Trung đọc lại một lần nữa lá thư. Những dòng chữ đánh máy
hiện lên trong bộ nhớ của hắn. Hắn gần như đã thuộc lòng lá
thư. Với trí nhớ nhạy bén của dân programmer chuyên nghiệp,
hắn đã từng nghiến ngấu hàng đống sách vở, research thì lá
thư chỉ hai trang giấy mà hắn đọc tới rồi đọc lui bốn năm
lần thì bảo sao hắn không thuộc nằm lòng.
Lá thư hiện lên trong bộ nhớ của Trung như một cuốn phim
chậm. Lá thư gọn gàng giải thích mọi việc xảy ra. Lá thư làm
hắn trở thành một người điên, miệng cứ lầm bầm impossible,
impossible:
Anh Trung
Khi anh đọc được những dòng chữ này thì tôi đã trở lại Mỹ,
trong hình hài của anh. Dĩ nhiên anh không tin những gì anh
đọc bây giờ, ở giữa thời đại tin học này làm gì có chuyện
quái đản, hoang đường như vậy xảy ra. Ðó cũng là ý nghĩ của
tôi cách đây tám tháng.Tôi và anh đang nằm trong “vòng tái sinh của rắn” hay “xà
luân”. What the hell is it? Anh đang tự hỏi vậy phải không?
Tôi cũng như anh, khi bị hoán xác, hoàn toàn không hiểu việc
gì xảy đến cho mình.
Tôi tên Sinh, Nguyễn hoàng Sinh, tôi cũng là dân computer
chuyên nghiệp, tốt nghiệp ở Mỹ. Tám tháng trước đây tôi về
Việt Nam thăm nhà. Tôi gặp Mỹ Tiên, cô gái có cái vòng nữ
trang màu đỏ...
Tay Trung đang mân mê chiếc vòng. Chiếc vòng nữ trang lạ
lùng trên cổ cô gái. Chiếc vòng là một con rắn cuộn tròn,
đầu rắn ngậm đuôi rắn, trong một tư thế lạ lùng. Ðuôi rắn
nằm trong miệng rắn, nhưng cái miệng há ra, hai con mắt rắn
lấp lánh như có thần, toàn bộ con rắn được điêu khắc trên
một miếng ngọc màu đỏ như máu. Trung đọc tiếp lá thư:
...và cũng như anh, tôi bị hớp hồn, rồi bị lôi cuốn vào
những cuộc làm tình không ngưng nghỉ. Nàng cũng đưa tôi đến
đây, ở biệt thự này. Và cũng cô “em họ” góp tay vào việc làm
tôi trở thành một ông hoàng. Một ông hoàng với hai nàng tiên.
Tôi nghĩ cũng như anh nghĩ : “the wildest dream comes true”.
Tôi và anh đều trút hết sức lực vào cuộc chơi. Tôi không nhớ
nỗi là bao lâu, bao nhiêu cuộc làm tình, nhưng anh có nhớ
lần sau cùng không. Ðó là lễ “rắn hoán xác”, it’s a
ritual...
Dĩ nhiên Trung nhớ. Tối hôm đó, Mỹ Tiên chuẩn bị cho một đêm
tối đặc biệt.- “Một đêm làm anh sẽ nhớ đời”, nàng nói với
Trung. Nàng thắp nến, loại nến trắng có mùi hương nhẹ dễ
chịu. Mỹ Thu cũng lăng xăng thắp nến. Hai nàng không cho
Trung làm gì . Hắn trần truồng trên giường tò mò nhìn hai
người đẹp không một mảnh vải trên người, đang đốt sáng những
ngọn nến nhỏ. Ánh nến lung linh ma quái trên gò vú Mỹ Tiên,
nàng mang chiếc vòng rắn trên cổ, mắt rắn lấp lánh. Mỹ Tiên
chuấn bị cho Trung và Mỹ Thu một loại rượu đỏ. Trung tưởng
là loại rượu vang đỏ thượng hạng mà hắn và hai cô gái hay
dùng trong các buổi ăn tối, nhưng Mỹ Tiên giải thích:
-Anh Trung ơi, đây là loại rượu rắn đặc biệt của gia đình em...
Cô gái xà người xuống Trung. Vú Mỹ Tiên vươn trên môi Trung..
Hắn nghe giọng cô gái nũng nịu bên tai:
-Mấy hôm nay anh yêu em yếu xìu, anh uống rượu này, anh sẽ
dũng mảnh như vua..Guarantee!
Rồi nàng dùng một loại bột đỏ vẽ trên mặt Trung , trên ngưòi
Trung. Trung được dâng rượu lên miệng, như một ông vua chính
hiệu. Hắn ngứa cổ nốc cạn. Rượu “rắn” nặng hơn voldka của
Nga, nhưng Trung đã quen với nhiều loại rượu mạnh nên hắn
tỉnh như không. Mỹ Tiên cũng uống một ly nhỏ, rối đến Mỹ
Thu. Ðến ly thứ ba, Trung nghe trong người nóng hẳn lên. Hắn
thấy Mỹ Tiên và Mỹ Thu uốn éo trong một điệu nhạc lạ lùng.
Thân thể hai cô gái rùn lên xuống trong một điệu vũ kiểu Ấn
Ðộ. Tay dơ cao toàn thân lắc lư uốn éo, ánh nến lâp lòe trên
da thịt con gái, vú cong ưởng, cảnh tượng trong thật ma quái
nhưng đầy lôi cuốn hấp dẫn. Trung cũng thấy như đầu mình lắc
lư theo tiếng nhạc và điệu vũ. Hắn bước xuống giường...
(Hết Phần 10 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần
11) |