| Vào thời đó, giặc Minh đặt ách đô hộ ở nước Đại Việt của 
					ta. Dân tình ta thán trước sự bạo ngược của chúng. Lúc đó ở 
					vùng Lam Sơn đả có nghỉa quân nổi dậy để chống cự, nhưng lúc 
					đầu thế lực còn yếu nên nghỉa quân bị giặc Minh đánh nhiều 
					phen tan tác. Có một người ở Thanh Hóa tên là Lê Thận khi 
					đi đánh cá kéo được vào lưới một thanh gươm nhưng chỉ có 
					lưỡi mà không có chuôi ! Chàng có biết đâu đó là đức Long 
					Quân muốn cho dân tộc Việt mượn gươm thần để đánh đuỗi giặc.
					Sau đó Lê Thận đầu quân dưới trướng của vị Tướng Quân. Người 
					Tướng có một chuôi gươm nhặt được trên ngọn cây đa khi ông 
					trốn trên cây vì bị giặc đuỗi. Khi biết Lê Thận có lưỡi kiếm 
					lạ, trên có khắc 2 chử « Thuận Thiên » thì ông thử lấy chuôi 
					gươm lắp vào lưỡi. Lạ lùng thay, chuôi và lưỡi ăn khớp vào 
					nhau ! Lúc đó Lê Thận nâng gươm lên ngang đầu mà nói với chủ 
					tướng của mình :
 - Đây là Thánh Thần có ý phó thác sứ mạng cho Minh công. 
					Chúng tôi nguyện hy sinh xương máu của mình để giúp Minh 
					công hoàn thành sứ mạng, đuổi giặc, dành lại giang san. 
					Thanh gươm này là của Minh công, xin Minh công cầm lấy »
 
 Từ đó khí thế của nghỉa quân càng ngày càng mạnh. Trong tay 
					vị Tướng Quân, thanh gươm thần tung hòanh trên mọi trận 
					chiến làm khiếp đãm giặc Minh. Mấy năm sau ông đại thắng 
					quân Minh và lên ngôi vua.
 
 Hôm đó nhà vua lên thuyền dạo chơi trên hồ Tả Vọng trước 
					kinh thành. Khi chiếc thuyền rồng đến giửa hồ thì tự nhiên 
					có một con rùa khổng lồ nổi lên. Nhà vua đứng trong thuyền 
					nhìn con rùa tiến sát đến thuyền. Con rùa cất tiếng người để 
					nói :
 - Tâu Bệ Hạ, thần được lệnh Long Quân đến yêu cầu Bệ Hạ hoàn 
					gươm thần lại.
 Nghe nói vậy nhà vua chợt hiễu ngay. Ngài rút gươm ra khỏi 
					vỏ, định trao lại cho con rùa, nhưng con rùa lại nói tiếp :
 - Gươm phải dính lấy máu trinh của một trinh nử thì mới được 
					trở về.
 Nhà vua kính cẩn nghe, rồi truyền lệnh kiếm ngay một cung nử 
					còn trinh đến để vua lấy trinh tiết mà tế thần. Nhưng trong 
					thuyền của vua lúc đó chỉ có hai mươi cung nử, mà họ đều là 
					cung nử thân cận của vua, người nào cũng đả được vua ân ái 
					mặn nồng, đâu còn trinh nửa. Vua lại truyền cho lính cận vệ 
					kiếm nhanh quanh bờ hồ những người con gái còn trinh để 
					trình lên cho vua lựa chọn. Một lúc sau, người tướng chỉ huy 
					đến dập đầu trước ghế của vua :
 - Kính Hoàng Thượng, bọn ngu dân đả trốn sạch khi biết Hoàng 
					Thượng đến chơi thuyền. Thần chỉ bắt được một đứa con gái, 
					vốn đứng bán bánh bao bên hồ.
 Nhà vua kêu đem vào. Nhà vua thấy đó là một đứa con gái 
					chừng 15, 16 tuỗi, ăn mặc nhem nhuốt. Nó sợ hải đến mặt xám 
					ngắt, trước mặt vua, nó bủn rủn quỳ xuống đập đầu nói lắp 
					bắp :
 - Thưa ông vua, con không có làm gì quấy hết, ông đừng giết 
					con. Con còn Ba Mẹ phải nuôi.
