| 
                  Hải Đường tỉnh dậy vào sớm mai, 
                  trống trãi nhưng tràn trề lửa yêu đương. Như đã thức dậy từ 
                  lúc nào và ra khỏi phòng. Hải Đường vẫn còn chưa tin chuyện 
                  tối qua đã xảy ra giữa nàng và Như, nhưng nàng đã sẵn lòng 
                  chấp nhận đây là một mối tình chớm nở. Chiều đó, gia đình nhập 
                  tiệc, Hải Đường mới có dịp nhìn thấy Như cùng với mọi thành 
                  viên trong gia đình, cười cười nói nói, và trò chuyện. Hải 
                  Đường thử ám thị nhìn Như, nhưng hình như Như tránh né Hải 
                  Đường cái nhìn của Hải Đường. Vì sao vậy ? Hải Đường chưa biết. 
                  Sao chỉ mới có một đêm Như lại thay đổi ... Có lẽ một con 
                  người khi đã chiếm hữu được rồi thì không còn cần nữa. Chắc 
                  Như là loại người đó. Hải Đường bỗng thấy hơi buồn, mà cũng 
                  không hiểu tại sao nàng buồn. Chuyện này lại không dấu được cô 
                  Út cũng đứng gần đó quan sát ... Tối đến, trong lúc mọi đang 
                  hát Karaokê, Hải Đường không hát, nàng còn đang buồn chuyện 
                  của nàng với Như, chợt cô Út đến nắm lấy tay Hải Đường ra hiệu, 
                  nói : “Lại đây, đi với cô ...” Hải Đường theo cô Út bước ra 
                  sau vườn trên con đường xi-măng nhỏ, hướng về công viên rộng 
                  lớn ở sau lưng nhà. Để ngắm trăng ? – Hải Đường nghĩ vậy... 
                  Đến một gốc cây, hai cô cháu chợt thấy ba bóng người đàng sau 
                  tấm ván. Nhìn kỹ thì ra ... in là dáng dấp của anh Toàn, người 
                  anh họ của Hải Đường, đang được ai đó quỳ gối, làm chuyện con 
                  heo (khẩu dâm) dưới ánh trăng vằng vặc. Con nhỏ đó in là bé 
                  Nhan, cùng là anh em họ ngang tuổi với Hải Đường. Hai người họ 
                  vẫn còn trong trang phục buổi chiều khi ghé đến đây. Sao họ ở 
                  đây ? Hải Đường còn chưa biết tại sao. Còn cô Út dẫn nàng ra 
                  đây là cái gì ? Không phải chỉ để an ủi nàng sao, hoặc cố tình 
                  khơi dậy nàng ?... Bao câu hỏi lộn xộn trong đầu ... Hải Đường 
                  lại nhìn phía trước. Anh Toàn dùng tay đặt lên đầu con bé để 
                  giữ mức “ra vào” đều độ. Cạnh bên con bé Nhan là con bé Dung 
                  nhỏ hơn Hải Đường 1 tuổi, cũng là bà con họ hàng, đang ngồi 
                  nhìn mà chẳng làm gì, gần đó là chiếc nôi của ai, chắc là đứa 
                  con gái mấy tháng tuổi của anh Toàn đây, ... sao anh lại dám 
                  để đó, chị Toàn đâu sao không giữ cháu ? ... Hải Đường và Út 
                  hơi khựng lại, nhìn, rồi không hẹn nhau cùng đứng nép vào gốc 
                  cây quan sát. Lát sau, mới thấy con bé Dung cởi áo định xáp 
                  vào. Đứng từ xa, họ nghe anh Toàn lầu bầu điều gì đó với con 
                  bé Dung, đoạn thấy con bé đưa tay lên như tự se hai đầu vú. 
                  Chưa được bao lâu, nàng bỗng cảm giác một bàn tay ai bợ lên 
                  đít mình, nàng hơi giựt mình. Là của Út ! Cô chủ động nắm hông 
                  kéo lùi Hải Đường lại sao cho mông Hải Đường áp vào háng của 
                  mình. Lúc đó con bé Nhan còn đang nút, và con bé Dung còn đang 
                  vọc vú mình. Hải Đường hơi thấy hứng khởi với cảnh tượng trước 
                  mắt nên mới không cản lại bàn tay cô mát rượi đang lòn vào váy. 
