| Vợ chồng Bảo đã ổn định được cuộc sống nhờ 
                  Bảo kiếm được việc làm toàn thời gian ở một hãng điện tử. Tiền 
                  lương tạm đủ sống nên Trang chỉ giữ việc nội trợ. Bạn bè thân 
                  thích đều ở tiểu bang khác, cuộc sống tuy thoải mái nhưng buồn 
                  tẻ vì thiếu đồng hương. Cho nên khi một gia đình Việt Nam thứ 
                  2 đến xin việc ở hãng và được nhận thì gia đình Bảo như được 
                  tái sinh. Vợ chồng Bảo kiếm được một mobile home vừa mới bỏ 
                  trống để giới thiệu cho gia đình ông bà Tiếp dọn vào. Cả hai 
                  gia đình đều chưa có con mọn, Tiếp và Bảo đều ở cỡ tuổi ba 
                  mươi lăm, từng là Đại-úy bộ binh, có ngót mười hai năm quân vụ 
                  nên dễ hòa hợp với nhau. Hai bà vợ còn trẻ, tuy lấy chồng đã 
                  mười năm nhưng tuổi mới chừng hăm bảy, hăm tám. Là hai gia 
                  đình Việt duy nhất trong Xóm Cây Sồi họ lai càng thân thiết 
                  nhau hơn nữa. Cứ cuối tuần họ tổ chứ nấu nướng ăn chung, lần 
                  lượt tuần này ở nhà Bảo thì tuần kế ở nhà Tiếp. Những hôm mát 
                  trời họ nướng thịt ngay trên khu đất trống giữa hai mobile 
                  home của nhau, dưới tàng cây sồi cổ thụ, tương đối kín đáo, 
                  nhất là không làm phiền đến những gia đình Mỹ chung quanh.Sau khi đã quen nhau khá thân, có đến trên sáu tháng, một hôm 
                  trong dịp ăn chung cuối tuần thường lệ, Tiếp tò mò hỏi vợ Bảo:
 - Có phải ngày xưa chị học Trưng Vương không? Tên chị là Trang?
 Trang ngạc nhiên hỏi lại:
 - Vâng! Sao anh biết?
 Tiếp vỗ tay nói:
 - Thế thì đúng rồi, ngày xưa chị nổi tiếng là người đẹp Trưng 
                  Vương mà, tôi đã từng trồng cây si một dạo, rồi người đẹp đi 
                  lấy chồng sớm làm cho.....
 - Làm cho vỡ mộng phải không?
 Vợ Tiếp xen vào:
 - Hóa ra ông này ghê thật. Mình chẳng biết gì cả?
 Một nét buồn phảng phất trên gương mặt nàng. Nhưng vẻ buồn 
                  chưa kịp vương vấn lâu vì Bảo đã nói:
 - Còn chị Tiếp. Xin lỗi chị ! Có phải tên con gái của chị là 
                  Lài, hoa khôi Gia Long trong năm đệ Tứ không?
 Đến lượt Lài ngạc nhiên:
 - Ủa? Sao anh Bảo biết rành quá vậy? Bộ anh làm An-ninh hả?
 Bảo phá lên cười:
 - Chị bảo tôi là công an, mật vụ thì hại tôi quá! Dạo đó tôi 
                  đang học Luật trên đường Duy Tân vẫn thường phóng mobylette về 
                  Gai Long ngắm người đẹp mà. Hồi đó chị mới lên đệ Tứ, qua năm 
                  sau đã đi lấy chồng rồi, thành ra cây si thất tình đấy chứ. (Bảo 
                  tán thêm) Anh chàng Tiếp số hên thật! Bắt ngay được hoa khôi 
                  Gia Long!
 Tiếp cãi:
 - Cậu kêu là thất tình phải đi lính? Thế thì tên nào lai lanh 
                  đến mức cuỗm luôn được hoa khôi Trưng Vương đấy?
 Trang và Lài nét mặt rạng rỡ vì có kẻ ái mộ từ thời con gái 
                  đang đứng trước mặt. Trang người Huế, chân thon, dài, ngực nhỏ, 
                  cổ cao, eo thắt. Lài người Bạc Liêu, thấp hơn, da trắng hồng, 
                  ngực mông nẩy nở tròn trịa. Sau khi biết rõ quá khứ vàng son 
                  của hai nàng, ngược lại người đẹp thấy những cây si ngày xưa, 
                  mối giao tình giữa hai gia đình càng thêm thắm thiết.
