Hai tháng sau an cư vùng đất hứa, cậu Ba Hiếu tiến hành nộp
đơn bảo lảnh vợ con đoàn tựu từ bên Việt Nam. Chị Tư
Xương-Đoan Dung, chần chờ chưa dám quyết định ưng thuận, hay
chối từ lấy người anh ruột của Ba Hiếu là Võ Thành Tâm, ở
Rạch Giá, Việt Nam. Xứ Úc có nền dân chủ pháp trị sống nhờ
luật pháp, thăm hỏi luật sư làm giấy tờ thủ tục bảo lảnh
diện “hôn thê” nếu không về quê hương làm đám cưới, đãi tiệc,
có chụp hình quan viên hai họ, đặc biệt có ảnh riêng cô dâu,
chú rễ đăng nạp, e sợ bị Bộ Di trú bác khước đơn xin từ lúc
đầu.
Vào lúc, bà Bích Hà má ruột của Đông muốn nghĩ để trở lại
trường lấy văn bằng, hoàn cảnh thuận lợi vào mùa trái cây
Dung hằng ngày phải theo chồng- cậu Ba Hiếu và con rễ tên
Đông, cùng nhóm cư dân địa phương vào nông trại bẻ trái
Cherry đang chín rộ.
Gia đình ông Brown Gabriel- chủ Nông trang, trước đây được
Bích Hà phụ giúp từ ngày đến Úc, phụ nữ Việt Nam rất siêng
năng, bà có khả năng sắp xếp, điều hành mọi buổi tiệc trong
ngoài chu đáo, thầy thợ cần gì tự thay mặt chủ giải quyết,
bà Emma rất trọng vọng Hà, do đó, bà chủ rảnh rang chỉ
chuyên trách phần hành chánh và tài chánh tại văn phòng.
Bích Hà muốn ghi danh khoá childcare- chăm giữ trẻ- chuyển
về thành phố Adelaide, phải nghĩ việc. Giới thiệu chị Tư
Xương- khuê danh Đoan Dung vì tình đồng hương như thông gia
tạm thay thế mình, hai nữ hướng dẩn nhau cả tuần cho thạo
việc, từ đó chị Tư có việc làm chánh thức. Ông chủ vốn cảm
mến bốn mẹ con nàng từ ngày bảo trợ đến Nông trại, khi gặp
mặt chào hỏi nghiêng má hôn, nựng xã giao nàng bởi chị ”phì
nhiêu” da dẻ vú mông đẩy đà, hấp dẫn hơn Bích Hà bội phần;
chừng như hương sắc ngạt ngào của phụ nữ Á châu càng làm ông
chủ chết mê chết mệt Dung lúc nào không hay!, dù có mặt bà
vợ hay ai đứng gần, nhưng thâm ý không đắm say nhục dục chỉ
“chấm” nàng cho thằng em ruột. Riêng Dung lấy làm hảnh diện,
lòng rộn ràng lâng lâng sướng khoái, được gia chủ cưng, đối
thoại Anh ngữ được ông trao chuốt nên giọng nói điêu luyện
và nhất là ánh mắt bà chủ chẳng hề tỏ lòng ghanh tỵ, vì bản
tánh rộng rãi của người Tây phương hay phong tục tập quán
của đất nước họ chăng?
Nhà trồng tỉa, Steven- là em ruột chủ Nông trang có cảm tình,
thầm để ý phụ nữ có thân hình hơi phốp phát, lấy lý do chở
Dung đi chung xe để cân số lượng trái cây chuyên chở về nhà
kho tồn trử. Do đó, nàng phải theo một bên Steven. Đối với
công nhân khác phải cực khổ giải nắng dầm mưa thu nhặt trái
cây cho vào chiếc giỏ cân kí lô tính tiền, nàng có phần an
nhàn hơn.
Dung khôn khéo muốn chiếm cảm tình, sáng pha cà phê sửa chứa
trong phích cho nóng, làm bánh mì, nước uống thêm phần ăn
sáng mang riêng cho Steven, khi lái xe đi chung. Săn sóc
chàng như tình nhân, Steven rất vui vì nhỏ hơn chị Tư Xương
một tuổi, tính tình rất galant với phụ nữ, phóng khoáng nói
cười vui vẻ, ưa thích tự do. Từ ngày gặp phụ nữ da vàng vào
phụ giúp gia đình anh chị mình, lại nghe tin người chồng vừa
qua đời hơn năm nay -đang cô đơn- chàng trai độc thân bị
“tiếng sét ái tình”, bị khối “nam châm thịt” cuốn hút, trở
nên khoái hương sắc phụ nữ Việt Nam vừa đẹp vừa chân tình,
vừa hầu hạ miếng ăn cử chỉ dịu dàng ân cần, không kém phụ nữ
Nhật, Steven chưa từng tìm thấy ở phụ nữ đất nước ông; dù
chị Đoan Dung ăn mặc kín đáo, sợ bị ánh mặt trời xâm nhập da
cổ và tay chân, nhưng không thể nào che khuất cặp đào tiên
đồ sộ đũng đỉnh trong áo khi di chuyển hay khom xuống khuân
từng thùng trái cây chất lên xe. Nhìn miệng nàng cười duyên
dáng, ăn nói đưa tình, khiến Steven cứ mơ màng trong đầu
chắc “điểm nóng” của nàng tươi mát lắm.
