COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |
 |
Please click the banner to support Coi Thien Thai
! |
 |
BỨC TRANH HOA MAI |
Tác giả: Quỳnh Dao |
[Chương
1][Chương
2][Chương
3][Chương
4] |
Chương 4 |
 |
Không dem theo 1 người hầu nào, chỉ cùng với
Giang Phúc mỗi người 1 ngựa Mộng Bạch di tới 1 căn nhà nghèo
nàn trong ngõ hẻm, dừng chân trước cửa buồng chật hẹp
Trong buồng ngoài 1 chiếc bàn và mấy chiếc ghế mộc ra, chẳng
có dồ dạc gì nữa, 4 vách rã rời, tối tăm ẩm thấp. Mới bước
chân vào Mộng Bạch không hề nhận ra Giang Băng Mai dang ngồi
lặng phắc trong 1 góc nhà , cho dến khi Giang Phúc bước tới
trước, nói to:
Thưa tiểu thư, có khách dến thăm!
Lúc dó, Mộng Bạch mới giật nảy mình, mở to dôi mắt ngạc nhiên
nhìn vào góc nhà, quả là chàng không tin vào mắt mình nữạ
Giang Băng Mai ngồi thu lu trên 1 chiếc ghế, mái tóc dài buộc
túm sau gáy , hình hài khô khẳng, da sạm má hóp, 2 mắt lờ dờ
nét mặt vô cảm giống như 1 cái tượng dá người ta mới khai quật
trong mộ cổ rạ 1 bộ áo quần vải mộc cũ kỹ bọc quanh mình cô,
không thoa không xuyến, không trâm cài lượt giắt, không cógì
hết.. Cô không còn chút gì là cô gái xinh dẹp ngây thơ trong
rừng hoa mai năm xưa nữa, giờ cô chỉ còn là cái xác không hồn
Mộng Bạch dứng chết lặng, xúc dộng dến nỗi không nói dược 1
lờị 1 a hoàn chạy tới, quì xuống dất, nói :
Tiểu tì Thúy Nga xin lại Hà dại gia!
Mộng Bạch dần dần khôi phục lại thần trí, nhìn a hoàn nọ Tuy
rằng nó cũng áo quần lam lũ, hình dung tiền tụy nhưng chàng
vẫn nhận ra dược dó là a hoàn mà chàng dã gặp torng rừng maị
Chàng hít 1 hơi vào ngực và nghẹn giọng nói :
Dứng dậy di ! Thúy Ngạ
Thúy Nga dứng dậy, Mộng Bạch lại nhìn Giang Băng Mai
Tiểu thư bị thế nào lâu chưả Cuối cùng chàng hỏi
Gần 2 năm rồi ạ - Thúy Nga trả lời
2 năm! Mộng Bạch khẽ kêu - Các người sống dều như thế nào cả ử
Thưa gia gia dúng vậy ạ
Mộng Bạch nhắm mắt, dau khổ lắc lắc dầụ Rồi chàng mở to mắt
chăm chú nhìn kỹ Giang Băng Mai, di dến gần cô và thử nói
chuyện với cô
Thưa cô cô còn nhớ tôi không?
Giang Băng Mai không hề phản ứng gì
Thưa cô, cô còn nhớ hoa mai ở chùa Nhàn Vân không?
Giang Băng Mai vẫn cứ như không nghe thấy gì, dến lông mi cũng
không hề nhấp nháy
Mộng Bạch cắn cắn môi, chàng biết những thử nghiệm dó là hoàn
toàn vô ích, quay dầu lại, chàng nhìn thấy Thúy Nga dang âm
thầm lau nước mắt. Chàng trầm tư giây lát rồi gọi dõng dạc
Giang Phúc!
