| Sáng sớm hôm
                  sau ông tỉnh dậy thấy ông đang nằm dưới đất,
                  liếc nhìn về hướng cửa sổ thì ông thấy cửa
                  sổ vẫn đóng kín . Mọi vật như bình thường .
                  Ông thì thầm : "Chả lẽ mình bị ác mộng",
                  nhưng tại sao mình lại ở dưới đất ?".
                  Đợi mặt trời ló dạng, ông mặc vội quần áo
                  rồi hướng về xóm trên đi một mạch . Ông đi
                  tới một căn nhà cũ kỹ nằm xây lưng phía sau
                  nghĩa địa: - Thầy Năm ...-ông la lớn .
 - Ai đó - Giọng một người đàn bà từ trong
                  vọng ra .
 - Tôi đây, ông Bảy ở xóm dưới nè .
 - Có chuyện gì hôn ?-người đàn bà vẫn cái
                  giọng đục ngầu cất lên .
 - Có chứ, hôm nay định nhờ thầy làm phép cúng
                  bái giùm, dạo này gặp phải đồ dơ nên ăn
                  ngủ chẳng ngon .
 - Chuyện sao cà... ?
 
 Thì ra thầy Năm chính là người đàn bà vừa
                  rồi lên tiếng . Nghe đồn là thầy Năm được
                  cô hồn các đản ở phía sau nghĩa địa giúp
                  đỡ nên linh thiêng lắm , bói đâu trúng đó
                  . Thầy cũng có nhiều phép thuật trừ ma diệt
                  quỷ nên yêu ma nào lộng hành đều phải ngán
                  thầy . Tiếng tăm thầy Năm ai ở Rạch Giá mà
                  không biết tới!
 
 Sau một hồi trò truyện với ông Bảy thì thầy
                  Năm kết luận:
 - Như vậy là nhà ông có quỷ rồi, đây không
                  còn là ma nữa, nếu là ma thì chỉ phá phách đồ
                  vật và hù người chút đỉnh chớ không có như
                  quỷ . Quỷ thì cố tình là cho con người phải
                  toi mạng .
 Ông Bảy bỗng rùn mình, toàn thân nổi gai ốc .
                  Thầy Năm hốp một miếng nước rồi nói tiếp:
 - Quỷ nó có phép thuật cao cường, thường thì
                  người chết thì thành ma, nếu chết oan ức thì
                  sẽ thành quỷ , còn chết oan ức do bị giết thì
                  thành quỷ dữ , nghe ông nói thì đây có thể
                  là con quỷ cái . Tôi không biết rõ (vừa nói
                  bà vừa bấm quẻ ngay đầu ngón tay), nhưng theo
                  tôi đoán con quỷ này bị người ta hiếp dâm nên
                  rất ác độc . Nếu con quỷ này bụng đang mang dạ
                  chữa thì càng khó . Vậy ông có biết điều đó
                  ?
 - À , tôi nghĩ nó không có chữa đâu - Ông
                  Bảy trả lời .
 - Vậy thì may cho ông , nếu nó có chữa thì tôi
                  không giúp gì được cho ông đâu .
 
 Ông Bảy thở phào nhẹ nhỏm vì nghĩ rằng Mận
                  không có mang với ổng đâu . Thầy Năm đưa một
                  gói nho nhỏ vào tay ông Bảy rồi dặn dò :
 - Đây là than thuốc uống để định thần . Còn
                  đây là mấy lá bùa ông dán khắp nhà đi . Tôi
                  nói trước ông chỉ an toàn khi nào ông còn
                  ở trong nhà thôi, nếu ông bước ra ngoài trong
                  đêm khuya thì tôi không chịu trách nhiệm .
 
 Ông Bảy gật gù rồi cáo từ thầy Năm không
                  quên đưa cho thầy một số tiền hậu hỷ . Trở
                  về xóm dưới cho kịp lúc trước khi mặt trời
                  lặn . Ông đem bùa dán khắp nhà nhất là những
                  cửa ra vào và cửa sổ . Ông lục lọi tìm vài
                  món trái cây ăn lót lòng rồi vào phòng đóng
                  cửa .
 
