Nghe tiếng cửa mở,
cả tôi và ông chủ cùng giật mình nhìn ra.
Đứng chắn ngay giữa cửa là con chó lông xù
của bà chủ. Hú hồn! nếu bà chủ mà thấy
được cảnh tượng này thì không ai biết
được chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi chắn chắn sẽ
bị tống cổ ra khỏi cửa cho dù tôi có kêu oan
đến mấy. Làm sao mà bà chủ biết được là
tôi bị ông chủ hiếp, chứ tôi nào đâu dám
ăn ngủ với ông chủ. Còn ông chủ nếu không
bị ly dị thì hằng đêm thến nào cũng được
nghe giáo huấn của bà chủ tcho đến cuối đời.
Dù sao thì đó không phải là bà chủ nên mọi
việc lại tiếp tục như chẳng hề có chuyện gì
xảy ra, dù cửa phòng lúc này mở toang, ai đi
ngang cũng có thể thấy được trận chiến đang
hồi gay cấn. Ông chủ tiếp tục công việc dìu
tôi đi lên mây cùng ông, tiếp chinh phục thâm
cung của người mà ông hằng yêu quý như con gái
ông vậy. Mọi vật trong phòng này đều vô tri
vô giác, nên đâu biết rằng có người đang bị
hiếp, đâu biết rằng ông chủ đang làm trò đồi
bại với một cô thiếu nữ còn trinh chưa từng
nếm mùi đời. Chiếc đồng hồ quả lắc treo trên
tường vẫn cứ tích tắc, còn chiếc giường thì
cố gồng mình chịu hợp lực đang ngày càng
tăng trên mình nó, phát ra tiếng cót két theo
nhịp đẩy của ông chủ như muốn than thở giùm
tôi. Những bức tường chung quanh âm thầm phản
xạ lại những âm thanh nhóp nhép phát ra từ
chốn thâm cung như không muốn một âm thanh nào
lọt ra ngoài, sợ có người nào đó nghe thấy.
Còn chiếc gương to của bàn trang điểm thì lặng
lẽ quan sát hai thân thể trần truồng đang quấn
lấy nhau, lăn qua lộn lại trên chiếc giường nệm
lớn đặt ở góc phòng.
Tôi như quên mất là mình đang bị người ta cưỡng
hiếp, hai mắt tôi lim dim tận hưởng những khoái
cảm mà ông chủ đang mang lại. Bàn tay tôi đưa
lên xoa xoa vào hai núm vú một cách vô thức,
hai đùi tôi kẹp chặt lấy ông chủ như sợ ông
chủ dừng lại giữa chừng. Một cảm giác lâng
lâng khó tả tràn ngập người tôi và đang dâng
lên cao theo từng nhịp cử động của ông. Không
biết ông chủ có biết tôi đang hưng phấn cực
độ hay không mà ông cử động mỗi lúc một
nhanh hơn và mạnh hơn. Ông bắt đầu thở dốc
trong khi người tôi căng ra hết cỡ để tận hưởng
từng cái thúc mạnh của ông. Mỗi lần thúc vô
là ông lại đẩy tôi đến gần đỉnh vu sơn, và
rối không chịu được nữa, tôi trân mình lên,
ôm chặt lấy ông ghì xuống, cả người tôi muốn
rung lên. Trời ơi, sao mà nó đã quá! tôi không
ngờ nó lại sướng như thế này, mắt tôi mờ
lại không còn thấy gì hết, chỉ thấy người mình
đang bông bềnh trôi trên dòng sông Hằng có những
vì sao lấp lánh.
Sau cùng thì khoái cảm cũng đi qua hết, đọng lại
trong tôi chỉ còn sự hụt hẫng và trống rỗng.
Tôi dần tỉnh trí lại, một nỗi buồn mênh mang
đâu đó kéo đến tràn ngập hồn tôi, có cảm
giác như mình vừa đánh mất một cái gì đó
quý gía vô cùng. Cửa mình tôi bây giờ ướt
nhẹp bởi tinh khí ông chủ và nước trong người
tôi chảy ra. Tôi bắt đầu cảm thấy đau đau giữa
háng, đụng tay vô thì thấy rát. Thỉnh thoảng một
giọt máu hồng lẫn lộn giữa đám nước nhờn
lại rỉ ra. Trời ơi, tôi đã làm gì vậy? Có
cái gì đang đè nặng trên ngực, cổ tôi muốn
nghẹn lại. Tôi đã bị hiếp bởi chính ông chủ
của mình, nỗi nhục nhã bây giờ đang trỗi dây
trong người tôi. Không chịu được nữa, tôi
bật khóc. Những giọt nước mắt tủi nhục lăn
dài trên má như những hạt châu sa. Tôi gục
mặt vào hai bàn tay mình khóc nức nở.
