Phần con gái tôi, Yến Linh cảm thấy nóng ruột là vì mới dứt
khoát một người bạn trai, thầy Liêm nó cũng sẽ là anh rể
tương lai. Nó tơ tưởng cháu Đông sẽ là người bạn trai đời
đời miên viễn. Nó đã trao tấm trinh bạch cho cha hưởng đầy đủ, bây giờ sẽ
gửi thân phận cho cháu Đông làm chồng. Từ hôm hai cha con
tâm đắc, theo đề nghị của Yến linh, Đông chuyển xuống phân
xưởng máy: học nghề cơ khí non hai tuần nay, để khi dịnh cư
dễ dàng tìm việc trong nông trang. Vì nó muốn báo hiếu muốn
giao hợp với Ba ruột mới cho Đông nhập trận... kịp lúc để
mang bầu. Hai cha con ăn xong lên gác, Linh chui chiếc mùng ngay lập
tức.
-Con à, ba đề nghị con trở ra trút bỏ xiêm y: để ngực trần,
còn dưới mặc quần xà-lỏn mới của ba cho tiện. Ba thích nhìn
cặp đùi khêu gợi trắng nõn của con, khi giao tình...
-Dạ con chiều theo ý ba.
Ba muốn hai người đứng ngoài nầy, con quây lưng vô ngực ba
như thế ban sáng, thay vì ngồi mình đứng. Hiểu được ý của ba
sẽ làm gì!. Tay cậu Ba ôm trọn vẹn bộ ngực con mân mê, má
nàng kề bên chỉ khẻ nghiêng là hôn dễ dàng, da thịt chạm
nhau.
-Ôi thế đứng khá tuyệt vời!.
Thân thể hai người tiếp cận nhau, dương vật của ba tôi cọ vô
mông mình, cảm giác sướng khoái đến cách lẹ hơn, tay tôi
vòng ra sau nặn vọc khúc gân dễ dàng hơn. Giờ mới hiểu do
đòi hỏi “tăng ca”ø ba tôi nghĩ cách gây hưng phấn lẹ, giao
hợp cử đầu, xong ngủ làm thêm cữ gần sáng...
Như hiểu ra niềm sướng khoái Linh bắt đầu ngước mặt nhìn lên,
cậu khom xuống hai bờ môi tiếp cận, cậu khoá miệng con bằng
nụ hôn, chiếc lưỡi luồn lạch tung tăng cách nồng nàng như
đôi nhân tình thực sự
-Yến Linh à, ba hưng phấn lắm chờ con đó.
Con đã nựng chim nó thẳng đứng rồi; bây giờ con làm gì ba ơi?,
-Con muốn ba giao hợp bên ngoài hay trong mùng?,
-Vâng con muốn cả hai nơi.
Khẩn mau con khom người đi, cậu đẩy con hơi về chiếc ghế làm
điểm tựa, tay con nắm thành ghế cậu từ sau thọt khẩu pháo vô
nã bổ tới ầm ầm từng đợt, cuối người xoa bóp cặp vú, ngưng
lúc lại ôm chặc hai eo ếch nắc con gái phạng chập nữa.
-Linh la... ah..á. á.. với cảm giác sung sướng. Thế đứng nầy sao sướng tận mây xanh, dâm thủy tuôn trào, do
đó súng đạn ra vào cảm giác trơn tru, cả hai mê mẩn thần hồn.
Cậu ngừng, con ơi kết quả rồi kiếp mau trở lại mùng nằm
xuống liền, banh háng lẹ, ba tiếp tục thụt ra thụt vào,
chừng nào nước ra đợt hai ba ấn thật mạnh cho vô lút sâu âm
đạo, ba bắn tinh trùng vô cửa mình con tiếp nhận. Khi cậu ấn
vô rồi nắc hai ba lần thiệt mạnh, hùng dũng như chiến sỹ
xung trận. Dòng tinh dịch ấm ấm bắn xối xả vào âm đạo hòa
cùng dâm thủy Linh tiết ra. Cô gái phát ra tiếng ư..ự..,
thỏa thích cuộc tình. Dương vật còn cương nên nằm đè ập trên
mình con. Ba nằm êm đây để chim làm nút chận không cho tinh
khí trào vọt ra.