 Tiếng đồng hồ điểm 12 giờ đêm vang lên . Ông
                  nằm lắng nghe động tịnh bên ngoài . Không một
                  tiếng gió thổi, không có tiếng quào cửa, tiếng
                  bịt bịt gì hết . Ông mĩm cười nhũ thầm :
                  "Thầy Năm thiệt là danh bất hư truyền, bùa
                  của thầy thật là linh nghiệm cho dù ma quỷ ghê
                  gớm cỡ nào của không làm khó được thầy".
                  Ông đắt ý với cái bùa của thầy Năm thì càng
                  tin là nó hiệu nghiệm , nên vội lấy thuốc thầy
                  đưa mang ra uống để an thần dễ ngủ . Ông uống
                  được một lát thì liêm diêm đi vào giấc ngủ
                  . Ông ngủ rất an lành không mộng mị, trên môi
                  ông còn nở một nụ cười .
 Chuông đồng hồ điểm ba
                  giờ sáng, ông chợt bừng mắt thức dậy . Ông
                  thấy trong người nóng ran và rất khó chịu bức
                  rức . Hai mắt ông hoa lên, ông thấy khói bay mịt
                  mù mờ cả căn phòng . Ông nhỏm người dậy
                  để định rõ chuyện gì xảy ra , thì ông ngưởi
                  được một mùi hoa mận thoang thoảng khắp phòng
                  . Cái mùi thật dễ chịu , kích thích . Ông bỗng
                  thấy cái gì đó cồm cộm nơi phía dưới mới
                  hay là ông đang động tình bức rức khó chịu .
                  Ông nhắm mắt lại thật chặt để xua đi cơn dục
                  vọng đang len lỏi vào giữa tim gan của ông . Ông
                  lăn qua rồi lộn lại . Hình ảnh trần truồng của
                  Mận như cứ đập vào trí của ông . Ông không
                  thể cưỡng chế lại được nữa rồi . Ông cởi hết áo quần và vứt nó vào trong xó
                  . Tòng ngồng từng bước một , ông lững thững
                  bước ra ngoài vườn trong đêm hoang vắng lạnh
                  lẽo . Hai mắt ông hoa lên với cảnh trí bày trước
                  mắt . Một cái hồ rộng lớn, những sợi dây
                  đèn giăng ngang, chiếu sáng trưng cả một vùng
                  làm cho mặt hồ lấp lánh . Cả trăm người con
                  gái lõa thể đang đứng trước mặt của ông
                  tắm rữa . Người nào người nấy cũng đẹp
                  như trăng rằm . Họ nhìn ông cười cười nói
                  nói chỉ trỏ . Ông cảm thấy như lạc vào chốn
                  thần tiên . (Không phải Cõi Thiên Thai của
                  Calvin đâu à nhen!).
 Chỉ trong nháy mắt thôi thì cả đám đã bu quanh
                  lấy ông . Sờ mó tứ tung . Ông thấy kích thích
                  vô cùng. Xúc giác được một lúc tiếp nhận
                  cả trăm bàn tay chạm vào . Ông thấy thân người
                  sướng rân như bay bỗng giữa không trung . Ông
                  cùng nhau bề ông quăng xuống hồ . Ở đó họ
                  tắm rữa cho ông thật kỹ càng . Xong rồi, cả
                  bọn khiêng ông trở lên và đẩy ngữa ông ra
                  đất rồi thay phiên nhau để cung phụng cho ông bằng
                  những sự vuốt ve mơn trớn từ trên đỉnh đầu
                  xuống tới gót chân . Ông được những bàn
                  tay tươi mát đút những trái nho chín mọng vào
                  miệng . Ông lim dim để tận hưởng cái ngọt lịm
                  thắm qua cổ họng . Nhưng cái sướng nhất vẫn
                  là sự nắn, bóp, xoa, sứt, cạ, và vuốt từ
                  cả trăm bàn tay .
 