                  Trước mặt, anh Toàn kéo con bé Nhan đứng dậy, bắt đầu cởi áo 
                  cho nóù, đi tới đâu anh đưa miệng tới đó, liếm. Vì tối quá nên 
                  Hải Đường không trông rõù, nhưng trong óc nàng hình ảnh chiếc 
                  miệng kia với chùm râu đen cứng cạ vào đôi vú mềm nhũn của con 
                  bé, thiệt làm nàng rùng mình! Bên này, cô Út cũng đã kéo váy 
                  Hải Đường xuống, thọc tay giữa hai đùi Hải Đường như đang tìm 
                  tòi cái hay cái lạ gì ở đó. Trước mặt Hải Đường, con bé Nhan 
                  đã trần truồng từ bao giờ mà Hải Đường quên để ý. Trong giây 
                  lát, anh Toàn bước tới sau lưng con bé, nắm tay nó, hướng dẫn 
                  đến bên một gốc cây gần đó, lựa thế cho vững, hai tay anh bèn 
                  vịnh vai con bé rồi cặp chân khẳng khiu của anh vào giữa hai 
                  đùi dang rộng của nó, và nắc nhè nhẹ từ phía sau. Lúc này, 
                  quần lót Hải Đường lúc này đã tuột xuống ngang ống quyển, 
                  người ngợm nóng bức, chỉ nghe được cô Út thì thào hỏi: “Cháu 
                  có muốn được làm như Nhan hông ? ... trên mình cô ?” . Hải 
                  Đường nhìn chăm chăm về phía trước mặt, suy nghĩ, lòng sôi lên 
                  lửa dục, không dám nhìn về sau. Vì ngại ngùng, hay vì sợ lỡ đi 
                  cơ hội nhìn anh Toàn đang làm việc. Không thấy Hải Đường phản 
                  ứng, Út cho là đã chấp nhận bèn nhét đại ngón tay giữa từ phía 
                  sau vào lỗ hẹp của Hải Đường. Giựt mình, Hải Đường thót bụng 
                  như nhảy dựng, nhưng vẫn để im. Nàng cảm giác nước nhờn đã 
                  chảy xuống tới đùi. Trước mặt kia, anh Toàn đã ra sức phành 
                  phạch. Con bé Nhan đang gục gặt cái đầu, lên lên xuống xuống. 
                  Hải Đường không biết cảm giác của con bé là sao nữa: sướng hay 
                  là nhịn đau chịu trận. Mặc kệ nó, Hải Đường không còn bình 
                  tĩnh nữa, ngón tay cô Út đã đâm sâu vào người Hải Đường, nàng 
                  chỉ biết mình phải dạng chân ra cho Út tiện việc. Đằng nọ, bé 
                  Nhan đã rũ người xuống, quỳ trong tư thế bò bốn chân, anh Toàn 
                  không nói gì hết, một tay cầm cái vật mọc dài ra trước bụng, 
                  một tay ngoắt con bé Dung bước tới, biểu nó cởi trên lưng bé 
                  Nhan, rồi nằm áp bụng xuống lưng chị nó. Xong xuôi, anh Toàn 
                  cúi mặt xuống như tìm kiếm cái chi giữa hai đùi nó, anh bèn 
                  dúi tới. Hải Đường nghe con bé Dung rên đau, anh Toàn thì 
                  “xuỵt” đừng lớn tiếng. Và anh bắt đầu nắc nhè nhẹ và nhanh dần 
                  vào mình con em. Lâu lâu, anh rút ra, chùn người xuống, đáp 
                  vào mục tiêu thấp hơn ở trên mình con chị, cùng một điệu bộ 
                  anh hoạt động đều độ như cái máy. Hết đợt này tới đợt kia, đổi 
                  chiêu lên xuống, chị chị, rồi tới em em. Cuối cùng Hải Đường 
                  thấy anh Toàn đứng thẳng chân lên, tay đặt phía trước bụng cầm 
                  vật chi đó nàng thừa biết, lắc mạnh mấy cái. Và con bé Dung và 
                  Nhan đang quỳ gối, dường như là đang há miệng chờ đợi, Hải 
                  Đường không rõ lắm, chỉ đoán vậy; và ... anh Toàn dùn mình hai 
                  cái rồi đứng yên. Hải Đường nghe tiếng anh rên rỉ. Tiếng hai 
                  chị em ư a trong miệng. Bên này, nãy giờ có lẽ Hải Đường chờ 
                  cho anh Toàn xuất tinh để Hải Đường cho ra một lượt. Hải Đường 
                  cong mình, trước mặt vẫn còn mờ hình bóng hai bàn tay anh Toan 
                  thả lỏng xuống, vuốt ve trên đầu hai con bé. Nàng xuất tinh 
                  trong im lặng, cảm giác bàn tay ai đang quào rát mông mình. 