 Trang góp ý kiến với Lài:
 - Bồ thấy không? Đúng là văn mình vợ người ! Chỉ có văn mình 
                  viết ra thì mới hay, chỉ có vợ người mới đẹp. Còn vợ mình thì 
                  cứ bỏ mốc lên thôi! Có đúng không bà?
 Lài gật đầu đồng ý, rồi hỏi ngược lại :
 - Thế sao không thấy người ta nói "văn mình mà chồng người" cả 
                  nhỉ?
 Trang đáp:
 - Có lẻ vì ngày xưa theo chế độ phụ hệ. Đàn bà con gái chỉ ở 
                  trong hà, bố mẹ đặt đâu ngồi đấy, nên không có quyền nhìn đàn 
                  ông không phải là chồng mình chăng?
 Lài kết luận:
 - Như vậy thì bất công quá !
 Trong lúc tranh luận, hai nàng kín đáo liếc hai ông ngồi đối 
                  diện trong chiếc ghế vải thấp, đùi dạng, bửu bối lù lũ một 
                  đống trong đũng quần tây cụt hình như đang nở lớn thêm. Hai 
                  nàng vội quay mặt đi, má đỏ bừng.
 **   *
 Lễ Độc Lập, Hoa kỳ năm 76 là lần đầu tiên Bảo và Tiếp được 
                  nghỉ ba ngày liền có lương. Hai ngày nghỉ đầu, hai gia đình tổ 
                  chức đi xem San Francisco từ sáng đến chiều. Hôm sau đi khu 
                  phố Tàu, công viên Kim Môn, vườn Nhật Bản, viện bảo tàng nghệ 
                  thuật Á-Đông và khu bến tầu. Họ thích thú với cuộc sống mới. 
                  Qua ngày nghỉ cuối cùng, họ ở nhà nghỉ ngơi, buổi tối ăn thịt 
                  bò nướng và uống rượu. Trang và Lài lần đầu uống rượu sâm banh 
                  pha đường cho đỡ đắng nên say bí tỉ. Tiếp phải bế vợ về. Nàng 
                  say nhưng chưa đến nổi ói mửa.Hôm sau Bảo và Tiếp dậy sớm đi làm. Gần mười một giờ Trang mới 
                  tỉnh dậy, chạy vội sang nhà bạn, vẻ mặt hốt hoảng:
 - Lài này! Đêm qua về mình thấy nhiều chuyện lạ lắm!
 Lài nói:
 - Mình cũng nằm mơ thấy nhiều cảnh quái dị không tưởng tượng 
                  nổi. Nhưng thôi, bồ kể trước cho mình nghe xem sao đã !
 Trang ngồi sát lại thì thầm như sợ có kẻ thứ ba nghe lén:
 - Mình nhớ tối hôm qua, sau khi uống hết hai ly sâm banh pha 
                  đường, mình say lắm, cố lết về phòng. Mình tỉnh dậy không biết 
                  là mấy giờ, nhưng trời thì tối, thấy anh ấy tuột quần mình ra 
                  để mi, có lẻ vì thế mà mình tỉnh dậy?
 Lài ngạc nhiên hỏi:- Ủa! Ông ấy mi bà hả? Mi cái đó hả?
 - Thì mình ngạc nhiên vì ông ấy có làm thế bao giờ đâu? Thế 
                  ông xã bà có làm vậy bao giờ chưa?
 Lài chán nản trả lời:
 - Không bao giờ! Rồi sao nửa?
 - Rồi ông ấy liếm "cái đó" làm chân tay mình bủn rủn hết, dần 
                  dần thấy sướng quá trời. Chưa bao giờ mình lại ra nước nhiều 
                  đến thế! Mình năn nỉ mãi ông ấy mới nằm đè lên để chơi. Mà cu 
                  anh ấy mập hơn mọi ngày mới kỳ chứ?
 Lài thắc mắc:
 - Sao có chuyện lạ như thế được? Chắc bà ngủ mê?
 Trang hùng hồn cãi:
 - Ngủ mê sao được? Sau khi xuất tinh anh ấy còn dí cu vào 
                  miệng bắt mình bú, một lúc sau con cu mới cứng trở lại, mình 
                  thấy rõ mà. Chỉ biết là điện trong nhà bị hư, bật đèn không 
                  được, nên không thấy gì! Nhưng mình nhớ rõ ràng có nắm cu mà. 
                  Anh ấy làm thêm cú nữa làm mình sướng như bay bổng lên chín 
                  tầng mây. Sáng dậy vẫn còn sướng mà khăn trải giường còn ướt.
