| Một bữa đi làm về thì thấy hai mẹ con chị đang ngầy ngà lẫn 
					nhau. Thằng nhóc ể mình sao đó nên không chịu bú, cứ trân 
					mắt nhìn vú mẹ. Chị lấy hai ngón tay đằn lên vú đưa vô miệng, 
					cu nhỏ chỉ bặp nút vài cái lại nhả. Được cái là không ngậm 
					ti mà nó cũng chẳng khóc. 
 Tôi nào biết cái sự rầy rà này, thấy nhóc không bú mà vú chị 
					chè bè thì gạ liền : nó không bú thì để đó tui bú thay, 
					chừng nào nó đói thì cho ngậm vú tiếp. Chị còn bực nên gắt 
					gỏng : ông thì lúc nào cũng giỡn được. Con nít mà chê vú mẹ 
					là có chuyện, không đau cũng báo hiệu gì đó chớ chẳng phải 
					chơi. Chị định đặt cu nhóc và cài lại nút áo. Tôi ập nhào vô 
					liền, vừa cản vừa la : đừng che vú vội để tui ghiền một chút 
					coi.
 
 Tám hứ hứ đến hay, cứ như cấm mà lại như cho, cái vạt áo cứ 
					lơ lơ lửng lửng, quạt vô quạt ra tựa lấy gió. Tôi nôn bằng 
					chết, hai mắt dán chặt vào hai bầu ngực thù lù, miệng thì 
					nhép nhép như thèm dữ. Chị thấy bộ tịch tôi cũng phải nói 
					dỗi : coi tướng cha nội ai mà không cho sao đành. Nè, ngậm 
					một chút cho đỡ ghiền đi, còn để tui đi làm việc khác.
 
 Tôi mừng hết lớn, ụp hai tay vô bợ nưng hai vú chị lên và 
					đợp đợp miệng liếm từng cái vú, tựa hồ lau sạch chất dơ đang 
					bám ở đó vậy. Tám nhột nhột nên nói ghẹo : cha ơi, tui mới 
					lau vú trước khi cho nhóc bú, cha làm như tui ở dơ mà lau 
					lại. Nói rồi chị hứ hứ thấy muốn cắn làm sao.
 
 Tôi lầm bầm nói với chị : mấy bà sao kỳ cục. Đã bằng lòng 
					cho đàn ông ngậm thì để kệ tía người ta, làm gì mà càm ràm 
					nghe bắt mệt. Vậy mà Tám cũng xỏ vô được : bú thì tợp đại 
					hổng được sao mà mắt hau háu dòm, còn miệng thì nhóp nhép, 
					mụ nội ai mà nhín nổi. Mấy cha cũng cắc cớ, bú thì ngậm vú 
					vô họng được rồi, còn măn măn bóp bóp, tay bóp tay rờ, miệng 
					nút chụt chụt, nhột ứ hơi. Đàn bà kể cũng giỏi, chớ bị rờ 
					bóp băng ta lông mà chồng rúc vô là cũng để bú tiếp, hay 
					thiệt.
 
 Tôi cười khạch khạch với lời nhận xét của chị. Tôi nói : bởi, 
					mấy bà trời sanh có cặp vú là để chồng bợ chớ còn làm chi. 
					Chưa có con thì là đồ chơi của tía nó, chừng đẻ con thì tía 
					một nửa, con một nửa, chơi chung.
 
 Thấy tôi ham hố giành nèo nẹo, Tám đang bực cũng phải phì 
					cười : chèn ơi, tưởng cha nói là chưa có con thì của cha, 
					chừng đẻ nó ra thì của nó, ai dè cha cũng ăn có một nửa, thà 
					cha nói phứt là của cha hết cho rồi. Tôi ngậm miệng ăn tiền 
					vì quả thực là Tám đang nói trúng tim đen của tôi.
 
