Ba tháng sau phái đoàn Úc đến tái cứu xét
các xấp hồ sơ các gia đình của tàu mới cập bến xong. Gia
đình ông Châu văn Xương nạp đơn khiếu nại, là hồ sơ cũ nên
Trưởng đoàn xem xét trước, thông báo hẹn ngày lên văn phòng
phỏng vấn.
Hồ sơ anh chị Tư được phái đoàn chấp thuận vì gia cảnh
hiện tăng “năm người”, vợ còn mang bầu, theo diện nhân đạo,
ưu tiên dưới sự bảo trợ của Chủ nông trại ở Ttiểu bang Nam
Úc. Sáng ngày anh chị Tư Xương chuyển trại về thủ đô, tôi
khệ nệ xách túi... đồ đạc song hành bên nhau ra tận cầu tàu
Jetty tiễn đưa. Đêm hôm tạm chia tay tôi đè chơi chị một lần
chưa hả hê, hết đợt đầu bóp vú, nghịch ngợm chị mềm cả người,
rồi chồm mình lên đâm thọt da thịt chạm nhau nghe phành
phạch, sáng dậy không muốn nổi, thậm chí đến giờ còn lâng
lâng sướng... Cậu Võ Phước Hiếu thuộc toán khuân vác đeo thẻ
bài ở ngực, Ban an ninh Trại không xét hỏi, thâm tâm tôi “từ
giã vợ con”, một cuộc ân tình vụng trộm, mang đầy ơn mưa móc
chưa trọn vẹn.
Chị Tư- Đoan Dung trông rất bịn rịn, trong nỗi nghẹn ngào:
-Anh rán nhịn thèm, chờ em bảo lãnh- bất cứ giá nào em không
bỏ anh đâu!.
-Em ơi !, nhớ bảo vệ bào thai con mình nhen.
Bà Đoan Dung hy vọng vì hai người cùng họ Võ, trong lý
lịch khai là em họ ”cô cậu” phần hồ sơ bổ túc đang đăng nạp.
Mắt người nữ hơi rướm rướm, chợt muốn lại ôm hôn, nhưng thái
độ ngập ngừng... trong khi chồng và hai con rất hồ hởi, theo
chân đoàn người xuống con tàu tìm chỗ ngồi theo vách cửa
kiếng nhìn mây nước chung quanh. Bỏ lại sau lưng, cô bạn gái
Yến Linh đứng ngó đến bơ vơ, hai tay vẩy vẩy giả biệt...
Lòng chị cảm nhận hơi buốt giá, nao nao, thương thương, tủi
tủi...tất dạ ngập ngừng... chầm chậm bước xuống con tàu phút
chốc rời bến.
Cậu Ba Hiếu quay trở về lán trại lòng buồn rười rượi với nổi
bâng quơ!!.
Còn Võ Yến Linh, con gái cậu Ba hằng đêm ngủ chung có bạn,
giờ cảm thấy trống vắng, thiếu thiếu cái gì to lớn khó nói
ra.
-Ba ơi !, buồn quá sao con nhớ chị Loan, chị Nhung muốn khóc
quá. Tối nay con
ngủ một mình trên gác lạnh lẽo, sợ ma, con xuống hay ba lên
nằm bên nhen.
Chị Tư Xương chia tay rời đảo, để nữa “gia tài” cho người
tình đầy đủ từ: nồi niêu, chén đĩa, dao.., đặc biệt chiếc
mùng lớn có thể hai cha con ngủ chung.
-Để ba lập thế mắc chiếc mùng lớn trên gác xem sao?.
Ba có dấu đinh sẵn rồi, ngủ trên gác mát hơn. Ừ thôi cũng
được.
-Con cảm thấy đói không?
Ba cũng chưa thấy đói, cô Tư đi ba buồn quá!!.
Thôi ba con mình thu xếp cho gọn mọi thứ, cô tốt chia đôi.
Gạo, nước mắm... cô tử tế để lại cả kìa.
-Đúng rồi ba mua mì gói thay thế cho gia đình bác Tư đem
theo tiện hơn.
Mồ hôi rịn khó chịu, con muốn đi tắm ba canh chừng nhen.
Thật giống hệt cảnh chị Tư, Yến Linh trần truồng như
nhôïng: phơi tấm thân ngà ngọc non trẻ lồ lộ, điềm nhiên
không hề mắc cỡ trước mặt người thân. Cậu thấy con thiệt thà
khờ dại lòng càng cảm thương. -Trời ơi!, con gái tôi
trưởng thành: âm mao đủ đầy, chòm lông đen tua tủa trên vòm
mu trắng. Con “sò lông” tươi tắn lún phún lông như rẻ ngôi
thật xinh, eo thon đẹp đẻ. Trổ mã con gái vú búp búp lớn gần
quả cam, núm đỏ như son, mông đít săn cứng, da thịt tròn
trịa căng cứng. Như hoa hậu choai choai- hàng tuyển trên
hoang đảo, đàn ông, thanh niên ai ngó phải thèm nhỏ giải,
phải chết mê chết mệt.