 Vua vuốt râu mĩm cười. Nhà vua ngắm nhìn người con gái, thấy 
					tuy lem luốt nhưng nó cũng có chút nhan sắc. Nhà vua nhớ lại 
					thưỡ mình cũng là dân cùng đinh, lúc đó kiếm được một đứa 
					con gái để đụ cũng vất vả vô cùng, đâu phải được như ngày 
					hôm nay, thích đâu đụ đó ! nghỉ đến đó, nhà vua tự nhiên 
					thấy nứng cu : cung nử tuy đẹp đẻ đó, tuy thơm tho đó nhưng 
					chỉ giống như những bức tranh hoa lệ thiếu hẳn nét tự nhiên. 
					Nhà vua hỏi con bé bán bánh bao :
 - Nhà ngươi có còn trinh không ?
 Cô gái ngơ ngác không hiểu. Nhà vua thích thú cười rộ lên :
 - Ta thích ngươi lắm. Này, hảy nói cho ta biết, mổi ngày 
					ngươi bán được bao nhiêu tiền ?
 - Dạ, thưa ông vua, con bán được chừng hai quan tiền.
 - Vậy thì ta đưa cho ngươi một ngàn quan tiền đây.
 Cô gái giựt mình :
 - Oâng vua đừng đùa giởn với con, tội cho con.
 - Không, ta nói thật đó, nhưng với điều kiện ta nói gì ngươi 
					cũng phải nghe ta.
 Cô gái mừng rở gật đầu. Nhà vua nheo mắt cười :
 - Trước hết ngươi phải tháo cái áo ra.
 Cô gái ngượng ngùng 
					nhìn quanh, thấy các cung nữ đứng xếp hai hàng trong khoang 
					thuyền. Nàng yên tâm thấy họ nhìn mình với nụ cười đầy thiện 
					cãm khuyến khích. Cô gái từ từ tháo chiếc áo lem luốt, bỏ 
					xuống sàn. Hai bầu vú nhỏ xíu hiện ra lồ lộ, tay chân nó có 
					da xạm nắng đen đúa, nhưng thân thể nó lại trắng nỏn nà … 
					Nhà vua đứng dậy, bước đến. Nhà vua rảo quanh cô bé run rẩy 
					ngượng nghịu. Vua thích thú hữi mùi nồng nồng tự nhiên của 
					cô bé gái. Đúng là mùi da thịt đầy mồ hôi mồ hám mà nhà vua 
					đả quên đi từ lâu. Nhà vua ra hiệu cho một cung nữ ; cô ta 
					hiểu ý vua, bước đến cạnh nắm tay cô bé lọ lem nhấc lên cao. 
					Nhà vua ghé mặt vào nách cô bé mà hít một hơi dài, mùi nách 
					của nó làm vua thật khoan khoái. Các cung nữ đưa tay che 
					miệng cười khúc khích làm cô bé ngượng đỏ mặt. Nhà vua lại 
					đưa tay ra hiệu, một cung nữ khác bước ra cùng người cung nữ 
					trước thoăng thắt tuột quần đứa bé gái lọ lem rồi dìu nó nằm 
					lên cái giường lớn giửa phòng. Vua đứng chiêm ngưỡng thân 
					thể lỏa lồ, con bé mắc cở quá kéo một cái gối úp lên mặt 
					mình để tránh cái nhìn nóng bỏng của vua. Nhà vua nhìn thân 
					thể của cô bé gái, rỏ ràng là nó thiếu dinh dưỡng nên nó 
					thật ốm yếu … mu lồn của nó tuy vun tròn lên nhưng chỉ lưa 
					thưa vài cọng lông đen. Nhà vua nhìn thỏa thích rồi từ từ 
					quỳ xuống đút mặt vào lồn đứa bé gái … nhà vua tự nghỉ :- Chà con nhỏ nầy chưa rửa ráy cả hai ba ngày rồi, mùi của 
					nó thật nồng nặc … thật đúng như ý ta mong muốn !
 Bao nhiêu kỷ niệm thời niên thiếu, lúc phải dùng bao nhiêu 
					thủ đoạn mới dồn được một cô thôn nử vào đóng rơm để được 
					vộc lồn bóp vú, đúng là mùi nồng nặc nầy, không sai. Vua 
					thích chí cười rộ lên.