Hồi lâu cậu rút chim ra, lấy gối kê cao mông con lên.
-Hãy nằm yên, có thể ngủ được ba đắp khăn con giữ thân nhiệt. Ba hy vọng chín mươi phần trăm thụ thai, vì hai lần con xuất
tinh, nó tiếp cận tinh trùng của ba. Kết quả rồi con ơi mừng
quá. Ôm con gái ngủ đến khuya ba giờ giao hợp hiệp hai.
*
* * Người cha trở mình đoán chừng 3 hay 4 giờ sáng, kéo chăn
thấy con gái còn ngủ mê, mãi đang phân vân... nó dặn mình
tăng ca.
Yến Linh cảm giác lành lạnh cũng hé mắt đợi chờ:
-Ba ngủ được không?
-Con cũng ngủ được không?
-Dạ nhờ chăn ấm con rất ngon giấc.
Con sẵn sàng chưa, cho ba “tăng ca” nhen!?.
-Ồ qúy lắm!. Dạ con hưởng ứng đây. Vói tay tung trọn chiếc khăn dưới mông khỏi vị trí, một tay
tôi rờ âm hộ con lên xuống cho âm mao tẻ ra cũng kích thích
con, còn tay kia tự xục mạnh ‘khẩu súng” của mình cho đủ
phong độ, khẻ dang rộng hai chân ngồi lọt vô giữa háng.
Ánh sáng đèn điện ngoài hành lang hắt vô căn gác nửa tỏ, nửa
mờ giúp cậu tra cái bửu bối vô, nước nhờn từ trong âm hộ tức
tinh dịch còn vươn đọng, cậu biết an toàn: nắc, nhịp đưa
thỏi gân khi vô khi ra, Linh như hoàn toàn tỉnh giấc điệp
cơn khoái lạc đang dâng tràn đưa nàng đến ước muốn thụ thai
gần hơn. Cậu Ba kinh nghiệm khi thấy dâm thủy người nữ ướt
hay âm đạo co giật, cậu trút tháo trọn bầu tinh ra, Linh
rướn người lên đón nhận, nói nhỏ:
-Ba giao hợp con sướng quá!? Cha con chơi cử sáng mát trời dễ chịu vô song. Nghe con khen,
Cậu hăng say dọng, thọt mạnh bạo hằng chục cái cho đã thèm,
hai ngọc hành chạm vô cửa âm hộ nghe b.a.ï.c..h... bạch,
nàng ngất ngây, bật hai cánh tay rộng ra người sướng đến
liệm dần. Cậu nằm yên trên mình con lần nữa, con cặt cứng đơ
lút sâu làm chốt nêm, chừng mười lăm phút, đến khi nó giẩy
dụa thun nhỏ.. tóp lần lỏng lẽo mới kéo ra; lấy chiếc khăn
kê mông con cao hơn để tinh dịch tồn đọng bên trong.
Cậu trần truồng nằm kề ôm con, kéo khăn đắp hai người ngủ
tiếp.
Cậu rất mãn nguyện việc làm có kết quả: con gái sẽ thụ thai.
Bắt đầu chu kỳ kinh nguyệt của Linh. Đúng không còn bị “hồng
quân” gác cổng. Tương lai đang đợi..., ngày định cư phía
trước.
Nàng vui mừng ra mặt, coi ba mình như “tình nhân”, nhỏng
nhẻo:
-Ba ơi, con muốn mở tiệc ăn mừng: mời thầy Liêm và Đông lại
ăn cơm gia đình, ba cho phép không?
Chỉ có hai cha con, nó thương mình tối đa cho hưởng “cái
ngàn vàng” rồi, vã lại mình có tiền đãi thầy Liêm, tiện ra
mắt hai thằng rễ qúy tương lai. Cậu suy nghĩ:
-Ồ tiện quá, một công hai việc cho con gái “bám trụ” vô cháu
Đông, còn cháu Liêm mình tác hợp cho cháu Loan đang mông đợi
bên Úc, xứ lạ quê người kiếm tấm chồng cùng bản sắc dễ bảo
tồn chủng tộc và văn hóa. Một lời mình khuyên giải đầy giá
trị chắc đám nhỏ vui lòng nghe theo. Bữa cơm thật đạm bạc, cá biển chiên dầm nước mắm ớt chanh,
canh chua va tôø cá kho mặn. Sáu chai bia “đặc sản” của Mã
Lai. Kèm theo khô mực nướng đưa cay. Riêng Linh lon Pepsi
cho nàng.
