Bằng
sự hợp tác của Xuân, Hùng khéo léo trút bỏ
chiếc quần satin đen của Xuân ra. Hơi nóng hừng
hực tỏa ra từ giữa hai đùi của nàng làm
cho Hùng càng thêm phấn chấn muốn tìm hiểu thực
hư ở bên trong. Trong đầu của Hùng lờn vờn
sự ham muốn khám phá cái bí mật kín đáo của
người con gái mà chưa lần nào trong đời của
anh đã từng thấy qua. Khi đã thấy Xuân chìm đắm
trong biển tình ái ân thì Hùng bắt đầu thực
hiện ý định ấy. Anh đưa môi lân la từ trên
nhũ phòng rồi lần là xuống vùng bụng của Xuân
bằng những cái quét lưỡi ướt át. Hùng đi
tới đâu gai ốc của Xuân nổi từng bệt một
chung quanh đó . Xuân nhắm mắt lại để tận hưởng
cái cảm giác tê mê mềm dại lần đầu tiên
trong đời của nàng khi cái lưỡi nóng bỏng của
Hùng ngoe ngoẩy vòng quanh rún của nàng để rồi
nàng chỉ phát lên thành tiếng "A ... a" ở cổ
họng. Rồi khi Hùng mạnh dạn lấn đôi môi sâu
xuống một tấc thì người của Xuân co rúm lại
như con tôm bị người ta quăng vào lò nước sôi
cong mình chịu chết . Miệng của Xuân ấm ớ điều
gì đó như là gọi tên anh, "Anh ... Hùng ... anh
... làm ....gì ..." . Nàng ngạc nhiên lắm, nhưng
nàng không ngăn cản khi Hùng cố tình phì phà hơi
thở nóng bỏng vào giữa hai đùi của nàng. Hùng
biết rằng Xuân hãy còn là xữ nữ, trong
đời của nàng chưa bao giờ nghĩ tới một người
khác phái dùng miệng để hít thở nơi vùng kín
mà cả đời nàng che đậy để giành cho giờ
phút này đây, nàng chỉ biết là khi ái ân thì
hai bộ phận sinh dục giao cấu với nhau mà thôi
. Nhưng giờ đây Hùng làm thế thì nàng rất lấy
làm thắc mắc, nhưng cảm giác thinh thích kỳ lạ
lại cứ dâng tràn trong mình của nàng, nàng không
biết làm gì hơn là cứ xuôi theo tự nhiên mà
Hùng muốn.
Khi
Hùng ướm nhẹ đầu lưỡi vào một vũng nhỏ
đã hoen ướt tiết ra từ vùng kín của Xuân thì
Xuân bắn thót mông lên khỏi mặt giường chừng
nửa tấc, đồng thời nàng lại nấc lên thành
tiếng kêu to phát ra khỏi cổ họng. Đối với
Xuân mà nói thì đây là lần đầu tiên Xuân
cảm giác được cái sung sướng lạ kỳ mà không
bút mực nào tả cho nỗi . Còn đối với Hùng
thì đây cũng là lần đầu tiên anh nhận dạng
cái sự kích thích vô cùng khi làm cho người
con gái sướng ngất, riêng đối với vị giác
và khứu giác của chàng cũng đã bảo với
chàng đây là lần đầu tiên trong đời .
Giây
phút này đây Hùng thường bảo với mình là
hãy kiên nhẫn tận hưởng những cảm giác đầu
tiên tuyệt vời . Bao năm tháng trong quân trường
đã giúp cho anh rèn luyện sự kiên nhẫn, anh
không hấp tấp hay vội vã trong vấn đề ái ân.
Anh hôn hít Xuân thật từ tốn, thật chậm rãi
để thưởng thức những phút giây ngây ngất
của người yêu, để thấy rõ giờ
đây Xuân mới thực sự là Xuân khi phơi bày
toàn bộ tâm hồn của nàng, không che đậy không
giấu diếm.
Khi
thời điểm đã đến, Hùng không chần chờ gì nữa
mà bắt đầu trút bỏ chiếc xì líp be bé màu đỏ
của Xuân ra. Xuân chẳng những ngoan ngoãn làm
theo mà còn tình nguyện hợp tác với Hùng để
mau trút bỏ sự vướng bận đã cách chia bờ môi
của chàng và vùng nhạy cảm của mình.