                  Xong xuôi, hai người vội vã đứng dậy, bỏ đi, định trở vô nhà 
                  trước khi bị phát giác. Dọc đường, Hải Đường và cô Út vói mắt 
                  lại nhìn, anh Toàn một tay dúi cho chị em Nhan-Dung xấp gì đó 
                  như là tiền, một tay xách cái nôi-đứa-bé đi trước, rẽ một 
                  hướng khác, đàng sau con bé Dung và Nhan vẫn còn đang mặc lại 
                  áo quần ... 
                  **   *
 
                  Nói về Út. Là chị ruột của ba Hải Đường, chỉ hơn Hải Đường có 
                  10 tuổi, và là một bác sĩ nha khoa, Út có cá tính độc lập, 
                  kiên cường và biết tự chủ bản thân, không như đa số các bạn nữ 
                  khác của cô – họ chỉ mong lấy chồng, sanh con đẻ cái ... Cô Út 
                  rất ghét chuyện hôn nhân, cô thích sống tự do trong sinh hoạt 
                  hàng ngày cũng như trong tình-yêu luyến-ái, ít ra những năm 
                  đại học sống buông thả với đám bạn bè ăn chơi. Hôm trước, 
                  chuyến bay đáp xuống phi trường LAX. Trên đường tới nhà Hải 
                  Đường, cô nghĩ thật nhiều về con bé. Nhớ ngày nào con bé mới 
                  12, 13 hay quấn quít bên cô mỗi khi cô về thăm. Trong một lần 
                  tâm sự, con bé khóc kể hết cho cô nghe chuyện nàng lỡ thất 
                  trinh với người bạn trai cùng lớp, cô vuốt đầu an ủi con bé 
                  rồi hai người ôm nhau ... Sau đêm đó, Hải Đường mới biết thế 
                  nào là tình yêu đồng phái, cô Út đã quá cao siêu để khuyến dụ 
                  một con bé còn chập chững trong chuyện đời, nhưng tràn đầy sự 
                  tò mò trong tính dục. Những tháng ngày sau đó, Hải Đường học 
                  được nhiều ở cô: chuyện thủ dâm, chuyện khẩu, cách dùng 
                  vibrator, và cách tránh thai nếu có quan hệ trai-gái. Hàng 
                  tháng cô còn lén lút gởi những sách báo “lesbian” cho Hải 
                  Đường. Khi đó, đêm nào cũng vậy, Hải Đường đều giở từng trang 
                  giấy bóng hình sặc sở, và bị cuốn xoáy vào những trí tưởng của 
                  các cô gái trần truồng đang bú liếm nhau đủ các tư thế. Bây 
                  giờ nhìn con bé xinh xắn cô không khỏi động lòng luyến ái, nhớ 
                  tới chuyện xưa ... Mấy năm sau gặp lại, con bé Hải Đường ngày 
                  nào giờ đẹp hẳn ra. Tâm tư cô bỗng chìm đắm trong cõi riêng 
                  biệt nào đó ...
 Đêm hôm đó, Hải Đường nằm một mình trong phòng liên tưởng tới 
                  cô Út, với nhiều cảnh trần truồng nóng bỏng của ngày xưa. Hải 
                  Đường chợt thấy trống vắng, thèm một vòng tay ôm ấp của một 
                  người phụ nữ nhưng Như đã không ở lại với Hải Đường như đã hứa, 
                  nàng từ chối với lý do “đến nhà bạn ngủ lại”, nhưng Hải Đường 
                  biết trong số bà con ban chiều đứng chung quanh Như đã có 
                  không dưới hai người có ý mơ tưởng tới Như. Điển hình như cậu 
                  Bảy của Hải Đường là đàn ông độc thân, 40 tuổi, đa dâm hiếu 
                  sắc hoặc như chú Tám 42 tuổi vừa góa vợ thứ ba cách đây vài 
                  tháng, đang thiếu thốn vòng tay phụ nữ, hay nói đúng hơn là 
                  thiếu l... béo để đ... cho no. Không chừng những người “bạn” 
                  kia của Như ngủ lại qua đêm tựu chung đều là cậu Bảy hoặc chú 
                  Tám, hoặc cả hai. Chuyện đó cũng đâu lạ gì trong gia đình Hải 
                  Đường, từ nhỏ tới lớn Hải Đường đã nghe nói nhiều về quan hệ 
                  bất chính gia đình: Ông Ngoại cưới hai vợ, đều là chị em ruột 
                  với nhau. Bà Ngoại Hải Đường vì giận ông Ngoại lấy vợ bé chính 
                  là em gái mình đã đi ngủ với người anh ruột của ông để trả đũa. 
