| KỶ NIỆM THỨ NĂM :
 Khi tôi vào đại học năm thứ nhất thì xẩy ra biến cố Tết Mậu 
					Thân với những tàn phá khóc liệt cũa chiến tranh, nhiều khu 
					dân cư tại Đà-Lạt bị dội bom hoặc bị pháo kích tan tành. 
					Dưới sự kêu gọi của nhiều hiệp hội phi chánh phủ hoặc từ 
					thiện, sinh viên và học sinh được điều động để giúp dân 
					chúng dọn dẹp lại những đổ nát và xây dựng lại nhà cửa. Bản 
					thân tôi được làm việc với hội Thiên Chúa Giáo Domaine de 
					Marie trong khu vực một ấp thuộc ngoại ô thành phố. Mổi nhóm 
					chúng tôi gồm chừng 5 đứa sinh viên dưới sự lảnh đạo của một 
					Sơ ; chúng tôi làm việc quần quật từ sáng đến chiều để thu 
					dọn những ngôi nhà bị tan nát. Đến giờ nghỉ trưa thì một 
					chiếc xe của quân đội Mỹ đến phân phát cho từng nhóm khẩu 
					phần ăn. Tuy mới quen với nhau từ hơn 1 tuần nhưng nhóm 
					chúng tôi rất khắn khít với nhau, đứng đầu nhóm là Sơ Agnes, 
					một Sơ rất tích cực và năng động. Sơ đâu chừng 30, 35 tuổi, 
					rất hiền và dể thương. Trong lúc làm việc Sơ bận một cái váy 
					dài màu xám và lúc nào cũng đeo một cái băng-đô xám vòng 
					quanh đầu. Tôi rất mến Sơ vì Sơ có một sức hút vô hình rất 
					lạ kỳ đối với tôi, mổi khi Sơ Agnes cần một tình nguyện viên 
					làm tay đôi với Sơ thì chắc chắn tôi là đứa dơ tay lên trước 
					nhất. Có lẻ Sơ cũng có nhiều cãm tình với tôi nên Sơ cũng 
					thích làm việc chung với tôi. Tôi có dịp hỏi Sơ tại sao lại 
					đi tu thì Sơ cười :
 - Em hỏi kỳ quá nghe ! nhưng thôi để Sơ trả lời, Sơ đi tu vì 
					Sơ thích cuộc sống trầm lặng phục vụ cho lý tưỡng của mình.
 - Nhưng Sơ còn trẻ mà, chờ già rồi hẳn đi tu cũng đâu có 
					muộn ?
 Sơ Agnes cười tươi, không trả lời.
 Tôi thấy Sơ trẻ nhưng do lối ăn bận quá khắc khổ nên làm Sơ 
					như già đi hơn. Có một lần tôi vịnh một cái thang để Sơ leo 
					lên kéo mấy cây đà vắc ngổn ngang giửa mấy bức tường đổ nát, 
					lần đó tôi không khỏi phập phồng khi được nhìn thấy hai bắp 
					chuối chân của Sơ Agnes ; dù đả có nhiều kinh nghiệm về đàn 
					bà nhưng mặt tôi không khỏi nóng bừng khi nhìn thấy đôi chân 
					trần của Sơ, đôi chân trắng bốc lồ lộ đến đầu gối. Đúng lúc 
					đó Sơ Agnes quay đầu xuống và Sơ đả bắt gặp ánh mắt của tôi 
					! Sơ bối rối bước xuống thang.
 Hôm sau Sơ và tôi lại làm chung ê-kíp. Chiều đả đến nhưng 
					hai chúng tôi vẩn còn ráng dọn cho xong một nền nhà. Cả nhóm 
					đả xong việc ra về. Chung quanh vắng vẻ êm lành. Chợt tôi 
					nghe thét lên một tiếng ! tôi hốt hoãng chạy về phía tiếng 
					động thì khám phá ra Sơ Agnes ngã sống soài dưới đất, một 
					cây đà đập vào màn tang trái, vết thương xem ra không nặng 
					lắm vì tôi chỉ thấy vết trầy xước, nhưng Sơ Agnes thì lại 
					bất tỉnh. Tôi sợ quá chạy ra đi kiếm cấp cứu nhưng hình như 
					mấy nhóm đều đả ra về. Màn đêm lại bắt đầu đổ xuống, tôi suy 
					nghỉ không biết làm cách nào, không lẻ vác Sơ lên vai rồi 
					chạy xe gắn máy về Đà-Lạt hay sao ? hay là chạy xe về kêu 
					gọi cấp cứu ? để Sơ lại trong một vùng còn nhiều nguy hiễm 
					như vầy thì cũng không ổn !
