| Thảo mến!Nhận được email của Thảo, mình mừng lắm.Mình cứ lo lo trong 
                  bụng vì không biết email có tới được tay Thảo.
 
 Nghe chuyện của Thảo, mình thấy buồn vô hạn, chuyện như một 
                  cơn ác mộng, nhưng Thảo có vẻ dần dà thức tỉnh, sau cơn mưa 
                  trời lại sáng! còn mình cũng chưa biết đến bao giờ ...
 
 Nghĩ ra, Thảo cũng có số phận giống như mình, có phần Thảo tệ 
                  hơn nhiều. Người ta nói, “Hồng nhan bạc phận”, chắc cũng đúng 
                  một phần nào, hả Thảo !
 
 Vậy bây giờ Thảo vẫn còn làm ở Club nhảy, chắc cực lắm Thảo 
                  nhỉ ? Mình vẫn không thể chính xác tưởng tượng ra được việc 
                  của Thảo làm, Thảo có mắc cỡ không ? Khi nhảy riêng cho khách, 
                  Thảo có ý nghĩ gì ? Còn lúc đi khách, Thảo có run, hay sợ điều 
                  gì đó, sao bỗng nhiên mình lo cho Thảo quá, dù sao đi nữa Thảo 
                  cũng phải giữ gìn sức khỏe đừng để mang bịnh nghen Thảo ...
 
 Vậy chứ, Thảo có định chừng nào sẽ nghỉ việc, rồi chừng nào 
                  Thảo đi học trở lại. Thảo bỏ ngang hông như vậy thì uổng lắm... 
                  Thôi, Thảo hãy vì mình mà ráng lên nha!
 
 Bây giờ mình kể tiếp cho Thảo nghe chuyện của mình. Mong rằng 
                  Thảo đừng khinh khi mình nhé :
 
 Chuyện của lão xứ Đài kia chụp hình khỏa thân của mình tưởng 
                  chấm dứt khi mình từ chối lão “quan hệ” nhau, nhưng không lão 
                  cứ bám riết lấy mình đến nỗi ai làm trong khách sạn cũng biết, 
                  chỉ vì họ cố tình “mắt nhắm mắt mở” mà thôi. Thảo thử nghĩ coi, 
                  thời buổi này, con gái bán thân cho khách nước ngoài đầy dẫy, 
                  người có ăn có học như mình cũng không ngoại lệ, thành ra cũng 
                  là một chuyện thường tình đối với mọi người. Ai nghĩ mình cũng 
                  mặc kệ, miễn sao, cho tới nay, gia đình mình vẫn không hay 
                  biết. Nếu họ biết, mình không thể tưởng gia đình mình sẽ khổ 
                  đau đến thế nào, Thảo ạ!
 
 Sau khi đòi lấy trinh tiết của mình không xong, lão xứ Đài 
                  càng ráo riết để chinh phục mình. Ngày nào lão cũng gởi một bó 
                  bông đến cho mình, kèm theo những lời ong bướm lão viết bằng 
                  tiếng Hoa. Song, mình vẫn một mực cương quyết, Thảo ạ! Trinh 
                  tiết thật không dễ đem bán được, dù giá tiền cao đến cỡ nào...
 
 Sau đó, biết được mình cứng rắn khó lung lay, lão đổi mục tiêu 
                  đòi sờ mó mình. Lão muốn chạm ngực mình, chỗ kín mình, và khắp 
                  thân thể mình. Đương nhiên giá tiền lão chi sẽ được tăng xứng 
                  đáng. Nghe đồng tiền cám dỗ bên tai, lòng mình lại nung náo 
                  khi nghĩ tới cha mẹ già, em thơ cần mình nuôi, chắc mình phải 
                  nhắm đưa chân mất!
 
 Rồi mình xin lão cho mình suy nghĩ hai ngày, lão đồng ý, nhưng 
                  rồi hai ngày sau mình trở lại, xin lỗi lão vì mình không thể 
                  làm vậy được. Làm vậy, coi như mình bán thân rồi!
 
 Tưởng sao, lão chưa bỏ cuộc, lão bảo mình không thích cho lão 
                  sờ thì thôi, và đề nghị mình sờ mó chỗ kín của lão thay vì. 
                  Mình đã gườm lão chối từ.
 