                  Ông Ngoại giận quá đuổi bà ra khỏi nhà, giết chết anh lớn, và 
                  bị bắt ở tù. Và bác Hai, con lớn của ông Nội, lúc còn trẻ có 
                  dan díu với bà dì ruột sinh ra một đứa con kém minh mẫn, bị 
                  láng giềng cười chê, nhưng ông không màng tới. Anh Ba của Như 
                  sau khi ly dị vợ, thì lấy người chị dâu, gia đình người chị 
                  dâu đó tan nát. Và gần đây nhất còn ghê gớm hơn là anh Toàn, 
                  người anh họ con lớn của bác Hai đã có quan hệ với con bé Nhan, 
                  bé Dung đều là cháu ruột của ảnh, con người em ruột. Bà con 
                  nghi kỵ nhưng không ai dám nói ra ... Ngoài ra, Hải Đường còn 
                  nghe phong phanh anh em ruột, con người cậu chín đã quan hệ 
                  lại cái với nhau. Thật khó tin nhưng chuyện thực như thế đã 
                  xảy ra trong gia đình này, Hải Đường có gì lạ! ... Đang nhớ 
                  lại chuyện xưa, chợt Hải Đường nhớ đến cô Út. Ngày mốt này cô 
                  Út lại trở về, đến một năm sau mới quay lại thăm Hải Đường. 
                  Hải Đường bỗng mơ ước thêm một lần được làm tình với cô ... 
                  mải mê trong ý tưởng, Hải Đường ngủ thiếp đi lúc nào không 
                  biết.
 
 Sáng ra. Hải Đường cố tình thức sớm đến khách sạn tìm cô Út. 
                  Hai người đã hẹn nhau đi phố. Trông hôm nay cô đẹp lạ, bộ áo 
                  cánh vàng tay xòe, cổ trái tim thật là khêu gợi, làm lộ hẳn 
                  những đường cong xinh đẹp trên thân thể cô. Hải Đường thì mặc 
                  áo thun trắng quần da đen bó sát trông rất sexy. Sóng vai bên 
                  nhau, cả hai đều thấy hãnh diện về đối phương, trước bao cặp 
                  mắt cứ nhìn chăm chăm vào họ, trong số đó có người còn ngỡ họ 
                  là chị em! Cả buổi chiều đó hai cô cháu shopping đến mệt lữ. 
                  Tối khuya, hai người dắt tay nhau vào một quán bar dành cho 
                  “lesbian” mà Hải Đường chưa được biết trước. “Quán này là gì 
                  lạ dzậy ?”- Hải Đường ngạc nhiên hỏi khi bước vào, khung cảnh 
                  thật là ấm cúng, các cặp tình nhân gái-gái đang ôm nhau nút 
                  lưỡi, một số khác thì nhảy nhót, ôm nhau chặt cứng, theo tiếng 
                  đàn giựt gân, đặc biệt là có rất ít người nào mặc quần áo, 
                  hoặc chỉ mặc sơ sài những bộ áo mỏng dính, tí teo !. “Là một 
                  nơi thật hứng thú cho cháu đó, phải hông ?” – cô Út nháy mắt 
                  tinh ranh nói cùng lúc dắt tay Hải Đường thẳng vào trong như 
                  sợ Hải Đường chợt đổi ý. Nhìn thấy họ gần như trần truồng uốn 
                  éo theo tiếng nhạc xầm xình “The Way I Make You Feel” của 
                  Michael Jackson, Hải Đường không khỏi thẹn thùng, cúi gầm mặt. 
