Nó sắp tới số
        rồi. Bộ nó có hai cái lồn hay sao mà gặp nó là anh cứ sáp lại
        nói chuyện với nó? Em sẽ rạch mặt, rạch luôn cái lồn của nó
        nếu em bắt gặp nó ngủ với anh". Vậy tên của cái này gọi
        là. . . Tám ngẫm nghĩ. . . là chim mà cũng là lồn. Nghĩ vậy nó trả
        lời bà chủ:      
        - Dạ. . . dạ, cái chỗ này hả bà chủ? Em nghe gọi là. . . chim.      
        - Nó có lông nhưng đâu có cánh, đâu có biết bay mà gọi
        nó là chim. Em có nghe người ta gọi nó bằng danh từ khác không?      
        Tám suy nghĩ rất nhanh: có người gọi nó là cua. Nghĩ vậy nó
        lại đáp:      
        - Dạ có người gọi nó là cua.       
        - Nó đâu có càng, có chân, đâu có biết bò mà gọi nó
        là cua. Nghe không xuôi tai. . .       
        Thằng Tám chịu thua. Cái bà chủ naỳ hôm nay sao hỏi cắc cớ,
        khó khăn như thế này. Nó đang hứng thấy mồ mà cứ hỏi quanh co.
        Làm sao nó không biết? Người trong giới bình dân ở xóm nó, khi
        nói chuyện tiếu lâm với nhau vẫn gọi cái ấy là cái lồn, nhưng
        những người nhà giàu như bà chủ đây chắc không xài danh từ
        ấy, chắc là họ xài danh từ khác.       
        Thấy thằng Tám lặng thinh, Lý Hoa càng thích chí, nàng cười
        dòn dã:      
        - Hiện giờ trong phòng này chỉ có chị với em. Chị thì đang
        cởi truồng, vậy em còn mắc cỡ gì mà không nói đúng tên của
        nó  cho chị nghe thử?      
        Thằng Tám cũng cười:      
        - Bà chủ biểu thì em nói. Em nghe mấy đứa con gái gọi cái ấy
        là cái. . . lồn.       
        Lý Hoa cười ré lên:      
        - Dữ hông. Chị hỏi mà em không nói huych toẹt ra ngay, cứ loanh
        quanh mãi. Nếu nó là chim thì tự nãy giờ chị cởi quần áo ra nó
        đã bay đi rồi. nếu  nó là cua thì
        tự nãy giờ nó đã kẹp em chảy máu tay vì em đang xoa xoa nó kìa.       Bỗng Lý Hoa chụp con cu của thằng Tám xuyên qua lớp vải quần
        xà lỏn. Chà cu thằng này coi bộ được đây. Không nhỏ đâu.       
        Tám ú ớ, nó ngượng quá. tự nãy giờ cu nó chỉ thiên
        hoài mà nó quên lững. Lý Hoa tuột cái quần lót của thằng Tám
        quăng vào một xó. Cu của nó đỏ hườm hườm ngóc ngóc cái
        đầu. Giống con gà sắp làm trận nơi trường đá gà.       
        Lý Hoa hỏi, mặt làm bộ nghiêm:      
        - Vì sao cái này của em ngóc lên hoài vậy?      
        Tám lại ấp úng. hỏi gì mà rắc rối quá?      
        - Dạ. . . dạ thưa bà chủ, em nói thiệt để bà chủ khỏi rầy
        la em lần nữa. Nó ngóc cái đầu là vì em đang nứng quá.       
        Lý Hoa gục gặc đầu:      
        - À thì ra em đang nứng. Vậy chứ mỗi khi em nứng như
        vậy em làm sao cho xìu xuống?      
        Tám nghĩ: bà này bữa nay điên rồi đây mà, chắc vì nhớ
        ông chủ nên bà đã nổi điên. Nó đáp:      
        - Chỉ khi nào gần con Tư thì em mới nứng. Sau khi con Tư cho em
        chơi, ra rồi, là tự nhiên nó xìu xuống ngay.       
        - Chị thấy em ở trong tình trạng này chắc là khó chịu lắm.
        Vậy em có muốn chị giúp em không?      
        Tám lặng thinh.       
        - Chị nói thật. Bây giờ em nằm lên người chị đi.       
        Tám làm theo.       
        - Em hôn chị như hôn con Tư vậy đó, đưọc không?      
        - Hừ, hừ em chưa biết hôn.       
        - Nhưng không sao. Bây giờ em đút cu của em vào lồn chị đi. Em
        với con Tư làm sao bây giờ làm thử chị coi.       
        Thằng Tám cảm thấy bất ngờ quá. Bà chủ bảo nó đấm bóp
        thì được chứ lại bảo nó chơi thì thấy hơi kỳ. Rủi ông chủ hay
        được vụ này thì nói làm sao đây. tuy cu của nó đã cọ xát vào
        âm hộ của Hoa nhưng nó vẫn ngần ngại chưa dám đút vào.       
