| Steven được chị dâu-Emma đánh thức dậy ăn 
					cơm tối, không thấy Dung, như thiếu hơi người đàn bà, lòng 
					buồn rũ rượi, tự cáo trách mình, không phân minh chiếm đoạt 
					con tim nàng làm chủ thì ngày đêm gần bên nhau. Ăn cơm chung gia đình như đầu óc không vui thảnh thơi.
 -Vắng Dung về gia đình em buồn quá?
 Chờ nàng ưng thuận trả lời, anh chị nghĩ sao?
 Qúy lắm! phụ nữ Việt Nam đẹp, tuổi tác xứng hợp tánh Dung 
					mềm mỏng khéo léo trong gia đình anh chị rất hoan nghênh. 
					Chưa có ai cao sang và chiều chuộng đàn ông như cô ta đâu!?. 
					Vẽ vang, hạnh phúc lắm.
 Steven suy nghĩ chỉ dạy người lên liếp trồng Strawberry, 
					chia sẻ công việc rảnh ra lo nới phòng ốc, lo áo cưới, sắm 
					sửa trang phục tổ chức lễ cưới hỏi một lượt.
 Steven tâm đắc vợ chồng anh chị mình thấy không trở ngại.
 
 Đêm qua dù nằm gần bên “chồng” Ba Hiếu, nhưng Dung khó chớp 
					mắt yên giấc, suy nghĩ lại trong gia đình hai cô con gái 
					trưởng thành, sẽ có danh vị trong tương lai, chị tự yên ủi 
					phước đức ông bà để lại. Nhưng khi suy tính, lại chính mình 
					già chắc con cái bận bịu gia cảnh, lối sống ở xã hội Úc ai 
					tự lo nấy, phúc lợi xã hội phục vụ: khi ốm đau, thuốc men 
					khác phong tục Việt Nam đùm bọc cha mẹ già, chúng nó đưa vào 
					Viện dưỡng lão, thà tìm người chồng cho an ủi hậu thân tuổi 
					già khỏi cô quạnh.
 Sáng còn tờ mờ, mới 6 giờ, Ba Hiếu, Dung và Đông lái xe chạy 
					vào Nông trang thật sớm, vừa ngừng ở khu sân sau. Steven 
					chạy xuống, mừng ôm Dung hôn nàng tỏ vẻ quyến luyến trước 
					mặt mọi người, nắm tay nàng và mời mọi người lên uống cà phê, 
					điểm tâm, để chàng thố lộ tâm sự:
 -Gia đình chấp thuận anh cưới em đó Dung?.
 Đoan Dung ngước nhìn thoáng vui trong dạ, nhưng chỉ chớp 
					chớp ánh mắt, không trả lời ngay câu hỏi, như ngầm ưng thuận 
					trong lòng.
 Ba Hiếu đoán biết vợ sắp sang đoàn viên, lòng càng vui hơn 
					hết, chỉ Đông con rễ ngồi im lặng nghe, bất động không ý 
					kiến.
 Vậy hạnh phúc quá!, nếu Dung thật sự có nơi có chốn yên thân, 
					trút nhẹ trách nhiệm cho Ba Hiếu, thầm nghĩ!. Chứ cánh hoa 
					không chủ, ví như loài hoa lục bình trắng, kết thành mảng bự 
					lá cọng xanh mượt mà, trôi dật dờ theo dòng sông, lên, xuống 
					theo con nước ai muốn vớt hoa, ngắt lá lục bình cho “gia súc” 
					ăn cũng được, lêu bêu không bến bờ, tàn tạ trôi thẳng ra 
					biển khơi...
 Cả bốn uống cà phê xong, ai cũng hồ hởi vui mừng.
 Steven nhờ Ba Hiếu xuống nhà kho lấy số dụng cụ đặc biệt làm 
					vườn bỏ riêng lên xe, ba người đàn ông chạy ra khu vực trồng 
					Strawberry, cắm cọc, căng kích thước cho máy cày vun luống, 
					chỉ đắp vải bố nylon giữ độ ẩm, phủ đất cao làm chân và úm 
					cỏ khô trên mặt, sẵn sàng chờ xuống cây Strawberry gieo 
					trong các hủ nhựa. Khu vực gần hai mẫu tây nằm gần sát nhà, 
					vì sợ chim muôn cầm thú ưa loại trái cây qúy nầy.