Khi
chiếc quần lót đã rớt ra khỏi những đầu ngón
chân thì Xuân cũng không còn e ấp che dấu những
gì gọi là "bổn phận" của người con gái cần
phải che đậy, nàng cũng không cần phải làm duyên
làm dáng để cho mình trở nên quý phái thanh cao,
đến nước này thì nàng chỉ xuôi theo sự đòi
hỏi của thể xác mà thôi, nàng chủ động dang
hai chân ra xa để mời gọi Hùng vào, "nè của
anh đó, anh có thích không!". Giờ đây, lần đầu
tiên trong đời của Hùng đứng trước tòa thiên
nhiên mơ màng. Một thảm cỏ xanh mướt bao quanh
khe suối, vài giọt sương còn long lanh đỉnh trên
đầu ngọn cỏ . Hùng bỗng ngất ngây say đắm, anh
không còn biết chung quanh đây là đâu, anh chỉ
biết giờ này chỉ có anh ở đây, ở giữa hai
ngọn đùi mềm mại và trước mặt của anh là sự
hoàn mỹ của một người con gái mới lớn căng
mộng và tràn trề nhựa sống. Anh cúi sát mặt
để chiêm ngưỡng cho rõ hơn cái đẹp của đấng
tạo hóa đã ban phát cho người con gái mà anh yêu.
Anh thơm nhè nhẹ lên đó một cách nâng niu và
một cách đam mê . Sự va chạm mềm mại ướt át
lần đầu tiên trong đời đã biến cả hai không
còn là chính mình nữa, Hùng vục mặt vào đó
như con ong lần đầu tiên biết hút mật, nó hút
thật hăng thật say sưa với những vị lạc lạc nhơn
nhớt cắn vào đầu lưỡi . Xuân cũng thấy nàng
không còn tồn tại ở thế giới này nữa, nàng
đang ở thiên đường của cực lạc đam mê và
đang dang đôi cánh thiên thần bay bổng. "Ôi ...
a ... anh ... Hùng ... ơi !"
Khi
sự tò mò tìm hiểu cơ thể bí ẩn của người
con gái đã được giải tỏa . Hùng đã biết những
gì anh muốn biết từ nhiều năm qua thì đến lúc
anh phải làm những gì anh cần phải làm ngay sau đó
. Hùng vẫn tiếp tục cho Xuân những giây phút
vui sướng lần đầu tiên trong đời con gái của
nàng, đồng thời anh cũng nhẹ nhàng len lén một
cách tế nhị trút bỏ chiếc quần rằn ri trên người
của anh ra . Cái lớn rồi tới cái nhỏ . Một sức
nóng hừng hừng như lò lửa phát ra từ nơi đó,
anh thấy người mình máu nóng chảy rần rần khắp
nơi như núi lửa chỉ chờ lúc phun ra ngoài. Anh
thấy nóng lắm và cứng lắm. Một sự thèm khát
được bao trùm tăng dần trong đầu của anh như
muốn nổ tung ra . Anh không kềm chế được bản
thân con người của anh nữa , sự kiên nhẫn của
anh dường như có giới hạn, nó như đã chấm dứt
ở lằn ranh giới này . Bản năng con người đã
chiến thắng anh, anh chỉ còn tuân theo cơn dục vọng
đang lan tràn khắp thân thể .
Hùng
nằm áp sát lên Xuân, anh lắc khẻ thân người
để tìm một tư thế tiện lợi nhất ở giữa hai
đùi của Xuân. Một cảm giác nóng ấm va chạm
ở nơi đó . Anh bỗng thấy sung sướng vô hạn mà
chỉ biết lấn tới, lấn tới theo vô thức của
bản năng. Xuân dang rộng, nâng
cao hai chân và chéo hai gót chân đặt trên lưng
eo của Hùng và kẹp chặt lại theo phản ứng tự
nhiên của mình để kéo Hùng sát vào mình hơn,
để cảm giác tình yêu thực sự của đôi trai
gái, giờ phút thiêng liêng thắt chặt sợi dây
tơ hồng sắp diễn ra trước mắt.