Dạ thưa gia gia
Ta phải làm ngay việc này, ông phải hiểu rõ là bây giờ không
phải lúc giữ gìn ý tứ, né tránh tiếng tăm gì nữa dâu, ta nhất
dịnh yêu cầu ông dọn về ở ngay trong phủ của ta
Ủa - Giang Phúc còn hơi nghi ngại kêu lên
Trong phủ của ta có 1 ngôi nhà gác nhỏ, ngôi nhà này yên tĩnh
vừa dễ chịu, ngay trong ngày hôm nay, ông hãy dọn dến cho tạ
Dây là 20 lạng bạc, ông hãy di mua áo quần cho mọi người cùng
các dồ trang sức cho tiểu thư ngay bây giờ dị Sau khi vào ở
yên ổn tại dó, ta mới có thể mời thầy thuốc chẩn trị lâu dài
dược . Bệnh của tiểu thư không phải là cố tật ta tin có thể
chữa khỏi!
Ôi, gia gia! ông trời sẽ không phụ lòng tốt của ngài! Giang
Phúc qúa mừng rỡ,quì sụp xuống, nước mắt chứa chan, Thúy Nga
cũng vừa khóc vừa quì xuống. Chỉ có Giang Băng Mai là vẫn ngồi
ngây thộn ra chẳng nghe, chẳng nhìn gì cả, mắt cứ trân trân
như dể ý tới nơi nào không biết.
3 ngày sau, Giang Băng Mai dã dọn dến ở ngôi nhà gác nhỏ trong
phủ họ Hà. Ngôi nhà này nằm trong vừa hoa, dước tách ra thành
1 khu riêng biệt, có 5 gian sạch sẽ thoáng mát, tất cả dều chế
tác, trang trí khéo léo kỹ càng, dẹp mắt. Mộng Bạch dã mua
thêm mấy a hoàn và u già dể hầu hạ Giang Băng Mai, dồng thời
mời thầy thuốc về thuốc thang chữa trị chu dáo . Hàng ngày,
sáng chiều 2 dạo, Mộng Bạch dều dến dó thăm nom chăm sóc rất
tỉ mỉ chu dáọ
Thời gian chầm chậm trôi di, Giang Băng Mai vẫn chưa khôi phục
dược thần trí, Nhưng nhờ có thuốc men và thức ăn bồi bổ, cô dã
dần dần khỏe mạnh và tươi tốt lên về thể chất da dẻ mịn màng
hồng nhuận, tóc mượt mà mắt long lanh ... càng ngày trông cô
càng dẹp lên. Thúy Nga chăm chỉ giúp cô chải dầu búi tóc, thay
giặt tắm rửa trang sức chỉnh tề. Tuy vẫn chưa nói năng gì dược
nhưng mặt cô dã dần dần biết nhìn người này người nọ Có khi ,
Mộng Bạch lại thăm nom cô dã biết âm thầm nhìn theo hút chàng,
khiến cho chàng thấy tràn trề hy vọng và xúc dộng trong lòng.
Chàng tin có 1 cách chắc chắn rằng, trong dáy sâu của ý thức
của cô vẫn còn tiềm tàng nhiệt tình vốn có từ xưa, mà chàng
thì cần phải dánh thức cái ý thức dang ngủ say dó dậy
Thế rồi, ngày dó cuối cùng dã tới
Giang Băng Mai dọn vào phủ dã dược nửa năm , khi cô dê"n thì
là mùa hè, bấy giờ thấm thoát dã sang dông. Trong vười hoa ở
Hà phủ trồng toàn hoa mai; sáng sớm hôm dó Mộng Bạch dã dể ý
thấy có 1 cành mai trắng nở dầu tiên. Sau buổi chầu sáng , trở
về phủ, , thay bỏ triều phục xong, chàng di dến vườn mai trắng
nọ Bất giác chàng nhớ tới hoa mai trắng ở vườn Nhàn Vân , hoa
mai trắng bên khe suối, hoa mai trắng dưới dầu cầu và 1 cành
mai trắng rơi vào lòng chàng! Tim chàng bỗng thấy bồn chồn hồi
hộp, không cầm lòng dược, tự nhiên chàng dưa tay ra bẻ lấy
cành mai trắng ấy và cầm nó di tới chỗ ở của Giang Băng Maị
Giang Băng Mai dã dược Thúy Nga trang diểm tề chỉnh, dẹp dẽ
dang ngồi hong nắng ngoài hiên, dôi má cô dược nhuộn hồng, dôi
mắt cô dược chiếu sáng long lanh bởi những tia nắng ấm. da
thịt dầy dặn mặt mũi tươi tốt, cô dã trở thành người khác hẳn
con người của nửa năm về trước. Cô mặc tấm áo chẽn bằng doạn
trắng tinh, chiếc váy màu dỏ bóng, áo khóac cộc nền dỏ thêu
hoa trắng, ngoài cùng là tấm áo choàng lông c'ao trắng. Mới
chợt nhìn chẳng khác gì Giang Băng Mai dứng trên cầu tha thướt
năm xưa! Tim Mộng Bạch lại trào lên nỗi xúc dộng , chân chàng
bước gấp lại gần cô, tay cầm cành hoa mai trắng nhẹ dặt vào
lòng cô và nói
Còn nhớ cành hoa mai trắng năm xưa không?
