“Rét… rét… rét…”, tiếng dế gáy ngoài vườn pha lẫn trong
tiếng ếch nhái kêu “Ộp oạp… Ộp oạp” trong tiếng mưa đang
“Lộp độp… lộp độp…” làm cho thằng Phi thấy buồn rầu thúi
ruột. Mấy bữa nay nó chưa gặp dì Tám. Từ khi chơi cho bà phú
hộ một vố đau hơn đẻ, nó chỉ gặp dì có mấy lần mà lần nào dì
cũng lấy cớ là đang mệt để lảng tránh nó. Lòng nó bỗng thấy
nhớ nhớ cái thân xác thơm tho của dì. Nhớ những đêm lén lút
ân ái với dì. Cái giống ăn vụng ăn trộm thì lại thấy ngon
hơn bình thường. “Một ngày không gặp giống như là đói khát
ba năm”. Thằng Phi hôm nay không chịu nổi cảm giác buồn chán
nữa. Phải chi trời không mưa thì nó có thể ghé nơi này nơi
nọ tán dóc cho qua ngày tháng.
Nó trùm cái áo mưa mò mò mẫm mẫm sang nhà dì Tám. Không hiểu
sao nhà tắt đèn tối thui? Nó thò đầu vào cửa sổ nhìn cũng
chẳng thấy có động tĩnh gì. Căn nhà trống không, trên giường
chăn gối vẫn gọn gàng. Nó đi một vòng quanh nhà cũng chẳng
một bóng người.Phi buồn bã lủi thủi bỏ về nhà. Nó lên giường nằm mà trong
lòng buồn vô hạn. Đầu óc nó cứ nghĩ ngợi lung tung: “Chắc là
dì Tám ghé nhà ai chơi thôi. Không! Nhưng mà chẳng lẽ ngày
nào cũng đi tối khuya thế này à? Hay là dì có Kép mới? Nhưng
mà ban ngày có thấy ai đến nhà dì đâu, mà cũng đâu có thấy
dì đi chơi với ai đâu. Hay là…? Hay là…?”. Sau cùng, để thỏa
cơn tò mò nó quyết định phải tìm cho ra lẽ.
Hôm sau, thằng Phi cứ luẩn quẩn quanh nhà nhà dì Tám để theo
dõi động tĩnh. Tới quá sáu giờ chiều rồi mà dì vẫn không có
hành động gì khả nghi. Thằng Phi hơi thấy nản chí nhưng nó
tự nhủ phải cố gắng chờ thêm chút nữa để cho rõ ngọn ngành
mọi sự.
Trời bắt đầu chập choạng tối. Dì Tám xách đồ xuống ao tắm.
Thằng Phi bắt đầu mường tượng lại cái lần đầu tiên bắt gặp
dì Tám tắm và lúc nó dấu quần áo dì làm cho dì phải trần
truồng chạy lung tung rồi cuối cùng chạm trán nó trong bộ
dạng Thần vệ nữ. Hôm nay, dì tắm thật kỹ, vẻ mặt thật yêu
đời. Vừa tắm dì vừa hát nghêu ngao như sắp sửa có chuyện gì
trọng đại lắm. Thằng Phi tự nhiên cảm thấy có vấn đề. Nó bấm
bụng phải theo dõi tới cùng.
Dì tắm xong vào nhà thay quần áo. Thằng Phi nấp sau bụi cây
nhấp nhỏm sốt ruột lắm. Dì khép cửa lại đi ra ngoài ngõ.
Thằng Phi cũng bí mật mò theo sau. Lúc này trời cũng vừa sập
tối nên dì không phát hiện ra có kẻ đang theo sau… Dì đi một
đoạn khá xa mà vẫn chưa có vẻ gì là sắp đến nơi. Trong bụng
thằng Phi bắt đầu hơi nản nhưng đã lỡ đi được nửa đường rồi
đành phải tiếp tục thôi…
Dì đi qua thêm hai cái cấu khỉ nữa thì ghé vào một cái chòi
lá gần bờ sông. Ở đó đã có một bóng đen chờ sẵn. Vừa thấy dì,
hắn vội reo to vui sướng:
- A! Em yêu đến rồi! Anh cứ tưởng mình sắp thành tượng đá
mất.