 Trang gia họ Gabriel giàu có lững lẫy, nhà cao, đất thênh 
					thang phất lên nhanh là nhờ trồng Cà chua và trái Strawberry 
					cả mươi mẫu. Công ít lợi tức cao, chắc ăn không bỏ trái nào 
					dù nhỏ vì họ bán để chế biến thành thứ sauce cà và mứt 
					Strawberry dành mọi người ăn sáng.
 Ba Hiếu mới nghĩ sự đời:”thà người ta cho vàng, chứ ai chỉ 
					đàng đi buôn bao giờ”, họ sợ nhân công học nghề, làm mất đi 
					giá trị, phẩm chất loại trái cây quý hiếm và đắt. Giờ hai 
					cha con được tín cẩn giao việc, muôn sự chỉ vì “cái hiễm” 
					của Dung sắp trao cho Steven, làm em dâu trong nhà Gabriel.
 Nhưng bản tánh người Việt, thấm nhuần phong hóa, tập quán 
					đạo đức cổ truyền, sống quay quần đoàn kết. Một khi thọ ơn 
					ai, quới nhân hào hiệp cứu mình trong đời sống, họ cố báo 
					trả cho trọn vẹn; bản tánh chơn chất không hề phản trắc, keo 
					kiệt bất cứ vấn đề gì; với nữ thậm chí “chuyện ấy” bị đòi 
					cho không cũng vui vẻ dâng hiến?!..
 Steven hy vọng hai cha con Ba Hiếu và hai nhân công làm 
					chung để mình rảnh rang, lo hạnh phúc riêng tư. Anh thèm 
					khát dục tình từ suốt đêm qua, sau khi giao xong công việc, 
					Steven bươn bả lên nhà trên tìm Dung.
 Trời mới tưng tưng 7 giờ 30, ánh bình minh tinh khôi vừa ló 
					dạng, báo ngày nắng đẹp. Những con chim bồ câu trống trên 
					mái nhà, mái hiên, chuồng cây, làm tổ đâu đó cất tiếng “gụ 
					mái” ầm ỷ nghe như thôi thúc; chim rừng cũng xuống đất tìm 
					săn mồi.
 Steven ham muốn trổi dậy nổi ái ân của cồn cào tăng tăng 
					trong cơ thể của mình.
 Dung giật mình quay thấy Steven đứng chờ, nét mặt cười cười 
					như muốn đòi hỏi điều gì, nàng biết mình còn thiếu nợ “cử 
					đêm” qua.
 -Anh về phòng, em bỏ quần áo dơ vào máy giặt lên liền.
 -Em cứ để đó chút có Bella giúp cho, nó gọi anh bằng cậu, 
					đến thay em làm việc gia đình. Khi có chồng thì chị Bích Hà 
					thay thế làm, nay đến em.
 Steven điện thoại gọi đứa cháu- vợ của Brian thợ máy, lên 
					nhà thay vì chăm giữ trẻ. Chàng lo sửa soạn phòng rộng bên 
					cạnh, thay gối chăn mới cho ngay thẳng, tạo tổ ấm...
 Đoan Dung đến phòng cũ của Steven cởi áo quần, nét quyến rủ 
					của phụ nữ đang tận hưởng cuộc đời lộ trên thân thể phụ nữ 
					hồi xuân, đang dự tính lên giường nằm. Chợt cánh cửa mở, 
					Steven nắm tay Dung bước sang gian phòng kế, thiết trí tiện 
					nghi hơn. Một cảnh tượng hoành tráng: giường đệm to đàng 
					hoàng, có toilet riêng cho cặp vợ chồng, mọi thứ tiện nghi 
					đều đắt tiền nhất là tấm kính trang điểm to gắn dọc tường, 
					mạ vàng chạm trổ rất tinh xảo. Hai người làm tình liếc nhìn 
					tư thế thêm gợi hứng.
 Rồi Steven ôm hôn Dung hai bờ môi bây giờ như sóng gào biển 
					động, như cơn bão kéo ập về muốn say men tình nhập cuộc liền; 
					nàng lịch lãm hôn trả lại cho lưỡi múa may, tung tăng đùa 
					giởn; năm ngón tay mềm êm đem bao cảm hứng hiện đến mỗi lúc 
					năng động thám hiểm, tung sâu vào xốc xáo “thằng nhỏ” tỉnh 
					táo, trong chốc lát cả hai đồng bộ hưng phấn. Hai người đê 
					mê, hơi thở dồn dập như muốn lên cơn điên vì sướng.