 Lài suy nghĩ:
 - Hừ! Thế thì lạ thực! Đêm qua mình cũng nằm mê giống như 
                  chuyện của bồ. Sáng dậy, mình cứ nghĩ có lẽ vì uống nhiều rượu 
                  nên sinh ảo giác. Cho đến khi bồ kể cho mình nghe thì mình 
                  thấy sao lại giống chuyện xảy ra cho mình đêm qua đến thế?
 Trang nói:
 - Có nghĩa là ông xã cũng lột quần áo bà ra để liếm trước khi 
                  đụ hả?
 - Ừ! Đại khái là như vậy! Nhưng vì ảnh hưởng của mấy ly rượu, 
                  nên mình cứ có cảm tưởng hư hư, thực thực. Có điều lạ là ông 
                  xã mình có bao giờ liếm mình đâu? Mọi lần làm tình, ông ấy nằm 
                  đề lên, nhét chim vào dập lấy dập để chừng một phút là ra ngay 
                  rồi quay ra ngáy khò khò! Lần này khác hẳn, ông ấy liếm láp 
                  cẩn thận, từ tốn, làm mình muốn phát điên lên. Ông ấy làm xong 
                  phát đầu, lăn ra thở chứ không nhét cu vào miệng bắt mình bú 
                  như trường hợp của bồ. Nhưng mình thì chưa đã thèm, nên chính 
                  mình lại nhào dậy nắm cu ông ấy mà bú. Mình chưa hề bú cu anh 
                  ấy bao giờ, mà không hiểu sao, có lẽ vì được anh ấy liếm trước 
                  nên nổi hứng mà bú chăng? Khi đó mình đã hơi tỉnh. Nhưng cũng 
                  lạ không biết làm sao trong nhà bị tắt điện vì mình có thử bật 
                  đèn đêm ở đầu giường mà không có. Ít khi nào mình nắm cu anh 
                  ấy. Những lúc làm tình, mình chỉ nằm ngửa cho anh ấy tự do 
                  hành động. Đêm qua mình nhào dậy, bật đèn không có điện, mình 
                  nắm luôn cu anh ấy để bú. Con cu dần dần nở lớn, có vẻ dài hơn 
                  ngày thường nhiều. Mình sướng quá, ngoạm cả một hòn trứng dái 
                  vào miệng. Hòn dái mát lạnh được hơi nóng trong miệng chụp vào 
                  làm anh ấy rít khẽ trong cổ họng như cố kìm hãm không dám la 
                  to. Sau cú ngoạm hòn dái, cu anh ấy chống ngược ngay lên. Thế 
                  là anh ấy trèo lên chơi mình lần nữa.
 Mình cũng thấy sướng cùng cực như bồ vậy. Có điều lạ là không 
                  thấy anh ấy lên tiếng gì cả. Thôi chết rồi! Hay là....
 Lài không dám nói tiếp, mặt đỏ lên vì thẹn, Trang diễn tả ý 
                  nghĩ của bạn:
 - Ừ nhỉ! Bồ có nói ra thì mình mới để ý. Ông xã mình đêm qua 
                  cũng không phát biểu gì, chỉ ầm ừ trong miệng. Nói lớn chắc sợ 
                  lộ tẩy! Thôi... Đúng rồi!
 Đến đây, Trang cũng nín bặt, nhìn bạn, má đỏ bừng lên. Rồi đôi 
                  bạn gái cùng thốt lên với cùng một ý nghĩ: Thế thì đúng là ông 
                  xã nhà bạn chứ còn gì nữa? Chết thật !!!
 Lài cố tự an ủi:
 - Có lẽ mình mơ ngủ mà tưởng tượng ra thế chứ làm gì có chuyện 
                  đó được?
 Trang vặn:
 - Thế mọi khi ông xã nhà chị có chuyện trò gì lúc làm tình 
                  không?
 Lài đáp: Nói nhiều lắm, nhưng không bao giờ liếm cả!
 Trang lẩm bẩm nhưng cũng như để bạn nghe:
 - Bảo cũng thế. Nếu anh ấy chưa liếm mình bao giờ thì làm sao 
                  lại liếm bồ được? Lạ thực?
 Trang kết luận:
 - Những thắc mắc phần lớn là vì mình uống rượu nhiều quá, nhận 
                  xét thiếu minh mẫn, lại không có điện nên không thể biết hư 
                  thực ra sao.
 (Hết Phần 1 ... Xin mời xem tiếp
                  
                  Phần 2) |