-Thiệt tội nghiệp biết chừng nào trên không áo ngực, biết
đâu dưới nó cũng chẳng có mặc phụ tùng... Nó không mặc nội y
như thế, đi học, đi làm bệnh viện như vậy dám trong số đám
bạn trai ngắm đã mắt cả mấy năm nay? Rồi đêm đến hai cha
con ngủ chung, Linh vốn quen tật thường gác chân lên mình
bạn, tay ôm thân mình ba vì quen ôm hai chị Loan, chị Nhung.
Trong mơ màng cậu cứ tưởng ai đang xâm xoi vùng hạ bộ, tay
con vô thức nắm dương vật cứng lên cảm giác nóng nóng. Mở
mắt thấy con gái nằm bên tay còn quơ quào và cậu.. Cậu
thương con để yên không muốn phá giấc..
Một tháng sau chờ đợi đến sốt cả ruột. Một tin vui đến bất
ngờ, cậu Ba Hiếu được thùng quà của người tình gửi trong có:
bốn bộ áo ngực đen, trắng và màu, lố xì líp nam, nữ, quần
ngắn, dài, khăn lông, xà bông... với hai trăm đô Úc kèm lá
thư vấn an: nội dung khích lệ làm sao cho con Linh mang bầu:
“nên khai thác đất nhà mầu mỡ”... Sò tươi trong nhà xào nấu
“ăn” đừng nhịn thèm phí thời gian định cư. Cuối thư mấy dòng
tâm đắc:” Linh có bầu là Úc chấp nhận liền, nhớ cam đoan là
về quê vùng có nông trại theo địa chỉ ghi đây”.
Riêng hồ sơ bảo lãnh “em” nộp rồi, nhờ chủ nông trại sẽ
đem lên Bộ di trú, cách chỗ ở hơn hai trăm cây số, em không
biết đường, không tự lái xe được. Anh và cháu Linh yên tâm
rán chờ nhau.
Phương Loan viết thêm:“Linh có baby nhà trường có người
giữ, đi học yên tâm, chánh phủ chu cấp tiền xã hội dư ăn, dư
sống, các hội Từ thiện cho áo quần..”.
Chị và Nhung theo nhóm bạn con của mấy người ở nông trại
đang theo học lớp 11 và 8 sẽ dự thi tú tài năm sau, nếu đủ
điểm vào đại học không thì vào trường Cao đẳng, mộng chị
muốn thành bác sĩ hay y tá đi làm thiện nguyện giúp đời...
Nhớ thương cậu và em, hẹn thư sau...
Yến Linh quá mừng, hớn hở mở quà nó cầm ngay áo ngực ướm thử
màu nọ màu kia, xong tự nhiên cởi áo mặc vào.
-Nè ba xem nó vừa, ôm sát cặp vú thật xinh ghê!.
Chiếc xì líp nàng mặc vô tiếp sau, thân hình tràn đầy
nhựa sống hấp dẫn, cậu Ba Hiếu đứng nhìn con chết trân. Thế
gian như thể quay cuồng. Nồng súng từ từ bung ra cương lên,
nó ngốc đầu thẳng đẩy quần cộc nhô về phía trước. Cậu sướng
quá sức thu hút như nam châm, người như mất thăng bằng,
thiếu sự kiểm soát... xà lại ôm con.
Yến Linh sung sướng, tở mở trong cõi lòng biết sẽ có ngày
mình được ba “ban cho” đặc ân để khai trinh, có bầu để ưu
tiên đi tìm miền đất hứa.
Nàng yên lặng không phản ứng, còn quay lại nói nhỏ:
-Ba ơi! con 17 tuổi đủ trí khôn..., có đủ bản lãnh không
khai báo gì liên hệ với ba đâu.
Mất thời giờ, lâu không ba- cất tiền quần áo đi -ba con cùng
lên gác cho kín hơn. Cậu ngập ngừng, đứng nhín thinh như
trời trồng đứng yên một chỗ. Hai cha con lên gác lại bên
chiếc mùng bỏ phủ kín.
Yến Linh leo lên nằm xuống trước, vẫn chỗ cũ hằng đêm, cậu
Ba vô sau kề bên, đưa tay cho con gối đầu, giọng run run
trong sợ hãi:
-Con ơi!, ba hồi hộp quá!
Ba ngây ngất, hứng tình quá giao cấu với con ba phạm tội
loạn luân, con có bầu rồi sao đây?. Tụi cảnh sát Mã Lai bắt
lên đánh đòn, khó dễ phiền toái trăm bề...
Cảm giác yêu thương ngủ yên trong tâm thức cô gái trẻ, nhưng
nay chúng có thể sống lại, bừng lên khi Linh trưởng thành 17
tuổi. Nàng mạnh dạn hơn:
-Ba đừng lo, con có nhiều bạn trai, có anh muốn cưới con
liền ..
Con hy sinh với người trong nhà, tương kế tựu kế cho có bầu
như thơ chị Loan khuyên, má Tư bày vẻ ba cứ “phụp” con trong
nhà kín đáo, ba hưởng trinh tiết đời con như báo hiếu... con
vui vẻ mà.