Thời gian rộng rãi nên buổi ăn cậu Ba tâm tình, kết hợp được
cháu Liêm cho Loan và cháu Đông cho con gái mình, mọi sự
việc tốt đẹp. Mới đầu cả hai chàng trai ngập ngừng, cháu thì e thẹn... khó
nói, nhưng Linh thúc hối nói các anh vui mừng. Dường như họ
hiểu ý cô gái:
Cả ba hân hoan đồng nói to: cám ơn Ba
Tốt quá, chúng ta nên vui vẻ kẻo canh, cá nguội mất ngon.
Tinh sương, ba tôi thường rời nhà thật sớm lo khuân vác hàng
thuê cho ông bà Tàu chủ tiệm tạp phẩm, xuống cầu tàu Jetty
với số anh em toán bốc xếp. Vừa lúc cậu Đông đi mua thức ăn
sáng ngang qua nhà. Trong lúc Linh dự định đóng cửa thấy
bóng chàng trai với gọi vào. Hai chúng tôi có tình ý từ
trước, như mở cờ trong bụng, sợ cha mẹ chờ nên bươn bả đem
bắp, xôi về quay lại đôi phút sau.
Chúng tôi hoàn toàn tự do trong căn nhà trống, gặp nhau như
đôi sam bắt cặp động đực quấn quít không rời.
-Cưng ngồi đây tụi mình hôn nhau, mân mê...
Tôi hơi nhấc đít lui về sau cho đủ chỗ Linh chung ghế.
Choàng tay ra trước ụp lên cặp nhũ hoa nàng xem phản ứng
sao? Linh bắt đầu như hơi run run, nổi da gà làm tôi cảm
giác thấy hơi ấm chuyền vào bàn tay, kích thích mùi da thịt
con gái trinh chạy rần khắp châu thân, nổi niềm sướng khoái
ập đến bừng bừng. Tôi ra tay bóp bóp nhẹ nhẹ cặp vú son săn
cứng, Linh hơi nghiêng đầu đón chờ nụ hôn của tôi trên đôi
má, vầng trán dọc theo bờ vai...
-Cưng ơi!, chúng mình vui... được chưa? Khi cô bạn gái bắt đầu cỡi bỏ từng chiếc cúa áo, tôi thấy
hưng phấn cao độ. Trông Yến Linh lúc đó thật tuyệt vời như
thể con “búp bế” sống đang chần ngần khoe của trước mặt giai
nhân. Tôi cảm giác sắp sửa hưởng đặc ân nhập cuộc vui thú
xác thịt bên người tình, người vợ trong tương lai. Trong khi nàng trút bỏ xiêm tôi tranh thủ tuột bỏ mọi vướng
bận. Cả hai trần truồng khoe của đón đợi. Tôi muốn “phát
điên” lên khi hai người bắt đầu âu yếm, hôn nhau, mơn trớn
vuốt ve nhẹ trên làn da mịn màng..
-Ôi Yến Linh đẹp như nàng tiên nga giáng thế?! Thân hình quá kiều diễm, cặp vú như quả cam non ửng hồng
đang đợi, núm nhô về trước, dáng thon dấp dẫn. Tôi như bị
hớp hồn, bởi lần đầu hưởng cái thú giao tình với bạn gái,
hòa lẫn sự rung động thổn thức của con tim trước thân thể
quyến rũ của cô gái tỵ nạn yêu kiều, phút chốc sẽ trở thành
người đàn bà. Hai chúng tôi cùng nằm xuống chiếc đệm kề bên ôm nhau giây
phút cho hưng phấn. Hai con tim đang đeo đuổi triết lý tình
yêu và sự sống: Tôi ngồi hẳn dậy chủ động nắm “đồ nghề” đủ
phong độ của mình nhét thẳng âm môn của nàng. Vì còn vụng về
lần đầu, chà xát rê rê vài cái gây kích dục, rà rà một vài
giây mới ấn nhẹ vào âm hộ khít khao của nàng. Linh cảm thấy
đau vì dương vật to và lạ, rướn người lên miệng la:
-Áh ah, á..á.., chết em anh ơi.