Ban đầu chị Tư Xương và gia đình sáng đi làm xế chiều về nhà,
vào vụ mùa trái cây, cả 4 người và số công nhân phải làm trể
và ở lại trang trại tạm nghĩ qua đêm.
Steven rất cảm tình nên cứ tối, xuống khu nhà trại tìm rước
Dung lên văn phòng-cũng là nhà của vợ chồng ông chủ trại, ăn
uống xem Tivi, hai người trò chuyện thân mật, từ từ nàng dạn
dỉ, cảm tình sâu đậm họ nắm tay và hai người lái xe tìm bóng
tối tò tý hôn hít xờ mó như cặp trai gái tuổi dậy thì. Bây
giờ chị Tư –Đoan Dung được chánh thức vào ngôi nhà, tình tự
càng đậm đà như cảnh lửa gần rơm. Dung dè dặt về mặt tình
cảm về trình bày với chồng- Ba Hiếu- như than vản nổi niềm,
nếu mình không chiều lòng, hy sinh “chút chút” cho Steven sơ
múi, chỉ sợ mất việc hoặc phải làm việc khác nặng nhọc...
Cậu Ba Hiếu cảm thông cho nổi “đoạn trường” một kiếp nhân
sinh của Dung, hoàn cảnh bất đắc dĩ của người đàn bà, cũng
có thể con người Steven hợp nhản với nàng hơn là người anh
ruột còn ở Việt Nam. Âu cũng là duyên phận cho phụ nữ xứ lạ
quê người! Dù rằng cảnh vợ chồng giữa nàng với cậu Ba Hiếu
hằng đêm vẫn đầm ấm, tình gối chăn vẫn mặn nồng, vẫn còn gắn
bó.
Phương Loan cô gái lớn chị Tư Xương đến gia đình ông bà chủ
Brown Gabriel mượn xe, để chở “bồ đoàn thê tử”, về thành phố
lo thuê mướn nhà ở và lo thủ tục nhập học niên kỳ đại học
tới, và cậu Ba Hiếu theo bổ túc hồ sơ đang nạp ở Bộ Di trú
tiểu bang vì mỗi lần về thành phố xa xôi bất tiện, không
rành đường phải nhờ Steven lái xe và hướng dẩn. Nông trang
bây giờ chỉ còn Dung giúp việc nhà cho ông bà chủ và số thợ
máy đang cày bừa vở đất sửa soạn cho vụ mùa kế tiếp.
Đứng gần phụ nữ mùi da thịt gây kích thích tình dục, Steven
có cảm tưởng Dung đang thu hết nghị lực của mình khi bước
vào “cơn khát gối chăn” cho hai tâm hồn tìm hơi ấm bên nhau.
Chàng cũng hưng phấn để lộ dương vật quá khổ to chần vần,
qua lớp vải quần. Dung cảm thấy rộn ràng sôi nổi trong lòng,
pha lẫn cảm giác vui thích cao độ bên nhau, trong gian phòng
ấm áp. Nàng mơ tưởng chàng đem “củ nừng” dzú dzí nhập cung
chắc ngây dại sướng tận tâm can. Của qúy người Tây phương
luôn to lớn, dài thượt thêm da dẻ tươi tắn như thể thanh
niên, bởi chàng chưa từng giao hoan chăng? Làm chị Tư Xương
phát thèm nhỏ giải. Hai thân hình trần như nhộng, tênh hênh
trên giường. Phụ nữ Việt Nam quá đẹp, phốp pháp làn da nõn
nà của tuổi trung niên, quá hấp dẫn đầy khêu gợi hay dâm
đảng, nổi bật hai trái đào tiên trời cho như hai quả dừa
xiêm hơ hớ, mời gọi người tình, Steven.
