| Sau khi nghỉ mát về, Robert có ý định đem vợ con quay về 
					quê nhà tiểu bang Queenland, vùng nắng ấm sanh sống gần thân 
					nhân.Ông kêu gọi vợ chồng Kiên nên mua ngôi biệt thự nghỉ mát ở 
					Yass, khéo hơn ông kêu valuer- người định giá của ngành địa 
					ốc- đánh giá theo thị trường. Họ trị giá 1 triệu 8. Ông muốn 
					bán lại cho con 1 triệu 5, họ lời trước mắt 300 ngàn, lấy 
					tiền về thị trấn Townsville đầu tư cất Cây xăng và Motel 
					kinh doanh dưỡng già, dẫn theo vợ chồng: tài xế và bà vú cho 
					họ quản lý.
 Nên ông yêu cầu vợ chồng Kiên đừng xây cất ngôi biệt thự mới; 
					nếu mua nó có thể cho mướn và thu lợi ngay hằng năm, nhờ vào 
					địa điểm thuận tiện và khách hàng quen thuê mướn.
 Còn ngôi nhà ở và văn phòng xây cất hiện tại, ông muốn Duyên 
					đề nghị Công ty bao bì ký hợp đồng thuê dài hạn, thay vì 
					thuê ngoài thủ đô chỉ nơi làm việc, xa xôi bất tiện di 
					chuyển, còn nơi ở một chỗ khác lại tốn kém.
 Duyên tánh hay chiều chuộng mọi người, lại đang điều hành 
					vốn đầu tư ngân hàng rành mãi lực giá đồng tiền, nắm bắt mọi 
					hối suất lên xuống nên lời đề nghị cha chồng không khó lắm. 
					Còn ý Duyên muốn ngôi nhà, hiện ở là cơ sở làm việc sẵn mọi 
					tiện ích tối tân, lại nghĩ xa -mỗi khi cha chồng về thủ đô- 
					nghĩ, tá túc qua đêm, nàng có dịp hú hý tình tự với cha 
					chồng cách tự nhiên, hợp pháp.
 
 Vợ chồng Kiên cùng họp bàn đem tất cả đất nhà gia sản đã có, 
					nhà cho cư dân thuê ở thị trấn Goulbourne- nơi làm việc, cầm 
					cố thế chấp cho ngân hàng, hy vọng thiếu chút ít, trả lần 
					cha sau. Giải quyết sao cho cha vui mừng an tâm hưu hạ. Mình 
					có của cải đây hoàn toàn do cha mẹ nuôi gián tiếp phụ giúp. 
					Lưỡng phụ chi giao, vợ con do cha tương hợp đây dịp chúng ta 
					báo hiếu.
 Em gái mình giờ là vợ cha, vơi nhẹ đi phần nào cô đơn cho 
					ông. Bởi vì con người vui khổ, giàu nghèo, con cái đều do 
					cái mệnh số mà ra!. Nay cha tuổi cao mới có con đầu lòng vài 
					ba năm cha đâu còn sung sức, sống cuộc đời hẩm hiu mình ân 
					hận, nên rốt ráo trong ba tháng thanh toán xong những gì cha 
					mong muốn.
 Đám cưới Đạt và Sharon tổ chức xong, cho hai em theo cha về 
					Townsville, phụ việc xây cất, theo ý cha sai bảo.
 
 Julianne cùng xin thuyên chuyển về quê chồng, hiện đang dạy 
					trung học địa phương. Sau khi sanh đứa con trai đầu lòng 
					kháu khỉnh, họ hàng đều mừng, Nelson là cháu đích tôn dòng 
					họ Master.
 Bây giờ, ông Robert ngồi ngẫm nghĩ câu:”Thập ngũ tri thiên 
					mệnh”, hơn năm mươi tuổi mới quay nhìn thế sự quanh mình. 
					Ông thầm cám ơn vợ quá cố- Cassandra, cơ nghiệp có được do 
					đóng góp năng lực của bà. Vợ chồng bịnh “hiếm muộn” xong 
					không hề rời bỏ nhau, duyên nợ đột nhiên chấm dứt, quả theo 
					mệnh số. Julianne đem niềm hạnh phúc, sức sống mới đến cho 
					ông: có con nối dõi và danh thơm. Đời sống hễ có tiền, có 
					tiếng là tiên. Để duy trì “tiên ông hạ giới” kinh doanh Cây 
					xăng, khai thác bãi đậu xe Big truck thật lớn, cho xe chạy 
					xuyên tiểu bang ngừng nghĩ -khu vực thương mãi trở nên đông 
					khách ăn, ngủ, mua bán sầm uất. Giao cho vợ chồng “bà vú”- 
					tài xế quản lý. Bà là thân quyến xa, hay đúng hơn đồng hương 
					Hy Lạp theo giúp việc từ ngày mình lập gia đình, rất nhiệt 
					thành.
 Còn Motel giao vợ chồng Đạt-Sharon nó còn son trẻ, có thể 
					thức đêm phục vụ khách hàng, nó là con nuôi. Vợ nó là con 
					của người em vợ- gọi mình bằng dượng. Tài sản của mình là 
					của chung mọi người, chia đều theo quyền lợi mà sống.
 