Khi
Hùng ấn sâu người mình xuống thì Xuân như thấy
mình đang ở chín tầng mây xanh, nàng chỉ còn nghe
tiếng thở "hì hì" và tiếng nho nhỏ văng vẳng
bên tai, "Xuân ơi, Xuân ... anh yêu em lắm!". Xuân
cũng muốn nói nhưng chỉ còn "Ừ ... ừ ... hử
... hử" trong cổ họng như muốn nói em hiểu
được và em cũng yêu anh lắm, những gì mà em
quí nhất trong đời giờ đây sắp dâng tặng cho
anh rồi đấy . Anh lấy đi ! Anh hãy lấy đi, rồi bỗng
nàng buông hai chân ra và dang xa thẳng đứng lên
trời để cho Hùng dễ dàng chấp nhận món quà
của nàng nguyện lòng dâng hiến. Hùng như hiểu
được điều đó, anh bậm môi ép chặt thân người
mình xuống tưởng chừng như sức nặng của anh có
thể làm sập chiếc giường cây gỗ xoài. Cảm
giác nóng rát ở ngay đỉnh đầu khấc làm cho anh
trong chốc lát mất đi cảm giác sung sướng, nhưng
anh biết là anh cần phải đi sâu hơn nữa thì mới
tách được bức màng ranh giới giữa một người
con gái và một người đàn bà .
Cảm
giác đó cộng chung lại khi anh cố gắng đi vào sâu
hơn và thấy mình như bị bó chặt hơn. Dần dà cái
cảm giác đau đau hoàn toàn trở nên nhỏ bé so
với cảm giác sung sướng lần đầu tiên cảm nhận
một thứ nhung lụa mềm dại được trét mật ong.
Anh bỗng thấy dương vật mình truột hẳn vào trong
một cách êm ái nhẹ nhàng và anh biết rằng bổn
phận làm người tình chăn gối với Xuân coi như
đã xong ở chặn đầu . Kìa, hãy nhìn Xuân kìa!
mắt nàng rớm lệ, không biết nàng đang đau hay
đang sung sướng vì kể từ giờ phút này Xuân
đã thuộc về Hùng, đã là vợ của Hùng, người
vợ chỉ khác biệt ở tờ giấy hôn thú nữa mà
thôi . Hùng có hứa với Xuân rồi ! Là anh sẽ
cưới Xuân sau khi Xuân ra trường, đậu tú tài. Lời hứa của Hùng như là đinh đóng cột bởi
bản chất con người anh là thẳng thắn và trung thực.
Xuân tin ở Hùng lắm và nàng không ngại ngần gì
để trao thân cho Hùng ngay .
Hùng
lòn tay xuống dưới lưng của Xuân để ôm Xuân
chặt hơn. Anh muốn nói cho Xuân hiểu là anh yêu
nàng vô cùng. Anh hôn lên lông mi ươn ướt của
Xuân như hiểu rõ nước mắt Xuân vì ai mà chảy,
Xuân chớp chớp đôi mắt nhìn mặt Hùng một cách
đắm say rồi nở một nụ cười với Hùng. Hùng
cũng bật phì cười khi nhìn thấy hình ảnh dễ thương
của Xuân, từ ngày anh quen Xuân đến nay có lẽ
đây là lần đầu tiên anh bỗng thấy Xuân đẹp
như tiên nga, đẹp hẳn hơn vẻ đẹp bình thường
Xuân đã có . Anh cúi xuống hôn lên môi của
Xuân, một nụ hôn đằm thắm không có một sự
gấp gút nào. Xuân cũng đáp lại Hùng, họ lại
bắt đầu tìm ở nhau một điệu nhạc slow mùi du dương
trầm bỗng. Sự khoan khoái dâng trào đi từ bờ
sung sướng này tới bờ sung sướng kia. Mỗi cái
nhịp của Hùng vừa dứt thì cả hai trào ra tiếng
"Ư ứ" trong cổ họng, nhưng tiếng của Xuân có
phần mạnh bạo và to lớn hơn làm cho Hùng càng
thêm hứng khởi. Nhất là những lúc anh bất thần
nhịp mạnh xuống thì Xuân lại nấc mạnh lên không
còn là tiếng "ư ư" nữa mà là tiếng "hứ
hứ". Hùng đoán biết Xuân thích nhất là những
lúc anh thình lình tập kích mạnh vào người nàng
nên anh cứ canh năm bảy nhịp đều đều thì anh hấc một
mạnh một nhịp . Điệu nhạc cứ thế vang lên "Chập chập chập chập chập ... chình chình", tiếng
kót két của chiếc giường gỗ xoài lại hòa âm
với những điệu nhạc sập sình của hai người
càng thêm hào hứng. Có lẽ đây là lần đầu
tiên cùng hòa hợp với Xuân nên Hùng không
muốn chấm dứt quá sớm, anh muốn kéo dài càng
lâu càng tốt để sau này khi có dịp ngồi nhắc
lại cái lần đầu tiên này thì anh luôn hãnh diện
với chính mình. Vì thế mỗi lần anh sắp đạt tới
đích thì anh lại ngừng, rồi nửa phút sau anh bắt
lại nhịp điệu "chập chình" của anh. Thoáng một
cái thôi thì hai người đã quần nhau gần cả tiếng,
đối với Xuân thì đã quá đủ cho lần đầu tiên,
nhưng đối với Hùng anh còn muốn kéo dài hơn nữa
.
