Thế rồi tôi đã
chịu thua với bản thân của mình . Tiếng xối nước
của chị không ngờ lại có sức mạnh phi thường
như thế . Tôi quyết định tối nay là một đêm
tôi phải làm những gì mà tôi tự hỏi đã
chờ đợi quá lâu . Thời gian hai tháng rồi, sự
chờ đợi của tôi thật là vô lý. Tôi không
thể chờ được nữa . Tôi không thể dằn lòng
được nữa .
Trời chạng vạng tối, ăn
cơm xong . Tôi lại mở sách ra giả vờ như đang
học, chị tôi vẫn như bình thường lau chùi, dọn
dẹp các thứ, và chuẩn bị những thứ khác
cho ngày mai . Tôi trông cho thời gian qua mau để
có thể thực hiện được ý định của mình .
Nhìn thấy chị lau chùi nhà bếp, chiếc cút áo mở
bung ra tự lúc nào khoe hai bầu ngực nun núc trắng
phao, tôi bỗng thấy
nôn nao vô hạn, không còn tâm trí nào nữa,
chỉ còn biết nghĩ quẩn.
Và rồi thời khắc đó
cũng tới . Tôi đã chờ được lúc này . Khi
chị tôi mở tủ lấy quần áo và tắt đèn trước
để bước ra sau nhà . Tiếng khép cửa sau , nơi
ngăn cách giữa phòng ngủ và nhà tắm, thì tôi
tung mình ngồi dậy. Tôi rón rén nhẹ nhàng bắt
một cái ghế đẩu cao đặt sát vách . Tiếng nước
được vặn ra thao làm cho tôi càng rộn ràng náo
nức . Hai tay run run còn hơn khi bị thầy giáo gọi
lên trả bài . Nhưng tôi cũng ráng bình tỉnh để
không gây ra tiếng động nào.
Tiếng
xối nước lại vang lên lúc mạnh ào ào, lúc
rỉ rả róc rách. Tôi bước một chân lên ghế.
Rồi hai chân. Tôi lôm khôm đứng dậy . A?h
đèn điện 60 Watts sáng hắt lên vách nhà lá
làm cho tôi trong chốc lát bị chóa lòa nhưng vẫn
còn thấy bóng của chị kỳ cọ những động tác
đều đều nhè nhẹ in lên vách lá làm cho tôi
càng thêm mất bình tỉnh, hơi thở trở nặng. Tôi
chồm người tới cố rắn mắt để trông xuống
phía dưới, nhưng tôi sợ vách lá phát ra tiếng
lộp xộp nên không dám chồm quá cao . Khi đó
tôi chỉ thấy cái đầu của chị, tóc được bới
cao, khoe cái cổ trắng ngần cao sang quá! Tôi nhón
gón để cho cao hơn thì chỉ thấy được đôi vai
trần xương xương của chị, tôi biết chị quay lưng
về hướng của tôi nên yên tâm không sợ chị
bất chợt nhìn lên. Tôi rón rén chóng tay vào
sườn nhà , nơi có ống tre làm sườn ngang, để
tỳ tay và nhóng đầu cao hơn nhìn xuống. Chị tôi
đang xoa xà bông khắp mình . Tôi bậm môi để
tránh hơi thở của tôi giờ này bỗng trở nên
dồn dập hơn trước, tôi chỉ có thể thở bằng
miệng. Chỉ nhìn thấy đôi vai trần của chị
thôi thì máu của tôi đã sôi sục trong lòng
rồi . Tôi muốn đu người lên cao để nhìn cho rõ những
gì bị khuất sau đó, nhưng tôi lại không dám .
Lại ngại bị chị tôi phát giác. Tôi nán chờ
trong khi vẫn lắng nghe từng tiếng động của chị
.
Khi chị cúi xuống múc nước
ở trong thao thì tôi không thấy chị nữa, khi chị
đứng lên thì tôi chỉ thấy đầu và vai của
chi . Nhưng tôi vẫn kiên nhẫn đứng chờ chị,
chờ có cơ hội thì tôi sẽ ngắm nhìn toàn bộ
vẻ đẹp của chị cho rõ hơn . Và tôi đã chờ
được phút giây đó . Khi chị xối ca nước cuối
cùng lên trên mình và bước về phía trước
để lấy cái khăn máng trên sợi dây gân
được móc vô từ hai vách nhà, lúc đó thì
tôi có dịp trông rõ được bán thân của chị
ở sau lưng . Trời ơi! Dáng người của chị thon
thon, cái eo nhỏ nhắn, mái tóc thì bũa xuông dài
tới lưng eo thật đẹp quá, dưới đuôi tóc là
một bờ mông trắng nõn đẹp tuyệt vời . Ôi
bờ mông của chị, sao mà vun đầy thế , một
đường chẻ giữa cách chia đôi bờ thật khâu
khích. Tôi không còn tự chủ ở bản thân mình
nữa, hai bàn tay tôi bóp chặt vào cây đòn
ngang theo phản ứng tự nhiên , vừa hồi hộp vừa
kích thích trong lòng .