Lần đầu tiếp xúc hương sắc với phụ nữ Á châu, chàng hơi ngập
ngừng tim đập dồn dập, nhảy thình thịch muốn thoát khỏi lồng
ngực, nhưng cố trấn tỉnh, khoan thai không vội vàng nằm ôm
nàng hơi ấm chuyền sang, mùi da thịt tỏa gây ra thêm ngây
ngất hưng phấn. Cảm giác lâng lâng sướng khoái, hứng tình
trào dâng cách đầy đủ một lúc ông mới đưa tay nhận “của qúy”
bị thất nghiệp bấy lâu nay vào cõi thiên đàng- của người
tình. Bộ phận sinh dục ông khá hùng dũng và dài, ông đẩy vào
thật sâu nàng tham lam hứng trọn, thật cảnh “chày nào cối
nấy”, xứng hợp tuyệt hảo mê ly rần rật đến cả hai người.
So sánh “của cải” của ba Hiếu to, nhưng nòng súng ngắn,
dương cụ của Steven phương phi, sừng sỏ càng thọc sâu trong
âm đạo Dung thấu vào tận cổ tử cung, ngoáy ngoáy co giật
nong rộng âm đạo làm nàng quá hưng phấn. Steven bắt đầu nắc
thọt, xàng qua hai bờ âm đạo, xỉa xói lên xuống như kỳ cọ
cách mãnh liệt cả trăm quả thật lâu, thật hào hứng đưa người
tình sướng lên tận cõi lạc thú miên trường.
-Ôi em ngây ngất quá!
Hãy tiếp dập mạnh nữa đừng ngưng, giọng nàng như nghẹn ngào
không phát ra thành tiếng, tắt nghẽn từ cổ họng. Còn Steven
cũng đê-mê đạt tột đỉnh cho anh bắn tinh dịch gửi gấm vô âm
đạo em nhen?
Không cần nghe tiếng trả lời, ông bắn phụt tràn ngập trong
cửa mình phụ nữ tốt số, rút dương vật ra, từng giọt nước đục
quyện tống ngược ra từ cửa mình, nằm xuống âu yếm ôm ghì hôn
nàng cách thiết tha. Từ ngày anh Tư Xương về bên kia thế
giới, lần đầu nàng mới được thỏa dục “của lạ”. Như còn luyến
tiếc chút duyên tình nở muộn, Steven còn muốn du dương thêm
lần nữa... Steven vừa biểu diễn bài bản thế nằm ngửa cổ điển
đã giúp nàng lên đỉnh thiên đàng. Giờ ông quyết chọn thế
khác, bèn gác chân nàng lên vai mình: thế vác cày qua núi,
kiểu nầy đưa dương vật vô sâu tận cổ tử cung, hai người đều
sướng đồng nhịp, khoái lạc song hành, bắn tinh dịch ngập
tràn để Dung tận hưởng niềm khoái lạc, còn đôi bàn tay nhào
nắn cặp bưởi -cho thỏa chí, làm cho nàng tơi bời hoa lá.
*
* *
Trong khi bà Emma Gabriel- vợ ông chủ ra rút tiền và nhập
các chi phiếu ở ngân hàng. Brown gia chủ từ kho sửa chửa máy,
đi lên tìm vợ để nhắc vấn đề tài chánh trả cho công nhân
chiều hôm nay.
Gặp Dung đang phụ việc thu xếp phòng khách. Ông hỏi
-Thưa bà đã lái xe với cháu Đông theo hầu cận.
Nảy giờ hơn 30 phút, nhà vắng. Chẳng có ai trong nhà, lòng
ông chủ như thiếu vắng thứ gì, như một cơ hội thuận lợi, ông
tiến lại đứng ôm Dung hôn hít cử chỉ ần cần, trìu mến như
thường nhật. Mùi da thịt toả ra ấm tác dụng tạo cơn hứng
dâng trào như sóng cồn ập đến, âm dương hòa nhau cách sung
mản, con lợn lòng xổng ra, ông thọt tay vào quần chị Tư mằn
mò con chem chép ướt mẹp, nàng không phản đối hay dùng dằng
vì biết gia chủ cưng không hại gì, ông bà rộng lượng bảo bọc
gia đình nàng đến Úc an cư lạc nghiệp.
Ông Brown do dự trước khi đưa con mồi vào vòng
-Em có cho anh sàm xở không?
Gia đình em qúy trọng anh chị lắm, đã ban cho rất nhiều
nhưng chưa hề nhận lại một thứ gì. Nghe quá êm tai, lời trần
tình đầy nghĩa ân.
-Mình cùng xuống gian phòng khách ở hậu liêu.
