Hùng Mạnh cho chiếc Corona từ từ dừng vào bãi đậu trước sân
khách sạn Thiên Phước nằm ở khu vắng vê thuộc khu Lăng Cha
Cả.
Chàng ta hí hửng, hãnh diện đưa đượcc Tú Oanh đến đây sau
gần một g;iờ thuyết phục cô bé lúc còn ở quán Ba Trái Táo.
Tú Oanh vẫn ngồi lặng thinh ở băng ghế, sẽ liếc ánh mắt quan
sát thái độ của Hùng Mạnh, môi nở nụ cười kín đáo, rồi lấy
lại vẻ lạnh lùng lúc chàng kép
vòng qua mở cừa mời:
- Nào, xuống đi cưng. Vô dây chơi với anh một lát rồi anh
đưa về.
- Bộ anh ở chổ này sao.
- Ừ anh thích thuê phòng ở cho yên tĩnh. Về nhà anh không
chịu được, nhất là sau mỗi đêm hát xong.
- Em sợ quá, đêm khuya lỡ có gì chắc em chết quá Em nói gạt
ba mẹ là đi dự sinh nhật con nhỏ bạn.
Chàng kép hát liết nhìn vào cái gò ngực trắng phau phau aang
phập phồng theo hơi thở nàng, chìèc rốp xc cao qua khỏi dầu
gối để lộ ra cặp đùi và làn da mịn màn tươi mát trông rất ư
là hấp dẫn, khiến Hùng Mạnh thèm khát dục tình lên dến mức
cao độ. Chàng ta muốn gục chết ngay giữa hai bờ khe thung
lũng tình
yêu lồ lộ dưới cái cổ no tròn của cô gái, cũng như chàng
muốn dăm dầu tự tử vào ngay giữa hai bờ háng của Tú Oanh.
Hùng Mạnh nuốt ực chút nước bọt dang nghẹn nơi cổ, chàng cố
nở nụ cười trấn an Tú Oanh:
- Không có gì mà em phải sợ cả.
Nói xong chàng kép liền nắm tay Tú Oanh kéo nàng rời khỏi xe.
Cô gái vùng vằng chưa chịu dứng lên , bất ngờ bị sức lôi
mạnh ngã chúi vào ngực Hùng Mạnh. Cặp vú mềm mại, âm ấm cọ
sát da thịt quyện .. lẫn hương tóc thoảng mùi thơm nước hoa
ngọt ngào đã làm chàng kép ngất ngây rạo rực ôm chặt cô gái
vào trong vòng tay. Hùng Mạnh táo bạo ghé xuống tìm môi Tú
Oanh hôn thật nhanh. Con bé dẫy nẫy, né tránh quờ qnạng, xô
đẩy mặt Hùng Mạnh ra nhưng rồi cũng bất lực chấp nhận nụ hôn
đắm đuối của chàng. Mấy phút sau, Tú Oanh mới tách rời được
khuôn mặt của .Hùng Mạnh, nàng đưa tay lên lau miệng phụng
phịu, nũng nịu lẫy hờn:
- Hỏng biết đâu, bắt dền em đi, anh ẩu quá hà.
Hùng Mạnh cười khanh khách, bất ngờ bế bỗng Tú Oanh lên, vừa
di vào khách sạn vừa ghé tai cô gái thì thầm:
- Lát nữa lên phòng anh sẽ bắl đền cho.
Không, không. Em không chịu đâu. Em về, thả ra em về.
Mặc dù nói như thế nhưng cô gái không có vẻ gì muốn về cả vì
cô vẫn để yên cho Hùng Mạnh bế thẳng lên thang lầụ trước tia
nhìn như quá quen thuộc cảnh đó đối với nhân viên dang làm
việc tại khách sạn. Anh dừng lại trước cửa phòng số 18 và
đặt nàng xuống, sờ soạn túi áo dể tìm chìa khóa. Tú Oanh cúi
đầu vẽ như bẻn lẻn ngần ngại. Hùng Mạnh nói:
- Vào trong di em.
Đóng ập cửa phòng lại, Hùng Mạnh còn cẩn thận thọc chìa vào
ổ khóa vặn mấy vòng và dể luôn chìa. Anh chàng không muốn
bất kỳ dôi mắt tò mò nào ghé
vào để xem trộm.