        - Mẹ ơi. Mình trúng mối, thằng này đụ vừa mạnh lại vừa dai
        nữa. Thường thì mấy thằng 20, 21 như nó leo lên làm vài cái là
        rớt đài, leo xuống ngay. Thằng này có võ đây mà. Con Thu được
        thằng này chơi chắc nó thích lắm. Chỉ buồn là nó không biết bú.
        O? nhưng mình và con Thu sẽ huấn luyện nó mấy hồi.       
        Thằng Tám vẫn nắc. Chính nó, nó cũng lấy làm ngạc
        nhiên: "Sao bữa nay mình chơi dai thé?này. Chắc có lẻ mình sợ oai bà
        chủ nên nó lâu ra".       
        Thằng Tám chưa ra thì Lý Hoa đã ra. Nàng cảm thấy như được
        bay bỗng lên tận mây xanh. Khoái lạc không tả xiết. Nàng nhắm
        nghiền mắt, cảm thấy khí trong người cuồn cuộn tuôn ra. Nàng không
        còn ôm lưng thằng Tám nữa, tay nàng buông xuôi xuống giuờng, chân
        nàng hơi giơ lên cao, rồi nàng thả chân xuống. Mệt quá, giữa lúc
        Lý Hoa chơi vơi như thế thì thằng Tám tài xế cũng xuất tinh. Nó ra
        cũng nhiều từng đợt tinh khí bắn vào tận trong tận cùng của âm
        hộ Lý Hoa.       
        Một lát sau thằng Tám buông tay nằm dài trên mình bà chủ của
        nó, thở phì phò. Lý Hoa đã trở về dương gian, từ ở chín tầng
        mây hạ xuống! Nàng đưa hai tay lên lưng Tám tài xế vuốt vuốt sống
        lưng của nó. "Thằng nhỏ này xài được" nàng tự nói
        thầm. "Vậy mà bấy lâu nay mình đâu có biết. Nếu biết mình
        đã xài nó từ khuya"      
        Nàng ôm đầu nó hôn vào mặt nó. Trai bình dân không biết
        hôn môi. Mình đừng làm nó sợ, phải từ từ. Tám tài xế hồi
        dương dần dần. nó cũng nghĩ thầm "Quái lạ, mình chơi con Tư  đâu có ra nhiều như thế. Hay tại mình
        chơi lâu quá? Có thể là tại bà chủ đẹp quá, mình mê mẩn nên
        nó lâu ra".       
        Bà chủ hôn nó chứ nó không dám hôn bà. Cái gì cũng phải
        có lệnh của bà đã. Cương ẩu như kép cải lương có thể bị bà
        xạc lắm. Bà bốc đồng cho mình  chơi
        đừng tưởng bở. Bà trở mặt mấy hồi. Ông chủ còn sợ bả như
        sợ cọp.       
        Nghĩ tới ông chủ thằng Tám lấy làm cảm động. Tội nghiệp
        cho ổng quá. O?g sai mình đi rình bả mà rốt cuộc mình lại ngủ với
        bả. O?g chủ ơi đừng thù tôi nhé. Bị cái vụ ông cò bắt tôi,
        rồi bả lãnh tôi ra nên tôi phải nhớ ơn bả, và phaỉ sợ bả,
        nếu tôi lạng quạng bả có thể nói với ông cò nhốt tôi luôn
        lắm à.       
        Lý Hoa đã đẩy thằng Tám xuống. Nàng phóng vào buồng tắm.
        Không rửa cho mau lỡ ra nó đậu thai thì mệt. Khi nàng trở ra nàng
        bảo nó:      
        - Vô tắm rửa đi em. Rồi chị em mình lái xe ra chợ cũ kiếm
        cái gì ăn. Chị lại thấy đói rồi. Và chị cũng muốn em uống thêm
        vài chai 33 cho lại sức.       
        Trong khi rửa ráy thằng Tám cứ áy náy dùm cho ông chủ. O?g
        bị mình cắm sừng mà lại phải còn phát lương cho mình nữa chứ.
        Mới hồi chiều này sau khi nghe mình báo cáo láo, theo lời dặn dò
        của bà chủ, ổng còn móc túi cho mình tiền xài nữa chứ. O?g mà
        biết chuyện này chắc ổng giết mình.  (Hết
          Chương 3 ... Xin xem tiếp Chương
          4) Xin các
          bạn vui lòng nhấp chuột vào các bản quảng cáo để
          ủng hộ Cõi Thiên Thai! (Vietnamese
                Stories)Last Update: Nov 15, 2000
 This story has been read (Since Mar. 18, 2000):
 
          Counter 
 |