Cả dãy gian phòng chị Tư vừa dọn dẹp, lau chùi, vải trải
giường mới, theo lệnh bà chủ tối nay cần đến cho quan khách
nghĩ. Thông minh Đoan Dung tự đoán biết “sự gì” gia chủ cần
đến mình giữa cặp Nam nữ giờ phút “nghiêm trọng” nầy, nhìn
hạ bộ một cục u đã nổi cộm trong lớp quần Tây làm nàng như
sướng lịm người tăng dần máu dồn dã chạy, cuộc hành trình
đầy bản năng bộc phát bất ngờ giữa hai con tim chủ tớ. Ông
bắt đầu trút bỏ áo quần, Dung râm rấp làm theo không dám
chậm trễ một giây. Cả hai tháo bỏ tất cả xiêm y tranh thủ
tạo nguồn vui thú xác thịt bên nhau lần đầu, chị Tư nằm ngửa
lên giường bày tấm thân nõn nà với làn da óng mượt, hai má
đỏ ửng như đang bị kích dâm tột độ của nụ hôn thần sầu của
ông.
Ông Brown để mắt chiêm ngưỡng tấm thân ngà ngọc Dung:
-Ôi! bộ nhũ hoa sung mãn!.
Thật đặc thù to như hai quả dừa, tròn trịa đồ sộ, núm đỏ au
nhô ra bóng lưởng, ngắm nhìn không ngăn lòng dục được, muốn
nựng cho thỏa chí phụ nữ đang tuổi hồi xuân. Ông quan sát
phần hạ thể phơi phới chòm lông đen ngòm, khe lạch như núp
sâu hai bên đùi to béo cách sung mãn, bờ môi vun ấp phủ kín
bởi cỏ hoa xum xuê đen mịch... Ông trở nên choáng ngợp mặt
mày chẳng còn thấy trăng sao gì hết. Ông Brown cho chóp lưỡi
dạo qua tận khe lạch, hơi thơm từng thớ thịt toát ra, bắt
đầu từ dưới chiếc lưỡi rê lên trên, nàng sướng khoái co dựt,
dựt dựt tăng tăng từng thớ thịt, càng liếm hoa cỏ tẻ ra xép
nép, phơi lộ lằn thịt tươi mát hồng hồng hiện ra, ông nút
nút tâm điểm “cái hạt mận” của Dung như lâng lâng cồn cào xé
nát ruột gan bởi được gia chủ thương tình phục vụ. Ông chủ
chồm hẳn người lên mình người nữ cho ngực áp ngực, má kề bên
má hôn, rồi hai cái lưỡi tung tăng đùa giởn quyện chặt vào
nhau thật lâu, miệng Dung ngạt ngào thơm phức càng gây ông
ngây dại. Tay của nàng cũng thăm viếng, vò vuốt nhè nhẹ làm
ông Brown rướn người khi lên cương cứng, tay nhận của quý ấn
sâu vào vùng cấm địa. Khi hai vùng da thịt chạm nhau, có lẽ
âm hộ của Dung hơi rộng, hay bị phái Nam quần thảo liên tục
bị kích dục nở to?!. Ông bắt đầu hành sự nhẹ nhàng vài phút,
ngưng lại lấy đà thụt tiếp thật mạnh làm Dung ngất ngây
sướng khoái vặn uốn mình quằn quại như con trùng vượt thoát
đoàn kiến săn mồi. Ông gia chủ Brown từng trải nghệ thuật
giao hợp giữa vợ và các nhân tình, tạo thăng hoa cho Dung
nên từ từ nắc nắc nàng, tay thoa bóp cách từ tốn điệu nghệ
sẽ làm cho người nữ hứng tột đỉnh mới ngừng, ông thót hòn
dái- ngọc hoàn- bế tinh híp híp hậu môn điều khiển cuộc tình
không cho tinh dịch vọt ra sớm. Cảm nhận người nữ đã vào độ
dâng trào, nét mặt như ngây dại hoàn toàn, ông chủ hăng say
thúc ra thọt vào chập nữa, nàng ưỡn lên cao để khúc gân
nương theo vào tận sâu thâm cung hơn. Hai người sướng đến
chất ngất, lòng nàng cảm thấy thỏa mản được đàn ông quan tâm
phục vụ đến bến bờ lần đầu, thậm chí còn được hưởng dài dài
ngày hai ba cử nữa, những phần ăn thống khoái lạ kỳ nữa?.
Rồi ông cố kềm giữ bế tinh chờ cử tối. Mục đích ông “khui
hàng” để tối còn chiêu đải khách, vì trong thị trấn nhỏ dân
số hơn 1.500 người, dể gì tìm kiếm “hàng xịn”. Hai người
đồng thả lỏng nhau để tận hưởng giây phút thần tiên còn ẩn
tàng trong giấc mộng vu sơn.