 Được một lúc thì bỗng một cô gái bước ra
                  từ đám đông tiến thẳng về phía ông . Với
                  đôi mắt tình tứ , nàng như ra hiệu cho ông tới
                  gần . Ông lồm cồm bò dậy và bước tới . Nàng
                  nằm xuống .Ông lấy lại tư thế rồi nằm úp người
                  của nàng. Ông thấy đê mê tê tái bởi làn
                  da trơn tru mịn màng . Nhờ sự giúp đỡ của cả
                  trăm bàn tay, ông bắt đầu cho phần kín của ông
                  chạm vào nơi của cô ấy . Ông bắt đầu đi sâu
                  vào từng ly từng tí . Khi ông vừa đi dứt đoạn
                  chiều dài của ông thì ông bỗng phát giác ra
                  tất cả lông đen nhánh của cô gái giờ đây
                  hóa thành gai trái sầu riêng . Chúng nó đâm
                  tua tủa lên phần kín của ông . Ông cảm thấy
                  đau điếng, nhưng không biết sao, ông vẫn không
                  ngồi dậy được . Không biết chuyện gì xui khiến
                  , chẳng những ông không ngưng đẩy đưa mà còn
                  phi nước kiệu cho chạy nhanh hơn . Từng ngọn gai
                  đăm thấu vào da thịt nơi đó của ông . Rát
                  buốt, nhức nhối . Thốn ơi là thốn ! Ông la lối
                  ỏm tỏi . Đầu óc ông quay cuồng chống chọi với
                  thân thể bất kham, nhưng thân thể ông vẫn không
                  nghe lời ông . Tất cả các nàng tiên xinh đẹp
                  vừa rồi nay đã hiện nguyên hình là bầy quỷ
                  dữ . Chúng nó phá lên cười thật là rùng rợn
                  .
 Ông chết khiếp đi vì cô gái đẹp ông đang ân
                  ái là một xác chết cứng đờ lạnh ngắt .
                  Hai mắt trân tráo nhìn ông căm thù . Lại một
                  lần nữa ông hét to : "Con Mận...". Ông
                  lại ngất xỉu . Sáng hôm sau, ông tỉnh dậy
                  khi những giọt sương nhỏ từng giọt từ những
                  chiếc lá tre xuống lỗ tai của ông, ông rướn
                  to cặp mắt để nhìn cho rõ thì thấy ông đang nằm
                  trong bụi tre gần nhà. Ông trần truồng . Toàn
                  thân lạnh tê và rát buốt bởi những lằn trầy
                  trụa . Ông cố moi óc để nhớ lại lý dó tại
                  sao ông lại ở đây . Ông chỉ nhớ mang máng
                  chuyện giấc mơ đêm qua thì mới hay những lằn
                  sướt trên lưng của ông là do móng tay của bọn
                  yêu nữ cào cấu . Bỗng ông nhớ tới trái sầu
                  riêng và nơi dưới đó . Ông cúi xuống nhìn
                  thì mới hay cái "thiết nhiệt kế" của ông
                  nó tầy quầy máu me . Ông thấy nhức nhối vô
                  cùng . Ông lồm cồm bò ra bụi tre nhìn dáo dác
                  . Hai mắt ông mơ mơ màng màng, tay nắm chặt vào
                  cành tre lê la từng bước trở vô nhà .
 Ông xối nước lên mình cho tỉnh cơn mê . Ôi,
                  nó mới rát làm sau khi nước lạnh chạm vào
                  những vết sướt lằn dọc lằn ngang như lưới
                  đánh cá !. Ông nhăn mặt chịu đựng . Nhưng cái
                  đau đó có thấm vào đâu khi ông bắt đầu rặn
                  tiểu . Ông "hít hà" cỏ vẻ đau đớn
                  khôn cùng . Vài giọt rơi lác đác ngoài miệng,
                  mỗi giọt đi qua là như trăm ngàn con kiến châm
                  chích vào nơi đó . Ông cắn răng thật chặt .
                  Hai tay ông vịn lấy miệng lu để lấy thế đứng
                  vững . Ông bỗng nhớ tới nơi này . Cái lu . Nơi
                  con Mận xách nước, nơi nó bị ông bức hiếp từ
                  phía sau . Ông thấy rợn người , không biết tại
                  vì nước lạnh hay tại vì sợ. Giá như bây giờ
                  con Mận đè đầu ông xuống lu để trấn nước
                  thì sao, ông nghĩ thầm. Ông run lẫy bẩy . Ông lấy
                  cái khăn lau vội thân thể rồi trở ra .
 
