Thời gian cứ thế trôi qua cũng được ba tháng . Mận vẫn
rụt rè nhút nhát mỗi khi nằm gần Khu . Lúc nào nàng cũng
đợi cho Khu ngủ rồi thì nàng mới chun vô mùng . Tuy trong lòng
nàng đã bắt đầu có tình cảm nhưng có cách nào để thố
lộ, Khu thì bản tánh đơn thuần, cứ ngỡ vợ mình chẳng yêu
mình nên cũng chẳng muốn gượng ép . Một lần trong lúc giờ
cơm , thấy vợ chồng Khu có vẻ xa lạ, ông Bảy nồng nặt mùi
rượu chợt vọt miệng hỏi han:
- Ủa sao kỳ dzậy cà , bây là
dzợ chồng mà tao thấy hông giống . Đứa đầu này đứa đầu
kia, chẳng đứa nào nói chiện với đứa nào . Thiệt là ...
(ông chặt chặt cái lưỡi) một thằng thì khù khờ còn một
con thì nhút nhát ngây thơ lúc nào cũng cuối gầm mặt ... í
...coi như tao í là hung thần, vậy bây ? Tao cũng không biết tụi
bây có động phòng chưa nữa . Cả hai, Mận và Khu cuối gầm
mặt e thẹn . Ông Bảy nói tiếp:
- Tao nghĩ là không, cái thằng
con thiệt là khù khờ chẳng biết làm chuyện vợ chồng chớ
gì . Tao hông biết phải dạy mày thế nào .
- Tía à, hông phải
đâu tía, tại ...
- Tại sao ? - Ông Bảy lớn tiếng .
- Dạ, tại
Mận hông có muốn - Khu trả lời .
Ông Bảy xoay người qua Mận
lè nhè nói:
- Vậy là sao, chê con tui hông xứng với cô chứ
gì .
Bỗng nhiên ông Bảy nổi nóng, mắt ông long lên :
- Cô
đừng có tưởng cô là cành vàng lá ngọc nghe, chỉ là cái
hạng bán rau mà phách lối hả ... hả ... Cô được phước
lắm mới bước vô cái nhà này, có cơm có gạo cho cô ăn
hàng ngày chớ hông thì ăn rau suốt đời . Hả ? Mận luống
cuống chân tay run run , nghe tiếng quát của ông Bảy thì đánh
rơi cả bát cơm trên tay xuống đất . Ông Bảy tức giận mặt
đỏ rần quát to:
- Vậy là sao , mày định gõ chén lên đầu
tao đó à . Mày định làm phản hả mậy, đồ mất dạy, con chó
đẻ . Ông vừa nói vừa vung tay tán cho nàng mấy cái vào mặt
. Mận té bật ra phía sau làm đổ cả bàn cơm xuống đất . Ông
Bảy càng tức giận hơn bay tới thượng cẳng tay hạ cẳng chân
vừa đánh tới tấp lên người của Mận vừa nói:
- Mày
định phá hết của cải trong nhà của tao hả ... Mận nằm rạp
người ra đất, áo giật bun cả nút lồi cả ngực trắng nỏn
nà ra ngoài bất giác làm ông Bảy nhìn thấy . Ông không đánh
tiếp nữa lầm bầm mấy câu rồi quay lưng bước về phòng. Từ
đầu tới cuối , Khu đứng xớ rớ ngay đó mà chẳng làm gì
được hết , chàng cũng chẳng dám mở một lời để can ngăn
. Mặc tình cho cha mình đánh vợ mình thê thảm như thế . Thấy
Mận lồm cồm bò dậy, Khu chạy lạy định đỡ nhưng bị Mận gạt
tay và đưa ánh mắt giận dữ nhìn Khu . Khu rút tay về, Mận bò
dậy lượm chén đũa rồi đứng đỡ bàn ghế đứng lại .
Dưới ánh đèn dầu mờ mờ, hai hàng lệ trong mắt nàng ứa
ra, mặt mày bầm tím . Khu cảm thấy đau lòng nên gom góp chén
dĩa và rữa tiếp cho nàng. Khu còn tình nguyện xách nước vào
nhà tắm cho ông Bảy giùm cho Mận .
- Cám ơn - Mận chợt lên
tiếng .
Từ lúc về nhà chồng đến nay nàng chưa bao giờ mở
miệng nói một tiếng với Khu . Bỗng nhiên nàng mở miệng làm
cho Khu thấy hạnh phúc vô cùng . Hai tiếng "cám ơn" đó
đối với chàng còn mạnh hơn tiếng "em yêu anh" nữa
. Kể từ ngày hôm đó Khu hay trở về ăn trưa cùng với
Mận,
tuy họ vẫn không nói lời nào nhưng trong ánh mắt của họ
tràn trề tình yêu thương . Đêm đêm họ vẫn ngũ chung, nhưng
khoảng cách thì lúc nào cũng có . Mận vẫn còn khép nép.