Ông chủ cũng đã tỉnh táo
trở lại, và ông cũng đã nhận ra điều tồi
bại mà ông đã làm với người tớ gái mà
ông vẫn thương như con. Mặt ông cúi gằm xuống
đất như tội đồ đang đứng trước vành móng
ngựa. Hai bàn tay ông nắm lại với nhau đặt giữa
hai đầu gối, người ông rũ xuống tor6ng htậ
thảm hại. Ông nói trong cổ họng:
- Xin lỗi con. Ông có ý định cưỡng hiếp con đâu
ông chỉ vì không cầm lòng được khi nhìn thấy con
đẹp như vậy.
Tôi biết ông nói thật như ông chưa từng gạt
tôi bao giờ. Tôi biết mình cũng có lỗi trong
chuyện này. Nếu tôi ăn mặc kín đáo một chút
thì chuyện đã không xảy ra. Bây giờ thì nói
gì cũng quá trễ, tôi lặng lẽ giúp ông thu xếp
đồ đạc rồi trở về phòng mình nằm thổn thức
trong uất ức nghẹn ngào. Tôi muốn hét lên thật
to cho đã cơn tủi nhục, nhưng lại sợ bà chủ
nghe thấy. Tôi bây giờ như người bị cướp,
không còn gì để mất, trong lòng luôn cảm thấy
trống rỗng và hụt hẫng, chẳng gì có thể bù
đắp được.
Từ sau hôm cưỡng hiếp tôi, ông chủ trở nên
quan tâm và săn sóc tôi nhiều hơn, có lẽ ông
muốn chuộc lại lỗi lầm của mình. Ông mua cho tôi
đủ thứ, cả những thứ tôi cần và những
thứ không cần. Có bữa, ông nói với bà chủ:
- Anh định mua cho con Nguyệt cái xe máy để đi chợ
cho lẹ. mai một em có cần nhờ nó chở đi đâu
thì cũng tiện.
Bà chủ không hề phản đối, nên ít ngày sau tôi
đã có xe máy để đi ra đường. Mộ thời gian
ngắn sau, ông lại mua cho tôi một bộ áo đầm
rất đẹp, nói là để tôi tiếp khách phụ ông
chủ mỗi khi nhà có tiệc. Càng ngày ông càng
chăm sóc tôi kỹ hơn và thường xuyên hơn. Thế
nhưng, mối quan hệ giữa tôi và ông vẫn lạnh
nhạt. Mỗi lần gặp tôi, ông chỉ nói một vài
câu chiếu lệ rồi tắc tịt không biết nói gì hơn,
mắt ông cũng không dám nhìn thẳng váo mặt tôi
mỗi khi đứng đối diện. Tôi biết ông còn ân
hận về chuyện đã làm. Riêng phần mình, tôi
cũng dần thấy nguôi ngoai khi được ông chăn
sóc tận tình, nhưng nỗi mặc cảm và tủi nhục
thì vẫn ẩn chứa đâu đó trong lòng, thỉnh thoảng
nó lại trỗi lên làm tôi khóc hết cả buổi
hoặc khóc thâu đêm. Vết rách nơi cửa mình đã
lành sau một tháng, nhưng vết thương lòng thì vẫn
còn đó. Nó vẫn cứ đau hoài dù ông chủ đã
cố gắng hết sức, dù tôi đã cố quên nó đi.
Ba tháng trôi qua, tôi đang dần bình phục, tinh
thần tôi đã bớt nặng nề và u uất. Miệng tôi
thỉnh thoảng cũng nở được nụ cười với ông
chủ, dù chỉ là gượng gạo. Cái cảm giác nhục
nhã đang dần qua đi, để dành chỗ cho cái cảm
giác lâng lâng mỗi khi tôi nghĩ lại lúc bị ông
chủ hiếp. Phải công nhận là, dù là bị cưỡng
bức, quan hệ xác thịt với đàn ông thích thú
biết chừng nào. Nó cứ như đang đi lạc vào
chốn thiên thai, nơi thần tiên hay lui tới. Càng
nhớ lại chuyện cũ, tôi càng càm thấy hứng tình
một cách thụ động. Háng tôi căng ra, âm hộ
trở nên cứng ngắc và nhô cao lên. Đôi lúc,
tôi đưa tay xoa xoa âm hộ của mình để tự kích
thích cho đã ngứa.
Trong khi tôi đang dần thay
đổi, lúc nào cũng cảm thấy hứng tình như con
thú đang động đực, thì ông chủ vẫn lui tới
phòng tôi lúc bà đi vắng để an ủi động viên
tôi cũng như săn sóc tôi theo cách của ông.