 Sau đó, vẫn chưa thôi, lão đưa ra ý kiến kỳ cụcï, muốn được 
                  trần truồng khi chụp hình cho mình. Điều này hơi lạ lùng, 
                  nhưng mình không thể từ chối lão được, vì đó là “cái quyền” 
                  của lão, thân thể của lão, lão muốn làm sao mà chẳng được, ai 
                  cấm. Mình chỉ cần coi lão như một khoảng trống không, một cái 
                  hình nộm trước mặt mình, thế sẽ được thôi ... Nghĩ thế, mình 
                  chấp nhận điều kiện này với lão, dù rằng mình chẳng muốn chút 
                  nào ...
 
 Mình bước vào phòng lão như thường lệ. Hôm đó, mình mặc chiếc 
                  áo thun vàng, quần Jean bó, lão mặc một chiếc áo khoác dài đội 
                  nón kết đen. Sau vài câu xã giao qua loa, mình bắt đầu cởi áo 
                  ra cho lão chụp. Lão vẫn xuýt xoa khen không ngừng miệng mỗi 
                  khi một mảnh vải trên người mình rơi xuống, những động tác 
                  kích dâm lão đề nghị cũng trình tự được mình phô ra.
 
 Không bỏ sót một “bô” nào, lão càng chụp càng tiến gần về phía 
                  mình. Dần dà, lão “nóng”lên, bắt đầu cởi vài cút áo trên ngực, 
                  cho tới hết vạc. Bên trong áo khoác, lão không mặc gì cả, lão 
                  làm mình ngượng chín người.
 
 Lần đầu tiên mình thấy bộ phận sinh dục của người đàn ông. 
                  Trông nó xấu xí làm sao, dài ngoẳn dài ngoằn, lòng thòng, nhăn 
                  đùm, và lông lá tùm lum. Ấy mà lão có vẻ tự đắc với cái giống 
                  đực của mình lắm nên cứ dứ dứ về phía mình. Dù mình có tránh 
                  né cũng không sao thoát khỏi, nhưng mình vẫn làm ngơ như không 
                  thấy, tiếp tục những động tác của mình.
 
 Chỉ một thoáng sau, hơi thở lão trở nặng, mặt lão cứng lại, 
                  bụng lão phình ra, dương vật lão chĩa thẳng về phía trước 
                  trông rất đáng sợ!Lão hỏi mình có ngại khi thấy chỗ kín của 
                  lão, mình lắc đầu trả lời giả dối với lão. Lão lại hỏi mình có 
                  màng tới chuyện lão tự tay nắn bóp dương vật của lão trước mặt 
                  mình, mình cũng lắc đầu.
 
 Thế là lão buông máy hình xuống, nhìn mình bằng ánh mắt hao 
                  háo, tay lão chộp vào khúc thịt lòi trước bụng, xốc xốc và 
                  xuýt xoa. Mình liếc vội lên tường, kim phút trong đồng hồ chỉ 
                  đi tới số 6, có nghĩa nảy mới 30 phút trôi qua thôi, mình còn 
                  phải ở đây với lão ít nhất là nửa tiếng nữa. Tuy rất sợ hãi, 
                  nhưng mình tự trấn an rằng lão không dám làm gì đến mình.
 
 Lão bắt ghế đến ngồi cạnh mình, mang luôn cây đèn dù để soi 
                  sáng vào thân thể lão. Mình ngoảnh mặt đi nơi khác để khỏi 
                  phải thấy bộ phận của lão, lão bắt đầu gợi chuyện với mình, 
                  thì thầm bên tai mình những câu nói kích dục đáng sợ, rồi lão 
                  bày tỏ sự mong muốn được mình nhìn lão thủ dâm, coi như đó là 
                  công việc lão trả tiền cho mình nửa giờ còn lại. Mình đồng ý 
                  với lão một cách miễn cưỡng, dù sao cũng phải ráng làm thôi 
                  Thảo ạ, ít ra mình đã không bán thân cho lão!
 