Chị vói tay lấy cái khăn,
tôi có dịp nhìn xéo dưới cánh tay của chị,
ở đó tôi thấy được bờ ngực mà tôi đã
có dịp chiêm ngưỡng trong lúc chị ngủ hôm trước.
Bây giờ nó lại len lén nằm dưới cánh tay của
chị, tôi thích quá!
Chị từ tốn lau mình như
là thời gian hãy còn quá nhiều cho chị để làm
việc đó, chị lau luôn mái tóc dài từng chút
từng chút một . Khi chị lắc lư đôi tay để vắt
cho tóc mau khô thì bờ ngực chị đung đưa , bờ
mông của chị rung rinh, tôi lại lim dim đôi mắt
để cố ghi lại hình ảnh đẹp đó vào trong lòng
rồi rón rén tuột xuống ghế, mang ghế trở lại
chỗ cũ và leo lên giường trước khi chị mở
cửa bước ra . Thế là đêm đó tôi cứ mơ tưởng
tới chị, tới đôi môi mọng đầy, đôi vai
thon gây, tới bộ ngực vun vun và tới bờ mông
căng mọng run rinh của chị và ngủ thiếp đi với
giấc mộng đẹp chưa bao giờ tôi có được
trong đời .
Và kể từ sau cái đêm
hôm đó hình ảnh của chị mà trước đây tôi
cố tình xua đuổi trong đầu của tôi lại ào ào
tràn về như cơn nước lũ phá tan những đạo
đức chướng ngại đã ngăn cản tôi. Tôi chủ
động nhớ tới chị và thích nhớ về chị, đi
đâu tôi cũng nhớ tới chị, tôi làm gì cũng
nhớ tới chị, hễ rãnh là tôi nghĩ về chị, và
khi nằm mơ tôi cũng mơ toàn là chị . Không giờ
phút nào mà tôi không nghĩ tới chị, nghĩ tới
thân người ảnh lõa thể của chị đẹp như một
bức tượng vệ nữ của các nhà điêu khắc.
Bình
thường thì tôi ít giúp chị trong công việc buôn
bán của chị thì nay tôi hăng hái hơn, tôi ít
khi lo cho sức khỏe của chị thì tôi lại lo nhiều
hơn . Tôi xung phong làm việc hầu như mọi chuyện
để cho chị đỡ vất vã . Chị tôi bỗng nhiên
thấy tôi thay đổi từ một người bình thường
ít làm việc thành một người siêng năng hăng
hái thì lấy làm lạ lắm, cứ khen tôi luôn miệng,
tôi cũng cảm thấy rất hài lòng vì đã làm
cho chị được vui, và kể từ ngày đó thì tôi
quấn quýt bên chị luôn . Tình cảm của tôi đối
với chị mỗi ngày đã chứng tỏ sự khác biệt
, tôi không còn thương chị như một người em thương
một người chị mà tôi đã thương chị như một
người con trai thương một người con gái, người
đàn ông chìu chuộng người đàn bà, và người
chồng âu yếm người vợ. Tôi đã biết ghen mỗi
khi có người đàn ông nào cố tình ve vãn chị,
tôi biết giận hay nói những câu dỗi hờn mỗi
khi chị vô tình nạt tôi hay la mắng tôi, tôi biết
buồn mỗi khi nghĩ tới mai này cuộc đời của
chị sẽ ra sao, khi chị phải đi lấy chồng, tôi không
biết có cho phép chị làm điều đó không, tôi
tự nói với chính mình đương nhiên là không,
nhưng tôi không biết nói sao cho chị hiểu được
lý do của tôi khi không muốn chị lấy chồng. Tôi
không thể nào nói cho chị biết là tôi yêu chị
lắm, tôi không thể nào nói là "Tôi, là một
thằng em trai cùng máu mủ với chị đã yêu chị
như tình yêu đôi lứa, tình yêu trái gái, tình
yêu chồng vợ, chị có yêu em không?, chị có
biết là em yêu chị còn hơn chính cả bản thân
mình". Tôi không thể nào và không thể nào
bọc lộ tâm tư của tôi như thế được, chẳng
thà tôi ôm mối tình thầm kín mãi trong lòng uất
nghẹn để rồi còn được ở chung với chị, còn
được chiêm ngưỡng chị vào mỗi buổi tối trước
khi đi ngủ còn hơn phải mất chị luôn.