					 Tôi hoang mang chạy đến bên Sơ, nắm mạch máu để kiểm tra, 
					may quá mạch máu vẩn đều đặn ! thôi đành ngồi chờ Sơ tỉnh 
					dậy rồi tính sau. Tôi kéo Sơ đặt lên một cái nệm rách, gối 
					đầu Sơ trên một cái túi vãi.Bớt lo sợ, tôi ngồi nhìn ngắm gương mặt của Sơ : gương mặt 
					thật hiền dịu dể thương. Nhưng nhìn một lúc thì tôi phải xấu 
					hổ mà thú nhận là tà tâm lại nổi dậy, tôi tự nghỉ :
 - Mình đả nhìn chân của Sơ đến đầu gối, bây giờ là dịp may 
					được nhìn đến đùi, nhìn lén một chút rồi phủ váy lại có sao 
					đâu !
 Nghỉ xong là thực hành. Tôi hồi họp kéo váy của Sơ lên từ từ 
					… đôi chân hiện ra trắng nỏn nà có lẻ vì Sơ không bao giờ 
					phơi nắng. Khi váy kéo đến ngang đùi thì tôi nóng cả mặt, 
					vừa sợ Sơ thức tỉnh, vừa bị kích thích bởi tình huống cấm kỵ. 
					Tôi đả đạt được mục đích ban đầu : nhìn ngắm cặp đùi trần 
					của một bà Sơ !
 Nhưng các bạn biết đó, đàn ông hay tham lam, nhìn như vậy 
					chưa đủ, tôi lại thầm nghỉ :
 - Chà, không biết mấy bà Sơ bận loại đồ lót nào !
 Tôi lại rón rén kéo váy Sơ Agnes lên từ từ … khi cả phần 
					dưới của cơ thể Sơ lồ lộ hiện ra dưới ánh sáng heo hắt cuối 
					ngày thì tôi phải bật cười thầm : Sơ bận một loại xà lỏn gần 
					giống như xà lỏn của đàn ông con trai ! ! ! Trời ơi, không 
					ngờ là mấy bà Sơ lại tệ như vậy, thật xấu quá đổi.
 Tôi nuốt nước miếng rồi tuột cái quần lót lạ kỳ đó xuống 
					ngang đùi và lần này thì tôi lại đi đến một ngạc nhiên khác 
					: lông lồn của Sơ Agnes rậm một cách không thể tưỡng tượng 
					được ! Đám lông đen bao trùm cả tam giác của mu lồn và còn 
					mọc lên gần đến lổ rún ! Cả đời tôi chưa bao giờ tôi thấy 
					một người phụ nử Á Đông có lông lồn nhiều như Sơ Agnes. Tôi 
					ngồi trân ra đó mà chiêm ngưởng. Thận trọng từng ly từng tí vì sợ Sơ thức tĩnh, tôi nhẹ nhàng 
					lùa mấy ngón tay vào rừng lông của Sơ : thật là tuyệt vời. 
					Tôi banh hai mép lồn ra, bên trong trắng hồng, mùi nồng bay 
					lên mủi làm tôi thích thú đến run người : các bạn cũng đả 
					biết là tôi có tật thích những mùi hương nồng nặc của phụ nử, 
					mà trong tình huống này thì tôi được hả dạ vì Sơ Agnes đả 
					lao động cả ngày nên lồn của Sơ bốc mùi lên nồng nộng ! Tôi 
					không tự chủ được nửa ; tôi nằm vào giửa hai đùi của Sơ rồi 
					tôi đặt mủi vào mu lồn của Sơ mà hít … tôi nhắm mắt hưỡng 
					thụ, tôi không còn e ngại nửa, bây giờ Sơ có tỉnh dậy mà 
					quát mắng thì tôi củng không màng vì tôi đả đạt được mục 
					đích rồi. Tôi banh hai mép lồn của Sơ ra rồi tôi từ từ bú … hình như 
					trong cơn mê Sơ Agnes cũng cãm nhận điều gì đó vì tôi nghe 
					Sơ thở một hơi dài, người của Sơ khẻ giao động. Tôi ngừng 
					lại quan sát, nhưng mắt Sơ vẩn nhắm khít. Tôi an tâm tiếp 
					tục bú lồn của Sơ. Tạo hóa thật là tài tình : một người đàn 
					bà vẩn là một người đàn bà, tôi bú một lúc thì tôi khoan 
					khoái thấy chất nhờn bắt đầu ứa ra từ khe lồn của Sơ. Tôi 
					dùng lưỡi khơi mào ra được hột le của Sơ, tôi âu yếm nút hột 
					le dể thương; cơ thể của Sơ run động đều đều, tuy đang trong 
					trạng thái hôn mê bất tĩnh nhưng Sơ cũng cãm nhận thật mạnh 
					khoái lạc tình dục đang dâng trào lên trong cơ thể, nước lồn 
					ứa ra thật nhiều. Tôi thừa dịp đút đầu ngón tay trỏ vào khe 
					lồn, tôi không ngờ khe lồn của Sơ lại chật như vậy, thì ra 
					Sơ vẩn còn trinh ! Ôi thật là hạnh phúc cho tôi quá : tôi 
					đang được nút lồn một Sơ còn trinh. Cơ thể Sơ run mạnh, hơi 