Xuân
bất thần đẩy Hùng ngã lưng ra giường rồi nàng
ngồi thẳng trên bụng của Hùng. Tuy Hùng hơi ngạc
nhiên nhưng anh đoán biết là Xuân định làm điều
gì . Anh nằm im chờ đợi ... Xuân cúi xuống ngậm
cái núm bé tí của Hùng, bỗng anh thấy toàn thân
mình nhột nhạt khôn tả . Anh bắt đầu nói nhảm:
"Xuân ơi! Xuân làm gì đó ... Ư ư ư". Xuân bỗng
thấy hạnh phúc lắm, hạnh phúc vì bỗng nhiên làm
cho Hùng thấy sung sướng, nàng bắt đầu nhịp nhè
nhẹ trên bụng của Hùng, Hùng nâng người lên
để đón theo nhịp của Xuân. Xuân càng lúc nhịp
càng mạnh phối hợp những cái liếm mút nóng
bỏng trên ngực của Xuân. Hùng bỗng thấy mình
không còn chống chọi được bao lâu nữa, tuy anh
muốn kéo dài "phút xuân thu" nhưng anh không đã
không nằm ở thế chủ động thì làm sao có thể
tự chủ được, anh muốn ngưng nhưng Xuân vẫn tiếp
tục nhịp và nhịp mạnh hơn nữa . Hùng bắt đầu
lẫn vẫn những suy nghĩ "Thôi mình đành bỏ cuộc,
sướng quá, chắc chịu hết nỗi rồi ... Ah Xuân ơi
... XUÂN ƠI! ... XUÂN...".
Hùng bất thần đẩy đầu Xuân lên, anh bỗng
nghĩ trong lúc này, lúc sắp đạt tới khoái cảm
tột cùng, anh muốn nhìn mặt Xuân thật rõ, bộ mặt
xinh tươi như đóa hoa hồng mới nở, anh muốn nâng
niu bộ ngực căn tròn của Xuân trong khi anh thấy
sung sướng đang dâng trào và phóng thẳng lên
trên. Bỗng trong ánh mắt của Hùng giờ đây chỉ
lờ mờ khuôn mặt của Xuân, nàng đang nhìn anh,
nhìn bộ mặt nhăn nhó sung sướng của anh, nhìn
anh đang rùng mình và những thớ thịt trên người
run rẩy nhảy giựt ; Xuân bỗng thấy trong mình của
mình một giòng sữa ấm phóng thẳng vào trong ấm
cúng lạ thường.
Hùng
buông lỏng hai tay thở dốc, Xuân cúi xuống ôm
Hùng và hôn lên trán của anh, nói: "Thương anh
quá Hùng ơi". Hùng không trả lời mà chỉ gật
đầu . Có lẽ anh đã mệt lắm rồi, một tiếng đồng
hồ thì đâu có ít ỏi gì . Tuy không nói nhưng
anh chồm người lên để ôm ghì Xuân vào lòng.
Xuân ngoan ngoãn nằm im để cảm giác sự thương
yêu của Hùng đang cho mình. Không gian bỗng chìm lắng
chỉ còn lại tiếng đồng hồ "tít tắc" trên tường
và tiếng thở đều đều của Xuân và Hùng đang
dần dần đi vào giấc mộng mị vui sướng.
(Hết
Phần 3 ... Xin xem tiếp Phần
4)
Mời
các bạn tham gia bàn luận truyện trên trong diễn
đàn, nhấn
chuột vào đây! |