 Tôi bóp hai vú chị đến lòi bét ra, rồi rà cái lưỡi lên từng 
					cái núm vú, y hệt người ta quét sơn vậy. Tám rục rịch, xục 
					xịch, bộ ngực đẩy đưa như có gắn pin điều khiển. Thấy vậy 
					tôi càng căng hết bề dày của lưỡi, chọn phần nhám nhứt chà 
					lết cho hai cái núm toét tòe loe mới ưng.
 
 Tôi quét chừng nào thì hai đầu vú sưng tù vù, màu nâu cà phê 
					sữa ở chỗ quầng sậm hẳn lại. Tôi đang nhắp nhắp mút vú cũng 
					tạm nhả ra hỏi Tám : sao hồi này tui thấy vú bà dường như 
					thâm đen chớ hổng còn hồng hào màu cánh sen như trước. Tám 
					cũng cúi xuống dòm lần lượt từng cái vú của mình, nghĩ suy 
					gì đó một đỗi mới phân bua : cha làm như cha hiền từ lắm, vú 
					người ta là da là thịt mà cha thì coi như xinh gôm, cao su. 
					(Truyện từ CõiThiênThai.com) Cha nhay, cha nút, cha bú, cha cắn, cha làm ùm ùm như muốn 
					rút ruột người ta ra bảo sao nó không thâm. Đó là còn may, 
					chớ nó đen thùi lùi là cũng tại mấy cha hết. Đã vậy còn bóp 
					vê như nhào đất sét, cha ngó hồi trước đầu vú có chút nị mà 
					cha làm riết giờ nó còn hơn cục bi ve. Đàn bà tụi tui rầu 
					muốn chết, mà cấm hổng cho mấy cha ngậm một bữa là mặt bí xị 
					thấy ghét.
 
 Tôi vốn thua chị là cái chắc. Nhưng cũng còn cố mở miệng cà 
					khịa thêm : bà cũng làm như hiền giống ma sơ. Tụi tui chưa 
					rờ thì ỏn ẻn òn èn, chừng tụi tui làm mấy bà đã thì hết ma 
					sơ mà thành ma sờ mới chịu. Bởi, mấy bà sướng cứ ưỡn ngực ra 
					làm hai vú chình ình thấy khoái, làm sao tụi tui hổng bóp và 
					bú cho hả. Tui hỏi bà, chớ khi tôi mút thì bà có thấy nứng 
					hôn, đó bà có gan nói nghe coi. Tới lúc đó, Tám ngó lỏn lẻn 
					mà dễ “ xương “ nàm thao.
 
 Thấy nãy giờ tôi ngậm ti cũng hơi lâu lâu nên Tám hỏi nhắc 
					chừng : sao, đỡ ghiền chưa, nhả ra đi, còn lo cơm nước. Tôi 
					hất tay chị ra biểu : cho bú cái này còn thiếu cái kia ai 
					chịu được. Tám biết liền nên kêu ỏm : tui biết tui nợ ông mà, 
					đòi hoài đòi hủy, tới chừng nào đây.
 
 Chẳng nói ra chị cũng biết đàn ông đàn ang đều giống nhau 
					hết, nên càm ràm cho có càm ràm, chớ hổng lẽ biểu tụi tui 
					thì bú luôn còn nghỉ sớm. Tui hề hề cười cầu tài, mặt thộn 
					ra, chị tát yêu tôi một cái, chả biết là chê hay khen : cái 
					mặt lúc nào cũng si đắm, sao mà thảm.
 
 Nói vậy rồi chị cũng nằm kềnh ra, giở cao mông lên, hối tôi 
					: thì xực đại đi cho rồi. Tôi làm vẻ chưa chịu kéo lột quần 
					chị ra, chị phải biểu : tui chịu thua rồi mà, đừng õng ẹo 
					giở trò nữa. Bú đi cưng, bú riết còn ăn cơm chớ.
 