					thở Sơ gấp rút, tôi dùng hết kinh nghiệm sở trường của mình 
					mà dìu dắt Sơ lên đến tột đỉnh… Chợt Sơ co rúm người lại rồi 
					tôi lại được chứng kiến một điều kỳ lạ nửa từ người Sơ đáng 
					kính nầy : từ giửa khe lồn rậm đặc lông đen huyền, một tia 
					khí bắn phun ra như một làn nước đái, đây là lần đầu tiên 
					tôi chứng kiến một điều thật hiếm : một người phụ nử xuất 
					khí gần như một người đàn ông ! Trong cả cuộc đời tình ái 
					của tôi, tôi chỉ biết có hai người phụ nử có được đặc điễm 
					đó và Sơ Agnes là người đầu tiên ! Tôi nứng quá rồi, không 
					còn biết luân thường đạo lý gì nửa, tôi nhanh chóng tuột 
					quần mình ra rồi tôi leo lên người của Sơ Agnes, tôi cầm con 
					cu căn cứng của mình chỉa vào lổ lồn ướt của Sơ, tôi cương 
					quyết đẩy vào… Dù đang mê nhưng Sơ cũng nhăn mặt vì đau, may 
					là khe lồn ướt nhẹp chất nhờn, tôi ngừng lại khi đầu cu đụng 
					vào màng trinh của Sơ. Tôi nhấp nhè nhẹ để Sơ làm quen với 
					cãm giác mới … người Sơ nhủn ra. Tôi thừa dịp đẩy mạnh một 
					cú : màn trinh bị đâm thủng kèm theo một tiếng rên rỉ của Sơ 
					Agnes, đầu Sơ quây qua quây lại trong khi hai bàn tay của Sơ 
					đập liên hồi lên lưng của tôi. Tôi sướng đến ứa nước mắt, 
					tôi vừa phá trinh được một nử tu. Tôi chỉ kịp rút cu mình ra 
					bắn khí liên hồi lên bụng của Sơ, tôi choáng váng cả mặt mày, 
					nằm phục lên người của Sơ, rồi tôi nằm lăn ra bên cạnh Sơ 
					thiếp đi nhanh chóng trong giấc ngũ.Giửa đêm, tôi chợt tĩnh dậy vì thấy lạnh. Nhìn sang Sơ 
					Agnes, tôi thấy Sơ đang run rẩy vì lạnh, hai hàm răng đánh 
					vào nhau, Sơ thều thào trong cơn ngũ :
 - Lạnh quá, lạnh quá …
 Tôi nằm áp vào Sơ, kéo Sơ vào vòng tay của mình. Sơ ngoan 
					ngoản đặt đầu vào lồng ngực của tôi, thở dài khoan khoái… 
					Được một lúc thì tôi tỉnh hẳn người ra, được ôm một cơ thể 
					ấm áp trong tay làm tôi lại nứng cu. Tôi nhẹ nhàng đặt Sơ 
					nằm xoay lưng lại với tôi để tôi được cơ hội đút cu vào lồn 
					của Sơ từ phía sau, lồn Sơ thật nóng ấm, bót chặt con cu của 
					tôi … bàn tay trái của tôi luồn ra phía trước để nâng niu mu 
					lồn rậm lông. Tôi kín đáo hôn vào cổ của Sơ, tôi thấy Sơ nổi 
					da gà, không biết Sơ có còn hôn mê nửa không ? Lần đó tôi đụ 
					Sơ Agnes thật trìu mến đến khi Sơ rên ríu rít, « bắn » khí 
					ra một lần nửa, làm ướt cả bàn tay của tôi, tôi hảnh diện và 
					sung sướng đả làm Sơ biết được thú vui tình dục. Tôi không 
					muốn ra khí trong người của Sơ vì muốn bảo toàn cho Sơ, 
					nhưng tôi lại cũng không muốn rút cu ra. Tôi quyết định để 
					cu căn cứng trong lồn của Sơ mà tiếp tục ngũ, tôi xiết nhẹ 
					cơ thể mềm dịu của Sơ trong tay rồi tôi thiếp đi.
 Mặt trời chưa lên hẳn thì tôi đả thức giấc, tôi mơ màng đặt 
					tay sang bên cạnh thì chỉ thấy trống vắng. Tôi ngồi bậc dậy, 
					bàng hoàng. Tôi dụi mắt không biết có phải mình đả nằm mơ 
					hay không ? tôi chạy ra phía trước, chiếc Mobilette của Sơ 
					đả biến mất. Tôi chạy ngược lại chổ ngũ và biết ngay là mình 
					không mơ : trên miếng vải thô nằm vắc ngang tấm mệm rách, 
					một vết máu đỏ xậm vẩn còn đó như một chứng cớ là đêm qua 
					tôi đả lấy trinh Sơ Agnes.
 Tôi ngồi đó thật lâu, đầu óc trống rổng. Tôi không bao giờ gặp lại Sơ Agnes nửa, người tình đả giử 
					một chổ đứng thật đặc biệt trong tim của tôi. Hiện tại tôi 
					vẩn còn giử miếng vải có vết máu trinh của Sơ như một kỷ 
					niệm thật đẹp. (Hết Phần 5 
					... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					6) |