 Mình cố gắng xoay mặt đối diện với lão, lão ngồi chểm chệ trên 
                  ghế, hai chân dạng xa hai bên, hai tay lão để lên đùi, ý của 
                  lão muốn mình chiêm ngưỡng tận tình dương vật của lão trước. 
                  Chỉ ở một cự ly không đầy một sải tay, mình thấy hết chi tiết, 
                  từ đường gân tới những khúc mắt cấu tạo ở trên đó. Nó như sừng 
                  sững thách đố với mình, trêu trọc sự e thẹn của mình bằng cách 
                  giần giật theo mỗi nhịp đập của máu chảy rần trong đó.
 
 Có lúc, mình len lén nhìn vào mặt lão, lão trợn nhìn mình trân 
                  trân, trông lão thật đáng sợ khi cơn hứng tình của lão lên quá 
                  mức. Rồi lão bắt đầu mân mê hai đầu vú của lão, lão rên rừ rừ 
                  như con mèo nhỏng nhẻo, hai tay lão trườn sát da ôm theo cái 
                  bụng trương phì để đến hai kẽ háng trắng toát, vài sợi lông 
                  đen tuyền lăn quăn mọc quanh dương cụ và dưới hai hòn trứng. 
                  Lão nắm lấy hai hòn trong tay, đánh đánh, khều khều, gảy gảy, 
                  xoa rồi bóp. Tay kia, lão bắt lấy đầu dương vật se se, chà chà 
                  lên lỗ miệng sáo làm cho nước tinh tương rỉ ra từ nơi đó. Lão 
                  mới trây nó ra thân dương vật, nhổ ít nước miếng vào lòng bàn 
                  tay để bôi cho ướt toàn bộ, làm cho nó bóng loáng lên, trơn 
                  lùi. Rồi lão nhìn xuống thân thể trần truồng của mình, lão bảo 
                  mình có thể dạng chân cho lão thấy âm hộ của mình, nói rằng 
                  lão thích nhất là được ngắm con gái còn trinh vì cái màu hồng 
                  mơn mởn và lông tơ của nó.
 
 Mình làm theo lời lão mà đầu óc trống rỗng, Thảo ạ!. Lão thở 
                  dồn, vội vã cho tay vào dương vật xốc nhè nhẹ, lão rên ư ử 
                  trong cổ họng, mắt nhìn xuống bẹn mình rồi nhìn lên lim dim 
                  tận hưởng cái cảm giác sướng tỉ sướng tê của lão. Hai chân lão 
                  run run, thân thể lão co giật, bụng lão thổn thện phình to ra, 
                  làm những thớ mỡ trên người lão rung rinh, mồ hôi lão nhễ nhại 
                  đổ từ trán xuống hai cánh tay, lan trên thân dương vật, làm 
                  cho nó bóng nhẵn, nhuệch nhoẹt.
 
 Xoọc. Xoọc. Xoọc. Lão hoạt động càng lúc càng lẹ trên dương cụ 
                  của lão. Lúc này, mình có vẻ bớt sợ, do vì tò mò muốn biết một 
                  người đàn ông xuất tinh như thế nào, nên chăm chú vào mọi cử 
                  động của lão. Hổn hển, lão gọi tên mình, miệng lão chu ra, phì 
                  hơi gió phù phù như người phụ nữ đang rặn sanh, lão từ từ đứng 
                  lên, một tay lão vuột nhanh, một tay lão kéo ngược hai hòn dái 
                  xuống. Bỗng lão trân người lại, hai chân lão gồng cứng, gót 
                  lão nhỗng lên không, tay lão ấn chặt vào gốc dương vật làm cho 
                  cái đầu khấc lòi hẳn ra khỏi bao qui đầu, đỏ lừ, bóng lưỡng, 
                  và từ lỗ miệng sáo bay thẳng một giòng đặc sệt về phía hướng 
                  mình, tuy là mình né nhưng vẫn không kịp, hai ba đợt sau phóng 
                  yếu hơn đáp lên bàn chân mình, tinh dịch nóng và nhớt làm cho 
                  mình hơi tởm lợm, nhưng cứ ráng để nguyên như vậy.
 