Và rồi, như ông bà ta có nói "lửa gần rơm
lâu ngày cũng cháy", tôi và ông chủ làm
tình với nhau một lần nữa. Tôi rất kính trọng
ông chủ, hoàn toàn không muốn cũng như không
có ý định chiếm đoạt tình cảm của ông. Chỉ
đơn thuần là tôi bị kích thích bởi lần bị ông
chủ hãm hiếp mà thèm được quan hệ thể xác
với đàn ông một lần nữa cho thoả cơn thèm
khát. Ông chủ hoàn toàn bị động khi tôi chủ
động thay đồ ra nằm sẵn trên giường để chờ
ông vào thăm như thường lệ. Ông không tin vào
mắt mình khi vén mền thấy bộ ngực trắng hồng
của tôi không hề bị che đậy lúc tôi giả bệnh
nằm im để ông tới gần. Ông không dám đụng
vào hai ngọn đồi nhô cao đang phập phồng theo hơi
thở, chỉ dám sờ nhẹ vào trán tôi xem tôi có
sốt hay không. Lúc tôi giả vớ không biết, đẩy
tông ông xuống ngực mình, người ông bắn lên
như người bị giật điện. Nhưng rồi chuyện phải
tới đã tới. Ông cùng tôi làm tình suốt một
buổi, làm cật lực nhưông có thể làm được,
để bù đáp lại nhưng mất mát mà ông đã
chiếm đoạt của tôi. Bao nhiêu sức lực, ông
vắt ra để truyền hết cho tôi. Thật không gì
sung sướng bằng! Tôi biết ông cũng rất sướng
khi làm tình với một thiếu nữ còn trẻ như tôi.
Hai bầu vú căng tròn của tôi làm cho ông rất
thích thú mỗi khi cạ vào. Cửa mình tôi còn hẹp
nên ông tìm được rất nhiều cảm giác khi đút
vào trong đó. Còn tôi thì khỏi phải nói, tôi
muốn làm cho đã để bù vào những ngày thèm
khát phải thủ dâm một mình. Cho ông nằm bên dưới,
tôi ngồi trên người ông phi ngựa suốt buổi
mà không biết mệt. Tôi xuất hết lần này đến
lần khác, nước khí chảy ra dầm dề, hòa lẫn
với tinh khí của ông. Tôi làm tình một cách
cuồng nhiệt và sung mãn, trước khi gục xuống
ngủ vùi khi cuốcmây mưa đã qua đi.
Từ sau lần đó, tôi và ông chủ làm tình với
nhau đều đặn mỗi tuần một lần. Ông chủ không
còn mặc cảm tội lỗi nữa, và tôi cũng không
còn khóc vì bị ông chủ tước đoạt mất trinh
tiết. Mỗi tuần, chúng tôi lại áp dụng một
kiểu làm tình mới mà ông chủ học được qua
phim ảnh hoặc do tôi nghĩ ra trong lúc rảnh rỗi.
Dù vậy, cả tôi và ông chủ vẫn không có ý
định thay đổi mối qua hệ đã có từ lâu. Ông
vẫn là ông chủ của tôi, và tôi vẫn là người
tớ gái mà ông thương như con đẻ. Chúng tôi
đến với nhau đơn thuần chỉ để giải quyết nhu
cầu tình dục của mình, không hề có ý muốn
thiết lập một mối quan hệ mới. Bà chủ vẫn
không hay biết gì về chuyện này, vẫn lo lắng và
chăm sóc tôi chu đáo.
Mối quan hệ đặc biệt giữa tôi và ông chủ
chỉ kéo dài được hai năm thì ông qua đời vì
chứng bệnh ung thư. Còn bà chủ thì mất một năm
sau đó vì quá thương nhớ ông chủ. Toàn bộ
gia tài do người vộ chồng người cháu ruột ông
bà thừa hưởng. Tôi cũng được một số tiền
khá lớn do ông để lại, tình ra ngoài làm ăn
riêng, nhưng vì nghĩ lại tình cảm của ông bà
chủ đối với tôi lúc còn sinh thành nên tôi
quyết định ở lại làm người làm thêm một
thời gian cho đến khi họ kiếm được người làm
mới. Tôi vẫn ở căn phòng mà bà chủ sắp
xếp cho tôi lúc trước, hàng ngày vẫn làm công
việc trước đây tôi vẫn hay làm, chỉ có ông
chủ là không còn ở đây để thoả mãn nhu cầu
tình dục của tôi đang vào thời kỳ sung sức.
Ông chủ mất đi rồi,không biết ông có linh
thiêng hay không mà một đêm ông phái ngưới
cháu trai của ông đi lộn vào phòng tôi do trời
tối. Bước vào phòng tôi, anh ta trợn ngược
hai mắt, miêng há ra kinh ngạc khi thấy tôi đang
trần truồng ngồi dạng háng trên giường, một
tay đang đút vào cửa mình thụt ra thụt vô, còn
tay kia thì đang tự sờ nắn ngực mình. Không cầm
lòng được, anh ta liến bước nhanh đến, ngồi
thụp xuống và vục mặt vào ngực tôi.
(Hết Phần 2 ... Xin xem
tiếp Phần
3) |