 Cô bé gái thì giật nẩy mình lên, cô 
					cuống quít không biết phải phản ứng làm sao, cô sợ quá, 
					người đàn ông râu ria này đang úp mặt vào chổ dơ dáy của 
					mình mà hít thở như con trâu. May thay, hai cung nữ ôm cô bé 
					vào lòng mà vổ về :- Đừng sợ em gái cưng ! hảy bình tỉnh lại, không sao đâu.
 Giọng nói dịu dàng làm cô bé cũng yên dạ :
 - Em sợ quá, mấy chị ơi …
 Một cung nữ hôn nhẹ lên gò má, 
					lên môi của cô bé. Cô bé lúng túng nhắm mắt lại. Người cung 
					nữ ra dấu cho người cung nữ kia, cô nầy hiểu ý, đưa tay ra 
					xoa nhè nhẹ vú của đứa bé lọ lem. Con bé ngở ngàng định xoay 
					người lại nhưng người cung nử thứ nhất đả lấy môi đè môi của 
					nó, cô nút môi con bé làm nó ngượng ngùng nhưng rồi sau một 
					lúc nó lại buông thõng người ra : có bao giờ nó được chìu 
					chuộng như vầy đâu, chỉ bị ba mẹ rầy mắng, bị tụi trẻ trong 
					xóm chọc ghẹo phủ phàng, chứ có ai thèm nâng niu nó như mấy 
					chị cung nữ đẹp đẽ mà thơm phức như vầy đâu ! đầu óc nó bắt 
					đầu sây sây, nó ú ớ hé miệng ra vì bị lưỡi của người cung nữ 
					bức phá, nó rùn mình để cái lưỡi êm ấm đột nhập miệng của nó, 
					quyện lấy lưỡi của nó … Nó càng sây xẫm khi nó biết chị cung 
					nữ kia đang ngậm núm vú của nó mà bú nhè nhẹ … Đả vậy, ông 
					vua lại vạch hai mép lồn của nó ra mà bắt đầu liếm cái khe 
					từ trên xuống dưới. Nó nhột nhạt mà nổi gai nổi ốc cùng mình. 
					Bao nhiêu cảm giác quá mới lạ cùng xâm chiếm nó làm đứa bé 
					không còn biết trời trăng gì nửa. Nó đâu có biết diễm phước 
					của nó : được ba người ôm ấp nâng niu, được vua, người anh 
					hùng đất Việt bú lồn của mình, mấy ai được hồng phúc đó ! 
					Sau vài phút người con bé nóng rang lên, nó rên rỉ không 
					xiết, lồn nó bắt đầu ứa chất nhờn ra … Nhà vua đứng dậy. Hai 
					cung nữ khác bước đến tháo chiếc áo gấm ra và dìu nhà vua 
					nằm xuống giường. Một cung nử trịnh trọng tuột cái quần lụa 
					của nhà vua ra. Con cu của vua bung ra thật hùng dũng. Lúc 
					đó nhà vua đả gần ngũ tuần, nhà vua rất sung sức, con cu của 
					vua rất lớn dài trên 20 phân. Người cung nữ biết rỏ những 
					đòi hỏi của vua, cuối đầu xuống ngậm cu của vua mà bú chầm 
					chậm, làm con cu càng phồng lên thêm. 
					 Hai cô cung nữ kia bế con bé lọ lem lên, mổi người mổi 
					bên, một tay dưới đùi của nó, một tay đở lưng. Họ bồng nó 
					ngang qua hạ bộ của nhà vua rồi từ từ đặt nó xuống … con bé 
					hoang mang không biết đây là trò chơi gì ! hai cô cung nữ 
					thận trọng đặt sao cho khe lồn con bé tiếp nhận đầu cu căn 
					cứng của vua. Một người cung nữ thứ ba bước đến, nàng dịu 
					dàng đưa tay vạch hai mép lồn của con bé, thoa lên đó một 
					chất thuốc trắng rồi làm hiệu cho hai người cung nữ đang 
					bồng nó. Hai người từ từ hạ xuống … con cu của vua len lỏi 
					vào khe lồn trinh trắng, chật hẹp. Vừa vào được một lóng tay 
					thì con bé nhăn mặt kêu đau.- Ồ hai chị ơi … em đau lắm … ngừng đi …
 Nó vùng vẩy quá 
					mạnh, hai người cung nữ kia chật vật ôm ghì lấy nó để cho 
					con cu của vua khỏi bị tuột ra. Thấy vậy một cung nữ thứ tư 
					leo lên giường ngồi sau lưng con bé để ôm nó vào lòng vổ về 
					:- Em ráng đi, một chút. Hoàng Thượng sẻ phá trinh em, đó là 
					phúc đức ba đời của em. Ráng đi.