 Lão buông hai tay ra khỏi dương vật, đầu lão ngả ngửa ra sau, 
                  thở hừ hừ như là còn đang hưởng cái dư âm sung sướng. Lão ngồi 
                  lại ghế, tay vuốt trán cho sạch mồ hôi đổ ra như tắm. Lão nhìn 
                  mình khó hiểu, mình nhìn lão ngớ ngẫn. Lão nói “Xé xé” cám ơn 
                  mình, mình chỉ gật đầu dù không biết lão cám ơn chi! Rồi lão 
                  bảo mình thay quần áo vào, đưa mình tiền thù lao. Trước khi 
                  mình ra về, lão còn nhớ dặn mình ngày mai trở lại, mình có hỏi 
                  lão sao sớm vậy, lão đáp vì lão phải rời Việt nam vào tuần sau.
 
 Hôm sau mình trở lại, y như trước lão chụp hình rồi thủ dâm 
                  cho mình coi. Lão vẫn còn ý định phá trinh mình nhưng mình vẫn 
                  một mực khăng khăng. Rồi ngày sau nữa, lão mang ra một con búp 
                  bê bằng nhựa, thổi phồng lên trạc cỡ thân hình mình. Lão đòi 
                  mượn quần áo lót của mình để mặc lên con búp bê, mình đồng ý 
                  vì cho là không can hệ vì tới thân thể mình. Lão chụp hình con 
                  búp bê một loạt, rồi ôm con búp bê hôn tới tắp, hôn cả vào chỗ 
                  kín. Nhìn thấy lão hì hục như vậy mình sợ lắm, nhưng cũng biết 
                  tự trấn an mình vì mình có mang theo con dao, lỡ hắn có làm ẩu 
                  mình vẫn tự vệ được.
 
 Cũng may, lão chỉ hành lạc với con búp bê và gọi tên mình như 
                  chính lão đang làm chuyện ấy với mình. Nhưng tình thật mình 
                  cũng thấy nóng bừng bừng trên mặt khi lão đè con búp bê ra ì 
                  ạch có vẻ say đắm lắm. Tự nhiên nước nhờn âm ỉ chảy ra tự hồi 
                  nào xuống đùi mình, Thảo ạ!
 
 Bản tính con người đòi hỏi dục tình đã khiến mình nhìn lão 
                  không chớp mắt. Khi lão chổng mông con búp bê lên để giao từ 
                  phía sau và xuất tinh vào đó thì mình không còn chịu được nữa. 
                  Mình xin phép vào phòng tắm của lão để thay đồ và ở đó mình 
                  thủ dâm lần đầu tiên trong đời mình. Không thể tả nổi cái cảm 
                  giác đó sung sướng đến cỡ nào, Thảo ạ !
 
 Hôm đó, mình từ giả lão ra về trong sự vội vã đến nỗi quên cả 
                  áo ngực ở lại. Hôm sau mình tới xin lại nhưng lão nói muốn giữ 
                  để làm kỷ niệm, mình đồng ý tặng lão. Chuyện trò qua lại, lão 
                  báo cho mình biết lão sẽ về Đài loan sớm hơn dự định, và mong 
                  rằng mình đáp ứng cho lão một chuyện sau cùng.
 
 Mới nghe qua, mình nghĩ là lão vẫn còn ý định chiếm đoạt mình 
                  nên mình cự tuyệt lời đề nghị, nhưng sau, lão cho mình biết 
                  lão muốn chụp một cuốn phim đặc biệt với mình bao hầu một số 
                  thù lao rất lớn. Mình tò mò hỏi lão đặc biệt cỡ nào, lão mới 
                  nhẹ nhàng thuật cho mình nghe. Lão kể, lão có một cái “khoái”, 
                  khoái nhất trong đời của lão, về phụ nữ, không phải là chuyện 
                  giao hợp gì cả, đó là được nhìn con gái ... (xin lỗi Thảo cho 
                  mình nói thẳng), được nhìn con gái tiểu ! Bởi vì con gái tiểu 
                  có một cái đẹp thật khó hiểu đối với lão, người ta cho lão 
                  bệnh hoạn cũng mặc, lão chỉ biết, một người con gái còn trinh 
                  mặc cái quần sì-líp trắng nhỏ, cởi quần ra trước mắt lão, đứng 
                  hay ngồi đủ kiểu khác nhau, và tuôn ra cho lão một tràn nước 
                  tiểu nóng và ấm. Lão nói, khi ấy, âm hộ của người trinh nữ sẽ 
                  nở to ra, hai mép thịt hồng hồng xòe ra như hai cánh hoa, nhụy 
                  là một lớp màng trinh đỏ mộng, phía trên một chút là một cái 
                  lỗ nhỏ như đầu kim sẽ tuôn ra thật nhiều nước cho lão ngắm 
                  thưởng. Cái cảm giác được nhìn thấy, lão diễn đạt, nó còn 
                  sướng hơn khi giao hợp với người con gái ấy nữa, và lão mong 
                  rằng mình sẽ đáp ứng điều nguyện ước của lão một lần chót để 
                  lão trở về Đài loan không uổng chuyến đi này ...
 