Tôi hơi bối rối vì thiếu kinh nghiệm, nhưng cũng cố ấn mạnh
dương vật vô sâu thêm chút, khiến nàng vặn bẻ người gồng
chịu, nét mặt ửng đỏ trông thật dễ thương. Tôi cứ nắc nhịp
nhẹ nhàng, khoảnh khắc cảm thấy mê tơi tôi mới nhấp nhấp
cách hăng say của sức thanh niên. Lần đầu cảm nhận đau thốn
ở đầu khấc, tự “khai cu” đứt chỉ máu nên cảm thấy tê buốt
toàn đầu của dương vật, niềm sướng khoái giảm lần, rút vội
ra vài giọt máu hồng lợn cợn vươn theo.
-Tôi hơi hốt hoảng thấy máu đỏ lấm tấm bám theo thỏi gân?! Phân vân trong lo âu, tôi đành bỏ cuộc nửa chừng “hành trình
về thiên trúc”...
Nhưng cứ mỗi sáng tinh mơ, khi đi mua thức ăn lót lòng, tôi
và Linh đều dành cho nhau những giây phút ấm nồng. Thật sự
mãn nguyện khi cả hai lên đỉnh khoái lạc của ái ân không
muốn buông nàng ra một giây phút nào hết. Chỉ muốn được nàng
ôm, được nàng âu yếm *
* * Ba tháng sau, theo chu trình các phái đoàn Úc, Canada, Hoa
kỳ, Pháp... đến cứu trại tham khảo, xét đơn khiếu nại trước.
Anh Dương Thanh Liêm là thông dịch viên đúng vào phái đoàn
Úc, nên anh xếp hồ sơ thuyền nhân Võ Phước Hiếu lên trên và
gia đình Châu văn Xương dưới kế -tức hồ sơ gia đình cô Châu
Phương Loan .
Phỏng vấn viên người Úc nói tiếng Việt thành thạo.
Trước khi hở miệng nói lời giao tế, luôn nở nụ cười niềm nỡ
làm mọi người tin tưởng. Ông yêu cầu mọi người: vì quá nhiều
chi tiết khi nào hỏi,- một vị trả lời- tuyệt đối không xen
vào muốn nói ngôn ngữ quý vị cứ phát biểu, trừ khi khó hiểu
tôi cần thông dịch, vậy hồ sơ sẽ tiến triển lẹ làngï. Nếu
trở ngại tôi lấy ngày hôm sau. Quí vị chớ lo lắng điều gì
bởi sự công minh chánh trực của tôi đã tuyên thệ trước công
lý.
Khi đối thoại ông luôn xưng hô tiếng:
-“Quí vị” nghe thân thương gần gủi với mọi người tầm trú.
Ngược lại các thuyền nhân xưng “Sir” như tỏ bày sự kính nể.
Do Liêm nắm vững mấu chốt thủ tục viết đơn, hành văn mạch
lạc. Linh chỉ sao chép lại tuồng chữ nữ nét bút thanh tao.
Ông ngước lên hỏi ai viết lá đơn nầy.
-Yến Linh trả lời, thưa chính tôi viết bằng Anh ngữ.
- Ồ kìa!, Cô đang có mang ... hả,
Linh lẹ vén áo khoe bụng. Ông đưa tay ra khoác khoác. Nhưng
nàng đã khoe trọn vòng bụng có bầu trắng hế trước đám đông
Tôi xin hỏi câu hơi “nghiêm chỉnh” với nước Úc, nhưng Đông
phương rất cần, vậy ai là “tác giả” bầu tâm sự của cô?.
Người đó có đây không?.
-Yến Linh chỉ cậu thanh niên tên Đông đang đứng bên.
Đông bắt đầu trả lời bằng Anh ngữ:
-Thưa tôi là chồng cô Yến Linh đứng đây.