- Em cần uống gì trong tủ lạnh có sẵn tất cả. Nếu em muốn ăn
phở hay bánh mì anh sẽ gọi bồi phòng đi mua cho em.
Tú Oanh bỗng nhiên trở nên bạo dạn hẳn. Con bé nhoài người
nằm xuống giường, cười khúc khích ngoe nguẩy nói:
- Em hỏng ăn gì cả. Em nhìn anh đủ no rồi.
Hùng Mạnh thấy cái dáng nằm thật khêu gợi, mời đón của con
bé. Nhất là hai gò ngực Tú Oanh luôn nhấp nhô như những cơn
sóng gợn thúc dục chàng ta không còn dủ sức để đóng kịch dạo
đức nữa. Vứt thật nhanh cái áo vét xuống ghế sa lông, Hùng
Mạnh phóng mình lao luôn ngay xuống giường dè lên thân hình
bề nhỏ đầy sức gợi cảm cuốn hút của nàng. Chàng kép say sưa
tìm môi nàng hôn một lần nữa thật say đắm.
Tú Oanh ú ớ rên khe khẻ, hai mắt khép liền như đê mê tận
hưởng giây phút thần tiên. Cùng lúc, Tú Oanh càng siết chặt
thân hình rắn chắc của Hùng Mạnh trong khi chàng kép đang
lần tay dề cởi hết những gì đang làm vướng bận tay chàng.
Chl trong phút chốc người nàng không còn được mãnh vải che
thân. Tú Oanh có dược một cặp vú trắng nõn nà, căn tròn mềm
mại, hai đầu vú hình miệng dĩa, xung quanh núm là một vòng
hình tròn màu đỏ hồng. Chàng nhìn không chớp mắt vào cặp vú
cùng suýt xoa khen ngợi:
- Tú Oanh. . . Vú em. . . dẹp quá.
Hùng Mạnh gục ép sát mặt xuống hai bẫu vú hôn trơ trất, thậm
chí dã cắn mạnh làm cô gái dẫy dụa, oằn người đấm lên lưng
chàng kép liên tụe cùng giọng thổn thức lạc điệu hẳn đi:
- Anh. . . đau em. . . đừng anh.
Chờ một lúc sau không cờn nghe tiếng ú ớ của Tú Oanh khi môi
nàng đã bị khép kín bởi nụ hôn tham lam của Hùng Mạnh. Càng
lúc càng tiến xa hơn kép Hùng Mạnh lần tay cởi tuột chlếc
quần chàng xuống rồi nói:
- Tú Oanh, cho anh tết cả nhe em.
- Anh. . . kỳ quá ... coi kìa…
Hùng Mạnh như con ác thú trước miếng mồi ngon. Chàng đã bị
cơn khát dục bốc lên tận đến óc thì đời nào lại buông tha
con nhỏ. IIùng Mạnh ôm ghì chặt lấy Tú Oanh đè lên người con
nhỏ, mồm chàng lảm nhảm như kẻ mắc bệnh tâm thần:
- Tú Oanh! Anh yêu em. . . anh muốn chơl em.
Cùng lúc giọng nói bị đứt quãng, hơi thở dồn dập, Hùng Mạnh
hôn như mưa lên hai gò vú của Tú Oanh như không còn sống
được nếu chàng ta không đặt môi
vào những chổ kích thích tình dục của con gái.
Tú Oanh uốn éo thân người, rên rỉ, oằn oại như đang biểu
diễn vũ khúc á Rập~ càng kích động cơn thèm khát tình dục
chiếm đoạt của Hùng Mạnh. Hùng Mạnh ấp mặt lên hôn hít, rên
ư ử như chó dộng tình tháng tư. Trong lúc Tú Oanh vẫn như
trong trạng thái oằn oại, đam mê, hai tay bấu chặt lấy bờ
vai của chàng, liên tục hít hà khe khẽ kêu rên từng lúc:
- Uzm. . .Uzm. . . Anh ơi. . . em chết mất.
Và rồi Hùng Mạnh cũng đạt dược đến mục tiêu cuối cùng khi
tấm thân trắng ngần như hoa cau, hoa bưỡi của Tú Oanh nằm
phơi trần trên làn vải giường
xanh dịu. Nàng khẻ lên tiếng:
Thôi đi anh. . . đủ rồi.