Giang Băng Mai dột nhiên rung dộng toàn thân, mắt cô nhanh
chóng bị thu hút bởi cành hoa mai trắng, trong khoảng thời
gian rất lâu, cô cứ nhìn dăm dăm vào cành mai trắng dó, không
hề dộng dậy 1 chút nàọ Sau dó, cô dưa tay run rẩy, sợ hãi khe
khẽ chạm vào cành hoa mai, rồi cô ngước mắt lên len lén nhìn
Mộng Bạch. Cử dộng và nét biểu cảm dó khiến cho Mộng Bạch thấy
phấn chấn, chàng vội chớp lấy thời cô dó, vội vã nói luôn 1
mạch:
Cô còn nhớ tôi không ? còn nhớ hoa mai trắng ở chùa Nhàn Vân
không ? còn nhớ dòng suối nhỏ và cây cầu gỗ không?
Giang Băng Mai nheo mắt nhìn chàng trong dáy mắt hiện lên vẻ
nghĩ ngợi 1 c'ach khó nhọc và khổ sở
Ồ! - Mộng Bạch dột nhiên nhớ ra 1 việc , chàng lấy từ trong
mình ra chiếc túi thêu mà bao nhiêu năm nay, lúc nào chàng
cũng giắt theo ngườị Chàng dặt chiếc túi dó lên dầu gối cô ,
nói - Vậy thì, còn nhớ cái túi thêu này không?
Giang Băng Mai cúi dầu nhìn chiếc túi, thế là, như 1 kỳ tích
cô bật ra 1 tiếng kêu khẽ và nói tự nhiên:
Cái túi thêu dây mà!
Dúng rồi, dúng là c'ai túi thêu dó dấy! - Mộng Bạch luống
cuống nhắc lại, chàng nhặt chiếc túi lên, dưa ngang mắt cô -
này xem này, dó là cái túi mà nàng thêu dó, c'ai túi có thêu
cành hoa mai trắng, bao nhiêu năm qua, nàng dã dùng nó dể trợ
giúp 1 tên tú tài nghèo dấy! còn nhớ không ? hãy nghĩ xem, hãy
nghĩ xem!
Ôi! con ngươi mắt Giang Băng Mai dan chuyển dộng, như vừa tỉnh
khỏi 1 giấc mộng dài, cô mở to mắt nhìn Mộng Bạch, rồi cô dứng
bật dậy hỏi to:
Bức tranh dâu ? Bức tranh của tôi dâủ
Bức tranh ấy vẫn theo nàng y như chiếc túi thêu vẫn theo ta
vậy dó! Mộng Bạch nói mà vui mừng rơi lệ Chàng dắt tay dẫn
Giang Băng Mai vào nhà, cô g'ai trong bức tranh" Hàn mai tuyết
diễn" treo trên tường dang lặng lẽ nhìn vào họ
Hết |
|
|
Xin các bạn vui lòng nhấn
chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |
 |
(TRUYỆN
QUỲNH DAO) |
Join Cõi Thiên Thai's
Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who
live in Viet Nam) |
|
Last Update: September 8, 2002
This story has been read (Since September 8, 2002):
|
 |
This page is using Unicode
font - Please
download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail:
[email protected] |
|