                  “Vô đi! Có gì đâu mà sợ, quen rồi thì cháu sẽ thấy vui lắm!” – 
                  Út nói. Đoạn hai cô cháu kéo nhau vô sâu quán bar. Dọc hành 
                  lang Hải Đường dõi theo một cặp gái tóc vàng, ngực to đang du 
                  dương nèo nẹo, nút lưỡi. Một trong hai người đưa cặp mắt ướt 
                  tình nhìn Hải Đường. Nàng tò mò nhìn lại, bốn mắt nhìn nhau, 
                  Hải Đường thấy chộn rộn trong lòng. Lát sau, hai cô cháu tìm 
                  một góc ngồi xuống. Hải Đường vẫn chăm ngẫm các thân thể lộ 
                  bán thân uốn éo bên kia, cô Út đang châm thuốc hút, nhưng mắt 
                  không bỏ lỡ cử chỉ nào trên mình cô cháu. Bằng một giọng lã 
                  lơi cô nói: “Cô biết cháu thích quán này mà! Cháu cứ tự nhiên 
                  đi, coi đây là nhà của cháu, người ở đây thân tình lắm!”. Hải 
                  Đường cúi đầu e lệ như chấp nhận. Đâu đó tiến tới bàn họ là 
                  một cô hầu bàn chỉ với một cái quần lót nhỏ làm bằng lưới, bên 
                  trong lông lá đều cạo sạch, một miếng thịt trần to như trái 
                  chuối đập dẹp ẩn hiện như con cá nằm im đàng sau lớp lưới ấy. 
                  Song, Hải Đường không hề để ý lắm, chỉ lo liếc mắt tìm cô tóc 
                  vàng ban nãy. Hớp một miếng nước ngọt từ cái ly vừa mới được 
                  bưng trên bàn, nàng nói to trong tiếng ồn của âm nhạc: “Cháu 
                  hông ngờ là cô dẫn cháu tới đây!”. Cô Út ngả người về sau, gác 
                  chéo chân ngang, thỏa chí nói: “Cô bé cưng của cô, có nhiều 
                  chuyện rồi cháu sẽ thấy bất ngờ thích thú sắp xảy ra đây. Chờ 
                  đi! Cứ việc nghe theo lời cô, cháu sẽ được biết hết”. Liền đó 
                  một giọng nhỏ nhẹ cất lên bên gáy của Hải Đường: “Chào cưng!”. 
                  Quay lại, Hải Đường thấy cô gái tóc vàng ban nãy, tim Hải 
                  Đường bồi hồi với bao cảm xúc mới lạ, kích thích. “Dạ, chào” – 
                  Hải Đường đáp, cười tươi, nhã nhặn. Đoạn cô tóc vàng bước qua 
                  choàng tay ôm cô Út thắm thiết, lẳng lơ nói: “Chào chị, chờ 
                  chị đến nóng ruột, tới phiên em chưa ?”. Cô Út gật đầu “Ừ! tới 
                  rồi!”. Hải Đường lại liếc nhìn các nàng khỏa thân uốn éo trong 
                  điệu nhạc slow “Smoked In Your Eyes”. Vì cô Út ngồi trong chỗ 
                  tối, Hải Đường đã không để ý khuôn mặt dâm dật của cô hiện ra 
                  trong nét cười đĩ thỏa. Phía bên kia có vài người đàn bà “địa” 
                  sang cô vì sự lã lơi đó. Hơi mắc cỡ với thái độ của cô Út, Hải 
                  Đường ngả người ra sau ghế, núp vào bóng tối để lén lút quan 
                  sát chung quanh. Cô tóc vàng chậm rãi xoay lưng về phía cô Út, 
                  cạ lưng, ủi mông ra sau, về phía mặt cô. Mùi dầu thơm thoang 
                  thoảng hòa lẫn trong không khí máy lạnh, toát ra từ vùng bẹn 
                  thật thích thú! Cô Út phát ra tiếng rên nhỏ như chấp nhận cái 
                  mông kia đập vào mặt mình. “Trời, em có cái mông phê quá!” – 
                  cô Út thốt lên rồi cười to phụ họa. Hải Đường để ý thấy bàn 
                  tay cô cẩn thận đặt lên mông cô gái tóc vàng, mơn trớn một 
                  cách điệu tình. Cái mông vẫn lắc lư theo tiếng nhạc. Những 
                  ngón tay cô như của người mù lòa mò mẫm, tìm ra chùm lông mới 
                  cắt tỉa, thình lình cô chụp vào miếng thịt non, cô bói. A! Cô 
                  gái tóc vàng nấc lên thành tiếng. Cô vội vã rút tay về như để 
                  trêu tức, lại đưa ngón rờ rẫm lên trên bờ mông vun tròn. Hải 
                  Đường dán mắt vào vùng bụng dưới của cô gái tóc vàng, rồi nhìn 
                  lên, bốn mắt lại nhìn nhau ... “Cô Út thích được ve vuốt người 
                  ta lắm” – Hải Đường nghĩ thầm, kinh nghiệm của hai người đã 
                  dạy nàng biết thế. Khi cô gái tóc vàng nhích qua, Hải Đường 
                  nói luôn : “Chị ... chị dễ thương quá!” Cô gái tóc vàng kềm 
                  mặt sát vào mặt Hải Đường xì xào : “Cưng có muốn sờ mông chị 
                  hông ?”. Hải Đường chợt rùng mình rỡn gai ốc. Hơi nóng của cô 
                  ấy phà vào mặt Hải Đường, mùi thơm bạc hà toát ra từ hơi thở 
                  làm Hải Đường mơn man, khác lạ. Nàng lim dim đôi mắt chờ đón 
                  chiếc lưỡi của cô tóc vàng vuốt ve bên vành tai của mình. Hải 
                  Đường chợt rên nho nhỏ như con mèo gù gừ trong lòng người chủ. 