 Còn người đàn bà khá quan trọng theo luật pháp Hy Lạp- bà 
					Tuyết. Ông đã đem vào “giường ngủ mình” làm tình qua đêm, có 
					biếu xén cà-rá. Nếu không giải quyết sẽ bị tội ”ném đá cho 
					đến chết”như luật cổ xưa người Hy lạp: ghép tội ngoại tình, 
					tư thông.
 Julianne hoàn toàn không biết. Do đó, đêm nay vợ chồng làm 
					tình, thì phải mời cho được bà vào chứng kiến.
 -Julianne vốn khôn khéo hiểu ý Robert. Mẹ ơi, tụi con muốn 
					chia sẻ nổi vui mừng cũng báo đáp công ơn sanh thành của Mẹ.
 -Khi chúng con làm tình với nhau, con mời mẹ vô nằm chung 
					với con. Con gái kêu thì người mẹ ít khi từ chối. Con sẽ 
					chia sẻ sự hạnh phước với mẹ. Xin mẹ đừng tự kỷ, mặc cảm vì 
					có tuổi âm hộ thiếu chất nhờn, khi mẹ nhìn tụi con giao hợp 
					tức nhiên hormone, kích thích tố tiết ra, âm hộ ướt đẫm mẹ 
					sẽ hứng liền.
 Bà Tuyết nằm kề bên, thấy hai con tích cực chuyện gối chăn; 
					nhất là dương vật Robert to ấn sâu vào âm đạo con gái, nó 
					cong người lên sướng khoái đón nhận từng cú nắc nhịp nhàng, 
					miệng liên tục phát ra tiếng: s.ư..ớ.n.. g quá anh Robert ơi, 
					tiếp tục đừng bắn tinh ra uổng lắm. Hãy dành cho mẹ, cưng 
					c.ư..n.g muốn vậy.
 Bà Tuyết như bị cuốn hút đến mê hồn, lòng thầm tiếc rẻ sự 
					đời bấy lâu nay.
 Julianne ngồi dậy tuột quần mẹ mình. Robert thoắt liền thật 
					nhanh sang bên, chiếm ngự, đẩy nhẹ dương vật vào âm hộ bà 
					Tuyết ngâm đó, lắng dò thái độ, má bà bắt đầu hồng lên, liền 
					dang háng rộng thêm như hưởng ứng, cửa mình bà ướt đẫm dâm 
					thủy. Ông ấn sâu dương vật thêm vào bà quằn người, Julianne 
					liền ôm mẹ hôn, an ủi giọng vỗ về:”rán đau chút mẹ ơi, -giống 
					như con bị phá trinh, sau đó sướng đê mê. Dù dâm thủy đã ứa 
					ra, song con cu Robert to chềnh vềnh ấn lút vô bà cảm thấy 
					đau bèn la to: -chết em anh ơi, từ từ nhè nhẹ để em còn cảm 
					hứng.
 Rồi Robert không dám nắc thêm, chỉ ngâm chim như bất động 
					trong âm đạo chờ bà hưng phấn. Bất chợt cơ vòng âm đạo co 
					thắt bóp bóp thắt chặt lấy dương vật, ông hiểu bà Tuyết đã 
					rộn ràng hừng hực dục tình nghênh đón những cú nắc thật êm 
					êm dồn dập tới. Ông thụt ra vào nhiều lần bà Tuyết như sướng 
					khoái vô tận, nằm yên như bất động, đôi mắt lim dim như lạc 
					cõi thiên đàng. Chợt ông rút dương vật ra, bà Tuyết bị hụt 
					hẫng; liền tra vào âm đạo của vợ nắc tới liên tục, khi cả 
					hai đạt khoái lạc, cùng lên đỉnh vu sơn, ông xã hết tinh 
					dịch trong âm đạo vợ.
 Bà Tuyết sướng khoái lần đầu, sau ngày chồng chết mới biết 
					sự đời. Julianne liền ôm mẹ reo to: con vui mừng, khả năng 
					tình dục mẹ còn sinh động, mẹ sẽ cảm thấy cuộc sống đầy lý 
					thú, yêu đời hơn. Con sẽ chia vui với mẹ hoài.
 
 Bây giờ, bà Tuyết mới suy tư cuộc đời:”Thập ngũ độc thoại” 
					là sơ kết cuộc đời mình ở tuổi ngoài năm mươi, trong tâm 
					thái nửa vui mừng, nửa lo lo. Người đời nói:”Có con nhờ con, 
					có của nhờ của”. Mừng vì được các con nên danh nên phận, báo 
					hiếu. Lo vì dù sao mình chỉ còn một thân, đơn độc chiều hôm 
					vò võ.
 (Hết Phần 9 ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					10) |