Đã sáu tháng rồi chớ ít gì .
Tiếng kót két của cánh cửa phá tan âm thanh tỉnh mịt trong
đêm tối . Trong bóng đêm lờ mờ phát ra từ vầng trăng,
một cái bóng len lén bước tới trước giường đưa cái đầu
thù lù nhìn xuyên qua mùng . Người đàn bà nằm trong mùng
say sưa trong giấc điệp , khuôn mặt xinh như hoa, mái tóc bồng
bềnh xõa lơ hai bên má . Hơi thở đều hòa, làm cặp ngực
lên xuống đều đặn . Một cút áo đã sứt đi từ đời nào
kín kín mở mở một bầu vú trắng nõn nà căn tròn . Cái
đầu thù lù đó đẩy tới sát bên để trông cho rỏ bộ ngực
đang thoi thớp theo nhịp thở . Bỗng người đàn bà trở mình
xoay lưng vô vách, đưa cái eo thon thon trắng ngần và cái mông
tròn trịa tràn đầy sức sống về phía cái bóng đen đó . Cái
bóng đen đó đứng thêm một hồi rồi len lén bước đi . Tiếng
kót két lại vang lên trong bầu không khí tỉnh mịt . Cái bóng
đen đó chính là ông Bảy người đàn bà đó chính là Mận
. Không biết từ lúc nào thì ông Bảy bắt đầu để ý tới
Mận . Ông thường hay nhìn chăm chăm và bộ ngực của nàng
nhưng nàng nào có hay biết . Ông không còn ăn nói thô lỗ
như trước nữa mà có phần dịu dàng . Đêm nào cũng vậy vừa
lúc vợ chồng Khu và Mận vừa bước vào cửa phòng thì ông
cũng đứng phía sau cánh cửa phòng để nghe ngóng . Rồi đêm
khuya ông hay lẻn vào phòng để ngắm nhìn cơ thể của Mận. Đã
hai tuần qua đêm nào cũng thế, ông cũng đều nghe ngóng rình
mò hai vợ chồng . Cuối cùng ông đi đến một kết luận là
Mận và Khu vẫn còn là trong trắng . Ông bỗng quyết định làm
một điều gì đó mà thấy hai mắt ổng sáng lên rồi nheo lại
một cách nham hiểm.
Ngày hôm đó như thường lệ, sáng sớm Khu ra đồng cày
cuốc, Mận lại tất bật với công việc cực nhọc hàng ngày
. Đến trưa, Khu trở về cơm nước với vợ như thường lệ
rồi lại vác cuốc đi . Ông Bảy thình lình trở về nhà, khác
với mọi hôm lần này ông tỉnh táo không có một chút men rượu
trong người . Ông bước vào nhà mình một cách rón rén như
ăn trộm. Mận đang khom lưng quét tro trấu ở nhà bếp không
để ý tới có người vừa bước vô nhà . Ông Bảy bước
nhẹ nhàng tới cách nàng khoảng năm bước chân thì đứng
lại ngắm ngía . Cặp mắt của ông như dán trên cặp mông tròn
trịa đội căng trong cái quần xa-teng đen không có lằn gân của
quần lót vì xưa nay Mận nhà nghèo đâu co tiền mua. Hai cánh
tay trắng nõn nà . Ông Bảy thấy vài sợi lông măng nhen nhúm
ngay nách . Trời bên ngoài nắng chang chang oi bức, nhưng có lẻ
không bằng cái nóng và oi bức trong lòng ông Bảy ngay bây
giờ . Ông bước tới thêm ba bước nữa định ôm chầm lấy
Mận. Dường như có giác thứ sáu nên nàng quay phắt
lại: - Ủa, Tía ! Tía mới về .
- Hừm, Tía mới về - ông Bảy bình tỉnh
trở lại .
- Tía sau hôm nay về sớm .
- À, Tía bị bệnh trong
người thấy uể oải nên định về phòng nghĩ cho khỏe .
- Vậy
Tía về phòng nghĩ đi !
Ông Bảy bước đi vài bước về phía
phòng mình, rồi chợt dừng bước đứng ngẫm nghĩ .
- Chuyện
gì vậy tía - Mận hỏi .
- Con vào phòng đấm bóp cho tía, mau
nhe !- Ông Bảy nói như ra lệnh .
Nói xong ông Bảy bước đi vào
phòng, Mận như hiểu ý, lui cui ra sau nhà tắm . Mỗi lần nàng
đấm bóp cho ông là ông bắt nàng phải tắm rữa sạch sẽ
thì mới chịu .Nàng xối những ca nước mát lên thân thể .
Tro trấu theo những đường rãnh của thân thể trôi xuống .
Nàng vén tóc lên vắt tóc cho thật khô, vói lấy cái khăn
máng trên sào quần lao vội thân thể , rồi lật đật đi lên
nhà trên tới phòng ông Bảy .
- Tía ơi ! - Nàng kêu nho nhỏ
.