 Tôi làm nê : nhưng bà rửa ráy gì chưa, để tui quét lại kêu 
					là tui chê dơ chê sạch. Miệng Tám nói rất giòn : tui bíet 
					cha về là mò bú liền nên phải rửa sạch, chớ để cha ẩu bú vô 
					khai òm tội chết. Tôi cười cái lối làm eo này.
 
 Tôi lột quần Tám ra, lông sao dày òm. Hình như càng lúc nó 
					càng che hết lồn đi. Tôi phải vạch ra dòm cho sướng. Chưa gì 
					mà chỗ khe láng lẫy, nước xâm xấp rịn ra, tôi khoái mà cũng 
					giựt le với chị : bà nứng gì mà nứng thường trực vậy, tui 
					chưa rờ tới mà khí đã ướt mem. Tám mắc cỡ, í ới, nhưng hai 
					giò dạng mẹ nó ra. Tôi dùng chót mũi rê lên hai mu, vẽ loằng 
					ngoằn mấy vòng tròn, rồi như chiếc phi cơ đâm đầu xuống mục 
					tiêu, tôi giúi đầu mũi vào lỗ khe mà quệt một cái.
 
 Cục thịt lồi phản ứng liền và cái hạt le nhịp nhịp như người 
					gẩy tàn thuốc. Tôi thè lưỡi ra dọa, Tám liếc nhìn thấy, rùng 
					mình liên tiếp nhõng nhẽo : liếm cho rồi, còn nhứ nhứ sốt cả 
					ruột. Tôi lại căng hết bề dày lưỡi ra liếc một đường đầy lên 
					lồn chị. (Truyện từ CõiThiênThai.com)Tám nhúc nhích lấy hai tay bẻ nạnh đùi ra cho lồn 
					mở rộng để tôi chà. Tôi lau lia khắp chỗ, khều khều cái mu, 
					móc chỗ miếng yếm rồi nút vô hạt le kêu cái ót. Tám sướng, 
					rặn è è, nước ọc ra một đám. Tôi dùng lưỡi tha cho mớ nước 
					rịn lên lông lên mu và giăng khắp lỗ lồn.
 
 Tám kêu i ỉ. Tôi liếm và bú tróc tróc lên lồn chị. Chị co 
					người lại thủ thế, tôi nắm hai cổ chưn lôi dạng ra, người 
					vùng vẫy, người cà bú làm Tám cong uốn như cái giò lụa luộc. 
					Tám cặp hai giò vào cổ tôi, xiết đau bằng chết, tôi bợ đít 
					chị và gục mặt vô ngoáy ê càng luôn, lồn chị bèo nhèo như 
					gặp bão.
 
 Chị kêu lên : ôi, nứng, ôi sướng. Bú mạnh vô đi anh. Cái 
					tiếng anh làm tôi biết Tám đang tới. Tôi khoắng mớ râu cho 
					cọ quẹt thêm làm úa héo lồn chị, Tám giãy đùng đùng. Tôi 
					quậy không ngừng, chị phún nước dâm ra như đái làm lem nhem 
					cả mặt tôi. Tôi giận mà khoái, nên thò tay lên bóp hai vú và 
					tăng bú nút làm chị thở hồng hộc ôm lấy mông mà rú.
 
 Tôi ép hai đùi chị vào mang tai và ra sức hút nút lồn chị 
					đến khi chị rã rời nhả xoạch hai giò ra mệt lử, lồn giựt 
					giựt triền miên, khí trào ra từng đợt. Tôi vê hai vú chị đòi 
					bú lồn nữa, nhưng chị kêu van xin ngưng. Tôi không nghe cứ 
					lăn vào, Tám phải túm lấy tóc tôi lôi lên cho tôi hun miệng 
					đỡ thèm chớ đừng bú lồn nữa.
 
 Tôi tạm chấp nhận nên bú lưỡi chị và hai tay bóp choẹt vú 
					chị ra. Sữa bị bóp ọc ra chẳng thua gì khí lồn. Tôi vọc muốn 
					nát hai vú Tám mà còn muốn vọc mãi.
 (Hết Phần 13 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					14) |