                  “Cưng có bao giờ được ai liếm chỗ kín chưa ?” – Cô gái tóc 
                  vàng nhỏ nhẹ hỏi. “A ... ư ... em có ... em muốn chị liếm ... 
                  liếm nó ...” – Hải Đường thẳng thừng đáp, không ngại, có phần 
                  như đùa giỡn cho đỡ trơ trẽn. “Liếm luôn hai lỗ ...?” – cô tóc 
                  vàng khiêu khích, nói và cười to. “Hừ ... a ... ya chị ơi ... 
                  liếm cả hai dùm em! ...” – Hải Đường cũng giễu cợt đáp lại. 
                  Sớm sau khi Hải Đường đã nứng vì những lời đối thoại bỡn cợt, 
                  cô gái tóc vàng kia bèn trở qua phía cô Út, đặt hai lên đầu cô, 
                  nghiêng người để cho mái tóc vàng phủ lên mặt cô ấy. Ngốp hơi 
                  thở dồn, Hải Đường ngả người ra sau xem tuồng. Nàng không thấy 
                  rõ cả hai người đang làm gì, chỉ trừ bàn tay cô Út đang nắn 
                  bóp gò đít của cô tóc vàng. Nhích qua, Hải Đường mới trông 
                  được cô Út đang ngửa đầu lên, miệng cô hở khẻ, cách đó chừng 1 
                  tấc cô gái tóc vàng đang mở môi, một đốm nước bọt rơi xuống. 
                  Cô Út đón lấy, nuốt vào rồi hả miệng ra chờ đợi đợp kế tiếp. 
                  Trời ơi! ghê quá! Hải Đường thốt thầm trong bụng khi thấy cảnh 
                  tượng đó, nhưng không khỏi thấy nóng bức trong lòng, dâm thủy 
                  ứa ra ướt cả xuống ghế ... Hải Đường nghe cô thì thào nói với 
                  cô gái tóc vàng: “Nước miếng em thơm mùi bạc hà quá!”. Lát sau, 
                  cô gái tóc vàng mới vói tay về phía Hải Đường, kéo Hải Đường 
                  về phía họ. Hải Đường ngoan ngoãn vào vòng chơi, ca ba giờ đây 
                  trao đổi những dòng nước bạc hà thấm xuống tận cổ họng. Ba 
                  người mải mê với trò chơi kỳ lạ mặc cho những người khác có 
                  ngắm nhìn. “Hun cô ấy đi!” – cô gái tóc vàng nói với Hải Đường 
                  và hướng về cô chỉ hiệu – “Hun để cho cô ấy biết rằng cưng là 
                  của cô ấy”. Hải Đường liền chồm qua, ôm mặt cô Út hun suồng sả. 
                  Cô Út mơn trớn trên vùng ngực phát triễn đầy đặn của Hải Đường. 
                  “Ôi, cô thích cháu quá!” – cô Út thì thào trong hơi thở, nóng 
                  và thơm. (Câu đó cô nói tiếng Việt nên cô gái tóc vàng không 
                  hiểu họ là tình thân máu mủ. Nhưng riêng giữa hai người, rõ 
                  ràng là hai cô cháu đã bất chấp tình thân luân lý, chỉ xuôi 
                  theo tiếng than thở của con chim... ) 5 phút sau cô gái tóc 
                  vàng xin phép trở về với việc làm, với bao khách khứa đang chờ 
                  đợi. Cô Út đã “boa” thật nhiều cho xứng với việc cô tóc vàng 
                  đã sắp đặt, rồi dắt tay Hải Đường đi thẳng ra ngoài quán.
 
                  (Hết Phần 3 ... Xin xem tiếp
                  
                  Phần 4) |