 Nói xong, lão còn giơ ra sắp tiền dày cộm. Mình chỉ biết ngớ 
                  người ra không biết phải trả lời gì với lão. Thấy lão thành 
                  khẩn như thế cũng thật đáng thương, nhưng tình thật cái ý nghĩ 
                  của lão thật là bệnh hoạn mà mình chưa bao giờ nghe nói đến. 
                  Dù không muốn, nhưng lịch sự, mình hẹn với lão hôm sau sẽ trả 
                  lời, lão đồng ý và dúi sắp tiền đó vào tay của mình, nhưng 
                  mình cự tuyệt với lão “không công bất vụ lợi”.
 
 Rồi hôm sau, mình trốn lão không dám tới, và hôm sau nữa ... 
                  Lão cũng không buồn gọi phone và tặng hoa như trước nữa, nhưng 
                  mình biết lão vẫn còn đó, trên phòng suốt hai ngày qua, chờ 
                  đợi mình. Ngày mốt này, lão sẽ phải trở về Đài loan rồi, coi 
                  như mình trút đi cái gánh nặng làm người con gái vô đạo đức 
                  bấy lâu nay, số tiền lão tặng cũng khá đủ cho mình rồi, vậy 
                  coi như mình không cần phải gặp lão nữa ...
 
 Để cho chắc chắn, nhân cái ngày trước khi lão về lại Đài loan, 
                  mình cố tình xin nghỉ làm để biệt tránh mặt lão. Nhưng suốt 
                  ngày mình như đứng ngồi không yên vì cứ nghĩ mãi đến lão, thật 
                  ra lão không đến nỗi tồi bại lắm, ít ra là với mình vì suốt 
                  thời gian qua lão có thể nổi cơn dâm đè mình ra hiếp, nhưng 
                  lão đã không làm vậy, mọi chuyện lão đều nhất nhất báo cho 
                  mình biết trước, và chờ sự đồng ý của mình lão mới dám làm...
 
 Đêm đó, mình chợp mắt hoài không được, mãi cứ băn khoăn về lời 
                  đề nghị của lão, cuối cùng mình nhấc phone lên gọi cho lão, 
                  lúc đó khoảng 3 giờ sáng, lão vẫn còn thức. Hai người nói 
                  chuyện với nhau rất cởi mở, lão bảo mình là đứa con gái dễ 
                  thương nhất từ trước tới nay lão gặp, nhưng cũng là người con 
                  gái “khó khăn”nhất lão chưa bao giờ thấy, mình chỉ trả lời với 
                  lão, trinh tiết của người con gái Việt nam rất quan trọng, chỉ 
                  để giành cho người chồng vào đêm tân hôn. Lão chỉ cười, bảo 
                  với mình là lão hiểu và rất tôn trọng ý nghĩ của mình. Còn 
                  mình thì khen lão rộng rãi, với số tiền lão cho mình có thể 
                  làm được rất nhiều chuyện cho gia đình...
 