Thấy không có tiếng trả lời nàng đẩy cửa bước vào .
Ông Bảy như đã nằm sấp chờ sẵn . Như thường lệ, nàng
phủi chân cho sạch cát bụi rồi nhích tới sát người ông .
Nàng bắt đầu đấm bóp nhè nhẹ lên khắp lưng của ông . Ông
Bảy nằm im không nói tiếng nào ra hiệu cho nàng bóp hai bả
vai và cổ cho ông . Được mười phút ông bảo nàng bóp đùi
rồi bóp bắp chuối cho ông . Ông bắt đầu than đau khớp khắp
mình mẩy . Ông rên lên hì hì làm Mận càng ra tay bóp cho ông
thoải mái . Trời ban trưa nóng bức nên phút chốc thôi thì
mồ hôi Mận ra như tấm đầy cả trán và ướt cả áo . Ông
Bảy lại kêu nàng dẫm chân nhè nhẹ ngay thắt lưng. Được
một lát, ông than chóng mặt nhức đầu muốn nàng cạo gió .
Không đợi Mận, ông tự tay cởi áo ra . Mận lấy dầu và
bắt đầu cạo gió trên lưng của ông . Nàng cạo hết lưng, thì
ông bảy bảo nàng cạo phía trước ngực, cạo phía trước ngực
xong, ông bảo cạo hai bên đùi rồi tự động cởi quần dài
để chừa lại cái quần tà lỏn, nàng cũng cạo hai đùi xong
thì ông bảo nàng bóp đùi cho ông . Ông nằm ngữa dang hai đùi
rộng ra cho nàng xoa bóp . Cái gì đó bên dưới lớp quần đùi
từ từ trở dậy . Mận ngạc nhiên lắm, nhưng cũng chẳng nói
năng gì mà tiếp tục xoa bóp . Một lát sau ông Bảy than đau
bụng nhờ nàng xoa dầu hộ ngay rúng . Nàng đang xoa xoa thì bất
thần ông run lên bần bật co giật chân tay, hai mắt ông chớp
chớp liên hồi . Mận hoãng sợ toát mồ hôi lạnh :
- Tía , tía
... tía sao vậy tía .
- Tía ... lạnh ... quá - Ông Bảy run run trả
lời một cách khó khăn .
- Con phải làm sao đây hở, con đi
lấy thuốc - Mận hốt hoãng .
- Thôi khỏi , con ôm tía đi , tía
lạnh ... quá . Mận không cần suy nghĩ nằm đè sấp lên mình ông
Bảy, nàng hy vọng là có thể làm cho ông Bảy hết lạnh . Ông
Bảy choàng hai tay ôm xiết lấy lưng của Mận, ông vẫn rên hừ
hừ giật giật ra vẻ lạnh lắm .
- Ôm tía đi con, ôm tía ... đi
... con . Mận choàng tay ôm chặt lấy ông hầu như muốn truyền
hơi nóng trong người cho ông . Nàng thấy ông Bảy giật giật
một cách kỳ lạ, dường như ông nảy người lên thì phải ,
phía bên dưới có cái gì đó cứ đâm chỏi vaò háng của
nàng . Nàng cố tình đẩy mông tránh né, nhưng hai tay của ông
Bảy bất thần chụp lấy mông nàng giữ chặt không cho nhút
nhích . Ông Bảy run còn dữ hơn bất giác làm cho nàng hoãng
sợ, nhưng nàng sợ ông Bảy lên kinh phong chết tại chỗ thì
nàng không biết phải làm sao, nên nàng ôm ghì ông sát vào
mình cho giảm bớt "kinh phong" . Ông Bảy rên hừ hừ
càng ngày càng rên lớn theo cơn co giật kinh phong, hai tay ông
ấn mạnh hai bờ mông của Mận xuống hơn. Ông thét lên một
tiếng thật to làm Mận muốn điết cả lỗ tai , một dòng nước
nóng hổi thấm qua quần tà lỏn của ông lan nhanh khắp quần,
Mận thấy cái gì đó giật giật phía dưới rồi nàng thấy háng
của nàng nóng ấm ươn ướt . Ông Bảy nằm thừ hai mắt trợn
trắng làm Mận sợ quá ngồi nhõm dậy dùng hai tay nâng đầu
ông lên.
- Tía , tía có sao hông tía ? Tía như bị trúng gió rồi
! Ông Bảy lim dim đôi mắt rồi mở ra:
- Tía đỡ rồi cũng nhờ
có con tía mới hết bị giật kinh phong . Con mau ra sau vườn hái
một trái chanh pha một ly đá chanh cho tía để giải nhiệt . Mận
lật đật đứng dậy đi hái chanh để pha cho ông, nàng cũng
quên bẳn đi là quần nàng bây giờ đang loan lỗ một thứ nước
ươn ướt tanh tanh .
(Hết Phần 2 ... Xin xem tiếp Phần
3)
|