-Xin anh xác định biết bao nhiêu tuổi, cùng với thân nhân
như cha mẹ, hay ai bảo trợ đến trại đây?.
Đông đáp gọn và nhanh:
-Thưa tôi theo cha mẹ, cả hai ở ngoài sân. (vì được Liêm
mách nước, nên đến chờ sẵn). Tôi hiện 19 tuổi theo cô dượng
lúc 14 ở đảo 5 năm. Xin mời quí vị nào là cô dượng hãy vào.
-Ông bà là gì của ”anh” đang đứng đây?
-Thưa Sir, tôi là cha mẹ của cháu Đông,
Liêm thấy họ ấp úng, cướp lời dịch cho lẹ. Như vậy hồ sơ
không trở ngại- hai vị được “ăn theo” ghép cháu Đông- chồng
cô Yến Linh sẽ lên danh sách sớm vào đợt nầy.
Câu nầy bắt buộc và quyết định:”quí vị có đồng ý về vùng
thôn dã”- bên xứ Úc- nghĩa là nông trại: trồng cà, trồng cây
trái cherry, táo...
-Dạ thưa tôi rất hoan hỷ.
Vậy ghép chung hồ sơ ông Võ Phước Hiếu, được ông chủ nông
trại “bảo trợ” qua bà Châu văn Xương nhũ danh Võ Đoan Dung.
Bộ Di trú đang cứu xét, nhưng tôi hy vọng họ thông qua, một
khi tôi chấp thuận đơn tại đây.
Bên dưới xấp hồ sơ là các chứng từ: học Anh văn, học máy,
kinh nghiệm phục vụ ở bệnh xá... của thuyền nhân chứng minh
sự tận lực, tận tình gặt hái theo từng khóa học.
Hồ sơ thuyền nhân Châu văn Xương, kế tiếp được con gái ông
đứng bảo lãnh cậu Dương Thanh Liêm theo diện “hôn thê”.
Tôi thông qua tất cả. Chúng tôi kết hợp vào cùng một danh
sách chuyển trại nội trong tuần nầy.
Thấy thủ tục tiến hành nhanh, hơi sớm Linh ranh mãnh hỏi:
-Thưa Ông bao nhiêu tuổi và ở đâu?- tức tiểu bang nào?
Người Úc chúng tôi rất kỵ hỏi tuổi,- nhưng tôi hiểu phong
tục, tập quán quý vị- người già được kính nể. Nhưng quốc gia
Úc trái hẳn hoàn toàn: già là đứng chót, ưu tiên: trẻ con,
chim chóc, cây cỏ, thanh thiếu niên, phụ nữ... Vậy còn tôi
... đứng sau rốt!.
Xin lỗi Sir, con hỏi để cám ơn và gọi Sir là Ba, cả đám thấy
vui mừng phát lên cười.
-Tôi ngụ ở tiểu bang xa quí vị 4 ngàn cây số, mọi người như
ngơ ngác- ông tiếp bề ngang nước Úc: 6 ngàn cây số, bề dài
gần 8 ngàn cây số, lớn hơn Việt Nam 12 lần, dân số chỉ:15
triệu.
Liêm thông dịch sợ kéo dài cuộc đối thoại vui, làm trở ngại
các hồ sơ thuyền nhân phía sau.
-Chúng cháu thiếu kiến thức về địa lý và sanh hoạt nước Úc.
-Cám ơn quý vị.
Bây giờ chúng tôi nhờ qúy vị cố gắng giúp:
-Hãy về hỏi lại, thăm dò, thông báo với số người quen, nhắn
giùm:
-Gia đình nào đồng ý về thôn trang của xứ ÚÙc như thể qúy
vị.
Hãy viết đơn nạp qua thông dịch khẩn, tôi sẽ ưu tiên xem xét
trước ngày rời đảo vào hai tuần nữa. Mọi người nhìn nhau đầy hớn hở vui mừng. Họ cuối đầu chào
tạm biệt và rời phòng phỏng vấn, tâm tư thuyền nhân cảm thấy
nhẹ nhàng:”một tương lai huy hoàng” đang đón chờ ở miền đất
hứa. (Hết Phần 5 ... Xin
mời đón xem tiếp
Phần
6) |