Một thời gian sau, sự tò
mò của tôi đã không chấm dứt ở mức độ
đó, tôi suy nghĩ và suy nghĩ, tôi tìm cách và
tìm cách . Cuối cùng tôi nghĩ ra một cách , hôm
đó sau khi giúp chị mang hàng ra chợ bán, tôi
quyết định không đi học ngày đó và trở về
nhà để chuẩn bị mọi thứ . Tôi đi vòng ra sau
nhà , nơi căn nhà tắm . Tôi quan sát chung quanh
và tìm ra một nơi tiện lợi . Bên hông nhà tắm
có một miếng cao su dùng để che nắng, che mưa,
tôi dùng kềm để tháo thanh nẹp miếng cao su ra
và lấy dây thun buộc lại đầu để giữ tạm nơi
đó. Sau khi xong xuôi thì tôi trở ra chợ để
giúp cho chị tôi bán hàng, chị ngạc nhiên vì
thấy tôi không đi học, tôi nói với chị là
tôi bệnh và đã xin nghỉ học ngày hôm đó. Chị
nói, "thôi tôi về đi để chị ở đây bán
được rồi" , nhưng tôi không chịu và nhất
định ở đó giúp chị, cuối cùng thì chị cũng
bằng lòng để tôi giúp và chỉ trách yêu với
tôi thôi. Cũng nhờ tôi ở đó với chị mà
phát hiện ra anh Lân, người láng giềng đã thương
thầm chị từ lâu . Tôi biết anh ta hay ve vãn chị
những lúc không có mặt tôi, còn khi có mặt
tôi anh làm ra vẻ tình cờ ghé ngang. Tôi không
thích anh ta lắm, nhưng vì nễ chị nên tôi không
có biểu lộ gì quá đáng để làm mất mặt chị
.
Tôi
giúp chị bán hết ngày hôm đó và giúp chị
mang gánh về nhà . Sau khi cơm nước xong tôi lấy
bài ra học và ngồi chờ đợi "thời cơ" đến.
Khi chị lấy quần áo và đi vào nhà tắm thì tôi
đã có chuẩn bị trước, ngụy trang sẵn một cái
gối ôm lót dưới mền trông giống một người
đang nằm ngủ . Xong xuôi tôi mở cửa trước
để đi vòng ra phía sau, nơi căn nhà tắm, tôi
nghe lạo xạo tiếng thay đồ của chị thì thấy mừng
thầm trong bụng, tôi rón rén tháo giây thun buộc
cây nẹp cao su ra, không một tiếng động nào .
Tôi vén miếng cao su qua một bên để hé cái đầu
nhìn vào . Vì nơi đây thật là tối nên chị tôi
không thể nào nhìn thấy được, nhưng ngược
lại tôi thấy rõ chị mồn một từ đầu tới
chân . Ồ kìa, chị chỉ còn lại chiếc xì líp nhỏ
nhắn, chị đang quay lưng về phía tôi không mãi
may có một sự ngờ vực nào cho sự hiện diện
của tôi.
Trời ơi chị đẹp quá, đẹp
từ trên xuống dưới, tôi không thể nào kềm
được con lợn lòng từ từ tỉnh dậy, máu
trong người tôi chạy rần rần xuyên qua những
đại mạch và tiểu mạch lan khắp thân thể, tim
tôi đập mạnh những tiếng "thình thình" như
muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, hai tay tôi run run
như một tên ăn trộm đang sắp sữa lấy một món
đồ quý giá và sợ bị người chủ bắt
được quả tang, mắt tôi căng to và to hơn để
chiêm ngưỡng kỹ càng từng ly từng tý không
thiếu xót những đường nét phiêu diêu gợi
cảm mà lần đầu tiên thấy được toàn bộ.
Chị
bắt đầu tuột chiếc xì líp từ mông xuống đùi,
rồi chị khép hờ đôi chân lại lắc lắc đôi
mông cho chiếc xì líp ôm theo chân tự động rớt
xuống sàn, chị bước chân sang một bên và cúi
xuống lượm lấy nó rồi?thảy nó vào cùng
đống đồ dơ chị vừa mới cởi lúc nãy . Giờ
đây chị hoàn toàn không một mảnh vải nào trên
mình .Tôi được dịp lần đầu tiên thấy rõ từng
đường nét cong cong tuyệt đẹp trên người của
chị dưới ánh đèn vàng 60 Watts. Tôi thấy da thịt
của chị trơn tru mịn màng, đó là do bao năm tháng
chị cố tâm gìn giữ . Cũng chính nhờ làn da sáng
mịn hiếm thấy như chị ở xóm này nên ai nấy
cũng biết chị, những cô gái mới lớn ai nấy
cũng mong có được làn da như chị . Nhiều người
dọ hỏi vì sao, chị chỉ cười rồi nói gọn lỏn
một câu, "Thì ít ra nắng một chút, đi đâu cũng
đội nón trùm khăn...". Quả thiệt thế, chẳng
những chị có làn da đẹp mà chân của chị cũng
đẹp, nó vừa thon vừa dài , đó là phước
phần của chị do di truyền từ gia đình bên nội
nên dáng của chị đẹp vô cùng, cao thon gọn gẽ
. Tôi thiết nghĩ rằng nếu chị sinh ra trong một
gia đình giàu có thì chị có thể tham gia thi hoa
hậu rồi .
(Hết
Phần 2 ... Xin xem tiếp Phần
3)
|