 Steven lòng vui đầy tự mãn, dìu tấm thân ngà ngọc của “vợ” 
					cho nàng nằm ngửa trên giưỡng nệm êm. Cặp nhũ hoa to vun 
					tròn, phơi bày với làn da trắng mịn mướt rượt, một vòng eo 
					thon đẹp càng lộ bộ ngực mỹ miều thêm hơn, Steven như mản 
					nguyện liếc qua chiếc mông to mộng, lòng chàng rộn rã, rung 
					động sướng khoái tăng dần, “lưỡi cày” dương cao chín mươi độ, 
					liền cấm vào cày thửa đất đang bị bỏ dở, dập dình nắc thọt 
					vô, rút ra dồn dã như máy cày đang lăn trên mô đất cao, 
					xuống triền; mông đít nhấp nhô lên cao xuống thấp như mảnh 
					hổ đang say mồi, hàm răng ngoạm con thịt trong miệng gầm gừ 
					dưới trăng bên gành đá. Dung sướng khoái nằm hưởng thụ kiểu 
					giao hợp của Steven, vì âm môn ôm sát lấy “lưỡi cày” cứ cào, 
					bừa dộng mạnh liên hồi trong lỗ sâu hun hút, chốc Steven 
					muốn dưỡng sức lấy trớn nắc tiếp đợt hai trở lại mới vừa lơi 
					lơi ngưng, Dung thừa cơ hội vận nội công thâm hậu bí truyền 
					đáp trả. Nàng cố híp mạnh hai bắp thịt mông bên ngoài cho cơ 
					vòng âm hộ bên trong bóp sát, co thắt giật giật ôm lấy cơ 
					quan sinh dục của chàng từng chập, làm Steven sướng khoái 
					liên tục, như bị nuốt trững cả cái dương vật mất hút trong 
					hang sâu.
 Lần đầu tiên, Steven không ngờ bị vợ dùng “nghệ thuật chiêu 
					quân” áp đảo làm chủ tình trường, khiến anh ta bàng hoàng; 
					nhưng khi nàng vừa ngưng, thì anh nắc, dập dình tiếp như 
					phản công cách điên cuồng. Rồi Steven vừa ngưng tiếp, thì cơ 
					vòng của Dung bóp như vắt hết tinh lực ông, bầu tinh dịch bị 
					kích động tột độ- bất năng động- không điều khiển được, liền 
					bắn xã tinh khí đầy ấp trong âm đạo, miệng la lớn:
 -Ôi! s.ư..ớ.n.g quá em ơi.
 Steven sướng lên tay chân như rũ rượi bị kích ngất bởi máu 
					chạy dồn trong châu thân chưa về kịp con tim, để hoàn hồn.
 -Thật tuyệt vời, thật thỏa mãn...
 Hai người cứ ấp ủ trong phòng kín, không làm gì chỉ nằm nghĩ 
					khỏe, vừa ói ọc nhựa trắng lầy nhầy là nhảy đực tiếp, Steven 
					chơi người đàn bà đam mê xác thịt mềm nhão cả tấm thân, thế 
					mà cứ lâng lâng khỏe lại đè chị Tư ra làm thêm phùa nữa, Chị 
					Tư thương tình, nằm yên cứ mặc cho người tình làm gì thì làm 
					cho thỏa chí, trên thì miệng bú vú chùn chụt, dưới cối chày 
					dã nhịp khua nhau liên tu bất tận, Steven ngoạm lấy chõm vú 
					nhăn nhăn kích dục làm cho dâm thủy Dung tuôn ra càng lúc 
					càng nhiều.