Vừa lúc nghe tiếng động cơ xe hơi ngừng trước thềm.
Hai người phỏng đoán bà Emma đã về, theo sau là hai Nam,
cháu Đông và anh Brian thợ máy chánh-chồng của Bella, gọi
ông bà bằng Cậu mợ theo hộ tống, hai túi xách tiền mang vào
bà tiếp nhận đưa vào buồng cất. Chiều phát ra cho nhân viên.
Đoan Dung chạy ra chào mừng và phụ xách hành lý vào phòng.
Bà tươi cười hỏi ông đâu và ông có căn dặn điều gì chưa?.
Nàng hơi giật mình, vì hai người vừa chấm dứt cuộc mây mưa
vụng trộm, lòng rất mừng vì ông chủ không phun trận mưa tinh
trùng để gây ô nhiểm bốc mùi tinh dịch khi đối diện với bà
chủ, nên không bị phát giác.
Em lo sửa soạn sạch sẽ chiều có khách đến ăn cơm tối.
Khách quen, ông Giám đốc ngân hàng và hai vị khác đến “binh
xập xám”- Pocker, thưởng thức món ăn có thể họ ngủ qua đêm.
Thực đơn chị đã đặt nhà hàng xong lúc nảy. Chiêu đãi có phục
viên lo.
-Em phụ tiếp “khách“ với chị nhen.
Câu nói buông lững của bà Emma làm Dung suy luận lo lo trong
lòng, nhưng cảm thấy hảnh diện được chủ tâng bốc, vì nàng
vào làm chưa được hai tuần, nên không biết rõ cảnh sanh hoạt
gia đình của giới thượng lưu: thương gia, kỹ nghệ gia, chức
quyền trong thị trấn nhỏ bé ra sao, nhưng thầm phỏng đoán
cuộc vui nhộn nhịp vì thực khách người ăn kẻ ở, thầy thợ
không thể dưới 30 người.
Nhập tiệc vào khoảng 18 giờ 30. Quan khách Úc đến rất đúng
giờ, chứ khách Việt Nam thường rề rà đến trễ. Nhà hàng được
order theo thực đơn yêu cầu, các nữ tiếp viên rót rượu
champgne ra cốc chân cao, rảo bước mời những vị hiện diện
trong phòng khánh tiết rộng có thể chứa cả 200 người, họ
tyụm nhóm nói cười, theo sau cô khác mang khai bánh biscuit
kẹp cheese, bánh sandwich lọai đặc biệt nhỏ, thực khách tự
self serve. Vừa lúc vợ chồng ông bà chủ bước ra tham dự. Ông
Brown dành phần tiếp đãi ở nhà trên, còn bà vợ lo nhóm thầy
thợ gian nhà sau để tạo sự thân thiện và gần gủi mọi giới.
Dung được bà chủ cho phục sức, trang điểm lộng lẫy như mệnh
phụ quyền uy cao sang, nóng bỏng kỳ lạ chờ viên Giám đốc
Ngân hàng vào bàn, nàng sẽ ra ngồi gần bên phục vụ. Bà Emma
căn dặn công việc em ăn uống chung vui, chiều chuộng lấy
lòng giúp khách giải toả công việc và gia đình của họ. Nàng
suy nghĩ mình chưa từng ra vào chốn nhà giàu, phú qúy ăn
sang mặc đẹp, miễn chủ sai bảo sao, vâng lệnh làm nhiệt
thành là vui thỏa.
Khi ông Giám đốc ngân hàng Allan vào bàn an vị, Dung tự động
đến ngồi cạnh, nàng biết người đàn ông qúy phái được nàng sẽ
phục vụ là viên Giám đốc, và hai vị khách kia có chức quyền,
nghe qua lời chào mừng xưng hô thì được hai cô gái đẹp ngọt
ngào, vô cùng gợi cảm thể hiện cách ăn mặc lãng mạn sâu sắc
theo cách riêng của hai cô ấy, cô da vàng và cô da trắng cao
hơn bước ngồi kề săn sóc. Bàn dài ghế bọc vải trắng, trải
thảm tua tuội sang trọng ở căn phòng ăn nhà trên gồm bốn cặp-
toàn qúy khách có chức vị.
Còn đa số thầy thợ, công nhân dọn bàn trong gian nhà sau,
cách đó khoảng hành lang rộng, phục vụ ăn uống no say, họ
nói cười rôn rả vui vẻ nhưng không có “em thơm” hầu hạ cạnh
kề.
Thói quen của giới thượng lưu thị trấn lẻ về đêm, ăn xong
qua phòng khách- hơi nhỏ ngồi thưởng lảm nhâm nhi ly cà phê,
tách trà, bánh tráng miệng và chờ bênh xập xám, sát phạt
nhau trong thâm tình giao tế.