- Anh yêu em. . . anh sẽ yêu em mãi mãi. Cho anh chơi nghe
em. . . anh chịu hết nối rồi.
Em chết mất. Ba mẹ giết em mất anh ơi.
- Không có gì đâu. Em đừng sợ
- Ui da. . . kìa anh. . . chết em rồi.
Dĩ nhiên, ở vào giai đoạn cuối cùng của màn say đắm tình ái
yêu dương của đôi trai gái thì làm sao ai còn đủ sức dể ngăn
chặn quả cấm cám dổ. Hùng Mạnh
le chiếc h~ỡi dài sọe rà rà xung quanh núm vú con bé rồi từ
từ liếm dài xuống tới chiếc mu cao ngời ngợi của con bé. Tú
Oanh giờ có muốn không thì cũng không
dược rồi. Hùng Mạnh dưa tay xuống bóp lia lịa vào lồn nàng,
chàng lắc dầu tặt lưỡi nói:
- Mu lồn em. . . đẹp quá. . . cho anh được cái hân hạnh âu
yếm nó nhe em.
Chàng không đợi con nhỏ trả lời, như một con quỷ râu xanh,
cứ nhè ngay cái hột le con nhỏ mà nút nghe rột rột giống như
ai dang ăn món óc len xào dừa vậy Tú Oanh nhỏng cái mông đít
lên thật cao hẫy lên hẫy xuống, miệng rên rỉ không ngừng.
- Chết em rồi. . . nứng quá đi anh ơi.
Hùng Mạnh thấy con nhỏ dã nứng lên tới chỉ rồi thì còn chần
chờ gì nữa. Con cặc dầy gân guốc đã cương cứng ngấc tự bao
giờ, nó đang ngóc lên ngóc xuống chuẩn bị cho cuộc chiến sắp
sửa dến giờ khai quả Hùng Mạnh nằm dè lên người Tú Oanh tay
nắm ..chặc lấy con cặc rồi chàng nhẹ nhàng nhét nó vào lồn
con bé.
Hai chân Tú Oanh từ từ dang rộng ra, hai tay thì bám chặt
xuống giường, miệng nói run rẩy:
- Nhẹ nhẹ nha anh. . . Em sợ lắm.
- Hõng có sao dâu. . . Anh chơi nhẹ mà.
Hùng Mạnh nắc thật nhẹ nhàng, thật êm ái. Nước dâm thủy
trong lồn nàng rỉ rả tuông ra , tạo thêm phần trơn tru khiến
cho việc ra vào của hai dương vật thêm phần dễ dàng hơn. Tuy
thằng nhỏ chưa được vào sâu bên trong nhưng cũng đủ cho con
bé chết mê chết mệt. Đầu con bé lắc qua lắc lại rên rỉ:
- Uzm. . . Uzm. . . Sướng quá. . . Đã quá. . . Ui da chết em
rồi anh ơi.
- Sướng lắm hở em. . . Em chịu đựng thêm chút xíu nữa đi,
anh ấn nó vô sâu thêm chút nữa là xong ngay.
Nàng vâng lời nhắm ghì đôi mắt lại, hai hàm răng cắn chặt
lấy nhau, và khẻ gật đầu thật nhẹ trong khi hai tay lo bấu
chặc xuống giường để chuẩn bị chờ đợi cho cuộc tấn công vào
lòng địch.
Người Hùng Mạnh mồ hôi đổ ra như tắm. Mỗi lúc chàng ta càng
ấn mạnh và nhấp sâu vô thêm. Có lẽ vì con cặc của chàng quá
to nên con bé hình như chịu
không thấu. Một tiếng "ót" từ bên trong tử cung con bé vang
vọng ra, nhìn lại thì thấy con cặc của Hùng Mạnh đã lút cán
vào bên trong từ lúc nào. Tú Oanh la hét
lên dữ dại.
- Ui da. . . Đã quá. . . chết em rồi.
- Đau không cưng?
- Em chịu được mà. . .nắc tiếp đi anh.
Tú Oanh chóng cùi chỏ lồm cồm ngóc dầu dậy, nàng muốn tận
mắt nhìn thấy hai dương vật giao hợp cho đã lòng tò mò của
nàng. Con bé trợn mắt nhìn chăm chú say sưa khi con cặc của
Hùng Mạnh nó cứ liên tục thục ra thục vô nhanh như tia chớp.