 Steven mê hương sắc phụ nữ Việt, tánh chân chất hầu hạ gối 
					chăng chẳng bao giờ biết mõi mệt. Dung đã vài hương sinh ba 
					lửa nhưng âm đạo nàng ngạt ngào, ấm bót sát khiến đàn ông mê 
					tơi; anh địt hăng quá vợ chồng gặp nhau suốt cả cử sáng mà 
					chẳng xụm, dương vật chẳng hề xê xiển, hùng hổ vừa to vừa 
					khỏe, cứng như cây chỉa “xâm đất” nắc cái nào cái nấy thật 
					khít khao, Dung cứ nẩy âm hộ lên ứng chiến mà cục nợ đời vẫn 
					cứng ngắt bạo tàn chưa từng thấy. Nàng không đẹp sắc nước 
					hương trời nhưng thị trấn nhỏ bé khó tìm phụ nữ ngạt ngào 
					như Dung, chị mới học việc nên khả năng điều hành thua kém 
					Bích Hà, nhưng có tấm chân tình, có cái âm hộ khít khao, đủ 
					đưa Nam nhân du hành chốn bồng lai.
 Công việc phó mặc cho cô cháu Bella lo phục vụ.
 Quá trưa đứa cháu bưng thức ăn gõ cửa hai người ra tuồng như 
					sợ ai dòm ngó, họ dùng vội để vào phòng làm tình nữa, nhưng 
					khi thấy mảnh giấy để dưới khay thức ăn, mới biết Emma liên 
					lạc các cửa hàng dịch vụ trong thị trấn, ghi chép chi tiết 
					sẵn ra mảnh giấy.
 Sau khi ăn xong. Steven và Dung thay đồ phóng ra thị trấn 
					đặt hàng áo cưới, trang phục chở theo cô cháu Bella cho hai 
					nữ- mợ cháu tâm đắc chọn hàng theo ý thích.
 
 * * *
 
 Steven- Dung chở nhau xuống phố đặt áo cưới, trang sức, xong 
					về nhà buổi tối mọi ngườiø ăn uống chung với nhau có luôn vợ 
					chồng Bella- Brian, thông báo dự tính ngày cưới sao không 
					trở ngại thu hoạch vụ mùa.
 Bà Emma cho biết trả lương tháng cho Dung như người quản 
					gia, ngoài ra được hưởng thêm tiền thưởng (bonus) phần trăm 
					theo vụ mùa, đang ký với Sở thuế. Vì thế Dung có toàn quyền 
					thay thế bà khi vắng, trước mọi người hiện diện.
 Xong “vợ chồng” Steven lẹ làng nhập phòng làm tình như cử 
					sáng, lúc nào Dung cũng khôn khéo chiều chuộng Steven thoả 
					tình. Đến gần nửa đêm hai người mệt thiếp theo giấc ngủ; 
					khoảng 3 giờ sáng, nàng thức giấc dự tính đi tiểu, giật mình 
					người đàn ông nằm bên cạnh là Brown. Còn Steven giao hợp 
					xong sang phòng nhỏ kề bên, nhường cho người anh ruột “rải 
					hạt giống” bảo đảm thụ tinh trước ngày cưới, thì nữ sẽ bị 
					trói buộc suốt đời.
 Đoan Dung bèn giật mình, phản ứng tự nhiên lúc ấy hai tay 
					vội che ngực, nhưng tư thái giọng nói nhựa nhựa còn ngái ngủ.
 -Anh đến lâu chưa, em ngủ say quá.
 Em sợ chị Emma đến bắt gặp cảnh trái ngang sẽ đuổi nghĩ việc
 -Em yên tâm, phụ nữ xứ nầy không có quyền hành xử chuyện đó.
 Đàn ông mấy thê, thiếp cũng đặng. Em có mang cả gia đình 
					trọng vọng lắm.
 -Thật vậy hả anh, em có hai tấm tình chung?
 Dung nhìn gia chủ tuổi trạc hơn 40, hơi cao to lớn mặt dài 
					và to, bụng thon, da rạm nắng, khỏe mạnh của người năng vận 
					động, cặp mắt quắc thước, chân mày đậm, râu cạo sạch nhưng 
					chân lông lộ hình quai nón theo hai má, phong cách của một 
					phú gia.
 -Kể từ đêm nay em không được phép đi ra ngoài. Cho đến khi 
					đàn ông “viếng qua” xong. Nếu không có đàn ông theo hầu cận 
					bên, trái lệnh gia đình ghép tội em ngoại tình, bị ném đá 
					cho đến chết. Không ai bênh vực và thương tiếc!