Thằng Phi chửi thầm trong bụng: “Mẹ! Cha nội nào mà cũng bày
đặt nói văn nói hoa. Nhà quê mà cũng bày đặt làm thi sĩ!”
Nhưng dì Tám thích thú làm nũng:
- Đá đâu chẳng thấy chỉ thấy cục thịt to đùng làm người ta
chết lên chết xuống.
Thằng Phi ngồi trong bụi cây giật nảy mình: “Trời! Hổng lẽ
thằng cha kia ghê gớm hơn mình? Hèn chi mà dì mê nó cứ lảng
tránh mình!”
Thằng cha kia ôm dì hôn chùn chụt, miệng sạo sự:
- Người gì mà tui nhớ chết cha chết mẹ luôn hà!
- Nhưng mà em lo quá hà. Vợ anh mà biết được nó làm rùm beng
lên thì em có nước cạo đầu đi tu thôi.
- Lo gì, em tu chùa nào anh tu chùa kế bên đêm đêm chui qua
chui lại thăm nhau là được.
Dì Tám đẩy hắn ra giận dỗi:
- Người ta nói thiệt chớ có nói chơi đâu mà cứ cà rởn cà rởn
vậy.
Hắn vội dỗ dành:
- Anh xin lỗi nghen. Em đừng lo, bả hổng biết đâu. Bả tưởng
anh đi gác lúa đó, còn đưa cho anh mấy cái bánh ú ăn cho đỡ
đói nữa nè. Em có muốn ăn hông?
- Đồ khỉ! Của bả mà tui ăn cho sình bụng hả?
- Em không ăn bánh ú bả thì anh ăn bánh ú em.
Vừa nói hắn vừa đè dì ra mà bú hai cái bánh ú nhân thịt của
dì. Dì đấm thình thịch vào lưng hắn mấy cái rồi cũng nằm yên
cho hắn ăn bánh ú. Không biết hắn ăn có ngon không mà sao
coi bộ dì phê quá trời… Hắn đặt dì lên cái giường tre trong
chòi. Hắn bắt đầu thôi ăn bánh ú từ từ liếm vòng quanh hai
đầu vú. Cái lưỡi hắn bắt đầu rà chậm chậm xuống dưới bụng
trong khi hai tay hắn tụt quần dì xuống. Dưới ánh trăng mờ,
thằng Phi thấy rõ ràng là dì rướn mông lên cho hắn tụt quần
ra dễ dàng hơn. Ánh trăng khẽ hắt vào chòi lá chiếu lên cặp
đùi trắng nõn của dì làm cho nó trông như cặp ngà voi đang
nằm trong đôi tay quỷ dữ.
Máu trong người thằng Phi bắt đầu sôi lên nhưng nó phải cố
nén lại vì nó biết bây giờ trong mắt dì Tám nó không còn giá
trị gì nữa. Đó không phải là lỗi của dì mà là của cái gã
khốn khiếp kia. Chỉ trông hắn mới đi đường lưỡi thôi mà dì
Tám như muốn ngắt ngư rồi. Không biết những chiêu khác thì
sao? Thằng Phi phần nào cũng cảm thấy khâm phục gã nên nó
vẫn kiên nhẫn theo dõi tiếp.
Gã kia bắt đầu đổi chiêu. Hắn cạ cạ cái cằm râu lởm chởm
xung quanh âm hộ dì làm gân cơ dì cứ gồng mình lên chịu đựng.
Hắn bắt đầu thò lưỡi vào cái hồng hang của dì mà ngoáy cộng
thêm bộ ria mép xồm xoàm chà quét bên ngoài. Dì phê quá phải
rên thật to:
- Oái…ah…hà…hư…hừ! Làm như dzậy thì giết người ta rồi! Á…ah…hà…hà…hừ…hừ…!
Thằng Phi trong bụng phục sát đất: “Đúng là cao thủ VÕ DZÂM!
Kết hợp đường râu đường lưỡi như thế thì dì chết chắc rồi!”