 Sự sợ hãi của ông đã khiến ông nhìn ra sau
                  vườn nơi có cây mận. Ông đão mắt một vòng
                  xem có điều chi khác lạ . Vẫn như cũ . Ông yên
                  tâm bước đi . Đi được năm bước bỗng ông
                  dừng chân lại ngẫm nghĩ. "Ủa, sao kỳ vậy
                  ta ... rõ ràng là mình đã làm rồi mà !",
                  ông lầm bầm hốt hoãng. Điếng hồn . Mặt ông
                  từ hồng chuyển qua tái rồi trở thành xanh lè
                  . Ông la to:
 - Tại sao cây mận lại còn ở đó . Đứa nào
                  chơi tao ? Đứa nào ? . Tao không sợ ma sợ quỷ
                  gì đâu . Tao mà biết được đứa nào chơi tao
                  là tao vác mã tấu chém bay đầu đứa đó .
 
 Vẫn thói hung hăng không chừa, ông la lớn như
                  là oai lắm nhưng sự thật thì ông đang cố trấn
                  an sự sợ hãi trong lòng . Ông trở vào phòng
                  để định tâm trở lại . Ông ngồi suy nghĩ thật
                  lâu về cây mận sau nhà. Ông nhớ là ông đã
                  đốn nó rồi , chả lẽ ông lại lẩm cẩm đến
                  thế sao ! Chưa đốn mà tưởng là đốn rồi . Và
                  ông cũng nghĩ là ông lẩm cẩm thật vì mấy hôm
                  nay nhiều chuyện xãy ra quá làm đầu óc ông
                  loạn xị ngầu lên . Để xác thực điều đó, ông
                  vác mã tấu ra vườn xem xét . Quả thật, cây
                  mận vẫn còn nguyên như chưa từng bị đốn. Chẳng
                  những vậy cành lá có phần sum xuê hơn trước
                  . Thật nhiều trái mận mọc lên như nấm, đỏ như
                  máu . Chúng treo lủng lẳng trên đỉnh đầu của
                  ông như thách thức ông vậy . Ông dơ mã tấu
                  chém loạn xạ xuống gốc . Mấy trái mận rơi xuống
                  lăn lốc khắp nơi trông phát tội. Ông kéo lê
                  cây mận tới góc vườn rồi vào nhà kiếm diêm
                  quẹt . Ông châm diêm đốt, đốt hết . Hy vọng
                  đống tàn trò còn lại nhắc cho ông nhớ là
                  cây mận đã bị đốn xuống và đốt đi .
 
 Tác giả: Sau khi ông Bảy bị đám yêu nữ "làm
                  cho một trận" bầm dập như tương thì ổng có
                  còn tin vào thầy Năm nữa hay không ? Ông sẽ
                  làm gì nữa để ngăn chận . Theo như phần vừa
                  rồi cho thấy thì Mận vẫn chưa chịu buông tha cho
                  ông đâu . Vậy mời các bạn xem tiếp phần tám
                  để xem ông Bảy bị trừng phạt như thế nào .
 (Hết Phần 7 ... Xin xem tiếp
                  Phần
                  8) |