 Không gian nầy chỉ dành riêng cho đôi ta. Hương sắc thơm tho 
					của Dung toát ra thu hút, dâm tinh của Steven tồn đọng trong 
					âm hộ xổng lên tận mũi, làm tôi sung mãn ngây ngất trở lại, 
					âm dương bắt đầu giao hòa với nhau, do đó, “của nợ” dựng 
					đứng ngạo nghễ như nhỏng nhẻo đòi ăn. Thiên thời thuận lợi, 
					thà mình “gieo hạt ươm mầm” cho Dung vướng bầu không bỏ đi 
					tìm trai khác, đang nằm phơi “đất” trên giường chờ tôi hành 
					sự.
 Dung thót người lên khi dương cụ đâm sâu vào người nàng, âm 
					hộ nở nang đón nhận vừa vặn dương vật đồ sộ hùng dũng vào 
					khe lạch đỏ choét, người anh chồng nắc lấy nắc để không 
					ngưng... Âm tinh ứa ra làm trơn tru động tác ra vào càng lúc 
					càng nhanh. Kiểu như đàn ông thèm khát không gặp phụ nữ bao 
					giờ. ”Quái vật” quá sung mản, cứng ngắc ngoái lia ngoái liạ, 
					hùng hục của gia chủ ấn sâu vô thêm dâm thủy thừa mứa tự 
					động trào ối ra ngoài, như chiếc ống thụt bị ép hơi vọt tứ 
					tung; ông cứ ghì ngâm cục thịt trong vài giây để tạo cảm xúc 
					dâng trào mê ly, tim nàng đập mạnh hơn. Dung thỏa chí như 
					tỉnh mỉnh lại hẳn bởi dương tính lạ viếng thăm động tiên vào 
					cử mờ sáng, nàng bắt đầu ưỡn mình cao lên đón nhận, người 
					anh chồng ngưng để thưởng thức hương sắc người phụ nữ hồi 
					xuân thơm tho ngạt ngào, cơ vòng âm đạo của nàng co bóp làm 
					thắt chặc dương cụ người Nam sướng tận mây xanh.
 -Dung ơi!, cưng là cứu tinh của tộc họ Gabriel, giúp anh có 
					đứa con nối dõi, miệng nói còn tay ôm hông nàng thụt tiếp cả 
					trăm phát hăng say, tới khi thấy nàng hoàn toàn cao hứng 
					quằn quại, ghì mạnh rồi ông nhổng lên nắc thật mạnh một lúc, 
					đạt đỉnh khoái lạc nước trào nhầy nhụa vươn rãi ra vào theo 
					bộ phân sinh dục. Cơn sướng tràn đến như thế nước vở bờ. Tôi 
					tha hồ bắn, xã cho hết, từng luồng tinh dịch tích lũy vào 
					trọn âm hộ của Dung rồi ôm nhau một hồi lâu. Thật là tuyệt 
					vời, chúng ta càng dâm đảng càng khoái lạc.
 Màn đêm chìm lần đưa họ vào giấc ngủ tới sáng.
 
 Trong gia tộc Gabriel, bà Emma chị dâu cả chủ nông trang, 
					vui mừng tở mở hơn hết, vì có thêm nữ thân tín, tin cậy 
					trong gia đình chia sẻ công việc nhẹ đi phần nào, còn chuyện 
					gối chăn khỏi bị Steven đòi hỏi quấy rày.
 Bà lật quyển catalogue tìm quảng cáo thăm dò giá cả nhà hàng 
					và hiệu thời trang áo cưới. Bà ghi sẵn danh sách giá biểu ra 
					giấy cho Steven lựa chọn, giao cho Bella trình người cậu khi 
					dọn thức ăn. Thấy em chồng- Steven vừa ý Đoan Dung, tâm đầu 
					ý hợp lòng thầm mừng, xây dựng hôn nhân tương lai cho xong. 
					Biết đâu gia đình vắng tiếng cười con trẻ, bà Emma bị đoạn 
					sản mổ cứu thằng bé đầu lòng nay như “tịt ngòi” niềm hy vọng 
					bắt đầu dòng họ Gabriel mai hậu.
 Chuẩn bị xong mọi thứ chu đáo, hai tháng sau, thích hợp theo 
					vụ mùa.
 Đám cưới, tổ chức đơn giản trong tộc họ đôi bên và nhóm thợ 
					thầy trong Nông trang... thì Đoan Dung đã ngưng kinh, nàng 
					cấn thai.
 Hết BÙI THƠM NGON |