 Chuyện này tới chuyện kia, cuối cùng không hiểu sao mình đã 
                  chấp nhận cho lão chụp hình, chụp như cái kiểu mình nói ở trên 
                  đó ... Trời chỉ mới hừng sáng là mình đáp xe đến khách sạn, 
                  anh bảo vệ mở cửa cho mình ngạc nhiên lắm nhưng mình chỉ nói 
                  sẽ giải thích sau, và đi thẳng lên phòng của lão. Mọi thứ như 
                  đã sẵn sàng khi mình bước vào, kể cả một ca nước trà đầy cho 
                  mình dùng nếu cần thiết. Để tranh thủ thời gian cho lão phải 
                  rời phi trường lúc 6 giờ, mình cởi áo quần ra, chỉ chừa lại 
                  quần lót. Lão kê máy sẵn sàng, bảo mình cứ tự nhiên coi như 
                  lão không có ở đây. Mình chần chừ đứng đó, đầu óc loạn xạ 
                  những điều gì đó mâu thuẩn vô cùng. Rồi mình cố thả lỏng cơ 
                  thể, nhắm mắt lại, tưởng tượng tới thời còn thơ ấu mẹ dẫn mình 
                  đi “tè”, hai chân khé mở, và nhè nhàng từ đáy quần lót màu 
                  trắng của mình loang ra, cảm giác nóng đều thắm từ giữa sang 
                  hai bên vách đùi. Tiếng bấm lạch cạch của máy hình vang lên, 
                  tiếng nhỏ lịch bịch của giòng nước rỏ xuống thảm. Cái ấm nóng 
                  lần lần lan xuống, chạy dài ôm theo đùi lan qua đầu gốí, mắc 
                  cá, và thắm xuống những kẽ chân. Mình bỗng nhiên ngồi xuống 
                  theo bản tính của người con gái, tiếng lách cách của máy hình 
                  đều đều vang bên tai. Mình không dám mở mắt ra để xem phản ứng 
                  trên khuôn mặt của lão, nhưng mình đoán là chắc lão thích thú 
                  lắm, và tự dưng mình muốn làm một cái gì đó hơn thế nữa, coi 
                  như một món quà cho lão trước khi lão trở về Đài loan. Mình 
                  lột luôn cái quần nhỏ, nằm dài trên thảm để nhỏ ra từng đợt 
                  cho lão chụp. Sau cùng, còn những giọt cuối, mình giành cho 
                  lão trong tư thế đứng và tư thế khom lưng, hết sức là kỳ cục.
 
 Rồi mình uống nước rất nhiều, hết cả ca nước để trên bàn, và 
                  tiếp tục giúp cho lão hoàn tất cái tâm nguyện lạ lùng của lão, 
                  lúc thì trên bàn, lúc trong nhà tắm, lúc trên bàn vệ sinh. Lão 
                  đã vui trọn vẹn với những gì mình làm cho lão, kể cả chuyện 
                  “tè” trên (xin lỗi) dương vật của lão nữa. Thảo có biết, lão 
                  xuất tinh ngót bốn lần trong 2 tiếng đồng hồ không ! Mình cũng 
                  thấy vui vui vì giúp được cho lão chuyện này. Lão thì nói đáng, 
                  đáng lắm, và cứ khen mình luôn miệng ...
 
 Xong xuôi mọi chuyện, lão chìa mình sắp tiền như đã hứa và ôm 
                  mình để chia tay, hứa là sẽ giữ hình mình rất là kỹ, nếu mình 
                  muốn thì lão sẽ gởi sang cho mình sau. Mình cám ơn lão vì sự 
                  chiếu cố đặc biệt của lão mấy tháng qua, nhưng từ chối nhận 
                  hình của lão tặng.
 
 Lão đi rồi, mình như thấy hụt hẫng. Thiếu cái gì đó mà không 
                  biết cái gì ! Có lẽ cái thiếu đó là sự bận tâm của một người 
                  đàn ông đối với mình, mà mình đã thiếu thốn từ rất lâu. Song, 
                  mình cũng thấy vui vui vì có đôi lần mình định dâng hiến trinh 
                  tiết mình cho lão mà vẫn kềm chế lòng mình được.
 
 Trở về nhà, mình thấy lòng buồn rượi rượi, không đáp lời gặn 
                  hỏi của mẹ mình. Chiều hôm đó, bỗng nhiên mình nhận được phone 
                  của Trọng, nhắn tối nay anh sẽ về thăm mình và ở luôn nơi đây 
                  để làm việc ...
 
 Bây giờ đã hơn hai tuần mình ở gần bên Trọng rồi, chắc Thảo đã 
                  đoán được cảm giác của mình ra sao rồi, nhỉ ?
 
 Thôi, thư đã dài, mình đành hẹn Thảo thư lần sau nhé ... Bây 
                  giờ mình phải đi ngay để anh ấy chờ ... Có hẹn ở khách sạn !!!
 
 Bạn thân của Thảo, ngày 12 tháng 11 năm 2002
 Võ Tuyết Băng.
 
                  Hết 
                  Kinh Bích Lịch |