Phái đoàn phỏng vấn hỏi, con sẽ trả lời đây là “việc riêng
tư đời tôi”..., lúc phơi cái bụng con sẽ chỉ một anh bạn
trai là chồng.
-Ba đừng chần chờ, mất hứng cả hai khi giao hợp phải thỏa
mái. Tạo sự thống khoái cho nhau. Ba đừng “chê” của qúy...của
con. Lúc nãy ba nựng con, con rậm rật hứng tình nên đứng
chết trân chờ.
Nước trong âm đạo trào ra đầy nhóc cửa mình.
Bây giờ con nằm nghiêng, ba hãy mở chốt áo, cởi bỏ trên đầu
nằm giùm con, còn quần xì, tuột luôn ra. Ba sẵn sàng đi...
-Ba cứ tưởng tượng là mẹ con, người phụ nữ xa lạ đến dâng
hiến với ba thỏa mãn dục tính, không bị ray rứt, ám ảnh là
con gái mình nữa.
Cậu như từ trên hành tinh xa lạ rớt xuống, tay cầm: “thỏi
gân” đi vào động thiên cung của nàng tiên trẻ.
-Ba qúy trọng con, coi chính như mẹ con sẽ nâng niu, hôn
con, kích thích toàn thân. Ba từ từ mân mê cho con hứng lên
tuyệt đỉnh vu sơn... khi nào ba đặt dương vật vô âm hộ
con... lúc đó con sẽ hiểu sự đời. Dứt lời cậu cuối khom
người xuống hôn trên: trán, má dài xuống vùng ngực của con
gái. Ngừng giây lâu, cho tay vân vê cặp nhũ hoa vun lên nho
nhỏ xinh xắn như quả cam non, đầu núm hồng hồng như lõm
xuống
Ô! sao nó tuyệt vời. Cậu mút, nhăng nhăng núm vú say mê
lúc kéo lên lại thả xuống, tay bóp vú kia, Linh rướn mình
lên cao sung sướng tràn dâng... chiếc lưỡi người cha thám
hiểm lần xuống bụng, trũng rốn, rà rà theo hai bên háng, gần
“chiếc bẹn” hương trinh nguyên người con gái đương độ xuân
thì- đưa cậu về miền kỷ niệm xa xưa với vợ như chợt sống lại
phút giây ngây ngất này.
Yến Linh như mê man lạc vào mê hồn trận, một thiên đàng
hạ giới; cô gái đang tuổi dậy thì nên da thịt rất nhạy cảm,
lần đầu giao tình bị kích dục dòng nước trắng đục đang rịn
rịn trong niếu đạo... Nàng e thẹn, ngượng ngùng, cắn răng
chịu đựng không dám rên lên vì nổi sướng khoái. Hơi dang
rộng đôi chân con gái ra, cậu dùng nghệ thuật của chiếc lưỡi
liếm vào khe lạch, vén lên xuống cho âm mao tém sang hai bên,
bất giác thao tác liếm dài ngược lên cao chót vót lưỡi chạm
vào đầu nụ hồng tươi -mồng đốc, không thể gượng chịu nổi đam
mê nhục dục dâng tràn nàng la lớn:
-“Ah.. ah. á.. . ôi, ôi.. ba ơi sướng”. Bắt đầu người cha
ngồi dậy cầm “chỉa gân” to đang cương cứng đặt ngay chính
cửa âm hộ, chà lên chà xuống bắt đầu cậu ấn thật nhẹ, cửa
mình quá nhỏ đầu khấc cây chỉa len vào không được, bị trối
ngược, rồi cố ấn thêm dâm thủy Linh như tiếp nhận, cảm giác
ấm tê tê chạy rần rần đầu khúc gân, cậu ấn mạnh thêm chút
nữa, mặc dù dương vật cậu vào chốn thần tiên. Lúc nầy Linh
cảm thấy đau toàn thân quíu người lại:
-Trời ơi đau quá!
Đúng lúc chiếc màng trinh bị rách, nghe răn rắc tiếng xé
thịt rách toác bung ra nho nhỏ bên trong, vài giọt máu hồng
từ từ rướm rướm... dính theo. Yến Linh la lớn:”
-Chết.. con.. ba ơi”, âm hộ như xé nát cô gái oằn người sang
bên.
Cậu rướn tiếp đẩy sâu vô đôi lần nữa. Cậu tiếp giữ của qúy
mình trong âm đạo không muốn rút ra...
Yến Linh sướng khoái nằm vã người như sắp chết.
-Con ơi! sự đời ở đây.
Tấm trinh nguyên con ba tận hưởng đầy thú vị.
-Cám ơn con. Muốn thụ tinh mang bầu, cha con mình phải giành
những giây phút thần tiên khác.
Cậu khom hôn con, với vẻ trìu mến săn sóc.
-Con cám ơn ba, ba mở cuộc lạc thú yêu đương khác khi nào ba
cảm thấy cần.
Cậu nương đỡ nàng ngồi dậy, con rán khỏe rồi hãy bước ra
ngoài. Ba múc nước trong thau, đặt trong nhà hãy vệ sinh
sạch sẽ.
(Hết Phần 2 ... Xin
mời đón xem tiếp
Phần
3) |