| Sau khi nghĩ mát về, ngành giáo dục trở lại 
					học đường. Công việc tìm người huấn luyện không khó, 
					Đạt liên lạc hai nơi Trung tâm thất nghiệp (C.E.S) và trường 
					đại học để tìm sinh viên đã tốt nghiệp, kinh nghiệm hành 
					chánh thay viên Giám đốc được chuyển về Goulbourne.Họ hoàn tất trong thời gian ngắn, với sự giúp sức của Peter 
					Marsh, tuy ông không có cấp bằng cao, học lực trung bình, 
					nhưng trãi qua nhiều kinh nghiệm trực tiếp, đây cơ hội ông 
					giúp ông Peter thăng tiến, thêm bản tánh ông vui vẻ, cởi mở, 
					dễ chiếm đạt cảm tình mọi người
 Được bà Emma cho tá túc tại nhà riêng, thêm tài xế là con rễ 
					bà đưa rước, có bà Emma hầu hạ gối chăn-, tự nhiên ông cảm 
					nhận đời lên hương đáng sống, thầm cám ơn Kiên nhiều nhất, 
					đã cất nhắc mình. Do đó, mới được viên Thanh tra Micheal đề 
					bạt lên cấp cao hơn. Bà Emma là cô của Kiên và Đạt, mình 
					phải nể nang và mang ơn giúp đỡ, nhất là tấm lòng hiếu khách, 
					sẵn sàng hiến dâng xác thịt của bà khi làm việc xa vắng vợ 
					nhà.
 
 Bây giờ còn lại vợ chồng Micheal và Sandra. Họ cũng hoàn 
					toàn thỏa mãn: sự nghiệp, con cái, tình dục... trước khi rời 
					hẵn nước Úc- xứ Kangkuroo- về lại xứ sương mù, Anh quốc.
 Micheal lòng nhớ bà Emma ra riết, nhớ âm hộ to lớn vừa văïn 
					với dương vật, và những kiểu làm tình như bất tận nên căn 
					dặn khi nào vợ chồng Kiên sang thanh tra, ông chịu tiền vé 
					sang thăm gia đình chơi dài lâu. Ông nhớ thương nhưng không 
					nặng lòng lo cho bà nhiều về sự thiếu vắng dương tinh, vì có 
					người Nam tạm thế ông là Peter Marsh, dương lực sung mãn, 
					làm tình sẽ an ủi bà khuây khỏa. Thôi mọi sự an bài bởi 
					Thiên cơ sẵn định.
 Còn Sandra nhớ cha, nhớ lòng hào hiệp- của người đàn ông ban 
					phát cho mình “một tinh túy” để có đứa con, có anh giờ có em, 
					là sợ dây vô hình ràng buộc, -tình chồng nghĩa vợ-. Nhưng 
					nàng thật được an ủi, ông có tiền đầu tư cho con ăn học, 
					hướng tương lai, dù không phải chồng chánh thức- do tại mình 
					ham muốn nhục dục để đạt kết quả có con- chứ Robert đã có vợ 
					em Julianne rành rành, không ai cáo trách ai. Cả hai vui vẻ 
					hài hòa là sống yên tâm.
 Còn Kiên lúc nào cùng yêu kiều Sandra, xem như vợ, Duyên 
					không ghanh ghét vì đôi bạn thân -bạn chi giao- sẵn sàng sẻ 
					chia tình ái, mặn nồng dù trước mặt chồng hay vắng, thậm chí 
					giúp nhau tìm tột đỉnh khoái lạc, sống chung, làm chung nhau 
					trên 15 năm, thật thứ tình lãng mạn trong sự tương kính nhau, 
					khó có ngoài xã hội thật sự.
 Tuy xa nhưng gần, tuy “cách mặt nhưng không xa lòng”, ngày 
					nay điện thoại viễn liên giúp tình nhân, giúp vợ chồng thông 
					tin, đó là niềm an ủi của Micheal và Sandra.
 **   *
 Trước khi rời, về lại thủ đô Sandra dành 
					trọn ngày chót đóng cửa cho cha-anh Robert thỏa mãn dục tình.-Anh Robert ơi, lòng em quá sung sướng những gì anh cư xử 
					với các con dâu nuôi, nhất là đối với em nói riêng.
 -Cám ơn anh, em sẵn sàng xin hiến dâng anh với lòng thiết 
					tha mong đợi. Ông Robert hiểu tâm lý người Nữ. Em Sandra 
					phải nhận quà nầy:”chiếc cà rá hột xoàn” 5 ca-ra để kỹ niệm, 
					ông ướm thử vô tay, vừa vặn. Ông xin phép gọi Sandra là cưng, 
					còn chữ EM là của bà Ánh Tuyết độc quyền. Cưng nên hiểu là 
					trước cưng là Julianne là đủ.
 Ông Robert nằm ôm Sandra hôn lấy hôn để, thầm tiếc nuối thì 
					hai dòng lệ của Sandra tươm ướt vì nổi sung sướng. Ông hành 
					xử như người chồng qua màn dạo đầu, đưa dương vật vào tận tử 
					cung. Ông ngâm chim cho âm dương giao hòa, cho tình vợ chồng 
					sống lại với nhau trong tâm thức, dẫu xa mặt nhưng không 
					cách lòng.
 -Con sung sướng được gọi tiếng cha mãi mãi.
 Ông Robert khom người xuống ấn sâu rồi nắc thật lâu, hai 
					người hoàn toàn sung sướng, ông ngưng rồi rút con chim ra, 
					cứ ôm tấm thân ngà ngọc của con dâu không rời.
 -Cha ơi, ơi muốn nuốt dòng dương khí của cha, cho con rờ rẫm 
					chim của cha nhen. Thần tiên quá!, của cha to tát dài, ban 
					tặng cho con lần chót, con xin chiêm ngưỡng tay nàng mân mê, 
					vọc, nặn Robert từ xưa nay chưa ai nắm dương vật mình, hôm 
					nay là biệt lệ. Ông sung mãn, chim cất cao ngang tầm chín 
					mươi độ.
 Ông ngồi dậy đè ngửa Sandra đưa dương vật vào giữa hai lõm 
					vú nắc nắc, tay nàng ép hai chiếc vú bự cho chặc dương vật, 
					trong khi nắc tới, thọt lui thì Sandra le lưỡi liếm chạm đầu 
					khấc người cha, khiến ông cong ưỡn người hưng phấn, chuẩn bị 
					bắn tinh khí thì Sandra há to mồm, nuốt trọn, nàng liếm 
					chung quanh mép cho thật sạch. Cha ơi!, xa cách nhau mỗi lần 
					nhớ cha, con nhớ tới hành động liếm miệng, liếm mép... Rồi 
					Robert khom người mút theo chiếc miệng con dâu còn vướn “dư 
					tinh” tanh tanh nồng nồng lổ mũi.
 
 Ông cứ nằm ôm, lâu lâu lại hôn, Sandra hôn trả, cả đêm hai 
					người trần truồng bên nhau, tiếc nuối không rời như Sam bắt 
					cặp vào mùa động tình...
 HẾT BÙI- THƠM-NGỌT |