Đêm nay có tăng cường ba người đẹp, làm dáng cho canh xập
xám thêm khởi sắc. Những đóa hoa mới, khách không chê nhan
sắc thứ hàng đặc biệt nầy mà vì quá quen muốn thay đổi “khẩu
phần” thôi. Họ rỉ tai nhau từ hôm thị trấn có nhóm người da
vàng về sanh cư lập nghiệp, có hai phụ nữ hương sắc còn khá
mặn mà. Bích Hà má ruột của cháu Đông, phụ nữ sanh trưởng
miền Nam da dẻ đẹp phong cách qúy phái, ai thấy nàng nóng
bỏng hấp dẩn cũng tham lam, được ông bà chủ từng ưu tiên
chiêu đãi các vị thượng khách kín đáo, vì nàng cần chút ít
tài chánh cho hai niên học nghành giáo dục giữ trẻ. Đã đem
cái ngàn vàng cân đo làm “quà tươi mát” trao đổi, còn khách
hầu bao rủng rỉnh không ngại chi phí đậm. Khách đã trao đổi
ái ân vui vầy với Bích Hà, dáng dấp thon cao, thơm như hoa
lan, giọng nồng ấm ngọt ngào chẩm rải êm tai, ánh mắt quyến
rũ; nhưng chỉ tội bộ ngực như “hơi màn hình phẳng”; như con
khô mực, thế nhưng chiếc lưỡi là lợi khí thần sầu đưa Nam
nhân vào “huyệt tử lộ” và cái âm hộ còn tuyệt hảo, ngoại
hạng khách làng chơi bị nàng vận khí công vắt cạn, phun trào
nguồn tinh lực, khiến sau cuộc mây mưa đứng dậy đi không
muốn nổi. Vì thế khách “hưởng hoa, đãi nguyệt” với nàng một
lần đều thỏa nguyện. Muốn giao dâm, luyến lưu thêm đôi lần
nữa...
Tiếng tốt đồn xa. Vang danh trong giới thượng lưu, doanh
nhân khoái “của lạ” truyền khẩu, rỉ tai kín đáo loan truyền,
tư gia Brown chủ nông trại luôn có “hàng mới”. Do đó các vị
thượng khách quen, họ cứ hẹn trưa trưa đến ăn cơm “đoàn kết”
với gia đình Brown để “chén” bộ vó của Bích Hà cho thử
nghiệm lời đồ đoán đúng sai!?. Một lần vị thương gia ngoài
phố ngủ qua đêm, cường tập với Hà, nàng dùng nghệ thuật phục
vụ vắt sạch tinh lực, đến sáng phải lê lết như tên bại xuội
đi đứng không vững. Vì thế vắng mặt ông thương gia đêm nay.
Con bạc đang lâm bệnh, chủ nhà Brown phải cầm khách.
Còn Dung hiện thay thế Bích Hà trong gia đình ông bà gia chủ,
được Steven khai hỏa giao tình dự định xây dựng tương lai.
Hiện vắng mặt vì đang lái xe về thủ đô Adelaide lo thủ tục
bảo lảnh vợ con của người bạn –Ba Hiếu, bỏ lại người yêu sơ
ngộ- Dung được gia chủ Nông trang “khui hàng” cử trưa.
Nhưng nàng sẽ không “mồ côi tình yêu” đâu, khi quan khách
đến dự dạ tiệc.
Cả bốn vị khách đang ngồi phòng khánh tiết chờ các cô chiêu
đải bưng cà phê, trà bánh đang đến... Chợt vị đàn ông trẻ
trong nhóm nói bâng quơ:
-Ước gì giờ nầy có sửa tươi (breast milk) uống cà phê!.
Qúy ông sẽ khỏe “gà” biết chừng nào.
Ông Brown chủ nhà nghe, vốn chiều khách lấy lòng. Thoáng
nghĩ nhanh, tìm biết ai có sữa, trực nhớ sẵn Yến Linh đang
dự tiệc ở dãy nhà sau; ông liền lệnh cho mời cô gái trẻ lên
ngồâi tiếp khách chung với nhóm Nam thực khách. Ông chủ biết
Linh đang sở hữu bầu sửa tiên cho con bú hằng ngày, giờ đang
căng cứng vì baby đang yên giấc và rảnh rang.