- Uzm. . . Uzm. . . Sướng quá. . . Ui da. . .
- Coi cho đã đi em.
- Vâng. . . em đang nhìn nó đây, chơi thật lâu nhe anh. . .
em muốn nhìn hoài cho nó đã.
- Đã quá . cưng ơi, nắc phụ anh đi em. . . Hứ. . .Hứ. . .
anh mệt quá~ . . sướng quá.
- Uzm. . . Uzm. . . bóp vú em đi anh. . . em nứng quá anh
ơi. . . se đầu vú em đi anh.
Bổng dưng Hùng Mạnh dừng lại. Chàng ấn con cặc thật sâu vào
trong tử cung nàng, mặt mài nhăn nhó như con khỉ đột:
- Ứ . ứ. Anh dằn hết nổi rồi. Anh ra đây. . .Sướng quá. . .
Ui da đã quá. ~ . . .
Căn phòng máy lạnh như chẳng hề có lấy âm thanh nào khác
ngoài hơi thở hổn hển dồn dập và giọng nức nỡ, rời rạc của
hai cơ thể nam nữ xoắn chặt nhau như
giây neo tàu.
Cô bé bỗng hiện hình như một con hồ ly tinh hóa thần, kêu la
lên oai oái:
- Đừng... đừng ngừng anh. Coi kìa. . . Em chưa xong mà. . .
Chơi nữa đi anh, sau tự nhiên lại ngừng vậy Em chưa dã nứng
mà.
Tú Oanh nắm lấy con cặc của Hùng Mạnh, nàng xô người Hùng
Mạnh nằm xuống rồi hả hốc miệng ra bú liếm lên con cặc dang
nửa xìu nửa ểnh của Hùng Mạnh trong khi Hùng mạnh thì hết xí
quách nằm sãi tay không còn biết trời trăng là g;ì.
Tú Oanh đã trổ hết các ngón nghề của một kỵ binh trên giường
nệm, dã mang lại cho Hùng Mạnh nỗi khoái lạc như lạc vào cõi
thiên thai hnyền thoại. Chỉ đến ngày thứ năm sống cạnh Tú
Oanh, chàng kép hát hầu như phờ phạc, hát chẳng còn ra hơi,
hai mắt lõm sâu, tóc tai rũ rưỡi và rồi chính chàng ta đành
xuống nước năn nỉ con nhỏ:
- Sau đêm nay có lẽ chúng ta tạm thời chia tay ít lâu nghen
cưng.
- Tại sao? Anh chán chê em rồi phải không?
Không phải vậy dâu. Anh thề với em, anh vẫn yêu em mãi.
- Vậy tại sao anh xa em?
Hùng Mạnh dúi đầu vào hai bầu vú ấm áp của Tú Oanh mà thú
nhận:
- Chỉ vì anh hết cả sức lực, không còn hát được nữa, không
còn tập tuồng hăng hái như trước mà đau khổ nhất là. . . anh
không kham nổi sự đòi hỏi của con
vợ già ở nhà em ơi?
Tú Oanh cười rúc rích, con nhỏ ôm ghịt đầu Mạnh Hùng ép sát
vào giữa hai gò ngực của mình rồi thỏ thẻ như ru con:
- Vậy thì mình hãy yêu nhau lần chót đi anh, Ai biểu tại
anh. . . dạy em chi cho em ghiền rồi đó.
Nhưng Hùng Mạnh đã bất ngờ vùng dậy, nhảy khỏi giường mặc
vội áo quần vào vừa nói nhanh như sợ dể lâu sẽ không còn đủ
can đảm nữa:
- Thôi. . . Đêm nay em tha cho anh sống đi.
Tú Oanh nói tiếp:
- Một cái cũng không dược nữa à.
- Anh thèm ngủ lắm rồi. Anh hết xí quách, lỏng xương bánh
chè rồi nè!
Tiếng Tú Oanh cười dòn dã vang lên lanh lãnh trong dêm vắng
trong khi anh chàng kép mở cửa bỏ chạy lấy người…
(Hết Phần 3 … Xin mời xem tiếp
Phần 4 trở đi
dành cho Members vừa xem truyện vừa ủng hộ Cõi Thiên Thai) |