 Rồi nàng ôm chặt ngực con bé không cho nó nhút nhít được. 
					Một tay nàng bịt miệng con bé lại cho nó không la được. Hai 
					người kia từ từ hạ cơ thể ốm nhom xuống nửa … con cu mạnh 
					dạn len lỏi vào khe lồn. Con bé cố vùng vẫy nhưng 6 bàn tay 
					ghìm nó lại, với thân thễ ốm yếu của nó thì làm sao nó có đủ 
					sức để chống cự với bấy nhiêu người lớn ? nó muốn kêu lớn 
					cũng không được, nó chỉ ú ớ thật tội nghiệp. Con cu của vua 
					thật to mà lồn đứa con gái còn hẹp quá. Con bé bắt đầu khóc 
					thãm thiết. Chợt nó nhòi người lên một cách tuyệt vọng, nó 
					nhăn mặt chới với hét lên một tiếng nảo nùng : màn trinh của 
					nó vừa bị con cu đâm thủng ! máu đỏ thẫm tuông ra, nhà vua 
					đút cu vào tuốt trong cùng. Bây giờ mu lồn của con bé đả 
					chạm đến chùm lông quanh con cu của vua. Một đứa con gái đả 
					trở thành đàn bà, một con sâu đả biến thành con bướm. 
					 Nhà vua ra lệnh cho mấy cung nữ đặt con bé lọ lem nằm 
					xuống giường. Vua choàng áo lên người mình rồi rút thanh 
					gươm thần ra khỏi vỏ. Lạ thay, thanh gươm run động thật mạnh 
					như muốn thoát ra khỏi tay của nhà vua, một vầng ánh sáng 
					bao phủ nó. Vua trịnh trọng cầm thanh gươm tiến đến bên 
					giường, vua đặt thanh gươm lên mu lồn đứa con gái đang khóc 
					thút thít làm con bé giật nẩy mình, nó sợ quá, tưỡng là số 
					mạng của nó đến đây là hết, nó nhắm tít mắt lại. Vua thận 
					trọng đút lưỡi gươm vào khe lồn còn be bết máu trinh, xong 
					vua nhẹ nhàng quẹt lưỡi gươm lên khe lồn đẫm máu. Máu trinh 
					lấp lánh trên lưỡi gươm thần. 
					 Nhà vua kêu lập ngay một bàn thờ cúng trước mũi thuyền. 
					Sau khi quỳ lạy cám ơn Long Thần, nhà vua đặt thanh gươm lên 
					bàn thờ. Thanh gươm chợt run động mạnh hơn rồi từ từ nhấc 
					lên khỏi mặt bàn. Xong nó bay nhanh về phía con rùa khổng lồ, 
					con rùa nhanh như chớp ngước đầu lên ngậm lấy thanh gươm rồi 
					cúi đầu chào vua Lê Lợi. Xong nó từ từ lặn xuống nước. Cả 
					một lúc lâu sau, vầng ánh sáng vẩn còn le lói dưới mặt hồ 
					xanh … Vua quây sang nhóm cung nữ tùy tùng mà nói :
 - Đức Long Quân đả cho ta mượn gươm thần để đánh đuỗi giặc 
					Minh. Nay đất nước đả thanh bình, ngài sai rùa lấy lại.