Yến Linh xinh đẹp vô cùng sau khi sanh da dẻ săn cứng, nhờ
thoa các loại kem thảo dược bảo dưỡng làn da, cá tánh hay dí
dõm. Cô hài hước bất cứ chuyện gì. Ông khách lạ nói đùa một
câu, Linh đáp luôn câu dài còn buồn cười hơn, càng làm cho
buổi hội ngộ đầy hào hứng, thêm khởi sắc...
-Nè Linh tiếc làm gì, cà phê cần vài giọt sữa cho đời bớt
đen?
Em chỉ sợ qúy ông, qúy anh chê, chứ nào hẹp lượng. Chẳng
những em biếu ...sữa mà còn “ngàn trùng” sự thích thú, mê
ly... nữa.
Vị khách trẻ bưng tách cà phê đưa vào ngực, Linh lẹ làng
“giả bộ” hốt chùm lông ở hạ thể, làm viên đường ngọt bỏ vào
ly trước, xong trật áo ngực, nắm đầu vu chỉa vào miệng lý
vọt tia sữa bung toé ra. Các vị khách đang ngồi trố mắt nhìn
từng cử chỉ thích thú biểu diễn của cô gái. Người hơi ngạc
nhiên trò chơi lạ, cất tiếng ồ... ồ; mắt láo liêng mĩm cười
thích chí, còn Linh điềm nhiên chẳng hề mắc cở. Lần lượt cô
“bơm sữa” cả vào bốn ly cà phê, tạo màu đục đục trắng đen,
khách cùng hè nhau bưng cà phê ực một hơi ngon lành.
Xong vị khách trẻ trìu mến, giữ người đẹp ngồi bên như cô
nhân tình, còn Linh vốn hiểu tâm lý qúy ôngï, ăn uống no say
chắc có màn gì “độc đáo” của nhóm giàu có, uy quyền trong
thị trấn nầy. Sau khi, viên cảnh lực bắt các con bài vào tay
xong , nàng ngả người dâng gương mặt cho viên chỉ huy hôn
một cái lên tinh thần, rồi nàng nhoẻn miệng cười vui đắc
thắng với mọi người trong cuộc.
Trước khi cho kêu gọi cô “gái sữa” lên phòng khách, ông
Brown lanh trí phán đoán Dung và Linh sẽ gặp mặt nhau, không
ai dám “trổ ngón nghề”, hay mất hết vẻ tự nhiên; vì hai
người ngụ chung một nhà. Gia chủ ra lệnh cho nàng và hai
thiếu nữ trẻ rời phòng khách thay đồ nghỉ nằm chờ, riêng
Dung cứ mơ tưởng, đoán ông chủ sẽ vào “thiếm xực” con chem
chép mình trong giây lát.
Bốn người đàn ông phân chia bài bênh xập xám, canh bạc xoay
qua được một vòng tua ăn thua luân lưu. Có lẽ họ tiêu thực,
tới màn hai chánh yếu hấp dẫn hơn, được ngắm hình “bốn lá
đầm” in trên con bài bằng xương bằng thịt.
Vừa lúc bà Emma chủ nhà và anh Brian, con bạc đẩy cửa bước
vào.
Ông Giám đốc ngân hàng cứ nhìn sững theo gia chủ, vì bà từng
là hướng dẩn ông trao đổi qua đêm với các em thơm trong ngôi
biệt thự nầy.
Ông đứng lên, Brian ngồi thế Allan, xòe bắt các lá bài tiếp.
Bà chủ đi trước ông Giám đốc nối gót Emma.
Đêm nay có ba “công chúa”, nhưng:
-Có Dung lộng lẫy em chấm nàng cho anh.
-Còn gì bằng, người đẹp hầu cận lúc nảy chứ gì?
Anh khai hoả trước để còn đến phiên qúi khách còn chờ, nhưng
ông cố đứng lại dãy hành lang ôm hôn mà Emma một hồi lấy hơi
phụ nữ qúy phái lấy âm lực, mới rảo bước đi xuống căn phòng
ở dãy hậu liêu. Bà Emma lịch sự gỏ cửa và bước vào giới
thiệu:
-Anh Allan, Giám đốc Ngân hàng ngòai thị trấn
-Dung em tiếp anh Giám đốc thay giùm chị nhen?
-Dạ, em mang ơn ông bà, vinh hạnh được anh Giám đốc thương.
Bà Emma quay trở ra đi đến căn phòng ngủ kế, kiểm soát xem
hai cô chiêu đãi để hầu vị khách trẻ- viên Chỉ huy cảnh lực
tại địa phương xung trận họ sẵn sàng chưa. Nhưng khi vào
phòng khách, ông ta có vẻ mê thích cô gái sữa-Yến Linh, vừa
trẻ vừa như thứ hàng “da màu” đặc biệt, và xòng xập xám đang
thiếu con bạc thì bà Emma ngồi cầm bài thế.