Dì càng lúc càng phê, tay cứ đập ầm ầm xuống giường, miệng
rên hử hử. Hắn chưa hết chiêu, lật sấp dì lại, banh mông dì
ra, kéo lưỡi một phát từ cửa mình lướt qua hậu môn, chạy
giữa hai rãnh mông lên tới cột sống rồi đến cổ, vòng quanh
tai dì. Hắn cắn nhẹ vào dái tai, nhay nhay mấy cái rồi đi
một vòng ngược lại từ trên xuống dưới. Hai tay hắn xốc hông
dì cho nhỏm dậy để hắn rúc vào mông dì, bú âm hộ dì từ phía
sau. Dì Tám cứ như chết ngất vì sướng. Cái lưỡi hắn như có
điện làm dì cứ tê dại hết cả người. Dâm thủy của dì đã tràn
cả ra ngoài. Lúc đó, hắn trườn lên ngoáy ngoáy đầu dương vật
quanh cửa mình dì làm dì nứng muốn rớt cả hột le:
- Đồ quỷ! Nhét vô lẹ đi không người ta đứt dây nứng bây giờ!
Hắn cười hì hì đắc chí ung dung nhét dương vật vào âm hộ dì.
Dì “Á!” lên một tiếng có vẻ đau lắm. Thằng Phi nghĩ thầm:
“Mẹ ơi! Chắc con cu thằng cha này bự lắm hay sao mà dì la dữ
dzậy?”
Hắn bắt đầu đẩy thật mạnh… thật mạnh đến nỗi cái giường cứ
kêu cót ka cót két… Còn dì thì:
- Ui da… úi dà…ú… ú… ú…
Hắn cứ miệt mài đẩy đưa đủn cái thân hình dì đang nửa sống
nửa chết vì sung sướng… Thằng Phi núp trong bụi theo dõi mà
cũng còn thấy phê theo, cu nó cũng đang cương cứng sau bao
ngày thèm khát. Nó chợt nhớ đến cảnh thục bà phú hộ cũng
giống như tư thế này nhưng mà cái mông bà phú hộ mập hơn và
kêu phành phạch to hơn nhiều.
Gã kia nghe dì kêu la dữ quá cũng hứng thật nhiều nên nhấc
hổng hai chân dì lên mà dập hùng hục như đẩy xe cút kít… Dì
không chỉ rên la mà còn như gào thét lên vì sướng khoái tột
độ “Á… a… Chơi mạnh đi… Chơi bạo đi anh…Á…á…a…a…”. Chỉ thêm
chục cú nữa dì đã ra ào ạt. Gã kia cũng đuối sức khụy xuống
ôm chặt lấy dì xuất tinh ào ào.
Thằng Phi quá căng thẳng con cu nhưng không xuất ra được. Nó
hận thằng cha kia tức muốn bể cả hai hòn dái. Nó kiên nhẫn
chờ đợi đến lúc hai người chia tay nhau mỗi người một ngả.
Lần này, đối tượng mà thằng Phi theo dõi chính là cái gã kia.
Nó lần mò theo sau gã về đến nhà gã. Thì ra gã này là Tư Râu
chồng của Chín Mén. Mén nghe thấy tiếng Râu về vội chạy ra
đón:
- Sao hôm nay anh về sớm vậy? Không gác lúa nữa hả?
Hắn giả tạo:
- Tại hôm nay tui nhớ bà quá đi.
Đúng là vợ quen hơi chồng nên phát hiện ra ngay mùi tinh khí
trên người gã. Bà vợ nghiến răng hỏi:
- Hôm nay léng phéng con đĩ nào mà mùi khí còn nồng nặc thế
này?
Hắn sợ quá vội nịnh sạo vợ:
- Thì tui nói rồi đó! Tui nhớ bà nên lúc ngủ mơ xuất tinh
ướt nhẹp cả quần luôn. Bây giờ phải bỏ cả gác lúa chạy về
đây để gác bà đó!
Nói đoạn hắn nhào vô ôm vợ hôn chùn chụt rồi đè vợ ra giường
để GÁC một trận nữa rung rinh cả nhà…
Thằng Phi sợ bị đứt dây nứng nên vội vàng chuồn thẳng không
dám xem lén người ta GÁC LÚA nữa. Nó chạy một mạch thẳng
tuột về nhà. Vừa chạy vừa lẩm bẩm: “Tao phải trả thù! Tao
phải trả thù!”
Muốn biết thằng Phi trả thù như thế nào xin mời xem tiếp tập
5 nhé!
(Hết Tập 5 ... Xin mời đón xem
Tập 6: Lúa Nước Tư Râu) |