 
 Nhà vua trở vào khoang thuyền. Con bé bán bánh bao vẩn còn 
					nằm khóc tỉ tê trên giường, lồn nó vẩn còn xót đến điếng 
					người … Ban đầu nhà vua định ra lệnh rút về Hoàng Cung nhưng 
					nhìn con bé khóc, vua thương tình … nhà vua leo lên giường 
					ôm nó vào lòng mà vổ về, con bé tủi thân òa lên khóc. Nhà 
					vua nâng niu nó đến khi nó nín khóc, xong nhà vua âu yếm xoa 
					nhẹ mu lồn nó. Con bé mắc cở đỏ mặt, sau một lúc mu lồn đỏ 
					hồng lên, rồi vua trèo lên mình nó, nó hoãng sợ định chồm 
					dậy nhưng vua đả rịt nó thật chặt, mặt con bé lọ lem trắng 
					bệch ra vì hoãng sợ. Vua mĩm cười hiền hòa hỏi nó có chịu 
					cho vua đụ nó một lần nửa không, con bé bở ngỡ rút đầu vào 
					ngực vua, nó lo lắng nói nhỏ :
 - Con muốn lắm nhưng nhà vua đừng làm con đau nghe, con sợ 
					lắm !
 Nhà vua cả cười rồi cầm con cu to lớn của mình đút 
					vào khe lồn nhỏ. Lạ thay, lần nầy đứa con gái chỉ hơi nhăn 
					mặt một chút mà thôi, có lẽ cũng nhờ thuốc hiệu nghiệm mà 
					các cung nữ đả chăm sóc cho nó trong khi vua làm lể tế thần. 
					Thân thể vậm vở của vua ấp ủ thân thể khẳng khiu của con bé 
					như đại bàng ấp trứng ! nhưng Tạo Hóa cũng thật lạ lùng, bị 
					đè như vậy nhưng lần nầy con bé lại không phản kháng, khóc 
					than như lần trước khi bị phá trinh … một phần cũng vì nhà 
					vua rất thận trọng nên con bé lại bắt đầu thấy thích thích, 
					nó nằm đó mở hai đùi ốm nhom của nó mà bở ngỡ cảm nhận con 
					cu của vua đang từ từ tràn ngập khe lồn chật hẹp của nó, nó 
					chợt nghỉ nếu Mẹ của nó nhìn thấy nó trong tư thế nầy chắc 
					Mẹ nó sẻ la mắng no chết, nó liếc nhanh ra phía cửa như sợ 
					Mẹ nó xuất hiện đột ngột … Con cu của vua đả vào lút cán, 
					con bé thấy tê tê, nó rùn mình, mùi đàn ông nồng nồng của 
					vua làm nó sây sây một cách kỳ quái, nó ngượng ngùng quàng 
					tay ra ôm lưng vua. Vua mĩm cười hôn nhè nhẹ lên khắp gương 
					mặt non nớt, rồi vua khoan khoái đút mặt vào nách con bé để 
					hít thật sâu vào phổi mùi vị nồng nặc của đứa con gái quê 
					mùa làm nó càng mắc cở hơn. Vua bắt đầu đụ nó thật chậm xong 
					khi thấy nó đả quen, nhà vua dập càng lúc càng mạnh vào mu 
					lồn của nó, mái tóc con bé bồng bềnh, dập dìu trên gối lụa, 
					con bé rên rỉ nho nhỏ thật nhu mì dể thương, sau cùng nhà 
					vua gầm lên một tiếng rồi xuất tinh xối xả sâu vào trong tử 
					cung đứa bé gái. Gương mặt đứa con gái sáng rở lên vì tự hào.Chiếc thuyền vẩn lênh đênh trên hồ đến chiều …
 Nhà vua lại 
					vuốt ve, nựng nịu con bé … xong nhà vua lại đè con bé lọ lem 
					ra mà đụ nửa ... Vua nổi tiếng sung sức trong tình dục, 
					chiều hôm đó, nhà vua đả đụ nó đến ba lần. Đến lần cuối thì 
					đứa con gái đả biết cảm nhận khoái lạc, nó tíu tít kêu lên 
					những tiếng nho nhỏ như chim … Lồn con bé đầy ấp tinh khí 
					của vua.
 Hôm sau nhà vua ra chiếu chỉ đặt tên hồ là Hồ Gươm, nhưng 
					dân gian hay gọi là Hồ Hoàn Kiếm.
 
 (Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem
					
					Phần 3: Sự Tích Chim Đa Đa)
 |