Ông Giám đốc Allan, đã có gia đình địa vị chức phận được ông
bà chủ Nông trại đãi, nên đây chỉ là thay đổi “thực đơn” Á
châu tuyệt hảo hằng tháng. Đúng hơn cảnh ăn vụng ngon hơn ăn
thật. Còn Dung lên cơn khát tình chăn gối, cần người đàn ông
ấp ủ ngày đêm. Vừa thỏa mản vừa có “chút cháo” cất vào hầu
bao. Nhìn qua ánh mắt khát khao của hai người, khiến cho con
tim họ rạo rực, hồi hộp ngay từ phút đầu bước gặp gỡ cho đến
khi vô phòng, cảm giác thích thú và sảng khoái khi lâm trận.
Ông Giám đốc ôm nàng hôn mới có dịp diện kiến kỷ Dung đẹp
sắc sảo, da mặt mịn màng, thân hình đẩy đà, nhất là hai trái
dừa đong đưa, tâm điểm thu hút khiến ông thích nhất trong
đời. Khi hai người tư thế hoàn toàn con ông bà Eva-Adam. Ông
Giám đốc bắt đầu chủ-động, trèo lên giường nằm đè ập lên
thân mình phốp pháp của người tình, tìm hơi ấm của phụ nữ da
vàng ra sao?!.
-Ôi khối thịt mát rượi!
Dung như toát ra thứ mùi hương tình dục thơm tho, trong môi
miệng bừng bừng theo từng xớ thịt. Cả hai đồng hưng phấn tột
cùng khi hai bộ phận Nam nữ, áp sát gặp nhau bên dưới đang
chóp chép chuyện trò tưới sự. Trên mặt ông đặt nụ hôn trên
má, thêm môi miệng Dung thơm lừng, từ đó hai chiếc lưỡi
quyện chặc tung tăng đùa giởn, nhất là mùi dầu thơm đắt tiền
thoang thoảng trên giường, càng làm tăng sự kích dục mau
đến. Đoan Dung ghì chặt người tình đang là khối thịt nằm
chồng lên người nàng, mươi phút thỏa thuê ông chợt trở thế.
Ngồi dậy rồi ông cho hai tay mò lần xuống hạ thể
-Ôi! mu nàng thật xinh
Hoa lá xum xuê, xanh tươi đen đậm màu ngọc phách, nàng cạo,
tỉa sửa vừa chớm lún phún mọc đủ đầy, ông cho tay mân mê chà
xát nhúm lông sát trên da mu, hơi nham nhám trơn trợt nắm
không được cộng lông cứng kích thích tinh dịch ông nhốn
nháo. Ông tiến lần, tay banh rộng cặp đùi Dung thám hiểm
hang sâu hun hút: mép ngoài nở nang, âm môi đỏ hồng như vừa
được ăn no còn ươn ướt nước nhờn tươm ra, nguồn dâm thủy của
Dung đang tuôn lần nghênh đón của lạ của viên Giám đốc đang
muốn giao dâm. Nàng ưỡn lên, ưỡn cao chút. Chịu không nổi
nửa vì bàn tay kích dục của ông khá điêu luyện, biết nàng
cũng đang hứng cực độ, ông tra của quý vào âm môn đâm mạnh
nghe cái ọot ngọt sớt khiến Đoan Dung phát ra tiếng rên:
-Á..áh, chết em chàng ơi.
Bản giao hưởng tình yêu như đang còn réo rắc, hai người muốn
tận hưởng dư vị nên cứ ôm nhau dưỡng sức hồi lâu, thịt da ấm
lại rồi ông Giám đốc bắt đầu phạng lia lịa hằng trăm cú,
nhổm mông đít cao ấn xuống, kiểu các pháo thủ tập trung một
hàng dọc, hai ba khẩu pháo chỗ này dập, rồi đến chỗ khác
giật giật nã tới tấp vào mục tiêu ồ ạt của Dung, nàng sướng
bấn loạn thần hồn, bởi lổ lồn được nong tối đa, chật ních
không khí không lọt ra được. Âm hộ nở to hai bờ môi phòng
bóng lưỡng những gốc lông đen nhẵn áp sát vào nhau, khiến
Dung chơi vơi lạc lỏng như không còn biết gì nửa. Ông gia
lực hăng say thêm vài mươi cú nắc xỏ xiên theo cái dương vật
cương cứng cong vẹo vào thành vách, lúc nông, lúc ngập chìm
vào hang sâu của Dung rồi mới xã bầu tinh dịch đầy ấp gửi
gấm trong tử cung nàng.
(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần 2) |